intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cái giá của thông tin...

Chia sẻ: Hai Nguyen | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

65
lượt xem
4
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Trong lịch sử báo chí Đức, hai "xìcăngđan Cicero" và "xìcăngđan Spiegel" được xem là những thí dụ cho quyền đưa sự thật ra ánh sáng của báo giới, bất chấp thông tin đó đụng chạm tới những nhân vật quyền lực cỡ nào.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cái giá của thông tin...

  1. Cái giá của thông tin... Trong lịch sử báo chí Đức, hai "xìcăngđan Cicero" và "xìcăngđan Spiegel" được xem là những thí dụ cho quyền đưa sự thật ra ánh sáng của báo giới, bất chấp thông tin đó đụng chạm tới những nhân vật quyền lực cỡ nào. Ngày 12-12-2005, hàng chục nhân viên của văn phòng Cảnh sát hình sự liên bang (BKA) xông vào khám xét trụ sở tạp chí trực tuyến Cicero tại thành phố Postdam, gần thủ đô Berlin. Trong suốt một ngày, các nhân viên an ninh kiểm tra gắt gao nhiều hồ sơ, dữ liệu máy tính của tờ báo và thu giữ nhiều hộp đựng tài liệu. Cảnh sát cũng khám xét nhà của phóng viên Schirra và thu
  2. giữ một ổ cứng máy vi tính cùng nhiều tài liệu. Nguyên nhân của sự việc bắt nguồn từ tháng 4-2005. Khi đó, tờ Cicero đăng một bài báo về Abu Musab al-Zarqawi - một nhân vật thủ lĩnh của tổ chức khủng bố Al Qaeda tại Iraq. Trong bài báo, tác giả Bruno Schirra cho biết anh lấy thông tin từ một tài liệu mật xuất phát từ BKA. Sau khi bài báo được đăng, Bộ trưởng Nội vụ Otto Schily đã lên tiếng chỉ trích dữ dội tạp chí Cicero và tuyên bố đây là hành động xâm phạm an ninh quốc gia. "Chính quyền đơn giản là không thể chấp nhận việc các tài liệu lưu hành trong nội bộ bị đưa ra công chúng, bởi đó là hành động gây nguy cơ cho các chiến dịch" - Hãng tin Deutsche Welle dẫn lời ông Schily. Truyền thông Đức
  3. tiết lộ chính ông Schily đã trực tiếp ra lệnh khám xét văn phòng tạp chí Cicero và nhà phóng viên Schirra. "Không phải là người cầm micro cho vua" Ngay lập tức, phía Cicero đã phản ứng một cách mạnh mẽ. Tổng biên tập Wolfram Weimar tuyên bố ủng hộ lập trường của phóng viên Schirra và khẳng định mục tiêu của giới báo chí là rất rõ ràng. "Nhà báo không phải là người giữ micro hoặc người ghi chép tài liệu cho nhà vua - Hãng tin Deutsche Welle dẫn lời ông Weimar - Nhiệm vụ của họ là đưa những sự thật khó chấp nhận ra ánh sáng, bất chấp những người có quyền lực có thích hay không, và Otto Schily cũng không phải là ngoại lệ".
  4. Điều tra của giới truyền thông sau đó khám phá ra có tới hơn 200 nhân viên BKA có thông tin về Abu Musab al-Zarqawi, cho thấy thông tin này không phải là gì quá bí mật. Dư luận Đức và Viện Báo chí quốc tế (IPI) cũng lên tiếng chỉ trích mạnh mẽ hành động của BKA. Nhiều thành viên của Đảng Dân chủ xã hội (SPD), đảng của ông Schily, cũng tuyên bố cần phải tôn trọng công việc của các nhà báo. Tháng 2-2006, Tòa án Postdam ra phán quyết khẳng định cuộc bố ráp của BKA là đúng luật. Tổng biên tập Weimar sau đó đã quyết định kiện lên Tòa án Hiến pháp Đức. Và đến tháng 2-2007, Tòa án Hiến pháp Đức đã ra phán quyết cuộc bố ráp của BKA tại văn phòng tạp chí Cicero là hành vi "vi phạm hiến pháp".
  5. Theo Deutsche Welle, Tòa án Hiến pháp Đức tuyên bố cảnh sát đã vi phạm quyền tự do báo chí được ghi lại trong hiến pháp. Chánh án Han-Jurgen Papier khẳng định các nhà báo không phải là đối tượng bị tình nghi vi phạm pháp luật. "Hành động bố ráp và tịch thu chống lại giới truyền thông trong một cuộc điều tra là hành vi vi hiến nếu hành động này nhằm mục đích khám phá thân thế người đưa tin". Đối đầu "một mất một còn" Deutsche Welle cho biết rất nhiều người Đức đã so sánh vụ bố ráp Cicero với vụ xìcăngđan Spiegel năm 1962. Theo từ điển trực tuyến Wikipedia, đó là cuộc đối đầu "một mất một còn" giữa tờ
  6. tạp chí Der Spiegel, tạp chí chính trị hàng đầu của nước Đức, với Bộ trưởng Quốc phòng Đức thời đó Franz Josef Strauß. Hãng tin Deutsche Welle dẫn lời chuyên gia nội vụ SPD Dieter Wiefelsuptz khẳng định: "Nếu công việc của các nhà báo - những người tiếp xúc với thông tin mật gần như hằng ngày - bị
  7. hình sự hóa thì tự do báo chí sẽ trở thành một vấn đề lớn tại Đức". Ông Wiefelsuptz cho rằng bản thân BKA phải tìm ra người tiết lộ thông tin trong hàng ngũ nội bộ của mình, chứ không nên biến các nhà báo thành đối tượng
  8. Trước đó, vào năm 1961, hai bên đã có đổ lỗi. cuộc đụng độ đầu tiên khi Spiegel nghi ngờ ông Strauß tham nhũng khi ưu tiên cho Công ty xây dựng FIBAG. Khi đó, Bộ Quốc phòng đã trao cho FIBAG gói thầu xây dựng các cơ sở quân sự tại Đức. Tuy nhiên, cuộc điều tra của Quốc hội Đức không tìm ra bằng chứng buộc tội ông Strauß. Đến năm 1962, cuộc đối đầu giữa hai bên leo thang dữ dội. Vào ngày 8-10-1962, Spiegel đăng một bài báo phê phán lực lượng vũ trang Đức. Lập tức, Bộ Quốc phòng tuyên bố Spiegel đã có hành động "phản quốc". Ngày 26-10, 36 cảnh sát xông vào các văn phòng của Spiegel tại Hamburg, cùng nhà riêng của một số phóng viên, khám xét và tịch thu hàng ngàn tài liệu. Các văn phòng của Spiegel bị đóng cửa trong nhiều tuần lễ.
  9. Tổng biên tập Spiegel là ông Rudolf Augstein cùng các biên tập viên Claus Jacobi (sau này trở thành tổng biên tập) và Johannes Engel bị bắt giữ. Tác giả bài báo Conrad Ahlers, lúc đó đang nghỉ mát ở Tây Ban Nha, đã bị bắt tại khách sạn. Ông Augstein sau đó bị giam giữ suốt 103 ngày. Hành động của Bộ trưởng Strauß đến tai Thủ tướng Đức lúc đó là Konrad Adenauer. Tuy nhiên, ông Strauß phủ nhận mọi liên quan. Khi vụ việc bị lôi ra ánh sáng, người dân Đức đã phản ứng dữ dội. Hàng ngàn cuộc biểu tình nổ ra trên khắp nước Đức. Sức ép quá lớn từ phía công luận buộc ông Strauß phải thừa nhận đã ra lệnh bắt giữ các nhà báo của tờ Spiegel.
  10. Bộ trưởng Nội vụ Đức Hermann Hocherl khẳng định đó là hành động phạm pháp. Ngày 19-11-1962, năm bộ trưởng nội các từ chức và kêu gọi chính phủ sa thải ông Strauß. Ngày 26-11, cảnh sát rút khỏi các văn phòng của Spiegel. Tháng 12, Thủ tướng Adenauer thành lập nội các mới, và Strauß bị loại bỏ. Tuy nhiên đến đầu năm 1963 các nhà báo Spiegel mới được trả tự do. Năm 1965, Tòa án phúc thẩm tối cao Đức từ chối xử tổng biên tập Augstein và phóng viên Ahlers với lý do bộ trưởng Strauß đã vi phạm pháp luật. Đối với nhiều người Đức, vụ xìcăngđan Spiegel có tác động to lớn đối với nền văn hóa chính trị Đức.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2