ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI TRƢỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN ----------------------------------------------- DƢƠNG THỊ NGỌC VÂN NHỮNG THAY ĐỔI TRONG CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI CỦA MYANMAR TỪ NĂM 2011 ĐẾN NAY
LUẬN VĂN THẠC SĨ Chuyên ngành Quan hệ quốc tế
Hà Nội - 2014
ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI TRƢỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN ----------------------------------------------- DƢƠNG THỊ NGỌC VÂN
NHỮNG THAY ĐỔI TRONG CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI CỦA MYANMAR TỪ NĂM 2011 ĐẾN NAY Luận văn Thạc sĩ chuyên ngành Quan hệ quốc tế Mã số: 60 31 02 06 Người hướng dẫn khoa học: TS. Nguyễn Mạnh Dũng
Hà Nội - 2014
MỤC LỤC
DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT TRONG LUẬN VĂN
PHẦN MỞ ĐẦU ........................................................................................................... 1
CHƢƠNG I: NHỮNG NHÂN TỐ DẪN ĐẾN SỰ THAY ĐỔI TRONG
CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI CỦA MYANMAR ..................................................... 10
1.1. Vài nét về đất nƣớc Myanmar ....................................................................... 10
1.2. Những nhân tố tác động đến những thay đổi chính sách đối ngoại của
Myanmar.......................................................................................................... 13
1.2.1. Thay đổi về môi trường kinh tế, chính trị trên thế giới .................................... 14
1.2.2. Thay đổi về kinh tế, chính trị trong khu vực ASEAN ...................................... 19
1.2.3. Thay đổi về kinh tế, chính trị trong nước ......................................................... 22
TIỂU KẾT CHƢƠNG I ............................................................................................. 28
CHƢƠNG II: NHỮNG ĐIỀU CHỈNH TRONG QUAN HỆ ĐỐI NGOẠI
GIỮA MYANMAR VÀ MỘT SỐ QUỐC GIA, TỔ CHỨC QUỐC TẾ TỪ
NĂM 2011 ĐẾN NAY ................................................................................................. 29
2.1. Những thay đổi về chính trị và chính sách kinh tế đối ngoại của
Myanmar.......................................................................................................... 29
2.2. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với ASEAN,
các quốc gia thuộc khối ASEAN .................................................................... 38
2.2.1. Với ASEAN ...................................................................................................... 38
2.2.2. Với một số quốc gia thuộc khối ASEAN .......................................................... 40
2.3. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với Hoa Kỳ .... 45
2.4. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với EU ............ 48
2.5. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với khu vực
Đông Bắc Á ...................................................................................................... 51
2.5.1. Với Trung Quốc ................................................................................................ 51
2.5.2. Với Nhật Bản .................................................................................................... 56
2.5.3. Với Hàn Quốc ................................................................................................... 60
2.5.4. Với Bắc Triều Tiên ........................................................................................... 63
2.6. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với Ấn Độ ....... 65
2.7. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với Nga ........... 67
TIỂU KẾT CHƢƠNG II ............................................................................................ 28
CHƢƠNG III: KẾT QUẢ VÀ TRIỂN VỌNG ........................................................ 71
3.1. Kết quả bƣớc đầu của những thay đổi trong chính sách đối ngoại của
Myanmar.......................................................................................................... 71
3.1.1. Về tình hình chính trị trong nước ...................................................................... 71
3.1.2. Về phát triển kinh tế .......................................................................................... 74
3.1.3. Về văn hóa, xã hội ............................................................................................ 78
3.1.4. Về hoạt động đối ngoại ..................................................................................... 80
3.2. Triển vọng của chính sách đối ngoại đổi mới của Myanmar ...................... 86
3.2.1. Triển vọng về chính trị trong nước ................................................................... 86
3.2.2. Triển vọng về kinh tế ........................................................................................ 88
3.2.3. Triển vọng về chính sách đối ngoại .................................................................. 91
3.2.4. Triển vọng quan hệ đối ngoại Myanmar – Việt Nam ....................................... 95
TIỂU KẾT CHƢƠNG III .......................................................................................... 98
KẾT LUẬN ................................................................................................................. 99
NGUỒN TÀI LIỆU THAM KHẢO ........................................................................ 104
CÁC PHỤ LỤC ......................................................................................................... 114
DANH MỤC CÁC CHỮ VIẾT TẮT TRONG LUẬN VĂN
USDA : Hiệp hội Đoàn kết và phát triển Liên bang
SPDC : Hội đồng Hòa bình và phát triển Liên bang
SLORC : Hội đồng Khôi phụ trật tự và luật pháp quốc gia
NLD : Liên đoàn Quốc gia dân chủ
USDP : Đảng Đoàn kết và phát triển Liên bang
SSA : Quân đội bang Shan
RCSS : Hội đồng khôi phục nhà nước bang Shan
PNLO : Tổ chức giải phóng dân tộc Pa-O
KNU : Liên minh Dân tộc Karen
UWSA : Quân đội bang Wa thống nhất
KIO : Tổ chức độc lập Kachin
IMF : Qũy tiền tệ quốc tế
EU : Liên minh Châu Âu
ASEAN : Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á
AEC : Cộng đồng kinh tế ASEAN
GDP : Tổng sản phẩm nội địa
USD : Đô la Mỹ
WHO : Tổ chức y tế thế giới
UNHCR : Cao ủy Liên hợp quốc về người tị nạn
WTO : Tổ chức thương mại thế giới
NAM : Phong trào không liên kết
ARF : Diễn đàn an ninh khu vực ASEAN
CPR : Ủy ban các đại diện thường trực
AIPA : Đại Hội đồng Liên nghị viện các quốc gia Đông Nam Á
OECD : Tổ chức Hợp tác Kinh tế và Phát triển
GMS : Tiểu vùng sông Mekong mở rộng
ACMECS : Tổ chức Chiến lược hợp tác kinh tế
: Tuyên bố về ứng xử của các bên ở Biển Đông DOC
: Bộ Quy tắc ứng xử tại Biển Đông COC
CHDCND : Cộng hòa dân chủ nhân dân
EC : Ủy ban Châu Âu
FDI : Đầu tư trực tiếp nước ngoài
SEA Games : Đại hội thể thao Đông Nam Á
AFF : Liên đoàn bóng đá Đông Nam Á
ILO : Tổ chức lao động quốc tế
ADB : Ngân hàng phát triển châu Á
WB : Ngân hàng thế giới
AVIM : Hiệp hội các nhà đầu tư Việt Nam sang Myanmar
PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn Đề tài
Myanmar là một mảnh đất huyền thoại với lịch sử nhiều thăng trầm
trong các giai đoạn phát triển đất nước. Nằm ở Đông Nam Á, một khu vực
vốn là cái nôi của nền văn minh lúa nước, từng giữ vị thế nhất định trên bản
đồ lịch sử thế giới, song Myanmar cũng từng bị lãng quên bởi chính thể chế
chính trị của mình gây nên. Một đất nước Myanmar với nền văn minh kỳ bí
vốn lôi cuốn trí tò mò của các nhà nghiên cứu nhưng lại dường như rất ít
thông tin với thế giới, nhất là trong giai đoạn chính quyền quân sự lãnh đạo
đất nước. Tháng 11-2010, cuộc tổng tuyển cử đầu tiên kể từ năm 1990 đã diễn
ra thành công. Tháng 3-2011, tướng Thein Sein đã nhậm chức tổng thống và
là vị tổng thống dân chủ đầu tiên của đất nước Chùa Vàng này sau hơn 50
năm dưới quyền thống trị của các tướng lĩnh quân đội. Từ một quốc gia do
quân đội chi phối, Myanmar đã chuyển hướng mạnh mẽ theo con đường phát
triển dân chủ. Thế giới đã đi từ “ngỡ ngàng” đến “cảm phục” và rồi cuối cùng
là “ủng hộ” một Myanmar chuyển mình, hướng đến xu thế phát triển chung
và là tất yếu của nhân loại, đó là xu thế dân chủ. Ngày nay, Myanmar đang
ngày càng sôi động trong phát triển kinh tế đối ngoại và từng bước khẳng
định mình trên vũ đài chính trị thế giới,
Hiện nay Việt Nam đang trên con đường cải cách mở cửa. Mặc dù công
cuộc “Đổi mới” diễn ra từ năm 1986 đã đem lại cho Việt Nam những kết quả
tích cực nhất định, được nhân dân trong nước, thế giới và khu vực công nhận,
tuy nhiên công cuộc xây dựng đất nước “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công
bằng, văn minh” vẫn còn nhiều gian nan thử thách. Do đó, việc nghiên cứu,
học tập, trao đổi kinh nghiệm về những cải cách của Myanmar, đặc biệt là
những chính sách đối ngoại của Myanmar trong thời gian qua là rất cần thiết.
Bên cạnh đó, thời gian qua, đã có nhiều học giả nghiên cứu về Myanmar, về
1
những cải cách của Myanmar và đưa ra những góc nhìn khác nhau về
Myanmar. Song, các công trình nghiên cứu cả trong nước và quốc tế về chính
sách đối ngoại của Myanmar, sự tương tác trong quan hệ đối ngoại giữa
Myanmar với các nước, các tổ chức quốc tế, các thực thể pháp lý không phải
là nhiều, đặc biệt là các công trình nghiên cứu về những thay đổi trong chính
sách đối ngoại của Myanmar trong giai đoạn gần đây, nhất là các công trình
nghiên cứu của các học giả trong nước thì lại càng khó tìm. Xuất phát từ nhu
cầu tìm hiểu, em đã quyết định nghiên cứu sâu hơn về Myanmar và lựa chọn
đề tài “Những thay đổi trong chính sách đối ngoại của Myanmar từ năm
2011 đến nay” làm nội dung nghiên cứu trong luận văn của mình.
2. Lịch sử nghiên cứu Đề tài
Về quá trình cải cách của Myanmar đã có nhiều học giả trong và ngoài
nước nghiên cứu, tìm hiểu trên những giác độ và phương diện khác nhau
nhằm làm rõ những chính sách đối ngoại của Myanmar qua các giai đoạn.
1) Tác phẩm “Mianma: Lịch sử và Hiện tại” của tác giả Chu Công
Phùng, Đại sứ đặc mệnh toàn quyền Việt Nam tại Cộng hòa Liên bang
Mianma. Nhà xuất bản chính trị Quốc gia xuất bản năm 2011. Cuốn sách
cung cấp những thông tin cơ bản về vị trí địa lý, điều kiện tự nhiên, chế độ
chính trị, chính sách đối ngoại, chính sách phát triển kinh tế, văn hóa, xã hội,
giáo dục và con người Myanmar từ lịch sử tới hiện tại (năm 2010). Tác phẩm
dành một chương riêng đề cập đến các chính sách đối ngoại của Myanmar.
Tuy nhiên, chương này mới chỉ dừng lại ở việc diễn giải các mối quan hệ giữa
Myanmar với các nước, với hai cộng đồng lớn là EU và ASEAN mà chưa đề
cập đến các quốc gia Đông Bắc Á như Hàn Quốc, Bắc Triều Tiên hay với
thực thể Đài Loan. Tác phẩm cũng không đưa ra dự báo gì cho Myanmar nói
chung và chính sách đối ngoại của Myanmar với các quốc gia, tổ chức này
trong tương lai nói riêng.
2) Tác phẩm song ngữ Việt-Anh: “Kinh doanh ở Việt Nam và Myanmar:
2
Những điều cần biết” (Doing business in Vietnam and Myanmar: Information
and Experiences) của Đại sứ quán Việt Nam tại Cộng hòa liên bang
Myanmar. Nhà xuất bản chính trị Quốc gia – Sự thật xuất bản năm 2011.
Cuốn sách cung cấp cho các doanh nhân, doanh nghiệp Việt Nam và
Myanmar đã, đang và sẽ tiến hành đầu tư, kinh doanh ở cả hai nước những
kiến thức quan trọng khi kinh doanh tại Myanmar và Việt Nam. Cuốn sách
này chủ yếu đề cập đến các chính sách giữa Myanmar và Việt Nam trong
quan hệ kinh tế chứ gần như không đề cập đến các chính sách đối ngoại của
Myanmar. Tuy nhiên, qua cuốn sách này thì có thể thấy bóng dáng chính sách
đối ngoại của Myanmar thể hiện ở kêu gọi và tạo cơ hội đầu tư trong giai
đoạn gần đây.
3) Tác phẩm “Myanmar – Cuộc cải cách vẫn đang tiếp diễn” do PGS.
TS. Nguyễn Duy Dũng chủ biên. Nhà xuất bản Từ điển Bách khoa xuất bản
năm 2013. Tác phẩm đã phân tích các điều kiện tự nhiên, đất nước, con người
của Myanmar. Đánh giá những lợi thế, khó khăn, thuận lợi trong quá trình
phát triển của đất nước. Tác giả cũng đã tập trung nghiên cứu những biến đổi
chủ yếu về chính trị, kinh tế, xã hội của Myanmar từ 2008 đến 2013, đi sâu
làm rõ các bước và giải pháp tiến hành cải cách, nguyên nhân của tình hình…
Đồng thời, tác giả cũng phân tích các lực lượng chính trị chủ yếu của đất
nước, sự cạnh tranh lợi ích của các nước lớn trong khu vực nói chung, ở
Myanmar nói riêng tác động mạnh mẽ đến sự biến đổi tình hình của
Myanmar. Đây là cuốn sách tương đối cập nhật với tình hình hiện nay. Tuy
nhiên, cuốn sách lấy “cải cách” làm tâm điểm, không đề cập sâu đến những
chính sách đối ngoại của Myanmar với các nước, các tổ chức quốc tế mà chỉ
3
đề cập ngắn gọn, xen kẽ với các nội dung khác.
4) Tác phẩm “Myanmar: Beyond Politics to Societal Imperatives” (tạm
dịch “Myanmar: Phía sau các hoạt động chính trị tới những cấp bách xã
hội”) của nhóm tác giả Kyaw Yn Hlaing, Robert H. Taylor, Tin Maung
Maung Than. Xuất bản lần thứ nhất tại Singapore năm 2005. Cuốn sách đề
cập đến những vấn đề cơ bản mà Myanmar phải đối mặt: con đường phát triển
cả về chính trị và kinh tế, quan hệ đối ngoại; hoạt động chính trị của các dân
tộc thiểu số và phát triển khu vực; những thách thức trong giai đoạn chuyển
đổi ở quốc gia này và nhiều nội dung khác. Tuy nhiên, cuốn sách này chỉ đề
cập một phần nhỏ đến quan hệ đối ngoại của Myanmar, chưa có sự phân tích
sâu các mối quan hệ giữa Myanmar và các quốc gia, tổ chức khác trên thế
giới. Bên cạnh đó, thời điểm ấn hành cuốn sách là năm 2005, giai đoạn đầu
của Lộ trình dân chủ 7 bước nên cuốn sách chưa thể đề cập đến những thay
đổi trong chính sách đối ngoại của Myanmar từ năm 2011 đến nay được.
5) Đề tài nghiên cứu “Challenges to Democratization in Burma” (tạm
dịch “Những thách thức cho quá trình dân chủ hóa ở Myanmar”), Dự án của
International Institute for Democracy and Electoral Assistance (IDEA) nghiên
cứu và ấn hành với sự hợp tác của tập thể các tác giả Aung Zaw, David
Arnott, Kavi Chongkittavorn, Zunetta Lidden, Kaiser Morshed, Soe Myint,
Thin Thin Aung thực hiện cuối năm 2001. Ưu điểm của công trình nghiên cứu
này là các tác giả đều là những người Myanmar hoặc đã từng công tác, nghiên
cứu tại Myanmar nên phản ảnh những vấn đề tại Myanmar tương đối sát thực,
khách quan. Công trình nghiên cứu này đã đề cập đến lịch sử hiện đại của
Myanmar, giới thiệu khái quát về các phong trào dân chủ từ năm 1988 đến
năm 2001. Đặc biệt, các phần của công trình nghiên cứu này đã tập trung
phân tích các mối quan hệ giữa Myamar với các nước có chung đường biên
giới như Trung Quốc, Ấn Độ, Thái Lan, Bangladesh, Hiệp hội ASEAN, với
EU, Nhật Bản, Hoa Kỳ và các tổ chức quốc tế khác (bao gồm cả tổ chức của
4
Liên hợp quốc và các tổ chức phi chính phủ…). Tuy nhiên, công trình nghiên
cứu này lại mới chỉ nghiên cứu đến năm 2001 (thời điểm mà Lộ trình dân chủ
7 bước chưa được đề ra). Mà từ năm 2001 đến nay thì đã có quá nhiều biến
đổi tại Myanmar. Bên cạnh đó, công trình nghiên cứu này lại bỏ sót Nga –
một trong các nước lớn, đối trọng với Hoa Kỳ và EU - và một số quốc gia
Đông Bắc Á trong quá trình nghiên cứu các mối quan hệ của Myanmar với
các nước.
6) Tác phẩm “Myanmar's Foreign Policy: Domestic Influences and
International Implications” (Tạm dịch: “Chính sách đối ngoại của Myanmar:
Ảnh hưởng bên trong và tác động bên ngoài”) của tác giả Jurgen Haacke. Xuất
bản lần thứ nhất tại London, năm 2006. Tác phẩm đã đề cập đến nhu cầu an
ninh, chính trị và mục đích chính sách đối ngoại của Myanmar. Tìm hiểu chính
sách đối ngoại của Myanmar hướng tới Trung Quốc và Ấn Độ. Xem xét mối
quan hệ giữa Myanmar với ASEAN, với Phương Tây, Nhật Bản và Liên hợp
quốc… Có thể nói, đây là một tác phẩm đề cập rất đầy đủ đến các mối quan hệ,
các chính sách đối ngoại của Myanmar với các nước, các tổ chức trên thế giới
và ngược lại. Hướng đi và cách tiếp cận của tác phẩm này cũng rất gần với
Luận văn về “Những thay đổi trong chính sách đối ngoại của Myanmar từ năm
2011 đến nay”. Tuy nhiên, cũng giống như một số tác phẩm trước, cuốn sách
này chưa đề cập đến mối quan hệ giữa Myanmar với một số quốc gia Đông
Bắc Á như Hàn Quốc, Bắc Triều Tiên và cũng chưa đề cập đến mối quan hệ
giữa Myanmar với thực thể pháp lý Đài Loan… Bên cạnh đó, cuốn sách này
được xuất bản từ năm 2006, đến nay, các thông tin đã cũ và tính thời sự không
còn nhiều.
7) Tài liệu Tọa đàm “Tình hình Myanmar – Hiện tại và Triển vọng” do do
The Asia Foundation phối hợp với Học viện ngoại giao tổ chức tại Hà Nội,
năm 2012. Nội dung các chuyên đề đã đề cập nhiều đến tình hình Myanmar kể
từ khi tiến hành cải cách đến nay, có đưa ra một số dự liệu cho tương lai gần
5
của Myanmar, đồng thời cũng đề cập đến chính sách đối ngoại của Myanmar.
Tuy nhiên, chưa có một chuyên đề nào đề cập sâu và toàn diện về những thay
đổi trong chính sách đối ngoại của Myanmar từ năm 2011 đến nay.
Có thể nói, Luận văn “Những thay đổi trong chính sách đối ngoại của
Myanmar từ năm 2011 đến nay” là một công trình tổng hợp, đi sâu chuyên
biệt về chính sách đối ngoại của Myanmar trong giai đoạn chính quyền dân sự
điều hành đất nước đến giữa năm 2014.
3. Mục tiêu nghiên cứu, nhiệm vụ nghiên cứu, phạm vi nghiên cứu, câu
hỏi nghiên cứu
3.1. Mục tiêu nghiên cứu
Mục tiêu của đề tài là dựng lại bức tranh về quan hệ đối ngoại của
Myanmar; cung cấp cho bạn đọc về cơ sở lý luận và thực tiễn chính sách đối
ngoại của Myanmar. Đồng thời, đưa ra dự báo về triển vọng trong quan hệ đối
ngoại giữa Myanmar và Việt Nam.
3.2. Nhiệm vụ nghiên cứu
Luận văn đã tập trung nghiên cứu những nhân tố dẫn đến sự thay đổi
trong chính sách đối ngoại của Myanmar; chỉ ra những thay đổi trong chính
sách đối ngoại của Myanmar giai đoạn từ năm 2011 đến giữa năm 2014, những
tác động mà chính sách đối ngoại mang lại và dự báo những triển vọng trong
tương lai.
3.3. Phạm vi nghiên cứu
Luận văn nghiên cứu đất nước Myanmar trên các khía cạnh chính sách
đối ngoại trong thời gian từ 2011 đến nay (giữa năm 2014).
3.4. Câu hỏi nghiên cứu
Luận văn đặt ra các câu hỏi: Tại sao Myanmar phải tiến hành cải cách,
hay Myanmar có buộc phải cải cách không? Nếu không cải cách thì tương lai
của đất nước này sẽ ra sao? Và khi cải cách thì Myanmar đã làm những gì,
tiến hành như thế nào? Mục tiêu của cải cách được đặt ra là gì? Trong giai
6
đoạn tiến hành cải cách, chính sách đối ngoại của Myanmar có những thay
đổi như thế nào? Tác động của chính sách đối ngoại đến cải cách? Kết quả
bước đầu của việc thay đổi chính sách đối ngoại đã mang lại cho Myanmar
những thuận lợi gì, khó khăn gì và hướng vận động tiếp theo sẽ như thế nào?
Liên hệ với Việt Nam.
4. Nguồn tài liệu và phƣơng pháp nghiên cứu
4.1. Nguồn tài liệu
Ngoài những tài liệu đã được đề cập đến ở phần Lịch sử nghiên cứu Đề
tài, Luận văn còn sử dụng nguồn tư liệu ở các tài liệu khác như:
- “Myanmar – The state, community and the environment” (tạm dịch:
“Myanmar – Nhà nước, cộng đồng và môi trường”) của Monique Skidmore
và Trevor Wilson do Trường Đại học quốc gia Australia và hãng thông tấn
Châu Á- Thái Bình Dương ấn hành năm 2007.
- Bài viết “Regionalism in Myanmar‟s Foreign Policy: Past, Present,
and Future” (tạm dịch: “Chủ nghĩa khu vực trong chính sách đối ngoại của
Myanmar: quá khứ, hiện tại và tương lai”). Tác giả Maung Aung Myoe. Tập
san số 73/2006 của Viện nghiên cứu Đông Nam Á, Singapore, trường Đại học
quốc gia Singapore.
- Bài viết “Changing Myanmar: International Diplomacy and the
Futility of Isolation” (tạm dịch “Cải cách tại Myanmar: ngoại giao quốc tế
và sự bất lực của thế cô lập”) của tác giả Christopher B. Roberts, tập 7,
quyển số 4 (mùa hè năm 2011) tạp chí Security Challenges, từ trang 77 đến
101 (Quỹ Kokoda ấn hành).
- “Aung San Suu Kyi đấu tranh cho tự do” của Aung San Suu Kyi,
Huỳnh Văn Thanh Dịch, do NXB Văn hóa thông tin xuất bản năm 2008
- Luận văn “Quá trình chuyển biến từ chính quyền quân sự Than Shwe
sang chính quyền dân sự Thein Sein ở Myanmar giai đoạn 1992-2012” của
tác giả Lê Thị Vân, do PGS. TS. Đăng Thanh Toán hướng dẫn, năm 2013.
7
- “Miến Điện mở cửa: cơ hội cho các nhà dân chủ” của Min Min và
Brian Joseph do Phạm Thị Trang dịch, Nguyễn Hoàng Mỹ Phương hiệu đính,
năm 2012.
- Ngoài ra, Đề tài còn sử dụng tài liệu từ các nguồn: Thông tấn xã Việt
Nam, Tạp chí Nghiên cứu Đông Nam Á, báo Thế giới và Việt Nam, tạp chí
Phát triển và Hội nhập, các báo cáo nghiên cứu do các tổ chức quốc tế tiến
hành, các trang mạng… và một số công trình nghiên cứu khác.
4.2. Phương pháp nghiên cứu
Luận văn sử dụng phương pháp lý luận quan hệ quốc tế, lịch sử, so sánh
và cấu trúc hệ thống (nhìn Myanmar trong cả một tổng thể chiến lược phát
triển chung, trong đó, chính sách đối ngoại chỉ là một phần trong cải cách mở
cửa của Myanmar).
Phương pháp tiếp cận liên ngành: tiếp cận lịch sử quan hệ quốc tế, lịch
sử thế giới, lịch sử khu vực, khu vực học, thống kê mô tả…
5. Bố cục Luận văn
Ngoài Phần mở đầu, kết luận, phụ lục và tài liệu tham khảo, Luận văn
cấu trúc thành 3 Chương:
Chƣơng I – Những nhân tố dẫn đến sự thay đổi trong chính sách đối
ngoại của Myanmar
Chương này giới thiệu vài nét về đất nước Myanmar từ lịch sử, vị trí địa
lý và bối cảnh đất nước Myanmar trong giai đoạn hiện nay. Bên cạnh đó,
cũng giới thiệu những nhân tố tác động đến những thay đổi trong chính sách
đối ngoại của Myanmar, từ phạm vi rộng là toàn thế giới đến phạm vi hẹp hơn
là khối ASEAN và những nhân tố quan trọng trong chính nội bộ Myanmar.
Chƣơng II – Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại giữa
Myanmar và các quốc gia lớn, các tổ chức quốc tế từ năm 2011 đến nay
Chương này diễn giải những thay đổi cụ thể trong chính trị, kinh tế đối
ngoại của Myanmar mà các nhân tố đã được phân tích ở Chương I mang lại.
8
Những tác động do việc điều chỉnh chính sách đối ngoại đã đem lại cho
Myanmar diện mạo mới từ kinh tế, chính trị và ngược lại, nó tác động đến
quan hệ đối ngoại của Myanmar với các nước lớn như Hoa Kỳ, EU và các
quốc gia thuộc khối, các quốc gia láng giềng như Trung Quốc, Ấn Độ,
ASEAN và các quốc gia thuộc khối, các nước Đông Bắc Á và Nga.
Chƣơng III – Kết quả và Triển vọng
Chương này đề cập đến những kết quả bước đầu mà sự thay đổi trong
chính sách đối ngoại mang lại cho Myanmar. Đó là những thành tích về chính
trị nội bộ, về phát triển kinh tế, về văn hóa-xã hội, thể thao, du lịch và trong
chính các hoạt động đối ngoại của Myanmar.
Bên cạnh đó, Chương này cũng đưa ra những triển vọng về chính trị nội
bộ, về kinh tế mà trong đó sự điều chỉnh về chính sách đối ngoại là một trong
những nguyên nhân quan trọng mang lại, trong đó có đưa ra một số kịch bản
có thể xảy ra trong ngắn hạn và trong tương lai của Myanmar. Chương cũng
đề cập đến những triển vọng trong quan hệ đối ngoại giữa Myanmar với một
số quốc gia cơ bản như Hoa Kỳ, EU, Nhật, Trung Quốc và triển vọng trong
9
quan hệ đối ngoại giữa Myanmar và Việt Nam.
CHƢƠNG I
NHỮNG NHÂN TỐ DẪN ĐẾN SỰ THAY ĐỔI TRONG
CHÍNH SÁCH ĐỐI NGOẠI CỦA MYANMAR
1.1. Vài nét về đất nƣớc Myanmar
Myanmar là một trong 11 quốc gia nằm trong khu vực Đông Nam châu
Á với nền văn hóa rực rỡ, lịch sử lâu dài và tương đối phức tạp. Từ năm 1989
trở về trước, Myanmar được biết đến với tên Miến Điện (Burma). Giai đoạn
trước, Myanmar tương đối biệt lập với thế giới bởi thể chế chính trị của mình.
Tuy nhiên, trong khoảng hai thập niên gần đây, và đặc biệt là những năm đầu
thập niên 2010, Myanmar đang từng bước chuyển mình, hội nhập mạnh mẽ
hơn với khu vực và thế giới.
Về vị trí địa lý
Nằm ở phía Tây của lục địa Đông Nam Á, thuộc Tây Bắc bán đảo
Trung-Ấn, Myanmar là quốc gia có lãnh thổ lớn nhất trong lục địa Đông Nam
Á, có vị trí chiến lược trong giao thương, phát triển kinh tế và chính trị, quân
sự... Myanmar có đường biên giới chung với các nước Trung Quốc, Lào, Thái
Lan, Ấn Độ, Bangladesh. Có đường bờ biển dài trông ra Vịnh Bengal và biển
Andaman thuộc Ấn Độ Dương. Đường biên giới chung với Trung Quốc là 2.185 km1 và là đường biên giới trên bộ dài nhất của Myanmar. Đường bờ
biển của Myanmar dài chiếm 1/3 tổng chiều dài biên giới trên bộ.
Về chính trị - hành chính
1 Thông tin cơ bản về Mi-an-ma và quan hệ Việt Nam – Mi-an-ma, 30/12/2009, Nam. ngoại
thông
giao
Việt
Bộ
tin
Cổng http://www.mofa.gov.vn/vi/mofa/cn_vakv/ca_tbd/nr040819103124/ns070802135425
2 Các vùng: Ayeyarwady, Bago, Magway, Mandalay, Sagaing, Tanintharyi,
Yangon. Các bang: Chin, Kachin, Kayin, Kayah, Mon, Rakhine, Shan.
10
Myanmar ngày nay theo thể chế liên bang, được chia thành 7 bang và 7 vùng hành chính (tương đương bang)2. Vùng lớn nhất là Bamar. Các vùng
hành chính lại được chia nhỏ thành các thành phố, khu vực và các làng. Các
thành phố được chia thành các quận.
Ngày 22/10/2010, Chính phủ Myanmar đã quyết định đổi tên nước thành
“Cộng hòa Liên bang Myanmar” (The Republic of the Union of Myanmar) và
thay đổi Quốc kỳ trước khi tiến hành tổng tuyển cử.
Theo Hiến pháp 2008, Liên bang Myanmar thực hiện chế độ Tổng
thống, đa đảng và kinh tế thị trường. Quốc hội Myanmar (Pyidaungsu
Hluttaw) là cơ quan quyền lực cao nhất; cơ quan lập pháp lưỡng viện. Quốc
hội Myanmar gồm Thượng viện (Amyotha Hluttaw) và Hạ viện (Pyithu
Hluttaw). Quốc hội bầu ra Chủ tịch Hạ viện, Chủ tịch Thượng viện, Tổng thống
và các Phó Tổng thống. Thượng viện gồm 224 ghế và Hạ viện gồm 440 ghế.
Hiến pháp Myanmar quy định 25% số ghế trong Quốc hội sẽ dành cho quân đội
và việc sửa đổi Hiến pháp cần phải có trên 75% nghị sĩ Quốc hội tán thành.
Tổng thống sẽ chỉ định các thành viên trong nội các. Sau khi có nội các,
Hội đồng Hòa bình và Phát triển Quốc gia sẽ tự giải thể và được thay thế bằng
Ủy ban an ninh quốc phòng.
Cuộc tổng tuyển cử gần đây nhất của Myanmar diễn ra vào ngày
7/11/2010. Ngày 31/01/2011, Quốc hội Myanmar cùng Nghị viện 14 bang,
vùng trong cả nước họp phiên đầu tiên thống nhất quy tắc, lề lối làm việc và
bầu người đứng đầu nghị viện các cấp. Hiến pháp Myanmar quy định nhiệm
kỳ Quốc hội là 5 năm, Chủ tịch Thượng viện sẽ làm Chủ tịch Quốc hội 2,5
năm đầu; Chủ tịch Hạ viện sẽ làm Chủ tịch Quốc hội 2,5 năm tiếp theo.
Trước cuộc Tổng tuyển cử năm 2010, Myanmar được thế giới biết đến là
một quốc gia theo chế độ quân phiệt do lần lượt các thống tướng cai trị sau
cuộc đảo chính quân sự năm 1962. Vị thống tướng cuối cùng trước thềm tổng
tuyển cử dân sự là Than Shwe. Tuy nhiên, đứng trước nguy cơ bị cô lập với
thế giới ngày càng cao và bị lệ thuộc vào cường quốc láng giềng là Trung
11
Quốc, giới lãnh đạo Myanmar đã có những thay đổi kịp thời và ngoạn mục.
Cuộc bầu cử dân sự năm 2010 đã mở đường cho Lộ trình dân chủ 7 bước ở
Myanmar được triển khai trên thực tế, đó là: (1) Tiến hành triệu tập Hội nghị
quốc gia đã bị hoãn từ năm 1996; (2) Sau khi tổ chức thành công Hội nghị
quốc gia, từng bước thực hiện các quy trình cần thiết cho một hệ thống dân
chủ chính thống và có kỷ luật; (3) Soạn thảo một hiến pháp mới phù hợp với
nguyên tắc cơ bản được dẫn dắt bởi Hội nghị quốc gia; (4) Hội nghị quốc gia
thông qua bản Hiến pháp quốc gia; (5) Tổ chức một cuộc bầu cử tự do và
công bằng, thành lập cơ quan lập pháp (Pyithu Hluttaws) theo Hiến pháp mới;
(6) Tiến hành triệu tập thành viên của cơ quan lập pháp theo Hiến pháp mới;
(7) Các thành viên cơ quan lập pháp sẽ bầu các nhà lãnh đạo nhà nước, chính
phủ và các cơ quan trung ương khác nhằm xây dựng một quốc gia dân chủ,
hiện đại và phát triển. Thein Sein, vị tổng thống dân sự (vốn là tướng lĩnh
quân sự thời Than Shwe) lên nắm quyền điều hành đất nước thực hành lộ
trình này bằng cách từ bỏ đường lối cai trị độc tài; công nhận các đảng đối lập
và tổ chức cuộc bầu cử bổ sung tự do vào mùa xuân năm 2012; phóng thích
hàng loạt tù nhân lương tâm và cho phép tự do báo chí…
Bầu cử Quốc hội và thành lập chính phủ dân sự mới vốn là việc rất bình
thường ở các quốc gia dân chủ trên thế giới, tuy nhiên, với Myanmar thì đó lại là
một sự kiện có ý nghĩa chính trị vô cùng lớn với một quốc gia độc tài quân sự.
Về văn hóa Myanmar
Nền văn hóa Myanmar chịu ảnh hưởng rõ rệt bởi Phật giáo và Bamar.
Các quốc gia láng giềng như Ấn Độ, Trung Quốc và Thái Lan đóng vai trò rất
lớn, góp phần hình thành nên nền văn hóa của Myanmar. Văn hóa Myanmar
được thể hiện qua ngôn ngữ, ẩm thực, âm nhạc, nhảy múa và sân khấu. Nghệ
thuật, đặc biệt là văn học, trong lịch sử từng bị ảnh hưởng bởi phong cách
Phật giáo tiểu thừa Miến Điện.
Về dân tộc
Tổng số dân Myanmar là 59,1 triệu người. Mật độ dân cư trung bình
12
trong cả nước là 1,75%/năm. Myanmar là quốc gia đa dân tộc, với 135 sắc tộc
khác nhau. Trong đó chủ yếu là người Miến (Burma), chiếm 68% số dân.
Tiếp theo là các dân tộc: Shan (9%), Karen (8%), Kachin (7%), Rakhine (4%). Những dân tộc còn lại chiếm khoảng 4%3. Phần lớn các dân tộc ở
Myanmar đều di cư từ nơi khác đến. Các dân tộc gốc Myanmar (không kể
Trung Quốc, Ấn Độ, Nepal và các dân tộc khác) được chia ra làm 10 nhóm
dân tộc chính: Miến, Shan, Kayin, Kachin, Rakhine, Mon, Naga, Chin, Kayah
và Wa.
Về tôn giáo
Myanmar là quốc gia có nhiều tôn giáo khác nhau, cho dù Phật giáo là
tôn giáo chính - đã có thời là quốc giáo tại Myanmar. Đạo Phật chiếm 89,3%
số dân. Thiên chúa giáo chiếm 5,6%; đạo Hồi chiếm 3,8%; đạo Hindu chiếm
0,5%; các tôn giáo khác như Do thái giáo, Đa thần giáo, Vật linh giáo, v.v. chiếm khoảng 0,8% số dân4. Mọi công dân Myanmar được tự do tín ngưỡng,
tùy theo tôn giáo khác nhau nhưng dân chúng vẫn sống hòa bình, bằng chứng
là những kiến trúc của tôn giáo khác nhau cùng được xây dựng và tôn trọng
tại những thành phố lớn.
1.2. Những nhân tố tác động đến những thay đổi chính sách đối ngoại của
Myanmar
Ngày 7/11/2010, cuộc tổng tuyển cử bầu Quốc hội đã đánh dấu mốc
quan trọng trong lịch sử dân chủ của đất nước Myanmar. Chính quyền
Myanmar đã có rất nhiều nỗ lực cải thiện dân chủ ở đất nước này, đi kèm với
nó là những thay đổi về chính sách đối ngoại. Có thể nói, có rất nhiều nguyên
nhân đã tác động đến chính sách đối ngoại của Myanmar mà không có một
mốc thời gian, sự kiện cụ thể nào. Những chính sách đối ngoại song phương
3 Kinh doanh ở Việt Nam và Mianma: Những điều cần biết, NXB Chính trị Quốc
gia, 2011, tr207.
4 Kinh doanh ở Việt Nam và Mianma: Những điều cần biết, NXB Chính trị Quốc
gia, 2011, tr208.
13
và đa phương của Myanmar trước cuộc chuyển giao quyền lực là sự chuyển
biến theo các chiều hướng khác nhau và chịu tác động lớn bởi các chính sách
cấm vận của Hoa Kỳ và phương Tây; trong đó, có cả nguyên nhân từ việc
nhận sự hỗ trợ của Trung Quốc về kinh tế, quân sự và bị ràng buộc bởi chính
trị và các chính sách kinh tế khác với đất nước này.
1.2.1. Thay đổi về môi trường kinh tế, chính trị trên thế giới
Trong thập niên đầu tiên của năm 2000, vị thế siêu cường mà Hoa Kỳ
vốn nắm giữ lâu nay trở nên lung lay. Về cuối thập kỷ, kinh tế Hoa Kỳ càng gặp nhiều khó khăn5, kinh tế Liên minh châu Âu (EU) thì rơi vào trì trệ và các
nền kinh tế mới nổi (mà đại diện là các nước Trung Quốc, Ấn Độ, Nga và
Bra-xin) bước lên vũ đài chính trị quốc tế, làm thay đổi một bước quan trọng
về trật tự cấu trúc quyền lực trên thế giới.
Khủng hoảng kinh tế toàn cầu bắt đầu từ Hoa Kỳ vào năm 2008 đã lan
tỏa sang các nước châu Âu. Nó đã để lại tàn tích trong cán cân tài khóa của
nhiều quốc gia, cùng với đó là sự gồng mình của các nước trong việc thực
hiện các gói kích thích kinh tế khổng lồ. Khi các gói kích thích kinh tế được
thu hẹp dần thì giải quyết nợ công là chính sách ưu tiên trong ngắn hạn và tạo
niềm tin vào sự phục hồi kinh tế.
Tính từ đầu thập niên của thiên niên kỷ mới, lần lượt các nước thuộc
Liên minh Châu Âu (EU) mà điển hình là Hy Lạp đã phải nỗ lực giảm mạnh
lạm phát và lãi suất; thực hiện rất nhiều chính sách “thắt lưng buộc bụng”,
thắt chặt ngân sách để đưa ngân sách về dưới mức 3% GDP. Tuy nhiên, mọi
nỗ lực của Hy Lạp đã không kéo được nước này khỏi đà giảm phát và tỷ lệ nợ
công đã vượt ngưỡng ba con số %GDP. Hy Lạp buộc phải cầu cứu EU và
Quỹ tiền tệ quốc tế (IMF) giúp đỡ. Ngày 9/5/2010, IMF đã chấp nhận cho Hy
Lạp vay 30 tỷ Euro trong 3 năm. Các nước thuộc EU buộc phải tung ra kế
5 Theo thống kê năm 2007, GDP của Hoa Kỳ chiếm 27% GDP của thế giới; năm
2008 là 25% và năm 2009 là 23%.
14
hoạch khẩn cấp trị giá 750 tỷ Euro (tương ứng với 1.000 tỷ USD) để hỗ trợ thị
trường tài chính và vực dậy đồng Euro bị tụt giá do ảnh hưởng từ khủng hoảng nợ Hy Lạp6. Các nước Đức, Ý, Tây Ban Nha, Ai Len cũng đã phải đưa
ra những chính sách thắt chặt chi tiêu và giảm tối đa thâm hụt ngân sách.
Trong khi đó, sự suy giảm về kinh tế của Hoa Kỳ kéo theo sự lỏng lẻo về
vị thế chính trị. Nhất là trong thời gian tại quyền, thời kỳ chính quyền George
Walker Bush (Bush con) đã có nhiều hành động đơn phương bất chấp luật
pháp quốc tế, mặc nhiên khiến cho vị thế chính trị của Hoa Kỳ cũng suy giảm.
Trật tự cấu trúc quyền lực trên thế giới thay đổi. Sự ảnh hưởng của Hoa Kỳ đối
với thế giới đã giảm đi đáng kể. Các mục tiêu chiến lược của Hoa Kỳ, các giá trị
Hoa Kỳ mà Hoa Kỳ muốn phổ quát ra thế giới đều không thực hiện được. Chính
sự suy giảm về vị thế chính trị khiến Hoa Kỳ nhìn sang châu Á với mục tiêu
củng cố vai trò của mình mà trong đó, Myanmar là một điểm đến.
Trong khi vị thế của Hoa Kỳ và EU suy giảm thì các nền kinh tế mới nổi7 mà điển hình là Trung Quốc (quốc gia láng giềng mà Myanmar có đường
biên giới dài nhất) lại trỗi dậy và khẳng định vị thế của mình. Mặc dù không
tránh khỏi cơn bão tài chính toàn cầu, song các nền kinh tế mới nổi đạt mức
tăng trưởng bình quân hằng năm khoảng 6,5%, gấp 2 đến 3 lần mức tăng
trưởng bình quân hằng năm của các nước phát triển. Sự đóng góp của các
nước này với tăng trưởng kinh tế thế giới trong 5 năm cuối của thập kỷ đạt
gần 50% và dự trữ ngoại hối chiếm khoảng 60% tổng lượng dự trữ ngoại hối toàn cầu8. Các nền kinh tế mới nổi đã trở thành đầu tàu thúc đẩy tăng trưởng
6 Lê Văn Được, Vụ trưởng Vụ kế hoạch, Bộ Công thương, Tham luận đánh giá tổng quan về tình hình kinh tế thế giới, khu vực sau khủng hoảng và những tác động đến kinh tế Việt Nam.
7 Bra-xin, Nga, Ấn Độ, Trung Quốc là 4 quốc gia đóng vai trò chủ đạo của nền kinh
tế mới nổi.
8 Đức Lê, Thế giới năm 2010 – dưới góc nhìn kinh tế-chính trị-quân sự, Tạp chí dân Online. Nguồn: phòng
dân, Báo Quân
nhân
toàn
đội
Quốc http://www.qdnd.vn/qdndsite/vi-vn/61/43/tap-chi-quoc-phong-toan-dan/the-gioi-nam- 2010-duoi-goc-nhin-kinh-te-chinh-tri-quan-su/132524.html
15
kinh tế toàn cầu và đi kèm theo đó thì vị thế được củng cố, quyền phát ngôn
trong nền chính trị thế giới ngày càng được cộng đồng quốc tế coi trọng. Các
vấn đề quốc tế quan trọng như chống khủng bố, chương trình hạt nhân của I-
ran, Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều Tiên, cuộc khủng hoảng năng lượng và
những biến đổi khí hậu… đều đang và sẽ cần tiếng nói mạnh mẽ của các nền
kinh tế mới nổi. Nhờ những đóng góp về cả kinh tế lẫn chính trị của mình mà
các nền kinh tế mới nổi trở thành trụ cột quan trọng trong thúc đẩy thế giới
hòa bình và phát triển. Sự trỗi dậy của nền kinh tế mới nổi đã phá vỡ trật tự
thế giới đơn cực tồn tại suốt hàng thập kỷ trước đây; thay vào đó là một thế
giới đa cực, đa trung tâm quyền lực.
Tuy vị thế chính trị của Hoa Kỳ bị lung lay, nhưng Hoa Kỳ vẫn là quốc
gia nắm giữ nền kinh tế mạnh của thế giới. Trước những thay đổi mạnh mẽ
của tình hình kinh tế, chính trị, xã hội trên thế giới, Hoa Kỳ đã chuyển hướng
chính sách quay trở lại khu vực Đông Nam Á, gia tăng sự hiện diện và có
nhiều động thái hơn trong việc can dự vào khu vực này nhằm củng cố ảnh
hưởng, tạo thế chiến lược lâu dài, đặc biệt là kiềm chế sự bành trướng của
Trung Quốc.
Do Myanmar nằm ở vị trí chiến lược quan trọng giữa Trung Quốc, Ấn
Độ và các quốc gia ASEAN, lại có đường bờ biển dài. Việc cải thiện quan hệ
với Myanmar của Hoa Kỳ sẽ góp phần giúp Hoa Kỳ kiềm chế Trung Quốc,
Ấn Độ và kiểm soát tốt an ninh hàng hải vịnh Bengal, biển Andaman và tiểu
vùng sông Mekong. Bên cạnh đó, sự bao vây cấm vận, cô lập của Hoa Kỳ và
phương Tây với Myanmar chỉ làm đẩy thêm Myanmar lấn sâu hơn vào vòng
ảnh hưởng của Trung Quốc. Trước tình hình đó, Hoa Kỳ đã điều chỉnh chính
sách tiếp cận với Myanmar theo hướng mềm dẻo, linh hoạt hơn. Việc
Myanmar và Hoa Kỳ có những động thái cởi mở hơn trong quan hệ cũng góp
phần buộc Trung Quốc phải cân nhắc lại chính sách của mình trong quan hệ
với Myanmar và cách hành xử hợp lý, bình đẳng hơn trong quan hệ song
16
phương với Myanmar.
Từ phía Myanmar, trong suốt quá trình bị bao vây kinh tế, cô lập chính trị
cùng với thiên tai và các cuộc xung đột sắc tộc đã khiến Myanmar kiệt quệ, đời
sống nhân dân khổ cực, đẩy Myanmar ngày một gần với với Trung Quốc. Mâu
thuẫn xã hội trong nội bộ Myanmar ngày càng lên cao, việc “bắt tay” với Hoa
Kỳ và phương Tây về kinh tế có thể tránh cho Myanmar nguy cơ bị can thiệp
nội bộ khi xảy ra bất ổn. Bên cạnh đó, thái độ hợp tác của Hoa Kỳ cũng góp
phần giúp cho các nhà lãnh đạo Myanmar tin tưởng hơn vào sự ủng hộ của
cộng đồng quốc tế, đồng thời mạnh dạn thực hiện lộ trình dân chủ đã đề ra.
Về phía Trung Quốc, có thể nói Trung Quốc là nhân tố bên ngoài quan
trọng góp phần khiến Myanmar tiến hành cải cách. Với thời gian dài bị cô lập
với thế giới, Myanmar gần như không đầu tư được ra nước ngoài và cũng
không nước nào đầu tư vào làm ăn với Myanmar, ngoại trừ Trung Quốc. Bắc
Kinh vốn không muốn Myanmar ngả theo Ấn Độ hay phương Tây hoặc
hướng về Hoa Kỳ bởi Trung Quốc bị lệ thuộc nhiều vào nguồn tài nguyên từ
Myanmar như khí đốt, thủy điện, đồng thời cũng có mối quan hệ kinh tế, quốc
phòng chặt chẽ với Myanmar. Myanmar là đầu cầu triển khai hải quân của
Trung Quốc tại Ấn Độ Dương. Một phần lớn năng lượng của Trung Quốc
được chuyển về từ Trung Đông nếu không đi qua Myanmar sẽ buộc phải đi
bằng đường biển qua eo biển Hormuz và Malacca, đây là hai eo biển dễ dàng
bị Ấn Độ và Hoa Kỳ kiểm soát. Do vị trí địa lý và tài nguyên năng lượng,
Myanmar trở thành ván cá cược địa chính trị lớn mà Trung Quốc không thể
bỏ qua, cũng không thể để rơi vào tay các cường quốc khác, dù đó là Ấn Độ
hay phương Tây. Đó là một trong nhiều nguyên nhân Myanmar bị xiết trong
vòng cương tỏa của Trung Quốc. Thực tế, trong quá trình đổi mới, Trung
Quốc vẫn đóng vai trò là nhà đầu tư và đối tác thương mại hàng đầu của
Myanmar. Tuy nhiên, cách thức đầu tư của Trung Quốc đã đem lại nhiều bất
lợi cho Myanmar như: ô nhiễm môi trường, khai thác kiệt quệ nguồn tài
17
nguyên thiên nhiên. Myanmar gần như không được hưởng lợi gì trong việc
chuyển giao công nghệ và hiện đại hóa đất nước. Chính sự phụ thuộc quá mức
vào quan hệ chính trị, kinh tế từ Trung Quốc đã khiến đời sống kinh tế, chính
trị, an ninh, xã hội của quốc gia này trở nên “ngột ngạt” và mong muốn “thoát
Trung” của Myanmar ngày càng trỗi lên mạnh mẽ. Chính quyền Myanmar
buộc phải điều chỉnh chính sách đối ngoại từ song phương sang đa dạng hóa,
mở cửa và hội nhập. Bên cạnh đó, việc Trung Quốc tiếp tục viện trợ vũ khí
cho các nhóm vũ trang đối lập khiến các nhà lãnh đạo Myanmar thận trọng,
đề phòng hơn trong quan hệ với Trung Quốc. Nhà cầm quyền Myanmar buộc
phải cân nhắc và tiến tới mở rộng quan hệ sang các đối tác khác nhằm hạn chế
rủi ro vào sự lệ thuộc với Trung Quốc.
Trung Quốc nhận thấy sự “chuyển động” trong chính sách đối ngoại của
Myanmar, cùng với việc cải cách dân chủ ở Myanmar là tất yếu phải diễn ra,
chính quyền Bắc Kinh đã nhanh chóng ủng hộ quá trình cải cách và kêu gọi
các nước dỡ bỏ cấm vận với Myanmar. Động thái này cũng tạo sự yên tâm
đối với các nhà lãnh đạo Myanmar tự tin tiến hành cải cách mà không lo việc
mất đi quan hệ đối tác láng giềng truyền thống với Trung Quốc.
Ngoài ra, trước những đặc điểm mới của tình hình thế giới và khu vực,
không chỉ Hoa Kỳ mà các nước lớn khác đều đã có những động thái điều
chỉnh chính sách của mình. Cục diện toàn cầu tuy xu thế hòa bình, ổn định,
hợp tác và phát triển được ưu tiên hàng đầu, nhưng các cuộc xung đột vũ
trang, xung đột dân tộc, tôn giáo, chạy đua vũ trang và các hoạt động can
thiệp, lật đổ, ly khai, khủng bố vẫn xảy ra ở nhiều nơi với tính chất ngày càng
phức tạp.
