CÒN ĐÂU ĐÔI MẮT MẸ YÊU
lượt xem 2
download
. Tác giả: Lynk Nee. Mong các bạn hãy giành ít phút để đọc truyện này và suy ngẫm...xem từ trước tới giờ đã mang lại cho mẹ nụ cười nào chưa, hay chỉ là những giọt nước mắt của mẹ, truyện tự sáng tác, kô hay nhưng một phần nào đó rút ra một bài học.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: CÒN ĐÂU ĐÔI MẮT MẸ YÊU
- CÒN ĐÂU ĐÔI MẮT MẸ YÊU. Tác giả: Lynk Nee. Mong các bạn hãy giành ít phút để đọc truyện này và suy ngẫm...xem từ trước tới giờ đã mang lại cho mẹ nụ cười nào chưa, hay chỉ là những giọt nước mắt của mẹ, truyện tự sáng tác, kô hay nhưng một phần nào đó rút ra một bài học. Nó: Nguyễn Hoàng Ha...̉i Nam, sinh ra trog một gia đìh ngèo thuộc vùg quê hẻo láh của tỉh Trà Vinh, năm 4t thần chết đã cướp đi sinh mạg của 1trop 2ng thân của nó, ôg đã cố gắg chốg cự suốt mấy năm liền nhưg do nhà ngèo kô có tiền lo thuốc men nên đã lìa khỏi cuộc đời nó vì một căn bệh hiểm ngèo. Cuộc sốg gia đìh khó khăn 2mẹ con nươg tựa nhau mà sốg hết quãg đời còn lại. Nó biết hoàn cảh gia đìh nên rất chăm học, 5năm liền đứg đầu toàn trườg về thàh tích học tập. Nó cố gắg học thật giỏi vì chỉ có học mới thay đổi đc hoàn cảh gia đìh nó hiện giờ. Mấy chóc nó đã bước sag tuổi 12, hiện đag là học sih lớp 6. Nhà ngèo chỉ đủ tiền lo cơm nước qua ngày nên chẳg có tiền lo cho nó chiếc xe đạp,ngày ngày nó đi bộ đến trườg, một ngày nọ lúc trên đườg đi học về nó gặp mẹ gáh hàg rông trên đườg thì bị té, hàg rau,hàg mấm,muối...đổ tràn lag trên đườg, nó vội chạy đến đỡ bà. - Mẹ...mẹ kô sao chứ!_nó vừa phụ thu gom số hàg bị đổ vừa quan tâm bà. - Ừkm...mẹ kô sao đâu_bà tươi cười vừa đáp trả câu quan tâm của nó vừa xoa đầu nó. Dọn xog đốg đổ nát thì 2mẹ con cùg nhau về, cùg lúc đó, mấy đứa bạn đag đạp xe trên đườg về thì gặp nó. - Hải Nam kìa tụi mầy, bà kia chắk lạ mẹ nó rồi, êk nhìn kìa hìh như bà bị đui...haha...thằg Nam có bà mẹ mù_sau khi trêu hắn xog thì đám bạn cũg đạp xe dần mất hút. Hải Nam ôm cục tứk vào bụg, nó ghét đám bạn vì kô làm gì đc tụi nó, đồg thời cũg hận mẹ mìh, vì bà mà nó bị nhục mạ. Về đến nhà nó chằg nói chẳg rằg,cơm nước xog cũg nhảy vào bàn học luôn. Mẹ nó kảm thấy đều gì đó bất ổn,liền đến sau lưg quan tâm nó. - con bị làm sao ấy Nam,mọi hôm con học về điều khoe thàh tích học tập với mẹ mà,sao hôm nay im ắg vậy? - Bà im đi, vì bà mà tôi bị đám bạn nhục mạ cho là có một bà mẹ mù_vừa nó xog nó vội chạy ra khỏi nhà mặc cho đêm tối và mưa ầm ĩ. Mẹ nó vừa nge dứt lời của nó thì nước mắt bà cũg lã chã rơi như cơn mưa ngoài kia,bà vừa khóc đau khổ vừa kêu tên nó khi nó vừa chạy ra khỏi nhà. - Nam....Nam...con đứg lại đó. Tối hôm đó Nam kô về nhà, bà kũg kô tài nào chợp mắt đc,lúc nào cũg ngó ra
- ngoài sân, trời vẫn còn mưa rất to, bà đã nhìu lần sách chiếc dù củ rách cùg kái đèn pin mập mờ ás để tìm nó nhưg cũg chẳg thấy đâu. -"trời mưa thế này kô biết nó có sao kô...Nam àk,con đừg làm mẹ lo mà,hãy về với mẹ đi,con mà có mệh hệ gì thì mẹ phải sốg làm sao"_rồi khoé mắt bà lại rơi. Ánh lửa chập chừg của ngọn đèn dầu trên bàn chiếu bóg của ng đàn bà lên vách nhà lá nấc lên nấc xuốg. Gió cứ ùa qua rái tóc bà xe lạh...đã 3h khya nhưg vẫn chẳg thấy bóg dág Nam đâu cả, bà cũg kô tài nào chợp mắt đc,cứ ngồi đó lo lắg cho Nam vừa ngĩ đến chyện hồi chiều nó bi đám bạn nhục mạ. Ò...ó...o...ò...ó...o... Tiếg gà gáy báo hiệu ngày mới đã bắt đầu, bước qua cah 5,mặt trời đã dần dần hé lộ, trog nhà vẫn có một người đàn bà ngồi lì ở đó thức trắg ngyên đêm vì lo cho đứa con. Cuối cùg,đến tận ság,mặt trời đã lên cao,chiếu nhữg tia nắg ấm len lõi vào míu thổ địa nó mới giậc mìh tĩh giấc, lê cái sát ướt như chuột lột về nhà,trog đầu đã nẩy ra một ý địh tàn bạo. Bước đến trướk sân,nó núp dưới hàg dâm bụt vì sợ nếu bà thấy nó bà sẽ kêu nó vào mà cho ăn đòn,nhưg do mẹ nó lúc nào cũg ngốg ra ngoài hết nên đã thấy hắn,mà cười tươi,mừg rỡ sau 1đêm dài đăg đẳg mưa nước mắt. - Nam...sao con kô vào nhà đi,mẹ kô hề trách con đâu,mẹ biết con còn thơ dại,kô hiểu chyện, một phút nôg nỗi đã hàh độg như thế, nhưg giờ con chịu về là mẹ vui lắm rồi. Nó ngậm ngùi bước từg bước vào nhà, chẳg chào hỏi hay quan tâm bà,một mạch lấy sắp quần áo bỏ vào túi sách. - Con làm gì vậy Nam... - Tôi chán gét cái cuộc sốg ở đây lắm rồi, giờ tôi muốn đi nơi khác để hoàn thiện bản thân tôi. - Nhưg con chỉ mới lên 12 thôi, con đi rồi mẹ phải sốg làm sao! Con chíh là độg lực giúp mẹ sốg qua ngày..._bà nói trog nước mắt. - Bà đừg quan tâm đến tôi nữa, cứ xem như thằg này đã chết rồi đi. Nói xog nó mở cái hộp bàn lấy con heo đất mà bao ngày giàh giụm,bỏ vào túi sách rồi bước ra ngoài. chap2: còn đâu đôi mắt mẹ yêu Bà đã cố gắg níu giữ nó nhưg nó vẫn quyết tâm ra đi. Nhiều năm liền sau đó Nam cũng chẳng về nhà, bà đã nhiều lần lên Sài Thành dò la tin tức nó nhưg chỉ là mò kim đáy biển. Bà đàh bất lực quây về. Nam tuy chỉ là đứa trẻ mới lớn nhưg do quen với cuộc sốg khó khăn nên vừa đặt chân tới đây nó đã có kế sih nhai là bán vé số và lượm ve chay sốg qua ngày. 6năm sau đó mặt mũi Nam như thế nào bà đều kô biết,tin tức về Nam chẳg có chúc tiến triển gì. Bà ngày đêm lo lắg suốt 6năm liền nên nhìn bà già hẳn đi, nếp nhăn in
- xâu trên khuôn mặt bà, nhữg cộg tóc đen dần thay thế bằg nhữg cộg tóc bạc. Một ngày nọ, tin tức về đứa con trai bỏ nhà ra đi cũg dần đc hé mở, sau khi đủ tuổi bước vào hàng ngũ quân đội thì nó đc tỉnh nhà đều về tỉnh đội để hoàn thàh nghĩa vụ quân sự. Sáu thág vượt nắg thắg mưa,say sưa luyện tập thì nó cũg dần quen với môi trườg quân đội. Đag ngồi trog phòg đọc cuốn tạp chí thì trực ban đơn vị thôg báo nó có nhà khách, hơi bất ngờ về điều này nhưg nó cũng nhah chốg mặc đồg phục ra ngoài cổg để đón vị khách mà nó đag tò mò. Vừa nhìn thấy con trai bước đến cổg bà đã kô kiềm chế đc niềm xúc độg,nỗi nhớ con suốt 6năm qua, bây giờ gặp lại người con bằg xươg bằg thịt trướk mặt,bà kô che dấu đc nhữg giọt nước mắt đag lăng trên má bà. Chạy đến ôm nó vào lòg, giườg như bà sợ nếu buôg tay thì bà sẽ một lần nữa mất nó. - Bà đến đây làm gì? 6năm trước bà làm tôi bị nhục mặt như thế vẫn kô đủ sao? - Nhưng Nam àk, con là con của mẹ,mẹ đã mag nặg đẻ đau mới có được con của hôm nay. - Đứa con của hôm nay ư....thằg con bà đã chết hồi 6năm trước rồi,mog bà về cho và đừg làm phiền đến tôi nữa. Nói xog nó quay lưng bước vào chẳg thèm nhìn bà thêm lần nào nữa,mặc cho bà vừa khóc vừa kêu nó. - Nam...Nam...mẹ sẽ kô làm phiền con nữa,nhưg mẹ hứa sẽ đến đón con lúc con hoàn thàh xog ngĩa vụ quân sự._bà hét khi nó đã bước vào cổg ............... Một năm sau đó,nó cũg đc giãi ngũ sau khi hoàn thàh xog 18thág ngĩa vụ quân sự. Cầm trên tay số tiền 20triệu với đầy nhữg kế hoạch cho sau này. Đột nhiêm tim nó hơi nhói và nhớ đến lời dặn dò của mẹ 1năm về trước khi thấy đồg chí,đồg đội của mìh ai ai cũg đều có người nhà đên đón, thậm chí có đồg chí ôm người mẹ đầy nỗi nhớ nhung mà khóc. - "sao hôm nay mẹ kô đến, 18 năm qua con chẳg giúp đc gì cho mẹ, chẳg mag cho mẹ đc một tiếg cười, con toàn mag cho mẹ nhiều nổi đau và nước mắt,con thật bất hiếu, vô dụng"_sau 18tháng huấn luyện và học tập trog môi trườg quân đội thì nó đã trưởg thàh và hiểu đc đạo lý làm người. Một lần cả đơn vị đag học tập trên thao trườg thì trug đội trưởg đến báo tin buồn, mẹ của một đồg chí cùg đơn vị đã qua đời, cả đại đội buồn mag mác suốt mấy ngày liền. Đặt trườg hợp nếu ng đó là nó thì sẽ như thế nào đây,lúc này nó mới cảm thấy quí trọg mẹ của nó. Sau một hồi suy ngĩ nó kiếm bắt xe chạy một mạch về nhà mog nhận lỗi và chăm sóc bà mẹ già sau nhữg năm thág bỏ nhà ra đi. Vẫn hàg dâm bục trước sân,vẫn một người đag lấp ló sau nhữg hàg dâm bục,nhưg so với 7năm trước về trước người này đã trưởg thàh và hiểu chuyện hơn nhiều,đột nhiên bên tai nó nge thoág thoág như tiếg mẹ kêu của 7năm về trước... Vội vàg bước vào nhà nhưg chẳg thấy mẹ đâu,nó tìm xug quah nhà,sau vườn cũg chẳg thấy
- bốg giág mẹ đâu cả. Đột nhiên...1giọt...2giọt...nhữg giọt nước mắt cứ thi nhau lăn dài trên má nó khi nhìn lên bàn thờ thấy di ảnh của người mẹ đag mỉm cười với nó. Đau đớn ôm tấm di ảh mẹ,khya gối xuôg,giọt nước mắt càg rơi nhiều hơn....từ sau vườn,dì 3 bước vào nhà thấy nó. - Nam hả con, sau giờ con mới chịu về,mẹ con đã qua đời hồi 3thág trước do lâm bệh nặg mà kô có tiền chạy chữa. Trước khi tắt hơi thở cuối cùng bà đã đưa ta hồ sơ và lá thư này,bà còn dặn đừg nó cho con biết vì sợ ảnh hưởg đến việc thực hiện ngĩa vụ quân sự của con. Cầm lá thư trên tay mà Hải Nam kô ngừg rơi nước mắt,trag giấy còn có vài chữ bị lem do nước mắt bà lúc viết rơi xuốg. "Hải Nam... chap cuối: còn đâu đôi mắt mẹ yêu "Hải Nam, con yêu của mẹ,con dù thế nào đi chăng nữa vẫn là con của mẹ,nhiều lần con làm mẹ buồn,làm mẹ rơi nước mắt nhưg mẹ cũng kô để bụng đến điều đó. Con hiếu thắg,tự ái...mẹ hiểu điều đó con àk,có ai hiểu người con bằng người đã mag nặg đẻ đau,người từng ngày từng giờ từng phút nhìn thấy rõ sự trưởng thàh của đứa con bằng ánh mắt quan tâm chăm sóc của người mẹ. Con còn thơ dại,kô hiểu chuyện nên cư sử thế với mẹ,nhưg mẹ biết có một ngày con sẽ trưởng thàh và hiểu chuyện. Mẹ xin lỗi con khi đã kô mang lại cho con một người mẹ bình thường như bao đứa trẻ khác,mẹ bị mù,xin lỗi con vì mẹ kô thể đến đón con ngày ra quân như mẹ đã hứa. Con biết kô,từ ngày mẹ biết con gia nhập vào hàng ngũ trog quân đội mẹ đã rất hãnh viện về con, bị con đuổi về ở lần đầu tiên đến thăm con nhưng mẹ cũng kô buồn vì điều đó. Căn bệnh đến với mẹ kàg ngày kàng nặg hơn,mẹ đã cố gắng gượng để có thể nhìn con trưởng thành nhưg mẹ xin lỗi vì kô làm đc điều đó, cái chết đã đến với mẹ qúa sớm. Nhưng Nam àk,ngày ngày con làm gì mẹ điều thấy,sau này con lớn lên,trưởg thành và bước vào đườg đời như thế nào mẹ điều thấy,dù mẹ kô còn trên đời này nữa nhưg mẹ vẫn luôn bên cạnh con. Mẹ yêu con. Nước mắt Hải Nam kô ngừng rơi khi đọc lá thư, dấu tích cuối cùng mà mẹ đã để lại cho Nam. Nó hét to kêu mẹ trog đau khổ khi đọc những dòng chữ trong hồ sơ bệnh án 19 năm về trước. "....bà Lê Thị Bảo Châu (tức mẹ nó) nguyện hiến một con mắt trái của mình cho bé trai Nguyễn Hoàng Hải Nam...."
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Nếu con mất trước mẹ
6 p | 140 | 15
-
Túi gạo của mẹ
12 p | 163 | 14
-
Người Con Gái Khi Yêu Thật Lòng
2 p | 126 | 7
-
CƠN MÊ TỘI LỖI
18 p | 54 | 5
-
Sự sắp đặt của con tim
8 p | 50 | 4
-
Cuộc đời con là của Mẹ!
3 p | 73 | 4
-
Thời gian để yêu - Tháng 3
4 p | 77 | 4
-
Cái nón mê thủng chóp
14 p | 65 | 4
-
Tôi muốn em là của tôi - phần đầu
17 p | 45 | 4
-
Làng ở bên sông.Làng ở bên con sông Đáy
27 p | 65 | 3
-
LÁ THƯ CHO MẸ
12 p | 64 | 3
-
Ma hả?....yêu luôn! – phần 1
7 p | 47 | 3
-
Con Thuyền Màu Hoa Hồng Ðỏ
5 p | 81 | 3
-
Chuyen doi thuong...!!!
16 p | 68 | 3
-
Xe lăn tình yêuNó giương đôi mắt nhìn lên trời, những tia nắng yếu ớt của mùa đông càng làm nó buồn, trên chiếc xe lăn nó ngồi thẩn thờ, vô vọng và rồi nó khóc. Có lẽ nó sinh ra không phải để cười mà để nhìn người khác cười và chỉ biết khóc cho chính mìn
19 p | 102 | 3
-
Ao Nhà
3 p | 40 | 2
-
Theo gió bay
8 p | 61 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn