Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 476
lượt xem 3
download
Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 476: Tiên hạ thủ vi cường Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Thiếu gia, thực ra ta..." Nguyệt Nhi hơi nóng nảy như muốn giải bày. "Nha đầu ngốc, được rồi sao ta lại không tin." Lâm Hiên ôn hòa cười: " Lục Doanh Nhi vốn có điều kỳ lạ, ta sao lại không nhìn ra?" "Thiếu gia vì sao còn ban cho nàng linh dịch tăng tiến tu vi?" trong mắt Nguyệt Nhi đầy vẻ khó hiểu. "ra...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 chương 476
- Bách Luyện Thành Tiên Tác giả: Huyễn Vũ Quyển 2 + 3: Đoạt Tiên Thảo - U Châu loạn Chương 476: Tiên hạ thủ vi cường Biên dịch: Yến Linh Điêu Nguồn: http://www.4vn.eu Thiếu gia, thực ra ta..." Nguyệt Nhi hơi nóng nảy như muốn giải bày. "Nha đầu ngốc, được rồi sao ta lại không tin." Lâm Hiên ôn hòa cười: " Lục Doanh Nhi vốn có điều kỳ lạ, ta sao lại không nhìn ra?" "Thiếu gia vì sao còn ban cho nàng linh dịch tăng tiến tu vi?" trong mắt Nguyệt Nhi đầy vẻ khó hiểu. "Nguyệt Nhi, ta hỏi ngươi một vấn đề." Lâm Hiên đột nhiên tắt nụ cười: "Nếu như có đủ lợi ích, ngươi có phản lại ta không?" "Đương nhiên là không." Nguyệt Nhi lắc mạnh cái đầu nhỏ xinh: "Cho dù là cơ hội đắc đạo thành tiên, Nguyệt Nhi tuyệt đối sẽ không phản lại thiếu gia." "Ta tin tưởng điều này." Lâm Hiên lộ ra chút ôn hòa: "Là như vậy, ta tin tưởng Lục Doanh Nhi cũng như thế." "Nàng ta?" Nguyệt Nhi sửng sốt, mặc dù không phản bác nhưng dường như vẫn có vẻ nghi hoặc. Lâm Hiên thấy thế bật cười khanh khách: "Nguyệt Nhi, ngươi chậm rãi nghe ta nói. Ta vốn không phải ngây ngốc, tự nhiên có đạo lý của mình." "Được rồi, tiểu tỳ nguyện nghe người nói kỹ càng." Nguyệt Nhi lại hướng sang Lâm Hiên giả làm một cái mặt quỷ. "Nguyệt Nhi. Ngươi và hai nha đầu kia tình huống có chút bất đồng. Chúng ta là chủ tôi nhưng trước nay cùng chung hoạn nạn. Trong lòng ta ngươi sớm đã thành thân nhân. Ta với ngươi không chỉ là vì huyết khế."
