Chỉ là chuyện tình yêu
lượt xem 4
download
Tôi không biết mình đang đi đâu, cũng không muốn biết. Chỉ tùy tiện bắt một chuyến xe bus và ngồi lên, để mặc nó muốn mang tôi đi đến đâu thì tùy, thiên đường hay địa ngục, miễn là có thể làm tôi quên đi hình ảnh đau đớn đó là được….
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Chỉ là chuyện tình yêu
- Chỉ là chuyện tình yêu
- 1. Tôi là Sam! Tôi không biết mình đang đi đâu, cũng không muốn biết. Chỉ tùy tiện bắt một chuyến xe bus và ngồi lên, để mặc nó muốn mang tôi đi đến đâu thì tùy, thiên đường hay địa ngục, miễn là có thể làm tôi quên đi hình ảnh đau đớn đó là được…. Khép chặt đôi mắt đang nhức nhối của mình lại, dưới chân truyền đến sự nhoi nhói, đau rát, tôi mặc kệ nó, tựa đầu vào ô cửa lạnh lẽo bên cạnh, lắng nghe tiếng người xì xầm, tiếng huyên náo, tiếng còi xe, thỉnh thoảng còn có mùi mồ hôi, mùi bánh trái của các hành khách khác xộc đến mũi, tâm tình tôi lại càng thêm nặng nề vô cùng. Ngoài cửa kính, từng trận gió xoắn lên cao tít, thổi tung đám lá rụng ven đường. Bụi, gió, hơi đất ẩm ướt và oi nồng – tất cả dường như đang báo hiệu cho một trận mưa nặng hạt sắp đến. Tôi và Phong quen nhau trong một trại hè, anh là chàng Bí thư đẹp trai, trẻ trung và năng nổ của lều trại bên cạnh, còn tôi chỉ là một đoàn viên thanh niên mang theo
- chút “chí hướng” được ăn chơi nhảy múa thỏa thích trong mùa hè, rồi chuẩn bị tháng tám vác ba lô đi học mà thôi. Chúng tôi sinh hoạt, giao lưu cùng nhau, trao đổi số điện thoại, sau đó là tham gia vài công tác tình nguyện như cứu trợ động vật, hiến máu nhân đạo, dọn dẹp vệ sinh thành phố và vài buổi off của các đoàn viên thanh niên quận. Tình cảm nảy sinh dần qua các cuộc vui chơi, trò chuyện và giao lưu ấy như đóa hoa đến mùa lại rộ, không thể kìm chế được. Tôi tin Phong yêu tôi như lời anh nói, và tôi cũng yêu anh như thế, hơn nữa, đó còn là tình cảm rung động đầu đời của tôi, chân thành và tha thiết! Phong là sinh viên đại học Kiến trúc, tôi đã từng mơ tưởng rằng, dưới bàn tay tài hoa của anh, sau này những ngôi nhà xinh đẹp và độc đáo sẽ hiện ra, trong đó chắc chắn sẽ có một ngôi nhà có giàn hoa tigon tím với hàng rào trắng bao quanh – ngôi nhà hạnh phúc của chúng tôi!
- Phong đẹp trai, tài năng, có tài lãnh đạo và cá tính. Đó cũng chính là lí do tôi đã không cưỡng lại được trước sức hút của anh mà cứ như con thiêu thân lao đầu về phía trước, ngây thơ tin tưởng vào mỗi lời nói của anh, không hề suy nghĩ. Phong làm part-time tại một cửa hàng băng đĩa nhạc cổ điển, nơi mà nếu bạn là một tín đồ của nhạc hòa tấu hoặc những ca khúc bất hủ vào những thập niên 60, 70… thì Mozart là sự lựa chọn đúng đắn nhất trong thành phố này. Theo lời Phong thì Ammy là cô chủ nhỏ vui tính nhất mà anh từng gặp, cũng là cô bé đáng yêu và “già dặn” nhất trong số những nữ sinh trung học anh quen biết. Đương nhiên, tôi không ghen tị gì với một cô bé mười tám tuổi trông như búp bê Barbie ngây thơ, thánh thiện ấy. Chỉ là mỗi lần nhìn thấy nụ cười thoải mái đến mức vô tư của Phong khi bên cạnh cô ấy, lòng tôi lại se sắt buồn…. Có vài lần tôi bắt gặp anh đèo cô ấy đi trên phố, rồi lại nghĩ rằng bản thân mình đã quá đa nghi, phải tin tưởng vào anh chứ, tình cảm của một người làm sao có thể dễ dàng thay đổi đến như thế? Lại có những hôm đến đợi anh về, thỉnh thoảng lại bắt gặp ánh nhìn đầy khiêu khích của Ammy cùng những cử chỉ vô cùng thân mật của
- cô ấy. Lúc đó lại cảm giác như bản thân là người thừa trong không gian ấm áp của cả hai…. Đôi khi muốn đối mặt một lần để hỏi cho ra nhẽ, liệu tình cảm của anh có phải đã thay đổi rồi hay không? Nhưng lại sợ phải nghe lời thú nhận và vẻ mặt áy náy của anh lúc ấy. Thế nên, tôi chỉ có thể tiếp tục giả ngu ngơ, tai không nghe, mắt không thấy, tim sẽ không đau, mỉm cười giả tạo và gượng gạo mỗi lần đến Mozart đợi anh về. Tôi đã từng nói với anh, tình cảm của chúng tôi là cả hai đều tự nguyện, nếu một trong hai người tình cảm kia đã chết, nghĩa là nếu có ai thay lòng trước sẽ thẳng thắng nói thật với nhau. Chia tay không nước mắt, không níu kéo, cũng chẳng bi lụy khổ đau. Hôm nay tôi lại lặp lại lời nói đó một lần nữa, anh chỉ mỉm cười bảo tôi sao lại giống với những đứa con gái ủy mị, thiếu tự tin vào bản thân trên mấy trang mạng xã hội vớ vẩn, Ammy chỉ là một cô bé, anh chỉ xem như em gái nhỏ ở nhà mà thôi. Anh lại nói rằng anh chỉ yêu mỗi mình tôi và sẽ chẳng có cô gái nào có thể thay thế được, rồi chúng tôi hôn nhau như mọi lần vẫn thế. Nụ hôn vẫn như vậy, chỉ có xúc cảm lúc này là khác khi xưa….
- Tôi tự nhủ mọi chuyện sẽ tốt đẹp thôi, đừng vì tính đa nghi mà đánh mất đi những gì đang có. Thế nhưng tiếng yêu của anh chỉ tồn tại chưa đầy bảy tiếng đồng hồ, bởi sự thật mà tôi đang nhìn thấy đã chứng minh mọi chuyện không phải vẫn êm đẹp như mình vẫn tự huyễn hoặc bản thân. Dưới ánh đèn mờ của căn phòng nghỉ trong tiệm băng đĩa, anh và Ammy đang hôn nhau, cuồng nhiệt! Tôi lúc ấy rõ ràng nghe được tiếng vỡ của trái tim mình, từng mảnh, từng mảnh vỡ vụn và đẫm máu…. Đôi mắt mở to, ngây ngốc nhìn cảnh tượng nóng bỏng trước mặt. anh ôm cô ấy bằng đôi tay sáng nay vừa ôm tôi, hôn cô ấy bằng đôi môi vừa hôn tôi và trong mắt có lẽ cũng đang tràn ngập hình ảnh của người con gái này, chẳng còn bóng dáng tôi tồn tại... Sự đau nhức dữ dội từ não bộ truyền xuống mắt,
