intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Hai Phương trời

Chia sẻ: Lang Thị May | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

40
lượt xem
1
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tình yêu đã đến với tôi một cách thật lạ lùng, bất ngờ và không lường trước được. Đối với tôi thì tình yêu thật đẹp nhưng nó cũng thật nguy hiểm.... 1/ OXFORD LẠ LẪM Ngày đấu tiên đặt chân đến Oxford, mọi thứ đối với tôi đều quá lạ lẫm, những ngôi trường cổ kính,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Hai Phương trời

  1. Hai phương trời Thể loại: tình cảm- tâm lý- lãng mạn Tác giả: Emerald Nhân vật: sẽ thú vị hơn khi các bạn tìm hiểu qua nội dung truyện Tình yêu đã đến với tôi một cách thật lạ lùng, bất ngờ và không lường trước được. Đối với tôi thì tình yêu thật đẹp nhưng nó cũng thật nguy hiểm.... 1/ OXFORD LẠ LẪM Ngày đấu tiên đặt chân đến Oxford, mọi thứ đối với tôi đều quá lạ lẫm, những ngôi trường cổ kính, uy nghi như những tòa lâu đài, những con đường lát đá uốn quanh những dãy nhà xinh xắn tạo nên một nét duyên dáng cho thành phố cổ xưa nổi tiếng về giáo dục bậc nhất này. Cũng may là tôi đến đây sớm trước hai ngày để có thời gian thích nghi với môi trường mới. Tôi ở trong khu học xá của trường cùng với cô bạn . Susan là bạn thân của tôi khi còn học Trung học bên Úc, là người Anh mang nửa dòng máu Ấn , cô ấy cao, có làn da ngâm mịn màng, khỏe khoắn và rất xinh với khuôn mặt thanh tú cùng đôi mắt nâu sắc sảo, Susan là người vui tính nhưng cũng rất nghiêm túc trong việc học tập, biết bao chàng trai trong trường đeo đuổi mà cô nàng cho xếp xó hết. Bố mẹ Susan đến Úc công tác và cô ấy phải đi theo. Hai đứa học chung lớp, ngồi kề bên lại có nhiều sở thích giống nhau nên rất thân. Tình bạn không phân biệt màu da, quốc tịch, có được người bạn như thế này là niềm hạnh phúc mà Thượng đế đã ưu ái cho tôi. Không chỉ là sở thích mà cả lý tưởng của hai đứa cũng giống nhau là được ngồi ở
  2. giảng đường Oxford, cùng động viên, hỗ trợ nhau vượt qua mọi khó khăn của các kỳ thi sát hạch. Còn nhớ có lần tôi làm bài thi cuối kỳ lớp 11, đó là một bài thi đã không được tôi hoàn thành hết, bước khỏi phòng thi, sự lo lắng, thất vọng xâm chiếm lấy tôi khiến tôi chỉ chực òa khóc, từ trước tới giờ tôi chưa bao giờ làm bài tệ đến thế. Đang ngồi thất thểu bên cạnh bồn cây, Susan bất ngờ ngồi xuống bên tôi, đưa cho tôi chai trà lipton, loại nước yêu thích của tôi, ngẩn đầu lên tôi thấy cô ấy cũng cầm lon café nhấm từng ngụm với vẻ mặt trầm tư, không cần nói ra thì tôi cũng hiểu cô ấy có vấn đề gì đó về bài thi (Susan chi uống café khi tâm trạng không tốt thôi). Hai đứa nhìn nhau, đứa nào cũng mang vẻ khổ sở trên mặt khiến cả hai lại phì cười vì cái tình huống dở dở ương ương ương này. Bỏ lại tất cả, tôi mời cô ấy món Cơm chiên Dương Châu mang nhãn hiệu made in best friend. Từ lần đầu tiên tôi cho Susan thưởng thức, nó trở thành món ăn tinh thần đúng nghĩa với cô ấy như trà lipton với tôi vậy, thật đúng là ẩm thực có sức mạnh đến không ngờ. Chỉ thế thôi, chúng tôi đã ở bên nhau bằng sự thấu hiếu như thế, không cần lời nói, hành động đã nói lên tất cả. Để rồi với sự cố gắng của cả hai, nay mọi mong ước đã trở thành sự thật dù biết rằng chặng đường khó khăn đang chờ ở phía trước Sau khi đã đưa đồ đạc về phòng ở khu học xá, tôi đi lên văn phòng của khoa Văn học và Ngôn ngữ để lấy sơ đồ lớp và làm vài thủ tục. Khá rụt rè khi tiếp xúc với môi trường mới nhưng với kinh nghiệm sống vài năm ở nước ngoài đã giúp tôi tự tin hơn . Tôi gặp Giáo sư trưởng khoa, vị Giáo sư này trông rất đĩnh đạc và nghiêm khắc, thầy nói: -Em là Trần Ngọc Trúc Lâm? Ở Oxford tuy cũng có nhiều sinh viên đến từ châu Á nhưng rất hiếm khi gặp sinh viên đến từ Việt Nam, mà khoa này thì lại càng hiếm hơn nữa. Nhìn vào hồ sơ thì em đã tốt nghiệp Trung học bên Úc phải không? - Dạ vâng. Ông gật gù: - Mong là em sẽ sớm thích nghi với môi trường học tập mới ở đây, đã lên đến Đại học thì sẽ không giống như với Trung học đâu. Chào mừng em đến với Oxford. Đây là tài liệu và sơ đồ lớp của em. - Em cảm ơn Giáo sư, em xin phép về ! - Chào em! Bước ra tới cửa tôi thờ phào nhẹ nhỡm, không biết sau này sẽ như thế nào nhưng ngày đầu tiên cũng không đến nỗi tệ. Hôm nay tôi đã thấy dễ chịu hơn một chút. Vào buổi chiều, Susan rủ tôi đi tham
  3. quan toàn cảnh Oxford. Oxford đẹp thật, với những hàng cây xanh mượt bên nhưng khóm hoa tươi tắn đủ sắc màu, những hồ nước trong xanh cùng với những đôi thiên nga lững thững dạo chơi , con sông Cherwell thơ mộng, hiển hòa với hàng liễu rũ hai bên bờ , những dãy phố cổ kính, và nhiều cảnh vật mà bạn chỉ có thể cảm nhận vì khó có ngôn từ nào diễn tả hết vẻ đẹp của nó. Đứng bên một quầy sách,tôi vừa đọc sách vừa chờ Susan đi mua nước uống. Bỗng từ phía sau tôi vọng lên những âm thanh hỗn độn, huyên náo (một tập hợp của tiếng la hét và xô đẩy), rồi đột nhiên có một người chạy ào tới đụng vào tôi, khiến cho cuốn sách tôi đang cầm rớt xuống. Cúi xuống định lượm lên thì người đó đã nhanh hơn tôi, tôi ngước lên nhìn và bị ấn tượng ngay vì đó là một anh chàng rất handsome , cuốn hút ở dáng vẻ có phần hơi lạnh lùng nhưng thanh lịch và rất đàn ông, nói chung là một vẻ đẹp rất đặc trưng của Anh. Anh ta đưa cho tôi cuốn sách và nói: - Tôi thành thật xin lỗi! Tôi ngẩn người ra một chút( đối diện với một người con trai như thế thì ai mà ko ngẩn người ra chứ. Hơn nữa, tôi cảm thấy hình như đã gặp anh ở đâu rồi thì phải), nhận lại cuốn sách, tôi nói; -Không sao, cảm ơn anh! Vô tình như thế nào mà lúc anh ta đưa cuốn sách cho tôi thì tay chúng tôi chạm vào nhau, trong một khoảnh khắc tôi cảm thấy như có dòng điện chạy xẹt qua người . Tôi giật mình, rút tay lại ngay. Khá lung túng, anh nói: -Xin lỗi. Tôi đáp vội vàng: -Cũng do tôi bất cẩn, không sao đâu. Với một vẻ rất khẩn trương , anh ta nói nhanh đến mức khó nghe: -Một lần nữa thành thật xin lỗi cô. Và rồi chỉ trong tíc tắc nửa giây anh ta đã chạy biến mất. Vừa lúc ấy, tôi thấy từ đằng sau mình, cùng hướng với chàng trai vừa chạy tới đụng vào tôi là một đám người cầm máy ảnh và đủ thứ máy móc, giấy bút chạy theo hướng mà người con trai đó vừa khuất dạng. Tạ ơn trời là Susan đã quay trở lại, tôi nói vừa đùa vừa dỗi: -Vậy mà mình tưởng là cậu bị bắt cóc rồi chứ, sao mà lâu quá vậy? Susan áy náy nhưng cũng hào hứng lạ lùng : -Mình thật sự xin lỗi mà. À, vừa rồi ở tiệm trà, có một diễn viên vào đó uống nước
  4. thì bị đám phóng viên phát hiện, làm cả quán náo loạn cả lên, máy cô tiếp tân chỉ chăm chăm ra nhìn ngẩn ngơ mà có thèm buôn bán gì đâu. Tôi hỏi nhẹ nhàng: -Diễn viên nào vậy? Susan nói gọn: - James Marshall Ố ồoooooooo - Tôi thốt lên khi hiểu ra vấn đề. Susan hỏi: -Gì vậy? Tôi giải thích: -Hèn chi hồi nãy mình thấy ồn ào như vậy, thật đúng là đám phóng viên rồi . Là người nổi tiếng thì ko nên ra ngoài lộ liễu thế. Nhưng ngôi sao thì cũng là người bình thường, chẳng lẽ họ ko thể làm những gì mà một người bình thường hay làm sao!( Anh ta là James Marshall? Hồi nãy tôi cứ ngờ ngợ nhưng vì anh ta đeo kính và đội nón thì sao nhận diện được chứ) Susan: -Mọi người luôn muốn có một ai đó làm tâm điểm , mà tâm điểm thì luôn làm cho mọi người phải chú ý. Luôn là như vậy , cuộc sống này là một chuỗi những mâu thuẫn mà ! Tôi và Susan mua được vài thứ rồi đi ăn. Trên đường về khu học xá , hai đứa lại nói về sự kiện mà hôm nay chúng tôi đã gặp. Thật ko thể tin là mình lại có thể gặp một người nổi tiếng như vậy. Tối hôm đó, sau khi gọi điện về cho bố mẹ và email cho anh hai biết tình hình của tôi đã ổn định. Lần này sang Anh Quốc, tôi đã khiến cho cả nhà đều phải lo lắng, vì ở đây ngoài Susan ra thì tôi có còn biết ai nữa đâu. Dù đã đi du học ba năm ở ÚC nhưng hồi đó tôi ở với anh Hai, lại còn có cả các dì, chú, bác đều ở bên đó. Lúc nghe giọng của bố mẹ tôi cảm thấy lòng mình ấm áp lên hẳn. Mà ôi trời, bố mẹ tôi lo quá nên hỏi đủ thứ, nào là thời tiết thế nào, có lạnh lắm ko? Có ăn uống được ko? Có bị đau nhức gì ko hay đại loại là có vấn đề gì về sức khỏe ko? Vân vân và vân vân. Không biết tôi đã phải nói là tôi rất ổn bao nhiêu lần. Rồi bố mẹ lại dặn dò tôi đủ điều và tôi lại phải nói là tôi biết rồi rất nhiều lần nữa. Phải sau khi tôi nói là bên Anh giờ này đã là 1 giờ sáng rồi thì bố mẹ mới thôi và bảo tôi đi ngủ đi. Còn
  5. anh Hai thì nói là ổn định thì nhắn tin cho anh hai biết liền nhưng tôi không có kiên nhẫn để chờ tin trả lời của anh hai nên nhắn tin xong là tôi đi ngủ . Nằm trên giường mà tôi ko thể ngủ được, tôi đã cố nhắm mắt nhưng sao nó cứ mở thao láo thế này. Tôi cứ nghĩ là do mình chưa quen với nơi ở mới, vì tôi vốn là người khó ngủ khi thay đổi môi trường sống, nhưng thật sự thì ko phải, vì hiện giờ tôi đang nghĩ đến chuyện lúc chiều, trong đầu tôi tự dưng lại hiện lên một câu hỏi: “ Cái cảm giác mà lúc mình chạm phải tay anh ta là gì nhỉ? Sao giống với các câu chuyện về tiếng sét ái tình thế không biết, hai người xa lạ gặp nhau nhưng lại có cảm giácnhư dòng điện chạy qua nơi tay họ tiếp xúc vô hình đã gắn kết họ lại vậy.” Không, khônggggggggggg………… Không thể được, mình đang bị hoang tưởng đấy vì khi có dòng điện như thế chạy qua người mình thì thường là người kia cũng vậy, chuyện đó chỉ xảy ra với những người thích nhau mà thôi, mà anh ta thì sẽ ko bao giờ như thế đâu, làm sao mà anh ta có thể có cảm giác với một cô gái lần đầu gặp gỡ được, với lại mình và anh ta gặp nhau chưa đầy hai phút nữa kia. Dù trông bề ngoài của mình thì cũng ko tệ, mình cũng thuộc vào loại con gái xinh xắn (hơi bị tự tin chút vì cũng có nhiều người khen mình xinh mà lại), chỉ là chiều cao có hơi bị khiêm tốn nhưng mình vẫn ko phải thuộc vào hạng có thể thu hút người khác chỉ với một cái nhìn như các ngôi sao điện ảnh hay người mẫu trên bìa các tạp chí thời trang. Mà mình chắc hẳn là người như anh ta thì chỉ đề ý đến các người đẹp thôi vì anh ta cũng thuộc thuộc chòm sao Taurus giống như mình mà ,chòm sao này luôn hướng đến một cái đẹp hoàn hảo. Mà bản thân anh ta thì cũng là một người có vẻ đẹp gần như hoàn hảo. Lâm ơi! Mày làm ơn vứt hết những suy nghĩ đó mà ngủ giùm đi, nếu như mày không muốn ngày đầu tiên đi học lại bị trễ. Sau những nghĩ ngợi miên man, cơn buồn ngủ cũng chịu đến với tôi, giữa tiết trời cuối thu se mát, tôi nhẹ nhàng rơi vào một giấc mơ bình yên và hạnh phúc của tương lai.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2