- Lâm Hiên nói tới đây, ánh mắt Nguyệt Nhi chợt nhìn hắn rất ôn nhu. Khẽ hắng giọng một tiếng Lâm Hiện tiếp tục: "Còn Lục Doanh Nhi. Ta đối với nàng có vài phần tự tin. Là có huyết khế, nàng lại bị hạ cấm thần thuật của ta. Một ngày làm tôi cả đời làm tớ. Cho dù ngày sau tu vi của nàng vượt qua ta thì cũng không có cách giải trừ. Huống chi chuyện này khả năng xảy ra sao?" "Lại nói nha đầu này tuy có chút dã tâm. Nhưng nàng vốn là người thông tuệ. Phản lại ta chỉ trăm hại mà không một lợi. Nàng đương nhiên sẽ không làm ta cái chuyện ngu xuẩn như thế. Tóm lại là ta tin tưởng nàng sẽ trung thành với ta". "Như vậy a...." Nguyệt Nhi tâm phục khẩu phục le lưỡi nói: "Thật có lỗi, Thiếu gia. Là tiểu tỳ quá đa nghi." "Không sao, mặc dù ngươi nghĩ chưa được chu toàn, nhưng phương diện nhìn người lại khiến ta nhìn ngươi với cặp mắt khác xưa." Lâm Hiên tán thành một câu, tiếp tục nói: " Mà nếu Lục Doanh Nhi càng có tâm cơ, đối với ta càng có lợi, ta phí lực để bồi tài hai Linh Động Kỳ đệ tử phần lớn chính là nhìn trúng sự thông tuệ của nàng." "Đã như vậy tu vi của nàng càng cao, tâm cơ càng sâu, đối với thiếu gia càng có trợ giúp." Nguyệt Nhi dường như đã nghĩ ra tiếp lời: "Thiếu gia cho nữ tử này càng nhiều chỗ tốt, dù tố chất của nàng không phải là nhất đẳng nhưng ngày sau sẽ có cơ hội kết thành kim đan.". " Nhưng còn... ". "Làm sao vậy, ngươi còn điều gì khó hiểu sao?" Lâm Hiên lại cười cười hỏi. "Theo ý của thiếu gia, Lục Doanh Nhi chứng thật là có thể trở thành nhân tài, nhưng còn Lưu Tâm có phần hơi tầm thường, thiếu gia vì sao lại cũng nhận nàng?" "Ha ha, Nguyệt Nhi điều này phải dùng tâm mà nhận định, tâm cơ Lưu Tâm quả thật không bằng Lục Doanh Nhi, nhưng nàng cũng không hề
- ngây ngốc. Sự thông tuệ của nữ tử này ẩn giấu bên trong. Chỉ là chưa thể hiện rõ ra ngoài, xét về độ tỉ mỉ tinh tế chính là nhân tài khó kiếm. Cái gọi là kẻ trí nghĩ đến nghìn điều, cũng có điều sơ sót. Lục Doanh Nhi mặc dù thông minh, nhưng ngày sau hành sự cũng khó tránh sai lầm. Mà phương diện này Tâm Nhi có thể bù lại. Hai nàng hợp tác hành sự có thể nói như là thiên y không thấy vết chỉ." "Thực sự được như vậy sao?" Nguyệt Nhi vẫn còn có điều hoài nghi. "Những điều này ngày sau tự nhiên sẽ rõ." Lâm Hiên có vẻ rất tin tưởng nói. Rồi hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua phương xa, suy nghĩ một chút toàn thân thanh mang nổi lên, hóa thành một đạo độn quang bay về phía chân trời. "Thiếu gia, người định tới nơi nào?" Thấy Lâm Hiên đột nhiên rời khỏi phân đàn, Nguyệt Nhi sửng sốt nghi hoặc hỏi. "Đương nhiên là truy tìm bản thể của quái vật vừa rồi." "Bản thể quái vật?" "Ừm." Lâm Hiên gật đầu, lúc này vẻ mặt hắn khá ngưng trọng: "Quái vật bị tiêu diệt kia chỉ là một sợi phân thần biến thành khôi lỗi, kẻ này thật không đơn giản a!" Chỉ là một sợi phân thần đã có tu vi Kết Đan Kỳ, bản thể quái vật kia chẳng lẽ là Nguyên Anh kỳ? Cảm ứng được tâm tình nặng nề của Lâm Hiên, Nguyệt Nhi trầm mặc một lát, mới mở miệng: "Thiếu gia, người không phải nói chờ cho hai Kết Đan Kỳ trưởng lão cổ quái kia lộ ra sơ hở, vì sao đột nhiên..." "Nhất thời khi đó là ta đang luyện Bích Huyễn U Hỏa, ta lại không nghĩ tới những màn độc thủ này lại có nhân vật cổ quái đứng sau như vậy. Sự tình đã như vậy chi bằng tiên hạ thủ vi cường, chủ động xuất kích." "Nhưng thiếu gia, vạn nhất bản thể kia thật sự là Nguyên Anh kỳ..."
- Chỉ thấy Lâm Hiên im lặng một lát, rồi chậm rãi mở miệng. "Bất kể như thế nào, ta cũng là Linh Dược sơn thiếu chủ, đã trơ mắt như vậy nhìn bổn môn đệ tử bị tàn sát. Nếu đủ thực lực đương nhiên ta sẽ vì bọn họ báo thù. Vạn nhất đó là tà tu Nguyên Anh kỳ, ta sẽ không ngây ngốc, vỗ mông rời đi bảo toàn mạng nhỏ, tóm lại trước tiên chúng ta cần tìm hiểu tình cảnh cho rõ ràng." "Thiếu gia, thế bây giờ manh mối không có. Chúng ta đi đâu mà tìm hắn" Nguyệt Nhi gãi đầu băn khoăn nói. "Nha đầu ngốc, cứ chạy loạn sao mà tìm được, đương nhiên là dùng phương pháp ngắn gọn nhất." Nói tới đây khóe miệng Lâm Hiên lộ ra nụ cười kì lạ. "Phương pháp đơn giản?" "Đúng, đương nhiên là tìm Chu Miện cùng Tào Nguyệt, trực tiếp sưu hồn bọn chúng." Khẩu khí Lâm Hiên kinh nhân như vậy, căn bản chính là không để hai vị Kết Đan Kỳ trưởng lão vào trong mắt, hiện nay hắn rất tin tưởng vào thực lực của mình. "Thì ra là thế, như thế đúng là hảo chủ ý, điều này dù sao cũng đỡ nguy hiểm hơn phải đụng độ lão quái kia." Nguyệt Nhi cũng vui vẻ ra mặt, vỗ tay tỏ ý tán thưởng. "Ta đã dùng thần thức tìm kiếm, hai người này đã vắng mặt ở phân đàn gần nửa ngày. Tuy không thể truy tung xa như vậy, nhưng chỉ cần chúng ta ở nơi này chờ chúng về, coi như là nghỉ dưới gốc cây đợi thỏ đến." Nói tới đây, trên trán Lâm Hiên nhăn lại suy nghĩ một chút: "Hai người kia rời đi nhất định là tìm lão ma. Bản thể của hắn chưa từng hiện thân, chỉ là phái phân thân khôi lỗi đến chiếm đoạt huyết nhục tinh hồn của tu sĩ. Xem ra chính là bản thể có điều cố kỵ, dường như đang trọng thương tạm thời không thể di chuyển." Lâm Hiên cũng kiêm tu huyền ma chân kinh, đối với ma đạo khá hiểu
- rõ, lại suy đoán khá chính xác. Bay được thời gian khoảng một tuần trà, Lâm Hiên đột nhiên chậm rãi dừng lại. Nơi này là một bình nguyên hoang vu, chỉ có những bụi cây nhỏ lưa thưa, bên cạnh là một sườn đồi đất vàng cao tới hơn trăm trượng. Lâm Hiên nhắm hai mắt, phát ra thần thức cảm ứng bốn phía một lát, ngoài một số tiểu động vật thì không có gì khác. Lâm Hiên vừa lòng gật đầu, từ không trung đáp xuống. "Thiếu gia, ngươi định ở nơi này phục kích?" "Ừm." Lâm Hiên đưa tay ra vỗ trên túi trữ vật, ánh sáng rực rỡ chợt hiện, đem vài trận kỳ lấy ra. Mười ngón tay búng ra đem mấy đạo quang mang phân tán, cách không tan biến vào trong mặt đất. Lâm Hiên nhìn trận bàn trong tay, lúc này trận pháp đã được bày ra. Hắn lộ ra chút vừa lòng, rồi thân hình chợt lóe, đi tới phía sau sườn núi, há miệng bắn ra một đạo kiếm quang như cắt đậu hũ khai mở ra một động phủ đơn sơ. Nói là động phủ thực ra chỉ vừa chỗ dung thân mà thôi, Lâm Hiên ngồi xuống thu liễm khí tức, nghỉ ngơi dưỡng thần, chờ đôi song tu đạo lữ Kết Đan Kỳ kia tới. Đã qua mấy canh giờ, khi Lâm Hiên tới đây là thái dương vừa mới nhú lên, nhưng giờ đã đỏ au lấp ló sau những rặng cây cuối trời. Lâm Hiên vẫn không nôn nóng, tĩnh tọa tiếp tục chờ đợi. Sắc trời càng mờ tối. Đột nhiên chân mày Lâm Hiên cau lại mở hai mắt ra, Nhưng trong mắt lại có tia kinh ngạc. "Thiếu gia. Có chuyện gì vậy?" Nguyệt Nhi tò mò hỏi. Lấy thần thức của nàng cũng cảm ứng có hai luồng linh lực mạnh mẽ đang nhanh chóng tiến đến nơi này. Nếu như không phán đoán sai chính là phu thê Chu Miện. Đây chẳng phải là
