TRƯỜNG ĐẠI HỌC NGOẠI THƯƠNG KHOA QUẢN TRỊ KINH DOANH CHUYÊN NGÀNH KINH DOANH QUỐC TẾ -----  -----

KHÓA LUẬN TỐT NGHIỆP

Đề tài:

MÔ HÌNH QUẢN TRỊ: TÁCH QUYỀN CHỦ SỞ HỮU RA

KHỎI QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH NGHIỆP TRONG CÁC

DOANH NGHIỆP NHÀ NƯỚC

Sinh viên thực hiện : Nguyễn Thị Tú Quyên

Lớp : Anh 4

Khóa : 44

Giáo viên hướng dẫn : TS. Lê Thị Thu Thủy

Hà Nội - 2009

LLỜỜII CCẢẢMM ƠƠNN

KKhhóóaa lluuậậnn ““MMôô hhììnnhh qquuảảnn ttrrịị:: ttáácchh qquuyyềềnn cchhủủ ssởở hhữữuu rraa kkhhỏỏii

qquuyyềềnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp ttrroonngg ccáácc ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc”” đđãã đđưượợcc hhooàànn

tthhàànnhh ddưướớii ssựự hhưướớnngg ddẫẫnn ttậậnn ttììnnhh,, cchhuu đđááoo ccủủaa ccôô ggiiááoo,, TTiiếếnn ssỹỹ LLêê TThhịị TThhuu

TThhủủyy.. EEmm xxiinn ggửửii llờờii ccảảmm ơơnn đđếếnn nnhhữữnngg nnggưườờii đđãã ggiiúúpp eemm cchhuuẩẩnn bbịị vvàà hhooàànn

tthhàànnhh kkhhóóaa lluuậậnn nnààyy.. ĐĐặặcc bbiiệệtt,, eemm xxiinn cchhâânn tthhàànnhh ccảảmm ơơnn ccôô ggiiááoo,, TTiiếếnn ssỹỹ LLêê

TThhịị TThhuu TThhủủyy đđãã ddàànnhh nnhhiiềềuu tthhờờii ggiiaann vvàà bbằằnngg kkiinnhh nngghhiiệệmm ccũũnngg nnhhưư kkiiếếnn

tthhứứcc ccủủaa mmììnnhh đđưưaa rraa nnhhữữnngg hhưướớnngg ddẫẫnn cchhoo eemm ttrroonngg qquuáá ttrrììnnhh llààmm kkhhóóaa lluuậậnn..

EEmm ccũũnngg xxiinn ggửửii llờờii ccảảmm ơơnn ssââuu ssắắcc ccủủaa mmììnnhh ttớớii ttooàànn tthhểể ccáácc

tthhầầyy ccôô ggiiááoo ttrroonngg kkhhooaa QQuuảảnn TTrrịị kkiinnhh ddooaannhh ccũũnngg nnhhưư ttấấtt ccảả ccáácc tthhầầyy ccôô ggiiááoo

ttrroonngg ttrrưườờnngg ĐĐạạii hhọọcc NNggooạạii tthhưươơnngg vvềề nnhhữữnngg bbààii ggiiảảnngg qquuýý bbááuu ttrroonngg ssuuốốtt

tthhờờii ggiiaann eemm tthheeoo hhọọcc ttạạii ttrrưườờnngg,, ggóópp pphhầầnn ttạạoo cchhoo eemm nnềềnn ttảảnngg đđểể pphháátt ttrriiểểnn

kkiiếếnn tthhứứcc ccủủaa mmììnnhh..

CCuuốốii ccùùnngg,, eemm xxiinn ggửửii llờờii bbiiếếtt ơơnn cchhâânn tthhàànnhh ttớớii ttooàànn tthhểể ggiiaa đđììnnhh

vvàà bbạạnn bbèè eemm,, nnhhữữnngg nnggưườờii đđãã ggiiúúpp đđỡỡ,, đđộộnngg vviiêênn eemm hhooàànn tthhàànnhh kkhhóóaa lluuậậnn

nnààyy..

HHàà NNộộii nnggààyy 1155//0055//22000099

SSiinnhh vviiêênn

NNgguuyyễễnn TThhịị TTúú QQuuyyêênn

DANH MỤC BẢNG BIỂU, HÌNH VẼ

BBảảnngg 11:: GGiiaa ttăănngg ttựự cchhủủ đđốốii vvớớii ccáácc ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ttrroonngg tthhậậpp nniiêênn

11998800 ((%%)) ............................................................................................................................................................................................................ 2233

BBảảnngg 22 :: SSoo ssáánnhh vvàà pphhâânn ttíícchh qquuyyềềnn ttựự cchhủủ ccủủaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ttrroonngg

mmốốii qquuaann hhệệ ggiiữữaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc vvàà nnhhàà nnưướớcc ................................................................ 5533

HHììnnhh 11 :: CCáácc qquuyyềềnn kkiinnhh ddooaannhh ccủủaa ddooaannhh nngghhiiệệpp ................................................................................ 2288

HHììnnhh 22:: NNhhữữnngg đđặặcc đđiiểểmm ccủủaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc...................................................................... 3366

HHììnnhh 33:: CCáácc ttiiêêuu cchhíí pphhâânn llooạạii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc .................................................................. 3377

HHììnnhh 44:: CCáácc llooạạii hhììnnhh ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ............................................................................................ 3399

HHììnnhh 55:: SSơơ đđồồ ttổổ cchhứứcc qquuảảnn llýý hhàànnhh cchhíínnhh nnhhàà nnưướớcc đđốốii vvớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà

nnưướớcc .......................................................................................................................................................................................................................... 6611

HHììnnhh 66:: SSơơ đđồồ mmôô hhììnnhh qquuảảnn llýý nnhhàà nnưướớcc đđốốii vvớớii TTậậpp đđooàànn DDầầuu kkhhíí.. ...................... 6688

HHììnnhh 77:: SSơơ đđồồ mmôô hhììnnhh ttổổ cchhứứcc qquuảảnn llýý vvốốnn ccủủaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ccấấpp

CChhíínnhh pphhủủ.. ........................................................................................................................................................................................................ 8855

HHììnnhh 88:: MMôô hhììnnhh ttổổ cchhứứcc qquuảảnn llýý vvốốnn ccủủaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ttạạii ccáácc bbộộ

qquuảảnn llýý nnggàànnhh.. ............................................................................................................................................................................................ 8877

MỤC LỤC

LỜI CẢM ƠN DANH MỤC BẢNG BIỂU, HÌNH VẼ LLêêII MMëë §§ÇÇUU ................................................................................................................................................................................................................ 11 CCHH¦¦¥¥NNGG II:: NNHH÷÷NNGG VVÊÊNN §§ÒÒ LLýý LLUUËËNN CCHHUUNNGG VVÒÒ QQUU¶¶NN TTRRÞÞ DDOOAANNHH NNGGHHIIÖÖPP NNHHµµ NN íícc.. .................................................................................................................................................................................... 55 II.. TTææNNGG QQUUAANN VVÒÒ DDOOAANNHH NNGGHHIIÖÖPP NNHHµµ NN íícc.. ........................................................................ 55 11.. DDooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ............................................................................................................................................................ 55 11..11.. KKhh¸¸ii nniiÖÖmm vvÒÒ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc .................................................................................................... 55 11..22.. KKhh¸¸ii qquu¸¸tt vvÒÒ ssùù hh××nnhh tthhµµnnhh vvµµ pphh¸¸tt ttrriiÓÓnn ccññaa ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc 88

22.. NNhh÷÷nngg vvÊÊnn ®®ÒÒ cc¬¬ bb¶¶nn vvÒÒ qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu ®®èèii vvííii ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc vvµµ qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp.. .................................................................................................................... 99 22..11.. MMéétt ssèè kkhh¸¸ii nniiÖÖmm ...................................................................................................................................................................... 99 22..11..11.. QQuuyyÒÒnn ssëë hh÷÷uu ...................................................................................................................................................................... 99 22..11..22.. QQuuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp .................................................................................................................. 1111

22..22.. MMèèii qquuaann hhÖÖ ggii÷÷aa qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu vvµµ qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ...................................................................................................................................................................................................................................... 1133

IIII.. MM¤¤ HH××NNHH tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ............................................................................................................................ 1155 11.. QQuuyyÒÒnn ssëë hh÷÷uu tt¸¸cchh kkhhááii qquuyyÒÒnn ssöö ddôônngg ...................................................................................................... 1155 22.. MM«« hh××nnhh tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ................................................................................................................................................................................................................ 1166 22..11 QQuuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc vvµµ ttÝÝnnhh ttÊÊtt yyÕÕuu ccññaa nnãã .................................................................................................................................................................................................... 1166 22..22 NNééii dduunngg qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ...................................................................................................................................................................................................................................... 1188

IIiiii kkiinnhh nngghhiiÖÖmm ccññaa ttrruunngg qquuèècc ttrroonngg vviiÖÖcc tthhùùcc hhiiÖÖnn tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc .......................................................... 2211 11.. LLýý ddoo llùùaa cchhäänn nngghhiiªªnn ccøøuu TTrruunngg QQuuèècc .................................................................................................... 2211 22.. TTiiÕÕnn ttrr××nnhh cc¶¶ii cc¸¸cchh tthhùùcc hhiiÖÖnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ............................................................ 2222 33.. MMéétt ssèè bbµµii hhääcc kkiinnhh nngghhiiÖÖmm rróótt rraa cchhoo VViiÖÖtt NNaamm ...................................................................... 2299 CChh ¬¬nngg iiii:: tthhùùcc ttrr¹¹nngg ccññaa vviiÖÖcc tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ëë vviiÖÖtt nnaamm ................................................................................................................................ 3322 ii.. ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc vviiÖÖtt nnaamm ............................................................................................ 3322 11.. VVµµii nnÐÐtt vvÒÒ ssùù hh××nnhh tthhµµnnhh vvµµ pphh¸¸tt ttrriiÓÓnn ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc VViiÖÖtt NNaamm.. .... 3322 22.. KKhh¸¸ii nniiÖÖmm ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc vvµµ pphh©©nn lloo¹¹ii ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ëë VViiÖÖtt NNaamm ........................................................................................................................................................................................................ 3344 22..11 KKhh¸¸ii nniiÖÖmm ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ............................................................................................................ 3344 22..22 PPhh©©nn lloo¹¹ii ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ëë VViiÖÖtt NNaamm ........................................................................ 3366 33.. VVaaii ttrrßß ccññaa ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ttrroonngg nnÒÒnn kkiinnhh ttÕÕ........................................................ 3399

33..11 DDooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ggii÷÷ vvaaii ttrrßß,, vvÞÞ ttrrÝÝ tthheenn cchhèètt,, llµµ cc««nngg ccôô,, cchhçç ddùùaa kkiinnhh ttÕÕ cchhoo nnhhµµ nn íícc tthhùùcc hhiiÖÖnn ssùù qquu¶¶nn llýý nnhhµµ nn íícc ®®èèii vvííii ttooµµnn bbéé nnÒÒnn kkiinnhh ttÕÕ nnããii cchhuunngg mméétt cc¸¸cchh ccãã hhiiÖÖuu llùùcc,, ccãã hhiiÖÖuu qquu¶¶.. ................................................ 3399 33..22 DDooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ®®ããnngg vvaaii ttrrßß bbææ ssuunngg tthhÞÞ ttrr êênngg kkhhii ccÇÇnn tthhiiÕÕtt.. ...................................................................................................................................................................................................................................... 4400 33..33 DDooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ®®ããnngg vvaaii ttrrßß llµµ llùùcc ll îînngg qquuaann ttrräänngg ®®ÓÓ tthh««nngg qquuaa ®®ãã NNhhµµ nn íícc tthhùùcc hhiiÖÖnn cchhøøcc nn¨¨nngg xx·· hhééii.. .................................................................................... 4400

IIII.. qquu¸¸ ttrr××nnhh tthhùùcc hhiiÖÖnn tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ëë vviiÖÖtt nnaamm.. ........................................................................................................................................................ 4411 11.. TTrroonngg nnÒÒnn kkiinnhh ttÕÕ kkÕÕ hhoo¹¹cchh hhããaa ttËËpp ttrruunngg.. .......................................................................................... 4411 11..11 CC¸¸cc qquuyy ®®ÞÞnnhh ccññaa HHiiÕÕnn pphh¸¸pp vvÒÒ vvaaii ttrrßß qquu¶¶nn llýý ccññaa nnhhµµ nn íícc ®®èèii vvííii nnÒÒnn kkiinnhh ttÕÕ nn íícc ttaa.. ...................................................................................................................................................................... 4411 11..22 NNhhËËnn xxÐÐtt.. ............................................................................................................................................................................................ 4433 22.. TTrroonngg nnÒÒnn kkiinnhh ttÕÕ tthhÞÞ ttrr êênngg ®®ÞÞnnhh hh íínngg xx·· hhééii cchhññ nngghhÜÜaa.. ...................................... 4444 22..11 VVaaii ttrrßß ccññaa NNhhµµ nn íícc ®®èèii vvííii hhoo¹¹tt ®®éénngg ccññaa ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ................................ 4444 22..22 GGiiaaii ®®oo¹¹nn ®®ÇÇuu ¸¸pp ddôônngg qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp.. ................................................ 4466 22..33 GGiiaaii ®®oo¹¹nn ¸¸pp ddôônngg LLuuËËtt ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc 11999955 .............................................. 5511 22..44 GGiiaaii ®®oo¹¹nn ¸¸pp ddôônngg lluuËËtt ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc 22000033 .................................................. 5522 22..44..11 LLuuËËtt ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc 22000033 .. ................................................................................................ 5522 22..44..22 NNhhËËnn xxÐÐtt .................................................................................................................................................................................. 5566 22..44..33 NNgghhÞÞ ®®ÞÞnnhh ssèè 113333//22000055//NN§§--CCPP .......................................................................................................... 5577 IIiiii.. tthhùùcc ttrr¹¹nngg ¸¸pp ddôônngg cchhÕÕ ®®éé cchhññ qquu¶¶nn,, ttõõnngg bb íícc tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ®®èèii vvííii ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ttrroonngg mméétt ssèè nnggµµnnhh.. .......... 5599

11.. NNééii dduunngg cchhÕÕ ®®éé cchhññ qquu¶¶nn ccññaa cc¬¬ qquuaann qquu¶¶nn llýý nnhhµµ nn íícc ®®èèii vvííii cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc.. .............................................................................................................................................................. 5599

11..11 LLuuËËtt ttææ cchhøøcc CChhÝÝnnhh pphhññ nnggµµyy 2255//1122//22000011 vvµµ NNgghhÞÞ ®®ÞÞnnhh ssèè 8866//22000022//NN§§--CCPP nnggµµyy 0055//1111//22000022 .......................................................................................................................... 5599 11..22 NNgghhÞÞ ®®ÞÞnnhh ssèè 3399//CCPP qquuyy ®®ÞÞnnhh vvÒÒ §§iiÒÒuu llÖÖ mmÉÉuu TTæænngg cc««nngg ttyy nnhhµµ nn íícc .. ...................................................................................................................................................................................................................................... 6611 22.. BBéé CC««nngg tthh ¬¬nngg ................................................................................................................................................................................ 6622 33.. BBéé GGiiaaoo tthh««nngg vvËËnn tt¶¶ii .............................................................................................................................................................. 6644 44.. NNggµµnnhh DDÇÇuu kkhhÝÝ VViiÖÖtt NNaamm .................................................................................................................................................. 6666 55.. NNggµµnnhh HHµµnngg kkhh««nngg VViiÖÖtt NNaamm .................................................................................................................................... 6699

IIvv MMéétt ssèè nnhhËËnn xxÐÐtt vvÒÒ tthhùùcc ttrr¹¹nngg ccññaa vviiÖÖcc tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu vvííii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ............................................................................................................................................ 7711 11.. MMéétt ssèè uu ®®iiÓÓmm.. ................................................................................................................................................................................ 7711 22.. MMéétt ssèè nnhh îîcc ®®iiÓÓmm.. .................................................................................................................................................................... 7722 22..11 CChhÕÕ ®®éé hhµµnnhh cchhÝÝnnhh cchhññ qquu¶¶nn vvµµ ssùù qquu¶¶nn llýý lláánngg llÎÎoo pphhÇÇnn vvèènn ccññaa nnhhµµ nn íícc tt¹¹ii cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp .................................................................................................................................................. 7722 22..22 VVÊÊnn ®®ÒÒ ssëë hh÷÷uu vvµµ vvÊÊnn ®®ÒÒ qquuyyÒÒnn ttùù cchhññ.................................................................................................. 7733 22..33 MMéétt ssèè nnhh îîcc ®®iiÓÓmm kkhh¸¸cc ............................................................................................................................................ 7744

CChh ¬¬nngg iiiiii:: mméétt ssèè ggii¶¶ii pphh¸¸pp ®®ÓÓ ®®ÈÈyy mm¹¹nnhh vviiÖÖcc tthhùùcc hhiiÖÖnn tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc .................................................................. 7766 II.. CC¸¸cc ®®ÞÞnnhh hh íínngg nnhh»»mm ®®ÈÈyy mm¹¹nnhh vviiÖÖcc tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc.. .......................................................................................................................................... 7766 11..11 NNhhµµ nn íícc vvµµ ssùù bb××nnhh ®®¼¼nngg vvííii cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg vvaaii ttrrßß mméétt nnhhµµ ®®ÇÇuu tt .. ................................................................................................................................................................................................................ 7777 11..11..11 VVaaii ttrrßß nnhhµµ ®®ÇÇuu tt ccññaa nnhhµµ nn íícc.. ........................................................................................................ 7777 11..11..22 CChhuuyyÓÓnn ttõõ ssùù ccaann tthhiiÖÖpp ttrrùùcc ttiiÕÕpp ccññaa NNhhµµ nn íícc ssaanngg NNhhµµ nn íícc llµµmm cchhøøcc nn¨¨nngg qquu¶¶nn llýý vvÜÜ mm«« ®®èèii vvííii ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc.. ................................................ 7777 11..22 §§ÈÈyy mm¹¹nnhh cchhÊÊtt ll îînngg qquu¶¶nn llýý bbéé mm¸¸yy NNhhµµ nn íícc.. ................................................................ 7788 11..33 QQuu¶¶nn llýý vvèènn ccññaa nnhhµµ nn íícc tt¹¹ii ddooaannhh nngghhiiÖÖpp.. ............................................................................ 7799

IIII.. ggii¶¶ii pphh¸¸pp nnhh»»mm ®®ÈÈyy mm¹¹nnhh vviiÖÖcc tt¸¸cchh qquuyyÒÒnn cchhññ ssëë hh÷÷uu rraa kkhhááii qquuyyÒÒnn qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc .......................................................................................................................................................................... 8800 22..11 LLµµmm rrââ vvµµ tthhùùcc hhiiÖÖnn ttèètt cchhøøcc nn¨¨nngg qquu¶¶nn llýý nnÒÒnn kkiinnhh ttÕÕ ccññaa NNhhµµ nn íícc ®®èèii vvííii cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp.. .................................................................................................................................................... 8800 22..22 TTiiÕÕpp ttôôcc ss¾¾pp xxÕÕpp ll¹¹ii cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc .................................................................. 8822 22..33 TT¨¨nngg cc êênngg vviiÖÖcc qquu¶¶nn llýý vvèènn ccññaa NNhhµµ nn íícc ®®èèii vvííii nngguuåånn vvèènn NNhhµµ nn íícc ttrroonngg cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp.. ...................................................................................................................................... 8833 22..44 XX©©yy ddùùnngg,, hhooµµnn tthhiiÖÖnn ttææ cchhøøcc vvµµ hhoo¹¹tt ®®éénngg ccññaa cc¬¬ qquuaann qquu¶¶nn llýý vvèènn NNhhµµ nn íícc tt¹¹ii ddooaannhh nngghhiiÖÖpp.. ............................................................................................................................................ 8844 22..55 TT¨¨nngg cc êênngg hhÖÖ tthhèènngg cchhÕÕ ®®ÞÞnnhh ccññaa NNhhµµ nn íícc ®®èèii vvííii cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp nnhhµµ nn íícc ........................................................................................................................................................................................................ 8877 22..55..11 HHooµµnn tthhiiÖÖnn cc««nngg ccôô pphh¸¸pp lluuËËtt .................................................................................................................. 8877 22..55..22 BBaann hhµµnnhh NNgghhÞÞ ®®ÞÞnnhh hh íínngg ddÉÉnn tthhii hhµµnnhh LLuuËËtt ddooaannhh nngghhiiÖÖpp 22000055 vvÒÒ mméétt ssèè vvÊÊnn ®®ÒÒ:: .................................................................................................................................................................................. 8899 22..66 XXããaa bbáá cchhÕÕ ®®éé hhµµnnhh cchhÝÝnnhh cchhññ qquu¶¶nn vvµµ tt¨¨nngg cc êênngg qquuyyÒÒnn ttùù cchhññ vvÒÒ qquu¶¶nn ttrrÞÞ ddooaannhh nngghhiiÖÖpp cchhoo cc¸¸cc ddooaannhh nngghhiiÖÖpp.. ........................................................................................................................ 9900 22..66..11 VVÒÒ cc¬¬ cchhÕÕ qquu¶¶nn llýý ttµµii cchhÝÝnnhh .......................................................................................................................... 9911 22..66..22 VVÒÒ ®®ÇÇuu tt vvµµ ®®ææii mmííii,, hhiiÖÖnn ®®¹¹ii hhããaa cc««nngg nngghhÖÖ .................................................................. 9922 22..66..33 VVÒÒ cc¬¬ cchhÕÕ ssöö ddôônngg llaaoo ®®éénngg,, ttiiÒÒnn ll ¬¬nngg ...................................................................................... 9933 22..66..44 VVÒÒ ttææ cchhøøcc bbéé mm¸¸yy vvµµ nnhh©©nn llùùcc .............................................................................................................. 9944 22..77 HH××nnhh tthhµµnnhh ®®ééii nnggòò nnhh÷÷nngg nnhhµµ qquu¶¶nn llýý ddooaannhh nngghhiiÖÖpp ggiiááii.. .............................. 9955 KKÕÕtt lluuËËnn .................................................................................................................................................................................................................... 9999 TTµµii lliiÖÖuu tthhaamm kkhh¶¶oo .................................................................................................................................................................. 110022

LỜI MỞ ĐẦU

1. Lý do lựa chọn đề tài

Doanh nghiệp nhà nước là một bộ phận cấu thành quan trọng của

kinh tế nhà nước. Sự tồn tại của khu vực kinh tế nhà nước nói chung và doanh

nghiệp nhà nước rói riêng không phải là một vấn đề mới lạ. Trên thế giới hầu

như nước nào cũng tồn tại kinh tế nhà nước và doanh nghiệp nhà nước kể cả

là các nước tư bản chủ nghĩa. Sự khác nhau chỉ là ở quy mô, tỷ trọng của nó

do mục đích và những điều kiện cụ thể của mỗi nước quy định. Ở nước ta sự

ra đời và phát triển của hệ thống doanh nghiệp nhà nước có ý nghĩa hết sức

quan trọng, đây là lực lượng vật chất bảo đảm cho sự thắng lợi của quá trình

công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước, thực hiện chức năng điều tiết vĩ mô

của Nhà nước đối với nền kinh tế hàng hóa nhiều thành phần, vận hành theo

cơ chế thị trường và góp phần đảm bảo sự ổn định về chính trị, kinh tế – xã

hội của đất nước.

Trong công cuộc đổi mới do Đảng ta khởi xướng từ đại hội Đảng

lần thứ VI đến nay, vấn đề quản lý nhà nước đối với doanh nghiệp và quản trị

doanh nghiệp trong nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa ngày

càng được chú trọng đến. Đại hội Đảng lần VI đánh dấu bước đột phá trong

việc đảm bảo quyền tự chủ của doanh nghiệp nhà nước: “Phải đổi mới cơ chế

quản lý, bảo đảm cho các đơn vị kinh tế quốc doanh có quyền tự chủ, thực sự

chuyển sang hạch toán kinh doanh xã hội chủ nghĩa, lập lại trật tự, kỉ cương

trong hoạt động kinh tế”. Tuy nhiên việc phân định giữa quản lý kinh tế của

Nhà nước và quản trị kinh doanh của doanh nghiệp vẫn chưa đáp ứng được

yêu cầu phát triển kinh tế xã hội mà nguyên nhân chủ yếu dẫn đến tình trạng

này là do “Vai trò của Nhà nước và thị trường chưa được làm rõ và chưa có

sự thống nhất”, nhiệm vụ kinh tế của Nhà nước chưa được cụ thể hóa trong

công tác chỉ đạo hoạt động và quản lý nền kinh tế của Nhà nước: có những

11

nội dung dàn trải, có những nội dung lại quá đi vào chi tiết, chưa có sự tách

bạch vai trò của Nhà nước với tư cách là chủ sở hữu doanh nghiệp nhà nước

với vai trò quản lý chung của Nhà nước.

Nền kinh tế Việt Nam đang trên đà hội nhập sâu rộng với nền kinh

tế thế giới. Sự hội nhập này đem lại rất nhiều thuận lợi nhưng cũng không ít

những thách thức với nền kinh tế. Ngày nay nền kinh tế thế giới đang dần dần

từng bước trở thành môi trường chung và do đó cạnh tranh kinh tế ngày một

quyết liệt hơn, việc phân biệt và làm sáng tỏ vai trò chủ sở hữu của Nhà nước

với vai trò quản trị kinh doanh của doanh nghiệp trong mô hình kinh tế thị

trường định hướng xã hội chủ nghĩa là cần thiết được nghiên cứu. Do vậy em

đã lựa chọn đề tài “ MÔ HÌNH QUẢN TRỊ: TÁCH QUYỀN CHỦ SỞ HỮU

RA KHỎI QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH NGHIỆP TRONG CÁC DOANH

NGHIỆP NHÀ NƯỚC” làm đề tài cho khóa luận tốt nghiệp của mình.

2. Mục đích nghiên cứu

Dựa trên cơ sở của việc nghiên cứu thực trạng mô hình và cơ chế

quản lý của Nhà nước đối với doanh nghiệp để hệ thống hóa các quan điểm về

doanh nghiệp nhà nước, quyền của chủ sở hữu và quyền quản trị kinh doanh

của doanh nghiệp. Từ đó khóa luận đưa ra kiến nghị một số những biện pháp

trong quản trị doanh nghiệp nhằm tiếp tục thực hiện thắng lợi công cuộc Đổi

mới do Đảng khởi xướng, nâng cao hiệu quả sử dụng vốn tại các doanh

nghiệp nhà nước, đảm bảo tính tự chủ kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước

trong cơ chế thị trường.

3. Đối tƣợng, phạm vi và nhiệm vụ nghiên cứu

Khóa luận lấy vấn đề tách quyền chủ sở hữu và quyền quản trị

doanh nghiệp trong các doanh nghiệp nhà nước làm đối tượng nghiên cứu.

Khóa luận có những nghiên cứu tại một số cơ quan quản lý nhà nước có

nhiệm vụ chủ sở hữu các Tổng công ty 91.

Nhiệm vụ của khóa luận là làm rõ các căn cứ lý luận và thực tiễn

22

việc tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp của các

doanh nghiệp nhà nước. Tổng kết và đánh giá quá trình thực hiện tách quyền

chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp, đảm bảo tính tự chủ sản xuất

kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước. Ngoài ra khóa luận cũng có nhiệm vụ

là đưa ra được những kiến nghị tập trung vào các vấn đề như thay đổi hình

thức quản trị các hoạt động của doanh nghiệp để nâng cao tính tự chủ trong

kinh doanh; đảm bảo quản lý tài sản của Nhà nước tại doanh nghiệp nhà

nước…

4. Phƣơng pháp nghiên cứu

- Khóa luận được nghiên cứu dựa trên các nguyên lý lý luận của chủ

nghĩa Mác – Lênin, quan điểm đường lối của Đảng và chính sách pháp luật

của nhà nước về phát triển nền kinh tế hàng hóa nhiều thành phần, đổi mới

các doanh nghiệp nhà nước trong điều kiện kinh tế thị trường.

- Nghiên cứu, tham khảo thông tin tư liệu và kế thừa các công trình

nghiên cứu trước đây, nghiên cứu các văn bản pháp luật hiện hành để thu thập

thêm các thông tin cần thiết.

- Sử dụng các phương pháp nghiên cứu phổ biến trong khoa học

kinh tế như: phương pháp phân tích, tổng hợp, thống kê, đánh giá, so sánh…

5. Kết cấu khóa luận

Khóa luận gồm 101 trang. Ngoài phần mở đầu, kết luận, mục lục và

danh mục tài liệu tham khảo, nội dung của khóa luận được chia thành 3

chương như sau:

Chƣơng I: Những vấn đề lý luận chung về quản trị doanh

nghiệp nhà nƣớc.

Chương này đã đưa ra một số khái niệm về doanh nghiệp nhà nước

cũng như khái quát quá trình hình thành và phát triển của doanh nghiệp nhà

nước. Chương cũng có những nghiên cứu cơ bản về quyền sở hữu, quyền

quản trị doanh nghiệp và mô hình quản trị tách quyền chủ sở hữu ra khỏi

33

quyền quản trị doanh nghiệp nhà nước. Trên cơ sở nghiên cứu kinh nghiệm

của Trung Quốc trong việc thực hiện tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền

quản trị doanh nghiệp, chương đã rút ra một số bài học kinh nghiệm cho Việt

Nam.

Chƣơng II: Thực trạng của việc tách quyền chủ sở hữu ra khỏi

quyền quản trị doanh nghiệp trong các doanh nghiệp nhà nƣớc ở Việt

Nam.

Chương này đưa ra cái nhìn tổng quan về doanh nghiệp nhà nước ở

Việt Nam: sự hình thành và phát triển cũng như vai trò của doanh nghiệp nhà

nước trong nền kinh tế quốc dân. Đồng thời chương đã nghiên cứu quá trình

thực hiện tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp trong

các doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam dựa trên các quy định của pháp luật.

Sau cùng chương nghiên cứu đến thực trạng của vấn đề tại một số Bộ, ngành

ở nước ta và rút ra một số nhận xét.

Chƣơng III: Một số giải pháp để đẩy mạnh việc thực hiện tách

quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp trong các doanh

nghiệp nhà nƣớc.

Dựa trên các kết quả đã thu được ở chương II, chương cuối cùng

này đã đưa ra một số phương hướng và giải pháp nhằm đẩy mạnh việc thực

hiện tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp trong các

doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam để đảm bảo tính tự chủ, đẩy mạnh sự phát

triển của các doanh nghiệp nhà nước; đảm bảo và phát triển nguồn vốn của

Nhà nước tại các doanh nghiệp nhà nước.

Trong quá trình làm bài, mặc dù em đã rất cố gắng sưu tầm tài liệu

và nghiên cứu nhưng do thời gian và kiến thức còn hạn chế, khóa luận của em

không tránh khỏi những sai sót. Em rất mong nhận được sự phê bình, những ý

kiến đóng góp của thầy cô giáo và các bạn để em có được nhận thức sâu sắc

44

hơn.

CCHHƢƢƠƠNNGG II:: NNHHỮỮNNGG VVẤẤNN ĐĐỀỀ LLÝÝ LLUUẬẬNN CCHHUUNNGG VVỀỀ QQUUẢẢNN

TTRRỊỊ DDOOAANNHH NNGGHHIIỆỆPP NNHHÀÀ NNƢƢỚỚCC..

II.. TỔNG QUAN VỀ DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC.

11.. DDooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnƣƣớớcc

11..11.. Khái niệm về doanh nghiệp nhà nước

Ở tất cả các quốc gia trên thế giới đều có các doanh nghiệp nhà

nước mặc dù vài trò của chúng là khác nhau đối với mỗi nền kinh tế. Doanh

nghiệp nhà nước là những cơ sở sản xuất kinh doanh do nhà nước sở hữu một

phần hay toàn phần. Có thể thấy rằng quyền sở hữu thuộc về nhà nước là đặc

điểm phân biệt doanh nghiệp nhà nước với những loại hình doanh nghiệp

trong khu vực tư nhân khác. Một số quốc gia, tổ chức trên thế giới đã đưa ra

những quan điểm về doanh nghiệp nhà nước, ví dụ như:

Năm 1956 khi nước Anh thành lập Ủy ban đặc biệt về quốc hữu hóa

công nghiệp đã quy định các doanh nghiệp nhà nước là những doanh nghiệp

mà phải hội đủ 3 điều kiện sau: (1) Hội đồng quản trị doanh nghiệp do Chính

phủ bổ nhiệm; (2) Ủy ban quốc hữu hóa công nghiệp kiểm tra tài khoản kinh

doanh của doanh nghiệp; (3) Thu nhập của doanh nghiệp phần lớn không dựa vào sự cung cấp của Quốc hội hoặc các cơ quan tài chính nhà nước 1.

Tại Pháp thì doanh nghiệp nhà nước được xác định là những doanh

nghiệp phải thỏa mãn đủ 3 điều kiện: (1) Tính công hữu của quyền sở hữu

doanh nghiệp nhờ đó mà Chính phủ xác lập được địa vị lãnh đạo của Nhà

nước đối với doanh nghiệp; (2) Có địa vị pháp nhân độc lập nghĩa là địa vị

của nó trong quá trình kinh tế giống như các doanh nghiệp pháp nhân khác;

11 LLeeee KKaanngg WWoooo ((22000022)),, QQuuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm ggiiaaii đđooạạnn 11998866 –– 22000000,, ĐĐạạii hhọọcc KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii vvàà NNhhâânn vvăănn..

55

(3) Thực hiện các hoạt động công thương độc lập, quy định nó là tổ chức kinh

tế có hạch toán lỗ lãi chứ không phải là đơn vị hành chính sự nghiệp của Chính phủ 2.

Trong cuốn “Kinh tế học của sự phát triển” tác giả cũng đã trình bày

3 điều kiện để một doanh nghiệp được coi là doanh nghiệp nhà nước, đó là

các điều kiện sau: (1) Nhà nước là cổ đông chính; (2) Doanh nghiệp có nhiệm

vụ sản xuất ra hàng hóa dịch vụ để bán; (3) Doanh nghiệp có hạch toán lỗ lãi

và gắn với thiếu chi. Nếu như thiếu điều kiện 1 thì đó là doanh nghiệp tư

nhân, còn khi thiếu đi điều kiện 2 và điều kiện 3 thì không phải là doanh nghiệp mà đó là cơ quan Nhà nước 3.