Cùng với sự điều chỉnh chính sách của các nước lớn với Myanmar và các
cuộc cách mạng ở một loạt các nước Đông Âu (Cách mạng Nhung, Cách
mạng Cam, Cách mạng Hoa Tulip, Cách mạng Hoa hồng…), hay Cách mạng
cây tuyết tùng năm 2005 tại Lebanon, Cách mạng xanh năm 2005 tại Kuwait
18
và gần đây nhất là Mùa xuân Ả Rập ở khu vực Trung Đông và Bắc Phi đã kéo
theo sự sụp đổ của một loạt chính phủ. Đây là bài học đắt giá cho tất cả các
chính phủ trong việc củng cố và ổn định chính trị-xã hội. Những sự kiện trên
đã tác động mạnh mẽ đến chính sách đối nội, đối ngoại của Myanmar. Việc
thực hiện cải cách trong đó tập trung cải cách chính trị nhằm đối phó với nguy
cơ phản ứng của người dân trong nước, cộng với sức ép của cộng đồng quốc
tế và phương Tây về dân chủ, nhân quyền đã được chính quyền Myanmar chú
trọng hơn bao giờ hết, mà sau này, người ta vẫn ví sự thay đổi, chuyển giao
quyền lực của Myanmar là “Mùa xuân Myanmar”.
1.2.2. Thay đổi về kinh tế, chính trị trong khu vực ASEAN
Cũng trong thập niên đầu tiên của thiên niên kỷ mới (kể từ năm 2000),
kinh tế, chính trị của các nước thuộc khối Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á
(ASEAN) có những bước chuyển mình mạnh mẽ. Trong một thế giới toàn cầu
hóa cao, nỗ lực tăng trưởng kinh tế, liên kết an ninh-chính trị là một trong
những ưu tiên hàng đầu của cộng đồng ASEAN nói chung và của các quốc
gia thuộc khối nói riêng.
Về chính trị, ASEAN là tổ hợp của các quốc gia với nền văn hóa xã hội,
sắc tộc, tôn giáo đa dạng nhưng có những nét tương đồng về phát triển lịch sử
với nền văn minh lúa nước là biểu trưng. Trong 10 năm đầu những năm 2000,
liên kết ASEAN ở mức tương đối sâu rộng, tuy mức độ liên kết không đồng
đều ở các lĩnh vực chính trị - an ninh, kinh tế và văn hóa-xã hội, do sự đa dạng
khá lớn giữa các nước thành viên, nhất là về khoảng cách phát triển, chế độ
chính trị - xã hội cũng như những tính toán chiến lược và lợi ích quốc gia của
mỗi nước, song ASEAN cũng dần bước sang giai đoạn mới, được thể chế hóa
cao hơn. Liên kết chính trị-kinh tế giữa các quốc gia thuộc khối đã được chú
trọng hơn và các nước thuộc ASEAN nói riêng cũng như ASEAN nói chung đã
tạo được vị thế cũng như uy tín chính trị ngày càng lớn trong khu vực.
Vào năm 1997, tại Kuala Lumpur thủ đô của Malaysia (đây cũng là năm
19
Myanmar chính thức gia nhập ASEAN), các nhà lãnh đạo ASEAN đã thông
qua Tầm nhìn ASEAN 2020 về phát triển kinh tế và hội nhập khu vực, hướng
tới phát triển đồng đều và bền vững. ASEAN cũng đã thống nhất hướng tới
thành lập một khối kinh tế khu vực AEC (dự kiến vào năm 2015). AEC sẽ là
một trong 3 trụ cột quan trọng của Cộng đồng ASEAN (Chính trị-An ninh,
Kinh tế và Văn hóa-Xã hội) nhằm thực hiện các mục tiêu đề ra trong Tầm
nhìn ASEAN 2020.
Mục tiêu xây dựng AEC không hướng tới một cộng đồng giống như
Cộng đồng kinh tế châu Âu – tức có đồng tiền chung, chính sách kinh tế, tiền
tệ chung. Khi AEC được hình thành thì lợi ích mà các thành viên có được sẽ
là tăng trưởng kinh tế nhanh hơn, tạo ra nhiều việc làm hơn, thu hút đầu tư
trực tiếp nước ngoài (FDI) mạnh mẽ hơn, phân bổ nguồn lực tốt hơn, khoảng
cách phát triển giữa các nước sẽ được thu hẹp hơn, tăng cường năng lực sản
xuất và tính cạnh tranh.
AEC hứa hẹn sẽ là đỉnh cao của những nỗ lực tăng trưởng kinh tế
ASEAN trong suốt hơn 20 năm qua. Khi được thành lập, dự kiến AEC sẽ là
một thị trường chung tương đối lớn với 610 triệu dân, GDP hàng năm lên tới 2.339 tỷ USD9.
Có thể khẳng định đến nay, ASEAN đã đạt được những tiến bộ vững
chắc về kinh tế, chính trị, đặc biệt là xây dựng một thị trường chung, một
không gian sản xuất thống nhất. Các lĩnh vực đang được thúc đẩy thảo luận là
thu hẹp khoảng cách phát triển, xử lý các rào cản thương mại phi thuế quan,
thuận lợi hóa thương mại. ASEAN cũng có nhiều nỗ lực nhằm tăng cường
khả năng cạnh tranh của khu vực trong các lĩnh vực nông-lâm-thủy sản và
tiến hành thảo luận khuôn khổ về an ninh lương thực ASEAN.
ASEAN tuy còn nhiều hạn chế, nhưng đã ngày càng trở thành một thực
Hải
An,
9
Hướng
tới
cộng
đồng
kinh
tế
ASEAN,
http://www.tapchitaichinh.vn/Kinh-te-Dau-tu/Huong-toi-cong-dong-kinh-te- ASEAN/49994.tctc
20
thể chính trị-kinh tế gắn kết; có vai trò quan trọng ở khu vực và là đối tác
không thể thiếu trong chính sách khu vực của các đối tác bên ngoài. Các nước
lớn, nhất là Trung Quốc và Hoa Kỳ, quan tâm hơn đến quan hệ với ASEAN
và ở những mức độ khác nhau đã chủ động đẩy mạnh hợp tác với ASEAN.
Xu thế đối thoại và hợp tác khu vực ngày càng gia tăng để cùng nhau đối phó
với những thách thức chung của cộng đồng; kinh tế khu vực và thế giới đã có
những dấu hiệu phục hồi, mặc dù còn không ít biến động.
Tuy được kết nạp làm thành viên ASEAN từ năm 1997, song Myanmar
chưa phát huy được vai trò là một thực thể của ASEAN do nội lực yếu cùng
với sự phát triển kinh tế-xã hội thấp. Là một thành viên thuộc cộng đồng
ASEAN, Myanmar dường chưa thể hiện rõ vai trò thực sự của một viên. Vì
vậy, để nâng cao vị thế trong khu vực, Myanmar bắt buộc phải điều chỉnh các
chính sách để phát triển kinh tế đất nước, thay đổi bộ mặt chính trị nhằm tạo
sự tin tưởng hơn nữa từ các nước thành viên ASEAN và rộng hơn là cộng
đồng quốc tế. Những chuyển biến nội tại của ASEAN là nhân tố tác động
tương đối mạnh mẽ đến những thay đổi về chính sách đối ngoại của
Myanmar, tạo điều kiện thuận lợi để Myanmar có được thành công trong
chuyển đổi từ nhà nước độc tài quân sự sang nhà nước dân chủ văn minh như
ngày nay.
Từ phía Myanmar, so với Trung Quốc, Hoa Kỳ và các nước phương
Tây, ASEAN được đánh giá là đối tác an toàn và tin cậy. Trong suốt quá trình
gia nhập ASEAN, Myanmar luôn nhận được tiếng nói ủng hộ tiến trình dân
chủ hóa, cải cách, mở cửa từ ASEAN nói chung và các quốc gia thuộc khối
nói riêng. Các nước thành viên Hiệp hội luôn tôn trọng nguyên tắc không can
thiệp vào công việc nội bộ. Myanmar không bị áp lực trong việc phụ thuộc về
kinh tế, chính trị và các điều kiện ràng buộc như trong quan hệ với Trung
Quốc, Hoa Kỳ và phương Tây. Là một thành viên của Hiệp hội, Myanmar có
tư cách phát biểu về quan điểm, chính sách của mình, truyền tải thông điệp tới
21
Hiệp hội và cộng đồng quốc tế. Có thể nhận định, ASEAN là cửa ngõ truyền
thông giúp Myanmar thoát khỏi sự cô lập. Việc các quốc gia thành viên
ASEAN đầu tư vào Myanmar cũng góp phần không nhỏ cho công cuộc cải
cách kinh tế, chính trị trong nước.
1.2.3. Thay đổi về kinh tế, chính trị trong nước
Trong thế giới toàn cầu hóa ngày càng gia tăng, không một quốc gia nào có
thể đứng tách biệt như một hòn đảo. Myanmar cũng vậy. Việc bị cô lập và tự cô
lập bằng lập trường chính trị, những chính sách đối ngoại và phát triển kinh tế
của mình đã khiến Myanmar trở thành ốc đảo trong suốt một thời gian dài.
Về kinh tế, từng là một quốc gia có nền kinh tế thuộc diện hàng đầu
Đông Nam Á vào đầu thập niên 1960, sau khi chuyển sang điều hành đất
nước theo chế độ quân sự, tình hình Myanmar ngày càng trở nên khó khăn.
Kinh tế không phát triển, thậm chí thụt lùi, kèm theo đó là lệnh bao vây cấm
vận của Hoa Kỳ và phương Tây khiến Myanmar không xuất khẩu được hàng
hóa, đồng thời không nhận được sự đầu tư từ nước ngoài. Trong khi đó, chính
sách “nhất biên đảo” với Trung Quốc không đem lại cho Myanmar nhiều về
phát triển kinh tế mà ngược lại khiến quốc gia này ngày càng trở nên lệ thuộc
vào Bắc Kinh. Myanmar trở thành quốc gia chậm phát triển nhất cộng đồng
ASEAN. Kinh tế Myanmar chủ yếu chỉ dựa vào nông nghiệp với nền sản xuất
nông nghiệp lạc hậu và xuất khẩu tài nguyên; tình trạng người dân biết chữ,
trẻ em được đến trường thấp tới mức báo động; tỷ lệ dân số không có điện và
nước dùng sinh hoạt tăng cao… Bên cạnh đó, vào năm 2008, khi siêu bão
Nargis đổ bộ vào Myanmar đã khiến hơn 100.000 người dân thiệt mạng, phá hủy nhiều làng mạc, thị trấn với tổng thiệt hại vật chất lên tới 12 tỷ USD10.
Đây là tổn thất quá lớn đối với nhân dân và đất nước Myanmar. Thêm vào đó,
xuất phát từ việc đóng cửa với bên ngoài, đi kèm với nền kinh tế tiểu nông lạc
hậu, trì trệ, Myanmar đã trở nên kiệt quệ, không thể tự vực dậy sau cơn bão
10 Chu Công Phùng, Mianma Lịch sử và hiện tại, NXB Chính trị Quốc gia, 2011, tr139.
22
và gặp nhiều khó khăn khi tiếp cận nguồn cứu trợ quốc tế. Sự ủng hộ và niềm
tin của người dân với chính quyền ngày càng thấp. Việc tiếp tục duy trì tình
trạng này sẽ khiến Myanmar ngày càng bị cô lập và tụt hậu so với khu vực và
thế giới; thậm chí còn đe dọa đến sự tồn vong của chính quyền. Trên cơ sở
sáng kiến của Hội nghị bất thường các Ngoại trưởng ASEAN vào năm 2008,
nhận thức được tình hình nghiêm trọng của đất nước đòi hỏi cấp thiết phải cải
cách nhằm giải quyết những khó khăn của đất nước sau hai thập kỷ bị cô lập,
Chính phủ Myanmar đã chấp nhận cơ chế 3 bên ASEAN - Liên hợp quốc –
Myanmar nhằm giải quyết được nguồn cứu trợ giúp Myanmar khắc phục hậu
quả do siêu bão Nargis gây ra. Chính phủ Myanmar cũng đã nhanh chóng tiến
hành trưng cầu ý dân về bản Hiến pháp mới của Liên bang Myanmar và khi
chuyển giao từ chính quyền quân sự sang chính quyền dân sự, chính quyền
Tổng thống Thein Sein đã đẩy mạnh bước cuối cùng của “Lộ trình dân chủ 7
bước” do chính quyền quân sự Myanmar đưa ra từ năm 2003 tại hội nghị
thượng đỉnh ASEAN lần thứ 9, họp tại Bali, Indonesia.
Về chính trị, kể từ khi giành được độc lập, suốt hơn nửa thế kỷ, quân đội
giành quyền nắm giữ chính quyền và điều hành đất nước. Kể từ đó cho đến
năm 2011, đã có hai cuộc đảo chính quân sự xảy ra. Đi kèm theo đó là hoạt
động nổi dậy liên tiếp của các phiến quân. Khi thống tướng Than Shwe lên
nắm quyền lãnh đạo đất nước, ông đã nhanh chóng rút kinh nghiệm từ những
người tiền nhiệm nên đã thực hiện một số chính sách tích cực để phát triển
kinh tế, hòa giải dân tộc và cải thiện đời sống nhân dân. Việc đầu tiên thống
tướng Than Shwe đã dỡ bỏ thiết quân luật ở hầu hết các điểm nóng và tuyên
bố trả tự do cho những người bị giam giữ vì lý do chính trị nhưng nay không
còn nguy hiểm đến an ninh quốc gia. Các trường đại học và cao đẳng bị đóng
cửa đã lần lượt được chiêu sinh trở lại. Ông tiến hành cải tổ bước đầu nội các
và tuyên bố sẽ trao lại quyền lực cho nhân dân vào thời điểm phù hợp. Năm
2003, ông tuyên bố thực hiện “Lộ trình dân chủ 7 bước” nhằm tiến tới bầu cử
23
Quốc hội mới và thành lập chính phủ dân sự, đa đảng vào tháng 10-2010.
Ngày 26-5-2008, Ủy ban trưng cầu ý dân Myanmar đã ra thông cáo tuyên bố
Hiến pháp mới của Myanmar đã được thông qua.
Tuy nhiên, sau khi Hiến pháp mới được thông qua, chính quyền quân sự
Than Shwe đã ra quyết định chính thức kéo dài thêm một năm lệnh quản thúc
tại gia đối với bà Aung San Suu Kyi do những hoạt động chống chính phủ,
mặc dù vậy, Chính phủ Myanmar cũng đã cho phép đảng NLD của bà được
khôi phục hoạt động.
Có thể nói, yếu tố cá nhân lãnh đạo và tập thể nhân dân là nhân tố chủ
đạo mang lại sự thay đổi toàn diện và sâu sắc tại Myanmar. Về vai trò cá
nhân, đó là sự lãnh đạo của Thống tướng Than Shwe, là tài năng chèo lái đất
nước của Tổng thống đương nhiệm Thein Sein và sự đấu tranh không ngừng
nghỉ của nhà dân chủ Aung San Suu Kyi.
Thống tướng Than Shwe là người đứng đầu chính quyền quân sự
Myanmar, người lãnh đạo Myanmar cho tới tháng 3-2011. Ông đã để lại
nhiểu quyết sách tích cực mang dấu ấn lịch sử trong suốt thời gian cầm quyền
của mình. Tháng 7-1997, ông đã quyết định Myanmar gia nhập Tổ chức
ASEAN. Vào năm 2003, ông quyết định ban hành và thực hiện “Lộ trình dân
chủ 7 bước” thực hiện trong 7 năm. Năm 2008, ông đã lãnh đạo và tiến hành
trưng cầu ý dân về bản Hiến pháp mới của Myanmar. Năm 2010, thành lập
Ủy ban bầu cử liên bang và công bố Luật bầu cử, cho phép các đảng phái
chính trị đăng ký bầu cử. Tháng 11-2010, tiến hành cuộc bầu cử toàn dân bầu
ra Quốc hội hợp hiến và thành lập Chính phủ dân sự, mở đầu cho một kỷ
nguyên mới của Myanmar. Ông cũng là người ký lệnh ân xá, giảm án tù 36
tháng xuống còn 18 tháng đối với bà Aung San Suu Kyi… Khác với các vị
lãnh đạo các nước châu Á khác, sau khi bàn giao quyền lực cho Chính phủ
dân sự, Than Shwe đã lựa chọn con đường nghỉ hưu chứ không lựa chọn làm
cố vấn cho Chính phủ mới. Cách làm này của ông đã khiến trong nước và
24
quốc tế không khỏi, ngỡ ngàng, kính nể. Tuy nhiên, ở góc nhìn khác, dư luận
quốc tế đánh giá cách chuyển giao quyền lực nhẹ nhàng, êm thấm của Than
Shwe cũng chính là cách tự bảo vệ mình của ông. Lịch sử Myanmar đã ghi
nhận các cuộc chuyển giao quyền lực cho người kế nhiệm chuyên quyền tiếp
theo thì người tiền nhiệm sớm bị tống giam hoặc quản thúc, người thân thì bị
tước đoạt tài sản. Song, nếu mở đường cho chính phủ dân sự thì quyền lực sẽ
không còn nằm trong tay một người hoặc nhóm người có đủ sức mạnh lật đổ
ông, mà thay vào đó, quyền lực sẽ được dàn trải giữa quân đội và các đảng
phải khác nhau. Chính vì vậy, Than Shwe đã gián tiếp xây dựng một Quốc
hội hoạt động tích cực, hiệu quả và hướng tới người dân hơn so với chính
quyền quân sự trước đây.
Về Tổng thống đương nhiệm Thein Sein, người được coi là “kiến trúc
sư” cho công cuộc cải cách dân sự ở Myanmar. Thein Sein vốn xuất thân là vị
tướng trong chính quyền quân sự cũ. Mặc dù là nhân vật xếp thứ 4 trong bộ
máy chính quyền quân sự, nhưng ông lại được giành được sự ủng hộ của
Quốc hội và bầu làm Tổng thống của chính quyền dân sự. Ông được đánh giá
là trong sạch, có năng lực và sự mẫn cán, có quan điểm ôn hòa với quyết tâm
cải cách cao. Với quan điểm cách tân, ông chủ động xuất hiện nhiều trên các
diễn đàn khu vực và tiếp khách quốc tế. Ông là người hiểu rõ những khó khăn
mà Myanmar đã vướng phải trong suốt quá trình chính quyền quân sự nắm
giữ. Trước tình hình đó, ông đã có những quyết đoán mạnh mẽ, quyết liệt
song lại rất uyển chuyển trong công cuộc cải cách đất nước theo hướng dân
chủ, phát triển kinh tế-xã hội, hội nhập với cộng đồng quốc tế.
Cùng với việc thực thi chính sách của mình, công cuộc cải cách của
Myanmar còn nhận được sự ủng hộ của đảng đối lập NLD, mà lãnh đạo là bà
Aung San Suu Kyi. Nhắc đến yếu tố con người, không thể không đề cập đến
Aung San Suu Kyi, người được mệnh danh là “Người đàn bà không biết sợ”,
bà là biểu tượng của phong trào đấu tranh bất bạo động cho nền dân chủ
25
Myanmar. Bà được xem là vị cứu tinh và được nhân dân quý trọng như vị anh
hùng dân tộc. Chủ trương của bà là đối thoại để thiết lập thể chế dân chủ, luôn
thiện chí, sẵn sàng hợp tác và muốn tránh nội chiến tương tàn.
Aung San Suu Kyi xuất thân là con gái của nhà lãnh đạo dân tộc Aung
San và mẹ bà là Ma Khin Kyi, người từng là nhà ngoại giao, đại sứ tại Ấn Độ.
Đây là hai người có sức ảnh hưởng mạnh mẽ đến cả cuộc đời Aung San Suu
Kyi trong cuộc chiến đấu không ngừng nghỉ cho độc lập dân tộc và dân chủ
của đất nước. Tháng 4-1947, Aung San, cha bà được Quốc hội bầu làm Thủ
tướng của Liên bang Miến Điện, nhưng chỉ 3 tháng sau, ông bị ám sát bởi lực
lượng đối lập, khi bà mới 2 tuổi. Cả tuổi thơ và thời niên thiếu, bà đã theo mẹ
sang sống ở Ấn Độ, rồi tốt nghiệp đại học ở Anh. Điều kiện sống cùng với
việc tiếp cận nền dân chủ, văn hóa phương Tây đã mang đến cho bà sự so
sánh giữa Myanmar đóng cửa, cô lập với Hoa Kỳ và các nước phương Tây
dân chủ. Trước năm 1988, bà sống ở nước ngoài và dành thời gian nghiên
cứu, gần như không quan tâm nhiều đến chính trị và tình hình Myanmar. Tuy
nhiên, vào năm 1988, khi bà về Rangoon (Thủ đô cũ của Myanmar, nay gọi là
Yangon) chăm sóc mẹ bị tai biến mạch máu náo, chứng kiến nhiều cuộc biểu
tình của người dân diễn ra liên tục. Trong khi đó, chính quyền quân phiệt đã
dùng bạo lực và thẳng tay đàn áp. Trước cảnh hàng ngàn người đã bị giết,
ngày 15-8-1988, lần đầu tiên, Aung San Suu Kyi, đã có hành động chính trị là
gửi bức thư ngỏ cho chính phủ, yêu cầu thành lập Ủy ban Tư vấn độc lập để
chuẩn bị bầu cử tự do, đa đảng. Cũng trong thời gian này, trước hàng trăm
ngàn công chúng, bà đã kêu gọi thành lập chính phủ tự do dân chủ. Chính phủ
quân đội Myanmar nhanh chóng đàn áp các cuộc biểu tình.
Tháng 9-1988, Liên đoàn Quốc gia vì dân chủ (NLD) được thành lập và
bà được bầu làm Chủ tịch. Với chủ trương của đảng là tranh đấu bất bạo
động, bất chấp lệnh cấm của chính phủ, bà đã đi công diễn khắp nơi kêu gọi
người dân Myanmar tranh đấu cho tự do dân chủ. Năm 1989, mẹ bà mất và bà
26
thề sẽ theo bước mẹ cha phục vụ đồng bào Miến Điện cho đến chết. Trong
cuộc tổng tuyển cử năm 1990, Đảng Liên đoàn Quốc gia vì dân chủ do bà
lãnh đạo đã giành được 59% số phiếu và chiếm 81% số ghế trong Quốc hội.
Nhưng một số thành viên chủ chốt trong đảng bà đã bị bắt giam, và bà đã bị
chính quyền quân phiệt quản thúc tại gia trước khi cuộc bầu cử diễn ra. Kể từ
đó đến khi cuộc tổng tuyển cử năm 2010 diễn ra, bà liên tục bị quản thúc và
bị tù gần 21 năm. Ngay sau khi được trả tự do, Aung San Suu Kyi đã gặp gỡ
nhiều đại sứ trong Đoàn ngoại giao và các quan chức phương Tây đến
Myanmar nhằm kêu gọi quốc tế tiếp tục gây sức ép lên Chính phủ Myanmar
về dân chủ, nhân quyền…
Vốn là nạn nhân của chính quyền quân sự Myanmar, nhưng trước những
cải cách tiến bộ của chính quyền Thống tướng Than Shwe và sự điều hành
uyển chuyển, mềm dẻo, linh hoạt nhưng hiệu quả của chính quyền dân sự
Thein Sein, cùng với đại nghĩa hòa hợp dân tộc và tương lai phát triển của đất
nước, Aung San Suu Kyi, vị nữ anh hùng, người tù chính trị nổi bật nhất thế
giới về ý chí, lòng nhân ái và sự kiên định đã gạt bỏ những bất đồng cá nhân
sang một bên. Ngày 19-8-2011, trước thiện chí của Tổng thống Thein Sein, bà
đã đến gặp và trao đổi ý kiến với Tổng thống tại Dinh tổng thống ở Nay Pyi
Taw. Bà chấp thuận hòa giải và hợp tác với chính quyền Tổng thống Thein
Sein. Những phát ngôn và hoạt động của Aung San Suu Kyi trong suốt thời
gian bị giam cầm và quản thúc đã đóng vai trò quan trọng trong việc Hoa Kỳ
và phương Tây gây sức ép mạnh mẽ lên chính quyền quân sự bằng việc trừng
phạt kinh tế. Tuy nhiên, cũng chính nhờ bà đã thuyết phục khiến Hoa Kỳ và
phương Tây từng bước nới lỏng, tiến tới xóa bỏ bao vây cấm vận và bình
thường hóa quan hệ với Myanmar. Các đảng phái đối lập khác và các nhóm
vũ trang ly khai ở Myanmar cũng dần hòa giải, hợp tác với chính quyền.
Có thể nói, thiên thời, địa lợi và nhân hòa đã đem lại những thời cơ
thuận lợi trong tiến trình cải cách đất nước tại Myanmar. Nhiều chính phủ đã
dỡ bỏ lệnh trừng phạt Myanmar. Các tổ chức tài chính lớn trên thế giới đều có
những đánh giá lạc quan đối với triển vọng phát triển đất nước của Myanmar.
27
Niềm tin của nhân dân vào chính quyền ngày càng được nâng cao.