- điều thiếu gia chờ đợi sao? "Nguyệt Nhi ngươi cảm ứng được gì không?" "Điều gì?" " So với hai tuần trăng trước, khí tức trên người đôi phu phụ này dường như có chút bất đồng." Lâm Hiên chớp mắt suy đoán: "Mặc dù che dấu rất khá, nhưng ma tính đã tăng hơn trước khá nhiều." "Ừm, thật sự đúng là như vậy." Nguyệt Nhi mới đầu không lưu ý, bây giờ cẩn thận cảm thụ lại quả nhiên không giả: "Sao có thể xuất hiện tình huống này?" "Hỏi ta, ta biết hỏi ai đây?" Lâm Hiên sờ cằm đùa giỡn nói: "Nguyệt Nhi, với kiến thức của ngươi, ngoài Âm Dương Quyết từ thời kỳ thượng cổ. Liệu còn có thần thông gì có thể kiêm tu chính ma." "Không có." Nguyệt Nhi lắc đầu: "Âm Dương Quyết của thiếu gia là nghịch thiên thần thông phá vỡ lẽ thường của tu tiên giới. Trừ thần thông này ra, tiểu tỳ từ chưa từng nghe nói có công pháp tương tự." "Ừm, điều này có chút kỳ quái, theo ta quan sát khi đầu. Phu phụ Chu Miện vốn tu tập công pháp chính đạo, nhưng bây giờ lại phát ra ma khí thực giống tu ma giả Kết Đan Kỳ." "Thiếu gia, hay là bọn họ cải tu sang công pháp ma đạo?" "Không có khả năng này, trừ phi hai người bọn họ phế bỏ tu vi khi trước, nhưng so với hai tuần trăng trước, pháp lực của bọn họ rõ ràng tăng tiến không ít." Lâm Hiên ung dung phân tích. Đôi mi thanh tú của Nguyệt Nhi hơi nhíu, nhưng rồi cũng gật đầu. "Được rồi, không cần nghĩ ngợi, cứ bắt hai người lại là rõ mọi sự." Nói tới đây, Lâm trong mắt Hiên lóe lên một tia tinh quang. Sau đó hắn lại nhắm hai mắt, ngay cả khí tức cũng đem thu liễm hết lại. Ước chừng một khắc sau, hai đạo độn quang màu tím xuất hiện ở chân
- trời, mau chóng bay vút qua nơi này. Lâm Hiên im lặng đặt tay trên túi trữ vật, mặc dù cách hơi xa nhưng lấy nhãn lực của hắn đã nhận ra quả nhiên đây là phu thê Chu Miện. Nhưng thời khắc này, trên mặt hai người đang khá âu sầu. "Sư huynh, phân thân khôi lỗi của tôn giả đã bị diệt, thực lực này chỉ có thiếu môn chủ mới làm được. Chẳng lẽ hắn đã phát hiện kế hoạch của chúng ta?". "Ta cũng không rõ, có lẽ chỉ là trùng hợp thôi, nhưng hắn đã nhìn ra chút manh mối. Lại nói tôn giả vô cùng phẫn nộ, tiếp tục như vậy chúng ta đứt quan hệ với Linh Dược Sơn chỉ là sớm muộn." Chu Miện nói tới đây vẻ mặt càng thêm âm trầm. Tuy trước kia y mạnh miệng nói không lo lắng, nhưng thực lực vốn Linh Dược Sơn có thể sánh với chính ma lưỡng đạo. Một khi chuyện xảy ra trong lòng vẫn thấp thỏm không yên. Lâm Hiên chớp mắt, dường như hai người kia đang đàm thoại, đáng tiếc là quá xa hắn cũng không nghe rõ. Rất nhanh hai người đã tiến vào phạm vi của trận pháp, Lâm Hiên không chút chần chờ, đưa tay ra nhẹ nhàng một điểm một cái. Ngay lập tức, một trận linh khí cuồn cuộn, cùng với những tiếng ầm ầm vang lớn, một đóa hồng vân khổng lồ xuất hiện trên cao, rồi hàng trăm hỏa cầu như mưa rào rào tuôn xuống. "Đây là cái gì?" Phu thê hai người ngây người, tình cảnh biến đổi bỗng nhiên như cá chui vào rọ, trở thành con mồi cho kẻ khác. Trong lòng vừa sợ vừa giận, nhưng hai người không hổ là Kết Đan Kỳ tu chân giả, gặp nguy mà không loạn. Chu Miện vung tay áo lên phi ra một thuẫn bài cỡ bàn tay, quay tròn bành trướng lên, che khuất trên đỉnh đầu hai người.
- Mà Tào Nguyệt thì đưa tay ra, ở trên đầu lấy xuống một cái ngọc trâm linh quang lóng lánh, hóa thành một đạo quang mang kỳ lạ xoay quanh trước người. Lâm Hiên thở dài, quả nhiên xứng đáng là song tu đạo lữ trăm năm, một công một thủ phối hợp ăn ý, không lộ ra chút sơ hở nào. Trong đấu pháp, khó ứng phó nhất chính là song tu đạo lữ, thực lực của hai người phối hợp vốn vượt xa hai gã tu sĩ cùng cấp. "Nguyệt Nhi." "Dạ, thiếu gia." Nương theo tiếng cười lanh lảnh như chuông bạc, âm thanh Nguyệt Nhi dần dần mơ hồ, tan biến vô tung vô ảnh. Lúc này thần sắc của Lâm Hiên như ngưng đọng, đưa tay vỗ vào túi trữ vật, đem Phiêu Vân Lạc Tuyết Kiếm tế xuất ra. Cùng lúc đó trên không trung, phu thê họ Chu sắc mặt ngưng trọng, tuy chưa rõ địch nhân là thần thánh phương nào. Nhưng dám ở nơi này bày ra cạm bẫy, hiển nhiên không phải là nhân vật dễ chơi. Là Âm hồn chăng? Không đúng, khả năng này quá thấp. Phân đàn này vốn ở hẻo lánh, bọn họ lại hành sự luôn cẩn thận, những quái vật kia hẳn sẽ không phát hiện ra. Là thiếu môn chủ? Cũng có thể, nhưng lấy sức một người, cho dù có chút thủ đoạn, hắn sao dám trở mặt trực tiếp tới tìm hai người? Lâm Hiên mặc dù niên kỷ còn trẻ nhưng đâu phải hạng lỗ mãng như vậy. Chẳng lẽ là thế lực khác như chính đạo tam đại phái, thêm cả Cực Ma Động, thậm chí còn Thanh Tường Môn?
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 376
0 p | 125 | 10
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 378
9 p | 118 | 8
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 394
10 p | 118 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 183
4 p | 114 | 7
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
0 p | 100 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 159
4 p | 107 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 384
0 p | 112 | 6
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 392
12 p | 119 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 382
12 p | 113 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 196
4 p | 140 | 4
-
Truyện Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 380
12 p | 104 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 314,315
9 p | 82 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3Chương 378
9 p | 108 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 167
5 p | 63 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 160
5 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 231
4 p | 84 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 161
5 p | 101 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển Chương 22
5 p | 93 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn