intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Cứng

Chia sẻ: Nguyen Ngoc Han | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:20

66
lượt xem
7
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Anh thanh niên nọ qua nhà ông bà nội chơi . Thấy ông nội anh ta ngồi trước nhà mà không mặc quần g cả, anh ngạc nhiên kêu lên: - Trời đất ơi, ông nội sao ngồi đây không mặc quần gì hếy vậy ? Ông cụ mắt vẫn nhìn xa xăm không trả lời . Anh thanh niên lại hỏi: - Ông nội ơi, sao ông ngồi đây mà không mặc quần gì hết vậy ? Cụ già trả lời chậm rãi mặt vẫn quay nhìn về phía trước: - Mày biết hông, hôm qua ông ngồi đây...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Cứng

  1. Cứng Anh thanh niên nọ qua nhà ông bà nội chơi . Thấy ông nội anh ta ngồi trước nhà mà không mặc quần g cả, anh ngạc nhiên kêu lên: - Trời đất ơi, ông nội sao ngồi đây không mặc quần gì hếy vậy ? Ông cụ mắt vẫn nhìn xa xăm không trả lời . Anh thanh niên lại hỏi: - Ông nội ơi, sao ông ngồi đây mà không mặc quần gì hết vậy ? Cụ già trả lời chậm rãi mặt vẫn quay nhìn về phía trước: - Mày biết hông, hôm qua ông ngồi đây không mặt áo, tối bị cứng cái càng cổ . Cho nên hôm nay bà mày bắt ông ngồi như vậy đó. Giặt máy Thông thường các cặp vợ chồng hay dùng một ám ngữ để đề cập đến "chuyện cấm con nít nhìn, cấm con nít nghe” trước mặt con cái. Một hôm anh chồng nọ bảo vợ: - Tối nay em có mở máy giặt không, anh có áo quần cần giặt ! Chị vợ đang mải mê phim bộ Ðài Loan nên nói: - Ðể bửa khác rồi giặt. Tối nay em bận.
  2. Anh chồng năn nỉ mấy lần mà chị vợ vẫn một mực không cho giặt hôm đó. Anh chàng buồn quá vào phòng ngủ. Khi hết phim, chị vợ vào bảo chồng: - Em mở máy rồi. Anh có thể giặt được rồi đó. Anh chồng trả lời: - Bây giờ thì không cần nữa. Vì cũng không có gì nhiều nên anh đã giặt tay rồi. Hàng độc ah nghen Một anh chàng bị bênh tâm thần . Một hôm bác sỉ diều trị cho anh ta dến khám và hỏi tham tình hình bệnh tình anh ta ra sao . _Bác sỉ hỏi: anh cảm thấy thế nào ? Anh cảm thấy dã ra viện dược chua ? _Anh chàng trả lời: dạ em tốt ạh bác cho em ra nhé _Bác sỉ: ùhm thế thì dược về phòng dọn dẹp ngũ mai cho về Dến nũa dêm bác sỉ di kiểm tra các bênh nhận Bất ngò thấy anh chàng nọ dang nàm dưới gầm giường liền hỏi: _Bác sỉ: Tại sao mốc màn rồi tại sao ko nàm trong màn mà nàm dưới gầm giường làm ? _Anh chàng trả lời: dạ bác không biết dó thôi, chứ muỗi tưỡng em nàm trong man nên no chả biết em nàm dưới nay .Bởi vậy chả co muỗi cán …. _Bác sỉ: ac ac tau bó chim với mày *_* *_* huhu Hiểu lầm
  3. Chồng vừa về nhà, vợ nói với vẻ mừng rỡ: -Anh yêu, em có một tin vui ! Em vừa bị trễ một tháng… Em tin rằng chúng ta sẽ có em bé! Hôm nay em đã đi khám bác sĩ, nhưng khi chưa có kết quả thì chúng ta sẽ giữ kín chuyện này nhé ! Qua ngày hôm sau, một nhân viên công ty điện lực SDG & E đến gõ cửa nhà và hỏi: - Bà có phải là bà Durand ? Bà đã bị trễ một tháng ! Người phụ nữ trẻ ngạc nhiên: - Làm sao ông biết điều này ? - Thưa bà, chúng tôi thấy có ghi trong sổ sách. - Cái gì ? Ðiều này có ghi trong sổ sách à ? - Ðúng vậy. Ðến chiều khi chồng về, vợ kể lại sự việc. Chồng tỏ ra giận dữ. Sáng hôm sau, ông đến công ty điện lực SDG & E và hét lên: - Chuyện gì kỳ cục vậy ? Các ông đã ghi vào sổ sách là vợ tôi bị trễ một tháng à? Tại sao các ông lại xen vào chuyện nhà chúng tôi ? Nhân viên điện lực nói với giọng từ tốn: - Ông hãy nghe tôi nói. Không có chuyện gì nghiêm trọng mà. Nếu ông giải quyết xong thì chúng tôi sẽ không nhắc đến nữa, nhưng nếu ông không chịu giải quyết, thì chúng tôi buộc phải cắt ông ! - Hả, cắt tôi ? Vậy vợ tôi sẽ ra sao ?
  4. - Chúng tôi không biết… chắc là bà ấy phải sài đèn cầy thôi …. Kết quả của tôi chưa đến Một bệnh nhân đang phải đeo mặt nạ ôxy quanh mồm nằm trong bệnh viện. Cô y tá trẻ trung xinh đẹp bước vào lau chùi mặt mũi chân tay cho anh. - Cô y tá, anh ta thều thào Cái quả của tôi đen chưa? Bối rối, cô y tá trả lời: – Tôi không biết, tôi đến đây để rửa mặt, rửa tay cho anh thôi. Anh chàng kia cố ngóc đầu lên thều thào lần nữa: – Y tá, cái quả của tôi đen chưa? - Tôi không biết. Tôi đến đây chỉ để rửa mặt cho anh thôi. Cô y tá xấu hổ nói xong chạy ào ra ngoài. Cô đem chuyện này kể cho y tá trưởng, một người gan dạ. Cô này chạy vào, thể theo yêu cầu bệnh nhân, lột quần của anh ra xem xét rồi thông báo: - Không sao đâu!!! Vẫn bình thường, không đen!!! Bệnh nhân đau khổ với tay kéo mặt nạ ôxy ra hỏi lần nữa: - Y tá, tôi hỏi là hỏi kết quả xét nghiệm của tôi đến chưa? Khoe chim Một đoàn khách du lịch ghé vào một khách sạn ở miền trung đăng ký thuê phòng nghỉ. Khách sạn này thật đẹp, khung cảnh thiên nhiên hết sức sống động, đặc biệt họ treo rất nhiều những lồng
  5. chim, chúng cất tiếng hót véo von, có con còn nhại cả tiếng người. Từ vẹt, sáo, họa my, chào mào, cu gáy, hoàng yến… hết thảy đều tưng bừng réo rắt như chào đón đoàn du khách. Trong số các vị khách có một cặp vợ chồng khá nổi tiếng trong việc chơi chim, họ mê lắm, sà vào chỗ các lồng chim quan sát, vui đùa cùng chúng, huýt sáo mồm và cho chúng ăn những mẩu vụn bim bim. Được một lát, hai vợ chồng quay sang cô lễ tân trẻ trung, anh chồng nói: - Chim ở đây thật thích, bộ lông của chúng quá đẹp và mượt, chim của tôi ở nhà mà không cởi chuồng ra cho nó thì nó xù hết cả lông lên. Nhưng bù lại chim của tôi hót hay hơn thế này nhiều. - Nói chung, cô mà được nhìn thấy một lần chim của nhà tôi thì có lẽ cô ngất luôn – cô vợ tiếp lời. Không được đưa quân vào thành Có những đoạn đối thoại không hề liên quan đến việc những người nói đang làm, thế mà họ vẫn hiểu, tài nhỉ! Một vị tướng nước Sở thời Chiến quốc được về thăm vợ sau một thời gian dài chinh chiến. Trong buổi tối đầu tiên gặp nhau, vị tướng nói: - Nàng yêu, tối nay ta và nàng đánh giáp lá cà nhé? Người vợ nhỏ nhẹ đáp:
  6. - Vâng ạ! Mình đánh giáp lá cà cho đến sáng chàng nhé! Nhưng chàng không được đưa đại quân vào thành đâu đấy. Vị tướng hỏi lại: - Sao vậy nàng? - Vì thiếp chưa muốn có lính mới – Người vợ trả lời với ánh mắt ngại ngùng. Vị tướng đáp: - Được rồi! Nàng đừng lo. Ta sẽ đưa quân vào thành và khi nào có pháo lệnh, ta sẽ đưa quân ra ngoài quan ải. Lại nhầm Trên xe buýt đông người, cô sinh viên phải giữ khư khư quả chuối ở túi quần sau, sợ mọi người chen lấn sẽ làm bẹp mất bữa sáng của mình. Sắp tới bến thứ ba, anh chàng đứng sau hỏi cô: - Xin lỗi, em xuống bến nào? Cô gái không muốn làm quen, đáp sẵng giọng: - Còn lâu! - Xin lỗi, nếu vậy em cho tôi xin… Anh ta khẽ chạm vào tay cô, bên cầm quả chuối. - Ô hay, quả chuối này là bữa sáng của tôi đó, cho anh làm sao được. - Vâng, bữa sáng của cô vẫn còn trong túi, nhưng cô đang cầm "bữa tối” của bà xã tôi. Ly dị
  7. Hai vợ chồng nhà kia ra tòa ly dị Tòa phán cho phép người vợ được quyền nuôi dưỡng đứa con. Thấy người chồng có vẻ không phục tòa mới hỏi: – Anh có khiếu nại gì không. – Tui hỏi quan tòa vậy chớ nếu quan tòa bỏ đồng 55 xu vô trong cái máy quan tòa kéo cái cần hay bấm nút thì lon Coca chun rạ Vậy chớ lon Coca đó là của quan tòa hay là còn của cái máy vậy Mặc áo mưa Anh nọ tới thăm tình nhân khi chồng nàng đi vắng. Vừa mới cởi bỏ hết xiêm y, mặc "áo mưa” chống tai nạn vô thì ông chồng hộ pháp về bất ngờ. Cô tình nhân hoảng hốt kêu lên: - Chết rồi anh ơi, chạy cho lẹ không thì hắn giết anh mất!!! Quýnh quáng anh không kịp xỏ quần áo, phóng ra cửa sổ. Thấy có đoàn người đang chạy bộ diễn hành bên dưới, anh mừng rỡ nghỉ thầm: - Có lý, mình trà trộn trong đám người này, hắn sẽ không biết ai mà là ai. Anh chàng nhảy qua cửa sổ, hoà nhập vào đám người đang chạy thì trời bỗng đổ mưa lớn. Môt người trong đám đông nhìn anh ta rồi hỏi: - Ông thường hay chạy trần như nhộng vậy sao? Anh ta đáp: - Thưa vâng. Tôi thích tự do, không vướng víu.
  8. Người kia gật gù rồi hỏi tiếp: - Nhưng sao ông lại mặc "áo mưa” khi chạy vậy? Lúc bây giờ anh chàng mới nhớ ra cái áo bảo vệ của mình, nhưng cố làm mặt tỉnh, anh trả lời: - Ơ, tại trời mưa lớn quá. Mở chương mục ngân hàng Một ông già bặm trợn vào nhà băng nói với cô thu ngân viên: "Tao muốn mỡ một trương mục, con bà nó!”. Cô thu ngân viên thảng thốt: ” Xin lỗi ông, chắc tôi nghe lầm . Ông vừa nói gì ?” "Con bà nó! Nghe cho kỹ đây, tao muốn mỡ một chương mục ngay bây giờ, con bà nó!” "Xin lỗi ông, chúng tôi không chấp nhận loại… loại …. ngôn ngữ đó ở nhà băng chúng tôi” Cô thu ngân viên đến mét ông trưởng phòng. Ông trưởng phòng tán thành rằng cô thu ngân viên không phải nghe những lời bẩn thỉu như vây. Cả hai đến gặp ông già bặm trợn, ông trưởng phòng hỏi "Ông già, ông có vấn đề gì vậy?” "Không có vấn đề con bà gì hết”, ông già đáp "Tao mới vừa trúng số độc đắc 50 triệu và tao muốn mở một trương mục ở đây để bỏ tiền vào, con bà nó!” "Ồ vậy sao?” ông trưởng phòng trả lời "và cái con đĩ chó này không chịu giúp ông ngay hả?” Nếu anh thấy ko khỏe thì… Một anh chàng nọ phone vào hãng cho ông chủ:
  9. - Xin ông cho tôi nghỉ hôm nay vì tôi bệnh nặng quá. Tôi thấy nhức đầu, chóng mặt, tay chân bải hoải hết. Ông chủ trả lời: - tôi thật sự cần anh vào hãng làm việc sáng nay. Mỗi lần tôi cảm thấy không khoẻ như anh thì tôi đi tìm vợ tôi để…….. Sau đó thì tôi hoàn toàn thấy khoẻ khoắn. Anh hãy nghe lời tôi làm thử xem sao. Hai tiếng đồng hồ sau, ông chủ được anh nhân viên gọi lại: - Ồ, cách của ông thật hiệu nghiệm. Tôi sẽ vào hãng bây gìờ. À mà này, căn nhà của ông thật là đẹp, nhất là phòng ngủ của ông thì hết xẩy . Ngôn ngữ nghề nghiệp Hai vợ chồng kia rất yêu thương nhau, sau 10 năm thử thách bà vẫn chưa có bầu. Cuối cùng ông đồng ý nhờ một người đàn ông khỏe đẹp để cấy giống. Mọi chuyện đã sắp đặt, giờ hành sự đến, ông rời nhà, dặn vợ sẽ có người tới làm phận sự, bà cứ tự nhiên tiếp đại ân nhân. Trong khi ấy, một nhiếp ảnh gia chuyên chụp hình trẻ em dạo trong vùng, tới gõ cửa. Chủ và khách đều thuộc diện mau mồm miệng. Khách chưa kịp mở lời chủ đã vồn vã mời vào, bà nhanh nhẩu : - Tôi biết ông là ai, đến đây làm gì, tôi đang chờ ông đây xin ông tự nhiên.
  10. - Thật vậy sao, hôm nay tôi có chương trình giảm giá đặc biệt, sản phẩm trẻ em là chuyên nghề của tôi, bảo đảm không vừa ý không tính tiền bà. - Thế tốt, đó là điều vợ chồng tôi mong muốn. Xin ông cho biết mình sẽ làm việc ở đâu ? - Bà cứ yên tâm, theo kinh nghiệm của tôi, phải làm hai cái trong bồn tắm, trên bàn ăn, dưới bếp, sau đó có thể bò càng dưới sàn nhà. - Trong bồn tắm ? Dưới sàn nhà ? Chồng tôi chưa bao giờ làm như thế, hèn gì… - Thưa bà nghề chúng tôi không bảo đảm làm đâu trúng đó, tôi phải thử 5,7 kiểu, mỗi vị trí một hai cái, càng nhiều góc cạnh khác nhau càng hy vọng mang lại kết quả tốt. - Chồng tôi xưa nay chỉ có một chỗ, làm hoài một kiểu hèn chi… Nếu vậy, xin ông làm liền, tôi nóng lòng lắm rồi. - Thưa bà, nghề này không cho phép chúng tôi vội vã, mặc dầu chỉ cần 5, 10 phút, nhưng thiếu chuẩn bị kết quả sẽ không làm bà thỏa mãn. - Phải rồi, chồng tôi không có kinh nghiệm, ông ấy vội vội vàng vàng, phụp một cái là xong, đem đi rửa (hình), hèn chi … - Thưa bà, tôi không dám chê ông nhà, nhưng hành nghề như vậy hèn gì trong nhà bà không có một sản phẩm nào ra hồn.
  11. - Phải rồi, chúng tôi cũng muốn có hình ảnh con cháu cho đỡ buồn. Anh phó nhòm mở cặp lấy ra mấy tấm hình trẻ em. Chỉ một tấm chụp trong sân trường: - Thưa bà, cái này, chúng tôi làm việc ở sân trường. - Ấy chết, ai lại làm ở nhà trường, không sợ cảnh sát sao ? - Không sao, thưa bà, lúc làm cái này chúng tôi chuẩn sẵn từ ngoài, vào tới là phụp liền, cảnh sát cũng khoái đứng xem chúng tôi làm suốt buổi ! Phó nhòm đưa tấm hình khác chụp em bé sinh đôi: - Cặp sinh đôi này thật là khó khăn, bà mẹ các cháu không giữ nổi, chúng tôi làm suốt ngày. - Trời đất, làm gì mà giữ không nổi ! - Dạ phải, bà ấy luôn chân luôn tay, hai đứa không đứng yên một chỗ, đứa này vừa xáp vô là đứa kia đã ra, cứ thế, lăng xăng mãi, mệt quá, hai đứa vừa ngồi chụm lại, tôi phụp một cái, thật bất ngờ mà lại đẹp thế này. Đưa tấm hình em bé khác chụp ngoài công viên: - Bé này, thưa bà tôi đã mất 4 tiếng đồng hồ làm ngoài công viên, còn hư cả đồ nghề nữa. - Ông nói sao ? Làm tới 4 tiếng đồng hồ ? còn hư cả đồ nghề nữa ?
  12. - Dạ phải, thưa bà thằng nhỏ nhúc nhích quá, tôi phải chui vào bụi rậm, chỉ lòi đồ nghề ra, vì nặng, tôi phải để đồ nghề trên cái nạng, thằng nhỏ nhúc nhích sàng qua sàng lại lia chia, rung chuyển cả mặt đất, đồ nghề mất thăng bằng rơi xuống, đụng phải tảng đá làm tôi thót cả ruột gan. - Thôi được, tôi đã xem sản phẩm của ông, mình bắt đầu được chưa, tôi cũng chịu hết nổi rồi. - Thưa bà, xin bà năm phút, tôi ra xe lấy cái tripot, cái nạng để dựng đồ nghề. - Trời ơi, đồ nghề của ông phải chống nạng hay sao ? - Thưa bà, cái cà nông (camera cannon) của tôi vừa dài vừa nặng, tay tôi cầm không nổi. Ấy… ấy…bà sao vậy ? Nghe tới đó, bà chủ nhà kinh hoàng, bủn rủn tay chân té xuống sàn nhà nằm sùi bọt mép. Nhức đầu quanh năm suốt tháng Không hiểu sao mà Tom cứ bị nhức đầu quanh năm suốt tháng, uống bao nhiêu Tylenol cũng không hết. Tom bèn đi gặp bác sĩ khám bịnh. Bác sĩ làm hết mọi cách, nào là đổi toa thuốc, thử máu, đo máu, v.v. và v.v… cũng không hết. Cuối cùng bác sĩ gọi Tom đến nói:
  13. - Sau khi làm tất cả mọi phương pháp mà chứng nhức đầu của ông vẫn không hết, tôi chỉ còn 1 cách cuối cùng không biết ông có đồng ý không. Tom trả lời: - Bác sĩ cứ nói, tôi khổ sở với cái bịnh này lắm rồi, hể làm được là tôi sẽ làm ngay. Bác sĩ: - Một lý do duy nhất còn lại khiến cho ông bị nhức đầu là cái bộ phận sinh dục của ông đó. Vì lý do nào đó nó bị nhiều sức ép, làm chạm đến sợi giây thần kinh của ông. Nếu ông đồng ý cắt bỏ bớt 1 hòn thì may ra ông mới hết bị nhức đầu thôi. Suy nghỉ 1 lúc, Tom nhìn bác sĩ với thái độ cương quyết: - Ok, bác sĩ cứ làm đi, dầu sao thì cũng sẽ còn lại 1 cái để làm ăn. Sau khi cắt bỏ 1 phần của quý của mình, quả nhiên cái bịnh nhức đầu quái ác ấy dứt hẳn. Tom vui vẽ & tâm hồn sãn khoái trở lại nên anh chàng đi phố, sắm sữa quần áo mới. Đến tiệm quần áo quen thuộc Tom ghé vào, anh chàng bán hàng quen mặt chạy ra chào đón Tom & hỏi: - Hello Tom, lâu quá mới gặp lại anh. Hôm nay anh cần gì đây? - Hello Bob! Anh lấy cho tôi 1 cái quần khaki nhé. Bob nhìn Tom rồi hỏi lại: - Xin lỗi anh nhé, tôi không nhớ anh mặc cỡ nào? Tom trả lời: size 29
  14. Bob lại nhìn Tom rồi lắc đầu: - No way, tôi nghỉ anh phải mặc size 31 đấy Tom ạ. Tom lắc đầu ngầy ngậy: - Uh uh, tôi mặc size 29 cả mấy năm nay rồi, không thể nào khác được. Bob nhìn Tom nghiêm nghị: - Anh Tom nè, tui nói thiệt đó, kinh nghiệm nhà nghề mà, anh phải mặc size 31 đi, chứ cái bụng của anh mà mặc size 29 thì chật bung, bí dái, sẽ làm cho anh bị nhức đầu quanh năm suốt tháng đó. Nữ dược sĩ Một ông khoảng năm mươi mấy tuổi bước vô tiệm thuốc tây. Thấy ông cứ đứng lúng túng trước một quầy thuốc, cô dược sĩ trẻ liền đến hỏi: - Thưa ông cần gì ạ? - Tôi … muốn mua một hộp condom nhưng không biết cỡ nào cho vừa. Cô dược sĩ bèn kéo ông ta đến bên trong quầy tính tiền, bảo ông bác kéo dây kéo xuống. Cô ta liền đưa tay nắm cái đó của ông vuốt hai cái. Biết được ông khách cần condom cỡ nào, cô kêu trên loa: - Người giúp việc, mang một hộp condom cỡ lớn đến quầy tính tiền.
  15. Ông bác trả tiền rồi đi ra. Mười phút sau, một người khoảng 30 bước vô. Anh này cũng vậy, không biết mình cỡ nào để mua condom. Cô dược sĩ cũng làm như vậy, kêu anh ta kéo dây kéo xuống, nắm cái đó giật hai cái, kêu loa: - Cho một hộp condom cỡ trung bình đến quầy tính tiền. Anh trung niên trả tiền đi ra. Ðến chiều, một thanh niên khoảng 17 tuổi bước vô, lại cũng giống hai người kia. Nữ dược sĩ cũng kêu anh kéo dây kéo xuống, đưa tay nắm cái đó giựt hai cái. Bổng cô ta kêu to trên loa: - Lao công, làm ơn đến quầy tính tiền lau chùi sàn nhà liền lẹ lên! Ông ăn chả bà ăn nem Ông chủ nọ gọi về cho vợ biết là phải làm việc trể tối nay! Sau khi hoàn tất hắn mời cô thư ký xinh đẹp đi ăn và ông ta gặp hên được cô ta rủ về phòng mình! Hai tiếng sau ông ta vào phòng tắm sửa soạn lại để trở về nhà mình. Tư ta hoảng hồn vì thấy trên cổ mình có một vết cắn bầm do cô thư ký để lại! ông ta hoang mang vì không biết phải nói sao nếu bị vợ hỏi! Hắn mở cửa vô nhà va con chó Bẹc Giê nhảy chồm lên mừng chủ! Hắn lanh trí vội vàng ôm lấy con chó làm bộ vật lộn với nó rồi la toáng lên và chạy vào phòng. Ông ta một tay lấy ôm cổ ra vẻ đau đới nói với vợ: _ Em xem nè! Con chó quỷ cắn bầm cổ anh nè! Vợ ông ta vội phanh áo mình ra phân bua liền:
  16. _ Anh coi đó! Nó cũng làm hai vú em tím bầm hết nè!!! _!?!?!??!?! Ông có phải là bố của tôi không? Trong bệnh viện Từ Dũ một cô kia đang sửa soạn lâm bồn. BS va` các y tá đang sẳn sàng đỡ đẻ. Đột nhiên BS thấy đâu của đứa bé thò ra ngoài và hỏi: _ Ông có phải là bố của tôi không? _ Không, tôi là BS đang đỡ đẻ cho mẹ cháu đó! Đứa bé liền thụt đầu trở vô trong! Một lúc sau nó lại trồi đầu ra ngó quanh rồi hỏi: _ Ông có phải là bố của tôi không? _ Không, tôi là BS đang đỡ đẻ cho mẹ cháu đó! Đứa bé lại thụt đầu trở vô lần nữa . BS vội nói cô y tá: _ Chúng ta gặp đứa bé cứng đầu rồi, chỉ còn cách gọi bố của nó tới thì may ra nó mới chịu ra thôi. Thế là cô y tá vội gọi chồng của cô sắp đẻ tới . Năm phút sau một anh chàng có mặt tại phòng đẻ, BS bảo anh chàng cúi đầu nhìn vào "chổ đó” của cô vợ, và chỉ một chút sau đứa bé lại thò đầu ra nhìn anh chàng rồi hỏi: _ Ông có phải là bố của tôi không? _ Đúng rồi con ạ, bố chính là bố của con đó! Đứa bé liền thò tay ra và lấy ngón tay trỏ xỉa xỉa liên tục vào trán của anh chàng, rồi nói:
  17. _ Ông có thích bị xỉa vào trán như thế này cả trong 9 tháng dài đăng đẳng không vậy? Câu cá Cậu bé 11 tuổi và rất thích câu cá. Cậu đi câu cá bất cứ lúc nào có thể và thường ngồi câu ở cái vũng nơi căn lều nhà cậu, nằm trên một đảo nhỏ giữa hồ. Một lần, cậu theo bố đi câu cá vào buổi chiều tối. Cậu mang theo ít giun làm mồi với hy vọng bắt được vài con cá. Cậu móc mồi rồi bắt đầu tập quăng mồi. Lưỡi câu đập thẳng vào mặt nước và tạo ra những gợn sóng nhiều màu sắc trong ráng chiều. Ngồi khá lâu, bỗng cậu cảm thấy cần câu rung lên, rõ ràng có cái gì đó rất nặng móc vào cần câu. Bố cậu quan sát đứa con khéo léo giật cần câu, nhấc lên một con cá đang vùng vẫy. Đó là con cá to nhất cậu bé từng nhìn thấy. Hai bố con nhìn con cá to bự