- trong giây phút nhìn thấy nụ cười đắc ý đầy chiến thắng của Ammy, tôi quay đầu bỏ chạy, bất chấp mọi thứ ngăn cản mình trên đường… Rõ ràng, tôi đã va phải một cái gì đấy, cũng chẳng thèm quan tâm đó là vật gì, có làm chân mình bị thương hay không, cắm đầu mải miết chạy về phía trước… hình như phía sau có tiếng gọi thảng thốt của Phong…. Xin lỗi, tôi đã mệt mỏi và không muốn nghe…. 2. Tôi là Ammy! Quả thật đối với vai diễn người thứ ba trong phim tôi luôn có một ấn tượng đặc biệt sâu sắc. Tôi nhận thấy rằng, chẳng phải nhân vật người thứ ba luôn có những ưu điểm vươt trội hơn so với nam nữ chính đấy sao?!? Đó là những chàng trai, cô gái xinh đẹp, tài năng, chung thủy và có hàng tá điểm tốt đẹp mà nam nữ chính còn lâu mới đạt được. Thế nhưng vì sao họ luôn là người phải chịu kết cục không mấy
- tốt đẹp vào cuối phim, tại sao lại phải chịu sự ghẻ lạnh và không đạt được hạnh phúc mà lẽ ra mình đáng dược hưởng??? Đó cũng là một trong những lí do tôi xen vào chuyện tình đẹp như mơ của anh và cô nàng tên Sam ngu ngốc! Tôi quen biết Phong bởi vì anh là người đến xin làm việc bán thời gian tại tiệm băng đĩa Mozart của tôi. Ấn tượng đầu tiên anh gây cho tôi là khả năng chơi guitar, khiếu hài hước tuyệt vời và sự am hiểu về nhạc cổ điển của mình. Đương nhiên, nhận anh là điều hoàn toàn đúng đắn!!! Ban đầu tôi chỉ cảm thấy có chút hứng thú với chàng sinh viên điển trai này thôi, thế nhưng từ khi biết được anh đang yêu một cô nàng sinh viên Sư phạm ngây thơ quá mức so với độ tuổi của mình thì tôi lại đâm ra có chút ghen ghét và đố kị với cô ta. Tại sao một người con trai như anh lại có thể đi yêu một đứa con gái khù khờ, ngu ngốc và quê mùa như cô nàng đó kia chứ? Trong khi một cô gái vừa xinh đẹp, vừa giỏi giang, vừa có tiền như tôi, lẽ nào lại không đủ sức hấp dẫn anh sao? Tôi không tin!!!! Thế nên, tôi bắt đầu tiến hành trò chơi tình ái của mình, dồn con
- thỏ ngốc nghếch của anh vào chỗ từ nghi ngờ đến tuyệt vọng để bỏ cuộc, đương nhiên bên cạnh đó tôi sẽ tranh thủ sự “ngây thơ” của mình để quyến rũ anh. Sự thực lại không như kế hoạch của tôi. Cô ta không bỏ cuộc, ngược lại ngày càng bám dính lấy anh hơn, mặc dù tôi nhìn thấy rõ sự u uất, đau buồn, lo lắng ánh lên trong mắt cô ta mỗi khi thấy tôi thân mật với Phong. Đôi khi trong lòng cũng dấy lên sự áy náy và day dứt, nhưng sự háo thắng và đố kị nhanh chóng nhấn chìm tôi. Tôi không được phép mềm lòng, trò chơi chỉ mới bắt đầu thôi, ai bảo cô ta ngu ngốc, người ngu ngốc không thể nào xứng đáng có được hạnh phúc trọn vẹn được!!!! Chiều hôm đó, canh đúng năm giờ thì Sam tan học và đến tiệm của tôi để cùng về với anh. Tôi bèn cố tình để tay mình bị bao đĩa mới trong thùng cắt trúng. Giây phút máu chảy đầm đìa cả lòng bàn tay, tôi thực sự đã hoảng sợ muốn phát khóc, ngơ ngác tìm sự trợ giúp từ anh. Quả nhiên đúng như trong kế hoạch, Phong vô cùng lo lắng, gấp rút sơ cứu cho tôi.
- Trong ánh đèn mờ ảo của căn phòng nghỉ phía sau, đồng hồ điểm năm giờ đúng, nhát thấy bóng dáng ai đó thập thò ngoài cửa, tôi mỉm cười đắc thắng, rõ ràng là con mồi của tôi đang đến. Đầu Phong cúi sát, chăm chú nhìn vào tay tôi, tôi rõ ràng có thể nhìn thấy từng sợi lông tơ mỏng manh rung rung theo từng hơi thở gần sát của mình. Phong thật sự rất đẹp trai, vẻ đẹp đầy nam tính và hấp dẫn. Không kìm được, tôi nhón chân hôn lên môi anh – việc này hoàn toàn không nằm trong kế hoạch của tôi, trong giây phút môi mình chạm vào làn môi lạnh băng ấy, đầu óc tôi một mảnh trống rỗng, không còn suy nghĩ được điều gì cả. Những tưởng anh sẽ hốt hoảng mà đẩy vội tôi ra, thế nhưng, chỉ có sự ngạc nhiên và bất ngờ ban đầu xẹt ngang trong mắt anh, giây tiếp theo, môi anh nhếch lên, hoàn toàn ôm gọn lấy thân hình nhỏ bé của tôi, hôn đáp trả, không một chút dịu dàng. Đúng lúc ấy, tấm rèm lay động, tôi rõ ràng nhìn thấy ánh mắt hốt hoảng và sững sờ của Sam. Dù đúng dù sai, tôi cũng không quên gửi tặng cho cô ta một nụ cười đầy chiến thắng. Bởi vì giây phút này, trong nụ hôn này, tôi biết rằng, mình đã hoàn toàn trao trái tim cho người con trai đang hôn tôi mà không phải là một trò chơi nữa….
- “Em vừa lòng rồi chứ, cô bé??? Nụ hôn này coi như tạm biệt và là thành quả của trò chơi mà em đang cố công gầy dựng để phá vỡ tình yêu giữa tôi và Sam. Nếu không được như em mong muốn thì tôi xin lỗi, tôi chỉ có thể nồng nhiệt thô bạo với người tôi không yêu, còn với cô ấy, đương nhiên… sẽ không như vậy đâu!!! Tiền lương tháng này, mong em chuyển vào tài khoản giúp tôi, nhân tiện hãy tuyển người khác vào vị trí này!!!” Cảm giác hạnh phúc sau nụ hôn ngắn ngủi phút chốc hoàn toàn biến mất, chỉ còn lại sự lạnh lùng trong ánh mắt khi anh nhìn tôi. Hóa ra trò chơi mà tôi tốn công biên soạn đã bị anh nhìn thấu hết. Nhưng làm sao có thể chứ, làm sao anh lại biết chứ???? Tôi không hiểu, hoàn toàn không hiểu!!! “Thúy An là em gái tôi. Cô bé, em còn quá trẻ con để chơi trò chơi người lớn!!!” Vòng tay anh xiết mạnh, hơi thở lạnh lẽo phả vào gáy tôi, cái nhếch môi đầy giễu cợt. tim tôi đập hẫng đi một nhịp, một lời ngụy biện cũng không lắp bắp thành câu. Bỗng một tiếng động vang lên, hình như là chiếc ghế cạnh lối đi ngã xuống. Phong đẩy mạnh tôi ra, quay đầu nhìn về hướng cửa, hốt hoảng nhận ra bóng người vừa
- quay lưng là Sam. Anh để mặc tôi với vết thương trong tay bê bết máu, đuổi theo người con gái mà anh yêu – người mà tôi vẫn luôn cho là ngốc nghếch, khờ khạo và quê mùa! Bất giác nở nụ cười khổ, tôi đứng lặng trong gian phòng nhỏ, chút ánh sáng cam vàng vọt ấm áp cũng không thể nào đuổi tan cái lạnh lẽo trong lòng. Hóa ra nhìn người mình yêu đuổi theo người con gái khác lại đau đớn như vậy. Phải chăng đó cũng là cảm giác khi Sam nhìn thấy tôi và Phong hôn nhau???? 3. Tôi là Phong! Trước em tôi đã từng yêu hai người con gái, một người bị tôi bỏ rơi và một người bỏ rơi tôi. Thế nên đối với cuộc tình thứ ba này, tôi yêu chân thật và vô cùng trân trọng tình cảm ngây thơ mà em dành cho tôi. Ngay từ lúc nhìn thấy nụ cười ngây ngô của em, tôi đã hoàn toàn bị chinh phục. Em không quá xinh, không quá nổi bật, không hài hước, không có tài năng gì nổi
- trội. Thế nhưng em có một trái tim lương thiện, yêu thương động vật, thân thiện và tin tưởng tất cả mọi người với nụ cười hiền lành vẫn thường trực trên môi. Tình yêu của chúng tôi đến không quá nhanh, không quá chậm, đúng lúc, vừa vẹn và cùng thời điểm để không vội đi lướt qua nhau. Bên em, tôi luôn cảm thấy bình yên và ấm áp như thuở ban đầu mới biết yêu, em không cố gắng tra hỏi điều gì, hoàn toàn tin tưởng tuyệt đối vào tôi, phụ thuộc và dựa dẫm vào tôi. Cảm giác đó thật sự khiến bất cứ người con trai nào cũng đều có thể hãnh diện, tự hào!!! Tôi yêu thích guitar, thích công việc đoàn đội và có sở thích đặc biệt với âm nhạc cổ điển. Chính vì thế, tôi đã xin vào làm bán thời gian ở một tiệm băng đĩa cổ điển do một cô bé mới mở qua lời giới thiệu của Thúy An – em gái tôi. Vì sĩ diện nên tôi chỉ chấp nhận đến Mozart nơi nó chỉ, chứ không để nó đưa tôi đến để giới thiệu vào công việc này. Việc giới thiệu màu mè trẻ con của nó có thể làm tổn thương lòng tự trọng của ông anh trưởng thành là tôi đây!!! Ammy là cô chủ rất đáng yêu và niềm nở, đôi khi lại có chút già dặn của người lớn tuổi. Nhưng qua một thời gian làm việc chung với cô bé, tôi phát hiện ra, Ammy là cô nàng cực kì kiêu kì và độc quyền. Bất cứ những gì bị cô bé nhìn trúng đều sẽ
- không chia sẻ với bất kì ai, kể cả người thân của mình. Đối với tính cách như vậy, ban đầu tôi chỉ lắc đầu ngao ngán và không quan tâm, dù sao thì mạng xã hội bây giờ vô cùng phổ biến, nó hoàn toàn có thể ảnh hưởng đến suy nghĩ của các em, đặc biệt là một cô bé xinh đẹp, và kiêu hãnh vì sự xinh đẹp đó như em. Vào một buổi chiều trước khi đi làm, đột nhiên tôi nhận được điện thoại của Thúy An, trong cuộc gọi đó nó thông báo cho tôi một tin vô cùng động trời – Ammy đang bày trò chia rẻ tình cảm của tôi và Sam!!! Quả là việc không thể tin được đối với một cô bé chỉ mới mười tám tuổi. Tối hôm đó, quả nhiên tôi để ý thấy em liên tục dành ánh mắt nồng nhiệt và sự quan tâm quá mức thân thiết cho tôi trước mặt Sam. Rõ ràng trong mắt em ánh lên sự khiêu khích trước cái nhìn đầy lo lắng của cô ấy. Hôm sau, tôi quyết định sẽ nói rõ ràng tất cả với Ammy, sau đó sẽ thôi việc ở Mozart sau hai tháng làm việc. Sáng hôm ấy, Sam mang một đôi mắt gấu trúc đến tìm tôi, rõ ràng tối hôm qua em đã bị mất ngủ. Nhìn em như vậy tôi thất sự rất đau
- lòng, khẽ ôm em vào lòng, tôi thì thầm bằng những lời chân thật nhất: tôi yêu em, điều ấy là chắc chắn!!!! Chiều hôm ấy, một việc không thể tưởng tượng được đã xảy ra. Tôi đã đáp lại nụ hôn của Ammy với ý định chứng minh cho cô bé thấy, dù là không yêu, một tên con trai hoàn toàn cũng có thể hôn em và cười nhạo sự ngu ngốc đó. Xét trên phương diện nào, nụ hôn này cũng là tội lỗi. Hơn nữa, có nằm mơ tôi cũng không ngờ được, Sam đã nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng ấy. Giây phút thấy cái bóng gầy yếu, cô đơn của em khuất sau cánh cửa, trái tim tôi cũng theo em mất rồi. Tôi đuổi theo, nhưng không kịp. Tôi gọi em, em không quay đầu lại. Sam thật sự đã bị tổn thương!!! Bây giờ, tôi đang đứng trước nhà em, chỉ mong em có thể nghe tôi giải thích một lần, nghe tôi xin lỗi về hành động nông nỗi, thiếu suy nghĩ và xấu xa của mình lúc
- ấy. Em yêu tôi như vậy, tin tưởng tôi như vậy, thế mà kẻ khốn nạn như tôi chỉ vì sự ích kỉ, vì tính háo thắng và sĩ diện mà làm tổn thương em. Giờ phút này đây, cho dù em có đánh có mắng, có trách, có làm gì đi chăng nữa, tôi cũng chấp nhận, chỉ mong em tin tưởng rằng, người tôi yêu, mãi mãi chỉ có em!!! Cái kết của câu chuyện ra sao là tùy vào cảm nhận của mỗi người chúng ta. Có lẽ Sam sẽ chịu nghe lời xin lỗi của Phong, cũng có thể không chấp nhận lời xin lỗi đó, tình cảm của Ammy đối với Phong liệu có từ bỏ được hay không, hay cô bé sẽ tiếp tục bày trò để chia cắt tình yêu giữa Phong và Sam nữa? Tất cả là tùy thuộc vào tình cảm của bọn họ dành cho nhau, là sâu sắc hay chỉ hờn hợt thoáng qua….
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
chuyện tình qua nhiều kiếp luân hồi: phần 1 - nxb tôn giáo
82 p | 55 | 7
-
chuyện tình qua nhiều kiếp luân hồi: phần 2 - nxb tôn giáo
66 p | 43 | 6
-
Một câu chuyện tình yêu buồn
16 p | 78 | 6
-
Chuyện
14 p | 42 | 5
-
Chuyện tình hai kẻ ngốc
5 p | 76 | 5
-
Đuổi bắt tình yêu
27 p | 71 | 4
-
Và anh... chỉ là một giấc mơ!
3 p | 60 | 4
-
Truyện ngắn Chỉ là chuyện tình yêu
13 p | 50 | 3
-
Mãi Mãi Anh Yêu Em...Chỉ La Giấc Mơ
6 p | 52 | 3
-
Không chỉ là tình yêu với mot nguoi (phan 2)
3 p | 68 | 3
-
Chuyện Tình Thủy Và Tim
7 p | 46 | 3
-
Truyện ngắn Một câu chuyện tình yêu buồn
9 p | 76 | 3
-
Yêu em trong một ngày anh nhé
14 p | 68 | 3
-
Tình yêu bên trái, thiên đường bên phải
5 p | 78 | 3
-
Ranh giới của tình yêu – Kì 1
15 p | 80 | 3
-
Một chuyện tình rất nhạt!
6 p | 107 | 3
-
Tình yêu từ ô màu xám tro
12 p | 48 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn