Bóng Tối Kinh Hoàng<br />
Sidney Sheldon<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
Dịch giả: Trạch Thiên<br />
<br />
Mở đầu<br />
Berlin, Đức<br />
Sonja Verbrugge không ngờ từ đây những giây phút cuối cùng nàng còn hiện<br />
diện trên cõi trần. Nàng thơ thẩn hoà mình vào giữa đám đông khách du lịch<br />
bước chân trên hè phố Unter den Linden rộn rịp. Chớ có hoảng hốt làm gì, hãy<br />
bình tĩnh.<br />
Bức điện vừa hiện ra trước khung hình chiếc máy vi tính khiến nàng bủn rủn.<br />
“Nhanh chân lên, Sonja! Đến ngay khách sạn Artemisia Hotel. Em yên tâm ở lại<br />
đó chờ mệnh lệnh từ…”<br />
Bức điện hết giữa chừng? Tại sao Franz không chuyển đi cho hết? Chuyện gì<br />
đây? Nhớ lại đêm trước trong câu chuyện chồng nàng kể trên điện thoại với<br />
người bên kia cần phải chặn đứng ngay Prima bằng mọi giá. Prima là ai?<br />
Franz Verbrugge tới gần phố Brandenburgische Strasse, chỗ khách sạn Artemisia<br />
dành riêng cho mấy bà. Nàng ở lại đây chờ nghe chồng nàng kể đầu đuôi câu<br />
chuyện ra sao.<br />
Sonja Verbrugge vừa tới ngã tư thì đèn đỏ bật lên nàng đứng chờ. Chợt đâu<br />
trong đám đông kẻ lạ mặt xô lấn phía sau tới khiến nàng bước chệnh choạng<br />
muốn lọt xuống đường. Đồ khỉ gió! Một chiếc xe limousine chen vào giành chỗ<br />
đậu: cọ sát lề húc vô người nàng muốn té chúi nhủi đầu xuống đất. Mọi người<br />
xúm lại.<br />
- Sao vậy?<br />
- Ist ihr etwas Passiert?<br />
- Peut- elle marcher?<br />
Vừa lúc đó chiếc xe cấp cứu trờ tới. Hai nhân viên cấp cứu chạy tới:<br />
- Nào ta đưa nạn nhân đi ngay.<br />
Sonja Verbrugge còn nghe thấy mình được nhấc lên bỏ trên xe cấp cứu. Cửa<br />
đóng lại chiếc xe chạy tới.<br />
<br />
- Bà có đi nổi không?<br />
Tay chân nàng cột dính trên chiếc băng ca.<br />
- Tôi không sao? - Nàng nói ngay. - Chẳng đau đớn gì đâu. Tôi…<br />
Nhân viên cấp cứu nghiêng người xuống nói.<br />
- Không sao, Frau Verbrugge. Bà nằm nghỉ cho khoẻ.<br />
Nàng ngước nhìn lại ngỡ ngàng:<br />
- Sao ông biết tôi là…<br />
Nàng chỉ kịp có cảm giác đau nhói như một mũi kim vừa chích vô dưới da, thoáng<br />
cái mặt mũi tối sầm.<br />
° ° °<br />
Paris, Pháp<br />
Mark Harris một mình trên đài quan sát tháp Eiffel mặc cho cơn mưa như trút<br />
nước bao phủ bốn phía.<br />
Chốc chốc sấm chớp lóe lên xuyên qua màn mưa như những viên kim cương<br />
lóng lánh.<br />
Phía bên kia bờ sông Seine toà lâu đài Palais de Chaillot đứng sừng sững, khu<br />
vườn danh tiếng Trocadéro Gardens, gã không màng tới . Đầu óc gã… quay<br />
cuồng trước nguồn tin như sét đánh vừa loan truyền đi khắp nơi.<br />
Mưa gió dồn dập tạo cơn lốc xoáy. Mark Harris kéo tay áo xuống cho đỡ lạnh vừa<br />
liếc nhìn đồng hồ.<br />
Giờ hẹn đã qua. Vậy mà bọn chúng đòi gặp nhau tại đây dù đã nửa đêm? Gã<br />
đang còn phân vân thì tai nghe tiếng cửa thang máy kéo ra. Hai người đàn ông<br />
birớc đi tiến về phía gã đang đứng mặc cho trận gió ào ào tới muốn che khuất<br />
tầm nhìn.<br />
Mark Harris nhận diện được ngay, người nhẹ nhõm.<br />
- Mấy cậu đến trễ thế?<br />
- Thời tiết trở chứng thế nầy, Mark làm sao nói trước?<br />
<br />
- Thôi, đã đến nơi được rồi. Cuộc gặp gỡ sắp tới ở Washington đã lo liệu xong cả<br />
rồi chứ?<br />
- Bọn tớ muốn bàn với cậu chuyện đó. Sáng nay đã bàn bạc kỹ, bọn mình đã<br />
thống nhất…<br />
Đang giữa chừng câu chuyện, một tên trong bọn vòng ra phía sau chỗ Mark<br />
Harris đứng, bị dồn vô thế lưỡng đầu thọ địch vừa lúc một vật cứng đập lên đầu.<br />
Ngay tức thì tên thứ hai nhào tới nhấc bổng người Mark lên ném qua lan can<br />
dưới cơn mưa như thác lạnh buốt, xác người lao vút xuống vực ba mươi tám<br />
tầng lầu bẹp dúm trên vỉa hè không chút thương xót.<br />
° ° °<br />
Denver Colorado.<br />
Gary Reynolds sống ở vùng Kelowna khô cằn bên Canada tiếp giáp vùng<br />
Vancouver, nơi đây gã được huấn luyện bay trong môi trường núi non hiểm trở.<br />
Gã đang lái chiếc Cessna Citation II, để mắt quan sát mấy chóp núi tuyết phủ<br />
trắng xoá phía bên dưới như mọi lần xuất phát tổ lái hai người, hôm nay chỉ mỗi<br />
mình. Tức là chuyến bay không đúng tuyến, gã nghĩ.<br />
Gã đăng ký giả chuyến bay đến phi trường Kennedy Airport. Không ai nghĩ phi vụ<br />
qua tới Denver.<br />
Đến mục tiêu gã tìm chỗ ở lại nhà người em gái, sáng hôm sau đổi hướng bay<br />
qua phía đông như đã hẹn với bạn bè. Mọi việc tính toán đâu vào đấy, thế mà.<br />
Tín hiệu trên loa vừa phát ra làm gã giật mình tỉnh lại.<br />
- Citation một, một. Một Lima Foxtrot đây là đài kiểm soát không lưu sân bay<br />
Denver International gọi. Nghe rõ nói.<br />
Gary Reynolds giơ tay nhấn nút.<br />
- Citation một một một. Lima Foxtrot nghe đây chỉ xin lệnh đáp Lima Foxtrot, cho<br />
biết bạn đang ở vị trí nào?<br />
- Lima Foxtrot đang bay ở toạ độ cách sân bay Denver mười lăm dặm - Độ cao<br />
15,000 bộ.<br />
Gã liếc nhìn thấy đỉnh núi Piske chập chờn phía bên phải. Mây trời trong vắt, thời<br />
tiết sáng sủa.<br />
<br />