đang quẫy. Người cha nhìn đồng hồ. Mới 8 giờ tối. Còn 4 tiếng nữa mới bắt đầu mùa câu. Ông bảo: - Con trai, con phải thả nó ra đi. Chưa đến mùa câu. - Kìa bố! Cậu con trai kêu lên. - Sẽ có những con cá khác- Bố cậu bình tĩnh nói. - Nhưng không to như con này! Cậu bé rên lên. Cậu nhìn quanh hồ. Không có ai, cũng chẳng có tàu thuyền tuần tra. Cậu lại ngước nhìn bố. Không ai nhìn thấy họ, tức là sẽ không ai biết họ câu được cá. Và dù có người biết, người đó cũng không
  18. thể biết cậu câu được cá lúc mấy giờ. Nhưng cậu bé, qua sự rõ ràng trong giọng nói của bố cậu, biết rằng quyết định của ông sẽ không thay đổi. Cậu chậm chạp gỡ con cá ra và thả nó xuống mặt hồ đen lóng lánh. Con vật quẫy thật mạnh và lao biến đi. Cậu bé biết rằng rồi cậu sẽ chẳng bao giờ bắt được con cá to như thế nữa. Đó là câu chuyện 34 năm về trước. Bây giờ, cậu bé đã là một kiến trúc sư thành đạt. Cái lều của gia đình anh vẫn ở trên hòn đảo nhỏ giữa hồ New Hampshire. Và anh cũng đưa con trai, con gái của mình đi câu. Anh đã đoán đúng. Anh không bao giờ bắt được một con cá to và đẹp như hồi nhỏ nữa. Nhưng anh luôn nhìn thấy con cá đó, từ lần này sang lần khác, mỗi khi anh đặt ra một câu hỏi về đạo đức. Vì, như cha anh đã dạy, đạo đức là những vấn đề đơn giản: đúng hay sai. Chỉ có điều: hành động đạo đức – ngay cả khi không có ai quan sát mình- mới là khó mà thôi. Sinh viên… quỷ Trong giờ sử, giảng viên hỏi Jack: - Em hãy cho biết trận Waterlo, người Pháp hay người Anh thắng trận? - Thưa cô, em có xem trận này trên tivi… nhưng lúc có kết quả cuối cùng của trận đấu thì điện cúp đột xuất ạ! oOo Giờ vật lý, giảng viên nói với Ted: - Em hãy nhắc lại cho toàn lớp nhớ về tốc độ của âm thanh?
  19. - Thưa thầy, em không chắc lắm, vì thính giác của em đang có vấn đề ạ. oOo Giáo sư hỏi một sinh viên: - Phản ứng dây chuyền là gì? - Thưa giáo sư, giống như khi ta bơi theo để bắt một con cá chép thì phía sau có một con cá sấu đang đuổi theo ta… oOo Một giáo sư nói với một sinh viên ngủ gật trong lớp: - Anh không thấy bất tiện khi tôi đang giảng bài mà anh ngủ gật sao? - Thưa giáo sư, không có gì, xin giáo sư cứ giảng tự nhiên ạ! oOo Thầy giáo điểm danh: A, có không? Dưới lớp: Dạ… Thầy tiếp: B, có không? Dưới lớp: Vâng… Thầy tiếp: C, có không? Dưới lớp: Thưa có! Thầy nhấc kiếng: Ủa, lớp này thưa mỗi em một kiểu ha! Dưới lớp: Dạ, để thầy hổng phát hiện ra cùng một đứa thưa đó thầy! Lại chuyện thi cử
  20. Ông bố nói với con trai: - Bố thật không ngờ là con lại thi trượt kỳ này! - Con thi trượt, nhưng con lại phát hiện mình có khả năng đặc biệt bố ạ! - Khả năng gì? - Ngoại cảm, thưa bố! Con biết trước là thế nào mình cũng thi trượt ạ! oOo Trong giờ kiểm tra toán, Michael và nhiều sinh viên không làm được bài tập. Giảng viên muốn an ủi, nên nói với mọi người : - Cô ra bài tập này làm các em vất vả quá phải không? - Thưa cô, chúng em chỉ áy náy là cô sẽ vất vả với một số định luật mới được phát minh trong bài kiểm tra, chứ bọn em thì không sao ạ! – Michael thản nhiên trả lời.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2