Hương Cả Cp
Bt c ai là dân qun Ging Trôm thuc tnh Bến Tre đều biết một địa danh ni tiếng là
Ba Châu, gm ba làng Châu Bình, Châu Hòa và Châu Phú. Hai làng Châu Bình và Châu
Hòa tiếp giáp vi nhau và cũng nằm cnh con sông Ba Lai.
Câu chuyn Hương Cả Cp hay còn có tên Ông C Cp do bà ngoi ca tôi k cho nghe
lúc còn nhỏ, cách đây lâu lắm nhưng tôi vẫn còn nh. Đó là chuyện ca mt con cp làm
hương cả ca làng Châu Bình.
Chức hương cả là mt chc v cao nhất trong làng thường do một người có địa v, thế lc
và giàu nhất trong làng đảm nhim. Tuy nhiên làng Châu Bình lúc còn hoang sơ thì chc
hương cả li do con cọp đm trách. Dĩ nhiên là dân làng đâu có chọn ông ba mươi làm
hương cả nhưng vì một lý do đc bit cái bng sc mà triều đình Huế ban cho ông hương
c b con cp chận đường cướp ly nên người ta coi nó như là hương c và cái tên Hương
C Cp hay vn tt C Cp thành hình. Nó là mt trong nhiu huyn thoi ca làng Châu
Bình vào những năm sau khi Nguyễn Ánh lên ngôi lp ra nhà Nguyn.
S là trong những năm bị quân Tây Sơn rượt chy thì Nguyễn Ánh lưu lạc v tn mit
Bến Tre rồi sau đó mới theo ca Hàm Luông chạy ra Côn Sơn. vùng Bến Tre có mt
th rau di tên ci tri mà bà ngoi ca tôi nói do mt câu chuyện thương tâm xảy ra
trong thi gian Nguyễn Ánh lưu vong.
Trong nhóm người chy lon có mt bà phi tên Nguyn Th m. Bà này sinh cho ông ta
một người con trai tên hoàng t Ci. B Tây Sơn rượt n, ông ta b li Bến Tre nhiu
tướng tá và quân sĩ cũng như gia tiểu ca mình mà ch mang được mt s ít ra Côn Sơn.
Tại Côn Đảo ông ta nghe th h thân tín nói bà Nguyn Th m có gian díu vi mt v
tướng ca mình và sau đó sinh ra hoàng tử Ci. Có l vì phn hn và tc gin nên ông ta
ra lnh tht c hoàng t Ci và h ngc bà Nguyn Th Răm. Bởi vy vùng Bến Tre mi
có câu ca dao sau: '' Gió đưa cây ci v trời. Rau răm li chu lời đắng cay...'' và cây ci
trời là để tưởng nh ti v hoàng t bt hnh b chết oan.
Tr li chuyn cp Châu Bình. S binh lính mà Nguyn Ánh b li Bến Tre mi tn
mác khắp nơi. Mt s người ln mò v vùng Châu Bình để khai khn. Ti vùng hoang du
này h phải đối đầu vi ba th thú dcp, rn và cá su. Cp nhiu vô s k, cá su li
lnh khênh và rn bò lm ngm. Vào những năm 1955 tôi còn thy khoảng đất bên kia
con rạch nơi hông nhà bà ngoại có hai con rắn dài chín mười thước khoanh tròn trên đất
hóng mát.
Người di dân sng trong nhng ngôi nhà sàn, có hàng rào bng thân cây bao quanh. Mi
lần đi làm rẫy làm vườn h phải đi thành toán năm bảy người trang b giáo mác và chiêng
trống để xua đuổi cp. Mấy ông ba mươi dạn dĩ tới độ vào tn nhà rình bt trâu bò, heo
hoặc đôi khi đói quá bt c người để ăn thịt. Cũng vì lý do phi chng li cọp nên đa số
dân cư đu biết võ ngh. Càng võ ngh cao cưng chng nào h càng được dân làng n
trng chừng đó.
Ông t ca tôi là một hào phú có đất đai đin sn khá nhiều. Nhưng điều khiến cho người
ta n phc ông chính là võ ngh. Trong làng còn có một người khác cũng giàu có không
kém ông tên Nhn. Ông ta biết võ và giàu có nên được dân chúng tôn làm hương c.
Mun danh chính ngôn thun người ta phải làm đơn xin trên quận, qun chuyn lên tnh
rồi sau đó chuyn ra Huế. Sau khi được vua chun chi cái giy chng nhận mà người ta
gi là bng sc t Huế chuyn vào cho ti tận làng và ông hương cả Nhn cùng vi dân
làng đi đón bằng sắc đem về tn nhà ông ta.
Chuyện đó êm xuôi cho ti một năm khi đón bng sc t đình v nhà thi rc ri xy ra.
Con đường t đình v nhà khong chng hai cây s. Khi v ti nửa đường thì đám rước
b cp chận đường. Thoạt đầu là mt con cp vn to ln chận đánh đám thủ h ca ông
hương cả Nhn chy tán lon và c ông ta cũng bị h v suýt toi mng. Lũ cọp chn
đường không ăn thịt mt ai hết mà ch chôm cái bng sắc đi mất. Hương cả Nhn b mt
bng sc thì gin ít mà mt mt vi láng ging mi gin nhiu. Ông ta dn th h lùng bt
cọp nhưng lần nào cũng bị cọp đánh cho tơi tả song cũng không tìm ra cái bng sc ca
vua ban con cp giu đâu.
Trong ba năm dài làng Châu Bình b các làng khác chê cười để cho cọp làm hương cả.
Khi ti hn lãnh bng sc mi v ông c Nhn biết thế nào cũng bị cp chận đường na
nên đành phải nhường chức hương cả cho ông t ca tôi. Ông t cũng biết khi nhn làm
hương cả và đi đón bằng sc ca vua ban v nhà mình là ông phải đánh với cp.
Vì thế mà ông chun b chu đáo. Mang theo ba người con trai vi th h ông đi lãnh bng
sc. Nửa đường đoàn người thấy ông ba mươi chận đường. Con cp này là cp vn, th
cp hng bét ca loài cp. Theo li ông t tôi k li cho con cháu nghe thì có bn th
cp. Cp vằn đứng hng chót. Kế đó là hc h. Th nhì là h xám và đứng đầu là cp
bch, chúa ca mi loài cp. Con cp vn nặng hơn bao gạo ch xanh ( khoảng trăm ký lô
) ngi chm ch giữa đường như khinh khi đoàn người đi rước bng sc.
Người con út tên Phng ca t được phái ra th tài vi cp vn. H quyn mà gii giang
h hay tp luyn chính là những ngón đòn bắt chước t động tác ca con h do đó đem
h quyền ra đánh cọp chng khác gì múa rìu qua mt th hay v bùa trước ca L Ban.
Muốn đánh bại người con út phi tr pho quyn bí truyn ca dòng h và qua my chc
hip con cp vn phi b chạy. Đoàn người tiếp tục đi dù h biết đoạn đường sp ti
nguy him trùng trùng. Ngay ti bìa rng mt con cọp lông đen tuyền và đuôi i lê thê
đứng ch. Ch cn nhìn thế đứng ca nó mọi người đều biết con hc h này còn d dn
hơn con cọp khi nãy. Người con th ba tên Qui được phép xut trn. Con cọp đen trụ b,
cái đuôi dài phe phẩy. Người ta bo khi nào thy cp v đuôi là c ch báo sp sa tn
công. Bịch... Cái đuôi vỗ tung chút bi m cùng vi thân hình nặng hơn trăm rưởi ký
nhy ào ti. sc mạnh nên nó đnh ly thịt đè người. Qui tung liền hai cước. Cú đá
song phi từng đá vỡ cây khiến cho con cp dội ngược tr li nhưng không làm cho nó b
thương. Sự đau đn làm cho nó tc gin. Vn là loài thú khôn ngoan, nó biết mình đụng
phi cao th. T đóthận trọng hơn bằng cách chuyn b vòng quanh đối th để tìm sơ
hở. Qui đp tn và tr b chắc hơn cọc g chôn sâu xuống đất. Lúc này tuy không nhìn
nhưng ông lắng nghe bước chân ca con cp và tiếng th phì phò ca nó. Âm thanh
ông ta cn phi lng nghe chính là cái v đuôi của con cp. Phch... Âm thanh va bt lên
Qui nghe gió lộng ào ào sau lưng. Tức tc ông ta x thế thiết bn kiu lt ngửa người