
iii
TÓM TẮT
Mục tiêu tổng quát của đề tài là nâng cao tính hữu hiệu của hệ thống kiểm soát nội
bộ tại trường ĐH TDM. Trong nghiên cứu này, mục tiêu của tác giả xác định và đo lường
mức độ tác động của các nhân tố ảnh hưởng đến tính hữu hiệu của hệ thống kiểm soát nội
bộ tại trường, từ đó đề xuất các kiến nghị nhằm nâng cao tính hữu hiệu của hệ thống kiểm
soát nội bộ của trường ĐH TDM.
Căn cứ vào kết quả tổng quan các công trình nghiên cứu trước; cơ sở lý thuyết liên
quan và phương pháp nghiên cứu chuyên gia, tác giả đã hình thành nên các thang đo về
“Các nhân tố ảnh hưởng đến tính hữu hiệu của hệ thống kiểm soát nội bộ tại trường đại
học Thủ Dầu Một”; 05 nhân tố ảnh hưởng tính hữu hiệu của hệ thống kiểm soát nội bộ,
bao gồm: Môi trường kiểm soát, Đánh giá rủi ro, Hoạt động kiểm soát, Thông tin và
truyền thông; và Giám sát.
Tác giả đã tiến hành điều tra khảo sát thực tế, thu thập dữ liệu từ tháng 10/2019 đến
tháng 12/2019 về ý kiến của các cá nhân liên quan về thang đo Các nhân tố ảnh hưởng đến
tính hữu hiệu của hệ thống kiểm soát nội bộ tại trường ĐH TDM. Thông qua sử dụng mô
hình nghiên cứu nhân tố khám phá; tác giả đã kiểm tra độ tin cậy các thang đo; phân tích
nhân tố khám phá EFA và kiểm định hồi quy, kết quả nghiên cứu cho thấy tất cả 05 nhân
tố tố đều có ảnh hưởng cùng chiều đến tính hữu hiệu của hệ thống kiểm soát nội bộ tại
trường ĐH TDM. Thứ tự tác động của các nhân tố gây ra từ cao đến thấp như sau:
1. Hoạt động kiểm soát (β chuẩn hóa = 0.381)
2. Môi trường kiểm soát (β chuẩn hóa = 0.314)
3. Đánh giá rủi ro (β chuẩn hóa = 0.289)
4. Giám sát (β chuẩn hóa = 0.258)
5. Thông tin và truyền thông (β chuẩn hóa = 0.185)
Từ kết quả nghiên cứu, tác giả đã đề xuất 05 nhóm kiến nghị cụ thể nhằm nâng cao
tính hữu hiệu của hệ thống kiểm soát nội bộ tại trường ĐH TDM.