Ngoài ra cũng có một số những quan điểm khác về doanh nghiệp

nhà nước đó là: (1) Chính phủ là cổ đông chính trong doanh nghiệp hoặc nếu

không thì Chính phủ có thể thực hiện việc kiểm soát những chính sách chung

mà doanh nghiệp theo đuổi và bổ nhiệm hoặc cách chức ban quản lý doanh

nghiệp; (2) Doanh nghiệp có nhiệm vụ sản xuất hàng hóa hoặc dịch vụ bán

cho công chúng, hoặc cho các doanh nghiệp tư nhân, doanh nghiệp nhà nước

khác; (3) Doanh nghiệp phải chịu trách nhiệm về thu chi trong họat động về sản xuất kinh doanh 4.

Tóm lại có thể khái quát một số đặc điểm chung của các doanh

nghiệp nhà nước như sau: Nhà nước chiếm trên 50% vốn của doanh nghiệp

nhờ đó mà Chính phủ có thể gây ảnh hướng có tính chất chi phối trực tiếp

hoặc gián tiếp đối với các doanh nghiệp, các doanh nghiệp đều tổ chức theo

22 VVũũ MMiinnhh TTrraaii ((22000000)) TThhựựcc ttrrạạnngg vvàà ggiiảảii pphháápp ssắắpp xxếếpp llạạii ccáácc ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc tthhuuộộcc tthhàànnhh pphhốố HHàà NNộộii,, NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn CChhíínnhh ttrrịị QQuuốốcc ggiiaa 33 MMaallccoollmm GGiilllliiss,, DDwwiigghhtt HH..PPeerrkkiinnss,, MMiicchhaaeell RRooeemmeerr,,…… ((11999900)),, KKiinnhh ttếế hhọọcc ccủủaa ssựự pphháátt ttrriiểểnn ((BBảảnn ttiiếếnngg VViiệệtt)),, VViiệệnn nngghhiiêênn ccứứuu qquuảảnn llýý kkiinnhh ttếế TTrruunngg ưươơnngg.. 44 VVõõ ĐĐạạii LLưượợcc ((11999977)) ĐĐổổii mmớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm,, NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii..

66

chế độ công ty là một pháp nhân, nguồn thu chủ yếu đều từ hoạt động kinh

doanh và thường phải thực hiện song song các mục tiêu sinh lợi lẫn các mục

tiêu kinh tế xã hội.

Xét theo mức độ sở hữu, doanh nghiệp nhà nước có 2 loại đó là: loại

doanh nghiệp nhà nước chỉ có một chủ sở hữu vốn duy nhất là Nhà nước; loại

doanh nghiệp nhà nước có nhiều chủ sở hữu vốn trong đó Nhà nước nắm giữ

một phần sở hữu nhất định (tỷ lệ này tùy thuộc quy định của mỗi nước). Ví dụ

ở Nhật Bản doanh nghiệp nhà nước có 2 loại là loại doanh nghiệp có 100%

vốn Nhà nước và loại doanh nghiệp nhà nước có một phần vốn dưới hình thức

công ty cổ phần hỗn hợp giữa nhà nước tư nhân. Còn ở Italia có 2 loại doanh

nghiệp nhà nước đó là doanh nghiệp nhà nước với 100% sở hữu Nhà nước và

loại doanh nghiệp nhà nước từng phần dưới dạng công ty cổ phần hỗn hợp Nhà nước – tư nhân trong đó Nhà nước nắm giữ trên 25% cổ phần 5.

Xét theo mục tiêu kinh tế – xã hội, doanh nghiệp nhà nước có 2 loại

đó là doanh nghiệp hoạt động vì mục tiêu phi lợi nhuận (tức hoạt động công

ích); doanh nghiệp hoạt động vì mục tiêu lợi nhuận (tức hoạt động kinh

doanh). Ngoài ra căn cứ vào sự khác nhau về địa vị pháp luật, doanh nghiệp

nhà nước có thể chia thành 3 loại: (1) Doanh nghiệp nhà nước do Chính phủ

trực tiếp quản lý, không có đầy đủ địa vị pháp nhân độc lập; (2) Doanh nghiệp

nhà nước có đầy đủ địa vị pháp nhân và toàn bộ tài sản thuộc về Nhà nước;

(3) Doanh nghiệp nhà nước hỗn hợp có địa vị pháp nhân độc lập và Nhà nước

có quyền sở hữu một phần tài sản. Phần lớn ở các nước tư bản, doanh nghiệp

nhà nước hỗn hợp là hình thức chủ yếu nhất trong mọi loại hình doanh nghiệp

nhà nước. Đặc điểm lớn nhất của loại doanh nghiệp nhà nước này là Nhà

nước tham dự cổ phần, nhờ đó có thể khống chế được chúng. Nhưng doanh

55 NNgguuyyễễnn NNggọọcc QQuuaanngg ((11999966)),, CCổổ pphhầầnn hhóóaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc –– ccơơ ssởở llýý lluuậậnn vvàà kkiinnhh nngghhiiệệmm tthhựựcc ttiiễễnn,, NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii..

77

nghiệp nhà nước này hoạt động kinh doanh theo nguyên tắc doanh nghiệp tư

nhân, thu lợi ích kinh doanh qua cạnh tranh với các doanh nghiệp khác. Đồng

thời bằng chế độ tham dự, Nhà nước có thể triển khai các hoạt động mà Nhà

nước cho là có ý nghĩa quan trọng nhất đối với sự phát triển của cả nước, bao

gồm những công trình cơ sở hạ tầng như ngân hàng, đường sắt, đường bộ, vận

tải biển… và cũng có thể triển khai mở rộng vào trong các ngành công nghiệp

mới. Doanh nghiệp nhà nước theo chế độ nhà nước tham dự ngày càng tỏ ra là loại hình doanh nghiệp nhà nước có hiệu quả nhất 6.

1.2. Khái quát về sự hình thành và phát triển của doanh nghiệp nhà nước

Ở các nước xã hội chủ nghĩa trước đây, các doanh nghiệp nhà nước

được hình thành gắn liền với mô hình kinh tế kế hoạch hóa tập trung. Tuy

nhiên doanh nghiệp nhà nước cũng được phát triển rất mạnh ở các nước

không có chế độ xã hội chủ nghĩa. Trong cuốn “Kinh tế nhà nước và quá trình đổi mới doanh nghiệp nhà nước” 7 tác giả đã khái quát 5 nguyên nhân chính

dẫn đến sự hình thành của doanh nghiệp nhà nước ở các nước như sau:

- Thứ nhất: Do nhu cầu khôi phục lại những nền kinh tế đã bị tàn

phá nặng nề sau chiến tranh. Các doanh nghiệp nhà nước đã được thành lập

nhằm thực hiện những dự án lớn tái thiết đất nước, đòi hỏi vốn lớn mà lực

lượng tư nhân không thể đảm trách nổi.

- Thứ hai: Ở nhiều nước đang phát triển, sau khi giành được độc lập

đã thực hiện quốc hữu hóa toàn bộ các xí nghiệp tư bản nước ngoài. Đặc biệt

là ở các nước xã hội chủ nghĩa, kinh tế quốc doanh được coi là thành phần

kinh tế chính do đó đã tiến hành quốc hữu hóa toàn bộ các doanh nghiệp tư

nhân, có quy mô lớn và vừa bất kể là của tư bản nước ngoài hay tư bản trong

88

nước nhằm phát triển sở hữu công cộng. 66 VVõõ ĐĐạạii LLưượợcc ((11999977)) ĐĐổổii mmớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm,, NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii 77 PPGGSS.. TTSS NNggôô QQuuaanngg MMiinnhh ((22000044)),, KKiinnhh ttếế nnhhàà nnưướớcc vvàà qquuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ..

- Thứ ba: Cùng với sự phát triển của học thuyết Keynes về vai trò

kinh tế của nhà nước, nhiều Chính phủ đã chủ trương thành lập các doanh

nghiệp nhà nước để cung cấp các hàng hóa công cộng, tạo công ăn việc làm,

phân phối lại thu nhập, xóa bỏ độc quyền, thực hiện công bằng xã hội cũng

như tạo thực lực kinh tế mạnh để can thiệp thị trường, điều tiết kinh tế vĩ mô.

- Thứ tư: Các nước đang phát triển thường muốn thực hiện công

nghiệp hóa, hiện đại hóa, đi tắt đón đầu. Vì vậy mà các Chính phủ có xu

hướng thành lập các doanh nghiệp nhà nước như những đàu tàu dẫn dắt nền

kinh tế.

- Thứ năm: Các Chính phủ thường muốn nắm giữ các ngành công

nghiệp đặc biệt để thực hiện các mục tiêu hay lợi ích quốc gia như các ngành

công nghiệp quốc phòng, năng lượng… các doanh nghiệp tạo ra nguồn tích

lũy ngân sách lớn.

22.. NNhhữữnngg vvấấnn đđềề ccơơ bbảảnn vvềề qquuyyềềnn cchhủủ ssởở hhữữuu đđốốii vvớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà

nnƣƣớớcc vvàà qquuyyềềnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp..

2.1. Một số khái niệm

2.1.1. Quyền sở hữu

Quan hệ sản xuất là quan hệ giữa người với người trong quá trình

sản xuất, phân phối, trao đổi và tiêu dùng sản phẩm xã hội. Quan hệ sản xuất

dựa trên ba mặt chủ yếu là quan hệ sở hữu, quan hệ tổ chức quản lý và quan hệ phân phối lưu thông 8. Như vậy quan hệ sở hữu là một trong ba mặt chủ

yếu của quan hệ sản xuất, nó giữ vai trò quyết định, thể hiện quan hệ giữa

người với người trong việc chiếm hữu tư liệu sản xuất chủ yếu của xã hội. Nó

vừa là kết quả, vừa là điều kiện cho sự phát triển của lực lượng sản xuất đồng

88 BBộộ GGiiááoo ddụụcc vvàà ĐĐààoo ttạạoo,, GGiiááoo ttrrììnnhh kkiinnhh ttếế cchhíínnhh ttrrịị MMáácc –– LLêênniinn.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn CChhíínnhh ttrrịị QQuuốốcc GGiiaa..

99

thời cũng có tác dụng thúc đẩy hay kìm hãm lực lượng sản xuất.

Quan hệ sở hữu được thể hiện bằng hệ thống pháp luật tạo nên chế

độ sở hữu. Chế độ sở hữu bao gồm rất nhiều quyền như quyền sở hữu, quyền

sử dụng, quyền điều tiết, quyền thực hiện lợi ích kinh tế… Quyền sở hữu là

quyền của chủ sở hữu (có thể là các cá nhân, pháp nhân hay các chủ thể khác)

đối với tài sản. Quyền sở hữu bao gồm quyền chiếm hữu, quyền sử dụng và quyền định đoạt tài sản của chủ sở hữu theo quy định của pháp luật 9.

 Quyền chiếm hữu là quyền nắm giữ, quản lý tài sản. Chủ sở hữu

chiếm hữu tài sản thuộc sở hữu của mình thì chủ sở hữu được thực hiện mọi

hành vi theo ý chí của mình để nắm giữ, quản lý tài sản nhưng không được

phép trái pháp luật, đạo đức xã hội và không bị hạn chế, gián đoạn về thời

gian trừ trường hợp chủ sở hữu chuyển giao việc chiếm hữu cho người khác hoặc pháp luật có các quy định khác 10.

 Quyền sử dụng là quyền khai thác công dụng, hưởng hoa lợi, lợi tức

từ tài sản. Chủ sở hữu thực hiện quyền sử dụng tài sản thuộc sở hữu của mình

thì chủ sở hữu được khai thác công dụng, hưởng hoa lợi, lợi tức từ tài sản theo

ý chí của mình nhưng không được gây thiệt hại hoặc làm ảnh hưởng đến lợi

ích của Nhà nước, lợi ích công cộng, quyền và lợi ích hợp pháp của người khác 11.

 Quyền định đoạt là quyền chuyển giao quyền sở hữu tài sản hoặc từ

bỏ quyền sở hữu đó. Chủ sở hữu có quyền bán, trao đổi, tặng cho, cho vay, để

99 BBộộ LLuuậậtt DDâânn ssựự nnăămm 22000055.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn TTưư pphháápp 1100 BBộộ LLuuậậtt DDâânn ssựự nnăămm 22000055.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn TTưư pphháápp 1111 BBộộ LLuuậậtt DDâânn ssựự nnăămm 22000055.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn TTưư pphháápp 1122 BBộộ LLuuậậtt DDâânn ssựự nnăămm 22000055.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn TTưư pphháápp

1100

thừa kế, từ bỏ hoặc thực hiện các hình thức định đoạt khác phù hợp với quy định của pháp luật đối với tài sản 12.

Hai nhóm quyền sở hữu và quyền quản lý kinh doanh có thể thống

nhất ở một chủ thể, cũng có thể phân chia, tách biệt tương đối ở những chủ

thể khác nhau. Việc thừa nhận sự tách biệt tương đối giữa quyền sở hữu thuộc

về Nhà nước và quyền quản lý kinh doanh thuộc về các doanh nghiệp là cơ sở

để xử lý vấn đề cải cách quản lý doanh nghiệp nhà nước theo cơ chế thị

trường.

2.1.2. Quyền quản trị doanh nghiệp

Quyền quản trị doanh nghiệp được hiểu là bao gồm hai quyền chủ

yếu: quyền sử dụng tài sản và quyền định đoạt tài sản.

 Đối với quyền sử dụng tài sản thì chủ sở hữu có thể chuyển giao cho

người khác thông qua hợp đồng theo quy định của pháp luật, người được

chuyển giao có quyền sử dụng tài sản đúng tính năng, công dụng, phương thức và theo hợp đồng đã ký kết 13. Quyền sử dụng tài sản là quyền lợi của

người đầu tư đối với tài sản pháp nhân của doanh nghiệp mà họ đầu tư vốn.

Đối với quyền sử dụng tài sản ta có một số điểm cần lưu ý như sau:

Thứ nhất: Phân biệt khái niệm về quyền sử dụng tài sản và quyền

sở hữu tài sản. Đối với quyền sở hữu tài sản có nghĩa là tài sản thuộc về ai,

chủ sở hữu có quyền chiếm hữu, sử dụng, định đoạt đối với những tài sản

thuộc sở hữu của họ. Đối với quyền sử dụng tài sản được bắt nguồn từ sự đầu

tư của chủ sở hữu tài sản và thể hiện quyền lợi của người đầu tư. Khi mà chủ

sở hữu tài sản đầu tư vào doanh nghiệp do chính họ quản lý thì không tồn tại

sự khác biệt giữa quyền sở hữu tài sản và quyền sử dụng tài sản. Tuy nhiên

khi người chủ sở hữu tài sản chỉ đầu tư vào doanh nghiệp thôi mà không trực

tiếp nắm quyền điều hành thì có sự phân biệt giữa quyền sử dụng tài sản và

quyền sở hữu tài sản. Xét ví dụ là Nhà nước đầu tư vào doanh nghiệp nhưng

1133 BBộộ LLuuậậtt DDâânn ssựự nnăămm 22000055.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn TTưư pphháápp

1111

không trực tiếp điều hành. Khi đó quyền sở hữu tài sản Nhà nước thuộc về

Nhà nước. Các cơ quan quản lý Nhà nước hay các tổ chức kinh tế được Nhà

nước ủy quyền đầu tư vốn của Nhà nước chính là chủ thể của quyền sử dụng

tài sản doanh nghiệp. Như vậy khái quát rằng quyền sở hữu tài sản Nhà nước

tại doanh nghiệp do Chính phủ thay mặt Nhà nước nắm giữ còn quyền sử

dụng tài sản lại do nhiều người được Nhà nước ủy quyền thực hiện. Quan hệ

giữa quyền sở hữu và quyền sử dụng tài sản tại doanh nghiệp là quan hệ giữa

người đầu tư với phần vốn của mình trong toàn bộ tài sản của doanh nghiệp 14.

Thứ hai, quyền sử dụng tài sản là quyền và lợi ích tài sản dưới hình

thái giá trị. Nhà đầu tư có thể mang các tài sản dưới hình thái vật chất cụ thể

để đầu tư vào doanh nghiệp nhưng chúng đã được tính quy đổi thành tiền vốn

và trở thành tài sản dưới hình thức giá trị sau khi đầu tư vào doanh nghiệp.

Sau khi đã đầu tư vào doanh nghiệp rồi thì chủ đầu tư chỉ có thể chuyển

nhượng tài sản theo đúng quy định của pháp luật. Việc chuyển nhượng quyền

sử dụng tài sản là chuyển nhượng quyền và lợi ích tài sản dưới hình thái giá

trị chứ không phải là chuyển nhượng tài sản của pháp nhân doanh nghiệp

dưới hình thái vật thể. Sự chuyển nhượng quyền sử dụng tài sản được tiến

hành giữa các chủ thể sử dụng tài sản và trong quá trình chuyển nhượng, tài

sản pháp nhân của doanh nghiệp không thay đổi, có lợi cho việc nâng cao

hiệu quả và hiệu suất kinh doanh tài sản nhà nước.

 Đối với quyền định đoạt: Việc định đoạt tài sản phải do người có

năng lực hành vi dân sự thực hiện theo quy định của pháp luật. Trong trường

hợp pháp luật có quy định trình tự, thủ tục định đoạt tài sản thì phải tuân theo

1144 NNgguuyyễễnn ĐĐặặnngg TTưườờnngg AAnnhh ((22000077)),, TTáácchh qquuyyềềnn cchhủủ ssởở hhữữuu rraa kkhhỏỏii qquuyyềềnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp –– MMôô hhììnnhh qquuảảnn ttrrịị mmớớii ttrroonngg ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc,, ĐĐạạii hhọọcc NNggooạạii TThhưươơnngg..

1122

thủ tục, trình tự đó. Chủ sở hữu có thể ủy quyền định đoạt cho người khác và

khi đó người được ủy quyền phải thực hiện việc định đoạt phù hợp với ý chí và lợi ích của chủ sở hữu 15.

2.2. Mối quan hệ giữa quyền chủ sở hữu và quyền quản trị doanh nghiệp

Khi một nhà đầu tư mang tài sản của mình đầu tư vào một doanh

nghiệp thì nhà đầu tư đó (tức là chủ sở hữu của tài sản đầu tư) được hưởng

những quyền lợi theo mức vốn mà mình góp vào doanh nghiệp. Nhà đầu tư có

một số quyền và lợi ích như sau:

 Nhà đầu tư có quyền tự chủ đầu tư, kinh doanh, tự lựa chọn lĩnh vực đầu tư, hình thức đầu tư 16. Quyền và lợi ích của nhà đầu tư gắn liền với mức

vốn góp mà họ đầu tư vào doanh nghiệp, phần lãi mà nhà đầu tư được hưởng

dựa theo mức vốn đã mang đầu tư vào doanh nghiệp.

 Nhà đầu tư có thể thực hiện các quyền của mình trong việc đưa ra

các quyết định quan trọng của doanh nghiệp như là tiếp cận, sử dụng các

nguồn lực, xuất nhập khẩu, mua bán ngoại tệ, chuyển nhượng hay điều chỉnh

vốn…

 Nhà đầu tư có quyền chọn người đại diện cho mình, chọn người

kinh doanh doanh nghiệp theo đúng các quy định của pháp luật. Khi doanh

nghiệp thua lỗ hay phá sản, mỗi nhà đầu tư chỉ chịu trách nhiệm hữu hạn đối

với các khoản thua lỗ hay khoản nợ của doanh nghiệp trong phần vốn góp mà

mình đã đầu tư vào doanh nghiệp.

Khi Nhà nước là người đầu tư, mang tài sản của Nhà nước đầu tư

vào doanh nghiệp thì được thực hiện quyền của mình nhưng không được làm

ảnh hưởng đến quyền tự chủ kinh doanh của các doanh nghiệp. Phần tài sản

của Nhà nước sau khi đã đầu tư vào doanh nghiệp được phân biệt khác với

1155 BBộộ LLuuậậtt DDâânn ssựự nnăămm 22000055.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn TTưư pphháápp 1166 LLuuậậtt ĐĐầầuu ttưư.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn CChhíínnhh ttrrịị QQuuốốcc GGiiaa

1133

những tài sản Nhà nước khác, Nhà nước không còn trực tiếp chi phối các tài

sản đó. Tài sản của Nhà nước cùng với tài sản của các chủ đầu tư khác hình

thành nên tài sản pháp nhân của doanh nghiệp. Doanh nghiệp có quyền và

trách nhiệm đối với tài sản pháp nhân đó. Người đầu tư không thể trực tiếp

can thiệp vào quyền tài sản pháp nhân của doanh nghiệp cũng như không thể

tùy tiện can thiệp vào quyền quản trị doanh nghiệp trong kinh doanh của doanh nghiệp 17.

Như đã phân tích ở trên, ngay cả khi người đầu tư góp các tài sản

hiện vật vào doanh nghiệp thì tài sản đó trở thành tài sản pháp nhân của doanh

nghiệp, doanh nghiệp có quyền xử lý. Nhà đầu tư chỉ có quyền sử dụng các

tài sản dưới hình thái giá trị theo quy định của pháp luật, doanh nghiệp có

quyền đưa các tài sản hiện vật góp vốn của nhà đầu tư vào sản xuất, đầu tư ra

bên ngoài hay bán chúng để tăng vốn sản xuất kinh doanh. Doanh nghiệp độc

lập thực hiện quyền kinh doanh mà chủ sở hữu không thể gây trở ngại hay

làm ảnh hưởng tới quyền tài sản pháp nhân và quyền quản trị doanh nghiệp

của doanh nghiệp.

Theo quy định của pháp luật, nhà đầu tư có quyền chuyển nhượng

toàn bộ hay từng phần quyền sử dụng tài sản của mình tuy nhiên sự chuyển

nhượng này chỉ được tiến hành giữa những người đầu tư với nhau, nó chỉ làm

thay đổi tỷ lệ góp vốn giữa những người đầu tư mà không làm thay đổi tổng

giá trị tài sản pháp nhân của doanh nghiệp. Nhằm tăng giá trị vốn đầu tư vào

doanh nghiệp, nhà đầu tư tác động vào các chính sách kinh doanh của doanh

nghiệp. Việc tác động vào các chính sách kinh doanh của doanh nghiệp chính

là nhà đầu tư đã thực hiện quyền của chủ sở hữu về quyền sử dụng tài sản đối

1177 NNgguuyyễễnn ĐĐặặnngg TTưườờnngg AAnnhh ((22000077)),, TTáácchh qquuyyềềnn cchhủủ ssởở hhữữuu rraa kkhhỏỏii qquuyyềềnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp –– MMôô hhììnnhh qquuảảnn ttrrịị mmớớii ttrroonngg ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc,, ĐĐạạii hhọọcc NNggooạạii TThhưươơnngg

1144

với hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp.

II. MÔ HÌNH TÁCH QUYỀN CHỦ SỞ HỮU RA KHỎI QUYỀN QUẢN

TRỊ DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC

11.. QQuuyyềềnn ssởở hhữữuu ttáácchh kkhhỏỏii qquuyyềềnn ssửử ddụụnngg

Khi nghiên cứu về loại hình tư bản trong giai đoạn tự do cạnh tranh

của chủ nghĩa tư bản, Mác-Anghen đã cho biết: tư bản công nghiệp không

phải là loại hình tồn tại duy nhất của tư bản mà ở đó còn có tư bản cho vay, tư

bản ruộng đất…đó chính là do sự phân công trong lao động tạo thành. Tư bản

cho vay có đặc trưng là quyền sở hữu tư bản tách rời quyền sử dụng tư bản.

Thực chất của việc cho vay là nhường lại quyền sử dụng tư bản cho người

khác. Xét cùng một tư bản nhưng đối với người cho vay nó là tư bản sở hữu

nhưng đối với người đi vay thì đó lại là tư bản hoạt động, mà chức năng của

nó là tạo ra lợi nhuận.

Việc tách tư bản tiền tệ ra khỏi tư bản sản xuất thành tư bản cho vay

và phân biệt quyền sở hữu và quyền sử dụng tiền tệ, thông qua hệ thống tín

dụng, ngân hàng đã cho phép tạo lập môi trường kinh doanh thuận lợi cho các

chủ thể kinh doanh và từ đó tạo động lực mạnh mẽ phát triển nền kinh tế hàng

hóa theo cơ chế thị trường. Trong giai đoạn tự do cạnh tranh của chủ nghĩa tư

bản, Mác-Anghen cũng nghiên cứu tư bản ruộng đất và chỉ rõ tư bản kinh

doanh trên khu vực ruộng đất thuộc quyền chiếm hữu của chủ ruộng đất làm

xuất hiện phạm trù địa tô tư bản chủ nghĩa. Như thế địa tô tư bản chủ nghĩa đã phản ánh quyền sở hữu ruộng đất tách khỏi quyền sử dụng ruộng đất 18. Chính

khả năng cho phép “tách rời quyền sở hữu và quyền sử dụng” của lý luận Mác

Xít nêu trên đây đã thực sự trở thành một trong những nguyên tắc và là chìa

1188 DDưươơnngg HHooàànngg OOaannhh ((22000022)) CCảảii ccáácchh ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở TTrruunngg QQuuốốcc ttừừ 11997788 đđếếnn nnaayy,, VViiệệnn KKiinnhh ttếế tthhếế ggiiớớii..

1155

khóa quan trọng để định hướng cải cách doanh nghiệp nhà nước, áp dụng mô

hình quản trị tách quyền sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp trong các

doanh nghiệp nhà nước.

22.. MMôô hhììnnhh ttáácchh qquuyyềềnn cchhủủ ssởở hhữữuu rraa kkhhỏỏii qquuyyềềnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp

nnhhàà nnƣƣớớcc

2.1 Quyền quản trị doanh nghiệp trong doanh nghiệp nhà nước và tính tất

yếu của nó

Trong các nền kinh tế, mọi Nhà nước đều có chức năng kinh tế và

chức năng này được thể hiện ở mức độ khác nhau tùy từng giai đoạn phát

triển. Ở bất kỳ nước nào, dù là quốc gia kém phát triển, đang phát triển hay

phát triển chức năng kinh tế của Nhà nước luôn gắn liền và thể hiện thông qua

các hoạt động kinh tế của Nhà nước trên cơ sở tiềm năng vật chất của Nhà nước 19. Nhà nước có tư cách là người đầu tư vốn, tài sản để thành lập và tổ

chức quản lý các doanh nghiệp Nhà nước. Trong nền kinh tế nước ta tồn tại

nhiều hình thức sở hữu đó là sở hữu toàn dân, sở hữu tập thể, sở hữu tư nhân

(bao gồm sở hữu cá thể, sở hữu tiểu chủ, sở hữu tư bản tư nhân), sở hữu hỗn hợp 20. Phần vốn và tài sản mà Nhà nước đem đầu tư vào doanh nghiệp là

thuộc sở hữu toàn dân, Nhà nước thay mặt nhân dân làm chủ sở hữu phải bảo

đảm, phát triển phần vốn và tài sản đó. Nhà nước do nhân dân lập ra có chức

năng quản lý toàn bộ nền kinh tế – xã hội, định hướng cho xã hội phát triển,

thực hiện các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp đảm bảo thực hiện tốt

quyền quản lý kinh tế – xã hội của mình. Đối với hoạt động trực tiếp quản lý,

điều hành sản xuất kinh doanh, Nhà nước giao cho doanh nghiệp nhà nước và

đó chính là quyền mà các doanh nghiệp nhà nước đang cần: quyền quản trị

1199 HHooàànngg HHàà ((22000055)),, QQuuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ccơơ cchhếế qquuảảnn llýý ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm ttừừ 11998866 đđếếnn nnaayy –– TThhựựcc ttrrạạnngg vvàà ggiiảảii pphháápp.. ĐĐạạii hhọọcc KKiinnhh ttếế QQuuốốcc ddâânn.. 2200 BBộộ GGiiááoo ddụụcc vvàà ĐĐààoo ttạạoo,, GGiiááoo ttrrììnnhh kkiinnhh ttếế cchhíínnhh ttrrịị MMáácc –– LLêênniinn.. NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn CChhíínnhh ttrrịị QQuuốốcc GGiiaa

1166

doanh nghiệp.

Trước hết quyền quản trị doanh nghiệp của doanh nghiệp nhà nước

được hiểu là việc doanh nghiệp nhà nước thực hiện nguyên tắc tự chủ và tự

chịu trách nhiệm về mọi hoạt động kinh doanh của mình theo cơ chế thị

trường, có năng lực và động cơ thích ứng với thị trường để đứng vững trong

cạnh tranh và tối đa hóa lợi nhuận của doanh nghiệp. Các công việc trong quá

trình hoạt động sản xuất kinh doanh bao gồm tất cả các khâu từ khâu quản lý

sản xuất cho đến khâu phân phối sản phẩm. Trong hoạt động sản xuất kinh

doanh của mình, các doanh nghiệp nhà nước tự điều hành, tự quản lý mọi

công việc đồng nghĩa với việc có quyền quản lý sản xuất kinh doanh và quyền

phân phối các sản phẩm. Quyền quản trị doanh nghiệp trong doanh nghiệp

nhà nước chính là sự kết hợp của quyền quản lý sản xuất kinh doanh và quyền

phân phối sản phẩm. Nó là hệ thống các quyền năng pháp lý do Nhà nước ban

hành nhằm tạo điều kiện cho doanh nghiệp tự chủ trong đầu tư vốn để thành

lập doanh nghiệp mới với mô hình tổ chức kinh doanh linh hoạt, tự chủ trong

việc lựa chọn đối tác, khách hàng, trong việc cạnh tranh, giải quyết các tranh

chấp phát sinh…

Trong cơ chế quản lý tập trung bao cấp, doanh nghiệp nhà nước

không có quyền tự chủ kinh doanh, với chính sách cấp phát – giao nộp, các

doanh nghiệp hoạt động trong điều kiện vốn được Nhà nước cấp, vật tư được

nhận theo chỉ tiêu, sản phẩm sản xuất ra được giao nộp theo địa chỉ và giá cả

do Nhà nước quy định. Các điều kiện vật chất để sản xuất đều được Nhà nước

đảm bảo cân đối theo các định mức cụ thể và doanh nghiệp chỉ là một đơn vị

gia công sản phẩm, dịch vụ cho Nhà nước. Trong điều kiện như vậy các

doanh nghiệp nhà nước không có quyền tự chủ sản xuất kinh doanh. Quyền

quản trị doanh nghiệp trong doanh nghiệp nhà nước chứa định tính sáng tạo,

1177

tính dám chịu trách nhiệm và chấp nhận rủi ro của các doanh nghiệp nhà nước

mà chỉ trong nền kinh tế thị trường mới có 21. Ở các quốc gia có nền kinh tế

thị trường phát triển, giữa các doanh nghiệp luôn luôn có sự cạnh tranh bình

đẳng với nhau và do vậy quyền quản trị doanh nghiệp của doanh nghiệp nhà

nước là một đòi hỏi tất yếu mang tính khách quan đem lại hiệu quả kinh tế

cho nền kinh tế nhà nước.

2.2 Nội dung quyền quản trị doanh nghiệp trong doanh nghiệp nhà nước

Quyền tự chủ sản xuất kinh doanh cho các doanh nghiệp nhà nước

là một tất yếu khách quan, vì vậy cần phải thực hiện tách quyền sở hữu ra

khỏi quyền quản trị doanh nghiệp; Nhà nước là người bỏ vốn đầu tư, là chủ sở

hữu của tài sản còn doanh nghiệp nhà nước là người quản lý sản xuất kinh

doanh số vốn đầu tư đó. Trong nền kinh tế hàng hóa vận hành theo cơ chế thị

trường, doanh nghiệp nhà nước cũng như các loại hình doanh nghiệp khác có

các chức năng quản lý sau:

- Chức năng kế hoạch và điều hành sản xuất kinh doanh

- Chức năng kỹ thuật và ứng dụng công nghệ mới sản xuất

- Chức năng thương mại, bao gồm việc khai thác và tìm kiếm thị

trường đảm bảo đầu vào cho quá trình sản xuất và đầu ra cho sản phẩm

- Chức năng tài chính bao gồm các hoạt động tạo vốn, quản lý

vốn, trả công lao động và chấp hành kỷ luật tài chính của nhà nước

- Chức năng nhân sự: là việc tuyển dụng, đào tạo và bố trí cán bộ

công nhân viên vào các hoạt động của doanh nghiệp

- Chức năng hạch toán, kiểm tra và phân tích kinh tế

- Chức năng hành chính, pháp chế và bảo vệ doanh nghiệp

2211 NNgguuyyễễnn ĐĐặặnngg TTưườờnngg AAnnhh ((22000077)),, TTáácchh qquuyyềềnn cchhủủ ssởở hhữữuu rraa kkhhỏỏii qquuyyềềnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp –– MMôô hhììnnhh qquuảảnn ttrrịị mmớớii ttrroonngg ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc,, ĐĐạạii hhọọcc NNggooạạii TThhưươơnngg

1188

- Chức năng tổ chức đời sống cho cán bộ công nhân viên

Do vậy để đảm bảo tính độc lập, tự chủ kinh doanh của mình, doanh

nghiệp nhà nước cần có các quyền:

Một là: Tự quyết định kế hoạch kinh doanh trên cơ sở khai thác nhu cầu

thị trường. Tính tự chủ của doanh nghiệp được biểu hiện tập trung và đầy đủ

nhất ở quyền tự quyết định kế hoạch kinh doanh của mình. Doanh nghiệp là

một hệ thống mở, thị trường là môi trường cơ bản có ý nghĩa quyết định sự

tồn tại và phát triển của doanh nghiệp do vậy doanh nghiệp nhà nước phải

nhận thức và vận dụng đầy đủ các quy luật giá trị, quy luật cung cầu, quy luật

cạnh tranh, lưu thông tiền tệ… Doanh nghiệp nhà nước chủ động tìm kiếm

khách hàng, xây dựng kế hoạch theo phương châm sản xuất kinh doanh để

sinh lời, điều chỉnh kế hoạch của mình trong quá trình vận hành doanh

nghiệp. Doanh nghiệp nhà nước được chủ động lựa chọn ngành nghề, địa bàn,

hình thức kinh doanh, đầu tư; chủ động mở rộng quy mô và ngành, nghề kinh

doanh; được Nhà nước khuyến khích, ưu đãi và tạo mọi điều kiện thuận lợi

tham gia sản xuất, cung ứng sản phẩm, dịch vụ công ích.

Hai là: Quyền tự chủ về tài chính. Các doanh nghiệp nhà nước được chủ

động trong việc huy động và sử dụng vốn có hiệu quả, giải quyết được những

lợi ích kinh tế cho xã hội, doanh nghiệp và người lao động. Doanh nghiệp tính

toán, so sánh giữa lợi nhuận và các khoản thu nhập với chi phí sản xuất đã bỏ

ra. Đối với một doanh nghiệp hoạt động sản xuất kinh doanh có rất nhiều loại

chi phí như: chi phí mua sắm, cải tạo, mở rộng thiết bị nhà xưởng; chi phí vận

hành máy móc, trang thiết bị; chi phí sửa chữa, bảo hành dây chuyền sản xuất;

chi phí quảng cáo, tiếp thị sản phẩm… nên nếu doanh nghiệp được chủ động

hơn trong việc quyết định các yếu tố chi phí sản xuất sẽ giúp cho doanh

nghiệp năng động hơn, tận dụng được các cơ hội trong sản xuất kinh doanh,

hạn chế được các rủi ro có thể gặp phải và từng bước mở rộng được thị trường

1199

của mình. Doanh nghiệp nhà nước hạch toán kinh doanh theo nguyên tắc tự

cấp phát, tự hoàn vốn và có doanh lợi, thực hiện tái sản xuất mở rộng và chủ

động huy động vốn sản xuất kinh doanh từ các nguồn khác nhau.

Ba là: Quyền tự chủ về đổi mới kỹ thuật, ứng dụng công nghệ tiên tiến.

Trong nền kinh tế hiện đại ngày nay, cạnh tranh là một tất yếu và luôn luôn

diễn ra để loại bỏ những doanh nghiệp lạc hậu và hội nhập những doanh

nghiệp có khả năng thích ứng với cơ chế thị trường. Các doanh nghiệp nhà

nước cần được chủ động nghiên cứu, đưa các tiến bộ kỹ thuật và khoa học

công nghệ tiên tiến, hiện đại vào quá trình sản xuất nhằm tăng năng suất lao

động, nâng cao chất lượng và hạ giá thành sản phẩm, đáp ứng nhu cầu ngày

càng tăng cao của thị trường cả về số lượng và chất lượng.

Bốn là: Quyền tự chủ về lao động, tiền lương và phân phối thu nhập.

Doanh nghiệp nhà nước được tuyển dụng, thuê và sử dụng lao động theo yêu

cầu của công việc kinh doanh. Với quyền này doanh nghiệp nhà nước tự

quyết định tổ chức một bộ máy quản lý như thế nào sao cho phù hợp và hợp

lý nhất, không trùng lặp, chồng chéo giữa các bộ phận, các ban ngành, để

doanh nghiệp hoạt động một cách có hiệu quả nhất. Doanh nghiệp có quyền

thuê cán bộ quản lý, thuê người lao động, có quyền tự bổ nhiệm, bãi nhiệm,

khen thưởng hay kỷ luật các cán bộ quản lý điều hành cũng như công nhân

viên, đội ngũ người lao động trong doanh nghiệp. Đối với các kết quả làm ra

doanh nghiệp nhà nước được tự quyết định về các mức lương, thưởng, mức

trợ cấp cũng như các lợi ích vật chất khác đối với các cán bộ quản lý và người

lao động. Các chế độ phúc lợi mà doanh nghiệp tự quyết định sẽ là chính sách

trực tiếp và thiết thực nhất đối với con người để doanh nghiệp có thể thu hút

được người tài về phục vụ hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp

cũng như khuyến khích các cá nhân, tập thể người lao động gắn bó với doanh

nghiệp lâu dài hơn, tạo ra năng suất lao động cao hơn. Quyền tự chủ về phân

phối kết quả làm ra là rất quan trọng đối với doanh nghiệp vì như vậy doanh

2200

nghiệp có thể gắn bó trực tiếp với người lao động, hiểu rõ các năng lực cũng

như những nhu cầu của nguồn nhân lực trong doanh nghiệp để từ đó có những

quyết sách bố trí công việc cho phù hợp. Khi mà lợi ích của người lao động

được doanh nghiệp đáp ứng một cách thỏa đáng thì lợi nhuận mà họ mang lại

cho doanh nghiệp mới có thể nhiều hơn được.

Năm là: Quyền tự chủ về liên doanh liên kết. Liên doanh liên kết thể hiện

mối quan hệ hợp tác sản xuất kinh doanh theo chiều ngang trong đó liên

doanh là sự liên kết giữa các chủ thể kinh doanh khác nhau để hình thành một

tổ chức kinh tế mới. Chính liên doanh liên kết sẽ tạo ra khả năng phát huy vai

trò của doanh nghiệp nhà nước cũng như hạn chế tính tự phát của kinh tế tư

nhân. Các doanh nghiệp nhà nước được tự do lựa chọn hình thức và đối tượng

để liên doanh liên kết theo nguyên tắc bình đẳng, tự nguyện và đảm bảo lợi

ích của các bên. Doanh nghiệp nhà nước được tự do hợp tác, liên doanh liên

kết với các doanh nghiệp trong nước và ngoài nước để tranh thủ khoa học kỹ

thuật tiên tiến, thu hút vốn, nâng cao năng lực cạnh tranh của doanh nghiệp

trên thị trường.

III KINH NGHIỆM CỦA TRUNG QUỐC TRONG VIỆC THỰC HIỆN

TÁCH QUYỀN CHỦ SỞ HỮU RA KHỎI QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH

NGHIỆP TRONG CÁC DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC

11.. LLýý ddoo llựựaa cchhọọnn nngghhiiêênn ccứứuu TTrruunngg QQuuốốcc

Trung Quốc là một trong những nước xã hội chủ nghĩa đi đầu trong

công cuộc cải cách doanh nghiệp nhà nước, thực hiện việc tách bạch giữa

quyền chủ sở hữu và quyền quản trị doanh nghiệp, trao quyền tự chủ cho các

doanh nghiệp nhà nước. Hơn nữa, so sánh với Trung Quốc thì Việt Nam cũng

có những điểm tương đồng lớn trong việc cải cách doanh nghiệp nhà nước,

trao quyền quản trị cho doanh nghiệp:

- Trong một thời gian dài, cả Trung Quốc và Việt Nam đều đã theo

đuổi thể chế kinh tế kế hoạch hóa tập trung cao độ bắt nguồn từ mô hình của

2211

Liên Xô trước đây. Trước khi tiến hành cải cách, cả hai nước đều lâm vào tình

trạng khủng hoẳng do Việt Nam bị chiến tranh kéo dài tàn phá, Trung Quốc

chịu đựng những phá hoại của 10 năm biến động “đại cách mạng văn hóa”.

- Mục tiêu cải cách kinh tế của Trung Quốc là xây dựng và phát

triển “thể chế kinh tế thị trường xã hội chủ nghĩa”, còn ở Việt Nam là xây

dựng và phát triển “nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”. Như

vậy cả hai quốc gia đều lấy việc phát triển sản xuất hàng hóa và cơ chế thị

trường làm mục tiêu quan trọng.

- Việc tiến hành cải cách, đổi mới đều đặt dưới sự lãnh đạo của

Đảng Cộng Sản ở mỗi nước. Như vậy việc cải cách doanh nghiệp nhà nước,

áp dụng việc trao tự chủ cho doanh nghiệp để nâng cao hiệu quả hoạt động

sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp nhà nước đã tạo ra nhiều điểm

tương đồng. Từ đó càng thấy được ý nghĩa thiết thực những bài học kinh

nghiệm của Trung Quốc đối với nước ta trong việc đổi mới doanh nghiệp nhà

nước. Đó là lý do em lựa chọn Trung Quốc để nghiên cứu và rút ra bài học

cho Việt Nam.

22.. TTiiếếnn ttrrììnnhh ccảảii ccáácchh tthhựựcc hhiiệệnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp

Ở Trung Quốc, việc tách quyền chủ sở hữu và quyền quản trị doanh

nghiệp nhằm thực hiện quyền tự chủ của doanh nghiệp nhà nước đã được thực

hiện từng bước, qua từng thời kỳ phát triển khác nhau. Kể từ năm 1978 cải

cách doanh nghiệp nhà nước ở Trung Quốc đã trải qua các giai đoạn như: giảm

sự can thiệp hành chính, nới quyền, giảm thuế để lại lợi nhuận, mở rộng quyền

tự chủ kinh doanh, chuyển đổi cơ cấu kinh doanh, từng bước phân tách quyền

sở hữu với quyền kinh doanh và xây dựng chế độ doanh nghiệp hiện đại.

- Từ 1978 – 1984: Để khắc phục sự khống chế quá chặt chẽ của thể chế

truyền thống và căn bệnh thống nhất quá mức đối với hoạt động sản xuất kinh

doanh của các doanh nghiệp, Chính phủ Trung Quốc đã xác định phương

châm lấy việc mở rộng quyền tự chủ của doanh nghiệp làm khâu đột phá

2222

trong cải cách doanh nghiệp nhà nước. Trọng điểm cải cách của thời kỳ này là

nông nghiệp, đồng thời thực hiện thí điểm việc mở rộng quyền tự chủ trong

các doanh nghiệp, khuyến khích việc kinh doanh dưới nhiều hình thức sở hữu. Đây được gọi là giai đoạn “mở rộng quyền chuyển nhượng” 22

Dựa trên việc tổng kết kinh nghiệm thực tế, tháng 5/1984 Quốc vụ

viện Trung Quốc ban hành “Quy định tạm thời về việc mở rộng hơn nữa

quyền tự chủ của doanh nghiệp trên 10 phương diện: Về kế hoạch sản xuất

kinh doanh; về tiêu thụ sản phẩm; về giá thành sản phẩm; về mua bán vật tư;

về sử dụng vốn; về xem xét xử lý tài sản; về thiết lập cơ cấu sản xuất; về quản

lý nhân sự; về sử dụng lao động và về lương, thưởng, hợp tác kinh doanh”.

Đến tháng 10/1984 Hội nghị Trung ương 3 khóa XII Đảng Cộng Sản Trung

Quốc đã thông qua “Quyết định cải cách thể chế kinh tế” trong đó lần đầu tiên

đã nêu rõ doanh nghiệp nhà nước cần thực hiện việc tách quyền sở hữu và

quyền kinh doanh, làm cho doanh nghiệp trở thành người sản xuất hàng hóa và người kinh doanh xã hội chủ nghĩa “tự chủ kinh doanh, tự chịu lỗ lãi…” 23.

Việc mở rộng quyền tự chủ kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước được thể

hiện trong bảng sau:

BBảảnngg 11:: GGiiaa ttăănngg ttựự cchhủủ đđốốii vvớớii ccáácc ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnƣƣớớcc ttrroonngg tthhậậpp

nniiêênn 11998800 ((%%))

1980

1981

1982

1983

1984

1985

1986

1987

1988

1989

2222 TTiiếếnn ssĩĩ VVõõ ĐĐạạii LLưượợcc,, GGiiááoo ssưư,, TTiiếếnn ssĩĩ CCốốcc NNgguuyyêênn DDưươơnngg ((11999977)),, CCảảii ccáácchh ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở TTrruunngg QQuuốốcc –– SSoo ssáánnhh vvớớii VViiệệtt NNaamm,, NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii.. 2233 DDưươơnngg HHooàànngg OOaannhh ((22000022)) CCảảii ccáácchh ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở TTrruunngg QQuuốốcc ttừừ 11997788 đđếếnn nnaayy,, VViiệệnn KKiinnhh ttếế TThhếế ggiiớớii..

2233

7

19

22

30

34

37

39

38

39

39

11

12

11

14

17

17

19

23

26

27

10

14

25

35

40

53

64

67

7

8

1

1

1

2

5

9

12

20

32

35

0

0

0

1

2

4

8

42

83

88

9

9

15

25

40

40

61

75

85

94

Tỷ lệ sở hữu cơ bản(a) Tỷ lệ sở hữu biên(b) Tự chủ trong các quyết định sản xuất Sự khác biệt về lượng Hệ thống trách nhiệm quản lý(c) Chế độ quản lý mới quyết định sau 1980

Ghi chú: Dựa trên mẫu điều tra năm 1991 đối với các doanh nghiệp nhà

nước của Viện Hàn Lâm Khoa học Xã hội Trung Quốc

a: Tỷ lệ lợi nhuận có thể giữ lại nếu lợi nhuận không vượt quá mức cơ bản

đặc biệt.

b: Tỷ lệ lợi nhuận có thể giữ lại nếu lợi nhuận vượt quá mức cơ bản

c: Tỷ trọng của các xí nghiệp (có hệ thống trách nhiệm quản lý) trong mẫu

điều tra.

Nguồn: Trung Quốc 2020, Nhà xuất bản Khoa học Xã hội, Hà Nội 2001

- Từ 1984 – 1991: Cuộc cải cách bước vào giai đoạn thực hiện chế độ

trách nhiệm khoán kinh doanh dưới nhiều hình thức, trao quyền tự chủ kinh

doanh cho người kinh doanh, đưa doanh nghiệp hướng tới thị trường đồng

2244 TTiiếếnn ssĩĩ VVõõ ĐĐạạii LLưượợcc,, GGiiááoo ssưư,, TTiiếếnn ssĩĩ CCốốcc NNgguuyyêênn DDưươơnngg ((11999977)),, CCảảii ccáácchh ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở TTrruunngg QQuuốốcc –– SSoo ssáánnhh vvớớii VViiệệtt NNaamm,, NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii..

2244

thời là điều chỉnh, xem xét lại nền kinh tế quốc dân. áp dụng chế độ khoán với một số hình thức chủ yếu như:24

 Hình thức khoán cơ số lợi nhuận nộp lên trên, chia phần thu

vượt. Sau khi hoàn thành kế hoạch lợi nhuận đã được giao, doanh nghiệp nhà

nước có thể giữ lại 70 – 80% phần lợi nhuận vượt so với kế hoạch. Hình thức

khoán này có rủi ro tương đối ít đối với cả hai bên giao và bên nhận khoán

nhưng tác dụng khích lệ đối với doanh nghiệp cũng không lớn.

 Hình thức khoán cố định mức lợi nhuận nộp lên trên: Lợi nhuận nộp

lên trên được khoán cố định và do đó toàn bộ phần lợi nhuận vượt lên doanh

nghiệp được phép giữ lại. Với hình thức khoán này có lợi cho doanh nghiệp

tuy nhiên Nhà nước không thể tăng thu ngân sách cùng với sự tăng lợi nhuận

của doanh nghiệp.

 Hình thức khoán lợi nhuận gia tăng nộp lên trên: Lợi nhuận nộp lên

trên được khoán theo mức quy định và tăng dần lên theo từng năm, phần vượt

mức khoán này doanh nghiệp được giữ lại toàn bộ. Đây là hình thức khoán

làm cho nguồn thu vào ngân sách Nhà nước ổn định tuy nhiên việc xác định

tỷ lệ gia tăng hàng năm là rất khó.

 Hình thức khoán chỉ tiêu bù lỗ: Đối với những doanh nghiệp làm ăn

thua lỗ, nhà nước sẽ giảm dần việc bù lỗ kinh doanh theo kế hoạch và phần lỗ

còn lại thì doanh nghiệp phải chịu. Với hình thức khoán chỉ tiêu bù lỗ này thì

hiệu quả kinh doanh của doanh nghiệp được nâng cao.

 Một số những hình thức khoán khác như: khoán đầu ra, đầu vào cho

toàn ngành, khoán cho thuê…

Chế độ khoán đã tăng cường quyền tự chủ kinh doanh của các

doanh nghiệp, đã có vai trò nhất định trong việc thúc đẩy phát triển sản xuất,

đảm bảo sự tăng trưởng ổn định của ngân sách Nhà nước. Nhà nước đã từng

bước chuyển quản lý trực tiếp kế hoạch mang tính pháp lệnh sang phương

thức quản lý chủ yếu bằng hình thức gián tiếp, giúp doanh nghiệp tự chủ kinh

2255

doanh trên các mặt như sắp xếp nhân sự, giữ lại một phần lợi nhuận của mình,

hay tự chủ đầu tư… Tuy nhiên vẫn còn một số vấn đề chưa được xử lý khi

Trung Quốc áp dụng chế độ khoán, cụ thể như chỉ tiêu khoán mỗi nơi một

kiểu, không hình thành nên hệ thống chỉ tiêu, tiêu chuẩn thống nhất để kiểm

tra; doanh nghiệp thiếu sức sống vẫn hưởng lãi mà không chịu trách nhiệm về

những thua lỗ của mình; mục tiêu chủ yếu của bên nhận là hoàn thành chỉ tiêu

được khoán mà không chú trọng đến sự phát triển lâu dài của doanh nghiệp,

dẫn đến hành vi “chộp giật” của các doanh nghiệp, làm suy yếu động lực phát

triển của các doanh nghiệp; Chính phủ vẫn còn đảm đương hai chức năng đó

là người chịu trách nhiệm quản lý nhà nước và là người sở hữu tài sản Nhà

nước, dẫn đến doanh nghiệp vẫn chưa thoát khỏi được sự can thiệp hành

chính của Nhà nước…

- 1992 đến nay: Trung Quốc đã áp dụng các biện pháp cải cách doanh

nghiệp nhà nước triệt để hơn, nhằm thực hiện đầy đủ quyền tự chủ kinh

doanh, Trung Quốc đã đi sâu vào cải cách toàn diện doanh nghiệp, thực hiện

hàng loạt quyền lợi của doanh nghiệp đã được quy định trong “Luật doanh

nghiệp công nghiệp thuộc sở hữu toàn dân của Cộng hòa nhân dân Trung

Hoa”. Năm 1992, Trung Quốc đã ban hành văn bản khung quy định 14 quyền tự chủ 25 cho doanh nghiệp đó là:

1. Quyền quyết định sản xuất kinh doanh

2. Quyền định giá sản phẩm, dịch vụ lao động

3. Quyền bán sản phầm trực tiếp

4. Quyền mua nguyên vật liệu

5. Quyền xuất nhập khẩu

6. Quyền quyết định gom vốn đầu tư

2255 NNgguuyyễễnn VVăănn ĐĐặặnngg ((22000066)),, TTổổnngg ccôônngg ttyy nnhhàà nnưướớcc hhưướớnngg ttớớii hhộộii nnhhậậpp kkiinnhh ttếế qquuốốcc ttếế,, NNhhàà xxuuấấtt bbảảnn GGiiaaoo tthhôônngg VVậậnn ttảảii,, HHàà NNộộii

2266

7. Quyền xử lý vốn để lại doanh nghiệp

8. Quyền xử lý tài sản

9. Quyền liên doanh, sáp nhập

10. Quyền sử dụng lao động

11. Quyền quản lý nhân sự

12. Quyền phân phối tiền lương, tiền thưởng

13. Quyền bố trí cơ cấu trong doanh nghiệp

2277

14. Quyền từ chối cắt đặt, chia chác

2288

Hình 1 : Các quyền kinh doanh của doanh nghiệp

33.. MMộộtt ssốố bbààii hhọọcc kkiinnhh nngghhiiệệmm rrúútt rraa cchhoo VViiệệtt NNaamm

Cải cách của Trung Quốc đã tạo ra một sự chuyển biến lớn trong sự

phát triển kinh tế của quốc gia này. Tác giả Su San L.Shirk đã có một số nhận định về phương pháp cải cách kinh tế từng bước của Trung Quốc 26

(1): Quyết định của các nhà lãnh đạo Trung Quốc về việc duy trì thể chế

chính trị cũ và chuyển đổi nền kinh tế từ kế hoạch hóa tập trung sang nền kinh

tế thị trường đã làm kéo dài thời kỳ chuyển đổi. Một sai lầm dễ nhận thấy là

chiến lược cải cách từng bước của Trung Quốc đã làm kéo dài tình trạng kém

hiệu quả của các ngành trong khu vực quốc doanh. Hơn nữa sự tồn tại của hệ

thống song hành đã kích thích mạnh mẽ các quan chức tham nhũng thông qua

việc buôn bán chứng khoán giữa hệ thống kinh tế kế hoạch và hệ thống kinh

tế thị trường.

(2): Tuy nhiên phương pháp cải cách kinh tế từng bước đã mang lại nhiều

kết quả kinh tế khả quan hơn sự đánh giá của các nhà kinh tế học phương

Tây. Một trong những kết quả tích cực đó là sự định hướng lại quyền ưu tiên

của các viên chức, những nhà quản lý và cả các công nhân trong những ngành

thuộc khu vực quốc doanh.

Từ việc nghiên cứu quá trình thực hiện cải cách, tách quyền chủ sở

hữu ra khỏi quyền quản trị kinh doanh trong các doanh nghiệp nhà nước rút ra

một số bài học cho Việt Nam như sau:

- Xác định rõ ràng vai trò và tác dụng của Nhà nước tới các hoạt động sản

xuất kinh doanh của các doanh nghiệp trong đó có bao gồm doanh nghiệp nhà

nước. Trong các giai đoạn lịch sử khác nhau, tùy theo điều kiện kinh tế xã hội

biến đổi khác nhau mà chức năng quản lý nhà nước và chủ sở hữu của Nhà

nước sẽ được thực hiện một cách thống nhất, tách biệt nhau hay là ủy quyền

2266 LLêê ĐĐăănngg DDooaannhh ((11999966)),, CCơơ ssởở kkhhooaa hhọọcc vvàà tthhựựcc ttiiễễnn ccủủaa ccôônngg ccuuộộcc đđổổii mmớớii kkiinnhh ttếế ởở VViiệệtt NNaamm,, ĐĐạạii hhọọcc KKiinnhh ttếế QQuuốốcc ddâânn..

cho các doanh nghiệp thực hiện.

- Doanh nghiệp nhà nước cũng như các loại hình doanh nghiệp khác, sự

hoạt động của nó phải tuân thủ theo các quy luật của nền kinh tế thị trường và

các quy định của pháp luật. Trong mọi loại hình kinh tế, doanh nghiệp nhà

nước luôn tồn tại, hoạt động theo chế độ công ty mà không bị phụ thuộc vào

chế độ chính trị của Nhà nước đó. Trong doanh nghiệp nhà nước, với vai trò

của một nhà đầu tư, Nhà nước cũng phải tuân theo các quy định dành cho nhà

đầu tư và được hưởng quyền, lợi ích tương ứng với số vốn góp mà thôi.

- Có những phân biệt rõ ràng về quyền của chủ sở hữu và người quản trị

doanh nghiệp. Những quan niệm rành mạch về quyền chủ sở hữu và quyền

quản trị doanh nghiệp là tiền đề để thực hiện thành công mô hình tách quyền

chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp trong các doanh nghiệp nhà

nước:

 Khái niệm quyền tài sản của doanh nghiệp được đề cập và chấp

nhận. Khi doanh nghiệp thực hiện quyền tài sản không bị coi là làm thất thoát

tài sản của doanh nghiệp.

 Vai trò của người trực tiếp quản lý doanh nghiệp với nhiệm vụ quản

trị doanh nghiệp được cụ thể hóa thông qua các hợp đồng lao động. Nhà nước

không có quyền tự ý bãi nhiễm hay đưa ra các xử trí với Giám đốc, tất cả phải

tuân theo quy định trong hợp đồng giữa Nhà nước và Giám đốc.

 Hiệu quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước được

đánh giá bằng hệ thống các chỉ tiêu tổng hợp như là thu nhập, tạo việc làm,

nâng cao đời sống người lao động, góp phần đảm bảo an ninh quốc phòng…

 Các yêu cầu của Nhà nước với tư cách là nhà đầu tư cũng được cụ

thể hóa bằng các chỉ tiêu và được công khai với mọi thành viên trong ban lãnh

đạo, điều hành doanh nghiệp. Việc đánh giá mức độ hoàn thành nhiệm vụ của

đội ngũ điều hành là dựa trên các tiêu chí này chứ không phụ thuộc vào ý

3300

muốn chủ quan của người đầu tư.

Tóm lại, chương I của khóa luận đã trình bày được nguyên nhân của

sự hình thành và phát triển loại hình doanh nghiệp nhà nước; đưa ra một số

khái niệm của các quốc gia khác nhau về doanh nghiệp nhà nước với đặc

điểm chung là Nhà nước chiếm trên 50% vốn của doanh nghiệp nhờ đó mà

Chính phủ có thể gây ảnh hưởng có tính chất chi phối trực tiếp hoặc gián tiếp

đối với doanh nghiệp, các doanh nghiệp đều tổ chức theo chế độ công ty là

một pháp nhân, nguồn thu chủ yếu đều từ hoạt động kinh doanh và thường

xuyên phải thực hiện song song các mục tiêu sinh lợi lẫn các mục tiêu kinh tế

xã hội. Đồng thời, chương I của khóa luận đã đưa ra khái niệm về quyền sở

hữu, quyền quản trị doanh nghiệp và mối quan hệ giữa chúng cũng như tính

tất yếu của việc tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp

trong các doanh nghiệp nhà nước. Các doanh nghiệp nhà nước cũng như

những loại hình doanh nghiệp khác cần được đảm bảo quyền tự chủ trong

hoạch định kế hoạch sản xuất kinh doanh, tài chính, chế độ nhân sự – tiền

lương, phân phối sản phẩm sau sản xuất… Trên cơ sở nghiên cứu điển hình

Trung Quốc trong việc thực hiện tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản

trị doanh nghiệp trong doanh nghiệp nhà nước, chương I đã rút ra một số bài

3311

học kinh nghiệm cho Việt Nam.

CCHHƢƢƠƠNNGG IIII:: TTHHỰỰCC TTRRẠẠNNGG CCỦỦAA VVIIỆỆCC TTÁÁCCHH QQUUYYỀỀNN

CCHHỦỦ SSỞỞ HHỮỮUU RRAA KKHHỎỎII QQUUYYỀỀNN QQUUẢẢNN TTRRỊỊ DDOOAANNHH

NNGGHHIIỆỆPP TTRROONNGG CCÁÁCC DDOOAANNHH NNGGHHIIỆỆPP NNHHÀÀ NNƢƢỚỚCC ỞỞ

VVIIỆỆTT NNAAMM

I. DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC VIỆT NAM

11.. VVààii nnéétt vvềề ssựự hhììnnhh tthhàànnhh vvàà pphháátt ttrriiểểnn ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnƣƣớớcc VViiệệtt NNaamm..

Việc thành lập và phát triển doanh nghiệp nhà nước ở nước ta gắn

liền với lịch sử đấu tranh giành độc lập dân tộc và xây dựng xã hội chủ nghĩa.

Sự hình thành các doanh nghiệp nhà nước khái quát từ ba loại chính: (1) Đầu

tiên các doanh nghiệp nhà nước được hình thành từ việc quốc hữu hóa các xí

nghiệp tư bản tư nhân hoặc tiếp quản các doanh nghiệp của chính quyền cũ để

lại; (2) Loại thứ hai do Nhà nước trung ương đầu tư trực tiếp từ ngân sách nhà

nước hoặc vốn viện trợ xây dựng mới. Các doanh nghiệp loại này dần dần

chiếm lĩnh hầu hết các ngành kinh tế công nghiệp và dịch vụ quan trọng; (3)

Các doanh nghiệp nhà nước do chính quyền các địa phương thành lập trong

thời kỳ phân cấp quản lý cho địa phương, chủ yếu là thuộc lĩnh vực thương

mại, dịch vụ, cơ khí sản xuất… có quy mô nhỏ, hiệu quả sản xuất không cao.

Trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp (1945 – 1954), Việt Nam

thực hiện chủ trương “vừa kháng chiến vừa kiến quốc”, các cơ sở công

nghiệp được thành lập theo quy mô nhỏ, phân tán bí mật. Công nghiệp

quốc phòng và công nghiệp dân dụng phát triển, các xí nghiệp dân dụng

của nhà nước có nhiệm vụ cung cấp sản phẩm cho nhu cầu tối thiểu của xã

hội, cung cấp các nông cụ và phân bón cho nông nghiệp…Giai đoạn này có

nhà máy cơ khí Trần Hưng Đạo, nhà máy giấy Hoàng Văn Thụ, xí nghiệp

dệt Tháng Tám…các mỏ than Lam Sơn, Làng Cẩm, Tân Thanh hay mỏ chỉ

Bắc Sơn…Doanh nghiệp hoạt động theo chế độ cung cấp, theo kế hoạch

3322

của nhà nước, được nhà nước cấp vốn, trả lương, lãi lỗ nhà nước chịu.

Giai đoạn 1955 – 1975: Hòa bình được lập lại, doanh nghiệp nhà

nước phát triển một cách nhanh chóng ở các ngành công nghiệp, giao thông

vận tải…Doanh nghiệp nhà nước bắt đầu vươn lên vị trí chủ đạo trong nền

kinh tế. Công nghiệp quốc doanh năm 1957 chiếm 66,6% giá trị sản lượng

công nghiệp thì đến năm 1960 đã chiếm tới 90.8%; nông trường quốc doanh

từ 16 đơn vị cuối năm 1957 đến năm 1960 có 44 đơn vị; vận tải quốc doanh

năm 1957 mới chiếm 50,2% tổng khối lượng hàng hóa chu chuyển thì năm

1960 đã chiếm tới 75,5%; thương nghiệp quốc doanh và hợp tác xã mua bán

năm 1957 mới chiếm 31,3% tổng mức bán lẻ của bộ máy thương nghiệp đến năm 1960 đã tăng lên tới 74,3% 27. Trong giai đoạn này doanh nghiệp nhà

nước giữ vai trò chủ yếu như là một công cụ để thực hiện đường lối cải tạo xã

hội chủ nghĩa, các doanh nghiệp nhà nước vẫn hoạt động trong chế độ quản lý

như trước tức là nhà nước cấp toàn bộ vốn. Xét về chỉ tiêu tổng sản phẩm,

kinh tế quốc doanh chiếm từ 38,4% (năm 1960), đến 45,5% (năm 1965) và 44,4% (năm 1973), 47,5% (năm 1975), 51,7% (năm 1975) 28.

Giai đoạn 1976 – 1985: Giai đoạn này chủ yếu là xây dựng và phát

triển các doanh nghiệp nhà nước ở khu vực Miền Nam. Đến cuối giai đoạn

các thành phần kinh tế tư nhân, cá thể ở cả hai miền phát triển hơn, làm tăng

kinh tế ngoài quốc doanh và giảm tỷ trọng kinh tế doanh nghiệp nhà nước.

Tuy vậy hệ thống doanh nghiệp nhà nước vẫn là lực lượng kinh tế chiếm ưu

thế tuyệt đối trong các ngành sản xuất vật chất quan trọng của nền kinh tế.

Sau năm 1986, ở nước ta diễn ra công cuộc đổi mới nền kinh tế.

Khu vực doanh nghiệp nhà nước chiếm giữ hầu như toàn bộ các ngành công

2277 LLeeee KKaanngg WWoooo ((22000022)),, QQuuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm ggiiaaii đđooạạnn 11998866 –– 22000000,, ĐĐạạii hhọọcc KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii vvàà NNhhâânn vvăănn.. 2288 LLeeee KKaanngg WWoooo ((22000022)),, QQuuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm ggiiaaii đđooạạnn 11998866 –– 22000000,, ĐĐạạii hhọọcc KKhhooaa hhọọcc XXãã hhộộii vvàà NNhhâânn vvăănn..

3333

nghiệp như năng lượng (điện lực, than và dầu khí), khai khoáng, luyện kim,

chế tạo máy, phân bón, thuốc trừ sâu…Các ngành sản xuất hàng tiêu dùng

chủ lực thì doanh nghiệp nhà nước cũng có tỷ trọng áp đảo (70% vải, 85% giấy, 70% xe đạp, 60% xà phòng)…29. Hiện nay doanh nghiệp nhà nước vẫn

nắm giữ được vai trò của mình trong nền kinh tế quốc dân. Tuy nhiên do chủ

trương tổ chức, sắp xếp lại các doanh nghiệp nhà nước, tiến hành cổ phần hóa

nên số lượng các doanh nghiệp nhà nước đang hoạt động sản xuất kinh doanh

giảm đi đáng kể. Năm 2000 cả nước còn 5759 doanh nghiệp nhà nước chiếm

13,62%; năm 2002 là 5363 doanh nghiệp chiếm 8,52%; năm 2003 là 4845

doanh nghiệp chiếm 6,73% ; năm 2004 là 4597 doanh nghiệp chiếm 5,01% ;

năm 2005 là 4086 doanh nghiệp chiếm 3,62% ; năm 2006 là 3706 doanh nghiệp chiếm 2,82%.30

Trong giai đoạn 2007 – 2010 sẽ có 1553 doanh nghiệp được sắp xếp

trong đó có 950 doanh nghiệp sẽ cổ phần hóa. Theo đó đến cuối năm 2010 cả

nước sẽ còn 745 doanh nghiệp nhà nước trong đó có 517 công ty trách nhiệm

hữu hạn một thành viên, 105 công ty nông nghiệp và 215 công ty lâm nghiệp.

Bên cạnh đó sẽ có khoảng 60 tập đoàn, tổng công ty Nhà nước nắm giữ cổ phần chi phối 31.

22.. KKhhááii nniiệệmm ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnƣƣớớcc vvàà pphhâânn llooạạii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà

nnƣƣớớcc ởở VViiệệtt NNaamm

2.1 Khái niệm doanh nghiệp nhà nước

Trong điều lệ xí nghiệp công nghiệp quốc doanh ban hành kèm theo

Nghị định số 50/HĐBT ngày 23/3/1988 thì “Xí nghiệp công nghiệp quốc

3344

doanh (xí nghiệp độc lập, xí nghiệp liên hợp sau đây gọi chung là xí nghiệp) 2299 PPGGSS.. TTSS NNggôô QQuuaanngg MMiinnhh ((22000044)),, KKiinnhh ttếế nnhhàà nnưướớcc vvàà qquuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc.. 3300 TTổổnngg ccụụcc TThhốốnngg kkêê ((22000077)),, NNiiêênn ggiiáámm 22000077 3311 XXuuâânn HHòòaa,, DDooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ccầầnn tthhểể hhiiệệnn vvaaii ttrròò ổổnn đđịịnnhh vvĩĩ mmôô hhttttpp::////wwwwww..vvnneexxpprreessss..nneett//GGLL//KKiinnhh--ddooaannhh//22000088//0088//33BBAA0055550066//

là đơn vị kinh tế cơ sở, khâu cơ bản của nền kinh tế quốc dân xã hội chủ

nghĩa, là đơn vị sản xuất hàng hóa có kế hoạch nhằm đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng của xã hội, có tư cách pháp nhân và hạch toán kinh tế độc lập” 32.

Theo quy chế về thành lập và giải thể doanh nghiệp nhà nước ban hành kèm

theo Nghị định số 388/HĐBT ngày 20/11/1991 có nêu “ Doanh nghiệp nhà

nước là tổ chức kinh doanh do Nhà nước thành lập, đầu tư vốn và quản lý với

tư cách chủ sở hữu. Doanh nghiệp nhà nước là một pháp nhân kinh tế, hoạt

động theo pháp luật và bình đẳng trước pháp luật. Doanh nghiệp nhà nước hoạt động theo định hướng của Nhà nước, thực hiện hạch toán kinh tế.” 33.

Tại kỳ họp thứ 7, Quốc hội khóa IX đã thông qua Luật Doanh

nghiệp nhà nước 1995 (20/4/1995), khái niệm về doanh nghiệp nhà nước

được chính thức đưa ra: “Doanh nghiệp nhà nước là tổ chức kinh tế do Nhà

nước đầu tư vốn, thành lập và tổ chức quản lý, hoạt động kinh doanh, hoặc

hoạt động công ích nhằm thực hiện các mục tiêu kinh tế, xã hội do Nhà nước

giao. Doanh nghiệp nhà nước có tư cách pháp nhân, có các quyền và nghĩa vụ

dân sự, tự chịu trách nhiệm về toàn bộ hoạt động kinh doanh trong phạm vi số

3322 hhttttpp::////vvbbqqppppll..mmoojj..ggoovv..vvnn//llaaww//vvii//11998811__ttoo__11999900//11998888//119988880033//119988880033222200000011 3333 hhttttpp::////vvbbqqppppll..mmoojj..ggoovv..vvnn//llaaww//vvii//11999911__ttoo__22000000//11999911//119999111111//119999111111220000000011

3355

vốn do doanh nghiệp quản lý”

Hình 2: Những đặc điểm của doanh nghiệp nhà nƣớc

Tháng 11/2003, kỳ họp thứ tư Quốc hội khóa XI đã thông qua Luật

doanh nghiệp nhà nước 2003, đưa ra khái niệm: “Doanh nghiệp nhà nước là

tổ chức kinh tế do Nhà nước sở hữu toàn bộ vốn điều lệ hoặc có cổ phần, vốn

góp chi phối được tổ chức dưới hình thức công ty nhà nước, công ty cổ phần,

công ty trách nhiệm hữu hạn”. Đây là một khái niệm phù hợp với tình hình

thực tế đổi mới cơ chế quản lý, sắp xếp và tổ chức lại các doanh nghiệp nhà

nước, phù hợp với sự phát triển của nền kinh tế quốc dân ở nước ta, đảm bảo

có thể quản lý chặt chẽ, có hiệu quả số lượng lớn các doanh nghiệp nhà nước

và số vốn của Nhà nước đầu tư vào các doanh nghiệp, đảm bảo cho các doanh

nghiệp nhà nước có quyền tự chủ, năng động, sáng tạo, linh hoạt trong quá

trình tổ chức, quản lý sản xuất kinh doanh, dịch vụ, tăng hiệu quả, khả năng

cạnh tranh trong điều kiện nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, hội nhập kinh tế khu vực và kinh tế thế giới 34.

2.2 Phân loại doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam

Việc phân loại các doanh nghiệp nhà nước ở nước ta có thể dựa trên

3344 HHooàànngg HHàà ((22000055)) QQuuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ccơơ cchhếế qquuảảnn llýý ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm ttừừ 11998866 đđếếnn nnaayy –– tthhựựcc ttrrạạnngg vvàà ggiiảảii pphháápp,, ĐĐạạii hhọọcc KKiinnhh ttếế qquuốốcc ddâânn..

3366

các tiêu chí phân loại như sau:

Hình 3: Các tiêu chí phân loại doanh nghiệp nhà nƣớc

- Dựa theo mục tiêu hoạt động của doanh nghiệp, Luật Doanh nghiệp nhà

nước 1995 phân doanh nghiệp nhà nước thành 2 loại: (1) Doanh nghiệp nhà

nước hoạt động công ích là các doanh nghiệp hoạt động sản xuất, cung ứng

hàng hóa, dịch vụ công cộng theo chính sách của Nhà nước, hoặc trực tiếp

thực hiện nhiệm vụ quốc phòng an ninh; (2) Doanh nghiệp nhà nước hoạt

động kinh doanh là doanh nghiệp nhà nước hoạt động chủ yếu nhằm mục tiêu

lợi nhuận. Theo Luật Doanh nghiệp nhà nước 2003 không còn cách phân chia

này nữa.

- Dựa theo mức độ sở hữu có thể chia thành 2 loại: (1) Loại doanh nghiệp

nhà nước có một chủ sở hữu duy nhất là Nhà nước (Nhà nước nắm 100%

vốn); (2) Loại doanh nghiệp nhà nước có nhiều chủ sở hữu vốn trong đó Nhà

nước chiếm trên 50% vốn điều lệ thông qua cổ phần hoặc vốn góp trong

doanh nghiệp và giữ quyền chi phối doanh nghiệp đó.

- Dựa theo mô hình tổ chức hoạt động có thể chia thành 2 nhóm: (1)

Doanh nghiệp nhà nước độc lập và doanh nghiệp nhà nước thành viên hạch

toán độc lập thuộc các Tổng công ty nhà nước; (2) Doanh nghiệp nhà nước là

các Tổng công ty nhà nước. Đây là cách phân loại dựa trên quyết định số

155/2004/QĐ-TTg ngày 24/8/2004).

- Dựa theo mô hình tổ chức quản lý tại doanh nghiệp được chia thành 2

loại: (1) Doanh nghiệp nhà nước có Hội đồng quản trị; (2) Doanh nghiệp nhà

nước không có Hội đồng quản trị.

- Dựa theo cấp thực hiện các quyền và nghĩa vụ của chủ sở hữu thì doanh

nghiệp nhà nước được chia thành 3 nhóm: (1) Doanh nghiệp nhà nước do các

3377

Bộ, ủy ban nhân dân tỉnh quản lý; (2) Doanh nghiệp nhà nước do Hội đồng

quản trị quản lý; (3) Doanh nghiệp nhà nước do Tổng công ty đầu tư và kinh

doanh vốn nhà nước quản lý.

- Dựa theo các ngành kinh tế- kỹ thuật. Đây là cách phân loại phổ biến và

được nhiều quốc gia trên thế giới sử dụng vì cách phân loại này giúp cho các

nhà hoạch định chiến lược quốc gia xác định được cơ cấu của nền kinh tế, đưa

ra được các cơ chế quản lý, các chính sách ưu đãi đầu tư…Với cách phân loại

này, doanh nghiệp nhà nước được chia làm 4 nhóm chính: (1) Doanh nghiệp

nhà nước thuộc các ngành nông, lâm, ngư, nghiệp; (2) Doanh nghiệp nhà

nước thuộc các ngành công nghiệp, xây dựng; (3) Doanh nghiệp nhà nước

thuộc các ngành dịch vụ, thương mại, vận tải, bưu chính viễn thông, du lịch;

(4) Doanh nghiệp thuộc các ngành còn lại.

Hiện nay ở nước ta, phân chia doanh nghiệp nhà nước dựa trên mức

3388

độ sở hữu, trên tiêu chí quyền chi phối:

Hình 4: Các loại hình doanh nghiệp nhà nƣớc

33.. VVaaii ttrròò ccủủaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnƣƣớớcc ttrroonngg nnềềnn kkiinnhh ttếế..

3.1 Doanh nghiệp nhà nước giữ vai trò, vị trí then chốt, là công cụ, chỗ dựa

kinh tế cho nhà nước thực hiện sự quản lý nhà nước đối với toàn bộ nền

kinh tế nói chung một cách có hiệu lực, có hiệu quả.

Doanh nghiệp nhà nước là nơi cung cấp nguồn lực chính và chủ yếu

cho hoạt động của Nhà nước. Doanh nghiệp nhà nước chính là công cụ đặc

biệt có hiệu quả để thúc đẩy nền kinh tế phát triển theo định hướng xã hội chủ

nghĩa, tăng cường và củng cố an ninh quốc phòng. Theo số liệu của Tổng cục

Thống kê tổng sản phẩm trong nước của của doanh nghiệp nhà nước năm

2000 là 17014 tỷ đồng chiếm 38,52%; năm 2003 là 239736 tỷ đồng chiếm

39,08%; năm 2004 là 279704 tỷ đồng chiếm 39,1%; năm 2005 là 322241 tỷ

đồng chiếm 38,4%; năm 2006 là 364250 tỷ đồng chiếm 37,39%; năm 2007 là

416794 tỷ đồng chiếm 36,43%. Đồng thời các doanh nghiệp nhà nước cũng

đã giải quyết công ăn việc làm cho một số lượng lớn lao động trong nước:

năm 2000 là 20888 lao động chiếm 59,05%; năm 2003 là 2264924 lao động

chiếm 43,77%; năm 2004 là 2250372 lao động chiếm 39%; năm 2005 là

2037660 lao động chiếm 32,67%; năm 2006 là 1899937 lao động chiếm 28,29%.35 Tính trong giai đoạn 2000 – 2007, các doanh nghiệp nhà nước đã

đóng góp gần 39% GDP và 40% tổng thu ngân sách.

Hơn nữa trong những năm qua, các doanh nghiệp nhà nước là nơi

tập trung đào tạo, rèn luyện và cung cấp nhiều cán bộ lãnh đạo cho Đảng và

3399

nhà nước ta. 3355 TTổổnngg ccụụcc TThhốốnngg kkêê ((22000077)),, NNiiêênn ggiiáámm 22000077

3.2 Doanh nghiệp nhà nước đóng vai trò bổ sung thị trường khi cần thiết.

Doanh nghiệp nhà nước có khả năng huy động và tập trung nguồn

vốn, tổ chức sản xuất hiện đại với quy mô lớn, có khả năng tự nghiên cứu đầu

tư khoa học kỹ thuật, áp dụng công nghệ tiên tiến hiện đại, đi đầu trong một số

lĩnh vực thuộc công nghệ vi sinh, vi điện tử… Hiện nay doanh nghiệp nhà nước

là đối tác chính trong liên doanh, liên kết với bên ngoài, đồng thời doanh

nghiệp nhà nước cũng đã thực hiện những biện pháp cần thiết để thu hút đầu tư.

Doanh nghiệp nhà nước là công cụ trực tiếp để tham gia, khắc phục

những hạn chế, những mặt trái của kinh tế thị trường, góp phần quan trọng

vào việc điều tiết quan hệ cung cầu, bình ổn giá cả, chống lạm phát…. Doanh

nghiệp nhà nước đã trở thành những trung tâm kinh tế lớn tạo điều kiện cho

các thành phần kinh tế khác phát triển. Doanh nghiêp nhà nước chiếm một

phần quan trọng trong xuất nhập khẩu; đầu tư và phát triển các ngành kinh

doanh đòi hỏi vốn lớn, thu hồi vốn lâu dài, lãi suất ở mức thấp, độ rủi ro lại

cao; cung cấp những hàng hóa dịch vụ công cộng mà các thành phần kinh tế

khác không muốn đầu tư hoặc không có khả năng đầu tư vào.

3.3 Doanh nghiệp nhà nước đóng vai trò là lực lượng quan trọng để thông

qua đó Nhà nước thực hiện chức năng xã hội.

Doanh nghiệp nhà nước là mô hình kinh tế xã hội thực hiện các

quan hệ sản xuất tiên tiến, để các doanh nghiệp khác học tập và đi theo định

hướng xã hội chủ nghĩa. Doanh nghiệp nhà nước phát triển đảm bảo cho các

nhu cầu thiết yếu và hỗ trợ cho sự phát triển của vùng miền núi, vùng sâu,

vùng xa, đảm bảo an ninh quốc phòng, góp phần thực hiện chính sách dân tộc,

rút ngắn sự phát triển chêch lệch giữa các vùng, miền.

Doanh nghiệp nhà nước là đơn vị đi đầu trong việc thực hiện chủ

trương uống nước nhớ nguồn, xóa đói giảm nghèo, khắc phục hậu quả của

thiên tai, cứu trợ xã hội và tham gia các hoạt động nhân đạo. Doanh nghiệp

4400

nhà nước đóng vai trò là công cụ kinh tế, là lực lượng vật chất trong tay Nhà

nước để Nhà nước trực tiếp khống chế, điều tiết vĩ mô nền kinh tế theo các

chương trình, các chiến lược phát triển kinh tế, xã hội.

II. QUÁ TRÌNH THỰC HIỆN TÁCH QUYỀN CHỦ SỞ HỮU RA KHỎI

QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH NGHIỆP TRONG CÁC DOANH

NGHIỆP NHÀ NƢỚC Ở VIỆT NAM.

11.. TTrroonngg nnềềnn kkiinnhh ttếế kkếế hhooạạcchh hhóóaa ttậậpp ttrruunngg..

1.1 Các quy định của Hiến pháp về vai trò quản lý của nhà nước đối với

nền kinh tế nước ta.

Cách mạng tháng Tám thành công, thành lập nước Việt Nam dân

chủ cộng hòa. Năm 1946, ban hành bản Hiến pháp đầu tiên, khảng định vai trò của Nhà nước trong lĩnh vực kinh tế “lập dự án ngân sách hàng năm” 36.

Ngày 01/01/1948 Chủ tịch Hồ Chí Minh đã ký Sắc lệnh số 104-SL về

“nguyên tắc căn bản của doanh nghiệp quốc gia” là cơ sở pháp lý đầu tiên về

tổ chức doanh nghiệp nhà nước. Một năm sau Sắc lệnh này được bổ sung

bằng Sắc lệnh 9-SL ban hành ngày 25/02/1949 về phân cấp thành lập các

doanh nghiệp. Hoạt động của các doanh nghiệp nhà nước được thực hiện theo

điều lệ tạm thời số 214-TTg do Thủ tướng Chính phủ ký ngày 30/12/1952.

Các Sắc lệnh này đã quy định xí nghiệp quốc doanh thuộc sở hữu Quốc gia do

nhà nước quản lý có nhiệm vụ sản xuất ra các sản phẩm đáp ứng nhu cầu của

đất nước, tăng thêm tài chính quốc gia và các xí nghiêp này có vốn tự trị,

không thuộc ngân sách của nhà nước.

Ngày 31/12/1959 Quốc hội khóa I đã thông qua Hiến pháp mới. Bản

Hiến pháp 1959 này lần đầu tiên chính thức ghi nhận vai trò quản lý kinh tế

3366hhttttpp::////vvnntthhuuqquuaann..nneett//ttrruuyyeenn//ttrruuyyeenn..aassppxx??ttiidd==22qqttqqvv33mm33223377nn11nnqqnnqqnnqqnn3311nn334433ttqq8833aa33qq33mm33 223377nnvvnn&&ccoocchhuu

4411

của Nhà nước về mặt pháp lý “Nhà nước lãnh đạo hoạt động kinh tế theo một

kế hoạch thống nhất” 37. Trong giai đoạn này Nhà nước đã tiến hành thực hiện

chế độ kế hoạch hóa nền kinh tế quốc dân, đề ra các chương trình, các chính

sách kinh tế khuyến khích sản xuất phát triển trong đó tập trung chủ yếu vào

phát triển nông nghiệp, xây dựng các công trình thủy lợi. Từ đó tạo điều kiện

cho công cuộc xây dựng kinh tế và bảo vệ miền Bắc xã hội chủ nghĩa, miền

Bắc từ chỗ trước kia phải nhập khẩu hầu hết các mặt hàng tiêu dùng thì nay

đã tự cung cấp được phần lớn mặt hầng chủ yếu cần thiết cho đời sống nhân

dân; đồng thời là chi viện cho miền Nam tiến tới thống nhất nước nhà.

Tại kỳ họp thứ 7 ngày 18/12/1980 Quốc hội khóa VI đã nhất trí

thông qua Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam 1980. Hiến

pháp 1980 tiếp tục khảng định lại vai trò quản lý kinh tế của nhà nước “Nhà

nước lãnh đạo nền kinh tế quốc dân theo kế hoạch thống nhất” và nhiệm vụ

trọng tâm của Nhà nước xã hội chủ nghĩa là “tổ chức nền sản xuất xã hội theo

hướng sản xuất lớn xã hội chủ nghĩa; xây dựng và bảo đảm tôn trọng pháp luật kinh tế” 38. Trong khuôn khổ kế hoạch hóa, Nhà nước đã bắt đầu đưa ra

những chính sách thử nghiệm để cho phép hình thành yếu tố thị trường như là

cho phép các xí nghiệp quốc doanh được chủ động xây dựng kế hoạch, bộ

phận kế hoạch của các xí nghiệp được tự ký kết hợp đồng… có tác dụng phát

huy sự sáng tạo của các xí nghiệp, cho phép các đơn vị có thể tự chủ hơn

trong việc bố trí lực lượng sản xuất. Những cải cách này nhằm khắc phục và

sửa đổi một số những nhược điểm của cơ chế kế hoạch hóa tập trung.

Tại kỳ họp thứ 11, Quốc hội khóa VIII vào ngày 15/4/1992 đã nhất

trí thông qua Hiến pháp 1992, mở đường cho sự phát triển của nền kinh tế

3377hhttttpp::////vvnntthhuuqquuaann..nneett//ttrruuyyeenn//ttrruuyyeenn..aassppxx??ttiidd==22qqttqqvv33mm33223377nn11nnqqnnqqnn44nn3311nn3344 33ttqq8833aa33qq33mm33223377nnvvnn&&ccoocchhuu 3388hhttttpp::////vvnntthhuuqquuaann..nneett//ttrruuyyeenn//ttrruuyyeenn..aassppxx??ttiidd==22qqttqqvv33mm33223377nn11nnqqnn44nn00nn3311nn334433ttqq8833aa33qq33mm33 223377nnvvnn&&ccoocchhuu

4422

hàng hóa nhiều thành phần, sử dụng cơ chế thị trường để tạo ra môi trường

kinh doanh và ngày càng cải thiện nó. Cùng với việc chuyển đổi từ nền kinh

tế kế hoạch hóa tập trung quan liêu, bao cấp sang nền kinh tế thị trường có sự

quản lý của nhà nước theo định hướng xã hội chủ nghĩa là việc cải cách bộ

máy Nhà nước, hoàn thiện hệ thống chính trị, mở rộng dân chủ xã hội chủ

nghĩa, tăng cường pháp chế xã hội chủ nghĩa.

1.2 Nhận xét.

Với mô hình kinh tế kế hoạch hóa tập trung Nhà nước đã tập trung

được một cách có hiệu quả các nguồn lực của xã hội vào trong tay mình để

thực hiện các nhiệm vụ chung của đất nước. Trong giai đoạn đầu sau khi

giành được độc lập, sự can thiệp đến tận chi tiết của Nhà nước đã có tác dụng

thúc đẩy quá trình công nghiệp hóa diễn ra nhanh hơn do đã tập trung được

nguồn lực vốn và con người vào một số lĩnh vực quan trọng làm nền tảng cho

các ngành công nghiệp phát triển, tạo nên sức mạnh kinh tế của Nhà nước

trong điều kiện có chiến tranh. Nhà nước đã trực tiếp điều khiển các hoạt

động kinh tế quan trọng thông qua những hệ thống kế hoạch đầu tư trực tiếp,

các kế hoạch sản xuất cung ứng vật tư, bao tiêu sản phẩm… Đây được coi là

ưu điểm lớn nhất của mô hình kinh tế kế hoạch hóa tập trung.

Thực tế cho thấy rằng, với mô hình kinh tế kế hoạch hóa tập trung

Nhà nước đã can thiệp quá sâu vào các quan hệ kinh tế, dẫn đến toàn bộ

quá trình sản xuất, phân phối, trao đổi, tiêu dùng diễn ra theo một kế hoạch

nhất định mà không chú trọng đến năng suất, chất lượng, hiệu quả sản xuất.

Hơn thế thì Nhà nước còn trực tiếp thực hiện đầu tư phát triển, chi phối đến

hầu hết các hoạt động kinh tế do vậy mà chức năng điều chỉnh không còn

là chức năng hàng đầu của Nhà nước nữa mà chủ yếu là thực hiện chức

năng phát triển. Chức năng quản lý kinh tế vĩ mô và quản lý kinh doanh

4433

sản xuất của bộ máy Nhà nước đã không còn phân biệt mà hòa nhập vào

nhau. Điều đó dẫn đến tình trạng quan liêu và độc quyền của mô hình kinh tế kế hoạch tập trung 39.

Với mô hình kinh tế kế hoạch hóa tập trung này, Nhà nước ta có ít

khả năng hoạch định các chính sách khuyến khích doanh nghiệp, kích thích sự

năng động, sáng tạo do các doanh nghiệp nhà nước thường ỷ lại vào ngân

sách Nhà nước. Các quyết định liên quan đến sản xuất của xí nghiệp đều do

các Bộ chuyên ngành quyết định, Chính phủ có Ủy ban kế hoạch Nhà nước

điều phối công việc nên các Bộ chuyên ngành hầu như không có sự phối hợp

cần thiết, một Bộ chỉ chỉ đạo theo hệ thống dọc.

22.. TTrroonngg nnềềnn kkiinnhh ttếế tthhịị ttrrƣƣờờnngg đđịịnnhh hhƣƣớớnngg xxãã hhộộii cchhủủ nngghhĩĩaa..

2.1 Vai trò của Nhà nước đối với hoạt động của doanh nghiệp .

Khi nước ta thực hiện công cuộc thị trường hóa nền kinh tế, nền

kinh tế vận hành theo cơ chế thị trường thì vai trò của Nhà nước vẫn tiếp tục

được khảng định. Nhà nước đã thể hiện vai trò của mình theo một cách thức

mới, áp dụng một hệ thống chính sách với hàng loạt các biện pháp vĩ mô mới.

Nhà nước đã không còn quyết định toàn bộ các quá trình kinh tế thông qua cơ

chế kế hoạch hóa tập trung như trước kia nữa mà hướng vào các chính sách

kinh tế mới trong đó chủ yếu là các chính sách tài chính, chính sách tiền tệ,

chính sách thương mại. Những chính sách kinh tế vĩ mô này đã có tác dụng

rất lớn trong việc định hướng, điều hành vĩ mô sự phát triển của nền kinh tế;

góp phần tạo lập thị trường, cải thiện môi trường kinh doanh cho các tổ chức

kinh tế cũng như các cá nhân của mọi thành phần kinh tế hoạt động theo các

định hướng của cơ chế thị trường, trong khuôn khổ hành lang pháp lý do Nhà

nước định ra. Với những định hướng chính sách mới này, các chỉ tiêu và mục

3399 LLêê ĐĐăănngg DDooaannhh ((11999966)),, CCơơ ssởở kkhhooaa hhọọcc vvàà tthhựựcc ttiiễễnn ccủủaa ccôônngg ccuuộộcc đđổổii mmớớii kkiinnhh ttếế ởở VViiệệtt NNaamm,, ĐĐạạii hhọọcc KKiinnhh ttếế QQuuốốcc ddâânn..

4444

tiêu kinh tế không còn mang tính kế hoạch, tính mệnh lệnh như trước mà chỉ

mang tính gợi ý, hướng dẫn cho các doanh nghiệp thực hiện theo định hướng

vĩ mô của Nhà nước.

Đặc biệt là trong những năm gần đây, có thể thấy một sự thay đổi

quan trọng là Nhà nước đã từng bước phân định rõ vai trò quản lý Nhà nước

với tư cách là chủ sở hữu của các doanh nghiệp nhà nước với vai trò quản lý

kinh doanh của người đại diện chủ sở hữu tại khu vực sản xuất kinh doanh.

Nhà nước đã không còn quyết định mọi vấn đề của doanh nghiệp, mà đã chú

trọng vào việc thực hiện vai trò xây dựng các chính sách kinh tế vĩ mô trên cơ

sở thị trường, thông qua những chính sách tài chính của mình để thực hiện

việc phân cấp quản lý tài chính, giao quyền rộng rãi cho các địa phương, các

doanh nghiệp, giúp các doanh nghiệp đặc biệt là các doanh nghiệp nhà nước

có thể giải quyết được rất nhiều ách tắc trong họat động sản xuất kinh doanh

của mình. Nhà nước đã thực hiện đúng chức năng chủ sở hữu tài sản công

cộng, phân biệt quản lý Nhà nước về kinh tế với quản trị doanh nghiệp của

người sản xuất kinh doanh, để từ đó tách bạch được chức năng quản lý nhà

nước với chức năng kinh doanh của các doanh nghiệp nhà nước.

Từ năm 1986 khi nước ta bắt đầu thực hiện công cuộc cải cách nền

kinh tế cho đến nay, vai trò kinh tế của Nhà nước trong công tác quản lý nền

kinh tế đã từng bước được Nhà nước triển khai. Việc thực hiện đúng vai trò

kinh tế này được thể hiện trong các nội dung cụ thể như: xóa bỏ đi sự kỳ thị

và thúc đẩy sự phát triển của khu vực kinh tế tư nhân trong một môi trường

cạnh tranh; tạo lập đồng bộ các yếu tố của nền kinh tế thị trường đặc biệt là

đối với các thị trường còn sơ khai như thị trường lao động, thị trường tài

chính – tiền tệ, thị trường chứng khoán, thị trường bất động sản…. Nền kinh

tế nước ta đã được Nhà nước thực hiện công cuộc chuyển dịch cơ cấu trên cả

ba phương diện là thành phần kinh tế, ngành kinh tế và vùng kinh tế lãnh thổ

để tạo các tiền đề cho việc thực hiện quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa

4455

đất nước.

2.2 Giai đoạn đầu áp dụng quyền quản trị doanh nghiệp.

Đây là giai đoạn trước khi có văn bản luật doanh nghiệp nhà nước.

Giai đoạn đầu áp dụng quyền quản trị doanh nghiệp được nghiên cứu ở đây

chính là giai đoạn từ 1987 – 1995, được thể hiện qua một số các quyết định,

các nghị định của các cơ quan quản lý Nhà nước. * Quyết định số 217/QĐ - HĐBT ngày 14/11/1987 4400

Quyết định số 217/QĐ - HĐBT do Hội đồng Bộ trưởng nay là

Chính phủ ban hành ngày 14/11/1987 là văn bản đầu tiên nhằm cụ thể hóa

Nghị quyết của Hội nghị Trung ương 3 (Khóa VI) về các chính sách đổi mới

kế hoạch hóa và hạch toán kinh doanh xã hội chủ nghĩa đối với các xí nghiệp

quốc doanh; có nội dung chủ yếu là: (1) Chỉ kiểm soát từ 1 – 3 chỉ tiêu pháp

lệnh, doanh nghiệp nhà nước được quyền chủ động trong kế hoạch, phương

án kinh doanh, được lựa chọn mặt hàng, số lượng hàng hóa dịch vụ; (2) Xóa

bỏ chế độ cấp phát vật tư bằng việc mua bán vật tư, sản phẩm; (3) Không giao

kế hoạch tiêu thụ, giá cả; (4) Cấp phát một phần ban đầu tài sản cố định và

lưu động cho doanh nghiệp nhà nước, nhà nước ủy quyền cho Hội đồng quản

trị và cán bộ công chức trong doanh nghiệp trực tiếp quản lý – sử dụng; (5)

Buộc doanh nghiệp nộp khấu hao tài sản cố định vào ngân sách nhà nước; (6)

Cho phép doanh nghiệp được quyền chủ động vay vốn từ nhiều nguồn khác

nhau, được ký kết và thực hiện hợp đồng kinh doanh với doanh nghiệp

khác…

Thời kỳ bao cấp toàn bộ khấu hao phải nộp vào ngân sách nhà nước

để tái đầu tư tài sản cố định theo một kế hoạch và chế độ cấp phát trả lại. Đến

quyết định 217, nhà nước cho phép doanh nghiệp nhà nước giữ lại 100% khấu

hao, coi như nguồn vốn tự có. Quyết định 217/QĐ - HĐBT được coi là một

4400 hhttttpp::////lleeggaall..kkhhaaiittrrii..vvnn//IInnddeexx..aasspp??AAcctt==VViieeww&&DDoocc==1111994411&&PPrroo==1122&&TTrreeee==2255

4466

mốc quan trọng đánh dấu việc giảm bớt sự can thiệp của Nhà nước để đảm

bảo quyền tự chủ sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp nhà nước; bắt

đầu từng bước xóa bỏ chế độ bao cấp, chuyển các xí nghiệp sang hạch toán

kinh doanh.

Vị trí của các xí nghiệp quốc doanh được nhấn mạnh và khảng định

là một đơn vị kinh tế cơ sở, cơ bản của nền kinh tế quốc dân xã hội chủ nghĩa,

sản xuất hàng hóa và dịch vụ cần thiết nhằm đáp ứng nhu cầu ngày càng tăng

của xã hội, tạo nguồn thu ngày càng lớn cho ngân sách quốc gia và cải thiện

từng bước đời sống công nhân viên chức. Các xí nghiệp quốc doanh hoạt

động theo những nguyên tắc chủ yếu như: tuân thủ theo sự lãnh đạo của Đảng

và sự quản lý thống nhất của Nhà nước; thực hiện chế độ tự chủ sản xuất kinh

doanh trong phạm vi pháp luật quy định, tự chủ xây dựng và thực hiện kế

hoạch dài hạn, trung hạn và ngắn hạn trong họat động sản xuất kinh doanh

của mình; quản lý theo chế độ một thủ trưởng trên cơ sở thực hiện quyền làm

chủ của tập thể người lao động; thực hiện hạch toán kinh doanh xã hội chủ

nghĩa, giải quyết được mối quan hệ giữa lợi ích của toàn xã hội với lợi ích của

người lao động… Như vậy với quyết định 217/QĐ - HĐBT thì tài sản trong

doanh nghiệp nhà nước đã được giao cho tập thể người lao động trong doanh

nghiệp mà đứng đầu là giám đốc để trực tiếp quản lý, sử dụng và phát triển

sản xuất kinh doanh theo mục tiêu đồng thời không ngừng mở rộng các họat

động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp với hiệu quả ngày càng được

nâng cao. Đây chính là sự thể hiện bước đầu trong việc tách chức năng quản

lý hành chính nhà nước ra khỏi chức năng sản xuất kinh doanh của các doanh

nghiệp. * Nghị định số 98 – HĐBT ngày 02/06/1988 4411

Nghị định số 98 – HĐBT do Hội đồng Bộ trưởng nay là Chính phủ

4411 hhttttpp::////vvbbqqppppll..mmoojj..ggoovv..vvnn//llaaww//vvii//11998811__ttoo__11999900//11998888//119988880066//119988880066002200000011

4477

ban hành ngày 02/06/1998 quy định về quyền làm chủ của tập thể lao động tại

xí nghiệp quốc doanh. Việc làm chủ của tập thể lao động tại xí nghiệp dựa

trên những nguyên tắc cơ bản là: (1) Làm chủ dựa trên cơ sở chế độ tự chủ

sản xuất kinh doanh được quy định trong Điều lệ xí nghiệp, theo Hiến pháp

và pháp luật, dưới sự lãnh đạo của Đảng và sự quản lý thống nhất của Nhà

nước đối với xí nghiệp quốc doanh; (2) Thực hiện quyền làm chủ thông qua

Đại hội công nhân viên chức, Hội đồng xí nghiệp, Ban thanh tra công

nhân…đồng thời với sự đại diện của các tổ chức quần chúng trong xí nghiệp

được pháp luật thừa nhận, bảo đảm thực hiện chế độ một thủ trưởng trong

công tác quản lý xí nghiệp; (3) Thực hiện quyền làm chủ của tập thể lao động

hướng vào mục tiêu hoàn thành vượt mức kế hoạch sản xuất kinh doanh của

xí nghiệp, giải quyết đúng đắn mối quan hệ giữa lợi ích tòan xã hội, lợi ích

thập thể và lợi ích người lao động, bảo đảm cho mọi thành viên của tập thể

lao động trong xí nghiệp không ngừng phát triển toàn diện.

Đại hội bầu ra Hội đồng xí nghiệp là cơ quan thường trực hoạt động

giữa hai kỳ Đại hội công nhân viên chức gồm 7 đến 21 người có nhiệm kỳ là

2 năm để giám sát thực hiện nghị quyết của Đại hội công nhân viên chức, kiến

nghị những chủ trương và biện pháp cần thiết để thực hiện nghị quyết, giải

quyết những vấn đề mới phát sinh thuộc thẩm quyền của Đại hội công nhân

viên chức và sẽ báo cáo lại trong kỳ đại hội gần nhất. Ban thanh tra công nhân

gồm 5 đến 15 người do Đại hội công nhân viên chức bầu ra, cũng có nhiệm

kỳ 2 năm để giám sát, kiểm tra mọi họat động sản xuất kinh doanh và phân

phối trong doanh nghiệp.

Giám đốc vừa là đại diện cho Nhà nước vừa là đại diện cho tập thể

người lao động, có quyền điều hành hoạt động của doanh nghiệp theo đúng kế

hoạch, chính sách pháp luật của Nhà nước và nghị quyết của Đại hội công

nhân viên chức, chịu trách nhiệm trước Nhà nước và tập thể lao động về kết

quả sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp. Trong quá trình sản xuất kinh

4488

doanh của xí nghiệp, nếu cần thay đổi mục tiêu kế hoạch mà Đại hội công

nhân, viên chức đã quyết định Giám đốc xí nghiệp đề nghị Hội đồng xí

nghiệp xem xét quyết định điều chỉnh. * Quyết định số 195 – HĐBT ngày 02/12/1989 4422

Quyết định số 195 – HĐBT do Hội đồng Bộ trưởng ban hành ngày

02/12/1989 sửa đổi, bổ sung cho Quyết định số 217 – HĐBT ngày

14/11/1987. Quyết định số 195 – HĐBT đã có những bổ sung sửa đổi như:

phải kiểm kê đánh giá lại tài sản hiện đang có tại doanh nghiệp và làm thủ

thục giao quyền cho doanh nghiệp quản lý và sử dụng; bỏ chế độ bán vật tư,

mua sản phẩm theo hợp đồng kinh tế cả đối với sản phẩm trọng yếu sản xuất

theo kế hoạch của Nhà nước giao; giao cho các cơ quan tài chính và cơ quan

quản lý Nhà nước cấp trên trực tiếp quy định tỷ lệ và thời gian khấu hao tài

sản cố định thuộc nguồn vốn ngân sách cấp, phần khấu hao để lại cho doanh

nghiệp sử dụng vào việc hình thành quỹ phát triển sản phẩm và doanh nghiệp

phải gửi tiền trích khấu hao này vào tài khoản ngân hàng đầu tư xây dựng cơ

bản, khi có nhu cầu mua sắm tài sản cố định để phát triển sản xuất, được các

cơ quan quản lý nhà nước cấp trên phê duyệt thì mới được rút ra để sử dụng;

quy định nhịp độ tăng trưởng quỹ lương phải luôn thấp hơn nhịp độ tăng

trưởng của năng suất để bảo đảm cho người lao động có thu nhập phù hợp với

kết quả lao động của mình, tránh tình trạng vi phạm nguyên tắc tài chính,

không để cho lợi ích cá nhân, lợi ích của tập thể lấn án đi lợi ích quốc gia.

* Nhà nước bắt đầu thực hiện việc trao quyền quản lý và sử dụng vốn, trách

nhiệm bảo toàn vốn cho doanh nghiệp nhà nước theo quyết định 332/HĐBT

ngày 23/10/1991. Các doanh nghiệp nhà nước được quyền chủ động đổi mới,

thay thế, thanh lý tài sản cố định hết thời hạn khấu hao. Nhà nước giao quyền

4422 hhttttpp::////lleeggaall..kkhhaaiittrrii..vvnn//IInnddeexx..aasspp??AAcctt==VViieeww&&DDoocc==1111994433&&PPrroo==1122&&TTrreeee==5511

4499

tự chủ hơn cho doanh nghiệp nhà nước trong việc phân chia lợi tức và được

trích cho quỹ khuyến khích phát triển sản xuất ít nhất 35% lợi tức, thực hiện

khoán thí điểm cho tập thể và các nhân người lao động.

Như vậy từ năm 1987 – 1995, qua gần 10 năm thực hiện thí điểm

quyền tự chủ kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước, số lượng doanh nghiệp

nhà nước đã tăng lên nhanh chóng trong đó có nhiều doanh nghiệp do quận

huyện thành lập không bảo đảm điều kiện duy trì hoạt động sản xuất kinh

doanh. Có những doanh nghiệp nhà nước phát huy được tính chủ động, tự chủ

kinh doanh nên đã tăng thu nhập đáng kể nhưng cũng không ít doanh nghiệp

lâm vào tình trạng thua lỗ lớn. Nhà nước bỏ vốn ban đầu để thành lập doanh

nghiệp nhà nước đã thu về nhiều khoản trùng lập như khấu hao cơ bản, tiền

thu về sử dụng vốn, nộp tích lũy cho nhà nước… nên đã làm giảm đi một

phần tính tự chủ của doanh nghiệp. Các doanh nghiệp nhà nước phải nộp vào

ngân sách hàng năm số tiền từ 2% - 6% trên số vốn đã đầu tư vào doanh

nghiệp. Khoản thu mang tính chất chi phí vốn đầu tư này đã làm cho nhiều

doanh nghiệp thua lỗ mất dần đi vốn kinh doanh…

Nhà nước giao vốn cho tập thể công nhân, khắc phục tình trạng trì

trệ, ỷ lại, thiếu năng động trong cơ chế bao cấp tuy nhiên người lao động

không phải là người góp vốn dẫn đến tình trạng cha chung không ai khóc làm

giảm tính chủ động của người quản lý doanh nghiệp. Nhà nước giao quyền

quyết định mọi vấn đề chiến lược cho người lao động và đại hội công nhân

viên chức, đây chỉ là người làm công ăn lương nhưng lại được trao quyền

quyết định của chủ sở hữu, muốn vậy họ phải bỏ tiền mua cổ phần của doanh

nghiệp. Thêm nữa giám đốc là người làm thuê cho chủ sở hữu nhưng lại được

Nhà nước giao cho chức năng điều hành, thực hiện chức năng của cơ quan

hành chính hơn là một nhà kinh doanh nên dẫn đến có hiện tượng tham ô,

tham nhũng của công…Trước tình hình này đòi hỏi phải tiếp tục cải tiến tổ

5500

chức, chấn chỉnh công tác quản lý hoạt động kinh doanh trong các doanh

nghiệp nhà nước theo hướng chuyển mạnh sang họat động với nguyên tắc của

nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.

2.3 Giai đoạn áp dụng Luật doanh nghiệp nhà nước 1995

Ngày 20/4/1995 tại kỳ họp thứ 7 Quốc Hội khóa IX đã thông qua Luật doanh nghiệp nhà nước 4433. Sự ra đời của Luật doanh nghiệp nhà nước

năm 1995 nhằm mục đích phát huy vai trò chủ đạo của kinh tế quốc doanh

trong nền kinh tế hàng hóa nhiều thành phần theo cơ chế thị trường có sự

quản lý của Nhà nước, theo định hướng xã hội chủ nghĩa; bảo đảm quyền và

lợi ích hợp pháp của doanh nghiệp nhà nước; tăng cường quản lý Nhà nước

đối với doanh nghiệp; thúc đẩy doanh nghiệp nhà nước họat động có hiệu quả

và thực hiện đúng các mục tiêu do Nhà nước giao cho doanh nghiệp.

Điều 1 của Luật doanh nghiệp nhà nước 1995 đã quy định một số

điểm cơ bản về doanh nghiệp nhà nước. Doanh nghiệp nhà nước là tổ chức

kinh tế do Nhà nước đầu tư vốn, thành lập và tổ chức quản lý, hoạt động kinh

doanh hoặc hoạt động công ích, nhằm thực hiện các mục kiêu kinh tế xã hội

do Nhà nước gioa. Doanh nghiệp nhà nước có tư cách pháp nhân, có các

quyền và nghĩa vụ dân sự, tự chịu trách nhiệm về toàn bộ hoạt động, kinh

doanh trong phạm vi số vốn do doanh nghiệp quản lý. Doanh nghiệp nhà

nước có tên gọi, có con dấu riêng và có trụ sở chính trên lãnh thổ Việt Nam.

Theo quy định của Luật doanh nghiệp nhà nước 1995, các doanh

nghiệp nhà nước có quyền quản lý, sử dụng vốn, đất đai, tài nguyên và các

nguồn lực khác do Nhà nước giao theo quy định của pháp luật. Cụ thể là

doanh nghiệp nhà nước hoạt động kinh doanh có quyền chuyển nhượng, cho

thuê, thế chấp, cầm cố tài sản thuộc quyền quản lý của doanh nghiệp trừ

những thiết bị, nhà xưởng quan trọng theo quy định của Chính phủ phải được

4433 hhttttpp::////lleeggaall..kkhhaaiittrrii..vvnn//IInnddeexx..aasspp??AAcctt==VViieeww&&DDoocc==1100665599&&PPrroo==1122&&TTrreeee==2255

5511

cơ quan quản lý nhà nước có thẩm quyền cho phép trên nguyên tắc bảo toàn

và phát triển vốn; riêng đối với đất đai, tài nguyên thuộc quyền quản lý của

doanh nghiệp thực hiện theo quy định của pháp luật. Các doanh nghiệp nhà

nước hoạt động kinh doanh còn có quyền quản lý tài sản như: được sử dụng

vốn và các quỹ của doanh nghiệp để kịp thời đáp ứng các nhu cầu kinh doanh

theo nguyên tắc bảo toàn và có sự hoàn trả; tự huy động vốn để kinh doanh

nhưng không thay đổi hình thức sở hữu, được phát hành trái phiếu theo quy

định của pháp luật; được thế chấp giá trị quyền sử dụng đất gắn liền với tài

sản thuộc quyền quản lý của doanh nghiệp tại các ngân hàng Việt Nam để vay

vốn theo pháp luật quy định.

2.4 Giai đoạn áp dụng luật doanh nghiệp nhà nước 2003 2.4.1 Luật doanh nghiệp nhà nước 2003 4444.

Luật doanh nghiệp nhà nước 2003 được kỳ họp thứ 4, Quốc Hội

khóa XI thông qua ngày 26/11/2003. Theo quy định của Luật doanh nghiệp

nhà nước 2003, doanh nghiệp nhà nước là tổ chức kinh tế do Nhà nước sở

hữu toàn bộ vốn điều lệ hoặc có cổ phần, vốn góp chi phối, được tổ chức dưới

hình thức công ty nhà nước (gồm hai hình thức là công ty nhà nước độc lập và

Tổng công ty nhà nước), công ty cổ phần, công ty trách nhiệm hữu hạn( công

ty trách nhiệm hữu hạn nhà nước một thành viên và công ty trách nhiệm hữu

hạn nhà nước có hai thành viên trở nên). Các doanh nghiệp nhà nước có tư

cách pháp nhân, có quyền và nghĩa vụ dân sự, tự chịu trách nhiệm về họat

động kinh doanh trong phạm vi số vốn do doanh nghiệp quản lý. Doanh

nghiệp nhà nước có những đặc trưng pháp lý như: (1) Là tổ chức kinh tế do

Nhà nước đầu tư vốn và thành lập. Các doanh nghiệp nhà nước phải lấy họat

động sản xuất kinh doanh làm chủ yếu, các hoạt động này có tính liên tục

trong suốt quá trình tồn tại của doanh nghiệp theo đúng những ngành, nghề,

4444 hhttttpp::////vvbbqqppppll..mmoojj..ggoovv..vvnn//llaaww//vvii//22000011__ttoo__22001100//22000033//220000331111//220000331111227700000011

5522

lĩnh vực đã được đăng ký. (2) Do Nhà nước đầu tư vốn ban đầu, Nhà nước là

sáng lập viên và giữ quyền quyết định thành lập doanh nghiệp nhà nước. Nhà

nước không chỉ có tư cách là chủ sở hữu như những nhà đầu tư khác mà còn

là chủ thể thực hiện nhiệm vụ quản lý nhà nước và thực hiện những thủ tục

hành chính cần thiết. (3) Doanh nghiệp nhà nước không chỉ là đối tượng quản

lý của Nhà nước như các loại hình doanh nghiệp khác mà còn là công cụ để

Nhà nước điều tiết nền kinh tế theo định hướng nhất định. Như vậy, một mặt

Nhà nước trao cho doanh nghiệp những quyền quản lý doanh nghiệp sản xuất

kinh doanh để doanh nghiệp tồn tại và tự phát triển trong cơ chế thị trường

như bất kỳ một doanh nghiệp nào khác của các thành phần kinh tế khác; một

mặt Nhà nước có quyền của chủ sở hữu đối với các doanh nghiệp nhà nước.

BBảảnngg 22 :: SSoo ssáánnhh vvàà pphhâânn ttíícchh qquuyyềềnn ttựự cchhủủ ccủủaa ddooaannhh nngghhiiệệpp

DOANH NGHIỆP NHÀ NƯỚC - Tổ chức bộ máy quản lý, điều hành hoạt động kinh doanh - Xây dựng chiến lược phát triển, kế hoạch sản xuất, thực hiện nhiệm vụ đặc biệt - Kinh doanh theo ngành, nghề phù hợp, mở rộng quy mô kinh doanh, lựa chọn thị trường, quyết định giá cả hàng hóa, dịch vụ, đầu tư, liên kết… - Quyền tuyển dụng lao động, áp dụng định mức lao động, vật tư, đơn giá tiền lương - Tham gia Tổng công ty - Từ chối cung cấp nguồn lực không được pháp luật quy định

THỰC HIỆN QUYỀN TỰ CHỦ TRONG KINH DOANH NHÀ NƯỚC - Quy định mô hình quản lý, bổ nhiệm, miễn nhiệm người quản lý doanh nghiệp - Ban hành điều lệ mẫu, phê chuẩn điều lệ doanh nghiệp nhà nước quan trọng - Quyết định mục tiêu, nhiệm vụ, chuẩn y chiến lược, định hướng phát triển, giao những nhiệm vụ đặc biệt - Cho phép bổ sung ngành nghề hoạt động - Tổ chức kiểm tra, giám sát doanh nghiệp - Quy định tiêu chuẩn, định mức, đơn giá tiền lương

DOANH NGHIỆP NHÀ NƯỚC

THỰC HIỆN QUYỀN TỰ CHỦ TRONG TÀI CHÍNH NHÀ NƯỚC

4455 PPhhạạmm MMiinnhh TTuuấấnn ((22000077)),, QQuuaann hhệệ pphháápp llýý ggiiữữaa nnhhàà nnưướớcc vvàà ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm hhiiệệnn nnaayy,, HHọọcc vviiệệnn CChhíínnhh ttrrịị QQuuốốcc ggiiaa HHồồ CChhíí MMiinnhh..

5533

nnhhàà nnƣƣớớcc ttrroonngg mmốốii qquuaann hhệệ ggiiữữaa ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnƣƣớớcc vvàà nnhhàà nnƣƣớớcc4455

- Quyết định cấp vốn đầu tư, giao vốn - Quy định chế độ thu tiền, sử dụng vốn, giám sát việc bảo toàn, phát triển vốn - Không thay đổi hình thức sở hữu. Cho phép đa dạng hóa cơ cấu sở hữu - Quy định chế độ khấu hao, ban hành chế độ khấu hao tài sản, ưu đãi đầu tư - Phê chuẩn phương án chuyển nhượng, cho thuê, thế chấp, cầm cố những tài sản quan trọng ; phê chuẩn phương án huy động vốn, góp vốn kinh doanh ; chỉ phê duyệt trong một số trường hợp nhất định

- Nhận vốn, quản lý và sử dụng vốn, đất đai, tài nguyên Nhà nước giao - Bảo toàn và phát triển vốn, huy động vốn, phát hành trái phiếu, thế chấp - Được sử dụng quỹ khấu hao, được ưu đãi đầu tư - Phân phối lợi nhuận sau thuế cho các quỹ của doanh nghiệp, người lao động và cổ đông - Chuyển nhượng, cho thuê, thế chấp, cầm cố tài sản trong phạm vi thẩm quyền - Vay vốn, huy động vốn, liên doanh thực hiện các dự án đầu tư (Chữ ngạch chân là quy định đã bỏ theo Luật doanh nghiệp nhà nước 2003 ;

chữ in nghiêng là quy định mới theo Luật doanh nghiệp nhà nước 2003)

Có hai mô hình tổ chức quản lý của các công ty nhà nước đó là công

ty nhà nước có và không có Hội đồng quản trị. Theo quy định của Luật doanh

nghiệp nhà nước 1995 thì Hội đồng quản trị là cơ quan quản lý doanh nghiệp ;

nhưng theo Luật doanh nghiệp nhà nước 2003 thì Hội đồng quản trị là đại

diện trực tiếp sở hữu Nhà nước tại các Tổng công ty và các công ty có Hội

đồng quản trị. Chủ tịch Hội đồng quản trị sẽ thay mặt Hội đồng quản trị ký

nhận vốn, đất đai, tài nguyên Nhà nước đầu tư. Hội đồng quản trị ký hợp

đồng hoặc bổ nhiệm, miễn nhiệm, cách chức và quyết định mức lương đối với

Tổng giám đốc sau khi được sự chấp thuận của người quyết định thành lập

tổng công ty. Ngoài ra Hội đồng quản trị quyết định các dự án đầu tư, góp

vốn, mua cổ phần của doanh nghiệp khác, bán tài sản có giá trị đến 50% tổng

giá trị tài sản của tổng công ty hoặc tỷ lệ khác nhỏ hơn được quy định tại điều

lệ tổng công ty. Đối với các tài sản của mình, công ty có quyền chiếm hữu, sử

dụng để kinh doanh và thực hiện các lợi ích hợp pháp từ tài sản đó. Riêng

quyền quyết định phụ thuộc vào loại hình công ty nhà nước có hay không có

5544

Hội đồng quản trị: công ty không có Hội đồng quản trị được quyết định các

dự án đầu tư, bán tài sản có giá trị đến 30% tổng giá trị tài sản hoặc một tỷ lệ

nhỏ hơn do điều lệ quy định; công ty có Hội đồng quản trị được quyết định dự

án đầu tư, bán tài sản trên các mức do chủ sở hữu quyết định.

Chính phủ tổ chức thực hiện việc phân công và phân cấp cho các tổ

chức, cá nhân thực hiện các quyền, nghĩa vụ của chủ sử hữu như các trường

hợp kể sau:

- Bộ, ủy ban nhân dân cấp tỉnh theo dõi, phân cấp của Chính phủ

thực hiện quyền và nghĩa vụ của chủ sở hữu đối với công ty không có Hội

đồng quản trị và thực hiện một số quyền và nghĩa vụ của chủ sở hữu đối với

công ty có Hội đồng quản trị.

- Bộ Tài chính thực hiện một số quyền và nghĩa vụ của chủ sở hữu

về quản lý tài chính.

- Hội đồng quản trị là sở hữu trực tiếp đối với công ty có Hội đồng

quản trị và công ty trách nhiệm hữu hạn một thành viên trực thuộc công ty.

- Tổng công ty đầu tư và kinh doanh vốn nhà nước thực hiện chức

năng đầu tư vốn vào các doanh nghiệp; thực hiện quyền chủ sở hữu đối với

phần vốn đầu tư của mình ở các doanh nghiệp khác và phần vốn của nhà nước

còn lại ở doanh nghiệp độc lập đã cổ phần hóa hoặc góp toàn bộ vốn vào công

ty liên doanh với nước ngoài; đại diện chủ sở hữu đối với các công ty trách

nhiệm hữu hạn một thành viên được chuyển đổi từ công ty nhà nước độc lập.

- Đối với phần vốn của nhà nước ở các doanh nghiệp khác thì theo

nguyên tắc: công ty nào đem vốn đi đầu tư, công ty đó là đại diện sở hữu phần

vốn đó.

- Đối với Tổng công ty đặc biệt quan trọng do Thủ tướng Chính phủ

quyết định thành lập thì các Bộ có liên quan đề nghị Thủ tướng Chính phủ bổ

nhiệm, miễn nhiệm Chủ tịch và các thành viên Hội đồng quản trị.

- Đối với các chủ sở hữu phải có nghĩa vụ đầu tư đầy đủ vốn điều

5555

lệ, tuân thủ điều lệ công ty, chịu trách nhiệm về các khoản nợ, nghĩa vụ tài

sản khác của công ty trong phạm vi số vốn nhà nước có tại công ty. Quy

định chuyển sang chế độ quản lý công ty, giao quyền quyết định đồng thời

đòi hỏi trách nhiệm cao hơn đối với đại diện trực tiếp của chủ sở hữu tại

doanh nghiệp.

2.4.2 Nhận xét

Luật doanh nghiệp nhà nước năm 2003 là một bước tiến lớn trong

việc xóa bỏ dần cơ chế chủ quản của các Bộ ngành nhà nước đối với doanh

nghiệp và tăng thêm nhiều quyền tự chủ cho doanh nghiệp:

- Doanh nghiệp nhà nước được tự chủ kinh doanh, được sử dụng

nguồn vốn, quỹ một cách linh hoạt, được khấu hao tài sản cố định, sử dụng

phần lợi nhuận sau thuế để bổ sung vốn, được tự chủ trong việc huy động vốn

đã đầu tư và không bị hạn chế mức huy động vốn miễn là tự chịu trách nhiệm

về hiệu quả sử dụng vốn và khả năng trả nợ, có cơ chế hạch toán kinh doanh

giống như các loại hình doanh nghiệp khác. Doanh nghiệp nhà nước được

quyền thay đổi cơ cấu tài sản cho phù hợp với yêu cầu sản xuất, kinh doanh;

được cầm cố, thế chấp, cho thuê, chuyển nhượng, bán tài sản thuộc quyền

quản lý và sử dụng hợp pháp của doanh nghiệp. Lần đầu tiên pháp luật thừa

nhận giá trị sử dụng đất vào vốn của công ty.

- Doanh nghiệp có quyền tự quản lý, đầu tư nhưng phải có trách

nhiệm đối với việc đầu tư không có hiệu quả hay gắn trách nhiệm với việc

kinh doanh thua lỗ, làm mất vốn. Nhà nước bắt đầu áp dụng chế độ gắn quyền

quản lý tài chính với nghĩa vụ của người quản lý doanh nghiệp. Nhà nước

cũng đã chuyển từ quản lý tài sản hiện vật sang quản lý về mặt giá trị đối với

các tài sản, quản lý nguồn vốn của doanh nghiệp trên phương diện là bảo toàn

và phát triển vốn.

- Nhà nước bãi bõ nhiều quy định hạn chế quyền tự chủ kinh

doanh như : khống chế mức, tỷ lệ chi về quảng cáo, tiếp thị, giao dịch, tiếp

5566

khách, tiền thưởng tiết kiệm chi phí, thưởng sáng kiến nâng cao năng suất ;

phê chuẩn phương án chuyển nhượng, cho thuê, thế chấp, cầm cố, thanh lý

những tài sản quan trọng và quyết định góp vốn kinh doanh của doanh nghiệp

nhà nước ; quy định tổng mức dư nợ vốn vay huy động không được vượt quá

vốn điều lệ…

Tuy nhiên một số vấn đề lớn về cơ chế tài chính của doanh nghiệp

nhà nước vẫn chưa được đề cấp như cơ chế bảo toàn vốn, quyền tài sản của

doanh nghiệp, chế độ quản lý doanh thu, chi phí, cơ chế xử lý tài chính, tài

sản khi chuyển đổi sở hữu, cơ chế chia phần lợi nhuận còn lại cho người lao

động theo cống hiến và theo cổ phần chưa được cụ thể hóa. Nhà nước bổ

nhiệm, bãi nhiệm người quản lý trong doanh nghiệp tạo ra sự phụ thuộc hành

chính vào cơ quan chủ quản, cơ quan chủ quản dễ dàng can thiệp được vào

hoạt động của doanh nghiệp nhà nước.

Đồng thời cũng có sự phân biệt giữa doanh nghiệp nhà nước với các

loại hình doanh nghiệp khác khi mà doanh nghiệp nhà nước phải hoạt động

kinh doanh theo các mục tiêu kinh tế xã hội do Nhà nước đề ra với vị trí then

chốt, nòng cốt trong nền kinh tế, là chỗ dựa kinh tế, là công cụ quản lý, điều

tiết vĩ mô của Nhà nước đối với nền kinh tế nói chung một cách có hiệu lực,

có hiệu quả. Khi thực hiện các hoạt động công ích do Nhà nước trực tiếp giao

cho hoặc thông qua đấu thầu, doanh nghiệp nhà nước cũng phải hạch toán

kinh doanh trên cơ sở hợp đồng đã ký với Nhà nước như các loại hình doanh

nghiệp thuộc các thành phần kinh tế khác mà không thực hiện theo nguyên tắc

“thu đủ, chi đủ” trên cơ sở thực thu, thực chi như trong cơ chế kế hoạch hóa

4466hhttttpp::////vvbbqqppppll33..mmoojj..ggoovv..vvnn//llaaww//vvii//22000011__ttoo__22001100//22000055//220000551100//220000551100220000000033//llaawwddooccuummee nntt__vviieeww

5577

tập trung trước kia. 2.4.3 Nghị định số 133/2005/NĐ-CP 4466

Ngày 20/10/2005 Chính phủ đã ban hành Nghị định số

133/2005/NĐ-CP quy định về việc thực hiện các quyền và nghĩa vụ của chủ

sở hữu nhà nước đối với công ty nhà nước bao gồm công ty nhà nước độc lập

và Tổng công ty nhà nước. Việc phân công, phân cấp thực hiện các quyền và

nghĩa vụ của chủ sở hữu Nhà nước như sau: Thủ tướng Chính phủ trực tiếp

thực hiện quyền chủ sở hữu hoặc ủy quyền, phân cấp cho các Bộ, ủy ban nhân

dân cấp tỉnh thành lập; một số quyền và nghĩa vụ của chủ sở hữu đối với

doanh nghiệp nhà nước do Thủ tướng quyết định thành lập. Quyền của chủ sở

hữu Nhà nước đối với doanh nghiệp nhà nước bao gồm:

- Quyết định thành lập mới, tổ chức lại, giải thể, chuyển đổi sở hữu

- Quyết định mục tiêu, chiến lược, kế hoạch dài hạn và ngành, nghề

kinh doanh của doanh nghiệp.

- Phê duyệt điều lệ, phê duyệt sửa đổi và bổ sung điều lệ.

- Quyết định đầu tư vốn để hình thành vốn điều lệ và điều chỉnh vốn

điều lệ.

- Quyết định việc đầu tư, góp vốn đầu tư, liên doanh, liên kết theo

phân cấp; phê duyệt chủ trương vay, cho vay, thuê, cho thuê.

- Quy định chế độ tài chính, phân phối thu nhập, trích lập và sử

dụng các quỹ.

- Quyết định bổ nhiệm, miễn nhiệm, cách chức, khen thưởng, kỷ

luật đối với chủ tịch Hội đồng quản trị, thành viên Hội đồng quản trị, tổng

giám đốc hoặc giám đốc doanh nghiệp nhà nước.

- Quy định chế độ tiền lương, tiền thưởng; quyết định mức lương,

phụ cấp lương đối với chủ tịch Hội đồng quản trị, thành viên Hội đồng quản

trị, tổng giám đốc hoặc giám đốc doanh nghiệp nhà nước.

- Quy định chế độ đấu thầu, đặt hàng hoặc giao nhiệm vụ thực hiện

5588

nhiệm vụ sản xuất, cung ứng các sản phẩm và dịch vụ công ích.

- Tổ chức kiểm tra, giám sát việc thực hiện mục tiêu, nhiệm vụ, thực

hiện các quyết định của chủ sở hữu và đánh giá hiệu quả hoạt động của doanh

nghiệp.

III. THỰC TRẠNG ÁP DỤNG CHẾ ĐỘ CHỦ QUẢN, TỪNG BƢỚC

TÁCH QUYỀN CHỦ SỞ HỮU RA KHỎI QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH

NGHIỆP ĐỐI VỚI DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC TRONG MỘT SỐ

NGÀNH.

11.. NNộộii dduunngg cchhếế đđộộ cchhủủ qquuảảnn ccủủaa ccơơ qquuaann qquuảảnn llýý nnhhàà nnƣƣớớcc đđốốii vvớớii ccáácc

ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnƣƣớớcc..

1.1 Luật tổ chức Chính phủ ngày 25/12/2001 47 và Nghị định số 86/2002/NĐ-CP ngày 05/11/2002 48

Ngày 25/12/2001 Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt

Nam đã thông qua Luật tổ chức Chính phủ để quy định về tổ chức bộ máy và

nhiệm vụ lãnh đạo kinh tế của Chính phủ. Để triển khai thực hiện các quy

định của luật này, ngày 05/11/2002 Chính phủ đã có nghị định số

86/2002/NĐ-CP quy định chức năng, nhiệm vụ của Bộ và cơ quan ngang Bộ

thuộc Chính phủ. Các văn bản pháp quy này là cơ sở cho việc xác định nhiệm

vụ cho từng Bộ, ngành trong việc thực hiện nhiệm vụ quản lý nhà nước tại

mỗi doanh nghiệp. Chính phủ có nhiệm vụ là thống nhất quản lý việc xây

dựng, phát triển nền kinh tế quốc dân. Các nhiệm vụ trọng tâm, then chốt của

công tác quản lý nền kinh tế đó là: (1) Quản lý nền kinh tế quốc dân; (2)

Quyết định chính sách công nghiệp hóa, hiện đại hóa: (3) Xây dựng dự án

4477hhttttpp::////llaawwss..ddoonnggnnaaii..ggoovv..vvnn//22000011__ttoo__22001100//22000011//220000111122//220000111122225500000022//llaawwddooccuummeenntt__vviiee ww 4488hhttttpp::////vvbbqqppppll33..mmoojj..ggoovv..vvnn//llaaww//vvii//22000011__ttoo__22001100//22000022//220000221111//220000221111005500000011//llaawwddooccuummee nntt__vviieeww

5599

chiến lược hoặc quy hoạch phát triển; (4) Lập dự toán ngân sách nhà nước;

(5) Quyết định chính sách về tài chính tiền tệ và tiền lương; (6) Quản lý tài

sản thuộc sở hữu toàn dân; (7) Bảo vệ môi trường; (8) Họat động kinh tế đối

ngoại.

Nghị định 86/2002/NĐ-CP còn quy định rõ chức năng, nhiệm vụ

của Bộ, các cơ quan ngang Bộ là đại diện chủ sở hữu phần vốn của Nhà nước

tại các doanh nghiệp nhà nước. Các doanh nghiệp nhà nước ở nước ta đang

được đặt dưới sự quản lý trực tiếp của rất nhiều cơ quan chủ quản như là Thủ

tướng, các Bộ và cơ quan ngang Bộ, Ủy ban nhân dân tỉnh, thành phố trực

thuộc Trung ương. Dựa theo các quy định của Luật tổ chức Chính phủ ngày

25/12/2001 về tổ chức bộ máy và nhiệm vụ lãnh đạo kinh tế của Chính phủ và

nghị định số 86/2002/NĐ-CP quy định chức năng, nhiệm vụ của Bộ và cơ

quan ngang Bộ thuộc Chính phủ, Chính phủ đã ban hành nghị định riêng đối

với từng Bộ quản lý ngành và đối với từng doanh nghiệp nhà nước có vị trí,

vai trò quan trọng trong nền kinh tế (các Tổng công ty 91). Mỗi Bộ quản lý

ngành có nhiệm vụ, tổ chức bộ máy được quy định bởi từng Nghị định riêng

biệt nhưng có một điểm chung đó là đại diện chủ sở hữu tại doanh nghiệp có

vốn nhà nước; mỗi Tổng công ty 91 được quy định nhiệm vụ phù hợp với đặc

điểm sản xuất kinh doanh cũng như lịch sử phát triển của đơn vị đó.

Chế độ chủ quản đã tạo ra và duy trì sự can thiệp trực tiếp của các

cơ quan hành chính nhà nước vào hoạt động sản xuất kinh doanh của các xí

nghiệp quốc doanh. Điều này đã dẫn đến hai vấn đề đó là: (1) Các cơ quan

hành chính nhà nước mà cụ thể là cơ quan trực tiếp quản lý các xí nghiệp

quốc doanh đã tập trung vào giải quyết các sự vụ cho doanh nghiệp mà không

chú trọng đến vai trò, chức năng quản lý nhà nước của mình; (2) Các doanh

nghiệp nhà nước đã không chủ động để thực hiện các nhiệm vụ sản xuất kinh

doanh của doanh nghiệp mình. Để khắc phục những nhược điểm này đã có

nhiều những thay đổi trong việc quản lý các doanh nghiệp nhà nước theo

6600

hướng tăng quyền tự chủ sản xuất kinh doanh cho các doanh nghiệp, giảm

dần sự can thiệp của các Bộ quản lý ngành vào hoạt động của doanh nghiệp.

Việc sắp xếp, đổi mới và phát triển nhiều loại hình doanh nghiệp nhà nước

cũng là một trong những cách thức thực hiện để nhằm tách biệt rõ hơn nữa vai

trò của chủ sở hữu với người quản lý kinh doanh doanh nghiệp.

Hình 5: Sơ đồ tổ chức quản lý hành chính nhà nƣớc đối với doanh nghiệp

nhà nƣớc

Hiện nay Chính phủ vẫn đang tích cực cơ cấu lại, bộ máy quản lý

hành chính gọn nhẹ đi rất nhiều, giảm các Bộ kinh tế chuyên ngành và hình

thành các Bộ kinh tế tổng hợp. Bộ Kinh tế tổng hợp thực hiện chức năng điều

hành vĩ mô, Bộ Quản lý ngành thực hiện công tác là đại diện chủ sở hữu nhà

nước tại doanh nghiệp, có Bộ thực hiện cả hai chức năng quản lý ngành và

4499 hhttttpp::////vvbbqqppppll..mmoojj..ggoovv..vvnn//llaaww//vvii//11999911__ttoo__22000000//11999955//119999550088//119999550088227700000011

6611

tổng hợp (ví dụ Bộ Công Thương). 1.2 Nghị định số 39/CP quy định về Điều lệ mẫu Tổng công ty nhà nước 4499.

Nhằm cụ thể hóa quyền quản trị doanh nghiệp của các doanh nghiệp

nhà nước. Chính phủ đã ban hành nghị định số 39/CP về việc xây dựng Điều

lệ hoạt động và mô hình tổ chức, hoạt động của các Tổng công ty nhà nước.

Theo quy định của nghị định các Tổng công ty có quyền “xây dựng chiến

lược phát triển, kế hoạch 5 năm và hàng năm phù hợp với nhiệm vụ Nhà nước

giao và nhu cầu của thị trường”. Hội đồng quản trị của các Tổng công ty với

tư cách là đại diện trực tiếp của chủ sở hữu, có quyền và nghĩa vụ là “thông

qua đề nghị của tổng giám đốc để trình thủ trưởng cơ quan quyết định thành

lập, phê duyệt chiến lược, quy hoạch, kế hoạch phát triển dài hạn, kế hoạch 5

năm của tổng công ty”. Nghị định 39/CP đã đưa ra các quy định đối với các

vấn đề liên quan đến chiến lược, tới việc đầu tư lớn, liên doanh với nước

ngoài hay hệ thống định mức, tiêu chuẩn kinh tế kỹ thuật của của toàn tổng

công ty.

Theo quy định của Nghị định 39/CP thì Hội đồng quản trị của Tổng

công ty phải xin ý kiến của các cơ quan quản lý nhà nước. Như vậy chính việc

xin ý kiến này đã tạo điều kiện cho sự can thiệp trực tiếp của cơ quan quản lý

nhà nước vào hoạt động quản trị doanh nghiệp của các Tổng công ty. Các cơ

quan quản lý nhà nước can thiệp hành chính trực tiếp vào họat động sản xuất

kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước nhưng lại không chịu trách nhiệm đối

với các quyết định hành chính của mình, không có quy định ràng buộc trách

nhiệm của các cơ quan quản lý này đối với những quyết định gây tổn hại cho

doanh nghiệp.

22.. BBộộ CCôônngg tthhƣƣơơnngg

Bộ Công thương là một Bộ mới được thành lập từ Quốc hội khóa

5500 hhttttpp::////wwwwww..mmooii..ggoovv..vvnn//LLDDooccuummeenntt//DDeettaaiill..aasspp??iidd==22333311&&LLff==11

6622

XII trên cơ sở sát nhập Bộ Công nghiệp và Bộ Thương mại. Ngày 27/12/2007 Chính phủ đã ban hành Nghị định số 189/2007/NĐ-CP 5500 qui định chức năng,

nhiệm vụ, quyền hạn và cơ cấu tổ chức của Bộ Công Thương. Nghị định đã

quy định Bộ Công thương thực hiện chức năng đại diện chủ sở hữu phần vốn

của Nhà nước tại các doanh nghiệp có vốn Nhà nước trong các ngành công

nghiệp và thương mại bao gồm các ngành và lĩnh vực: cơ khí, luyện kim,

điện, năng lượng mới, năng lượng tái tạo, dầu khí, hóa chất, vật liệu nổ công

nghiệp, công nghiệp khai thác mỏ và chế biến khoáng sản, công nghiệp tiêu

dùng, công nghiệp thực phẩm và công nghiệp chế biến khác, lưu thông hàng

hóa trong nước; xuất nhập khẩu, quản lý thị trường, xúc tiến thương mại,

thương mại điện tử, dịch vụ thương mại, hội nhập kinh tế – thương mại quốc

tế, quản lý cạnh tranh, kiểm soát độc quyền, áp dụng các biện pháp tự vệ,

chống bán phá giá, chống trợ cấp, bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng; quản lý

Nhà nước các dịch vụ công trong các ngành, lĩnh vực thuộc phạm vi quản lý

nhà nước của Bộ.

Bộ Công thương thực hiện các nhiệm vụ, quyền hạn như: (1) Trình

Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ các dự án luật, pháp lệnh và các dự thảo văn

bản quy phạm pháp luật của Chính phủ, Bộ; (2) Qui hoạch phát triển, kế

hoạch dài hạn, 5 năm và hàng năm; (3) Chỉ đạo, hướng dẫn, kiểm tra và chịu

trách nhiệm thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật, chiến lược, quy

hoạch, kế hoạch đã được duyệt thuộc phạm vi quản lý của Bộ; (4) Chủ trì,

thẩm định hoặc phê duyệt các dự án đầu tư trong ngành công nghiệp mà thuộc

phạm vi quản lý của Bộ… Các Vụ chuyên môn như kế hoạch và đầu tư, tài

chính kế toán, hợp tác quốc tế… là cơ quan chức năng giúp Bộ thực hiện công

tác quản lý nhà nước đối với các ngành công nghiệp. Trong từng lĩnh vực, Bộ

Công thương thực hiện chức năng quản lý nhà nước đối với các doanh nghiệp

như sau:

- Trong lĩnh vực tài chính kế toán: Tham gia với Bộ Tài chính

trong việc giao vốn và các nguồn lực cho các Tổng công ty, đánh giá tài sản

6633

của các doanh nghiệp khi tiến hành thanh lý, nhượng bán…; có ý kiến về giá

đối với một số mặt hàng mà Nhà nước quản lý như mặt hàng điện, phân

bón…

- Trong lĩnh vực hợp tác quốc tế: Chỉ đạo, theo dõi, kiểm tra các

Tổng công ty trong việc triển khai thực hiện các chương trình hợp tác kinh tế

với nước ngoài mà Chính phủ đã ký kết; chủ trì hướng dẫn chủ đầu tư trong

việc tiến hành đàm phán, ký kết hợp đồng liên doanh với nước ngoài; xem xét

việc đi công tác nước ngoài của các thành viên Hội đồng quản trị, Tổng giám

đốc các Tổng công ty.

- Trong lĩnh vực tổ chức cán bộ – lao động tiền lương - đào tạo

nhân lực: thẩm định các đề án thành lập, điều lệ tổ chức hoạt động của Tổng

công ty; xây dựng đề án trình Chính phủ về việc thành lập doanh nghiệp,

quyết định thành lập doanh nghiệp sau khi có ý kiến của Chính phủ; tham gia

xét duyệt việc thành lập, giải thể các doanh nghiệp, đơn vị thuộc các tổng

công ty; trình Chính phủ xem xét quyết định bổ nhiệm, miễn nhiệm, khen

thưởng, kỷ luật…các thành viên Hội đồng quản trị, Tổng giám đốc các Tổng

công ty; tham gia quản lý tiền lương ở các doanh nghiệp trong Tổng công ty

cùng các Bộ khác.

- Trong công tác thanh tra: Thanh tra việc thực hiện chính sách

pháp luật của các doanh nghiệp trong các Tổng công ty; giải quyết khiếu nại,

tố cáo thuộc thẩm quyền của các Bộ đối với doanh nghiệp trong Tổng công

ty; hướng dẫn, kiểm tra Tổng công ty thực hiện các quyết định của Nhà nước

về công tác thanh tra và xem xét giải quyết các khiếu nại, tố cáo…

33.. BBộộ GGiiaaoo tthhôônngg vvậậnn ttảảii

Ngày 04/04/2003 Chính phủ đã ban hành nghị định số 34/2003/NĐ-CP 5511 quy định chức năng, nhiệm vụ, quyền hạn và cơ cấu tổ

5511 hhttttpp::////wwwwww..nneeaa..ggoovv..vvnn//lluuaatt//ttooaannvvaann//NNgghhiiddiinnhh__3344--0033__NNDD--CCPP..hhttmm

6644

chức của Bộ Giao thông vận tải. Theo quy định của Nghị định thì Bộ Giao

thông vận tải có nhiệm vụ quản lý nhà nước trong các lĩnh vực quy hoạch và

định hướng chiến lược phát triển ngành vận tải, hạ tầng kỹ thuật giao thông;

với các doanh nghiệp trực thuộc là phê duyệt định hướng kế hoạch sản xuất

kinh doanh 5 năm, 10 năm; tình hình thực hiện kế hoạch quý, 6 tháng, năm,

chú trọng kế hoạch đầu tư xây dựng cơ bản; kết quả sản xuất kinh doanh đặc

biệt là công nợ, lãi lỗ và cơ cấu lại doanh nghiệp; quyết định mô hình tổ chức

(như chia tách, thành lập mới đơn vị thành viên) của các đơn vị, bổ nhiệm Hội

đồng quản trị, Tổng giám đốc; xác định giá trị doanh nghiệp, quyết định

chuyển doanh nghiệp nhà nước thành công ty cổ phần.

Theo quy định của Nghị định số 86/2002/NĐ-CP thì Bộ Giao

thông vận tải thực hiện đại diện chủ sở hữu phần vốn của nhà nước tại hơn

300 doanh nghiệp thuộc Bộ và tại 4 Tổng công ty 91 đó là đường sắt, công

nghiệp tầu thủy, hàng hải và hàng không. Vai trò đại diện chủ sở hữu thể hiện

ở việc: (1) Quyết định mô hình tổ chức như việc chia tách, sáp nhập của các

doanh nghiệp thành viên Tổng công ty; (2) Bổ nhiệm, miễn nhiệm Tổng giám

đốc, Giám đốc…; (3) Phê duyệt điều lệ tổ chức, quy chế tài chính; (4) Thông

qua kế hoạch sản xuất hàng năm, trung và dài hạn; (5) Cho phép chủ tịch Hội

đồng quản trị và Tổng giám đốc đi công tác nước ngoài… Các Vụ thuộc Bộ

Giao thông vận tải như Vụ kinh tế tài chính thừa ủy quyền của Bộ theo dõi

tình hình tài chính của các doanh nghiệp, xác định giá trị doanh nghiệp khi cổ

phần hóa và chuyển đổi sở hữu, thẩm định tính khả thi của các dự án đầu tư

thuộc thẩm quyền của Bộ; Vụ kế hoạch đầu tư lập kế hoạch đầu tư hàng năm

sử dụng nguồn vốn ngân sách cho hệ thống cơ sở hạ tầng giao thông, theo dõi

tình hình sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp…; Vụ tổ chức cán bộ

theo dõi tình hình chuyển đổi, cơ cấu lại doanh nghiệp, công tác tổ chức cán

bộ theo phân cấp…

Bộ Giao thông vận tải cũng như các Bộ quản lý nhà nước khác về

6655

từng lĩnh vực phê duyệt Điều lệ tổ chức và họat động của các doanh nghiệp

nhà nước bao gồm nhập, tách, thành lập mới, góp vốn thành lập công ty cổ

phần, góp vốn liên doanh liên kết; mô hình tổ chức, bộ máy… Các quyết định

về mô hình tổ chức, bộ máy và cán bộ quản trị doanh nghiệp cơ bản là đáp

ứng yêu cầu phát triển doanh nghiệp, làm cho bộ máy doanh nghiệp ngày

càng tinh gọn hơn đồng thời chất lượng được nâng cao hơn. 44.. NNggàànnhh DDầầuu kkhhíí VViiệệtt NNaamm 52

Ngay sau khi thống nhất đất nước, ngày 09/08/1975 Ban Chấp

hành Trung ương Đảng Cộng Sản Việt Nam ra nghị quyết số 224/NQTW về

việc triển khai thăm dò dầu khí trên cả nước. Tiếp đó ngày 03/09/1975 Chính

phủ đã ban hành nghị định số 170/CP thành lập Tổng cục Dầu mỏ và Khí đốt

Việt Nam trên cơ sở hợp nhất Liên đoàn Địa chất 36 và một bộ phận thuộc

Tổng cục Hóa chất. Tổng cục Dầu mỏ và Khí đốt Việt Nam được tổ chức và

hoạt động như một cơ quan ngang Bộ, đánh dấu một giai đoạn phát triển mới

của ngành Dầu khí Việt Nam.

Ngày 09/09/1997 Chính phủ ra quyết định số 215/CP thành lập

Công ty Dầu mỏ và Khí đốt Việt Nam, gọi tắt là Petrovietnam, trực thuộc

Tổng cục Dầu mỏ và Khí đốt Việt Nam. Ngày 06/07/1990 Chủ tịch Hội đồng

Bộ trưởng (nay là Thủ tướng Chính phủ) ban hành quyết định số 250/HĐBT

thành lập Tổng công ty Dầu mỏ và Khí đốt Việt Nam trực thuộc Bộ Công

nghiệp nặng trên cơ sở hợp nhất các tổ chức làm công tác dầu khí thuộc Tổng

cục Dầu khí, Công ty xuất nhập khẩu dầu khí (Petechim), Tổng công ty xăng

dầu (Petrolimex) và Công ty Dầu hỏa thuộc Bộ Thương nghiệp. Ngày

14/04/1992 Chính phủ ra quyết định số 125/HĐBT về việc đặt Tổng công ty

Dầu mỏ và Khí đốt Việt Nam trực thuộc Hội đồng Bộ trưởng. Ngày

5522 hhttttpp::////wwwwww..ppvvnn..vvnn//??ppoorrttaall==nneewwss&&ppaaggee==ddeettaaiill&&ccaatteeggoorryy__iidd==77&&iidd==338888 hhttttpp::////vvii..wwiikkiippeeddiiaa..oorrgg//wwiikkii//TT%%EE11%%BBAA%%AADDpp__%%CC44%%9911oo%%CC33%%AA00nn__DD%%EE11%%BBAA%%AA77uu __kkhh%%CC33%%AADD__QQuu%%EE11%%BBBB%%9911cc__ggiiaa__VVii%%EE11%%BBBB%%8877tt__NNaamm

6666

04/02/1993 Chính phủ ban hành nghị định số 09/CP đặt Tổng công ty Dầu mỏ

và Khí đốt Việt Nam trực thuộc Chính phủ, chịu sự chỉ đạo trực tiếp của Thủ

tướng Chính phủ, thực hiện các nhiệm vụ quản lý nhà nước về dầu khí. Ngày

29/05/1995 Chính phủ ban hành Nghị định số 37/CP về tổ chức Tổng công ty

Dầu khí Việt Nam, quy định thôi không đặt Tổng công ty Dầu mỏ và Khí đốt

Việt Nam trực thuộc Chính phủ, thực hiện các nhiệm vụ quản lý nhà nước về

dầu khí và quyết định số 330/TTg về việc thành lập Tổng công ty Dầu mỏ và

Khí đốt Việt Nam có tên giao dịch quốc tế là Vietnam Oil and Gas

Corporation.

Ngày 30/05/1995 Chính phủ ban hành nghị định số 38/CP về việc

phê chuẩn điều lệ tổ chức và họat động của Tổng công ty Dầu khí Việt Nam

quy định Tổng công ty Dầu khí Việt Nam là Tổng công ty nhà nước do Thủ

tướng Chính phủ quyết định thành lập, chịu sự quản lý nhà nước của các Bộ,

cơ quan ngang Bộ, cơ quan thuộc Chính phủ, ủy ban nhân dân Tỉnh, Thành

phố trực thuộc Trung ương với tư cách là cơ quan quản lý nhà nước; đồng

thời cũng chịu sự quản lý của các cơ quan này với tư cách là cơ quan thực

hiện quyền của chủ sở hữu đối với doanh nghiệp nhà nước theo quy định của

Luật doanh nghiệp nhà nước. Ngày 29/08/2006 Thủ tướng Chính phủ ban

hành quyết định số 199/2006/QĐ-TTg thành lập công ty mẹ – Tập đoàn Dầu

khí Việt Nam, tên giao dịch quốc tế là Vietnam Oil and Gas Group gọi tắt là

Petrovietnam (PVN) và tại quyết định số 198/2006/QĐ-TTg Thủ tướng Chính

phủ phê duyệt đề án thành lập Tập đoàn Dầu khí Quốc gia Việt Nam, tên giao

6677

dịch quốc tế là Vietnam National Oil and Gas Group.

Hình 6: Sơ đồ mô hình quản lý nhà nƣớc đối với Tập đoàn Dầu khí.

Cách thức quản lý nhà nước đối với Tập đoàn Dầu khí có điểm

khác so với các Tổng công ty nhà nước khác đó là Tập đoàn Dầu khí không

có Bộ chủ quản mà chịu sự chỉ đạo trực tiếp của Chính phủ, các vấn đề có liên

quan đều trình trực tiếp Thủ tướng Chính phủ giải quyết mà không thông qua

ý kiến của Bộ quản lý ngành. Với cách thức quản lý như thế này có ưu điểm

là mọi quyết định đều được xử lý một cách nhanh chóng, kịp thời, tạo điều

kiện thuận lợi cho sản xuất kinh doanh cũng như các quyết định đầu tư của

công ty. Tuy nhiên với cách thức quản lý này cũng có nhược điểm là không

có Bộ quản lý ngành để xây dựng, trình Thủ tướng Chính phủ các chiến lược,

quy hoạch, phát triển, các kế hoạch dài hạn, 5 năm và hàng năm; chỉ đạo và

hướng dẫn thực hiện, kiểm tra thực hiện các văn bản quy phạm pháp luật,

chiến lược, quy hoạch, kế hoạch đã được duyệt; thẩm định, phê duyệt các dự

án đầu tư trước khi trình Thủ tướng Chính phủ…

Bộ Công thương đã không thực hiện được các chức năng về việc:

trình Chính phủ, Thủ tướng Chính phủ chiến lược, quy hoạch phát triển tổng

thể, quy hoạch vùng, lãnh thổ, quy hoạch ngành; kế hoạch dài hạn và hàng

năm… với ngành dầu khí. Các chiến lược phát triển của ngành dầu khí Việt

Nam đến năm 2010, hay định hướng phát triển đến năm 2020, kế hoạch 5

năm…do Tập đoàn trực tiếp trình lên Thủ tướng Chính phủ; được tiến hành

các hoạt động dầu khí trên toàn bộ lãnh thổ, lãnh hải, vùng đặc quyền kinh tế,

thềm lục địa và hải đảo thuộc chủ quyền nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa

6688

Việt Nam và được tiến hành các hoạt động dầu khí ở nước ngoài khi Chính

phủ cho phép. Mọi họat động tìm kiếm, thăm dò, khai thác dầu khí của các tổ

chức, cá nhân khác tại Việt Nam chỉ được tiến hành trên cơ sở ký hợp đồng

với Tập đoàn Dầu khí Việt Nam.

55.. NNggàànnhh HHàànngg kkhhôônngg VViiệệtt NNaamm

Bộ Giao thông vận tải là Bộ quản lý ngành đối với Tổng công ty

Hàng không Việt Nam còn các Bộ khác thì giám sát họat động của của Tổng

công ty theo các lĩnh vực chuyên ngành như về công tác kế hoạch đầu tư,

chính sách lao động và đơn giá tiền lương, quản lý vốn và chính sách tài

chính, các chính sách và công tác cán bộ… Lịch sử ngành Hàng không dân

dụng Việt Nam bắt đầu từ ngày 15/01/1956 khi Thủ tướng Chính phủ Việt

Nam Dân chủ Cộng hòa ký Nghị định số 666/TTg thành lập Cục Hàng không

Dân dụng Việt Nam. Tháng 4/1993 Hãng Hàng không Quốc gia Việt Nam

(tên giao dịch là Vietnam Airlines) được thành lập và là doanh nghiệp nhà

nước trực thuộc Cục Hàng không Dân dụng Việt Nam. Ngày 27/05/1996 Thủ

tướng Chính phủ Việt Nam ký quyết định thành lập Tổng công ty Hàng

không Việt Nam là Tổng công ty nhà nước có quy mô lớn, lấy hãng Hàng

không quốc gia làm nòng cốt và bao gồm các đơn vị thành viên là doanh

nghiệp hạch toán độc lập, doanh nghiệp hạch toán phụ thuộc.

Tổng công ty được thực hiện kinh doanh dịch vụ về vận tải hàng

không đối với hành khách, hàng hóa ở trong nước và nước ngoài theo các kế

hoạch và chính sách phát triển ngành Hàng không dân dụng của nhà nước ta;

cung ứng các dịch vụ thương mại kỹ thuật Hàng không; xây dựng kế hoạch

phát triển, tạo nguồn vốn; kinh doanh xuất nhập khẩu các vật tư thiết bị,

nguyên nhiên liệu cho ngành Hàng không; liên doanh, liên kết với các tổ chức

kinh tế trong và ngoài nước và kinh doanh các ngành nghề khác theo quy định

của pháp luật.

Tổng công ty có quyền quản lý, sử dụng vốn, đất đai, tài nguyên và

6699

các nguồn lực khác của Nhà nước giao để thực hiện được các mục tiêu, các

nhiệm vụ đã được Nhà nước giao. Tổng công ty có quyền thuê và cho thuê tàu

bay dân dụng, thay thế, thế chấp, chuyển nhượng, cầm cố tài sản thuộc quyền

quản lý của Tổng công ty trừ những thiết bị, nhà xưởng và các công trình

quan trọng theo quy định của Chính phủ thì phải được cơ quan quản lý Nhà

nước cho phép dựa trên nguyên tắc bảo toàn và phát triển vốn của Nhà nước.

Tổng công ty cũng có quyền tổ chức quản lý, tổ chức họat động

kinh doanh trong phạm vi cả nước và quốc tế; tổ chức kinh doanh vận tải

Hàng không dân dụng, cung ứng các dịch vụ về vận tải Hàng không trên lãnh

thổ Việt Nam và ở nước ngoài; tổ chức bộ máy quản lý, tổ chức kinh doanh

phù hợp với mục tiêu, nhiệm vụ Nhà nước giao. Có quyền quyết định khung

giá hay giá mua, giá bán vật tư, nguyên liệu, sản phẩm, các dịch vụ chủ yếu;

xây dựng và áp dụng các định mức lao động; phân cấp việc tuyển chọn, thuê

mướn, bố trí sử dụng, đào tạo lao động, lựa chọn hình thức trả lương, thưởng

và các quyền khác của người sử dụng lao động theo quy định của pháp luật;

được quyết định mức lương, thưởng cho người lao động trên cơ sở đơn giá

tiền lương trên đơn vị sản phẩm, chi phí dịch vụ và hiệu quả hoạt động của

công ty. Trong lĩnh vực tài chính thì Tổng công ty có quyền sử dụng vốn và

các quỹ của Tổng công ty để phục vụ kịp thời các nhu cầu kinh doanh theo

nguyên tắc bảo đảm và có hiệu quả.

Theo điều lệ của mình, Tổng công ty Hàng không có thể chủ động

xử lý được hầu hết các vấn đề của mình trong sản xuất kinh doanh nhưng trên

thực tế có rất nhiều vấn đề mặc dù thuộc thẩm quyền của Ban lãnh đạo công

ty song công ty vẫn phải báo cáo, xin ý kiến chỉ đạo của các cấp trên chủ quản

như là Thủ tướng Chính phủ, Bộ Giao thông vận tải, Bộ Kế hoạch đầu tư…

Thêm một điểm nữa là ngành Hàng không dân dụng có đặc thù là những yêu

cầu rất khắt khe về phục vụ và an toàn trong khai thác nên bất kỳ sự chậm trễ,

7700

sai sót nào trong việc xử lý và các quyết định của cơ quan chủ quản đều có

thể dẫn đến những tổn thất rất lớn cho Tổng công ty như lịch bay, chi phí thuê

máy bay, tổ lái…ảnh hưởng đến uy tín, thương hiệu của đơn vị.

IV MỘT SỐ NHẬN XÉT VỀ THỰC TRẠNG CỦA VIỆC TÁCH

QUYỀN CHỦ SỞ HỮU VỚI QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH NGHIỆP

TRONG CÁC DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC

11.. MMộộtt ssốố ƣƣuu đđiiểểmm..

Qua nhiều năm thực hiện chủ trương đổi mới tổ chức, cơ chế quản

lý doanh nghiệp nhà nước, quyền tự chủ sản xuất kinh doanh của các doanh

nghiệp nhà nước đã có rất nhiều thay đổi theo hướng là tăng cường hơn sự tự

chủ, tự chịu trách nhiệm, hợp tác và cạnh tranh bình đẳng đối với các doanh

nghiệp thuộc các thành phần kinh tế khác. Quá trình tách quyền chủ sở hữu và

quyền quản trị doanh nghiệp trong các doanh nghiệp nhà nước ở nước ta có

một số ưu điểm:

- Xác định rõ hơn quyền quản lý nhà nước, quyền của chủ sở hữu

và quyền của các cơ quan đại diện trực tiếp của chủ sở hữu (là Hội đồng quản

trị hoặc Giám đốc đối với những doanh nghiệp nhà nước không có Hội đồng

quản trị) tại doanh nghiệp đó; hạn chế dần từng bước sự can thiệp hành chính

trực tiếp vào sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp nhà nước.

- Đã mở rộng và từng bước tăng cường quyền tự chủ của doanh

nghiệp nhà nước trong phân cấp đầu tư; thu hút được các nguồn vốn trên thị

trường theo quy định của pháp luật; chủ động trong việc sản xuất kinh doanh

những sản phẩm theo yêu cầu của thị trường trong nước và ngoài nước; tuyển

dụng nguồn nhân lực, trả lương người lao động theo các chính sách của công

ty mà không trái với quy định của pháp luật.

- Các doanh nghiệp cũng đã dần định rõ được nhiệm vụ của quản

trị doanh nghiệp, có những thay đổi về công nghệ và quản lý, tạo ra những

7711

động lực để thúc đẩy việc cải tiến tổ chức sản xuất, quản lý; nâng cao hiệu

quả kinh doanh, đẩy mạnh năng lực cạnh tranh và khả năng hội nhập của

mình.

- Các doanh nghiệp nhà nước cũng đã chủ động tham gia với các

cơ quan quản lý nhà nước trong việc xây dựng chiến lược và quy hoạch phát

triển ngành, xây dựng các bước đi trong quá trình hội nhập thị trường thế giới,

phát huy không khí dân chủ trong các doanh nghiệp nhà nước và tạo động lực

cho sự sáng tạo trong doanh nghiệp.

22.. MMộộtt ssốố nnhhƣƣợợcc đđiiểểmm..

2.1 Chế độ hành chính chủ quản và sự quản lý lỏng lẻo phần vốn của nhà

nước tại các doanh nghiệp

Chế độ hành chính chủ quản mặc dù đã phát huy tác dụng tích cực

trong cơ chế cũ nhưng đến nay đã trở thành một trở ngại. Sự tồn tại của cơ

chế chủ quản dẫn đến hạn chế quyền chủ động và tính tự chịu trách nhiệm của

các doanh nghiệp nhà nước. Cơ chế hành chính chủ quản là căn nguyên để

các cơ quan chủ quản can thiệp trực tiếp vào hoạt động kinh doanh của doanh

nghiệp nhà nước, không tập trung vào giám sát, kiểm tra việc thực hiện quyền

sở hữu, buông lỏng các hoạt động về quản lý nhà nước. Mỗi cơ quan hành

chính chủ quản không phải là cơ quan chuyên nghiệp quản lý đầu tư nhưng lại

được giao các quyền khác nhau và mức độ khác nhau về việc thực hiện quyền

sở hữu tài sản và vốn tại doanh nghiệp nhà nước.

Nhà nước không thực hiện được đầy đủ quyền sở hữu nhà nước,

không thể kiểm soát được tình hình sử dụng, bảo toàn và phát triển vốn nhà

nước tại các doanh nghiệp nhà nước, càng không có biện pháp đúng đắn, đầy

đủ và kịp thời đối với nguồn vốn này dẫn đến việc sử dụng vốn và tài sản kém

hiệu quả, gây ra lãng phí. Trách nhiệm của cơ quản chủ quản và Bộ Tài chính

không rõ ràng đối với việc thực hiện quyền sở hữu cũng như hoạt động kém

hiệu quả của doanh nghiệp nhà nước nên không xác định rõ được chủ thể nào

7722

là người chịu trách nhiệm. Vốn và tài sản của nhà nước tại các doanh nghiệp

nhà nước không được kiểm kê, kiểm soát, hạch toán đầy đủ dẫn đến việc sử

dụng lãng phí, có hiện tượng tham ô, chia chác nhau.

Ngoài ra còn có thể nhận thấy một số những hạn chế sau của chế

độ chủ quản: doanh nghiệp nhà nước phải báo cáo quá nhiều về cùng một vấn

đề như kết quả sản xuất kinh doanh, lao động, tiền lương…cho các Bộ ngành

khác nhau; các Bộ chủ quản vẫn còn quyết định nhiều dự án mà thực chất là

chức năng điều hành sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp nhà nước; các

Tổng công ty phải lấy ý kiến của các Bộ quản lý ngành và các Bộ tổng hợp

trước khi trình Thủ tướng Chính phủ nên rất dễ dẫn đến chậm trễ trong thời

gian sản xuất kinh doanh…

2.2 Vấn đề sở hữu và vấn đề quyền tự chủ

* Vấn đề sở hữu:

Cơ chế trách nhiệm và quyền chủ động của cán bộ quản lý doanh

nghiệp nhà nước chưa rõ ràng, Tình trạng thất thoát vốn nhà nước mà không

thể quy trách nhiệm cụ thể cho cá nhân, cơ quan nào đã làm cho doanh nghiệp

nhà nước trở thành đầu mối cho tài sản nhà nước thất thoát. Khu vực doanh

nghiệp nhà nước thu hút được đầu tư mạnh song quá trình đầu tư cũng còn

nhiều lãng phí do sự thiếu hiểu biết, thiếu thông tin thị trường…

Chưa tách bạch rõ giữa chức năng quyền sở hữu với chức năng

khác của nhà nước dẫn đến chức năng quyền sở hữu dễ bị coi nhẹ. Chưa có cơ

chế kiểm tra, giám sát đối với việc thực hiện quyền sở hữu của các cơ quan

công quyền khiến cho các cơ quan này thiếu trách nhiệm trong chức năng

thực hiện quyền sở hữu nhưng lại tích cực can thiệp làm hạn chế quyền tự chủ

của các doanh nghiệp nhà nước. Cơ chế thực hiện quyền và nội dung thực

hiện quyền sở hữu quá chú trọng đến thực hiện chức năng quản lý, ban hành

và thực thi pháp luật hơn là thực hiện quyền sở hữu để đảm bảo gia tăng giá

trị của tài sản thuộc quyền sở hữu nhà nước.

7733

* Vấn đề quyền tự chủ:

Tình trạng bao cấp cho doanh nghiệp nhà nước kinh doanh vẫn

chưa xóa bỏ hoàn toàn. Doanh nghiệp nhà nước không tích cực phát huy thế

mạnh của mình mà ít nhiều nghiêng về việc quan hệ tốt với cấp trên để tận

dụng bao cấp. Theo bảng xếp hạng của Bộ Tài chính năm 2008, trong số các

doanh nghiệp nhà nước chỉ có 44,4% doanh nghiệp xếp loại A; 39,5% doanh

nghiệp xếp loại B; 16,1% doanh nghiệp xếp loại C; và có tới 19,5% doanh

nghiệp thu lỗ.

Hội đồng quản trị vẫn phải báo cáo qua nhiều cấp mới thực hiện

được quyền chủ tài sản doanh nghiệp. Vai trò, quyền hạn và trách nhiệm của

Hội đồng quản trị với tư cách là đại diện trực tiếp chủ sở hữu của doanh

nghiệp nhà nước chưa được quy định rõ ràng, cụ thể:

- Các doanh nghiệp không được tự chủ trong việc phân bổ lỗ, lãi,

lợi nhuận thu được từ hoạt động sản xuất kinh doanh hoặc trong quá trình đầu

tư mới.

- Các Tổng công ty không có khả năng điều chỉnh vốn từ các đơn

vị lãi ít sang các đơn vị lãi nhiều, không được tự quyết định mức khấu hao tài

sản cố định của mình.

- Trách nhiệm về hành chính, kinh tế của Hội đồng quản trị, Tổng

giám đốc không được quy định cụ thể trong các văn bản pháp luật. Nhiều

doanh nghiệp nhà nước không có Hội đồng quản trị thì không rõ được cơ

quan nào sẽ là đại diện trực tiếp chủ sở hữu.

- Hầu như các quy định tạo quyền tự chủ cho doanh nghiệp nhà

nước chỉ được thực hiện sau khi có sự đồng ý, chấp thuận của cơ quan chủ

quản. Cùng với đó là các quy chế hoạt động của cá tổ chức chính trị, đoàn thể

làm doanh nghiệp bị hạn chế về quyền tự chủ sản xuất kinh doanh.

2.3 Một số nhược điểm khác

Chế độ tuyển dụng, sử dụng, đãi ngộ cán bộ quản lý doanh nghiệp

7744

nhà nước chưa phù hợp, chính sách và cơ chế nhân sự còn chậm đổi mới. Đội

ngũ cán bộ quản trị trong điều kiện mới chưa được chuẩn bị kịp thời, thích

ứng để hình thành nên một đội ngũ cán bộ chuyên nghiệp. Thực tế đã chứng

minh, doanh nghiệp nhà nước nào có đội ngũ cán bộ tài năng, tập trung vào

lợi ích chung cho đơn vị thì doanh nghiệp đó làm ăn phát đạt ví dụ như

Vinamilk, công ty cổ phần bóng đèn phích nước Rạng Đông… Và ngược lại,

doanh nghiệp nhà nước nào mà đội ngũ cán bộ quản lý chỉ lo lợi ích cá nhân

thì mặc dù có thể có lợi nhuận từ hoạt động sản xuất kinh doanh nhưng lại

không vào ngân sách nhà nước ví dụ như dệt may Nam Định,…

Trước đây đối với các doanh nghiệp nhà nước có Hội đồng quản

trị, việc Chủ tịch Hội đồng quản trị và Tổng giám đốc cùng nhận vốn dẫn đến

không phân biệt được trách nhiệm bảo toàn, phát triển nguồn vốn được giao

thực chất là thuộc về ai. Theo quy định của pháp luật thì Chủ tịch Hội đồng

quản trị là người lãnh đạo cao nhất của công ty nhưng đôi khi Chủ tịch Hội

đồng quản trị lại thụ động, ngồi chờ Tổng giám đốc đề nghị các quyết định

quản lý để ban hành, không nắm được các vấn đề về cán bộ, tài chính…trong

doanh nghiệp hay ngược lại, Chủ tịch Hội đồng quản trị lại can thiệp quá sâu

vào toàn bộ các vấn đề tổ chức, bố trí cán bộ, sản xuất kinh doanh dẫn đến

Tổng giám đốc lại trở thành thụ động, hoạt động của doanh nghiệp có nhiều

khúc mắc, các quy định chồng chéo, cấp dưới có tính chấp hành không cao.

Tóm lại, trong nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa

ở nước ta, mặc dù có sự tham gia của những loại hình doanh nghiệp khác

nhau song doanh nghiệp nhà nước vẫn đóng vai trò quan trọng, bổ sung thị

trường khi cần thiết, nắm giữ vị trí then chốt và là lực lượng quan trọng để

Nhà nước thực hiện chức năng xã hội. Chương II đã khái quát lại toàn bộ quá

trình thực hiện tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp

trong các doanh nghiệp nhà nước từ khi nước Việt Nam Dân Chủ Cộng hòa

được thành lập. Đây là một quá trình thay đổi cơ chế quản lý, điều chỉnh các

7755

quy định của pháp luật để từng bước trao quyền quản trị doanh nghiệp, tự chủ

hoạt động sản xuất kinh doanh cho doanh nghiệp nhà nước, Nhà nước thể

hiện đúng vai trò của một nhà đầu tư và quản lý nền kinh tế, không can thiệp

vào hoạt động của doanh nghiệp. Bên cạnh những ưu điểm đạt được của quá

trình thực hiện tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp

trong các doanh nghiệp nhà nước, Chương II cũng đã chỉ ra một số nhược

điểm còn tồn tại như: sự tồn tại của chế độ hành chính chủ quản dẫn đến việc

quản lý vốn lỏng lẻo; một số vấn đề liên quan đến sở hữu và quyền tự chủ;

chế độ sử dụng, đãi ngộ cán bộ… Chương III – chương tiếp theo của khóa

luận sẽ tập trung vào việc đưa ra một số định hướng và đề xuất giải pháp chủ

yếu để đẩy mạnh việc thực hiện tách quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị

doanh nghiệp trong các doanh nghiệp nhà nước.

CCHHƢƢƠƠNNGG IIIIII:: MMỘỘTT SSỐỐ GGIIẢẢII PPHHÁÁPP ĐĐỂỂ ĐĐẨẨYY MMẠẠNNHH VVIIỆỆCC

TTHHỰỰCC HHIIỆỆNN TTÁÁCCHH QQUUYYỀỀNN CCHHỦỦ SSỞỞ HHỮỮUU RRAA KKHHỎỎII

QQUUYYỀỀNN QQUUẢẢNN TTRRỊỊ DDOOAANNHH NNGGHHIIỆỆPP TTRROONNGG CCÁÁCC DDOOAANNHH

NNGGHHIIỆỆPP NNHHÀÀ NNƢƢỚỚCC

I. CÁC ĐỊNH HƢỚNG NHẰM ĐẨY MẠNH VIỆC TÁCH QUYỀN

CHỦ SỞ HỮU RA KHỎI QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH NGHIỆP

7766

TRONG CÁC DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC.

1.1 Nhà nước và sự bình đẳng với các doanh nghiệp trong vai trò một nhà

đầu tư.

1.1.1 Vai trò nhà đầu tư của nhà nước.

Nhà nước thực hiện quyền chủ sở hữu của mình với vai trò là

người đầu tư vốn bình đẳng như các nhà đầu tư khác. Trong tiến trình Việt

Nam thực hiện tổ chức, cải cách lại nền kinh tế cho phù hợp với quá trình hội

nhập kinh tế quốc tế đã cam kết, cơ chế vận hành nền kinh tế theo nguyên tắc

kinh tế thị trường từng bước được hiểu rõ hơn, khi mà các đối tượng tham gia

hoạt động sản xuất kinh doanh cùng một loại hàng hóa thì đều được Nhà nước

với tư cách là người quản lý đối xử một cách bình đẳng theo các quy định của

pháp luật. Các cơ quan nhà nước được giao cho trách nhiệm quản lý phần vốn

tại các doanh nghiệp có góp vốn của nhà nước cũng phải chịu sự chi phối của

các quy định pháp luật, cũng có trách nhiệm và quyền lợi như bất kỳ một nhà

đầu tư khác nào góp vốn vào trong doanh nghiệp. Như vậy thì nhà nước mới

thực hiện được công khai, minh bạch các chính sách kinh tế, thực hiện đối xử

bình đẳng với mọi thành phần kinh tế như cam kết trong Hiệp định gia nhập

WTO của Việt Nam.

1.1.2 Chuyển từ sự can thiệp trực tiếp của Nhà nước sang Nhà nước làm chức

năng quản lý vĩ mô đối với doanh nghiệp nhà nước.

Từ bài học của nhiều nước trên thế giới có thể thấy rằng: một trong

những nguyên nhân khiến các doanh nghiệp nhà nước hoạt động kém hiệu

quả đó là do sự can thiệp quá sâu của Chính phủ vào công việc kinh doanh

của doanh nghiệp. Các cơ quan quản lý vĩ mô tham gia vào việc xây dựng các

quyết định mang tính tác nghiệp hàng ngày của các doanh nghiệp.

Ở nước ta trong một thời gian dài chức giám đốc từng được coi là

cái ghế chứ không phải là nghề vì vậy mà Chính phủ thường chọn các nhà

chính trị làm giám đốc doanh nghiệp nhà nước. Do vậy mà ý chí chính trị đã

7777

chi phối các hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp tạo ra cơ chế

vừa tập trung quan liêu, vừa phân tán, nhiều tầng lớp trung gian làm triệt tiêu

tính năng động tự chủ của giám đốc, người lao động trong các doanh nghiệp

nhà nước. Cũng như những doanh nghiệp thuộc các thành phần kinh tế khác,

doanh nghiệp nhà nước là một tổ chức kinh tế mà không phải là tổ chức chính

trị, chức năng cơ bản nhất của chúng là tiến hành các hoạt động sản xuất kinh

doanh nhằm thỏa mãn nhu cầu ngày càng tăng của xã hội. Quản lý của Nhà

nước đối với nền kinh tế nói chung và doanh nghiệp nhà nước nói riêng là

không thể thiếu được, vấn đề là nội dung và phương pháp quản lý phải thay

đổi. Mọi sự áp đặt chủ quan các chỉ tiêu pháp lệnh và cả sự ưu đãi của Chính

phủ đối với các doanh nghiệp nhà nước thông qua giá cả, lãi suất, thuế

khóa…đều không có hiệu quả. Vì thế Nhà nước phải chuyển từ sự can thiệp

trực tiếp vào các hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước

sang chức năng tạo môi trường cho các doanh nghiệp ấy tự do hoạt động, đó

là môi trường chính trị – xã hội, môi trường kinh tế, môi trường pháp lý, môi

trường y tế…

1.2 Đẩy mạnh chất lượng quản lý bộ máy Nhà nước.

Việc tách chức năng thực hiện quyền chủ sở hữu nhà nước ra khỏi

chức năng quản lý hành chính nhà nước để từng bước nâng cao chất lượng và

hiệu quả của bộ máy công quyền, nâng cao khả năng đáp ứng và phục vụ yêu

cầu của xã hội, giảm thiểu đến mức tối đa các điều kiện có thể nảy sinh tham

nhũng. Khi tách bạch chức năng của chủ sở hữu và chức năng quản lý nhà

nước sẽ tạo điều kiện thực hiện sự chuyên môn hóa cao đối với cơ quan quản

lý hành chính bởi vì mục tiêu cả hai nhiệm vụ này là không như nhau: đối với

việc quản lý nhà nước thì mục tiêu là tạo điều kiện thuận lợi tới mức tối đa

cho cộng đồng doanh nghiệp, còn mục tiêu của chủ sở hữu là lợi nhuận mà

doanh nghiệp thu được.

Cơ chế quản lý của Nhà nước đối với doanh nghiệp nhà nước về kế

7788

hoạch, về lao động, về phân phối thu nhập, về tài chính, kế toán thống kê, về

thanh tra, kiểm tra, về đầu tư xây dựng cơ bản…đã tạo lập hành lang pháp lý

tương đối đồng bộ theo hướng doanh nghiệp nhà nước thực hiện quyền tự

chủ, tự chịu trách nhiệm trong sản xuất kinh doanh, phân phối tiền lương, lợi

nhuận để lại. Khi giao quyền tự chủ kinh doanh cho doanh nghiệp nhà nước,

mấu chốt của vấn đề là làm thế nào để nhà nước vẫn kiểm soát được các

doanh nghiệp của mình. Tình hình thực tế cho thấy việc mở rộng quyền tự

chủ của doanh nghiệp nhà nước đã dẫn đến nâng cao tính năng động của các

doanh nghiệp nhà nước nhưng về cơ bản lại chưa đi liền với việc nâng cao

chất lượng giám sát của Nhà nước. Dẫn đến có tình trạng chồng chéo trong

giám sát của các cơ quan nhà nước, không giảm được sự lãng phí, vi phạm lợi

ích của nhà nước. Do vậy mà cần đẩy mạnh chất lượng quản lý bộ máy nhà

nước, đảm bảo cho sự phát triển của các doanh nghiệp nhà nước cũng như bảo

toàn và phát triển vốn Nhà nước.

1.3 Quản lý vốn của nhà nước tại doanh nghiệp.

Thực hiện các quyền chủ sở hữu tập trung và thống nhất để đảm

bảo việc quản lý nguồn vốn tại các doanh nghiệp thì cần phải có một bộ máy

quản lý biên chế gọn, có năng lực chuyên môn và phẩm chất chính trị, ít khâu

trung gian. Các cơ quan thực hiện quyền chủ sở hữu được có đủ thẩm quyền

trong việc quyết định đầu tư, bổ nhiệm cán bộ và phải chịu trách nhiệm trước

nhà nước về những quyết định của mình. Việc thành lập các cơ quan quản lý

tài sản nhà nước tại các doanh nghiệp để nâng cao trách nhiệm của các cơ

quan được giao quản lý vốn và tài sản doanh nghiệp nhà nước theo hướng là

gắn quyền lợi với trách nhiệm.

Không giống như các chủ đầu tư khác, người được giao quyền đại

diện phần vốn của Nhà nước không phải là chủ thực sự của phần vốn đó vì

vậy mà Nhà nước cần có những quy định để đánh giá hiệu quả đầu tư và sử

dụng vốn tại doanh nghiệp, từ đó cũng đánh giá được khả năng của đội ngũ

7799

cán bộ công chức làm công tác quản lý tại doanh nghiệp và có chế độ đãi ngộ

hợp lý. Xây dựng một đội ngũ những người làm công tác quản lý doanh

nghiệp mới có trình độ chuyên môn, phẩm chất chính trị: tạo mọi điều kiện

thuận lợi và các biện pháp hỗ trợ người lao động nâng cao năng suất, giảm chi

phí nguyên vật liệu và giá thành sản phẩm, tạo lợi nhuận cho Nhà nước cũng

như người lao động, để bảo toàn và phát triển nguồn vốn của Nhà nước.

II. GIẢI PHÁP NHẰM ĐẨY MẠNH VIỆC TÁCH QUYỀN CHỦ SỞ

HỮU RA KHỎI QUYỀN QUẢN TRỊ DOANH NGHIỆP TRONG CÁC

DOANH NGHIỆP NHÀ NƢỚC

2.1 Làm rõ và thực hiện tốt chức năng quản lý nền kinh tế của Nhà nước

đối với các doanh nghiệp.

Việc phân định rõ chức năng quản lý hành chính của các cơ quan

hành chính Nhà nước với quản lý sản xuất kinh doanh của các doanh nghiệp

nhà nước giúp cho doanh nghiệp nhà nước thực sự thực hiện được quyền tự

chủ kinh doanh, linh hoạt và thích nghi với cơ chế kinh tế thị trường, có tác

dụng thúc đẩy quá trình cải cách hành chính, nâng cao hiệu quả hoạt động và

chức năng quản lý nhà nước của các cơ quan hành chính nhà nước. Cùng với

việc tách chức năng quản lý nhà nước với chức năng sản xuất kinh doanh còn

cần phân biệt rõ hoạt động hành chính với hoạt động sự nghiệp, dịch vụ công

trong các cơ quan hành chính nhà nước để tạo điều kiện cho các cơ quan này

tập trung vào thực hiện nhiệm vụ chủ yếu của quản lý hành chính nhà nước,

không can thiệp cụ thể để đảm bảo sự tự chủ, tự chịu trách nhiệm của các

doanh nghiệp nhà nước.

Nhà nước cần quản lý các doanh nghiệp thuộc các thành phần kinh

tế khác nhau bằng pháp luật, bằng các công cụ, phương tiện công nghệ thông

tin hữu hiệu. Các doanh nghiệp thuộc mọi thành phần kinh tế khác nhau đều

bình đẳng với nhau trước pháp luật, do vậy cần phải nghiên cứu sửa đổi, bổ

sung hoàn chỉnh Luật và các văn bản dưới Luật có liên quan đến doanh

8800

nghiệp và doanh nghiệp nhà nước. Cần tạo được những đối xử bình đẳng giữa

doanh nghiệp nhà nước với các doanh nghiệp thuộc những thành phần kinh tế

khác bằng cách gỡ bỏ những ưu đãi, những đặc quyền đối với doanh nghiệp

nhà nước trong các lĩnh vực như tuyển dụng lao động, vay vốn ngân hàng,

chính sách bảo vệ tài nguyên môi trường… Ví dụ trong lĩnh vực vay vốn ngân

hàng, nên bãi bỏ hình thức bảo lãnh hành chính của các cơ quan chủ quản cấp

trên cho các doanh nghiệp nhà nước. Hiện vẫn còn có những quy định đối xử

không công bằng của ngân hàng đối với các công ty cổ phần, công ty trách

nhiệm hữu hạn và các doanh nghiệp nhà nước theo hướng giành thuận lợi

nhiều hơn cho doanh nghiệp nhà nước.

Tại nghị quyết Đại hội Đảng X đã xác định đến hết năm 2009 phải

tiến hành sắp xếp xong các doanh nghiệp nhà nước hoạt động sản xuất kinh

doanh theo hướng cổ phần hóa hoặc giao bán, khoán doanh nghiệp mà Nhà

nước không cần giữ cổ phần chi phối. Do đó cần có nghị định hướng dẫn để

đến sau năm 2009 này tất các cả doanh nghiệp hoạt động tại Việt Nam đều

phải tuân thủ thực hiện theo một nguồn Luật. Các doanh nghiệp không phân

biệt sở hữu đều phải có trách nhiệm đóng góp chi phí bảo vệ môi trường theo

nguyên tắc làm ảnh hưởng nhiều đến môi trường thì đóng góp nhiều, có

những hoạt động bảo vệ môi trường thì được khuyến khích.

Tóm lại, nhà nước cần tập trung vào 3 vấn đề lớn sau 5533: (1) Xây

dựng, ban hành hệ thống văn bản pháp luật đầy đủ, đồng bộ, thống nhất tạo

khung pháp lý cho doanh nghiệp nhà nước hoạt động; xác định chiến lược,

quy hoạch phát triển chung cho các ngành, các lĩnh vực; xây dựng cơ sở hạ

tầng kỹ thuật, ổn định kinh tế vĩ mô và môi trường thuận lợi cho doanh

nghiệp nhà nước hoạt động; (2) Tổ chức hướng dẫn thực hiện pháp luật như

tổ chức đăng ký kinh doanh, lưu giữ các thông tin cơ bản về doanh nghiệp

5533 HHooàànngg HHàà ((22000055)) QQuuáá ttrrììnnhh đđổổii mmớớii ccơơ cchhếế qquuảảnn llýý ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc ởở VViiệệtt NNaamm ttừừ 11998866 đđếếnn nnaayy,, tthhựựcc ttrrạạnngg vvàà ggiiảảii pphháápp,, ĐĐạạii hhọọcc KKiinnhh ttếế QQuuốốcc ddâânn..

8811

nhà nước, theo dõi hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước, đảm

bảo để các doanh nghiệp nhà nước hoạt động theo đúng điều kiện quy định tại

quyết định thành lập và đăng ký kinh doanh theo quy định của pháp luật.

Ngoài ra nhà nước xây dựng, quy hoạch và tổ chức đào tạo, bồi dưỡng cán bộ

quản lý doanh nghiệp; (3) Thanh tra, kiểm tra, giám sát việc chấp nhà pháp

luật, giải quyết khiếu nại, tố cáo và xử lý vi phạm theo quy định của pháp

luật.

2.2 Tiếp tục sắp xếp lại các doanh nghiệp nhà nước

Nghị quyết Hội nghị lần thứ III Ban Chấp hành Trung ương Đảng

khóa IX đã nêu rõ mục tiêu cơ bản của sắp xếp, đổi mới và phát triển doanh

nghiệp nhà nước là nhằm nâng cao hiệu quả và sức cạnh tranh của doanh

nghiệp nhà nước, để doanh nghiệp nhà nước góp phần quan trọng bảo đảm

các sản phẩm, dịch vụ công ích thiết yếu của xã hội và nhu cầu cần thiết của

quốc phòng, an ninh, là lực lượng nòng cốt đẩy nhanh tăng trưởng kinh tế và

tạo nền tảng cho sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước theo định

hướng xã hội chủ nghĩa.

Trong thời gian qua, nước ta đã tích cực sắp xếp, điều chỉnh cơ cấu

doanh nghiệp nhà nước hiện có, cổ phần hóa những doanh nghiệp mà Nhà

nước không cần giữ 100% vốn; sáp nhập, giải thể, phá sản những doanh

nghiệp hoạt động không có hiệu quả; giao bán, khóa kinh doanh, cho thuê các

doanh nghiệp quy mô nhỏ, không cổ phần hóa được và Nhà nước không cần

nắm giữ; đồng thời thực hiện chế độ công ty trách nhiệm hữu hạn đối với

doanh nghiệp Nhà nước giữ 100% vốn… Cần tiếp tục thực hiện việc sắp xếp

lại các doanh nghiệp nhà nước bằng các biện pháp đa dạng (ví dụ như sáp

nhập các doanh nghiệp nhà nước để giảm đầu mối; giải thể, tổ chức lại bộ

máy và thay đổi nhân sự, bán toàn bộ hay một phần tài sản của doanh nghiệp,

cho thuê tài sản nhà xưởng mặt bằng, khoán quản lý doanh nghiệp; đặc biệt là

đẩy nhanh và hoàn thành tiến trình cổ phần hóa các doanh nghiệp nhà nước)

8822

nhằm loại bỏ những doanh nghiệp làm ăn thua lỗ, sản xuất kinh doanh kém

hiệu quả và dồn vốn vào các doanh nghiệp còn lại. Việc sắp xếp lại các doanh

nghiệp nhà nước sẽ đem lại những kết quả tích cực, khu vực doanh nghiệp

nhà nước được lành mạnh hóa, thích ứng và năng cao khả năng cạnh tranh,

hiệu quả sản xuất kinh doanh trong nền kinh tế thị trường.

2.3 Tăng cường việc quản lý vốn của Nhà nước đối với nguồn vốn Nhà

nước trong các doanh nghiệp.

Vốn hóa toàn bộ tài sản nhà nước tại các doanh nghiệp nhà nước kể

cả là giá trị quyền sử dụng đất có thời hạn. Nhà nước sẽ quản lý vốn theo tính

hiệu quả sinh lời trên nguồn vốn đầu tư chứ không phải là quản lý hiện vật

của các doanh nghiệp nhà nước. Các doanh nghiệp nhà nước hoạt động kinh

doanh cần đánh giá lại tài sản của mình. Nhà nước giao cho doanh nghiệp

nguồn vốn này và chỉ quản lý giá trị đã được giao, còn hiện vật dưới hình

thức nào là thuộc quyền quản trị của doanh nghiệp nhà nước miễn là các

doanh nghiệp này sử dụng có hiệu quả. Nhà nước sở hữu vốn của doanh

nghiệp còn pháp nhân doanh nghiệp sở hữu các tài sản cụ thể của doanh

nghiệp, như vậy đã tách biệt giữa quyền của chủ sở hữu pháp nhân và quyền

của pháp nhân đó.

Khi đã công ty hóa doanh nghiệp nhà nước thì các quyết định bên

trong của doanh nghiệp do doanh nghiệp tự định đoạt. Nhà nước chỉ có nhiệm

vụ là kiểm soát hiệu quả kinh doanh của doanh nghiệp thông qua hiệu quả tài

chính. Doanh nghiệp nhà nước tự chủ về tiền lương, tiền thưởng, các phục lợi

tập thể… còn Nhà nước kiểm soát tỷ suất sinh lời trên vốn của Nhà nước để

đảm bảo suất sinh lời trên vốn của Nhà nước, bảo đảm và phát triển nguồn vốn.

Theo chỉ thị số 316/CP của Hội đồng bộ trưởng, các doanh nghiệp

nhà nước được trao quyền sử dụng và trách nhiệm bảo toàn vốn sản xuất kinh

doanh hay gọi là khoán vốn. Với hình thức khoán vốn về cơ bản là không tách

được chức năng sở hữu ra khỏi chức năng kinh doanh, sự can thiệp của bộ

8833

máy hành chính nhà nước vào các hoạt động kinh doanh của doanh nghiệp

chưa được khắc phục. Vấn đề doanh nghiệp tự chịu lỗ lãi không được giải

quyết vì muốn bù lỗ phải lấy vốn tự có hoặc nâng giá sản phẩm mà vốn tự có

thì khó khăn, nếu nâng giá thì lại không bán được sản phẩm. Hơn nữa hệ số

khoán trong từng chu kỳ nhận khoán là không thay đổi nên các yếu tố sản

xuất kinh doanh khó di chuyển được, doanh nghiệp không thể chủ động. Do

đó đề xuất việc khoán lợi nhuận cho các doanh nghiệp nhà nước.

Khoán lợi nhuận cũng có nghĩa là chủ sở hữu chỉ quản lý bằng lợi

nhuận, chủ sở hữu nắm được lợi nhuận và tỷ suất lợi nhuận của doanh nghiệp

mà giám đốc tạo ra cho mình. Về phía giám đốc thì có toàn quyền sử dụng

toàn bộ tài sản vốn liếng của doanh nghiệp miễn là không vi phạm các quy

định của pháp luật, quy định tài chính do chủ sở hữu đề ra. Nếu tiết kiệm

được các yếu tố đầu vào của quá trình sản xuất kinh doanh để tạo ra thêm

được lợi nhuận thì tiền lương, tiền thưởng của giám đốc càng cao và ngược lại

nếu không đạt được tỷ suất lợi nhuận tối thiểu theo quy định thì giám đốc phải

chịu trách nhiệm theo khế ước đã thỏa thuận. Với tư cách là người làm công,

các giám đốc được thuê rất sợ mất việc, giảm nguồn thu từ họat động chuyên

môn của mình, thứ nữa là danh dự và địa vị xã hội cho nên giám đốc phải tìm

mọi cách để duy trì sự phát triển của doanh nghiệp trên cơ sở là tạo ra nguồn

lợi nhuận ngày càng cao trong kinh doanh.

2.4 Xây dựng, hoàn thiện tổ chức và hoạt động của cơ quan quản lý vốn

Nhà nước tại doanh nghiệp.

Các doanh nghiệp nhà nước chịu sự kiểm tra, quản lý, giám sát của

pháp luật nói chung và của các Bộ quản lý chuyên ngành ở từng lĩnh vực nói

riêng. Các Bộ trưởng được Thủ tướng Chính phủ ủy quyền làm đại diện chủ

sở hữu nhà nước, phải xây dựng được cơ quan tham mưu riêng cho quản lý

doanh nghiệp phù hợp với đặc thù ngành và kinh tế quốc tế. Như vậy chỉ có

một cơ quan chịu trách nhiệm duy nhất trước Nhà nước, trước pháp luật về

8844

việc bảo toàn và phát triển các loại vốn thuộc sở hữu chung toàn dân; giải

quyết nhanh chóng, kịp thời và thống nhất những vấn đề phát sinh trong thực

tiễn về tài sản, vốn của Nhà nước trong quá trình hoạt động của các loại hình

doanh nghiệp nhà nước.

Hình 7: Sơ đồ mô hình tổ chức quản lý vốn của doanh nghiệp nhà nƣớc

cấp Chính phủ.

Tổng công ty đầu tư và kinh doanh vốn nhà nước (SCIC – State

Capital Investment Corporation) là mô hình mới mẻ của Việt Nam, chính thức

hoạt động từ ngày 17/12/2006. Vậy nhưng SCIC lại thực hiện quyền sở hữu

nhà nước đối với một số tiền khổng lồ và với danh mục đầu tư hết sức đa

dạng. Theo thống kê của SCIC, tính đến ngày 28/2/2009 cơ quan này đang

quản lý 776 doanh nghiệp, tổng giá trị mà SCIC nhận bàn giao (tính đến cuối

năm 2008) là 6924 tỷ đồng. Đến 2010 khi mà quá trình cổ phần hóa được

8855

thực hiện xong nếu chỉ khoảng 1/3 số vốn nhà nước chuyển cho SCIC thì họ

đã quản lý danh mục tài sản đến 10 tỷ đôla. Do đó việc hoàn thiện tổ chức và

hoạt động của SCIC có ý nghĩa quan trọng:

- Khẩn trương tăng cường năng lực quản lý, điều hành, kể cả bổ

sung chức năng, nhiệm vụ cho SCIC. Thường xuyên đánh giá để xác định

năng lực của SCIC, tính toán khả năng được nhà nước giao thực thi quyền sở

hữu. Cho phép SCIC tuyển dụng chuyên gia tài chính nước ngoài, xác lập cơ

chế lương, thưởng cho nhà quản lý, cho nhân viên…

- Hoàn thiện quy chế pháp lý và cụ thể hóa điều lệ cho SCIC theo

quy luật kinh tế thị trường, ngăn chặn việc cơ quan nhà nước can thiệp hoạt

động của SCIC, cho phép SCIC được hợp tác kinh doanh với các tổ chức kinh

tế, tài chính quốc tế có uy tín để nâng cao hiệu quả đầu tư, học tập thêm các

kinh nghiệm quản lý.

- Thực hiện nghiêm túc việc chuyển phần vốn nhà nước (của Bộ,

địa phương) ở các doanh nghiệp nhà nước đã chuyển đổi cho SCIC. Thí điểm

chuyển phần vốn nhà nước ở một số Tổng công ty cho SCIC.

- Nhà nước chỉ nên đặt mục tiêu duy nhất cho SCIC là tối đa hóa

giá trị vốn nhà nước và hàng năm SCIC được khoán một khoản cố tức cố định

cho nhà nước. Ngoài mức cổ tức cố định này SCIC được quyền quyết định

phân chia lương, thưởng theo pháp luật. Ban hành cơ chế đặc thù về kiểm

toán, giám sát và công khai, minh bạch, niêm yết cho SCIC để đảm bảo sự

kiểm soát của nhà nước, sự giám sát của dân chúng và các cổ đông liên quan.

- Xác định ngành, lĩnh vực cho SCIC được phép đầu tư để SCIC

đầu tư những ngành quan trọng thiết yếu, tránh đầu tư ngành doanh nghiệp

ngoài quốc doanh có thể đầu tư được. Hạn chế nắm giữ phần vốn nhà nước ở

8866

các công ty độc lập quy mô vừa và nhỏ.

Hình 8: Mô hình tổ chức quản lý vốn của doanh nghiệp nhà nƣớc tại các

bộ quản lý ngành.

Cần chuyển đổi một cách hữu hiệu từ phương thức đầu tư, quản lý

và sử dụng vốn của Nhà nước theo cách quản lý hành chính thông qua việc

cấp phát vốn từ ngân sách Nhà nước sang phương thức đầu tư, quản lý và sử

dụng vốn của Nhà nước theo phương thức hạch toán kinh doanh đối với quá

trình đầu tư vốn cho các loại hình doanh nghiệp nhà nước. Với phương thức

hạch toán kinh doanh này nhằm đảm bảo các mục tiêu đã đề ra, thực hiện

những chỉ tiêu hiệu quả về kinh tế, chính trị, xã hội.

2.5 Tăng cường hệ thống chế định của Nhà nước đối với các doanh nghiệp

nhà nước

2.5.1 Hoàn thiện công cụ pháp luật

Nhắc đến cơ chế thị trường là sự phong phú, đa dạng của các sản

phẩm hàng hóa dịch vụ, kết quả của sự tự do linh hoạt và tính mềm dẻo năng

động trong sản xuất kinh doanh. Tuy nhiên cũng không thể tự do ăn cắp, tự do

dùng tài sản của Nhà nước để kinh doanh bất hợp pháp nhằm mục đích vun

vén cho cá nhân đặc quyền, đặc lợi. Pháp luật ra đời ngoài chức năng tạo hành

8877

lang cho các doanh nghiệp tự do hoạt động còn góp phần tích cực vào việc

ngăn ngừa và xử lý những hành vi kinh doanh bất hợp pháp đảm bảo kỷ

cương pháp luật. Để tạo ra được luật chơi và cơ hội tốt cho các doanh nghiệp

nhà nước thực hiện tự chủ chủ của mình, đảm bảo sự quản lý tập trung và có

hiệu quả của nhà nước trước hết phải có được một hệ thống pháp luật đồng

bộ.

Làm rõ một số điều tại Nghị định 86/2002/NĐ-CP ngày

05/11/2002 của Chính phủ như 5544:

- Điều 8: Về việc thực hiện đại diện chủ sở hữu nhà nước tại doanh

nghiệp có vốn nhà nước (hiện chưa có văn bản pháp luật về thực hiện các

quyền và nghĩa vụ của chủ sở hữu nhà nước đối với công ty nhà nước)

- Điều 10: Về quản lý nhà nước các tổ chức kinh tế tập thể và kinh

tế tư nhân (chưa làm rõ được mối quan hệ giữa công nghiệp và nông nghiệp

trong kinh tế tư nhân và kinh tế tập thể)

- Điều 14: Về quản lý tài chính, tài sản như hiện nay vẫn còn hạn

chế giao quyền cho các Bộ trong việc quản lý tài chính, tài sản. Mối quan hệ

các Bộ trong việc xây dựng, thực hiện chức năng quản lý nhà nước đối với

các ngành, lĩnh vực được phân công theo dõi còn hiều hạn chế dẫn đến giữa

các Bộ cũng làm mất thời gian xin ý kiến lẫn nhau

Luật Doanh nghiệp đã mở ra nhiều hình thức trả lương cho người

làm công tác quản lý: có thể thỏa thuận lương theo thâm niên, theo năng lực

và theo công việc thực tế đang đảm nhiệm. Vì vậy cũng cần xây dựng Nghị

định để xác định rõ trách nhiệm và quyền lợi của người điều hành. Đặc biệt

cũng cần có những hướng dẫn về chế độ đãi ngộ phù hợp với sự cống hiến

của đội ngũ những người làm công tác quản trị doanh nghiệp. Chúng ta cần

5544 NNgguuyyễễnn ĐĐặặnngg TTưườờnngg AAnnhh ((22000077)),, TTáácchh qquuyyềềnn cchhủủ ssởở hhữữuu rraa kkhhỏỏii qquuyyềềnn qquuảảnn ttrrịị ddooaannhh nngghhiiệệpp –– MMôô hhììnnhh qquuảảnn ttrrịị mmớớii ttrroonngg ddooaannhh nngghhiiệệpp nnhhàà nnưướớcc,, ĐĐạạii hhọọcc NNggooạạii TThhưươơnngg

8888

phân biệt được rằng mặc dù người quản trị doanh nghiệp có thể là công chức

được cử sang làm quản lý các doanh nghiệp nhà nước thì trong thời gian làm

quản lý doanh nghiệp họ vẫn có quyền được hưởng thành quả của mình tại

doanh nghiệp như một doanh nhân thực sự.

Như vậy sự hình thành đồng bộ hệ thống luật pháp có liên quan

đến họat đông sản xuất kinh doanh và hoạt động công ích tại các doanh

nghiệp nhà nước ở nước ta là không thể chậm trễ. Vấn đề hiện nay là cần có

sự cụ thể hóa Luật doanh nghiệp 2005, Chính phủ có sự phân công cụ thể cho

các cơ quan chức năng mà trực tiếp là Bộ Kế hoạch và Đầu tư, Bộ Tài chính,

…chuẩn bị các văn bản hướng dẫn thi hành Luật. Tiến trình cải cách mới theo

hướng đảm bảo tính tự của của doanh nghiệp nhà nước đồng thời tăng cường

vai trò quản lý vĩ mô của Nhà nước phụ thuộc rất nhiều vào nỗ lực và chủ

trương của các cơ quan kể trên.

2.5.2 Ban hành Nghị định hướng dẫn thi hành Luật doanh nghiệp 2005 về

một số vấn đề:

* Nhà nƣớc không can thiệp vào ngành nghề kinh doanh của doanh nghiệp

Khác với Luật doanh nghiệp nhà nước 2003, Luật doanh nghiệp

2005 đã mở rộng phạm vi kinh doanh của các doanh nghiệp mà không phân

biệt ai là chủ sở hữu. Trong đó các doanh nghiệp được phép hoạt động kinh

doanh trên mọi lĩnh vực mà pháp luật không cấm, luật không quy định bắt

buộc các các doanh nghiệp thuộc Bộ công thương không được tham gia trong

lĩnh vực ngân hàng hay nông nghiệp… Trên cơ sở quy định này mà nhiều

Tổng công ty nhà nước đã mở rộng hoạt động thành lập các công ty cổ phần

hoạt động trong những lĩnh vực hoàn toàn khác với ngành nghề truyền thống

của mình.

Trong Nghị định hướng dẫn cần quy định rõ số lượng ngành nghề

yêu cầu phải có sự thỏa thuận đặc biệt của các cơ quan quản lý nhà nước để

tránh tình trạng luật thì quy định mở còn các cơ quan thực thi lại vận dụng tùy

8899

tiện để gây khó khăn cho doanh nghiệp. Cần cân nhắc lại về việc một Tổng

công ty nhà nước hay một tập đoàn kinh tế phải có một ngành nghề kinh

doanh chủ yếu vì như thế không phù hợp với yêu cầu khách quan hình thành

các doanh nghiệp có quy mô lớn. Trong nền kinh tế thị trường định hướng xã

hội chủ nghĩa, doanh nghiệp nhà nước phải được tự do lựa chọn và quyết định

chiến lược kinh doanh, ngành nghề kinh doanh nhằm đảm bảo thu được lợi

nhuận tối đa.

* Nhà nƣớc không hạn chế địa bàn kinh doanh

Các doanh nghiệp được tự chọn địa bàn kinh doanh phù hợp với

khả năng tài chính, nguồn nhân lực hiện có và khả năng mở rộng thị trường

mà không phụ thuộc vào bất kỳ cơ quan nào, qua đó mở rộng khả năng cạnh

tranh để cung ứng cho người tiêu dùng những sản phẩm có chất lượng tốt, giá

cả hợp lý… Trong quá trình phát triển, khi doanh nghiệp đã tận dụng được

các khả năng thuận lợi để mở rộng thị trường, nâng cao sản lượng thì họ có

quyền quyết định đầu tư tại các địa phương mà họ có khả năng cạnh tranh, có

khả năng thu được nguồn lợi nhuận lớn. Nếu như tiếp tục ràng buộc doanh

nghiệp theo phương thức quản lý hành chính sẽ làm mất đi cơ hội kinh doanh,

phát triển thị trường của doanh nghiệp.

Trong điều kiện mở cửa kinh tế thì khả năng phát triển thị trường,

chiếm lĩnh thị trường là yếu tố quan trọng nhất đối với các doanh nghiệp nhà

nước. Không vì phân địa giới hành chính mà hạn chế các doanh nghiệp nhà

nước phát triển thị trường kể cả thị trường nước ngoài. Cần có những chính

sách khuyến khích các doanh nghiệp nhà nước phát triển ra thị trường ngoài

nước ví dụ như Tổng công ty viễn thông quân đội phát triển thị trường di

động tại Lào, Campuchia; Tập đoàn Dầu khí Việt Nam tham gia hợp đồng

thăm dò và khai thác dầu khí tại Angeri…

2.6 Xóa bỏ chế độ hành chính chủ quản và tăng cường quyền tự chủ về quản trị

9900

doanh nghiệp cho các doanh nghiệp.

Việc xóa bỏ cơ chế chủ quản không có nghĩa là xóa bỏ chức năng

của nhà nước, làm mờ nhạt vài trò của chủ sở hữu, nó đảm bảo quyền tự chủ

kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước. Khắc phục tối đa sự trùng lặp, chồng

chéo giữa các cơ quan nhà nước trong việc quản lý hoạt động sản xuất kinh

doanh của doanh nghiệp nhà nước. Các cơ quan nhà nước chỉ tập trung vào

hoạt động quản lý nhà nước trong các lĩnh vực, ngành nghề mà mình phụ

trách. Xóa bỏ cơ chế chủ quản sẽ thúc đẩy doanh nghiệp nhà nước hoạt động

theo pháp luật và các căn cứ thị trường. Cơ chế chủ quản của các Bộ, các cơ

sở quản lý ngành và sự lẫn lộn giữa quản lý nhà nước và chủ sở hữu sẽ không

còn lý do để tồn tại.

Các giải pháp về cơ chế quản lý để tăng cường quyền tự chủ trong

sản xuất kinh doanh cho các doanh nghiệp nhà nước, đưa các doanh nghiệp

nhà nước hoạt động theo nguyên tắc hạch toán kinh doanh, cạnh tranh bình

đẳng với các loại hình doanh nghiệp khác mà vẫn đảm bảo vị trí, vai trò của

mình. Cần đổi mới các chính sách giao quyền tự chủ cho doanh nghiệp nhà

nước trên các nội dung cụ thể:

2.6.1 Về cơ chế quản lý tài chính

Nhà nước chuyển hình thức cấp vốn sang đầu tư vốn; chuyển từ

định mức vốn sang vốn điều lệ cho doanh nghiệp đồng thời nhà nước cũng

phải đảm bảo đủ vốn điều lệ và không thu tiền sử dụng vốn tạo sự bình đẳng

giữa doanh nghiệp nhà nước và các doanh nghiệp thuộc các thành phần kinh

tế khác. Phần vốn đầu tư vào doanh nghiệp nhà nước được tính cả giá trị

quyền sử dụng đất theo quy định của pháp luật. Nhà nước tăng quyền tự chủ

tài chính cho doanh nghiệp nhà nước đồng thời gắn với trách nhiệm bảo toàn

và phát triển vốn. Nhà nước cần cho phép các doanh nghiệp nhà nước được

tiếp cận, thu hút các nguồn vốn trên thị trường, doanh nghiệp nhà nước tự

9911

chịu trách nhiệm về hiệu quả sử dụng và trả nợ khoản vốn vay. Chấm dứt tình

trạng dùng ngân sách nhà nước để bù lỗ, miễn thuế, xóa nợ cho doanh nghiệp

nhà nước.

Về việc vay vốn ngân hàng để kinh doanh sẽ hoàn toàn do ngân

hàng định đoạt việc cho vay căn cứ vào hiệu quả của dự án mà không có bàn

tay can thiệp, chỉ định của nhà nước. Mở rộng và đa dạng hóa hơn nữa các

hình thức thuê mua tài chính, tạo hành lang pháp lý cho họat động này tồn tại

và phát triển ổn định, đổi mới và tái đầu tư, gắn lợi ích vật chất với hiệu quả

kinh doanh. Ngoài phần vốn do nhà nước đầu tư vào, doanh nghiệp nhà nước

có thể tự huy động. Việc huy động vốn để kinh doanh được thực hiện theo

nguyên tắc tự chịu trách nhiệm, tự hoàn trả, đảm bảo hiệu quả sử dụng vốn

được huy động mà không được làm thay đổi hình thức sở hữu của doanh

nghiệp nhà nước. Nhà nước quản lý vốn doanh nghiệp nhà nước bằng giá trị

tài sản tại doanh nghiệp mà không quản lý bằng tài sản hiện vật, do vậy phải

để cho các doanh nghiệp nhà nước được chủ động xử lý các tài sản dư thừa,

vật tư hay hàng hóa ứ đọng.

Doanh nghiệp nhà nước được quyền tự chủ trong việc phân phối và

trích lập các quỹ từ lợi nhuận sau thuế (như quỹ đầu tư phát triển, quỹ dự

phòng tài chính, quỹ khen thưởng và phúc lợi…). Nhà nước cũng cần có

chính sách đối với những tài sản do doanh nghiệp nhà nước đầu tư bằng

nguồn vốn vay và đã trả hết nợ bằng nguồn khấu hao cơ bản cũng như là

chính sách đối với lợi nhuận do chính tài sản đó làm ra theo hướng thực hiện

hài hòa các lợi ích, phù hợp với từng ngành nghề, lĩnh vực cụ thể, từ đó

khuyến khích được doanh nghiệp tiếp tục đầu tư phát triển. Nhà nước cũng

cần có phương án xử lý nợ đối với các khoản nợ hiện nay của một số doanh

nghiệp nhà nước như thông qua công ty mua bán nợ và tài sản, tránh tình

trạng nhà nước phải xử lý giãn nợ, xóa nợ thuế…giúp cho các doanh nghiệp

nhà nước được lành mạnh hóa tình hình tài chính.

9922

2.6.2 Về đầu tư và đổi mới, hiện đại hóa công nghệ

Nhà nước cần tăng thêm quyền và trách nhiệm của doanh nghiệp

nhà nước trong quyết định đầu tư trên cơ sở chiến lược, quy hoạch phát triển

đã được phê duyệt; được quyết định các dự án đầu tư, sử dụng quỹ khấu hao

để đầu tư, đổi mới tài sản cố định; sử dụng vốn, tài sản của doanh nghiệp để

liên doanh liên kết, góp vốn với các doanh nghiệp khác; thuê, mua một phần

hoặc toàn bộ doanh nghiệp khác để phát triển hoạt động sản xuất kinh doanh

của mình. Doanh nghiệp nhà nước phải được hưởng các chế độ ưu đãi đầu tư,

tái đầu tư theo quy định của pháp luật; xóa bỏ cơ chế xin – cho trong đầu tư

và quan hệ tài chính giữa nhà nước và các doanh nghiệp nhà nước. Ngay cả

khi cần phải đầu tư mới hoặc cần hiện đại hóa, phát triển doanh nghiệp theo

chương trình quốc gia, nhà nước cũng không theo phương thức cấp phát như

trước mà chuyển sang hình thức quỹ đầu tư hoặc công ty đầu tư tài chính của

nhà nước.

Doanh nghiệp nhà nước được áp dụng các chế độ ưu đãi với người

có công đóng góp vào đổi mới công nghệ, mang lại hiệu quả thiết thực cho

doanh nghiệp. Đối với các sáng kiến cải tiến kỹ thuật, công nghệ, cơ chế quản

lý, các biện pháp tăng năng suất lao động, tiết kiệm nguyên vật liệu… thì tùy

theo giá trị làm lợi mà doanh nghiệp nhà nước sẽ có quyền tự quyết định mức

thưởng cho các cán bộ, nhân viên của mình để khuyến khích mọi người hăng

hái tham gia vào quá trình sản xuất kinh doanh, nâng cao hiệu quả và tính

cạnh tranh của doanh nghiệp trên thị trường. Nhà nước cũng có các chính

sách khuyến khích, hỗ trợ doanh nghiệp đầu tư đổi mới công nghệ, đổi mới

máy móc thiết bị nhằm nâng cao khả năng cạnh tranh của doanh nghiệp, mở

rộng thị trường hội nhập kinh tế khu vực và thế giới như là: khuyến khích đầu

tư tài chính cho khoa học và công nghệ; được vay vốn từ ngân hàng, quỹ phát

triển khoa học và công nghệ với mức lãi suất ổn định, hợp lý…

9933

2.6.3 Về cơ chế sử dụng lao động, tiền lương

Doanh nghiệp nhà nước thực hiện chuyển chế độ biên chế sang

hợp đồng; cơ chế tuyển chọn, đào tạo, sử dụng lao động theo quy định của

pháp luật trên cơ sở của hợp đồng lao động và sự thỏa ước tập thể. Đối với

lượng lao động dôi dư nhà nước cần có chế độ, chính sách giải quyết một

cách dứt điểm thông qua trợ cấp mất việc, thôi việc hoặc là cho đi đào tạo lại.

Về tiền lương áp dụng việc không chế lương tối thiểu nhưng không khống chế

mức lương tối đa. Các doanh nghiệp nhà nước được tự chủ trong việc trả tiền

lương, tiền thưởng trên cơ sở là tốc độ tăng tiền lương phải thấp hơn tốc độ

tăng năng suất lao động và không bị gò bó bởi đơn giá lương, các thang, bảng

lương. Nhà nước ban hành quy định làm cơ sở về pháp lý cho việc tính toán

lương của doanh nghiệp trên cơ sở hiệu quả kinh doanh đồng vốn nhà nước

đầu tư. Có như vậy thì tiền lương, tiền thưởng mới thực sự tạo động lực

mạnh, gắn người lao động với kết quả sản xuất kinh doanh, để người lao động

sáng tạo, mang hết sức của mình vì sự tồn tại và phát triển của doanh nghiệp;

đồng thời góp phần thu hút được nguồn nhân lực có chất lượng cao làm việc

tại doanh nghiệp, tăng khả năng cạnh tranh cho các doanh nghiệp nhà nước

trong nền kinh tế thị trường.

2.6.4 Về tổ chức bộ máy và nhân lực

Mở rộng quyền tự chủ, đổi mới quản lý nội bộ doanh nghiệp theo

mô hình Hội đồng quản trị hoặc Chủ tịch doanh nghiệp, xác định rõ ràng trách

nhiệm của giám đốc điều hành. Tăng trách nhiệm của mỗi cá nhân tương

xứng với nhiệm vụ, quyền hạn được giao. Đối với doanh nghiệp nhà nước có

Hội đồng quản trị cần quy định rõ quyền hạn là cơ quan đại diện chủ sở hữu

nhà nước tại doanh nghiệp; Hội đồng quản trị phải là cơ quan quyền lực cao

nhất, hoàn toàn chịu trách nhiệm trước người ra quyết định thành lập doanh

nghiệp (chủ đầu tư nhà nước) và trước pháp luật về kết quả sản xuất kinh

doanh cũng như những hoạt động khác của doanh nghiệp. Hội đồng quản trị

9944

có toàn quyền nhân danh doanh nghiệp nhà nước để giải quyết các vấn đề liên

quan đến việc xác định mục tiêu, nhiệm vụ và quyền lợi của doanh nghiệp

nhà nước trừ một số thẩm quyền của chủ sở hữu phân cho các cơ quan, tổ

chức khác đại diện chủ sở hữu thực hiện. Nhà nước cần có quy định về chế độ

tiền lương, thưởng cũng như các hình thức khen thưởng, kỷ luật cụ thể để

khuyến khích, động viên và qui rõ trách nhiệm của các thành viên Hội đồng

quản trị tương ứng với kết quả sản xuất kinh doanh mà doanh nghiệp nhà

nước đó thu được.

Hội đồng quản trị có quyền chỉ định hoặc thuê giám đốc theo hợp

đồng, chủ động tuyển chọn, bổ nhiệm, miễn nhiễm hoặc ký hợp đồng, chấm

dứt hợp đồng theo hướng chủ yếu là thi tuyển. Giám đốc doanh nghiệp có

thẩm quyền ra quyết định bổ nhiệm, miễn nhiệm, khen thưởng, kỷ luật đối với

cán bộ chủ chốt của doanh nghiệp theo phân cấp của Hội đồng quản trị. Nhà

nước cần có cơ chế khuyến khích vật chất, tinh thần đồng thời nâng cao trách

nhiệm của giám đốc doanh nghiệp nhà nước: có quyền chủ động tổ chức bộ

máy quản lý và tổ chức kinh doanh phù hợp với mục tiêu, nhiệm vụ nhà nước

giao; đặt chi nhánh, văn phòng đại diện trong và ngoài nước. Chủ tịch Hội

đồng quản trị không thể kiêm chức vụ giám đốc doanh nghiệp nhà nước vì

như thế sẽ dẫn đến sự trùng lặp chức năng đại diện chủ sở hữu và chức năng

quản lý kinh doanh tại doanh nghiệp.

2.7 Hình thành đội ngũ những nhà quản lý doanh nghiệp giỏi.

Trong hoạt đông sản xuất kinh doanh tại doanh nghiệp nhà nước

cán bộ quản lý có vai trò vô cùng quan trọng, là nhân tố quyết định sự thành

công hay thất bại, sự tồn tại và phát triển của các doanh nghiệp. Trong quá

trình đổi mới cơ chế quản lý doanh nghiệp nhà nước từ nền kinh tế kế hoạch

hóa tập trung sang nền kinh tế thị trường và trong công cuộc công nghiệp hóa,

hiện đại hóa đất nước thì vai trò của cán bộ quản lý, điều hành doanh nghiệp

nhà nước lại càng quan trọng. Cán bộ quản lý doanh nghiệp nhà nước phải

9955

vừa đảm bảo tổ chức quản lý doanh nghiệp sản xuất kinh doanh đạt hiệu quả

cao, vừa phải trực tiếp thực hiện đường lối đổi mới của Đảng và nhà nước.

Muốn vậy người cán bộ quản lý doanh nghiệp nhà nước phải là người có kiến

thức về quản lý, về kinh tế và chuyên môn kỹ thuật cao, có sức khỏe tốt, có

năng lực lãnh đạo và quản lý, điều hành sản xuất kinh doanh.

Trong cơ chế mới hiện nay khi mà chủ sở hữu nhà nước đã dần về

đúng với chức năng quản lý vĩ mô còn quyền sử dụng tài sản vốn liếng thuộc

về doanh nghiệp thì giám đốc có toàn quyền tổ chức, điều hành doanh nghiệp

trên cơ sở định hướng của nhà nước bằng pháp luật và chính sách kinh tế.

Như đã trình bày ở trên, đó là quyền xây dựng và vận hành kế hoạch kinh

doanh, là quyền tìm kiếm thị trường, khai thác vật tư và tiêu thụ sản phẩm,

quyền lựa chọn công nghệ và dây chuyền sản xuất, quyền tổ chức bộ máy

quản lý doanh nghiệp, quyền mở rộng quan hệ hợp tác và liên doanh, liên

kết…Đồng thời giám đốc cũng là người chịu trách nhiệm trước chủ sở hữu

trong việc làm tăng giá trị tài sản, vốn liếng và các khoản đóng góp vào ngân

sách nhà nước, chịu trách nhiệm về đời sống vật chất và tinh thần của cán bộ

công nhân viên trong doanh nghiệp. Với những chức năng này nếu giám đốc

không có năng lực quản lý giỏi thì tính tự chủ của doanh nghiệp nhà nước chỉ

là hình thức và dẫn đến hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp sẽ

tránh khỏi những khó khăn. Do vậy yêu cầu đặt ra là tập trung xây dựng đội

ngũ những nhà doanh nghiệp giỏi có đủ sức quản lý doanh nghiệp nhà nước

tiến hành sản xuất kinh doanh có hiệu quả trong cơ chế thị trường:

- Đẩy tới một bước việc đào tạo mới và đào tạo lại giám đốc

doanh nghiệp nhà nước. Ở nước ta các trường đại học kinh tế đều đã tiến hành

thành lập khoa quản trị kinh doanh hoặc không cũng đã đưa bộ môn quản trị

kinh doanh vào chương trình. Song do nhu cầu của thực tiễn cũng như kinh

nghiệm của một số quốc gia khác, cần có chủ trương, tiến hành thành lập

9966

trường đại học chuyên ngành để đào tạo nghề giám đốc.

- Song song với quá trình đào tạo mới, đào tạo lại, cần đẩy mạnh

hình thức bồi dưỡng nhằm bổ sung kiến thức, hiện đại hóa bộ não của các

giám đốc. Đây cũng là một trong những con đường đào tạo lại có kết quả đối

với phần đông các giám đốc còn đang đương chức. Tuy nhiên cần phải tổ

chức lại hệ thống trường lớp nhằm thống nhất sự quản lý của nhà nước về

chương trình, về tài chính, phương thức tiến hành…

- Đa dạng hóa loại hình đào tạo bồi dưỡng, gắn đào tạo lý thuyết

với hoạt động thực tiễn.

- Ngoài ra đội ngũ giám đốc doanh nghiệp nhà nước ở nước ta

hiện nay có thể còn được hình thành, nâng cao kiến thức từ: hình thức đào tạo

từ xa qua các phương tiện thông tin đại chúng, qua các sách báo viế về quản

trị doanh nghiệp; tổ chức các câu lạc bộ giám đốc, hội thảo khoa học nhằm

trao đổi và học tập kinh nghiệm giữa các nhà doanh nghiệp…

Như vậy, Chương III của khóa luận đã chỉ ra những phương

hướng và một số giải pháp chủ yếu nhằm đẩy mạnh việc tách quyền chủ sở

hữu và quyền quản trị doanh nghiệp trong doanh nghiệp nhà nước ở nước ta

hiện nay. Các giải pháp được đưa ra nhằm tập trung vào giải quyết các vấn

đề:

1. Tăng cường quyền tự chủ của doanh nghiệp nhà nước đi

đôi với việc hoàn thiện hệ thống pháp luật kinh tế phù hợp với thể chế kinh tế

thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa.

2. Hoàn thiện cơ chế thực hiện quyền sở hữu nhà nước, tăng

hiệu quả đầu tư, chống lãng phí, thất thoát, xóa bỏ bao cấp đối với doanh

nghiệp nhà nước theo định hướng Nhà nước là chủ đầu tư bình đẳng với các

chủ thể đầu tư khác.

3. Chuyển đổi doanh nghiệp nhà nước, đa dạng hóa hình thức

9977

sở hữu trong doanh nghiệp nhà nước, xóa bỏ cơ chế hành chính chủ quản.

4. Xây dựng cơ chế công khai, minh bạch trong tổ chức hoạt

động của chủ thể kết hợp với tăng cường năng lực của Nhà nước trong việc

kiểm tra, giám sát tổ chức hoạt động của doanh nghiệp nhà nước.

5. Đổi mới, sắp xếp doanh nghiệp nhà nước để nâng cao tính

chuyên nghiệp và nâng cao năng lực kinh doanh của doanh nghiệp nhà nước

9988

và đội ngũ quản lý.

KKẾẾTT LLUUẬẬNN

Qua quá trình nghiên cứu về mặt lý thuyết, thực tiễn việc tách

quyền chủ sở hữu ra khỏi quyền quản trị doanh nghiệp trong các doanh

nghiệp nhà nước cũng như nghiên cứu đưa ra các phương hướng và giải pháp,

em xin có một số những kết luận sau đây:

1. Doanh nghiệp nhà nước được hình thành và phát triển ở các

quốc gia trên thế giới mà không chỉ có ở các nước xã hội chủ nghĩa. Có 5

nguyên nhân chính dẫn đến sự hình thành của doanh nghiệp nhà nước: (1) Do

nhu cầu khôi phục lại nền kinh tế đã bị tàn phá nặng nề sau chiến tranh; (2)

Thực hiện quốc hữu hóa toàn bộ các xí nghiệp tư bản nước ngoài sau khi

giành được độc lập; (3) Thành lập các doanh nghiệp nhà nước để cung cấp

các hàng hóa công cộng, tạo công ăn việc làm… ; (4) Thành lập các doanh

nghiệp nhà nước như những đàu tàu dẫn dắt nền kinh tế ở những nước đang

phát triển; (5) Thành lập các doanh nghiệp nhà nước để nắm giữ những ngành

công nghiệp đặc biệt quan trọng. Ở nước ta hiện nay, do quá trình sắp xếp lại

doanh nghiệp nhà nước để nâng cao tính cạnh tranh và hiệu quả hoạt động sản

xuất của chúng mà số lượng các doanh nghiệp nhà nước giảm đi đáng kể. Tuy

nhiên, doanh nghiệp nhà nước vẫn nắm vai trò chủ đạo trong nền kinh tế quốc

dân.

2. Trong nền kinh tế thị trường, doanh nghiệp nhà nước cũng như

những loại hình doanh nghiệp khác, phải thể hiện sự nhanh nhạy, năng động

của mình để sản xuất kinh doanh, đầu tư phát triển, tiếp cận và không ngừng

mở rộng thì trường, nâng cao năng suất lao động… Do đó, Nhà nước với tư

cách là chủ sở hữu không được can thiệp vào quá trình quản trị của doanh

nghiệp, các doanh nghiệp có quyền quản trị, tự quyết định các kế hoạch sản

9999

xuất, tự chủ về tài chính, chế độ tiền lương…, có quyền quyết định các

phương án vay và sử dụng nguồn vốn miễn là chịu trách nhiệm trả nợ và hiệu

quả sử dụng nguồn vốn vay, bảo đảm và phát triển nguồn vốn của Nhà nước.

Từ khi thành lập nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đến nay, Nhà nước ta đã

từng bước có những cải cách trong cơ chế quản lý, các quy định của luật pháp

để mở rộng quyền cho các doanh nghiệp nhà nước. Tuy nhiên để đảm bảo

quyền sở hữu của Nhà nước, đồng thời nhằm đảm bảo trật tự Nhà nước mà

việc thực hiện quyền tự chủ của doanh nghiệp nhà nước luôn kèm theo cụm từ

‘theo quy định của pháp luật’, do vậy quyền tự chủ của các doanh nghiệp nhà

nước ở Việt Nam là quyền tự chủ có điều kiện, trong khuôn khổ của pháp

luật.

3. Quá trình thực hiện tách quyền chủ sở hữu và quyền quản trị

doanh nghiệp trong các doanh nghiệp nhà nước ở nước ta có rất nhiều ưu

điểm như mở rộng quyền tự chủ sản xuất kinh doanh cho doanh nghiệp nhà

nước, các doanh nghiệp nhà nước chủ động thực hiện các quyền kinh doanh

của mình, tăng cường đầu tư, đổi mới công nghệ, tham gia liên doanh liên

kết…để phát triển. Đồng thời các cơ quan quản lý Nhà nước cũng xác định rõ

nhiệm vụ của mình, không can thiệp sâu vào các hoạt động của doanh nghiệp,

đóng vai trò như những nhà đầu tư khác: đầu tư và thu lợi…Tuy vậy vẫn còn

tồn tại một số những vấn đề liên quan đến chế độ hành chính, chế độ nhân sự

- đãi ngộ, quyền sở hữu và quyền tự chủ… Trong quá trình từng bước thực

hiện việc tách quyền chủ sở hữu và quyền quản trị doanh nghiệp trong các

doanh nghiệp nhà nước, xuất hiện mô hình chủ quản. Mặc dù chế độ chủ quản

đã góp phần quản lý được toàn diện các mặt hoạt động của doanh nghiệp nhà

nước theo phân công của Chính phủ và Thủ tướng Chính phủ; Chính phủ,

Thủ tướng Chính phủ trực tiếp giải quyết các vấn đề lớn, có tính định hướng

và cơ chế hoạt động cho các Tổng công ty 91 nhưng có rất nhiều những hạn

110000

chế về chế độ báo cáo; về thẩm quyền quyết định đầu; về báo cáo tình hình

của Tổng công ty… Từ đó đặt ra vấn đề cần xóa bỏ chế độ chủ quản, để nâng

cao tính tự chủ, tính cạnh tranh của các doanh nghiệp nhà nước.

4. Từ việc nghiên cứu lý thuyết và tình hình thực tiễn, khóa luận đã

đưa ra một số phương hướng và những giải pháp chủ yếu nhằm đẩy mạnh

việc thực hiện tách quyền chủ sở hữu và quyền quản trị doanh nghiệp trong

các doanh nghiệp nhà nước ở Việt Nam. Các giải pháp mà khóa luận đề cập

đến bao gồm: làm rõ và thực hiện tốt chức năng quản lý nền kinh tế của Nhà

nước đối với các doanh nghiệp; tiếp tục sắp xếp lại các doanh nghiệp nhà

nước; tăng cường việc quản lý vốn của Nhà nước đối với nguồn vốn Nhà

nước trong các doanh nghiệp; xây dựng, hoàn thiện tổ chức và hoạt động của

cơ quan quản lý vốn Nhà nước tại doanh nghiệp; tăng cường hệ thống chế

định của Nhà nước đối với các doanh nghiệp nhà nước; xóa bỏ chế độ hành

chính chủ quản và tăng cường quyền tự chủ về quản trị doanh nghiệp cho các

doanh nghiệp nhà nước; hình thành đội ngũ những nhà quản lý doanh nghiệp

giỏi.

5. Để sự nghiệp công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước được

thành công là phụ thuộc rất nhiều vào kết quả sản xuất kinh doanh của các

doanh nghiệp nhà nước, cụ thể hơn nữa là phụ thuộc vào hiệu quả sử dụng

vốn nhà nước hiện đang nằm ở trong các doanh nghiệp. Chính từ nguồn lợi

nhuận và các khoản thuế thu được từ các doanh nghiệp nhà nước, Nhà nước

sẽ dùng để tiếp tục đầu tư mở rộng sản xuất, đổi mới công nghệ, tạo ra thêm

nhiều công ăn việc làm mới, thúc đẩy nền kinh tế phát triển. Chính vì vậy mà

vấn đề tạo ra được những động lực mới tác động tích cực đến doanh nghiệp

nhà nước là vấn đề rất quan trọng, từng bước xóa bỏ chế độ chủ quản, để các

110011

doanh nghiệp nhà nước thực sự nắm quyền tự chủ.

TTÀÀII LLIIỆỆUU TTHHAAMM KKHHẢẢOO

1. Bộ Giáo dục và Đào tạo, Giáo trình kinh tế chính trị Mác – Lênin. Nhà

xuất bản Chính trị Quốc Gia

2. Bộ Luật Dân sự 2005. Nhà xuất bản Tư pháp

3. Luật doanh nghiệp 2005, Nhà xuất bản Thống kê

4. Luật đầu tư. Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia

5. Đảng Cộng sản Việt Nam (2001), Văn kiện Đại hội đại biểu toàn quốc

lần thứ IX, Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia

6. Ủy ban thường vụ Quốc hội (2006) Báo cáo kết quả giám sát việc thực

hiện cổ phần hóa doanh nghiệp nhà nước

7. Hoàng Hà (2005), Quá trình đổi mới cơ chế quản lý doanh nghiệp nhà

nước ở Việt Nam từ 1986 đến nay – Thực trạng và giải pháp, Đại học

Kinh tế Quốc dân

8. Tiến sĩ Võ Đại Lược, Giáo sư, Tiến sĩ Cốc Nguyên Dương (1997), Cải

cách doanh nghiệp nhà nước ở Trung Quốc – So sánh với Việt Nam,

Nhà xuất bản Khoa học Xã hội

9. Nguyễn Văn Đặng (2006) Tổng công ty nhà nước hướng tới hội nhập

kinh tế quốc tế, Nhà xuất bản Giao thông vận tải

10. Nguyễn Văn Đặng (2006) Xu hướng và giải pháp cạnh tranh, kiểm soát

độc quyền trong công nghiệp, Nhà xuất bản Lao động

11. Nguyễn Đặng Tường Anh (2007), Tách quyền chủ sở hữu ra khỏi

quyền quản trị doanh nghiệp – Mô hình quản trị mới trong doanh

nghiệp nhà nước, Đại học Ngoại Thương

12. Đoàn Phúc Thanh (1996), Đảm bảo tính tự chủ kinh doanh của doanh

nghiệp nhà nước theo cơ chế thị trường ở nước ta hiện nay, Học viện

110022

Hành chính Quốc Gia Hồ Chí Minh

13. Dương Hoàng Oanh (2002), Cải cách doanh nghiệp nhà nước ở Trung

Quốc từ 1978 đến nay, Viện Kinh tế Thế giới

14. Phạm Minh Tuấn (2007), Quan hệ pháp lý giữa nhà nước và doanh

nghiệp nhà nước ở Việt Nam hiện nay, Học viện Hành chính Quốc gia

15. Vũ Đình Bách (2001) Đổi mới tăng cường thành phần kinh tế nhà

nước, Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia

16. Lê Đăng Doanh (1996), Cơ sở khoa học và thực tiễn của công cuộc đổi

mới kinh tế ở Việt Nam, Đại học Kinh tế Quốc dân.

17. PGS. TS Ngô Quang Minh (2004), Kinh tế nhà nước và quá trình đổi

mới doanh nghiệp nhà nước

18. Tập thể tác giả (1996) Cải cách doanh nghiệp nhà nước – Thực tiễn

Việt Nam và kinh nghiệm thế giới, Nhà xuất bản Chính trị Quốc gia

19. Viện nghiên cứu Quản lý kinh tế Trung ương (2002) Cải cách doanh

nghiệp nhà nước – tình hình ở Việt Nam và kinh nghiệm một số nước

trên thế giới

20. Vũ Minh Trai (2000) Thực trạng và giải pháp sắp xếp lại các doanh

nghiệp nhà nước thuộc thành phố Hà Nội, Nhà xuất bản Chính trị Quốc

gia

21. Nguyễn Thị Thanh Hà (2001) Nâng cao hiệu quả cải cách doanh

nghiệp nhà nước, Tạp chí Lý luận Chính trị số 12

22. Lee Kang Woo (2002), Quá trình đổi mới doanh nghiệp nhà nước ở

Việt Nam giai đoạn 1986 – 2000, Đại học Khoa học Xã hội và Nhân

văn.

23. Malcolm Gillis, Dwight H.Perkins, Michael Roemer,… (1990), Kinh tế

học của sự phát triển (Bản tiếng Việt), Viện nghiên cứu quản lý kinh tế

Trung ương

24. Trương Văn Bân – chủ biên, Nguyễn Khang – người dịch (1996), Bàn

về cải cách toàn diện doanh nghiệp nhà nước, Nhà xuất bản Chính trị

110033

Quốc gia

25. Paul A.Samuelson, William D.Nordhaus (1989), Kinh tế học (Bản tiếng

Việt), Viện kinh tế học

26. Nghị định số 50/HĐBT ngày 22/03/1988:

http://vbqppl.moj.gov.vn/law/vi/1981_to_1990/1988/198803/19880322

0001

27. Số 388/HĐBT – Quy chế thành lập và giải thể doanh nghiệp nhà nước

http://vbqppl.moj.gov.vn/law/vi/1991_to_2000/1991/199111/19911120

0001

28. Hiến pháp Việt Nam Dân chủ Cộng hòa 1946:

http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n1nqnqnqn3

1n343tq83a3q3m3237nvn&cochu

29. Hiến pháp Việt Nam Dân chủ Cộng hòa 1959:

http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n1nqnqn4n3

1n343tq83a3q3m3237nvn&cochu

30. Hiến pháp Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam 1980:

http://vnthuquan.net/truyen/truyen.aspx?tid=2qtqv3m3237n1nqn4n0n3

1n343tq83a3q3m3237nvn&cochu

31. Hiến pháp Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam 1992:

http://laws.dongnai.gov.vn/1991_to_2000/1992/199204/199204180001

32. Luật doanh nghiệp nhà nước 1995:

http://legal.khaitri.vn/Index.asp?Act=View&Doc=10659&Pro=12&Tre

e=25

33. Luật doanh nghiệp nhà nước 2003:

http://vbqppl.moj.gov.vn/law/vi/2001_to_2010/2003/200311/20031127

0001

34. Quyết định 217/QĐ - HĐBT ngày 14/11/1987:

http://legal.khaitri.vn/Index.asp?Act=View&Doc=11941&Pro=12&Tre

110044

e=25

35. Nghị định số 98 – HĐBT ngày 02/06/1988:

http://vbqppl.moj.gov.vn/law/vi/1981_to_1990/1988/198806/19880602

0001

36. Nghị định số 27 – HĐBT ngày 22/03/1989:

http://vbqppl.moj.gov.vn/law/vi/1981_to_1990/1989/198903/19890322

0001

37. Quyết định số 195 – HĐBT ngày 02/12/1989:

http://legal.khaitri.vn/Index.asp?Act=View&Doc=11943&Pro=12&Tre

e=51

38. Nghị định số 133/2005/NĐ-CP:

http://vbqppl3.moj.gov.vn/law/vi/2001_to_2010/2005/200510/2005102

00003/lawdocument_view

39. Luật tổ chức Chính phủ:

http://laws.dongnai.gov.vn/2001_to_2010/2001/200112/200112250002

/lawdocument_view

40. Nghị định số 86/2002/NĐ-CP:

http://vbqppl3.moj.gov.vn/law/vi/2001_to_2010/2002/200211/2002110

50001/lawdocument_view

41. Nghị định số 55/2003/NĐ-CP:

http://www.nea.gov.vn/luat/toanvan/Nghidinh_55-03_ND-CP.htm

42. Nghị định 39/CP: http://www.nea.gov.vn/luat/toanvan/Nghidinh_34-

03_ND-CP.htm

43. Số 39/1995/NĐ-CP - Điều lệ mẫu về Tổ chức và hoạt động của Tổng

công ty nhà nước:

http://vbqppl.moj.gov.vn/law/vi/1991_to_2000/1995/199508/19950827

0001

44. Lịch sử phát triển ngành Dầu khí Việt Nam

http://www.pvn.vn/?portal=news&page=detail&category_id=7&id=38

110055

8

http://vi.wikipedia.org/wiki/T%E1%BA%ADp_%C4%91o%C3%A0n_

D%E1%BA%A7u_kh%C3%AD_Qu%E1%BB%91c_gia_Vi%E1%BB

%87t_Nam

4455.. Xuân Hòa, Doanh nghiệp nhà nước cần thể hiện vai trò ổn định vĩ mô

110066

hhttttpp::////wwwwww..vvnneexxpprreessss..nneett//GGLL//KKiinnhh--ddooaannhh//22000088//0088//33BBAA0055550066//