intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cái cây

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

78
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Sân nhà bốn phẩy năm mét vuông, tự nhiên mọc lên một cái cây. Buổi sáng ấy anh ra cổng đứng hút tuốc, thấy hai lá mầm trồi lên. Qua hôm sau đã thành hai cọng lá hẳn hoi. Vài hôm nữa, được nửa gang. Anh bảo: - Này em, trong sân nhà mình có một cái cây tự nhiên mọc lên đấy! - Em biết rồi, đang tính nhổ. - Gì, cái cây vậy mà em định nhổ? Cả xóm này chẳng nhà nào có cây. Nắng nhức hết cả mắt! Cô ném mớ đồ vào máy giặt, mở...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cái cây

  1. Cái cây TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN DANH LAM Sân nhà bốn phẩy năm mét vuông, tự nhiên mọc lên một cái cây. Buổi sáng ấy anh ra cổng đứng hút tuốc, thấy hai lá mầm trồi lên. Qua hôm sau đã thành hai cọng lá hẳn hoi. Vài hôm nữa, được nửa gang. Anh bảo: - Này em, trong sân nhà mình có một cái cây tự nhiên mọc lên đấy! - Em biết rồi, đang tính nhổ. - Gì, cái cây vậy mà em định nhổ? Cả xóm này chẳng nhà nào có cây. Nắng nhức hết cả mắt! Cô ném mớ đồ vào máy giặt, mở nước. - Thằng bé ngủ chưa? - Ngủ rồi. Nó quậy anh gần một tiếng. - Hồi này nó lười uống sữa quá. Anh phải ép nó chứ! - Ừ, nhưng mà em nhớ đó. Đừng nhổ cái cây của anh. *** Cái cây cao hai gang. Lá xanh nõn. Gió đong đưa. - Có lí lắm. Mày lớn cho mau. Chiều chiều tao có chỗ ngồi uống trà! - Ai ghé vậy? - Có ai ghé đâu? - Sao em nghe anh nói cái gì…?
  2. - À… anh nói với… cái cây đó mà! - Ối trời đất ơi! Mà tiện đây em mới nói. Sáng nay cái cây quái quỉ của anh nó làm em suýt té trầy giò đó! - Cái cây bé xíu, đứng yên phăng phắc mà làm em té trầy giò? Chuyện lạ! - Em dắt xe ra, cánh cổng mở đâu có hết được, đụng cái cây quí hoá của anh đó. Thế là phải né sang bên. Cái xe nghiêng. Vít cả em xuống! - Thì em cẩn thận một chút! Cô sập cửa tủ lạnh: - Cái sân sâu được mét rưỡi. Nó mọc ngang ra đó. Trời ạ! - Thì anh cũng muốn có một bóng mát. Ngồi đó uống trà! - Chưa tới bốn mươi. Chăm cây, uống trà. Y như ông cụ non! - Em đừng nói vậy chứ! - Oan lắm! Hồi này anh lẫn tùm lum chuyện rồi đó! *** Cái cây đã cao lưng cánh cổng. Anh vẫn chẳng biết cây gì. Bông bắt đầu trổ. Anh đếm được tất cả bốn chùm. Trăng trắng. - Này anh, đêm qua em không ngủ nổi đó. Rồi đến ho lao mất thôi! - Có việc gì trầm trọng vậy em? - Thì cái cây của anh đó! - Trời, lại cái cây. Anh tưởng em đã quên nó đi rồi chớ? - Nhưng nó bắt đầu ra bông. Đêm đêm anh ngủ khịt ra đó, có biết gì. Cái mùi bông nhức óc muốn khùng! - Trời ạ, sao anh có nghe gì đâu?! - Đã bảo anh ngủ khịt ra đó mà!
  3. - Anh sợ em cảm giác vậy thôi! - Cảm cái gì mà cảm. Bộ anh nghĩ mũi em điếc à?! - Vậy thì anh bứt bông nó đi vậy. - Tuỳ anh, tính sao thì tính… Mà phải nghĩ đến con nữa. Em không ngửi nổi thì nó đến sổ mũi mất! Thằng nhỏ ngủ chưa? - Ngủ rồi. - Anh cho nó uống sữa chưa? - Ờ thôi chết, anh lại quên mất! - Anh chỉ nhớ cái cây thôi chứ nhớ gì nữa! - Em lại nặng nề rồi! - Nhưng mà tức không chịu nổi! Tiếng sập cửa phòng. *** Cái cây bắt đầu thò tán vào ban công. Mưa đọng xuống buổi chiều, tối lá còn ướt nhoáng lên dưới ánh trăng. Từ ngày có cái cây, anh nghiện hẳn món trà. Cứ vợ con đi ngủ là bắc ghế ra ngồi trước sân. - Giá mà mày được phép ra bông. Chắc thơm phải biết. Nhưng thôi, hãy cho tao lá cũng đủ rồi! Cứ xanh thật xanh vào nhé! - Anh ngồi dưới đó phải không? - Ừ, em chưa ngủ à? - Lên đây mà coi nè! - Con làm sao vậy? - Con cái gì, nó ngủ rồi. Anh cứ lên đây mà coi!
  4. Theo hướng tay cô chỉ, một bầy kiến đen kịt bò dọc ban công, chui qua khe cửa, rồi biến mất dưới chân cái tủ trong phòng. - Anh thấy gì chưa? - Thì… kiến. - Kiến từ đâu mà ra? - Hả? Anh chẳng hiểu em nói gì hết, thì nó từ trong tổ nó ra chứ đâu! - Em thật sự muốn khùng vì anh rồi đó! Nó từ cái cây quí hoá của anh bò vô nhà chứ đâu! - Khổ quá! Vậy em bắt anh làm cái gì bây giờ? - Anh làm sao cho hết kiến thì làm! - Khổ ghê, em không muốn cho nó ra bông. Giờ đến lá cũng muốn anh bứt nốt cho nó trụi lủi sao? - Anh chọn em, chọn sức khoẻ cho gia đình này, hay anh chọn cái cây!? - Anh chẳng chọn gì cả. Cái cây nó mọc như thế thì nó mọc như thế! - Cãi với anh tức còn hơn cãi với cái đầu gối! - Đừng có mà nói thế! Em coi tôi là cái đầu gối à!? - Còn lẩn thẩn hơn cả cái đầu gối rồi đấy! Thẳng nhỏ bật dậy giữa giường. Oà khóc. Cô ôm con, nước mắt vòng quanh: - Ba mày có biết thương mày đâu cơ chứ! Quên sữa, quên kiến, quên mẹ mày trầy giò… Cái cây! Chỉ mỗi cái cây thôi! Sao tui khổ quá vậy trời!? *** Tám giờ tối, cô vẫn chưa về. Thằng nhỏ cô đón. Giờ này hai mẹ con ở đâu? Chuông điện thoại tít những hồi ngắn. Cô khoá máy. Một cách cố ý. Gió qua cái cây, lá lao xao. Anh đã mua thuốc xịt kiến về từ chiều. Giờ thì bắc ghế, xịt đẫm từ gốc lên tới ngọn. Vậy là khỏi thắc mắc.
  5. Cô về lúc tám rưỡi. Lên phòng ngay. Thằng bé ngáp ứa nước mắt. Lăn đùng ra giường, bận nguyên bộ đồ nhà trẻ. Cô ách xì. Lấy khẩu trang đeo vào miệng hai mẹ con, cô cũng lăn đùng ra giường, nhưng mắt nhìn thẳng trần nhà. Thằng bé trở mình, đưa tay bứt cái khẩu trang. Cô gào lên: - Đeo vô mà ngủ. Muốn đêm nay mùi thuốc xịt kiến nó làm mày ung thư hả?! Anh bưng gối ra khỏi phòng. Hai chân run bắn. Nửa giờ sau. Cô nghe tiếng loảng choảng trong nhà bếp. Rồi tiếng phập phập trước sân. Tiếng đạp cánh cổng. Dưới ánh đèn. Những lá cây xanh đẫm nằm dạt, vương vãi. Mùi nhựa cây hăng hắc. Gốc cây cụt sát đất. Bên cạnh là con dao. Anh cùng chiếc xe biến mất. Tiếng thằng bé khóc. Và cô khóc…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
4=>1