intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

GẶP MẶT

Chia sẻ: Vylanh Ngọc Vy | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

46
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

0h30 phút, Hà Nội về đêm thật tĩnh lặng. Cả thành phố gần như đã ngủ rồi, chỉ có Vy Vy còn thức với cái màn hình laptop sáng choang. Với cô, đây là khoảng thời gian thoải mái nhất trong ngày. Tự pha cho mình một ly Lypton vị dâu thơm nóng, cô vừa nhâm nhi, vừa lạch cạch gõ bàn phím. Những cuộc tán dóc xuyên màn đêm với bạn bè...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: GẶP MẶT

  1. GẶP MẶT
  2. 0h30 phút, Hà Nội về đêm thật tĩnh lặng. Cả thành phố gần như đã ngủ rồi, chỉ có Vy Vy còn thức với cái màn hình laptop sáng choang. Với cô, đây là khoảng thời gian thoải mái nhất trong ngày. Tự pha cho mình một ly Lypton vị dâu thơm nóng, cô vừa nhâm nhi, vừa lạch cạch gõ bàn phím. Những cuộc tán dóc xuyên màn đêm với bạn bè... - Hay mình gặp nhau đi! - Bao giờ hả anh? - Ngày mai, ngày kia, ngày kìa... Một ngày nào đó gần đây nhất mà em rảnh. Đồng ý chứ? - Em sợ... - Sợ gì chứ cô bé? - Sợ bị bắt cóc chứ ao nữa! - Cô giở giọng bông đùa - Mẹ em không cho em quen với đàn ông qua mạng đâu! - Em không tin anh sao? - Không! - Vy Vy cười sung sướng, đôi môi cong cớn, đôi mắt hấp háy tinh ngịch. - Vậy thì rủ thêm một người bạn đi cùng em cũng được mà! Anh chỉ muốn được làm bạn với em thôi! ...
  3. Vy Vy không trả lời tin nhắn, mặc cho bên kia, một kẻ khờ đang chờ đợi đến cháy lòng. Cô bắt đầu phân vân. Không phải cô không tin Kiến An mà ngược lại ngay từ lần đầu biết anh cô đã có cảm giác đây là một con người vô cùng chính trực và dễ mến. Trên facebook của anh, mọi thứ đều mang màu sắc hoài niệm và cổ điển. Anh thích tiểu thuyết trinh thám nhưng lại hay viết thơ tình. Có cái gì đó u hoài sau những vần thơ, ẩn chứa trong đôi mắt sâu thẳm trên ảnh đại diện. Cách anh tâm sự, nói chuyện với cô cũng vô cùng nhã nhặn, tinh tế và chưa bao giờ làm cô phải buồn lòng. Có lẽ vì thế mà cô quí anh hơn những người bạn là mặt khác một chút, thường dành thời gian online rảnh rỗi tám với anh mọi thứ trên trời dưới đất như thể tri âm. Anh là người biết đưa ra lời khuyên đúng lúc! - Làm sao giờ? Anh ấy muốn gặp mình? - Ai cơ? Ai mà làm Vy Vy bé nhỏ phải bồn chồn lo lắng thế này? - Còn ai vào đây nữa... Cậu không biết thật hay vờ không biết vậy, Hà Oanh? - À... Là anh chàng "Gió Đông Bắc" ấy hả? - Hà Oanh không quên bỏ vào tin nhắn của mình một icon mặt cười lăn lộn để châm chọc cô bạn thân. - Này này... Tôi không đùa với nhà cô đâu... Ai là "Gió Đông Bắc" ở đây hả? ( Kiến An lấy bút danh trên mạng là Gió. Anh là người vô cùng lãng mạn theo cảm
  4. nhận của Vy Vy) - Ôi ôi, tại hạ xin cáo lôi, từ này không dám buông lời thị phi nữa! - Cậu còn đùa giai nữa là chết với mình. Mau quân sư cho mình đi! - Về khoản này thì đúng chuyên môn của bổn cô nương ta rồi! Ta sẽ đi theo hộ tống nàng! - Nhỡ người ta quăng lưới cả mẻ thì sao? Không phải là cậu cũng muốn hạ thân làm cá chậu chim lồng qua biên giới đấy chứ? - Vấn đề này khỏi lo... Đừng quên bổn cô nương là đệ nhất huyền đai Teakondo nhá! Thử động vào xem nào! - Mấy miếng võ mèo còa của cậu... - Này, đừng khinh thường tớ thế chứ! Mà phải, chỉ có công tử kia là nhất trong mắt nhà ngươi thôi, ngoài ra, không còn thấy ai khác! - Đâu có... đâu có Vy Vy phụng phịu thanh mình. Hai má cô ửng đỏ từ lúc nào không hay. Đây không phải lần đầu tiên cô kể về Kiến An cho Hà Oanh nghe. Cô bạn này vì thế mà lấn lướt suốt ngày đem cô ra đùa cợt, lam cô mắc ngượng đôi lần. - Có hay không chỉ có trời biết và vài người nữa biết! Hi ha... - Cậu vẫn... - Đuôi co với cậu chán quá đi! Thế người ta hẹn bao giờ!
  5. - Chưa rõ... Anh ấy cho mình quyết định! - Vậy thì tốt quá rồi! Còn chần chừ gì nữa! Hà Oanh được dịp đắc chí còn Vy Vy lúc này mới để ý đến hộp thoại tin nhắn với Kiến An. - Buzzzzzzz - Buzzzzzzz - Em đâu rồi? Lại ngủ gật trên bàn phím rồi sao? - Muộn rồi! Anh ngủ đây! Chúc em ngủ ngon... Nhớ hồi âm câu trả lời sớm em nhé! Tin cuối cùng đã được gửi cách đây từ ba mươi mấy phút trước. Gió không còn online. Vy Vy chợt ngáp dài, nhìn đồng hồ thì tức tưởi nhập vôi vài dòng tin nhắn cho đối phương và leo lên giường ngủ ngon lành. Trong giấc mơ,cô thấy hình ảnh một chàng trai và một cô gái dắt tay nhau dưới một chiều nẳng, họ rất hạnh phúc và thực rất xứng đôi. ***** Ba ngày sau... Quán cà phê L'amour hôm nay khá vắng. Bên trong khung cửa bằng kính được
  6. trang trí bện hoa dây vô cùng ưa mắt là một chàng trai đeo kính cận màu đen đang chăm chú đọc sách. Sống mũi cao và gương mặt thanh tú khiến ai bắt gặp cũng phải mê mẩn. - Đấy đấy, cậu thấy giấc mơ của mình linh nghiệm chưa kìa! - Cậu quả là người may mắn! Kiếm đâu ra trên đời này con người hào hoa như thế kia cơ chứ! Mình đang nghĩ đến việc có nên giúp cậu nữa không đây! - Cô bạn thân chề môi ganh tị với Vy Vy. Còn Vy Vy của chúng ta từ nãy giờ mắt sáng long lanh không còn nhận ra trời đất là gì nữa rồi. - Cậu có ý gì thế? Muốn mình mách A Quân nhà cậu không hả? - Cậu còn chần chừ không vào nữa là đừng trách tớ. Mau tránh xa khỏi tầm mắt của tớ trước khi tớ thay đổi quyết định! Chỉ đợi có thế Vy Vy chạy tót đến trước cửa nhưng nhận ra có gì không ổn, cô đứng sững lại, vuốt vuốt lại mái tóc và ngắm mình một lần từ đầu đến chân. - Anh... Anh là... - Vy Vy lém lỉnh bắt đầu lắp bắp. Con tim cô nhưng muốn nhảy khỏi lồng ngực làm phản. Giá như có thể, cô muốn hôn ngay vào gò má kia cho bõ những mong ước trong lòng! - Xin lỗi! Cô muốn hỏi ai? - Chất giọng người này trầm ấm, rất vừa tai. - Kiến An! Anh có phải là Kiến An? - Càng lúc công chúa nhỏ càng mê mẩn. Đứng thêm vài phút nữa chắc cô không kiểm soát nổi mình mà bước tới mạnh dạn ôm trầm người ta rồi!
  7. - Vậy thì cô nhầm người rồi! - Sao cơ? Tôi có cả số điện thoại đây này! * chỉ chỉ* - Rất tiếc! Nhưng tôi có việc bận. Cáo lỗi với cô... Nam chính dời chiếc ghế, lạnh lùng bỏ đi cùng một cô gái xinh đẹp vừa bước ra từ cửa sau của quán cà phê. Vy Vy như bị sét đánh ngang tai, đứng trồng cây chuối, chỉ trực òa khóc. Lúc này mong ước của cô là có một cái lỗ nẻ nào để chui xuống cho đỡ xấu hổ. Về phần Hà Oanh, đợi bạn phái xa, cô vô cùng mệt mỏi nên đã tấp vào quán nước ven đường trông ngóng. Cô không biết rằng bên trong kia, bạn tri kỉ đang gặp nạn. ***** Đang trong trạng thái chết lặng và vô cùng xấu hổ về những gì vừa diễn ra, thì chợt có một bàn tay từ phía sau vỗ nhẹ vào vai Vy Vy: - Em là Vy Vy? "Giọng nói ấm áp đó là ai? Là ai mà gọi tên mình chính xác đến vậy?...''. Bao nhiêu câu hỏi dồn dập hiện lên trong đầu cô gái 21 tuổi. Có cái gì đó vỡ ào, cảm giác như cô sắp được giải thoát khỏi án phạt treo lơ lửng trên đầu. Cô vuốt nhẹ những giọt nước mắt vừa lăn ra đầu những ngọn mi dài cong vút, định thần và quay người lại phía sau, đợi chờ giây phút được ngắm nhìn chàng bạch mã hoàng tử mình đang
  8. mong nhớ. - Anh... anh là... - Là anh, Kiến An... Vẫn giọng nói ấm áp và chắc nịch nhưng không còn là quá tự tin. Kiến An trước mặt Vy Vy không phải là chàng bạch mã hoàng tử mà nàng mong ước. Đó là một chàng trai dong dỏng cao, gầy và ngăm đen. Nhưng chỉ thế thôi thì không thể khiến cô giật mình. Điều làm Vy Vy sửng sốt là vệt sẹo dài trên mặt chạy ngược từ gò má bên trái qua đuôi mắt lên tới thái dương. Vết sẹo ấy đong đưa theo mỗi câu nói khiến người khác nhìn vào sẽ có cảm giác giống như một con quái vật thân nhũn nhẽo đang ngự trên khuôn mặt Kiến An. - Anh làm em giật mình? - Em xin lỗi... - Vy Vy cố trấn tĩnh, tránh khinh xuất làm tổn thương đối phương. Tình huống thế này cô từng gặp trong chuyện. Đó có thể là một gã trai mượn internet để gạ tình cô gái. Lúc ấy sẽ cần tới sự trợ giúp của Hà Oanh. Ngược lại, có thể anh ta chỉ mượn cớ này thử lòng cô. - Không có gì đâu. Hầu hết các cô gái gặp anh đều không có thiện cảm với khiếm khuyết này. - An cười mỉm, che giấu cảm xúc thật. - Tại sao anh lại có nó? - Một tai nạn bất ngờ... Kiến An bắt đầu kể về " sự tích chiếc sẹo". Câu chuyện kéo dài hồi lâu, xoáy
  9. qua xoáy lại trong đầu Vy Vy. Cô không nghe đầy đủ tỉ mỉ về những câu, những chữ chàng trai đã nói. Nhưng có cái gì đó ứa ra rất tự nhiên từ khóe mắt cô, lắn dài xuống hai gò má. - Anh nhớ đó là lần đầu tiên gặp em, trông em hồn nhiên như một chú chim non! - Em xin lỗi, vì em mà anh thành ra như thế. Sau tai nạn lần đó, em chỉ nhớ cái khoảnh khắc chiếc xe tiến lại gần, em run rẩy rồi có một bàn tay rất nhanh đấy em ra vỉa hè. Rồi tiếng còi cấp cứu bỏ em lại trong hoảng loạn đến khi em được bố mẹ đón về, không kịp biết ân nhân cứu mình là ai. - Em không có lỗi đâu. Hồi đó hai ta đều còn bé. Anh 13 còn em mới 11 tuổi. Thậm chí anh cũng không nhớ nổi hồi đó trông mình như thế nào. Tình cờ một lần qua trường cũ, anh trông thấy em rồi lại tình cờ tìm được nick FB của em. Thấy em vẫn hệt như những kí ức năm xưa, hồn nhiên và trong sáng. Anh vui lắm! - An cười xòa - Chúng mình làm bạn nhé!
  10. Vy Vy tất nhiên là không thể không đồng ý, hai má cô đỏ bừng. Từ lúc nào, Kiến An đã nhanh tay giúp cô lau những giọt nước mắt còn xót lại... Quán cà phê tĩnh lặng, Kiến An nhâm nhi một li đen đá còn Vy Vy vẫn trân trân nhìn những bọt soda nổi lên từ đáy ly...
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2