intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa quận Cẩm Lệ để phát triển du lịch

Chia sẻ: Nguyễn Thị Hiền Phúc | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

79
lượt xem
0
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Những giá trị văn hóa truyền thống của Đà Nẵng nói chung và làng Cẩm Lệ nói riêng đã góp phần hữu hiệu vào việc xây dựng một nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc dân tộc, đồng thời khai thác tốt những giá trị văn hóa trong việc phát triển kinh tế du lịch của địa phương, nâng cao đời sống của nhân dân. Mời các bạn cùng xem chi tiết nội dung tài liệu.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Bảo tồn và phát huy giá trị di sản văn hóa quận Cẩm Lệ để phát triển du lịch

Kinh tế - Xã hội Đà Nẵng<br /> <br /> BẢO TỒN VÀ PHÁT HUY GIÁ TRỊ DI SẢN VĂN HÓA<br /> QUẬN CẨM LỆ ĐỂ PHÁT TRIỂN DU LỊCH<br /> <br /> ? Hồ Xuân Tịnh<br /> <br /> *<br /> <br /> T<br /> <br /> rên địa bàn thành phố Đà Nẵng, hiện<br /> nay không còn ngôi tháp Champa nào<br /> trên mặt đất, tuy nhiên có không ít phế<br /> tích, dấu tích văn hóa Chăm đã được<br /> phát hiện như Cấm Mít, Xuân Dương, Khuê Trung,<br /> Quá Giáng, Nam Thổ Sơn, Dương Lâm và Thủy Sơn<br /> (Ngũ Hành Sơn)... Các phế tích này đều chứa đựng<br /> những giá trị văn hóa vô giá góp phần quan trọng<br /> vào việc nghiên cứu lịch sử, văn hóa Champa ở miền<br /> Trung Việt Nam. Riêng quận Cẩm Lệ có các phế tích<br /> tháp Champa như Hóa Quê nằm cạnh Nghĩa trủng<br /> Hòa Vang, đặc biệt là phế tích Champa Phong Lệ<br /> thuộc khu vực tổ 3, phường Hòa Thọ Đông. Mặc dù<br /> chỉ còn lại phần nền móng bị chôn vùi đã hàng ngàn<br /> năm, nhưng phế tích này vẫn còn giữ được một thành<br /> phần quan trọng của kiến trúc, đó là hố thiêng trong<br /> lòng tháp. Theo nhiều nhà nghiên cứu, hố thiêng tại<br /> lòng phế tích tháp Phong Lệ lớn hơn nhiều so với các<br /> hố thiêng đã được phát hiện trong các tháp Champa<br /> khác, điều này cho thấy ngôi đền thờ chính trong khu<br /> tháp Phong Lệ có kích thước khá lớn.<br /> Khai quật, phát lộ ra các phế tích là việc có thể làm<br /> được không khó, song để bảo tồn tất cả các phế tích<br /> này là việc rất nan giải, trong điều kiện kinh phí và<br /> kỹ thuật bảo quản còn hạn chế, các nhà quản lý của<br /> thành phố Đà Nẵng nên chọn một phế tích thuận lợi<br /> nhất cho việc bảo tồn, tôn tạo để phục vụ cho việc<br /> tham quan và nghiên cứu. Theo chúng tôi, di tích<br /> có điều kiện tốt nhất để bảo tồn tại chỗ sau khi khai<br /> quật là khu phế tích Champa Phong Lệ. Khu phế tích<br /> này nằm gần sông Cẩm Lệ và Quốc lộ 1A, thuận tiện<br /> trong việc đi lại, tham quan, nghiên cứu. Theo kết<br /> quả các đợt khai quật khảo cổ học và dấu tích gạch<br /> *<br /> <br /> đá còn để lại trên mặt đất, có thể thấy phế tích kiến<br /> trúc Champa Phong Lệ phân bố gần như trên toàn<br /> bộ khu vực gò đất, tuy nhiên hiện nay chỉ mới phát lộ<br /> được một phần của khu phế tích. Trên gò đất hiện nay<br /> vẫn còn 2 ngôi nhà của người dân địa phương, do đó<br /> chưa thể đào thám sát toàn khu vực để xác định quy<br /> mô khu phế tích. Thông thường trong một khu đền<br /> tháp Champa, ngoài ngôi đền thờ chính (Kalan) còn<br /> có các công trình phụ trợ như tháp cổng (Gopura),<br /> nhà dài đón khách hành hương (Mandapa), tháp hỏa<br /> (Kosa-grha) dùng làm nơi cất đồ tế lễ... Phong Lệ là<br /> một khu tháp lớn, do đó có lẽ cũng có đầy đủ những<br /> công trình phục vụ cho việc thờ cúng. Để khai quật<br /> toàn bộ khu phế tích này và bảo tồn tốt các thành<br /> phần của phế tích, điều cần làm ngay là phải lập đề án<br /> quy hoạch, bảo tồn và phát huy giá trị di tích, trên cơ<br /> sở đó, đền bù giải tỏa các nhà dân trên gò đất, lên kế<br /> hoạch tiếp tục khai quật và bảo tồn di tích.<br /> Khi khai quật phát lộ một phế tích Champa, điều<br /> đầu tiên là làm như thế nào để tái định vị, gia cố<br /> <br /> Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch tỉnh Quảng Nam.<br /> <br /> Phaùt trieån<br /> <br /> Kinh teá - Xaõ hoäi<br /> Ñaø Naüng<br /> <br /> 13<br /> <br /> Kinh tế - Xã hội Đà Nẵng<br /> <br /> những thành phần còn sót lại của phế tích trong hố<br /> khai quật, từ các hàng gạch chân tường, các cấu kiện<br /> bằng sa thạch như bậc cấp, trụ cửa, lanh-tô... Điều này<br /> đòi hỏi phải có một thời gian nghiên cứu tỉ mỉ, vẽ hiện<br /> trạng phế tích và lên bản vẽ phục dựng từng phần.<br /> Các nhà bảo tồn phải xử lý bảo quản không chỉ các<br /> tác phẩm điêu khắc mà còn phải bảo quản tất cả các<br /> mảng tường gạch đã được phát lộ. Những hiện vật<br /> này, khi còn nằm trong lòng đất, dẫu có bị tác động<br /> bởi nước ngầm, ẩm ướt, song vẫn có lớp che phủ khá<br /> chắc chắn chung quanh, không bị tác động mạnh từ<br /> bên ngoài nên vẫn tồn tại qua hàng ngàn năm, tuy<br /> nhiên khi chúng đã xuất lộ ra khỏi lòng đất thì ngay<br /> lập tức phải chịu sự thay đổi môi trường, sự bốc hơi<br /> nước sẽ làm cho các viên gạch cứng lại, trong khi sự<br /> liên kết giữa các viên gạch trong mảng tường tháp<br /> không còn bền vững khiến chúng dễ dàng bị tách rời<br /> nhau, đó là một thực tế mà các khảo cổ và trùng tu di<br /> tích đã gặp phải ở Mỹ Sơn khi khai quật tháp F1. Trong<br /> khi thực hiện bảo tồn, tu bổ, tôn tạo di tích, nhất là với<br /> phế tích khảo cổ học, cần tránh tác động nhiều đến<br /> các yếu tố gốc của di tích, đồng thời cũng cần có giải<br /> pháp gia khuyết để tạo sự liên kết tốt hơn cho các<br /> mảng tường; gia cố, tái định vị các thành phần bị rơi<br /> vãi của phế tích, nếu cần thiết có thể xây bổ sung.<br /> Một vấn đề phải quan tâm là làm hệ thống thoát<br /> nước cho di tích sau khi khai quật, nếu không giải<br /> quyết tốt việc thoát nước mưa thì hố khai quật sẽ bị<br /> ngập nước, dẫn đến hư hại những thành phần còn<br /> lại của di tích; kể cả sau khi phát lộ hoàn toàn, xung<br /> quanh không còn bờ đất vẫn phải xử lý không để<br /> đọng nước trong lòng tháp. Hiện nay, một vài di tích<br /> kiến trúc khảo cổ học ở nước ta đang được bảo tồn tại<br /> chỗ, các di tích này sau khi khai quật được dựng mái<br /> che để hạn chế tác động của nắng mưa, đây là việc<br /> làm cần thiết đối với khu phế tích Phong Lệ. Cùng với<br /> mái che, cần thiết kế một hành lang dành cho khách<br /> tham quan, tránh tình trạng khách tham quan đi trực<br /> tiếp lên phế tích (có thể tham khảo thiết kế mà Trung<br /> Quốc đã thực hiện trong khu khai quật lăng mộ Tần<br /> Thủy Hoàng).<br /> Trong khu vực cạnh phế tích, cần thiết xây dựng<br /> một công trình, vừa làm nhà bảo quản hiện vật, vừa<br /> làm nhà trưng bày một số hình ảnh về quá trình khai<br /> quật nghiên cứu phế tích Champa Phong Lệ cùng<br /> các hiện vật được tìm thấy. Vì di tích chỉ còn lại phần<br /> nền móng và hố thiêng, do đó cần có sa bàn, mô hình<br /> phục dựng lại khu tháp theo mặt bằng hiện trạng<br /> <br /> 14<br /> <br /> Phaùt trieån<br /> <br /> Kinh teá - Xaõ hoäi<br /> Ñaø Naüng<br /> <br /> với tỷ lệ phù hợp, cũng có thể làm một số phiên bản<br /> những pho tượng thuộc khu tháp Phong Lệ đang<br /> trưng bày ở Bảo tàng Điêu khắc Chăm để làm phong<br /> phú thêm nội dung trưng bày.<br /> Một dự án khác cũng cần được quan tâm xây<br /> dựng, đó là quy hoạch phát triển du lịch làng quê tại<br /> Phong Lệ. Làng Phong Lệ như một ốc đảo làng quê<br /> giữa thành phố, với cảnh quan đặc trưng của làng<br /> quê xứ Quảng, có thể nói làng Phong Lệ là ngôi làng<br /> cổ hiếm hoi còn sót lại trong lòng thành phố Đà Nẵng<br /> đang hiện đại hóa từng ngày, nơi đây không chỉ có<br /> giá trị về văn hóa mà còn cả giá trị sinh thái - nhân<br /> văn. Khung cảnh làng quê yên bình với đường làng,<br /> ngõ xóm, bố cục vườn tược theo kiểu truyền thống<br /> xứ Quảng, các di tích lịch sử, những giá trị văn hóa<br /> phi vật thể... cùng sự thân thiện của người dân địa<br /> phương là những điều kiện thuận lợi để phát triển du<br /> lịch làng quê. Trên cơ sở của sự phân bố dân cư và<br /> nhà cửa trong khu vực, chỉ cần chỉnh trang lại đường<br /> giao thông trong làng, chỉnh trang vườn tược, làm<br /> lại các hàng rào bằng chè tàu, tạo môi trường xanh,<br /> sạch, đẹp, hạn chế xây dựng nhà cao tầng để giữ cảnh<br /> quan làng quê. Với lợi thế là làng quê truyền thống,<br /> vừa có di tích Champa và các giá trị văn hóa phi vật<br /> thể, Phong Lệ sẽ là nơi hấp dẫn đối với du khách và<br /> các nhà nghiên cứu.<br /> Nhìn rộng hơn ra ngoài làng Phong Lệ. Quận Cẩm<br /> Lệ còn có những giá trị văn hóa đặc sắc khác, đây là<br /> vùng đất gắn liền với lịch sử - văn hóa Đà Nẵng và<br /> Quảng Nam, đây là quê hương của danh tướng Ông<br /> Ích Khiêm và chí sĩ Cần vương Ông Ích Đường, hai<br /> nhân vật lẫy lừng trong lịch sử chống thực dân Pháp<br /> của dân tộc ta. Hiện nay, lăng mộ Ông Ích Khiêm được<br /> xếp hạng di tích lịch sử - văn hóa cấp quốc gia; lăng<br /> mộ Ông Ích Đường là di tích lịch sử cấp thành phố.<br /> Vùng đất này còn có Nghĩa trủng Hòa Vang - là nơi an<br /> <br /> Kinh tế - Xã hội Đà Nẵng<br /> <br /> táng các nghĩa sĩ đã hy sinh ở Đà Nẵng trong những<br /> năm đầu chống Pháp. Cẩm Lệ cũng là vùng đất có<br /> nhiều ngôi đình nhất hiện nay ở Đà Nẵng: đình Lỗ<br /> Giáng, đình Liêm Lạc, đình Cổ Mân, đình Cẩm Chánh,<br /> đình Trung Lương, đình Tùng Lâm, đình Hòa An, mỗi<br /> ngôi đình đều có các hoạt động tín ngưỡng, lễ hội văn<br /> hóa được nhân dân địa phương tổ chức hàng năm...<br /> Cẩm Lệ còn là thương hiệu của một loại thuốc<br /> lá nổi tiếng của Quảng Nam - Đà Nẵng. Ngày trước,<br /> danh tiếng thuốc lá Cẩm Lệ lan truyền ra Bắc vào<br /> Nam. Tên gọi thuốc lá Cẩm Lệ không có nghĩa chỉ có<br /> thuốc lá trồng ở Cẩm Lệ, thuốc lá được trồng nhiều<br /> nơi trong tỉnh Quảng Nam. Tam Kỳ nổi tiếng với thuốc<br /> lá Trường Xuân; Điện Bàn có thuốc lá Thanh Quýt, Bến<br /> Đền (Gò Nổi), Đại Lộc có thuốc lá Đại An, Đại Cường...<br /> Cẩm Lệ trở thành thương hiệu có lẽ vì đây là đầu mối<br /> cung cấp thuốc rê, thuốc xắt xứ Quảng đi cả nước.<br /> Ngày nay các loại thuốc lá đầu lọc đã trở thành phổ<br /> biến trong xã hội, không còn mấy người hút thuốc<br /> lá vấn trong giấy quyến như ngày xưa, vậy nên nghề<br /> thuốc xắt Cẩm Lệ gần như đã bị mai một; thuốc lá<br /> đã được đưa vào nhà máy chế biến theo kiểu hiện<br /> đại. Làm thế nào để lưu giữ được một nghề truyền<br /> thống trong khi nó không còn đáp ứng được nhu<br /> cầu của xã hội? Đó là một câu hỏi khó có lời giải đáp<br /> nếu chúng ta không gắn nó với việc bảo tồn văn hóa<br /> và phát triển du lịch. Hiện nay, một vài khu làng quê<br /> được phục dựng để phục vụ du lịch đã tái hiện lại một<br /> số nghề truyền thống không còn phổ biến trong xã<br /> hội, mặc dù sản phẩm của nó có giá trị kinh tế không<br /> cao và ít người sử dụng nhưng lại thỏa mãn trí tò mò<br /> thích tìm hiểu của du khách.<br /> Trong văn hóa ẩm thực ở Cẩm Lệ, bên cạnh những<br /> món đặc trưng của Quảng - Đà như mỳ Quảng, bún<br /> chả cá, bánh tráng cuốn thịt heo, là những món ăn<br /> <br /> mà khách phương xa đến Đà Nẵng không thể bỏ<br /> qua, còn có đặc sản bánh khô mè, loại bánh được làm<br /> bằng bột gạo, phủ một lớp đường và mè là sản phẩm<br /> được dùng trong lễ, Tết, để thờ cúng ông bà, tổ tiên,<br /> điều đặc biệt là Cẩm Lệ đã tạo dựng được thương<br /> hiệu riêng: bánh khô mè Cẩm Lệ. Người Đà Nẵng đi<br /> thăm bạn bè, bà con ở miền Nam, miền Bắc đều mua<br /> bánh khô mè Cẩm Lệ làm quà biếu, du khách đến Đà<br /> Nẵng ghé Cẩm Lệ cũng mua ít bánh khô mè làm quà<br /> khi trở về nhà... Một món ăn của Cẩm Lệ nổi tiếng<br /> trong cả nước, đó là bánh tráng cuốn thịt heo Khuê<br /> Trung, với những nguyên liệu dân dã mộc mạc như<br /> thịt heo, bánh tráng, rau sống, mắm nêm... nhưng đã<br /> được nâng lên hàng đặc sản trong văn hóa ẩm thực<br /> nhờ cách lựa chọn nguyên liệu và chế biến công phu,<br /> trình bày đẹp mắt. Những giá trị văn hóa ẩm thực này<br /> góp phần không nhỏ vào việc thu hút và níu chân<br /> du khách đến Đà Nẵng, do đó cần bảo tồn, lưu giữ<br /> những nét tinh túy trong văn hóa ẩm thực; đồng thời<br /> cũng cần có sự tiếp thu, cải tiến về phong cách phục<br /> vụ, bảo đảm vệ sinh an toàn thực phẩm...<br /> Đà Nẵng có một tuyến du lịch sông nước khá lý<br /> thú mà hiện nay chưa được quan tâm đầu tư khai<br /> thác. Từ bến sông Hàn có thể đi thuyền ngược dòng<br /> lên Đảo Xanh, theo nhánh sông Cổ Cò đến Bến Ngự<br /> dưới chân hòn Kim Sơn trong khu danh thắng Ngũ<br /> Hành Sơn, nơi đây có chùa Quan Âm, hàng năm diễn<br /> ra lễ hội Quán Thế Âm vào ngày 19 tháng 2 âm lịch. Từ<br /> Bến Ngự sang Cồn Dầu (Hòa Xuân) không xa, Cồn Dầu<br /> được bao bọc bởi hai nhánh sông Cẩm Lệ và sông Cổ<br /> Cò nằm ở phía đông nam của quận, nơi đây có các<br /> bãi bồi, đất ngập nước với các loại thủy, hải sản đặc<br /> trưng của vùng nước lợ, đây là vùng đất thuận lợi cho<br /> việc phát triển du lịch sinh thái, sông nước. Tiếp tục<br /> chuyến du hành trên sông nước ghé làng Phong Lệ<br /> nằm bên sông Cẩm Lệ rồi ngược dòng đến Túy Loan,<br /> theo sông Yên lên vùng đất phía tây Hòa Vang với núi<br /> đồi, sông suối hùng vĩ...<br /> Di sản văn hóa được bảo tồn tốt nhất khi nó được<br /> lưu giữ và phát huy trong môi trường nơi nó sinh<br /> ra, trong cộng đồng đã sáng tạo ra giá trị văn hóa,<br /> chính trong môi trường đó, di sản văn hóa được nuôi<br /> dưỡng, lưu truyền và làm phong phú thêm qua thực<br /> tế cuộc sống, do đó nếu gắn kết tốt giữa công tác bảo<br /> tồn và khai thác giá trị văn hóa thì sẽ tạo nên sự bền<br /> vững cho di sản văn hóa.<br /> Cần đẩy mạnh công tác tuyên truyền, nâng cao<br /> ý thức tự giác của người dân trong việc bảo tồn và<br /> <br /> Phaùt trieån<br /> <br /> Kinh teá - Xaõ hoäi<br /> Ñaø Naüng<br /> <br /> 15<br /> <br /> Kinh tế - Xã hội Đà Nẵng<br /> <br /> phát huy giá trị di sản văn hóa. Khơi dậy lòng tự hào<br /> của nhân dân đối với di sản văn hóa của cộng đồng<br /> mình là việc làm có ý nghĩa rất quan trọng, đồng thời,<br /> cần phải làm rõ và gắn lợi ích của người dân khi tham<br /> gia các hoạt động bảo tồn di sản văn hóa, làm cho<br /> người dân thấy được quyền lợi thiết thực của mình<br /> khi tham gia bảo tồn di sản, điển hình cụ thể nhất<br /> là ở Đô thị cổ Hội An, đời sống, thu nhập của người<br /> dân địa phương được nâng cao nhờ vào các giá trị di<br /> sản văn hóa, do đó họ rất tích cực tham gia bảo vệ di<br /> sản của địa phương mình, tạo được ý thức tự giác của<br /> người dân địa phương trong việc bảo tồn di sản văn<br /> hóa thì mọi khó khăn, vướng mắc đều có thể được<br /> giải quyết nhanh chóng và hiệu quả. Khi Phong Lệ<br /> trở thành một điểm du lịch văn hóa - sinh thái thì đời<br /> sống của người dân địa phương sẽ được cải thiện nhờ<br /> những dịch vụ phục vụ du khách; văn hóa và du lịch<br /> của Cẩm Lệ sẽ phát triển bền vững khi có sự tham gia<br /> tích cực của cộng đồng nhân dân địa phương.<br /> Để đáp ứng được nhu cầu của du khách, chắc<br /> chắn phải xây dựng cơ sở vật chất tiện nghi; tuy nhiên<br /> không nên vì thế mà quên đi việc bảo tồn thiên nhiên.<br /> Ngày nay, nhiều khách sạn, resort, nhà hàng, quán<br /> ăn... được xây dựng, đó là xu thế tất yếu của thời đại,<br /> vừa đáp ứng nhu cầu của khách du lịch, vừa tạo công<br /> ăn việc làm cho nhân dân trong vùng, góp phần phát<br /> triển kinh tế địa phương. Hiệu quả về mặt kinh tế đã<br /> rõ, song về sinh thái thì có vấn đề phải lưu tâm. Phần<br /> lớn các cơ sở dịch vụ kinh doanh ăn uống đều có một<br /> khối lượng chất thải đáng kể, gây ô nhiễm không nhỏ<br /> <br /> 16<br /> <br /> Phaùt trieån<br /> <br /> Kinh teá - Xaõ hoäi<br /> Ñaø Naüng<br /> <br /> đối với môi trường, chính vì thế việc xử lý chất thải<br /> rắn cũng như nước thải ở Cẩm Lệ cần được quan tâm<br /> đúng mức, mỗi doanh nghiệp cần có hệ thống xử lý<br /> nước thải trước khi cho chảy ra hệ thống thoát nước<br /> công cộng, giảm thiểu tối đa sự cố ô nhiễm nguồn<br /> nước ngầm. Giữ gìn nguồn nước ngầm không bị ô<br /> nhiễm cũng chính là bảo tồn được nét văn hóa của<br /> địa phương, những giếng làng không bị ô nhiễm,<br /> vẫn được người dân địa phương sử dụng, là hình ảnh<br /> quen thuộc từ ngàn xưa của người dân Việt...<br /> Với những nỗ lực của thành phố Đà Nẵng trong<br /> việc xây dựng một đô thị văn minh, hiện đại, trở<br /> thành nơi đáng sống nhất Việt Nam, chắc rằng làn<br /> sóng đô thị hóa sẽ lan rộng hơn, tuy nhiên giữ lại một<br /> làng quê giữa lòng thành phố cũng là điều cần thiết.<br /> Thành phố đáng sống không chỉ với cảnh quan sạch<br /> đẹp, phố xá hiện đại, nhiều nhà cao tầng đầy đủ tiện<br /> nghi, mà còn cần có những giá trị văn hóa truyền<br /> thống làm nên bản sắc Đà Nẵng. Những giá trị văn<br /> hóa vật thể và phi vật thể từ ngàn xưa sẽ được bảo<br /> tồn và lưu truyền tốt nhất trong chính môi trường nó<br /> được sinh ra. Những giá trị văn hóa truyền thống của<br /> Đà Nẵng nói chung và Cẩm Lệ nói riêng cần được tiếp<br /> tục bảo tồn và phát huy, góp phần hữu hiệu vào việc<br /> xây dựng một nền văn hóa tiên tiến đậm đà bản sắc<br /> dân tộc, đồng thời phải khai thác tốt những giá trị văn<br /> hóa ấy trong việc phát triển kinh tế du lịch của địa<br /> phương để nâng cao đời sống của nhân dân...<br /> H.X.T.<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
8=>2