TIỂU KẾT CHƢƠNG I
Trong cuộc cải cách toàn diện ở Myanmar, có thể khẳng định nhân tố
bên trong, yếu tố nội lực của Myanmar là nhân tố quyết định, đóng vai trò
quan trọng, tác động mạnh mẽ đến những thay đổi trong chính sách đối ngoại
của Myanmar. Đó là sự chuyển giao nhẹ nhàng từ chính quyền quân sự do
Thống tướng Than Shwe lãnh đạo sang chính quyền dân sự do Tổng thống
Thein Sein tiếp nhận và sự dung hòa của nhà lãnh đạo đảng đối lập Aung San
Suu Kyi. Tuy nhiên, để thành công, không thể phủ nhận vai trò của Hoa Kỳ
và các nước phương Tây trong việc tạo áp lực cải cách dân chủ lên chính phủ
cầm quyền Myanmar. Mặc dù cải cách của Myanmar nhằm thoát khỏi sự phụ
thuộc vào chính quyền Bắc Kinh, song, Trung Quốc vẫn đóng vai trò không
nhỏ trong chính sách đối ngoại song phương của Myanmar trong thời gian tới.
Bên cạnh đó, ASEAN, một tổ chức ngày càng có uy tín trên trường quốc tế
mà Myanmar là một quốc gia thành viên đã tạo điều kiện để Myanmar có
những thay đổi trong chính sách đối ngoại của mình.
Việc thay đổi về chính sách kinh tế đối ngoại của Myanmar với các quốc
gia Đông Nam Á, ASEAN, với khu vực Đông Bắc Á, EU và Hoa Kỳ sẽ được
28
làm rõ ở các chương tiếp theo.
CHƢƠNG II
NHỮNG ĐIỀU CHỈNH TRONG QUAN HỆ ĐỐI NGOẠI GIỮA
MYANMAR VÀ MỘT SỐ QUỐC GIA, TỔ CHỨC QUỐC TẾ
TỪ NĂM 2011 ĐẾN NAY
2.1. Những thay đổi về chính trị và chính sách kinh tế đối ngoại của Myanmar
Như trên đã phân tích, Myanmar là một quốc gia nghèo nàn, lạc hậu,
chậm phát triển không chỉ ở phạm vi châu Á mà thường xuyên nằm trong
danh sách các quốc gia kém phát triển nhất thế giới do Liên hợp quốc xếp
hạng. Với thể chế chính trị trước đây, Myanmar lại bị Hoa Kỳ và phương Tây
cô lập, bao vây cấm vận nên giải pháp đầu tiên và trọng tâm là điều chỉnh về
chính trị nội bộ, tiếp đó là thay đổi chính sách kinh tế đối ngoại, trong đó ưu
tiên gia tăng quan hệ với các nước lớn. Tuy nhiên, cho dù các chính sách đối
ngoại được điều chỉnh qua từng thời kỳ, thì Myanmar vẫn luôn tuân thủ các
nguyên tắc chung sống hòa bình; theo đuổi chính sách đối ngoại độc lập,
không liên kết, quan hệ hữu nghị với tất cả các nước và vùng lãnh thổ trên thế
giới, đặc biệt là các nước láng giềng trên nguyên tắc tôn trọng độc lập, chủ
quyền, toàn vẹn lãnh thổ của nhau, không xâm lược lẫn nhau, không can thiệp
vào công việc nội bộ của nhau, bình đẳng cùng có lợi; ủng hộ quyền tự quyết
của các dân tộc; không biến nước mình thành căn cứ quân sự của nước khác;
tích cực tham gia các diễn đàn quốc tế và khu vực. Trước khi có sự thay đổi
trong chính sách đối ngoại song phương và đa phương với các quốc gia, vùng
lãnh thổ và các tổ chức quốc tế thì Myanmar đã tự điều chỉnh các chính sách
đối nội của mình để có cơ sở thuận lợi cho thúc đẩy kinh tế phát triển, tạo đà
mở rộng giao lưu, quan hệ với các quốc gia trên thế giới.
Về đối nội, năm 2003, Myanmar ban hành và thực hiện “Lộ trình dân
29
chủ 7 bước”, đi kèm theo đó là việc chủ động cải tổ nội các bằng việc cách
chức Thủ tướng Khin Nyunt và bắt giam với tội danh tham nhũng vào cuối
năm 2004. Các tướng lĩnh thân cận của vị thủ tướng này đều bị vô hiệu hóa,
đồng thời cử Trung tướng Soe Win – bí thư thứ nhất SPDC làm Thủ tướng
mới của Liên bang. Bước đi tiếp theo là việc chuyển Thủ đô từ Yangon về
Nay Pyi Taw vào ngày 6/11/2005. Các cơ quan trung ương và Chính phủ hoàn
thành việc chuyển về trụ sở mới làm việc ở Nay Pyi Taw chỉ trong nửa đầu năm
2006. Ngày 24/10/2007, Bí thư thứ nhất SPDC, Tướng Thein Sein được bổ
nhiệm làm Thủ tướng thay cho Thủ tướng Soe Win qua đời vì bệnh nặng.
Năm 2008, siêu bão Nargis đổ bộ vào Myanmar đã tạo nên thảm họa khi
làng mạc, thị trấn đều bị phá hủy, hơn 100.000 người dân bị thiệt mạng và
tổng thiệt hại vật chất lên đến 12 tỷ USD. Thảm họa Nargis đã tác động mạnh
mẽ đến nhận thức và hành động của các nhà lãnh đạo Myanmar và Hiến pháp
mới được thông qua.
Ngày 17/3/2010, Chính phủ Myanmar đã thành lập Ủy ban bầu cử Liên
bang và công bố Luật bầu cử. Theo đó các đảng phái chính trị và một số đảng
đối lập được phép đăng ký tham gia tranh cử. Việc tạo điều kiện để các đảng
phái khác nhau, nhất là những đảng phái có lập trường và quan hệ thân Hoa
Kỳ và phương Tây được tham gia tranh cử nhằm tạo tiền đề thuận lợi để
Myanmar cải thiện hơn nữa quan hệ đối ngoại của mình với các quốc gia thù
địch. Trước khi tiến hành tổng tuyển cử, Chính phủ Myanmar đã quyết định
đổi tên nước thành “Cộng hòa Liên bang Myanmar” (The Republic of the
Union of Myanmar) và thay đổi quốc kỳ. Myanmar đã tạo bước chuyển mình
mạnh mẽ khi chuyển đổi từ chính quyền quân sự sang chính quyền dân sự
theo chế độ Cộng hòa. Các sự kiện này nhấn mạnh hơn việc Myanmar quyết
tâm cải tổ đất nước và cải cách để hội nhập quốc tế bằng “bộ mặt” mới của
mình. Đồng thời, đây cũng là cơ hội để Myanmar thực hiện các cam kết đối
với cộng đồng quốc tế. Tiếp theo đó, Myanmar đã thực hiện phân chia quyền
30
lực thông qua tổng tuyển cử, bầu Quốc hội, bổ nhiệm Tổng thống, lập Chính
phủ dân sự; tạo điều kiện để các đảng đối lập tham gia tranh cử được đánh
dấu bằng sự kiện bà Aung San Suu Kyi và NLD chính thức quay trở lại chính
trường Myanmar và giành thắng lợi ở cuộc bầu cử bổ sung vào Quốc hội.
Ngày 27/8/2012, Myanmar tiến hành cuộc cải tổ nội các quy mô lớn, tái bổ
nhiệm chín bộ trưởng vào các chức vụ mới.
Thực hiện hòa giải dân tộc, Chính phủ Myanmar đã không chỉ phóng
thích tù nhân chính trị, giải quyết mối bất hòa với các chính đảng mà còn lần
lượt ký kết thỏa thuận với các nhóm nổi dậy để khắc phục tình trạng xung đột
giữa các nhóm sắc tộc, tôn giáo trong nước.
Về kinh tế, phương thức lãnh đạo kinh tế kiểu cũ đã đưa nền kinh tế
Myanmar rơi vào tình trạng khó khăn, đặc biệt là với ngành ngân hàng vào
năm 2003. Để đối phó với tình hình, giới cầm quyền Myanmar đã mở rộng
quan hệ quốc tế và tiến hành cải cách dần về chính sách kinh tế vĩ mô. Giữa
năm 2006, chính quyền quân sự Myanmar đã lên kế hoạch cho một chương
trình cải cách kinh tế lớn bao gồm tự do hóa nhiều thể chế kinh tế của chính
phủ, cải tiến phương thức thu thuế của chính phủ và cải cách hệ thống ngân
hàng. Tuy mới chỉ là kế hoạch, song đó cũng là những bước thay đổi đáng
khích lệ của chính quyền quân sự Than Shwe. Myanmar đã cho thực hiện tư
nhân hóa các công ty nhà nước, hạn chế độc quyền của các công ty nhà nước
trên một số lĩnh vực, thả nổi có kiểm soát đồng Kyat cho phù hợp với kinh tế
thị trường, thành lập các đặc khu kinh tế và các khu công nghiệp… Để tạo cơ
sở pháp lý cho phát triển kinh tế, Myanmar đã ban hành nhiều đạo luật quan
trọng như Luật mức lương tối thiểu, Luật đầu tư nước ngoài, Luật đặc khu
kinh tế, sửa đổi Luật quy hoạch quốc gia năm 2012-2013, Luật phân bổ ngân
sách liên bang, Luật ngân sách liên bang... Chỉ riêng kỳ họp thứ 9 (13/1 đến
26/3/2014), Quốc hội Myanmar đã thông qua 21 dự án luật mới, trong đó có
Luật kế hoạch quốc gia 2014-2015, đạo luật ngân sách liên bang 2014, dự
31
thảo thuế liên bang 2014, Luật quỹ phát triển, Luật doanh nghiệp in ấn và
xuất bản, Luật truyền thông, cũng như các điều khoản bổ sung đối với Luật về thuế thu nhập và thuế thương mại, và đối với Luật truyền thông điện tử…11
Năm 2010, Chính phủ Myanmar đã đề ra bốn mục tiêu phát triển kinh tế dài
hạn là: Lấy nông nghiệp làm nền tảng, phát triển toàn diện các ngành nghề
kinh tế khác; Xây dựng chế độ kinh tế thị trường hoàn thiện; Tiếp nhận kỹ
thuật tiên tiến và tiền vốn của nước ngoài phục vụ phát triển kinh tế; Nhà
nước và nhân dân nắm chắc và điều phối nền kinh tế quốc dân. Từ đó, các
biện pháp cải cách kinh tế được thực hiện là tiếp tục triển khai nền kinh tế
theo định hướng thị trường để sắp xếp các nguồn tài nguyên và phân phối các
loại hình dịch vụ, hàng hóa; khuyến khích các hoạt động đầu tư, kinh doanh
của các thành phần tư nhân trong nền kinh tế nội địa và mở cửa nền kinh tế để
thu hút các nguồn đầu tư nước ngoài và khuyến khích đẩy mạnh xuất khẩu.
Trọng điểm đầu tư phát triển của Myanmar hiện tại và trong tương lai sẽ tập
trung vào các lĩnh vực kinh tế tiềm năng là nông nghiệp, chăn nuôi, thủy sản,
công nghiệp điện lực, dầu khí, công nghiệp chế tạo, giao thông vận tải, khách sạn và du lịch, thông tin liên lạc và bất động sản12.
Đối với từng ngành, lĩnh vực phát triển cụ thể, Myanmar cũng đã có
những bước đi thận trọng trong cải cách kinh tế. Vốn là một quốc gia có nền
nông nghiệp phát triển lâu đời với quá khứ hào quang là “mảnh đất vàng cuối
cùng của châu Á”, từng được mệnh danh là vựa lúa của châu Á, Myanmar đã
có thời là cường quốc về xuất khẩu gạo. Tuy nhiên, trước những khắc nghiệt
của thiên tai, đi kèm với chính sách điều hành đất nước hà khắc và sự bao
vây, cô lập của Hoa Kỳ và các nước phương Tây, nền nông nghiệp Myanmar
11 Myanmar ấn định
thời điểm họp Quốc hội vào ngày 28/5,
http://www.vietnamplus.vn/myanmar-an-dinh-thoi-diem-hop-quoc-hoi-vao-ngay- 285/258681.vnp
12 Kinh doanh ở Việt Nam và Mianma Những điều cần biết (Doing Business in Vietnam and Myanmar information and experiences), NXB Chính trị Quốc gia-Sự thật, 2011, tr238.
32
rơi vào trì trệ, những tiến bộ của khoa học công nghệ không có cơ hội “thâm
nhập” được vào sản xuất nông nghiệp. Tận dụng lợi thế của đất nước nhiệt
đới, nằm trong vùng gió mùa châu Á, có vùng biển rộng bao quanh phía nam
lãnh thổ, lượng mưa ở Myanmar nhiều, độ ẩm cao, thuận lợi cho phát triển
nông nghiệp, Chính phủ Myanmar đã điều chỉnh chính sách phát triển nông
nghiệp của mình, lấy sản xuất nông nghiệp làm trụ cột chủ yếu của nền kinh
tế nhằm đảm bảo an ninh lương thực trong nước. Đồng thời chú trọng đẩy
mạnh sản xuất nông nghiệp nhằm tăng sản lượng và chất lượng sản phẩm
nông nghiệp, góp phần tăng nguồn cung phục vụ xuất khẩu. Để thực hiện
được mục tiêu, Chính phủ Myanmar đã áp dụng nhiều biện pháp nhằm xúc
tiến, hỗ trợ ngành nông nghiệp, chủ động hợp tác với các nước trong việc sản
xuất, chế biến và tiêu thụ nông sản.
Myanmar là một trong bốn quốc gia xuất khẩu gỗ tròn đứng đầu thế giới.
Chính phủ Myanmar đã đề ra nhiều chính sách cải cách nhằm giữ vững vị trí
xuất khẩu gỗ, trong đó có việc hợp tác với các nước trong việc trồng rừng, chế
biến, tiêu thụ gỗ và lâm sản, dược liệu truyền thống. Để đẩy mạnh nguồn xuất
khẩu gỗ, Chính phủ Myanmar đã khuyến khích nhân dân phát triển trồng rừng
và lâm sản, dược liệu truyền thống; khuyến khích người dân thành lập các
doanh nghiệp tư nhân phát triển công nghiệp chế biến đồ gỗ, lâm sản và tạo
điều kiện để người dân gắn bó với phát triển rừng và tạo điều kiện để các
doanh nghiệp trong nước hợp tác với các doanh nghiệp nước ngoài.
Trong lĩnh vực thủy sản, tận dụng ưu thế có vùng biển rộng, đường bờ
biển dài chiếm 1/3 tổng chiều dài biên giới, Chính phủ Myanmar đã có những
bước cải tiến trong phát triển kinh tế ngành thủy sản bằng việc khuyến khích
và hỗ trợ đầu tư. Đồng thời nâng cao vai trò của kinh tế tư nhân trong ngành
thủy sản; đẩy mạnh hợp tác với một số nước trong khu vực để phát triển nuôi
trồng và đánh bắt thủy-hải sản như hợp tác với Thái Lan khi ưu đãi dành cho
ngư dân Thái Lan quyền được đánh bắt hải sản ở một số vùng biển của
33
Myanmar, hay tạo điều kiện để một số doanh nghiệp thủy sản của Myanmar
được mời chuyên gia, cố vấn của Nhật Bản, Hàn Quốc, Malaysia, Thái Lan…
trong lĩnh vực tạo giống mới và ứng dụng công nghệ chế biến hiện đại.
Để đẩy mạnh phát triển công nghiệp điện lực, khắc phục tình trạng thiếu
điện vào các tháng mùa khô khi mà ngành công nghiệp này chủ yếu phải dựa
vào thủy điện, Myanmar đã hợp tác với các nước láng giềng là Trung Quốc,
Ấn Độ, Thái Lan, Bangladesh xây dựng các nhà máy thủy điện dọc các sông
lớn vùng biên giới. Đối với phát triển công nghiệp dầu khí, tính đến tháng 12-
2010, đã có 104 dự án đầu tư nước ngoài thăm dò và khai thác dầu khí được
Chính phủ Myanmar cấp giấy phép với tổng vốn đầu tư đạt 13,82 tỷ USD,
chiếm 38,3% tổng số vốn đầu tư nước ngoài vào 12 lĩnh vực kinh tế của
Myanmar. Mười nước đã đầu tư thăm dò khai thác dầu khí tại Myanmar xếp
theo số vốn đầu tư là: Trung Quốc, Thái Lan, Australia, Anh, Canada, Indonesia, Malaysia, Nga, Hàn Quốc và Việt Nam13. Tuy nhiên, công nghiệp
xi măng của Myanmar thì lại không đáp ứng được nhu cầu xây dựng cơ bản,
cung không đủ cầu, Myanmar phải nhập khẩu số xi măng thiếu hụt từ thị
trường Trung Quốc và Thái Lan.
Trong công nghiệp khai khoáng, Myanmar vốn được thiên nhiên ưu đãi
nguồn khoáng sản quý, hiếm, tuy nhiên ngành này lại lạc hậu, chỉ khai thác
được các loại khoáng sản thông thường phục vụ công nghiệp trong nước hoặc
với các khoáng sản quý thì mới chỉ khai thác dạng thô rồi xuất khẩu. Trong
các loại khoáng sản thì đá quý là mặt hàng xuất khẩu chủ lực của Myanmar.
Năm 2010, xuất khẩu đá quý của Myanmar đạt 3,8 tỷ USD, vươn lên đứng
đầu các mặt hàng xuất khẩu. Đối với các khoáng sản kim loại màu như đồng,
niken, vàng, kẽm, thiếc… đều phải liên doanh với nước ngoài để khai thác.
13 Kinh doanh ở Việt Nam và Mianma Những điều cần biết (Doing Business in Vietnam and Myanmar information and experiences), NXB Chính trị Quốc gia-Sự thật, 2011, tr252.
34
Chính phủ Myanmar hoan nghênh các doanh nghiệp nước ngoài đầu tư thăm
dò, khai thác khoáng sản tại Myanmar theo phương thức phân chia sản phẩm.
Doanh nghiệp nước ngoài đầu tư 100% vốn để khai thác, sau khi nộp các
khoản thuế theo quy định, sản phẩm khai thác sẽ chia theo công thức: doanh nghiệp nước ngoài được 70%, nộp Chính phủ Myanmar 30%14.
Nhìn chung, Myanmar đã có những cải cách về kinh tế khá toàn diện
trên nhiều lĩnh vực kinh tế, đặc biệt liên quan đến tiền tệ, ngân hàng và đầu
tư. Tuy nhiên, có thể nhận thấy, dường như Myanmar hoặc quá thận trọng,
hoặc công cuộc cải cách nền kinh tế mới đang ở những bước đi đầu tiên.
Về chính sách đối ngoại, đi cùng với cải cách về chính trị và kinh tế thì
Myanmar cũng đã có những điều chỉnh mang tính chiến lược trong chính sách đối
ngoại. Đó là tích cực đẩy mạnh hội nhập quốc tế, điều chỉnh linh hoạt trong quan
hệ với Trung Quốc, phá vỡ thành công thế bao vây, cấm vận của Hoa Kỳ và
phương Tây. Trước khi chính phủ dân sự được thành lập, do bị sức ép của Hoa Kỳ
và phương Tây về dân chủ, nhân quyền, Myanmar buộc vào thế phải chú trọng cải
thiện quan hệ đối ngoại với các nước lớn như Nga, Trung Quốc, Ấn Độ và các
nước láng giềng Đông Nam Á. Với các tổ chức quốc tế thì Myanmar chỉ có điều
kiện, cơ hội phát triển quan hệ với ASEAN và Liên hợp quốc.
Tranh thủ thời cơ quốc tế trợ giúp Myanmar khắc phục hậu quả do cơn
bão Nargis gây ra vào năm 2008, Chính phủ Myanmar đã mở rộng đón tiếp và
đàm phán với các trợ lý đặc biệt của Tổng thư ký Liên hợp quốc. Cũng từ đó,
các đặc phái viên của EU, các thượng nghị sỹ và trợ lý ngoại trưởng Hoa Kỳ
đã đến Yangon để gặp gỡ các quan chức Chính phủ nhằm trao đổi thêm về
“Lộ trình dân chủ 7 bước” và các vấn đề nhạy cảm khác liên quan đến dân
chủ, nhân quyền. Cũng trong năm 2008, Myanmar thông qua Hiến pháp mới.
14 Kinh doanh ở Việt Nam và Mianma - Những điều cần biết (Doing Business in Vietnam and Myanmar information and experiences), NXB Chính trị Quốc gia-Sự thật, 2011, tr253.
35
Chủ trương mở rộng quan hệ đối ngoại của Myanmar với các nước và vùng
lãnh thổ trên thế giới được khẳng định hơn khi Hiến pháp quy định “Liên
bang Myanmar thực hiện chính sách đối ngoại độc lập, tích cực và không liên
kết vì hòa bình thế giới, quan hệ tốt với tất cả các nước trên nguyên tắc cùng
tồn tại hòa bình giữa các quốc gia” và “Liên bang Myanmar sẽ không tiến
hành xâm lược bất cứ quốc gia nào và cũng không cho phép quân đội nước
ngoài đóng quân trên lãnh thổ Myanmar”. Theo đó, 8 nguyên tắc cơ bản
trong chính sách đối ngoại độc lập được Myanmar thực thi. Đó là: (1) Nghiêm
chỉnh quán triệt 5 nguyên tắc cùng tồn tại hòa bình giữa các quốc gia; (2)
Tránh sự không công bằng trong các vấn đề quốc tế, nhìn nhận sự thật một
cách độc lập; (3) Duy trì quan hệ thân thiện với tất cả các nước, đặc biệt là
quan hệ thân thiện với các nước láng giềng; (4) Ủng hộ Liên hợp quốc, các tổ
chức của Liên hợp quốc và tham gia tích cực vào các hoạt động của các tổ
chức này; (5) Tiến hành hợp tác song phương và đa phương trên cơ sở cùng
có lợi trong khuôn khổ chính sách đối ngoại độc lập; (6) Phối hợp và hợp tác
với các nước khu vực trong các vấn đề kinh tế và xã hội tại khu vực; (7) Phấn
đấu cho một thế giới hòa bình, an ninh, chống chủ nghĩa đế quốc, thực dân
kiểu cũ và mới, không can thiệp hay áp đặt các vấn đề của nước này với nước
khác; (8) Chấp thuận các tài trợ quốc tế giành cho phát triển đất nước mà không kèm điều kiện15.
Trước những động thái tích cực của Myanmar, kết hợp với các cuộc trao đổi
qua lại giữa các đặc phái viên của Liên hợp quốc, EU, một số chính khách của
Hoa Kỳ và các quốc gia khác với Chính phủ đã góp phần khiến Hoa Kỳ, phương
Tây, Liên hợp quốc và thế giới hiểu hơn tình hình nội tại của Myanmar. Nhờ thế,
cuộc bầu cử ngày 7/11/2010 của Myanmar tuy Liên hợp quốc, Hoa Kỳ và phương
Tây phản ứng là chưa dân chủ, còn mang tính hình thức để hợp thức hóa sự cai trị
15 Chu Công Phùng, Myanmar Lịch sử và Hiện tại, NXB Chính trị Quốc gia, 2011,
tr 174.
36
của những tướng lĩnh cũ, nhưng đã không tẩy chay cuộc bầu cử.
Từ phía Myanmar, Chủ tịch Quốc hội Khin Aung Myint, Tổng thống
Thein Sein, các quan chức cấp cao trong Quốc hội và Chính phủ đã liên tiếp
tiến hành các chuyến thăm chính thức các nước lớn, EU, ASEAN; tham dự
các diễn đàn quốc tế và khu vực. Đồng thời cũng chào đón nhiều đoàn quốc tế
đến thăm và tìm hiểu tình hình đổi mới của Myanmar. Ngày 17/11/2011, tại
Hội nghị nguyên thủ ASEAN lần thứ 19 tại Bali (Indonesia), nguyên thủ 10
quốc gia thuộc khối ASEAN đã thống nhất trao nhiệm vụ vinh dự Chủ tịch
luân phiên ASEAN năm 2014 cho Myanmar. Tổng thống Thein Sein tham dự
Hội nghị đã vinh dự nhận nhiệm vụ này. Đây là lần đầu tiên kể từ khi gia
nhập tổ chức ASEAN, Myanmar được tín nhiệm trao trọng trách quan trọng
này. Quyết định này của ASEAN đã được Liên hợp quốc, Hoa Kỳ, EU và các
nước lớn khác hoan nghênh, hưởng ứng.
Trong việc điều chỉnh quan hệ với Trung Quốc, Chính phủ Myanmar đã
lắng nghe nguyện vọng của cử tri, điều chỉnh các dự án kinh tế theo hướng
bình đẳng giữa hai quốc gia và đôi bên cùng có lợi. Hạn chế tình trạng Trung
Quốc lấy thế là “nước lớn” tung ra những khoản viện trợ có điều kiện và ràng
buộc Myanmar vào những điều khoản bất lợi. Đối với những dự án có ảnh
hưởng lớn đến an sinh, môi trường như dự án thủy điện khổng lồ Myitsone
trên sông Irrawaddy thuộc bang Kachin trị giá 3,6 tỷ USD do Trung Quốc đầu
tư, Tổng thống Thein Sein đã tuyên bố ngừng xây dựng theo yêu cầu của
nhân dân và Quốc hội để bảo vệ môi trường sinh thái.
Tính đến năm 2013, Myanmar đã thiết lập quan hệ ngoại giao với 84
quốc gia và vùng lãnh thổ trên thế giới; có cơ quan đại diện thường trực tại
33 nước, tiếp nhận 33 đại sứ quán nước ngoài tại Yangon, 3 tổng lãnh sự
của Trung Quốc, Ấn Độ và Bangladesh tại thành phố Mandalay. Tại
Yangon, hiện có 6 cơ quan đại diện của Liên hợp quốc là: UNDP,
UNICEF, FAO, WHO, UNDCP và UNHCR. Myanmar cũng là thành viên
37
của Liên hợp quốc, của nhiều tổ chức quốc tế và khu vực như Quỹ tiền tệ
quốc tế, Tổ chức thương mại thế giới (WTO), Phong trào không liên kết (NAM) và là hội viên chính thức của ASEAN16.
2.2. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với
ASEAN, các quốc gia thuộc khối ASEAN
2.2.1. Với ASEAN
Từ khi gia nhập ASEAN, quan hệ giữa Myanmar với các nước thuộc
khối ASEAN không ngừng được tăng cường và phát triển. Vào tháng 7/1997,
Hội nghị Ngoại trưởng các nước ASEAN được tổ chức tại thủ đô Kuala
Lumpur của Malaysia, Myanmar chính thức được kết nạp là hội viên của Hiệp
hội các quốc gia Đông Nam Á (ASEAN). Cũng cùng năm đó, Diễn đàn an
ninh khu vực ASEAN (ARF) đã kết nạp Myanmar là thành viên mà không
kèm theo điều kiện nào bất chấp sự phản đối từ Hoa Kỳ và nhiều nước
phương Tây. Từ khi là thành viên của Hiệp hội, Myanmar đã dần tích cực hơn
khi tham gia các hoạt động trên diễn đàn quốc tế và khu vực, kiên quyết bảo
vệ nguyên tắc không can thiệp vào công việc nội bộ và đảm bảo tính đồng
thuận của ASEAN.
Ngày 23/3/2009, Myanmar đã trở thành thành viên thứ sáu trong
ASEAN bổ nhiệm đại sứ tại khối này. Đại diện thường trực của Myanmar tại
ASEAN U Nyan Lynn đã trình thư ủy nhiệm lên Tổng Thư ký ASEAN. Việc
có thêm Đại sứ U Nyan Lynn trong thành phần Ủy ban các đại diện thường
trực (CPR) sẽ đảm bảo sự hợp tác và trao đổi thông tin suôn sẻ hơn giữa
Myanmar với các cơ quan của ASEAN, trên tinh thần nỗ lực xây dựng Cộng
đồng ASEAN.
Ngày 20/9/2011, trong khuôn khổ cuộc họp tại thủ đô Phnom Penh của
Vương quốc Campuchia, Đại Hội đồng Liên nghị viện các quốc gia Đông
16 PGS. TS Nguyễn Duy Dũng (chủ biên), Myanmar – Cuộc cải cách vẫn đang tiếp
diễn, NXB Từ điển Bách khoa, 2013, tr.74-75.
38
Nam Á lần thứ 32 (AIPA-32) đã nhất trí kết nạp Myanmar là thành viên đầy
đủ của Đại Hội đồng. Chủ tịch Quốc hội Myanmar Khin Aung Myint cam kết
Quốc hội Myanmar sẽ tham gia tích cực mọi hoạt động của AIPA, đóng góp
vào sự tiến bộ của Đại Hội đồng.
Ngày 8/11/2011, chỉ một ngày sau cuộc tổng tuyển cử của Myanmar, các
nước ASEAN do Việt Nam là Chủ tịch luân phiên đã ra tuyên bố ủng hộ kết
quả cuộc bầu cử lịch sử này của Myanmar.
Ngày 22/3/2012, tại lễ tuyên thệ nhậm chức Phó Tổng thư ký ASEAN
của đại sứ U Nyan Lynn, Myanmar chính thức trở thành nước phụ trách Cộng
đồng Chính trị - An ninh ASEAN ít nhất trong 3 năm. Sự kiện này đã chứng
tỏ với thế giới việc Myanmar đã và đang dần lấy lại được sự tín nhiệm và ủng
hộ của các nước trong khu vực và là nhân tố quan trọng gắn kết ASEAN.
Từ ngày 15 đến 17/10/2013 tại Paris, Pháp, Hiệp hội các nước Đông
Nam Á (ASEAN) đã phối hợp với Tổ chức Hợp tác Kinh tế và Phát triển
(OECD) tổ chức cuộc họp về môi trường đầu tư của Myanmar nhằm hỗ trợ
Myanmar cải cách môi trường đầu tư, thông qua việc xem xét, đánh giá chính
sách đầu tư của nước này để đưa ra những khuyến nghị cần thiết cải thiện môi
trường đầu tư trong nước và nâng cao hiệu quả đầu tư nước ngoài tại
Myanmar. Cũng trong năm 2013, một sự kiện thể thao lớn của cộng đồng các
nước ASEAN – SEA Games 27 đã diễn ra tại Myanmar. Tiếp đó, ASEAN đã
ủng hộ việc Myanmar đăng ký đảm nhiệm chức Chủ tịch luân phiên ASEAN
năm 2014.
Trong vai trò là Chủ tịch luân phiên ASEAN năm 2014, tại Hội nghị cấp
cao ASEAN lần thứ 24 ở Nay Pyi Taw, Tổng thống nước chủ nhà U Thein
Sein đã lên tiếng kêu gọi các nhà lãnh đạo ASEAN giải quyết các tác động
của biến đổi khí hậu khi Trung tâm Hỗ trợ nhân đạo ASEAN (AHA) vẫn chưa
đáp ứng đầy đủ với những tác động của thảm họa thiên tai. Cũng trong khuôn
khổ Hội nghị này, Tổng thống Thein Sein đã đề xuất một loạt ưu tiên cần thực
39
hiện trong năm 2014 nhằm hướng tới nỗ lực xây dựng Cộng đồng ASEAN
trước khi kết thúc năm 2015. Đó là hối thúc ASEAN tiếp tục thúc đẩy sứ
mệnh hoàn thành các mục tiêu chung về việc tạo ra một cộng đồng hòa bình,
hướng tới người dân, năng động và có tầm nhìn xa.
Myanmar cam kết sẽ cùng với các nước thực thi các sáng kiến về quản
trị hiệu quả trong ASEAN, đẩy nhanh tiến độ thực thi Thỏa thuận ASEAN về
bảo vệ quyền của người lao động di cư và hoàn thành Kế hoạch tổng thể về
kết nối thông tin trong ASEAN.
Qua những sự kiện diễn ra trong thời gian ngắn, có thể nhận định,
Myanmar đã chuyển mình, hội nhập sâu hơn với cộng đồng các quốc gia
Đông Nam Á, thể hiện bằng việc không chỉ hòa nhập vào đời sống kinh tế,
chính trị ASEAN mà còn cả ở các hoạt động thể thao, văn hóa khác.
2.2.2. Với một số quốc gia thuộc khối ASEAN
Trong số các nước thuộc khối ASEAN thì Thái Lan, Singapore có quan
hệ đầu tư, thương mại tương đối nhiều với Myanmar. Thái Lan có chung
đường biên giới cả trên bộ lẫn trên biển với Myanmar, có sự tương đồng văn
hóa tương đối lớn. Vào những năm đầu của thiên niên kỷ mới, quan hệ Thái
Lan-Myanmar cải thiện đáng kể bằng việc Chính phủ Thái Lan cung cấp cho
Myanmar một số khoản vay tín dụng lãi suất thấp. Hai bên cũng đã thiết lập
nhiều cơ chế hợp tác để giải quyết các vấn đề về kinh tế, thương mại và biên
giới lãnh thổ. Tuy nhiên, do bất ổn chính trị tại Thái Lan, những cuộc thương
lượng và đàm phán đã phải tạm dừng. Giữa năm 2009, do Thái Lan trên
cương vị Chủ tịch ASEAN phê phán Chính phủ Myanmar giam giữ bà Aung
San Suu Kyi, Chính phủ Myanmar đã phản ứng gay gắt và hủy bỏ các cuộc
tiếp xúc giữa 2 bên, đồng thời cho đóng cửa biên giới. Vào năm 2010, quan
hệ Thái Lan-Myanmar lại ấm lên sau chuyến thăm của Thủ tướng Thái Lan
Abhisit tới Myanmar. Myanmar đã dần mở tất cả các cửa khẩu biên giới hai
nước sau khi bầu cử thành công. Hằng năm, Myanmar xuất sang Thái Lan gần
40
3 tỷ USD khí đốt. Đầu tư từ Thái Lan vào Myanmar tính đến tháng 2/2011 đạt
9,5 tỷ USD17. Với Singapore, trong số các nước thuộc khối ASEAN,
Singapore và Myanmar luôn duy trì mối quan hệ thân thiện về chính trị, hợp
tác chặt chẽ về kinh tế. Singapore giữ thái độ thân thiện, không phê phán hay
chỉ trích Myanmar về dân chủ, nhân quyền; tích cực vận động ASEAN kết
nạp Myanmar làm thành viên chính thức của ASEAN vào năm 1997 và ủng
hộ Myanmar tại các diễn đàn quốc tế khác; ủng hộ mạnh mẽ sự tham gia của
Myanmar trong ASEM vào năm 2000. Myanmar luôn dành cho Singapore
nhiều ưu đãi về kinh tế và thương mại, do đó, quan hệ thương mại giữa hai
nước luôn ở mức cao. Tính đến cuối năm 2010, Singapore đã đầu tư 73 dự án
với tổng số vốn là 1,6 tỷ USD vào Myanmar, xếp thứ 6 trong tổng số 31 quốc
gia và vùng lãnh thổ đầu tư trực tiếp tại Myanmar. Các dự án đầu tư của Singapore đều được giải ngân nhanh chóng và đạt hiệu quả18. Bên cạnh đó,
Singapore là một quốc gia có mối quan hệ tốt với các nước phát triển, trong
đó có Hoa Kỳ và EU. Nhờ mối quan hệ thân thiết này với Singapore mà
Singapore đã làm quốc gia trung gian để Myanmar tiếp cận với Hoa Kỳ và
EU và dần được xóa bỏ bao vây cấm vận. Singapore đã bày tỏ mong muốn
các ngân hàng của Singapore được hoạt động tại Myanmar khi nước này mở
cửa ngành tài chính; đồng thời tăng cường quan hệ đầu tư và thương mại giữa
hai nước, mở rộng hợp tác song phương nhiều lĩnh vực mới, trong đó có lĩnh
vực pháp lý. Singapore và Myanmar cũng đã ký bản ghi nhớ về việc thành lập
viện đào tạo nghề, giúp đào tạo đội ngũ công nhân có tay nghề cao cho khu
kinh tế của Myanmar. Nhiều doanh nghiệp của Singapore đã và đang làm ăn
hiệu quả tại Myanmar, còn các doanh nghiệp của Myanmar (đa phần vẫn là
doanh nghiệp nhà nước) coi Singapore là trung tâm trung chuyển sang các
17 Chu Công Phùng, Mianma – Lịch sử và Hiện tại, NXB Chính trị Quốc gia – Sự
thật, Hà Nội, 2011, tr.215.
18 Chu Công Phùng, Mianma – Lịch sử và Hiện tại, NXB Chính trị Quốc gia – Sự
thật, Hà Nội, 2011, tr.216
41
nước khác trong và ngoài khu vực.
Với Việt Nam, Myanmar có mối quan hệ tương đối ổn định. Từ năm
2003 đến nay, các cuộc gặp gỡ song phương giữa lãnh đạo cấp cao hai nước
đã thúc đẩy quan hệ hòa bình, hữu nghị, hợp tác trên các lĩnh vực. Trong
những năm gần đây, quan hệ Việt Nam-Myanmar ngày càng gắn kết hơn thể
hiện bằng các sự kiện khác nhau cả về kinh tế, chính trị, quân sự, văn hóa-xã
hội… Tháng 8/2007, Việt Nam và Myanmar đã ký bản ghi nhớ về hợp tác
chiến lược trong lĩnh vực dầu khí. Ngày 1/4/2009, Phó Chủ tịch nước Nguyễn
Thị Doan đã tiếp Đoàn đại biểu Hiệp hội Đoàn kết và Phát triển Myanmar
(USDA) nhằm thúc đẩy tình hữu nghị truyền thống giữa hai nước. Tháng
7/2009, tại thủ đô Nay Pyi Taw của Myanmar đã diễn ra cuộc tham khảo
chính trị lần thứ năm giữa hai Bộ ngoại giao nhằm thắt chặt hơn quan hệ hữu
nghị truyền thống và hợp tác tin cậy giữa hai nước nói chung. Hai bên nhất trí
đẩy mạnh hoạt động trao đổi đoàn các cấp; tăng cường gặp gỡ, trao đổi kinh
nghiệm giữa các bộ, ngành, địa phương; mở rộng hợp tác kinh tế, thương mại,
đầu tư; và khuyến khích doanh nghiệp hai nước hợp tác trong các lĩnh vực
nông-lâm-ngư nghiệp, năng lượng, dầu khí, viễn thông, du lịch, đào tạo. Đồng
thời cam kết tăng cường phối hợp và hợp tác trong ASEAN cũng như trong
các khuôn khổ hợp tác khu vực như Tiểu vùng sông Mekong mở rộng (GMS),
Tổ chức Chiến lược hợp tác kinh tế (ACMECS) và các diễn đàn quốc tế khác.
Ngày 21/10/2009, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đã tiếp Tổng Tham mưu
trưởng Các lực lượng vũ trang Myanmar, Đại tướng Thura Shwe Mann thăm
Việt Nam. Hai đoàn đại biểu quân sự cấp cao, hai bên đã trao đổi tình hình an
ninh khu vực và quốc tế; bàn biện pháp tăng cường quan hệ hữu nghị, hợp tác
giữa Quân đội nhân dân Việt Nam và Các lực lượng vũ trang Myanmar. Ngày
4/4/2010, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã thăm Myanmar. Tại cuộc gặp với
Thủ tướng đương nhiệm Thein Sein, hai thủ tướng nhất trí đẩy mạnh hợp tác
trên 12 lĩnh vực then chốt: nông nghiệp, cây công nghiệp, thủy sản, ngân
42
hàng-tài chính, hàng không, viễn thông, dầu khí, khoáng sản, sản xuất thiết bị
điện, sản xuất lắp ráp ô tô, xây dựng, hợp tác thương mại và đầu tư. Ngoài các
lĩnh vực trên, hai thủ tướng cũng nhất trí tăng cường hợp tác văn hóa, giáo
dục, thể thao, du lịch, giao thông đường bộ, an ninh và quốc phòng, trong đó
có việc đàm phán ký Bản Ghi nhớ về hợp tác quốc phòng song phương. Ngày
6/6/2010, trong buổi tiếp Thủ tướng Liên bang Myanmar Thein Sein sang
tham dự Diễn đàn Kinh tế Thế giới về Đông Á 2010, Thủ tướng Thein Sein
và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tái khẳng định tiếp tục chỉ đạo các bộ,
ngành chức năng của hai nước tháo gỡ khó khăn nhằm thúc đẩy hợp tác trên
nhiều lĩnh vực then chốt. Ngày 15/11/2010, Việt Nam mở thêm đường bay
thẳng từ Thành phố Hồ Chí Minh đi Yangon, Myanmar. Trước đó là đường
bay thẳng từ Hà Nội đi Yangon vào tháng 3/2010. Tháng 6/2011, Phó Thủ
tướng Hoàng Trung Hải và đoàn đại biểu cấp cao Việt Nam đã thăm chính
thức Myanmar nhằm thúc đẩy mối quan hệ hữu nghị truyền thống tốt đẹp và
hợp tác nhiều mặt giữa hai nước. Ngày 19/12/2011, trong khuôn khổ chuyến
thăm chính thức Cộng hòa Liên bang Myanmar và tham dự Hội nghị Thượng
đỉnh các nước Tiểu vùng Mekong mở rộng lần thứ 4 (GMS-4), Thủ tướng
Nguyễn Tấn Dũng đã tới cố đô Mandalay gặp gỡ, trao đổi với Thủ hiến Vùng
Mandalay, Ngài Ye Myint và nhất trí hợp tác trong các lĩnh vực hàng không,
du lịch, nông nghiệp, khai khoáng, công nghiệp…, tạo mọi điều kiện thuận lợi
cho các doanh nghiệp hoạt động.
Ngày 29/11/2012, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã thăm cấp nhà
nước tới Cộng hòa Liên bang Myanmar, hội đàm với Tổng thống Thein Sein.
Hai nhà lãnh đạo cho rằng cần tăng cường, mở rộng hơn nữa hợp tác trong
nhiều lĩnh vực như nông-lâm-ngư nghiệp, cây công nghiệp, viễn thông, dầu
khí, khai khoáng, giao thông-vận tải, lao động, văn hóa-thể thao-du lịch...;
nhất trí giao các bộ, ngành hữu quan xúc tiến đàm phán, sớm ký kết một số
thỏa thuận khác nhằm tạo cơ sở pháp lý thúc đẩy hợp tác sâu rộng hơn nữa
43
trên các lĩnh vực. Về các vấn đề quốc tế và khu vực, hai bên sẽ tiếp tục hợp
tác và phối hợp chặt chẽ tại các diễn đàn hợp tác đa phương cũng như ủng hộ
lẫn nhau ứng cử vào các tổ chức khu vực và quốc tế. Trong vấn đề Biển
Đông, hai bên nhất trí quan điểm cần duy trì hòa bình, ổn định, an ninh, an
toàn và tự do hàng hải ở Biển Đông; giải quyết tranh chấp bằng các biện pháp
hoà bình trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế, đặc biệt là Công ước của Liên
hợp quốc về Luật biển năm 1982 (UNCLOS); hoan nghênh Tuyên bố 6 điểm
của ASEAN về Biển Đông và Tuyên bố chung của Hội nghị Cấp cao
ASEAN-Trung Quốc kỷ niệm 10 năm ký Tuyên bố về ứng xử của các bên ở
Biển Đông (DOC); thực thi nghiêm túc và đầy đủ DOC và sớm xây dựng Bộ
Quy tắc ứng xử tại Biển Đông (COC). Sau đó, Myanmar và Việt Nam đã ký
“Bản Ghi nhớ về trao đổi thông tin thanh tra giám sát ngân hàng giữa Ngân
hàng Nhà nước Việt Nam và Ngân hàng Trung ương Myanmar” và “Thỏa
thuận Hợp tác dầu khí giữa Tập đoàn Dầu khí Việt Nam và Bộ Năng lượng
Myanmar”. Qua chuỗi các sự kiện trong quan hệ giữa hai nước cho thấy, từ
khi chính quyền quân sự Than Shwe lãnh đạo thì mối quan hệ giữa Myanmar
và Việt Nam cũng ở ngưỡng tương đối tốt. Khi chính quyền dân sự Thein
Sein lên lãnh đạo, trước những kinh nghiệm mà Việt Nam đã trải qua,
Myanmar có sự đồng cảm, chia sẻ và muốn học tập kinh nghiệm. Quan hệ đối
ngoại giữa hai nước trở nên gắn bó hơn, hỗ trợ nhau hơn và hợp tác hơn.
Với một số quốc gia khác thuộc ASEAN, Myanmar cũng có nhiều chuyển
biến tích cực trong chính sách đối ngoại. Các cuộc tiếp xúc, thăm viếng giữa
lãnh đạo Myanmar với các quốc gia lân cận diễn ra nhiều hơn. Nhiều thỏa
thuận đã được ký kết trên mọi lĩnh vực. Myanmar đã ký với Philippines sáu
thỏa thuận song phương trong các lĩnh vực như an ninh lương thực, năng
lượng tái chế, hợp tác thông tin, miễn thị thực cho người Philippines vào
Myanmar, thương mại và đầu tư; thiết lập Diễn đàn doanh nghiệp song
phương. Nhằm tăng cường quan hệ hữu nghị với các nước trong khối ASEAN
44
trên tất cả các lĩnh vực và đơn giản hóa thủ tục đi lại cho người dân các nước,
Myanmar đã từng bước hợp tác với các quốc gia Đông Nam Á miễn thị thực
hộ chiếu phổ thông. Đó là với Lào, Việt Nam, Campuchia, Philippines,
Indonesia… Myanmar đã thiết lập tuyến đường hàng không tới nhiều địa
điểm của các nước thuộc ASEAN, mở thêm tuyến bay nhằm tạo thêm điều
kiện hợp tác trong lĩnh vực du lịch, văn hóa, thương mại và đầu tư.
Từ khi chuyển sang chính quyền dân sự, Myanmar đã có rất nhiều động
thái tích cực trong cải thiện hoặc nâng tầm quan hệ đối tác song phương với
các quốc gia ASEAN. Những thay đổi trong chính sách đối ngoại của
Myanmar với các quốc gia thành viên ASEAN được thể hiện trên nhiều lĩnh
vực như hợp tác kinh tế, quốc phòng, du lịch, giao lưu văn hóa,… trong đó
phát triển, giao lưu kinh tế được ưu tiên chú trọng.
2.3. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với Hoa Kỳ
Cũng như với các quốc gia phương Tây, chính quyền dân sự Myanmar
đã có nhiều điều chỉnh tích cực trong chính sách đối ngoại của mình theo
hướng thân thiện hơn với Hoa Kỳ nhằm thoát khỏi thế bị bao vây, cô lập mà
quốc gia này đã phải gánh chịu suốt thời gian dài do chính quyền quân sự
điều hành.
Tính đến năm 2004, Hoa Kỳ gần như cắt đứt mọi quan hệ thương mại
với Myanmar. Tuy nhiên, kể từ khi Tổng thống Barack Obama lên nắm
quyền, Chính phủ Hoa Kỳ đã từng bước điều chỉnh chính sách đối ngoại với
Myanmar. Hoa Kỳ cam kết sẽ tiếp tục duy trì cấm vận cho đến khi Myanmar
có những thay đổi thực chất về vấn đề dân chủ, nhân quyền, tù nhân chính trị,
thuốc phiện, lao động trẻ em và vấn đề bà Aung San Suu Kyi…
Trước những chuyển biến của chính quyền Than Shwe, cuối năm 2009,
Trợ lý ngoại trưởng Hoa Kỳ phụ trách các vấn đề Đông Á và Thái Bình Dương
cho biết Hoa Kỳ sẽ tiến hành đối thoại với Myanmar nhằm cải thiện quan hệ
song phương, nhưng cũng nhấn mạnh Washington sẽ không ngay lập tức nới
45
lỏng các biện pháp trừng phạt Myanmar. Một “tiến trình tương tác liên tục” đã
được đề ra nhằm đem đến một “cách tiếp cận mới” cho quan hệ Hoa Kỳ-
Myanmar.
Trong thời gian tiếp theo, chính quyền Obama đã tiếp tục duy trì quan hệ
với Myanmar bằng các cuộc tiếp xúc nhưng chỉ ở cấp trợ lý ngoại trưởng hay
điều phối viên... Tuy nhiên, quan hệ Hoa Kỳ-Myanmar thực sự đột phá khi
ngày 01/12/2011, Bộ trưởng Ngoại giao Hoa Kỳ Hillary Clinton đến thủ đô
Nay Pyi Taw gặp Tổng thống Thein Sein và sau đó thăm bà Aung San Suu
Kyi tại Yangon. Đây là chuyến viếng công du đầu tiên của một vị Bộ trưởng
Ngoại giao Hoa Kỳ đến Myanmar trong vòng 56 năm, nhằm nối lại mối quan
hệ với Myanmar và ủng hộ vai trò đối lập của bà Aung San Suu Kyi. Cuộc
thăm viếng này của Ngoại trưởng Hoa Kỳ đã mở ra một kỷ nguyên mới trong
quan hệ hai nước.
Tiếp đó, ngày 15/01/2012, Thượng nghị sỹ Hoa Kỳ thuộc đảng Cộng hòa
Mitch McConnell đã tới Myanmar gặp Tổng thống Thein Sein, Chủ tịch Hạ
viện U Shwe Mann, bà Aung San Suu Kyi và đại diện các nhóm thiểu số ở
Yangon. Các cuộc gặp gỡ này tập trung vào những vấn đề như cải cách chính
trị, các mối quan hệ song phương và an ninh khu vực. Động thái này cho thấy
đây là sự thừa nhận của Washington đối với những tiến triển chính trị lớn mà
Myanmar đã thực hiện, đó là thả hàng trăm tù nhân, đạt được thỏa thuận
ngừng bắn giữa chính phủ và nhóm nổi dậy thiểu số lớn nhất nước này.
Ngày 19/11/2012, Barack Obama đã trở thành vị tổng thống đương
nhiệm đầu tiên của Hoa Kỳ đặt chân đến Myanmar, trong chuyến thăm lịch
sử nhằm khuyến khích những nỗ lực cải cách tại quốc gia Đông Nam Á này.
Tổng thống Obama đã dành thời gian gặp Tổng thống Thein Sein.
Chuyến thăm Myanmar lần này đã đánh dấu bước kế tiếp trong chương mới
của quan hệ hai nước, nhưng cũng mới chỉ là những “bước đầu trên chặng
đường dài”. Tổng thống Obama nhấn mạnh Myanmar cần phải thúc đẩy hơn
46
nữa tiến trình cải cách dân chủ và kinh tế do Tổng thống Thein Sein khởi
xướng để có thể dẫn tới những cơ hội phát triển ngoạn mục. Tổng thống
Obama cũng đã đến thăm thủ lĩnh Đảng đối lập Aung San Suu Kyi tại nhà
riêng của bà ở Yangon, đồng thời cho rằng việc được đến thăm và nói chuyện
với bà Suu Kyi tại nơi bà từng bị quản thúc, đã đánh dấu một sự tiến bộ rõ rệt
về dân chủ ở Myanmar. Kết quả của chuyến công du Myanmar của Barack
Obama, Hoa Kỳ và EU đã dỡ bỏ phần lớn các biện pháp cấm vận đối với
nước này. Món quà đầu tiên cùng với “bàn tay hữu nghị” mà Barack Obama chìa ra là 170 triệu USD viện trợ cho Myanmar19. Sau đó là hàng loạt các
cuộc giao dịch tài chính, thương mại được hai bên xúc tiến. Với vị thế địa
chính trị quan trọng nằm giữa hai “gã khổng lồ của châu Á” là Trung Quốc và
Ấn Độ, thực chất các động thái của Hoa Kỳ là nhằm chọn Myanmar làm điểm
nhấn trong chiến lược trở lại châu Á - Thái Bình Dương, kéo Myanmar vào
quỹ đạo của mình.
Bước tiếp theo trên chặng đường dài này là sự kiện Tổng thống Thein
Sein công du tới Hoa Kỳ. Ngày 21/5/2013, ông Thein Sein đã trở thành
nguyên thủ đầu tiên của Myanmar được tiếp kiến tại Nhà Trắng sau gần 50
năm qua. Chuyến công du Washington của Thein Sein đã được giới phân tích
ghi nhận là chuyến công du lịch sử, bởi nó sẽ mở ra một bước ngoặt lớn đối
với Myanmar. Trong cuộc hội đàm cấp cao tại Nhà Trắng, Tổng thống Thein
Sein đã thông báo với Hoa Kỳ rằng Myanmar đang ở giai đoạn đầu của cuộc
cải cách dân chủ. Vì vậy, Myanmar có nhiều điều cần phải học hỏi. Bên cạnh
quyết tâm tiến cao và xa hơn trong tiến trình cải cách chính trị, dân chủ, kinh
tế, Myanmar còn cần tới sự giúp đỡ lớn của cộng đồng quốc tế, mà Hoa Kỳ
đóng vai trò quan trọng… Nhân dân Myanmar cho rằng cải cách chính trị, cải
19 Sơn Duân, Tổng
thống Mỹ Barack Obama
thăm Myanmar,
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20121119/tong-thong-my-barack-obama-tham- myanmar.aspx
47
cách kinh tế không chỉ là khẩu hiệu mà còn là “mệnh lệnh từ trái tim”.
Myanmar cũng đề nghị phía Hoa Kỳ gỡ bỏ các biện pháp trừng phạt còn lại
đối với sản phẩm của Myanmar và kêu gọi các doanh nghiệp Hoa Kỳ tích cực
đầu tư vào nước này. Kết thúc chuyến công du lịch sử này, Myanmar đã đạt
được thành quả là một hiệp định thương mại với Hoa Kỳ đã được ký kết.
Có thể khẳng định, chuyến công du Hoa Kỳ đầu tiên của người đứng đầu
nhà nước Myanmar đã ghi nhận những đổi thay nhanh chóng trong quan hệ
ngoại giao giữa hai nước. Từ một quốc gia bị chỉ trích, quay lưng, thậm chí bị
kêu gọi đồng minh cô lập, Myanmar đã dần lấy lại được hình ảnh tích cực của
mình trong con mắt bạn bè quốc tế, đặc biệt là với quốc gia lớn mạnh nhất thế
giới là Hoa Kỳ. Sự thay đổi trong chính sách đối ngoại giữa hai nước, đặc biệt
là từ phía Myanmar đã đem lại nhiều thiện cảm với cộng đồng quốc tế. Một
khi Hoa Kỳ đã “mở cánh cửa” chào đón thì điều đó đồng nghĩa với việc các
quốc gia đồng minh lớn, nhỏ khác cũng sẽ sẵn sàng chìa bàn tay thân thiện ra
nâng đỡ Myanmar. Đồng thời, những thay đổi trong chính sách đối ngoại của
Myanmar với Hoa Kỳ nói riêng, với các quốc gia khác nói chung cho thấy
một tương lai tươi sáng đang chờ đón “mảnh đất vàng cuối cùng” của châu Á
này hướng tới.
2.4. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với EU
Liên minh châu Âu hiện nay (viết tắt là EU) là một liên minh kinh tế, chính trị bao gồm 28 quốc gia thành viên thuộc châu Âu20. Đến nay, EU đã
phát triển một thị trường chung thông qua hệ thống luật pháp tiêu chuẩn, áp
dụng cho tất cả các quốc gia thành viên; có đồng tiền chung, đồng Euro. Là
một tổ chức quốc tế ổn định gồm tổ hợp các quốc gia thành viên, EU có thể
chế chính trị riêng bao gồm: Ủy ban châu Âu, Nghị viện châu Âu, Hội đồng
châu Âu, Tòa án công lý Liên minh châu Âu, Ngân hàng trung ương châu Âu
20 Các quốc gia thành viên EU. Nguồn: http://eeas.europa.eu/delegations/vietnam/what_eu/eu_memberstates/index_vi.htm
48
và Hội đồng liên minh châu Âu…
Như đã đề cập ở trên, EU là một trong những tổ chức phản đối chính
quyền quân sự tại Myanmar trong suốt thời gian dài. Đặc biệt, sau sự kiện
8888, Anh, Pháp và các nước châu Âu đã tiến hành cấm vận, gây sức ép mạnh
mẽ với Myanmar về vấn đề dân chủ, nhân quyền, buôn bán thuốc phiện, lao
động trẻ em, tù nhân chính trị và đặc biệt là vấn đề liên quan đến bà Aung San
Suu Kyi. Mặc dù dùng các biện pháp phong tỏa, bao vây, cấm vận, nhưng
nhiều nước thuộc EU vẫn duy trì quan hệ cấp đại sứ với Myanmar. Trong đó,
Anh và Pháp là hai nước có tỷ lệ đầu tư lớn vào Myanmar, nhất là trong lĩnh
vực thăm dò và khai thác dầu khí.
Từ năm 2009, EU đã có những động thái thay đổi chính sách với
Myanmar. Trong hai năm 2010 và 2011, EU đã cử các đặc phái viên sang tiếp
xúc với Chính phủ Myanmar, tìm cách gặp gỡ bà Aung San Suu Kyi, lãnh đạo
Đảng đối lập NLD. Bà Suu Kyi có chồng, hai con trai mang quốc tịch Anh và
theo chủ nghĩa thân phương Tây.
Ngày 05/01/2012, Đại diện cấp cao về chính sách an ninh và đối ngoại
của EU, bà Catherine Ashton thông báo, EU sẽ mở một văn phòng đại diện tại
Myanmar nhằm quản lý các chương trình viện trợ và thúc đẩy tiến trình đối
thoại chính trị tại nước này. Quyết định này được đưa ra sau khi Myanmar
chuyển giao quyền lực sang chính phủ dân sự, mở đường cho một loạt cải
cách chính trị và kinh tế. Để khích lệ tiến trình cải cách tại Myanmar, các
ngoại trưởng EU đã quyết định nới lỏng trừng phạt thể hiện bằng việc chấm
dứt việc áp đặt một số lệnh cấm thị thực đối với Myanmar.
Ngày 12/02/2012, Ủy viên phụ trách phát triển của EU Andris Piedalgs
thăm Myanmar để giám sát diễn tiến mới nhất ở quốc gia Đông Nam Á này.
Đây là chuyến thăm đầu tiên của một quan chức hàng đầu EU sau khi chính
phủ mới của nước này lên nắm quyền. Ủy viên phụ trách phát triển của EU đã
gặp thủ lĩnh đối lập Aung San Suu Kyi. EU cam kết cung cấp thêm khoản
49
viện trợ 150 triệu euro (khoảng 200 triệu USD) cho Myanmar trong 2 năm
tiếp theo thông qua Liên hợp quốc và các tổ chức phi chính phủ21. Ngày
16/8/2012, Myanmar thiết lập quan hệ ngoại giao với Luxembourg; tiếp đó,
Na Uy, Thụy Sĩ và Đan Mạch cũng lần lượt mở đại sứ quán tại Myanmar.
Ngày 3/11/2012, Myanmar và EU đã ký tuyên bố chung ký giữa Bộ
trưởng Văn phòng Tổng thống Myanmar, ông U Aung Min và Chủ tịch Ủy
ban châu Âu (EC) Jose Manuel Barroso đang ở thăm Myanmar. Hai bên đã
cam kết hợp tác chặt chẽ trong các nỗ lực chung nhằm xây dựng hòa bình tại
Myanmar. EU cam kết cung cấp một quỹ ban đầu trị giá 700.000 euro, tiếp
theo là một gói hỗ trợ lớn. Vào năm 2013, EU tiếp tục đóng góp tổng cộng 30 triệu euro cho tiến trình hòa bình dân tộc tại Myanmar22.
Trong chuyến công du châu Âu lần đầu tiên kể từ khi trúng cử, ngày
4/3/2013, Tổng thống Thein Sein đã kêu gọi Liên minh châu Âu (EU) dỡ bỏ
hoàn toàn các lệnh trừng phạt đối với nước này. Đồng thời khẳng định nguyên
nhân khiến Myanmar thiếu vốn và công nghệ hiện đại là các lệnh trừng phạt
kinh tế kéo dài trong suốt 20 năm qua. Sau chuyến thăm Na Uy, Phần Lan và
Áo, nhà lãnh đạo Myanmar Thein Sein tiếp tục tới Brussels để hội đàm song
phương với giới chức EU, sau đó thăm Italy. Trước những chuyển biến tích cực
trong nội bộ, cùng với thiện chí trong chính sách đối ngoại của Myanmar với
EU, đáp lại lời kêu gọi của Tổng thống Thein Sein, chỉ một tháng sau chuyến
công du, EU đã quyết định dỡ bỏ hầu hết các lệnh trừng phạt của EU với
Myanmar.
Đến tháng 6/2013, diễn đàn Myanmar và EU lần đầu tiên đã được tổ
chức tại Nay Pyi Taw. Kết thúc diễn đàn, Myanmar và EU đã nhất trí chú
triệu USD cho Myanmar, Tuổi
trẻ Online,
trợ 200
http://tuoitre.vn/tin/the-gioi/20120215/eu-vien-tro-200-trieu-usd-cho- myanmar/477694.html
22 Myanmar-EU
chung
cam
hợp
tay
kết
tác
hòa
bình,
vì http://www.vietnamplus.vn/myanmareu-cam-ket-chung-tay-hop-tac-vi-hoa- binh/170592.vnp
50
trọng thực thi tuyên bố chung về “Xây dựng Quan hệ Đối tác Myanmar-EU 21 EU viện
bền vững”. Đồng thời sẽ tổ chức Diễn đàn tại Brussel vào năm 2014 để trao
đổi quan điểm về tiến triển chính trị, kinh tế của Myanmar và EU cũng như
các vấn đề khu vực và quốc tế. Sau khi ghi nhận những nỗ lực trong cải cách
của Myanmar, EU đã quyết định khôi phục các thương mại ưu đãi với
Myanmar, theo đó Myanmar sẽ hưởng lợi từ các mức thuế thấp hơn khi xuất
khẩu hàng hóa sang các nước thành viên EU. Myanmar cũng cam kết sẽ hợp
tác toàn diện với EU trên các lĩnh vực.
Đến giữa năm 2013, Pháp đã tiến hành xóa nợ 550 triệu USD, tương
đương 50% trong tổng số 1,1 tỷ USD mà Myanmar nợ nước này. Đối với
khoản nợ còn lại, Pháp cho phép Myanmar sẽ trả dần trong vòng 15 năm với lãi suất 2%23.
Có thể nhận thấy, bằng những thay đổi trong chính sách đối ngoại của
mình, Myanmar đã tạo được đột phá trong quan hệ đối ngoại với phương Tây.
Mặc dù lộ trình từ dỡ bỏ cấm vận đến hợp tác toàn diện của EU với Myanmar
còn diễn ra thận trọng, nhưng cũng đã đánh dấu bước chuyển mình nhanh và
mạnh mẽ của Myanmar, từ thế bị bao vây, cô lập, Myanmar đã thiết lập quan
hệ ngoại giao với EU nói chung và với hầu hết các nước thuộc khối nói riêng.
Đây là cơ hội và cũng là tiền đề để Myanmar thực hiện tốt hơn yêu cầu về dân
chủ, nhân quyền, tôn giáo, tù nhân chính trị và hòa giải, hòa hợp dân tộc và
tập trung phát triển kinh tế, cải thiện đời sống người dân…
2.5. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với khu
vực Đông Bắc Á
2.5.1. Với Trung Quốc
Trung Quốc là quốc gia láng giềng mà Myanmar có đường biên giới dài
23 Pháp
thuận
thỏa
550
xóa
nợ
cho Myanmar,
triệu USD http://www.vietnamplus.vn/phap-thoa-thuan-xoa-no-550-trieu-usd-cho- myanmar/213963.vnp
51
nhất. Không chỉ là đối tác thương mại lớn của Myanmar, Trung Quốc còn là
người bạn chính trị, là đồng minh thân thiết của Nay Pyi Taw. Trung Quốc
luôn ủng hộ Myanmar tại các cuộc họp của Hội đồng bảo an Liên hợp quốc.
Đồng thời đã có nhiều động thái giúp quốc gia này tránh khỏi “nỗi hổ thẹn”
trên trường quốc tế với lá phiếu phủ quyết của mình tại Hội đồng bảo an
Liên hợp Quốc và giúp Myanmar hạn chế phải chịu tác động của các lệnh
cấm vận, bao vây của phương Tây và Hoa Kỳ bằng các quan hệ thương mại
và mua bán vũ khí. Các cuộc gặp gỡ giữa lãnh đạo cấp cao 2 nước diễn ra
thường xuyên từ thời Tống tướng Than Shwe cho đến khi Tổng thống
Thein Sein lên cầm quyền.
Năm 2006, Trung Quốc và Myanmar đã ký hợp tác xây dựng dự án
đường ống dẫn khí đốt nối từ Kyaukpyu của Myanmar đến tỉnh Vân Nam,
Trung Quốc.
Tiếp đó, vào năm 2007, hai bên đã ký các Thỏa thuận hợp tác kinh tế,
trong đó có việc Myanmar cho phép Trung Quốc xây dựng đường ống dẫn
dầu từ cảng Sittway – Bang Rakhine tới Côn Minh, Trung Quốc dài hơn 2.000 km với tổng chi phí 1,04 tỷ USD có hiệu lực trong 30 năm24. Đường
ống này sẽ giúp Trung Quốc rút ngắn con đường vận chuyển dầu khí từ Châu
Phi và Trung Đông về thẳng Trung Quốc qua lãnh thổ Myanmar thay vì phải
vận chuyển bằng đường biển qua eo biển Malacca. Nguyên nhân là do Trung
Quốc bị lệ thuộc vào nguồn dầu nước ngoài tới 80%, việc vận chuyển dầu qua
eo biển Malacca nhộn nhịp sẽ tiềm ẩn nhiều nguy hiểm, nếu xung đột xảy ra,
Malacca bị đóng cửa thì Trung Quốc sẽ phải đối phó vất vả với nguồn cung
ứng dầu bị ách tắc. Và do vậy, bằng mọi cách, Trung Quốc buộc phải thiết lập
đường ống dẫn dầu đi ngang lãnh thổ Myanmar. Để đáp lại, Myanmar sẽ
được nhận các nguồn viện trợ từ Trung Quốc để phát triển hạ tầng cơ sở, thu
24 Chu Công Phùng, Mianma – Lịch sử và Hiện tại, NXB Chính trị Quốc gia – Sự
thật, Hà Nội, 2011, tr.183.
52
phí vận chuyển từ đường ống dẫn dầu và các sự ủng hộ chính trị khác.
Ngày 28/7, đường ống dẫn khí đốt Myanmar – Trung Quốc (phần trên
lãnh thổ Myanmar) đã chính thức được khánh thành tại Mandalay, phía Bắc
Myanmar và bắt đầu dẫn khí đốt đến Trung Quốc. Đường ống dẫn khí đốt Myanmar – Trung Quốc có công suất vận chuyển thiết kế lên tới 12 tỷ m3 khí/năm, trong đó, mỗi năm sẽ để lại 2 tỷ m3 khí đốt sử dụng trong nước
Myanmar để thúc đẩy phát triển kinh tế địa phương. Đường ống dẫn dầu
Myanmar – Trung Quốc dài 771km, với công suất vận tải thiết kế 22 triệu tấn dầu thô/năm đang được khẩn trương hoàn thành25.
Qua các cuộc gặp gỡ qua lại giữa lãnh đạo cấp cao hai nước trong năm
2010, 2011, Trung Quốc đã cung cấp cho Myanmar hàng chục tỷ Nhân dân tệ
tín dụng với lãi suất thấp, và để “cảm ơn”, Myanmar đã tạo điều kiện cho
Trung Quốc được ưu tiên giành quyền khai thác các mỏ tài nguyên đồng,
niken và dầu khí trên đất liền. Bằng chính sách “hai đại dương”, với tham
vọng làm chủ cả Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương, Trung Quốc đã mượn
Myanmar làm bàn đạp, là vùng đệm để hỗ trợ cho phát triển kinh tế các tỉnh
phía tây và nam Trung Quốc. Việc đầu tư cho Myanmar là gián tiếp rút ngắn
khoảng cách chênh lệch phát triển kinh tế các tỉnh phía tây và nam Trung
Quốc so với các tỉnh phía đông đang phát triển rất mạnh. Đồng thời, để tạo
thế cạnh tranh với cường quốc láng giềng Ấn Độ, Trung Quốc đã mạnh tay tài
trợ xây dựng tuyến đường bộ cao tốc nối từ Vân Nam, Trung Quốc đến
Myitkyina, tuyến đường sắt cao tốc từ Tây Tạng đến bang Shan và đi sâu vào
lục địa Myanmar tới biển Belgan. Các tuyến giao thông trên là cánh tay vươn
dài từ lục địa Trung Quốc tới vùng biển phía nam châu Á, góp phần đẩy mạnh
xuất khẩu hàng tiêu dùng từ Trung Quốc sang Myanmar và nhập khẩu nguyên
25 Vận hành chính thức đường ống dẫn khí đốt Myanmar – Trung Quốc,
http://petrotimes.vn/news/vn/dau-khi-toan-cau/van-hanh-chinh-thuc-duong-ong-dan-khi- dot-myanmar-trung-quoc.html
53
liệu thô từ Myanmar về Trung Quốc.
Tuy nhiên, cách thức đầu tư của các doanh nghiệp Trung Quốc đã đem
lại nhiều bất lợi cho người dân Myanmar đã khiến Chính phủ Myanmar thay
đổi quan điểm đối ngoại là sân sau của Bắc Kinh, là đất nhà của hàng chục
ngàn di dân Trung Quốc, là thị trường chuyên tiêu thụ hàng hóa Trung Quốc
và là nơi giới doanh nghiệp Trung Quốc mặc sức “tác oai tác quái”. Trung
Quốc không còn được xem như là một nhà bảo trợ “tử tế”, là một nước láng
giềng lớn biết cách “cư xử” mà thay vào đó là một “ông anh” chỉ biết “nhăm
nhăm trục lợi”. Quan hệ Myanmar-Trung Quốc trước đây thực chất không
phải là quan hệ bình đẳng, có đi có lại giữa các quốc gia mà là quan hệ chỉ có
lợi cho Trung Quốc. Việc Myanmar đóng cửa với thế giới, chỉ gắn kết với
Trung Quốc với chính sách “nhất biên đảo” trong suốt thập niên trước chỉ
khiến Myanmar luẩn quẩn trong đói nghèo, lạc hậu và bị Trung Quốc o ép, bị
cô lập với thế giới. Với các dự án Trung Quốc đầu tư cơ sở hạ tầng cho
Myanmar, gần như Myanmar không được hưởng lợi gì nhiều, ngoài sự mất
mát về tài nguyên, môi trường bị ô nhiễm, người dân bị mất đất gần như
không có sự đền bù bởi phải nhường chỗ cho các dự án của Trung Quốc. Bản
thân người dân Myanmar không “mặn mà” gì với các dự án của Trung Quốc
và người dân Trung Quốc. Trước tình hình đó, giới lãnh đạo Myanmar đã
lắng nghe và “thuận theo ý dân”, cho tạm dừng các dự án mà Trung Quốc đầu
tư như: Dự án lắp đặt thêm ống dẫn dầu khí với tổng đầu tư hơn 1 tỷ USD từ
Ấn Độ Dương qua Myanmar về Trung Quốc. Ngày 30/9/2011, Tổng thống
Thein Sein quyết định tuyên bố dừng Dự án xây dựng đập thủy điện Myitsone
trên sông Irrawaddy trị giá 3,6 tỉ USD ở bang Kachin do Trung Quốc hỗ trợ
xây dựng. Sông Irrawaddy là con sông dài nhất, có lưu vực lớn nhất và lưu
lượng nước lớn nhất Myanmar, được người dân Myanmar ví như sông Hằng
của Ấn Độ. Theo kế hoạch, nguồn điện năng phát ra từ công trình thủy điện
này sẽ chuyển hơn 90% qua Trung Quốc, người Myanmar chỉ hưởng phần
54
còn lại, chưa đến 10%. Ngoài ra, do toàn bộ trang thiết bị của nhà máy là của
Trung Quốc sản xuất và lắp đặt nên Myanmar bị phụ thuộc hoàn toàn kỹ thuật
từ Trung Quốc. Người Myanmar sẽ bị thiệt thòi rất nhiều vì lợi nhuận chính
bị đổ sang cho người Trung Quốc hưởng, còn những hệ quả về môi trường, xã
hội và các rủi ro khác thì chính người dân Myanmar ở hạ lưu công trình sẽ
gánh chịu trọn vẹn. Việc dừng dự án này đã gặp phải phản ứng và chỉ trích
mạnh mẽ từ Bắc Kinh. Tiếp theo là việc ngừng Công trình thủy điện Tapai
trên biên giới hai nước và ngừng khai thác Mỏ đồng Letpaduang đầu tư trên 1
tỷ USD của Trung Quốc. Vào những ngày cuối tháng 7/2014, Myanmar đã
quyết định hủy dự án công trình đường sắt Kyaukpyu – Côn Minh, Trung
Quốc trị giá 20 tỷ USD vì sự bê trễ của dự án và gặp phải sự phản đối của
người dân… Bắc Kinh vốn phản đối rất kịch liệt, nhưng trước xu thế dân chủ
trong nội bộ Myanmar ngày càng lên cao, cùng với việc Bắc Kinh buộc phải
thừa nhận những hệ quả xấu về kinh tế, môi trường, bất ổn xã hội… do các
chủ đầu tư dự án cũng như người dân di cư Trung Quốc gây ra. Bên cạnh đó,
về mặt đối ngoại, Bắc Kinh thừa nhận và ủng hộ chính quyền dân sự Thein
Sein, nên việc Quốc hội Myanmar cho dừng các dự án trên là thuận theo ý
nguyện của nhân dân. Bắc Kinh không thể gây sức ép như với các dự án khác
dưới thời kỳ chính quyền quân sự độc tài Than Shwe được nữa…
Với Đài Loan, hiện nay, rất ít quốc gia trên thế giới “thừa nhận” Đài
Loan là một quốc gia độc lập, mà thường chỉ coi là một bộ phận không tách
rời của Trung Hoa Đại lục nhưng chưa sáp nhập vào Trung Quốc. Thuật ngữ
“Chinese Taipei” thường được sử dụng khi đề cập đến Đài Loan đã thể hiện
cho quan điểm này. Trong quan hệ với Đài Loan, Myanmar gần như không có
kênh ngoại giao chính thức mà chỉ thông qua các hoạt động kinh tế, xúc tiến
thương mại của các công ty của Đài Loan đầu tư vào Myanmar. Nguyên nhân
chủ yếu là Myanmar đã có một thời gian quá dài “lệ thuộc” vào Trung Quốc
cả về kinh tế, chính trị và quân sự. Việc “thừa nhận” và thiết lập quan hệ
55
ngoại giao với Đài Loan là điều các nhà lãnh đạo quân sự Myanmar “tối kỵ”,
bởi lẽ Myanmar không “dại gì” làm “mếch lòng” các nhà lãnh đạo Trung
Quốc đại lục – những nhân tố đã không ngần ngại ủng hộ Myanmar tại Liên
hợp quốc, bất chấp sự phản đối của cộng đồng quốc tế. Ngay cả việc căn cứ
vào mối quan hệ Myanmar với Trung Quốc trong giai đoạn hiện nay - tuy đã
có một khoảng cách ngầm nhất định trong quan hệ giữa hai nước - thì có thể
khẳng định Myanmar “không dám coi” Đài Loan là một quốc gia và thiết lập
quan hệ chính thức. Tuy nhiên, Myanmar vẫn mở cửa để các công ty của Đài
Loan đầu tư vào và tạo điều kiện để các công ty này hoạt động tốt trong
khuôn khổ pháp luật Myanmar.
Có thể thấy, Myanmar giờ đây không còn là “mảnh sân nhỏ”, là “cánh
tay nối dài” của Trung Quốc. Việc Myanmar được Hoa Kỳ và các nước
phương Tây xóa bỏ cấm vận, kéo theo sự “đổ bộ ào ạt” của nhiều công ty đa
quốc gia (phương Tây lẫn Hàn Quốc, Ấn Độ và đặc biệt Nhật, đã khiến giới
doanh nghiệp Trung Quốc bị “tước” hẳn ưu thế độc quyền. Đồng thời, cũng
khiến Bắc Kinh cần xem xét lại chính sách đối ngoại theo kiểu “nước lớn”
của mình đối với các quốc gia lân cận.
2.5.2. Với Nhật Bản
Giai đoạn trước, trong khi bị Hoa Kỳ và các nước phương Tây bao vây,
cấm vận, thì Nhật Bản là quốc gia đã viện trợ nhân đạo và phát triển lớn nhất
so với nguồn viện trợ mà Myanmar nhận được. Bên cạnh đó, các tổ chức của
Nhật cũng rất tích cực hỗ trợ vật chất, kỹ thuật cho Myanmar phát triển.
Từ năm 2000 đến nay, Nhật Bản đã hỗ trợ Myanmar nhiều trong các vấn
đề về kỹ thuật và văn hóa. Đặc biệt, từ khi cuộc tổng tuyển cử ở Myanmar diễn
ra thành công, Chính phủ Nhật Bản đã tích cực, chủ động hợp tác với Myanmar
trên nhiều lĩnh vực. Tháng 9/2011, Chính phủ Nhật Bản lên kế hoạch hợp tác
với Myanmar để khai thác kim loại đất hiếm và các nguồn tài nguyên khoáng
sản khác nhằm đa dạng hóa nguồn cung cấp khoáng sản cho ngành chế tạo sản
56
phẩm công nghệ cao khi mà nguồn cung kim loại đất hiếm của Nhật Bản bị
phụ thuộc vào Trung Quốc, nước hiện đang kiểm soát hơn 90% nguồn cung
kim loại đất hiếm trên thế giới, đã thắt chặt kiểm soát các hoạt động xuất khẩu
kim loại này.
Ngày 20/10/2011, Ngoại trưởng Myanmar Wunna Maung Lwin đã đến
Nhật Bản, thực hiện chuyến thăm đầu tiên cấp ngoại trưởng tới nước này
trong 16 năm qua. Tại cuộc hội đàm với Chánh Văn phòng Nội các Nhật Bản
Osamu Fujimura, Ngoại trưởng Wunna Maung Lwin cho biết Chính phủ
Myanmar vẫn đang tiến hành những cải cách chính trị và đề nghị Nhật Bản hỗ
trợ thúc đẩy tiến trình này. Phía Nhật Bản cam kết sẽ phát triển quan hệ song
phương hơn nữa thông qua các hình thức hợp tác cụ thể trong tương lai, trong
đó bao gồm các khoản viện trợ của Nhật Bản cho Myanmar. Trước đó, hồi
tháng 6/2011, Chính phủ Nhật Bản đã cử Thứ trưởng Ngoại giao Makiko
Kikuta tới Myanmar. Đây là chuyến thăm đầu tiên của một quan chức cao cấp
Nhật Bản tới Myanmar kể từ năm 2008.
Ngày 13/12/2011, các đại diện của Ủy ban Hợp tác kinh tế của Phòng
Thương mại và Công nghiệp Myanmar và Phòng Thương mại và Công
nghiệp Nhật Bản đã tham gia Phiên họp chung lần thứ 8 của Ủy ban Hợp tác
kinh doanh Phòng Thương mại và Công nghiệp Myanmar-Nhật Bản tại
Yangon. Ngày 26/12/2011, Ngoại trưởng Nhật Bản Koichiro Gemba đã thăm,
hội đàm với Ngoại trưởng nước chủ nhà Myanmar Wunna Maung Lwin khởi
động cuộc đàm phán về hiệp định đầu tư song phương và sẵn sàng hỗ trợ
Myanmar xóa đói giảm nghèo, nhất là ở khu vực nông thôn; đồng thời khẳng
định cam kết ủng hộ tiến trình dân chủ và hòa giải dân tộc ở Myanmar. Đây là
chuyến thăm Myanmar đầu tiên của một bộ trưởng Ngoại giao Nhật Bản kể từ
tháng 8/2002.
Bên cạnh đó, Nhật đã hỗ trợ Myanmar trong sản xuất cao su chất lượng
cao thông qua cung cấp công nghệ và những hỗ trợ cần thiết khác để
57
Myanmar có thể sản xuất ra các sản phẩm cao su cạnh tranh trên thị trường
quốc tế. Ba tập đoàn hàng đầu của Nhật là Mitsubishi Corp, Marubeni Corp
và Sumitomo Corp đã đóng góp 49 triệu USD vào liên doanh có tổng vốn 100
triệu USD do Chính phủ Myanmar và các doanh nghiệp nước này là cổ đông chính để xây dựng khu công nghiệp26. Việc xây dựng khu công nghiệp sẽ tạo
ra nhiều nguồn việc làm cho lao động Myanmar, đồng thời giúp chuyển giao
công nghệ và thực hiện được mục tiêu kinh tế quốc gia của Myanmar.
Ngày 20/4/2012, Tổng thống U Thein Sein đã thăm chính thức Nhật Bản
và tham dự Hội nghị thượng đỉnh các nước tiểu vùng sông Mekong-Nhật Bản
lần thứ tư tổ chức tại nước này. Đây là chuyến thăm đầu tiên tới Nhật Bản
trong 28 năm qua với tư cách là tổng thống Myanmar, ông Thein Sein hội
đàm với Thủ tướng Nhật Yoshihiko Noda và đặt đề khởi động lại hoạt động
viện trợ của Nhật Bản cho Myanmar. Theo đó, Nhật Bản xóa khoản nợ 300 tỷ
yen (3,7 tỷ USD) cho Myanmar và lên kế hoạch nối lại viện trợ cho nước này.
Ngoài ra, ông Thein Sein sẽ gặp các bộ trưởng ngoại giao, kinh tế và giới doanh
nghiệp Nhật Bản nhằm thúc đẩy hợp tác kinh tế. Tính từ năm 1988 đến tháng
11/2011, Nhật Bản đã đầu tư tổng cộng 214,9 triệu USD vào Myanmar, đứng thứ 12 trong số các nhà đầu tư nước ngoài vào quốc gia Đông Nam Á này27.
Ngày 2/1/2013, Phó Thủ tướng Nhật Bản kiêm Bộ trưởng Tài chính Taro
Aso đã thăm chính thức Myanmar nhằm thúc đẩy quan hệ hợp tác song
phương. Trước chuyến thăm, Nhật Bản tuyên bố xóa khoản nợ quá hạn 500 tỷ
yen (6 tỷ USD) cho Myanmar, đồng thời đề xuất cấp thêm cho nước này
khoản vay mới trị giá 50 tỷ yen hỗ trợ phát triển các khu vực biên giới, xây
dựng cảng Thilaoa và một số cảng biển nước sâu khác. Ngoài ra, số tiền này
26 Nhật Bản-Myanmar
hợp
tác
phát
triển
khu
công
nghiệp,
http://www.vietnamplus.vn/nhat-banmyanmar-hop-tac-phat-trien-khu-cong- nghiep/227551.vnp 27 Tổng
thống Myanmar U
Thein
Sein
thăm Nhật Bản,
http://www.vietnamplus.vn/tong-thong-myanmar-u-thein-sein-tham-nhat-ban/139841.vnp và Tài liệu tham khảo đặc biệt hàng ngày, Thông tấn xã Việt Nam, ngày 20/4/2012.
58
cũng sẽ được sử dụng cho các dự án xóa đói giảm nghèo, phát triển mạng lưới
thông tin, tổ chức Thế vận hội Đông Nam Á 2013 và hỗ trợ Myanmar đảm
nhiệm cương vị Chủ tịch ASEAN năm 2014. Nhật Bản cũng hỗ trợ tài chính
và công nghệ, đặc biệt là công nghệ tân tiến, thân thiện với môi trường để
phát triển Đặc khu kinh tế Thilaoa, nơi tập trung các nhà máy dệt, các công ty
công nghệ cao, công ty sản xuất và một số ngành nghề sử dụng nhiều lao
động. Tính đến tháng 7/2012, Nhật Bản đứng thứ 12 trong danh sách các
nước đầu tư vào Myanmar, với tổng số tiền đầu tư đạt xấp xỉ 217 triệu USD.
Trao đổi thương mại hai chiều Myanmar-Nhật Bản trong năm tài chính 2011-
2012 lên tới 822,5 triệu USD, tăng gần gấp đôi so với mức 493,8 triệu USD của năm tài chính trước28.
Ngày 24/5/2013, Thủ tướng Nhật Bản Shinzo Abe đã đến Yangon, bắt
đầu chuyến thăm thiện chí chính thức ba ngày tới Myanmar. Ông cam kết “cả
nước Nhật” sẽ ủng hộ tiến trình cải cách đang diễn ra ở Myanmar đồng thời
muốn viện trợ phát triển cơ sở hạ tầng ở Myanmar như nhà máy nhiệt điện,
mạng lưới viễn thông tốc độ cao, hệ thống pháp lý của quốc gia này.
Myanmar và Nhật Bản cũng đã tăng cường hợp tác trong nhiều lĩnh vực,
trong đó có việc phòng chống bệnh lao, HIV/AIDS và sốt rét.
Kể từ khi Myanmar mở cửa cho đầu tư vào cuối năm 1988, đầu tư của
Nhật Bản vào Myanmar tính đến tháng 3/2013 đã lên đến 270,283 triệu USD.
Kim ngạch thương mại giữa Nhật Bản và Myanmar trong năm 2012 đạt hơn
1,4 tỷ USD, trong đó, trong đó kim ngạch nhập khẩu của Myanmar là 1,053 tỷ
28 Nhật Bản đề
xuất
cấp
cho Myanmar
vay
50
tỷ Yen.
http://www.vietnamplus.vn/nhat-ban-de-xuat-cap-cho-myanmar-vay-50-ty- yen/180475.vnp và Tài liệu tham khảo đặc biệt hàng ngày, Thông tấn xã Việt Nam, ngày 02/01/2013.
29 Nhật cam kết ủng hộ
tiến
trình cải cách ở Myanmar. Nguồn:
http://www.vietnamplus.vn/nhat-cam-ket-ung-ho-tien-trinh-cai-cach-o-
59
USD. Hiện Nhật Bản là chủ nợ lớn nhất của Myanmar. Kể từ năm 1970 đến tháng 4/2012, Myanmar đã nợ Nhật Bản trên 502 tỷ yên (khoảng 5 tỷ USD)29.
Qua các sự kiện, có thể thấy, chính sách đối ngoại giữa Myanmar và
Nhật bản đều có những chuyển biến tích cực, đặc biệt là sau khi Myanmar
tiến hành tổng tuyển cử thành công. Bước đầu là các cuộc gặp gỡ, tiếp xúc,
hội đàm ở cấp thấp và dần nâng lên bằng các cuộc thăm viếng chính thức của
lãnh đạo cấp cao. Thay vì chỉ là mối quan hệ “nhất biên đảo” với Trung Quốc,
Myanmar đã mở rộng quan hệ, tầm nhìn của mình ra các nước lớn xung
quanh, trong đó, Nhật Bản là một trong những ưu tiên bởi trong giai đoạn
trước, Nhật Bản là một trong số ít các nước hỗ trợ cho Myanmar trong giai
đoạn bị bao vây, cấm vận bằng hình thức viện trợ nhân đạo. Bên cạnh đó,
khác với Trung Quốc, khi hợp tác với Nhật Bản thì Myanmar không phải là
quốc gia thụ động trong mối quan hệ song phương. Việc hợp tác giữa hai bên
là trên cơ sở đôi bên cùng có lợi và kết quả là Myanmar được tiếp nhận khoa
học, công nghệ tiên tiến từ Nhật Bản, giải quyết được nguồn lao động trẻ…
2.5.3. Với Hàn Quốc
Quan hệ đối ngoại song phương giữa Myanmar và Hàn Quốc trong giai
đoạn trước đây không có nhiều hoạt động nổi bật. Vốn là đồng minh thân
thiết với Hoa Kỳ, Hàn Quốc cũng có những chính sách đối ngoại với các quốc
gia khác nhằm không gây ảnh hưởng tới lợi ích của Hoa Kỳ. Tuy nhiên, kể từ
khi chính quyền dân sự được thành lập, từ phía Hàn Quốc đã có nhiều hoạt
động xúc tiến, đẩy mạnh hơn trong quan hệ giữa hai nước.
Ngày 30/3/2011, Bộ nội vụ Hàn Quốc ra thông báo nới lỏng quy định về
thị thực nhập cảnh cho các du khách đến từ các quốc gia Đông Á và Nam Á,
trong đó có Myanmar. Tuy nhiên, quan hệ song phương giữa Myanmar và
Hàn Quốc thực sự được đánh dấu bởi chuyến viếng thăm của Ngoại trưởng
Hàn Quốc Kim Sung Hwan vào ngày 1/5/2012. Đây là vị ngoại trưởng đầu
tiên của Hàn Quốc đến thăm quốc gia Đông Nam Á này trong vòng 27 năm
qua, kể từ năm 1985. Hai vị ngoại trưởng đã thảo luận và đề xuất kế hoạch
myanmar/203515.vnp và Tin kinh tế tham khảo hàng ngày, Thông tấn xã Việt Nam, ngày 25/5/2013.
60
cách thức thúc đẩy hợp tác và đánh giá tiến bộ của Myanmar trên các góc độ
dân chủ hóa và nhân quyền. Bên cạnh đó, Hàn Quốc còn lên kế hoạch nối lại
các khoản vay cho chính phủ Myanmar vốn đã bị đình lại từ năm 2005 do
những quan ngại về tình hình nhân quyền tại Myanmar. Chỉ chưa đến nửa
tháng sau, vào ngày 14/5/2012, Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak đã có
chuyến thăm hai ngày mang tính bước ngoặt tới Myanmar. Ông Lee Myung-
bak là vị tổng thống đầu tiên của Hàn Quốc tới thăm Myanmar sau gần 30
năm khi Cộng hòa dân chủ nhân dân Triều Tiên tiến hành vụ đánh bom năm
1983 tại Myanmar nhằm ám sát tổng thống Hàn Quốc khi đó là Chun Doo-
hwan đang ở thăm Yangon. Hai nhà lãnh đạo đã thảo luận nhiều biện pháp
tăng cường hợp tác kinh tế và thương mại, chia sẻ và học tập kinh nghiệm
phát triển của Hàn Quốc, đồng thời mở rộng hợp tác kinh tế trong lĩnh vực
năng lượng, phát triển tài nguyên… Để đáp lại, ngày 8/10/2012, Tổng thống
Thein Sein đã tới Seoul bắt đầu chuyến thăm Hàn Quốc cấp nhà nước ba
ngày. Hai nhà lãnh đạo đã thảo luận về phương thức mở rộng hợp tác song
phương trong các lĩnh vực thương mại, đầu tư, các nguồn tài nguyên và năng
lượng, cơ sở hạ tầng, xây dựng… cũng như tăng cường trao đổi văn hóa, nhân
sự. Bên cạnh đó, hai bên cũng đã bày tỏ quan điểm, lập trường về những chủ
đề nóng của khu vực, trong đó có tình hình bán đảo Triều Tiên.
Để tìm kiếm cho sự ủng hộ về tiến trình xây dựng dân chủ của Myanmar,
ngày 28/1/2013, thủ lĩnh đảng đối lập Aung San Suu Kyi đã đến Hàn Quốc và
có cuộc gặp gỡ riêng với Tổng thống Hàn Quốc Park Chung-hee.
Thông qua các cuộc gặp gỡ, xúc tiến giữa hai bên, ngày 19/6/2013, tại
cuộc họp của Ủy ban chung về hợp tác kinh tế giữa hai quốc gia tổ chức ở
Yangon, Hàn Quốc đã nhất trí cho Myanmar vay 500 triệu USD từ năm 2013
đến 2017. Số tiền này được trích từ Quỹ hợp tác phát triển của Hàn Quốc. Hai
30 Hàn Quốc
đồng
ý
cho Myanmar
vay
500
triệu USD,
http://www.vietnamplus.vn/Home/Han-Quoc-dong-y-cho-Myanmar-vay-500-trieu- USD/20136/203151.vnplus
61
bên cũng đã thảo luận về 8 lĩnh vực hợp tác, trong đó có 39 dự án liên quan đến cơ sở hạ tầng, đẩy mạnh lĩnh vực dịch vụ và thể thao30.
Đến giữa năm 2014, Hàn Quốc đã cho xây dựng khách sạn lớn nhất tại
Myanmar. Daewoo Amara Hotel là tổ hợp khách sạn lớn nhất tại Myanmar khi
được hoàn thành vào năm 2016 với tổng chi phí trên 200 triệu USD. Đây là dự
án liên doanh giữa một nhóm các công ty Hàn Quốc chiếm tỷ lệ 85% cổ phần. –
bao gồm Daewoo International, KDB Daewoo Securities, POSCO E&C và Lotte
Hotels & Resorts – và nhóm các công ty Myanmar chiếm 15% cổ phần còn lại. Khách sạn này là tượng trưng cho tình hữu nghị giữa Hàn Quốc và Myanmar31.
Cũng cùng thời gian đó, tại Myanmar, ngoại trưởng hai nước đã ký thỏa
thuận bảo hộ và xúc tiến đầu tư song phương nhằm thúc đẩy quan hệ hợp tác
giữa hai nước. Đồng thời thảo luận về những biện pháp thúc đẩy quan hệ
thương mại, đầu tư giữa hai nước, hỗ trợ tài chính và kỹ thuật đối với sự phát
triển của Myanmar trong đó có lĩnh vực nông nghiệp và phát triển nông thôn.
Trong lĩnh vực kinh tế, có thể thấy, kể từ năm 1998 đến tháng 1/2014,
các doanh nghiệp Hàn Quốc đã rót vào Myanmar tổng vốn đầu tư lên tới gần
3 tỷ USD vào 86 dự án, chiếm gần 7% tổng số vốn đầu tư nước ngoài và đưa
Hàn Quốc lên vị trí thứ sáu trong danh sách các nhà đầu tư nước ngoài ở
quốc gia Đông Nam Á này. Kim ngạch trao đổi hàng hóa hai chiều năm
2011 đạt 970 triệu USD và trong 4 tháng đầu của năm tài khóa 2012-2013 đã
đạt 158 triệu USD. Trong năm 2012, thương mại giữa hai nước đạt 573,4
triệu USD, xuất khẩu của Myanmar sang Hàn Quốc đạt 237,58 triệu USD,
trong khi nhập khẩu ở mức 335,82 triệu USD. Năm 2013, trao đổi thương
mại đạt gần 2 tỷ USD, với kim ngạch xuất khẩu hàng hóa từ Myanmar sang
31 Korean project
to be country’s biggest hotel, Myanmar Times,
http://www.mmtimes.com/index.php/business/property-news/10394-korean-project-to-be- country-s-biggest-hotel.html
32 Tổng hợp từ các tài liệu tham khảo đặc biệt, Thông tấn xã Việt Nam các năm
2012, 2013, 2014.
62
Hàn Quốc đạt xấp xỉ 555 triệu USD và giá trị nhập khẩu của Myanmar từ Hàn Quốc là hơn 1 tỷ USD32.
Bên cạnh thúc đẩy phát triển kinh tế Myanmar, Myanmar và Hàn Quốc
còn có nhiều hoạt động trong trao đổi, giao lưu văn hóa, tôn giáo… bằng các
lễ hội văn hóa Myanmar-Hàn Quốc hằng năm tổ chức tại hai nước. Hai nước
còn có điểm chung là Phật giáo là tôn giáo lớn nhất nên các hoạt động tôn
giáo liên quan đến Phật giáo giữa hai nước được duy trì và phát triển thông
qua hỗ trợ cho các phật tử Myanmar của Phật giáo Hàn Quốc.
Có thể thấy, tuy còn dè dặt, nhưng mối quan hệ giữa Hàn Quốc và
Myanmar ấm dần lên rất nhiều kể từ khi chính quyền dân sự Thein Sein lên
nắm quyền lãnh đạo đất nước.
2.5.4. Với Bắc Triều Tiên
Trong mối quan hệ với Bắc Triều Tiên, quan hệ đối ngoại giữa hai
nước mang tính chính thức gần như không có nhiều. Tuy nhiên, trong lĩnh
vực quân sự thì hai quốc gia này có những hoạt động “ngầm”. Những thông
tin thế giới biết được chủ yếu qua việc bắt giữ các tàu vận chuyển vũ khí
của Bắc Triều Tiên…
Quan hệ giữa hai nước trở nên tồi tệ và bị cắt đứt vào năm 1983, sau vụ
đánh bom tại Yangon nhằm vào Tổng thống Hàn Quốc Chun Doo-hwan khi
ông này thực hiện chuyến thăm Myanmar. Tổng thống Hàn Quốc vô sự
nhưng 21 người khác đã thiệt mạng, trong đó có bốn Bộ trưởng của Hàn
Quốc. Sau hơn 20 năm bị gián đoạn, ngày 26/4/2007, Cộng hòa dân chủ nhân
dân Triều Tiên và Myanmar đã ký thỏa thuận khôi phục quan hệ ngoại giao
tại Yangon khi phái đoàn cấp cao CHDCND Triều Tiên do Thứ trưởng Ngoại
giao Kim Yong-il dẫn đầu. Trước đó, cả hai nước đã âm thầm thúc đẩy các
hoạt động nhằm hướng đến bình thường hóa quan hệ song phương.
Kể từ khi lập lại quan hệ ngoại giao, cả hai quốc gia đã nỗ lực đẩy mạnh
quan hệ hợp tác song phương, đặc biệt trong các lĩnh vực hàng không, du lịch,
vận tải biển và xây dựng thông qua các cuộc thăm viếng qua lại giữa các vị
63
thứ trưởng, ngoại trưởng hai nước. Tháng 11/2008, trong chuyến thăm
Myanmar năm ngày của Thứ trưởng Ngoại giao Bắc Triều Tiên Kim Yong-il,
Myanmar và CHDCND Triều Tiên đã ký thỏa thuận về miễn thị thực cho
những người mang hộ chiếu ngoại giao và công vụ của hai nước. Đồng thời
trao đổi về phát triển và hợp tác trong lĩnh vực thương mại, kinh tế, công nghệ
cũng như tăng cường quan hệ hữu nghị giữa hai quốc gia. Ngày 31/7/2010,
Ngoại trưởng Bắc Triều Tiên Pak Ui Chun đã hội đàm với Ngoại trưởng
Myanmar U Nyan Win tại Nay Pyi Taw để trao đổi về phát triển quan hệ hữu
nghị giữa hai nước và khu vực. Tuy nhiên, trước những cáo buộc về việc
Myanmar hợp tác với Triều Tiên trong công nghệ vũ khí hạt nhân, Chủ tịch
Quốc hội Myanmar Thura Shwe Mann đã lên tiếng bác bỏ và khẳng định Nay
Pyi Taw không có bất cứ sự hợp tác nào với Bình Nhưỡng trong lĩnh vực
công nghệ hạt nhân. Đây là lần đầu tiên một vị quan chức hàng đầu của
Myanmar tuyên bố công khai việc hai quốc gia vốn đang bị thế giới tẩy chay
hợp tác chế tạo vũ khí hạt nhân. Tuyên bố này được đưa ra sau chuyến thăm
mang tính bước ngoặt của Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillari Clinton. Trong
chuyến thăm Myanmar của Tổng thống Hàn Quốc Lee Myung-bak vào tháng
5/2012, Tổng thống Thein Sein cũng cam kết Myanmar không mua thêm bất
cứ vũ khí nào từ CHDCND Triều Tiên nữa. Myanmar từng nhập vũ khí thông
thường từ Bắc Triều Tiên, tuy nhiên, phía Myanmar khẳng định chưa bao giờ
thỏa thuận mua vũ khí hạt nhân từ quốc gia này. Tổng thống Thein Sein từng
nhấn mạnh việc không quan hệ hợp tác quân sự với Bắc Triều Tiên và sẽ xem
xét lại quan hệ với nước này một cách toàn diện.
Trong quan hệ với CHDCND Triều Tiên, một quốc gia hiện vẫn còn cô
lập với hầu hết các quốc gia khác trên thế giới, Myanmar đã rất linh hoạt khi
xúc tiến các hoạt động đối ngoại. Tuy nhiên, Myanmar vẫn đầy thận trọng khi
“nghe ngóng” động thái của Hoa Kỳ, các nước phương Tây và đồng minh
64
trong việc duy trì quan hệ đối ngoại với CHDCND Triều Tiên.
2.6. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với Ấn Độ
Ấn Độ và Myanmar là hai nước láng giềng, có chung vùng biển và
đường biên giới trên bộ, với nền văn hóa có nhiều nét tương đồng. Từ xa xưa,
hai nước đã có nhiều giao lưu về văn hóa và Phật giáo. Mối quan hệ bang giao
giữa Myanmar và Ấn Độ ngoài một số bất đồng về chính trị nội bộ của
Myanmar thì nhìn chung là tương đối thuận lợi. Tuy nhiên vướng mắc tồn tại
giữa hai nước suốt mấy chục năm qua là các nhóm vũ trang nổi loạn tại các
bang thuộc Đông Bắc Ấn Độ sử dụng lãnh thổ Myanmar để chống phá Ấn Độ
và buôn lậu vũ khí, thuốc phiện qua biên giới hai nước.
Từ năm 2004, Myanmar và Ấn Độ đã ký kết nhiều Hiệp định hợp tác
trao đổi văn hóa, hợp tác về an ninh và xây dựng nhà máy thủy điện Tamanthi
trên sông Chindwin vùng Tây Bắc Myanmar. Hai bên cũng cam kết tăng
cường quan hệ trong các lĩnh vực công nghiệp, năng lượng, đường sắt, truyền
thông, khoa học công nghệ và y tế. Myanmar đã tiến hành các biện pháp cần
thiết không cho các lực lượng nổi loạn vùng Đông Bắc Ấn Độ sử dụng lãnh
thổ của Myanmar.
Vào tháng 2/2005, sau hơn 8 năm đàm phán, ba nước Myanmar, Ấn Độ và
Bangladesh ký Hiệp định 3 bên xây dựng đường ống dẫn khí từ Sittwe qua
Mizoram, Tripura, Bangladesh tới bờ Tây Vịnh Bengal dài 290 km trị giá 1 tỷ
USD. Đường ống này khởi công từ năm 2006, dự kiến hoàn thành năm 2009,
nhưng đã không hoàn thành do các vấn đề chính trị giữa Ấn Độ và Bangladesh.
Ấn Độ đã quyết định đổi hướng đường ống dẫn dầu từ Sittwe qua Mizoram, Tripura, Assam, West Bengal, Bihar dài 1.300km trị giá 3 tỷ USD33.
Tháng 12/2005, bên lề Hội nghị cấp cao ASEAN lần thứ 11 tại Kuala
Lumpur (Malaysia), Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh và Thủ tướng
33 Chu Công Phùng, Mianma – Lịch sử và Hiện tại, NXB Chính trị Quốc gia – Sự
thật, Hà Nội, 2011, tr.190
65
Myanmar Soe Win đã tiến hành hội đàm. Phía Ấn Độ bày tỏ mong muốn
Myanmar khôi phục chế độ dân chủ, tiến hành hoà giải dân tộc, thả bà Aung
San Suu Kyi và hợp tác trong việc dẹp các lực lượng nổi loạn ở Đông Bắc Ấn
Độ. Đầu năm 2006, Myanmar và Ấn Độ đã tập trận chung dọc biên giới nhằm
quét các lực lượng nổi loạn chống phá Ấn Độ ra khỏi lãnh thổ Myanmar.
Cũng trong cùng năm đó, Tổng thống Ấn Độ APJ Abdul Kalam thăm
Myanmar. Hai bên đã ký các Hiệp định hợp tác về khí tự nhiên, kỹ thuật vệ
tinh viễn thám và khuyến khích nghiên cứu Phật học. Ngoài ra, Ấn Độ và
Myanmar cũng đã ký kết các dự án hợp tác đầu tư trong lĩnh vực công nghệ
thông tin, sản xuất ô tô tải, công nghiệp dệt may, công nghiệp hóa nông
nghiệp và giao thông.
Tháng 8/2007, để “cảm ơn” việc Ấn Độ bênh vực Chính phủ Myanmar
cho quân đội trấn áp cuộc biểu tình, Myanmar đã ký hợp đồng cho phép Tập
đoàn Dầu khí Ấn Độ thăm dò và khai thác dầu khí tại 3 lô trong Vịnh Bengal,
phía Tây bờ biển Arakan. Chính phủ Ấn Độ hỗ trợ Myanmar dự án công nghệ
thông tin trị giá 200 triệu USD vào năm 2008.
Năm 2010, Thống tướng Than Shwe đã thăm Ấn Độ nhằm tìm kiếm sự
ủng hộ của Ấn Độ đối với cuộc bầu cử 7/11/2010 tại Myanmar. Nhân cơ hội
này, hai bên đã ký kết hàng loạt hiệp định hợp tác kinh tế, văn hóa, khoa học
kỹ thuật. Thông qua đó, Ấn Độ đã tài trợ 35 triệu USD cho các dự án phát triển về giao thông đường bộ, đường sắt, đường thủy của Myanmar34.
Sau cuộc bầu cử của Myanmar, hai nước đã ký kết nhiều thỏa thuận hợp
tác toàn diện trên các lĩnh vực kinh tế, văn hóa, khoa học kỹ thuật, năng
lượng, công nghệ thông tin, giao thông và xây dựng cơ sở hạ tầng.
Ngày 12/11/2011, Tổng thống Thein Sein trên cương vị tổng thống mới
của Myanmar đã thực hiện chuyến thăm hữu nghị chính thức tới Ấn Độ, nâng
34 PGS. TS. Nguyễn Duy Dũng (chủ biên), Myanmar – Cuộc cải cách vẫn đang tiếp
diễn, NXB Từ điển Bách khoa, 2013, tr.130.
66
cao quan hệ hợp tác hữu nghị trên nhiều lĩnh vực quan trọng, trong đó có các
hợp tác về an ninh. Myanmar khẳng định sẽ không cho phép sử dụng lãnh thổ
Myanmar để phục vụ các hoạt động thù nghịch chống Ấn Độ. Kể từ sau
chuyến viếng thăm của Tổng thống Thein Sein, quan hệ giữa Myanmar và Ấn
Độ phát triển nhanh chóng. Trong các năm 2007 đến 2009, trao đổi thương mại giữa hai nước luôn nằm trong ngưỡng 1 tỷ đến 1,5 tỷ USD35.
Có thể thấy, Myanmar đã ý thức được vị trí địa chính trị của mình nằm
kẹp giữa hai cường quốc lớn nhất của Châu Á, đó là Trung Quốc và Ấn Độ.
Mặc dù luôn nhận được sự hậu thuẫn có điều kiện của Trung Quốc, nhưng
Myanmar đã điều chỉnh chính sách đối ngoại, cân bằng “cuộc chơi” chính trị
khi “bắt tay” nhiều hơn với Ấn Độ để mở rộng quan hệ, giảm bớt sự lệ thuộc
vào Trung Quốc.
2.7. Những điều chỉnh trong quan hệ đối ngoại của Myanmar với Nga
Trong lịch sử hiện đại, từ thời Liên bang Xô Viết còn tồn tại, Myanmar và
Nga có mối quan hệ hữu hảo. Nga hỗ trợ Myanmar nhiều trong phát triển đất
nước, quân sự và đào tạo nhân lực. Đến nay, cũng xuất phát từ vị trí chiến lược
địa chính trị của Myanmar nằm giữa hai cường quốc châu Á là Ấn Độ và Trung
Quốc mà Nga muốn có chỗ đứng vững chắc hơn trong quan hệ chính trị, kinh tế
với Myanmar. Việc quan hệ tốt với Myanmar sẽ góp phần giúp Nga có thể cân
bằng quyền lực và ảnh hưởng của mình cả về kinh tế và chính trị. Bên cạnh đó,
Nga có thể tận dụng được nguồn tài nguyên thiên nhiên phong phú, dồi dào của
“mảnh đất vàng” châu Á này, đặc biệt là tiềm năng về dầu khí.
Năm 2006, Phó Thống tướng Maung Aye – Phó Chủ tịch SPDC đã thăm
liên bang Nga theo lời mời của Thủ tướng Mikhail Fradkov. Sau chuyến
viếng thăm này, Nga và Myanmar đã ký kết một loạt các thỏa thuận song
phương trong và lĩnh vực dầu khí, phòng, chống buôn bán ma túy và bảo vệ bí
35 PGS. TS. Nguyễn Duy Dũng (Chủ biên), Myanmar – Cuộc cải cách vẫn đang
tiếp diễn, NXB Từ điển Bách khoa, 2013, tr.131.
67
mật thông tin. Đồng thời, phòng thương mại và công nghiệp hai nước cũng ký
kết các biên bản ghi nhớ nhằm tạo điều kiện cho doanh nghiệp hai nước thiết
lập mối quan hệ hợp tác và đầu tư. Nhiều dự án hợp tác giữa doanh nghiệp hai
nước đã được đẩy mạnh.
Tính đến cuối năm 2010, không kể các dự án quốc phòng, Nga đã đầu tư
vào các dự án dân sự tại Myanmar 94 triệu USD. Năm 2009-2010, kim ngạch xuất khẩu giữa hai nước (không kể buôn bán vũ khí) đạt 54 triệu USD36.
Tháng 6/2011, Chủ tịch Quốc hội Thura Shwe Mann đã dẫn đầu Đoàn
nghị sỹ Myanmar thăm Liên bang Nga theo lời mời của Chủ tịch Duma quốc
gia Nga. Kết thúc chuyến thăm, Myanmar và Nga đã đạt được nhiều thỏa
thuận quan trọng trong hợp tác chính trị, kinh tế, quốc phòng. Nga cam kết
thiết kế xây dựng đường tàu điện ngầm ở thủ đô Nay Pyi Taw, thăm dò và
khai thác khí đốt và mỏ quặng.
Ngày 16/01/2013, Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov đã đến thăm
Myanmar và lên tiếng ủng hộ dỡ bỏ lệnh trừng phạt đối với nước này. Đồng
thời kêu gọi củng cố hợp tác kinh tế song phương giữa Nga và Myanmar.
Tháng 3/2013, Bộ trưởng Quốc phòng Nga Sergei Shoigu đã đến
Myanmar trong chuyến công du chính thức gặp Phó Tổng thống Nyan Thun
và hội đàm với tướng Min Augung Hlaynom, Chỉ huy trưởng Các lực lượng
vũ trang của Myanmar. Hai bên đã trao đổi quan điểm về các vấn đề an ninh
khu vực, thảo luận phương hướng phát triển hợp tác song phương trong lĩnh
vực quân sự và kỹ thuật quân sự. Hợp tác quân sự và kỹ thuật quân sự là
những thành tố quan trọng nhất trong mối quan hệ giữa Nga và Myanmar.
Nhìn chung, tỷ trọng trao đổi thương mại giữa Myanmar và Nga là chưa
lớn so với các quốc gia khác trong khu vực. Tuy nhiên, trong lĩnh vực quân sự,
quốc phòng, Myanmar có vẻ tin tưởng Nga hơn và thận trọng với Trung Quốc.
Việc Myanmar dừng mua vũ khí quân sự của Trung Quốc, thay vào đó là ký
36 Chu Công Phùng, Mianma Lịch sử và hiện tại, NXB Chính trị Quốc gia, 2011, tr197.
68
kết với Nga mua nhiều trang thiết bị quân sự của Nga đã nói lên điều đó.
Myanmar mua vũ khí của Nga cũng nhằm mục đích không để bị quá lệ thuộc
vào hệ thống kỹ thuật quân sự của Trung Quốc, đồng thời làm đa dạng
hóa vũ khí, thiết bị quân sự của mình. Bên cạnh hợp tác, hỗ trợ về quân
sự, Nga còn hỗ trợ Myanmar nhiều trong đào tạo nguồn nhân lực bằng
việc cấp học bổng cho các sinh viên Myanmar theo học và nghiên cứu tại
69
Nga để sau này trở về nước làm việc.
TIỂU KẾT CHƢƠNG II
Trong một thế giới toàn cầu hóa thì mọi chính sách đối ngoại hay sự điều chỉnh chính sách đối ngoại đều hướng tới mục tiêu: độc lập về chủ quyền, phát triển về kinh tế và nâng cao hơn nữa đời sống nhân dân. Mối quan hệ này tác động qua lại lẫn nhau và có thể thấy rõ điều này bằng những gì diễn ra tại Myanmar suốt thời gian qua.
Lộ trình dân chủ 7 bước đã bước đầu mở đường cho Myanmar ổn định về chính trị trong nước. Nhưng chính trị nội bộ sẽ khó ổn định khi đời sống người dân còn đói nghèo, các lực lượng chống chính quyền nổi dậy; hòa hợp dân tộc là điều khó khăn khi xung đột vũ trang vẫn còn diễn ra; chính đảng và các đảng đối lập chưa tìm được tiếng nói chung… Tuy nhiên, chính quyền Thein Sein đã có những bước đi ngoạn mục nhưng thận trọng, vững chắc trong việc xoay chuyển chính sách đối ngoại từ “nhất biên đảo” với Trung Quốc sang “bắt tay rộng rãi” với nhiều quốc gia và các tổ chức quốc tế, từ muốn “làm bạn” sang muốn “là bạn” với tất cả các quốc gia, vùng lãnh thổ và các tổ chức quốc tế... Điều kỳ diệu mà chính quyền Thein Sein đã làm được, đó là không bị Trung Quốc - người bạn láng giềng lớn có mối quan hệ phức tạp không chỉ trong suốt chiều dài lịch sử mà ngay cả hiện tại - gây khó dễ. Ngược lại, Bắc Kinh buộc phải ủng hộ tiến trình cải cách chính trị, dân chủ, kinh tế ở Myanmar và kêu gọi các nước phá bỏ bao vây, cấm vận với Myanmar, bởi chính quyền Bắc Kinh thừa hiểu những gì diễn ra tại Myanmar là điều không thể tránh khỏi trong tương lai. Bằng sự điều chỉnh uyển chuyển, linh hoạt trong chính sách đối ngoại, Myanmar đã thành công “thuyết phục” các nước Phương Tây và Hoa Kỳ xóa bỏ bao vây, cấm vận bằng những điều chỉnh trong chính sách đối nội, đối ngoại của mình; hợp tác tích cực với các cường quốc lớn như Nga, Ấn Độ, Nhật Bản và đánh dấu vai trò của mình trên cương vị Chủ tịch luân phiên ASEAN năm 2014.
70
Cuộc cải cách ở Myanmar vẫn còn tiếp diễn. Tuy nhiên, “trồng cây rồi cũng đến ngày hái quả”. Những “quả chín” đầu tiên, hay những kết quả bước đầu của thay đổi chính sách kinh tế đối ngoại của Myanmar đang hé lộ nhiều triển vọng cho Myanmar trong tương lai. Nội dung này sẽ tiếp tục được làm rõ hơn ở chương tiếp theo, Chương III – Kết quả và Triển vọng.
CHƢƠNG III
KẾT QUẢ VÀ TRIỂN VỌNG
3.1. Kết quả bƣớc đầu của những thay đổi trong chính sách đối ngoại của
Myanmar
3.1.1. Về tình hình chính trị trong nước
Có thể khẳng định, thành công đầu tiên của tiến trình cải cách ở
Myanmar là sự chuyển đổi thành công từ chính quyền quân sự sang chính
quyền dân sự theo chế độ cộng hòa. Thành quả lâu dài của cải cách mang lại
sẽ là một “nền dân chủ đích thực” nếu chính quyền đương nhiệm mạnh mẽ,
quyết liệt hơn trong cải cách dân chủ, hàn gắn những vết thương của quá khứ,
tái thiết nền kinh tế và thiết lập nhà nước pháp quyền; đồng thời thực thi và
tôn trọng đa tôn giáo, bình đẳng giữa các dân tộc, các tầng lớp trong xã hội…
Những kết quả bước đầu trong cải cách của Myanmar thể hiện ở việc Chính
phủ Myanmar đã có rất nhiều nỗ lực trong giải quyết xung đột với các phe,
nhóm vũ trang, các nhóm phiến quân nổi dậy; thúc đẩy hòa giải dân tộc, tôn
giáo; thả các tù nhân chính trị, ủng hộ các đảng đối lập, các nhà hoạt động dân
chủ tham gia tranh cử tổng thống vào năm 2015. Điều đó thể hiện bằng cam
kết của Tổng thống Myanmar U Thein Sein sẽ thực hiện mọi biện pháp cần
thiết và hiệu quả để ngăn chặn xung đột giữa cộng đồng người Hồi giáo và
Phật giáo ở nước này vào ngày 28/3/2013. Tổng thống đã kêu gọi người dân
Myanmar, dù theo tôn giáo khác nhau nhưng cần cùng nhau tồn tại trong hòa
bình, đi chung con đường hướng tới một xã hội mới, trên cơ sở tôn trọng lẫn
nhau nhằm giải quyết các thách thức mà đất nước phải đối mặt trong quá trình
cải cách. Đáp lại lời kêu gọi của Tổng thống, hàng trăm người dân Myanmar
thuộc các tôn giáo khác nhau đã đổ về thành phố Yangon để tham gia sự kiện
71
“Cầu nguyện cho Myanmar” với mong muốn người dân trong nước sớm
chấm dứt phân biệt chủng tộc, tôn giáo để cùng sống hòa bình. Tiếp đó, Chính
phủ đã thành công khi lần lượt đạt được thỏa thuận hòa bình với nhóm vũ
trang sắc tộc thiểu số Quân đội bang Shan (SSA) Bắc, thuộc đảng Tiến bộ
bang Shan; thỏa thuận hòa bình sơ bộ gồm 11 điểm với SSA Nam thuộc Hội
đồng khôi phục nhà nước bang Shan (RCSS); thỏa thuận đối thoại chính trị 10
điểm với nhóm vũ trang Tổ chức giải phóng dân tộc Pa-O (PNLO); thỏa
thuận ngừng bắn với nhóm vũ trang Liên minh Dân tộc Karen (KNU); thỏa
thuận với nhóm phiên quân người thiểu số Quân đội bang Wa thống nhất
(UWSA)… Tính đến 8/4/2014, Chính phủ Myanmar và các nhóm sắc tộc vũ
trang ở nước này đã đạt được nhất trí về dự thảo đầu tiên của thỏa thuận
ngừng bắn trên quy mô toàn quốc. Kết quả đáng khích lệ này đạt được với sự
tham gia của 21 nhóm sắc tộc vũ trang, các nghị sỹ và đại diện quân đội.
Ngày 29/5/2014, Chính phủ Myanmar và Tổ chức độc lập Kachin (KIO) -
nhóm vũ trang cuối cùng trong 11 nhóm vũ trang chưa đạt được thỏa thuận
ngừng bắn với Chính phủ - đã thành lập nhóm trung gian giải quyết xung đột
nhằm tiến hành đối thoại chính trị và xây dựng lòng tin, hướng tới ký kết một
lệnh ngừng bắn hoàn toàn trên cả nước. Có thể nhận thấy, Chính phủ
Myanmar đã rất nỗ lực thỏa thuận với các phe, nhóm chính trị vũ trang, phiến
quân nổi dậy nhằm tìm kiếm cơ hội để đưa đất nước thoát khỏi cuộc nội chiến
kéo dài suốt 6 thập kỷ qua và thay vào đó là một tiến trình đối thoại chính trị,
hướng tới hòa bình lâu dài.
Là một quốc gia đa sắc tộc, đa tôn giáo, Myanmar vướng phải những
khó khăn, thử thách khi dung hòa quyền lợi giữa các nhóm sắc tộc, tôn giáo
khác nhau. Mặc dù đạo Phật là đạo lớn nhất ở quốc gia Đông Nam Á này,
song khi lên lãnh đạo đất nước, chính quyền Thein Sein đã phải rất linh hoạt
để làm hài hòa lợi ích giữa những người theo tôn giáo là Phật giáo và những
người theo tôn giáo khác như Hồi giáo… Việc kết thúc nội chiến giữa Chính
72
phủ với các lực lượng phiến quân, giữa các nhóm phiên quân với nhau, giữa
các sắc tộc, các tôn giáo khác nhau là thành công bước đầu trong tiến trình cải
cách chính trị ở Myanmar. Tại lễ nhậm chức của các thứ trưởng mới được bổ
nhiệm, Tổng thống Thein Sein cho biết Chính phủ đang nỗ lực giữ liên lạc,
đàm phán hòa bình với các nhóm vũ trang sắc tộc theo các thỏa thuận ngừng
bắn đã đạt được. Để có được nền hòa bình lâu dài, các vấn đề này sẽ được
trình ra Quốc hội thảo luận. Đồng thời, Tổng thống kêu gọi các bên tạo điều
kiện để Chính phủ ưu tiên tập trung đáp ứng đầy đủ những nhu cầu căn bản
của người dân như cung cấp điện, nước uống và tưới tiêu, phát triển công
nghiệp và các doanh nghiệp vừa và nhỏ để tạo công ăn, việc làm; tạo đà cho
kinh tế phát triển và đảm bảo an ninh quốc gia, hòa bình, ổn định và thực thi
luật pháp.
Cùng với nỗ lực thúc đẩy hòa giải dân tộc, hướng tới hòa bình trên toàn
quốc, Chính phủ Myanmar cũng đã trả tự do cho tất cả các tù nhân chính trị
nhằm ổn định tình hình đất nước, duy trì hòa bình và củng cố đại đoàn kết dân
tộc. Lệnh trả tự do có hiệu lực đối với tất cả những người bị kết án tù hoặc
chịu các cáo buộc về các tội liên quan đến lập hội bất hợp pháp, phản bội đất
nước, chỉ trích chính phủ và vi phạm luật biểu tình hòa bình. Có khoảng 230
người đã được trả tự do trong đợt ân xá này. Lệnh ân xá cũng yêu cầu ngừng
mọi phiên tòa và các cuộc điều tra đang tiến hành liên quan tới các cáo buộc
về các tội danh trên. Kể từ khi chính quyền dân sự lên nắm quyền, Myanmar
đã thực hiện nhiều đợt ân xá, trả tự do cho các tù nhân chính trị nhằm đạt
được những tiến bộ về chính trị, thực hiện cam kết tiến hành cải cách đất
nước. Thả các tù nhân chính trị cũng là thực hiện cam kết “Myanmar sẽ
không còn tù nhân chính trị bị giam giữ” của Tổng thống Thein Sein với cộng
đồng quốc tế.
Song song với việc đàm phán hòa bình của Chính phủ với các nhóm
phiến quân, thả các tù nhân chính trị…, chính quyền Myanmar đã thúc đẩy
73
việc thành lập Ủy ban sửa đổi hiến pháp. Kết quả là ngày 16/3/2013, Quốc
hội Myanmar đã phê chuẩn kiến nghị xem xét lại bản Hiến pháp vốn gây
nhiều tranh cãi mà không gặp phải bất cứ sự phản đối nào. Việc sửa đổi Hiến
pháp nhằm đảm bảo phù hợp với sự chuyển biến nhanh chóng của tiến trình
cải tổ chính trị ở Myanmar. Đó cũng là một trong những kết quả bước đầu của
cải cách mà chính quyền dân sự đạt được. Ngày 31/12/2013, Đảng cầm quyền
Đoàn kết và phát triển (USDP) – Đảng phái mà Tổng thống đương nhiệm
Thein Sein là người từng giữ cương vị Chủ tịch Đảng - đã đề nghị sửa đổi 73
điều và hủy bỏ 21 điều trong Hiến pháp năm 2008 để chuẩn bị cho tổng tuyển
cử năm 2015. Quyết định được đưa ra sau 3 ngày Ủy ban trung ương USDP
tiến hành nhóm họp. Điểm đáng lưu ý và hoan nghênh ở đây là việc USDP đề
nghị sửa đổi Mục 59-f trong Hiến pháp, vốn được đưa ra nhằm ngăn cản thủ
lĩnh Đảng đối lập Liên đoàn Quốc gia vì Dân chủ (NLD) Aung San Suu Kyi
trở thành tổng thống Myanmar. Nếu mục này được sửa đổi, hai con trai bà
Aung San Suu Kyi sẽ được cấp phép để nhập quốc tịch Myanmar, điều đó sẽ
mở đường cho bà Aung San Suu Kyi có đủ tư cách pháp nhân tham gia tranh
cử tổng thống. Cũng gần với thời điểm này, NLD tuyên bố sẽ tham gia tổng
tuyển cử năm 2015, bà Aung San Suu Kyi sẽ tranh cử tổng thống, bất kể Hiến
pháp có được sửa đổi hay không. Chủ tịch Quốc hội đương nhiệm Shwe Mann
cũng đã tuyên bố việc sẽ tranh cử tổng thống với mong muốn tiến hành cải
cách đất nước và cải thiện lợi ích cho người dân.
Việc các đảng phái có những động thái trong việc chuẩn bị cho tranh cử
tại cuộc tổng tuyển cử sẽ diễn ra vào năm 2015 cũng được xem là thành công
bước đầu của cải cách.
3.1.2. Về phát triển kinh tế
Kết quả bước đầu của việc thay đổi chính sách đối ngoại thể hiện rõ nét
trên lĩnh vực kinh tế. Tính đến tháng 8/2013, lượng vốn đầu tư nước ngoài
theo các hợp đồng rót vào khoảng 600 dự án ở Myanmar đã đạt trên 43 tỷ
74
USD. Số vốn đầu tư đến từ 32 quốc gia và khu vực vào khoảng 600 dự án tập
trung ở 4 lĩnh vực là điện năng, dầu khí, khai khoáng và chế tạo. Thương mại
năm 2012 của Myanmar với các thị trường bên ngoài đạt trên 25 tỷ USD.
Trong đó xuất khẩu đạt 9.70 tỷ USD, nhập khẩu là trên 15 tỷ USD, thâm hụt
thương mại là 5,77 tỷ USD. Theo các chỉ số kinh tế Myanmar do Quỹ tiền tệ
quốc tế (IMF) đưa ra thì GDP của Myanmar năm 2013 tăng khoảng 5,5% với
lạm phát giá tiêu dùng là khoảng 7,3%. Dự tính năm 2014, tăng trưởng của Myanmar sẽ đạt 6,2% với lạm phát là 6,6%37.
Để thúc đẩy đầu tư nước ngoài, vào tháng 11/2012, Myanmar đã ban
hành Luật đầu tư nước ngoài thay thế cho luật đầu tư năm 1988. Việc thông
qua Luật sẽ tạo cơ sở pháp lý thuận lợi để thu hút thêm vốn đầu tư cho đất
nước, đồng thời phù hợp với chiến lược cải cách của đất nước.
Theo thống kê chính thức được công bố vào trung tuần tháng 5/2013, tính
đến cuối tháng 3/2013 thì đầu tư nước ngoài vào Myanmar đã tăng gần gấp 5 lần
so với năm trước. Trong đó, chủ yếu tập trung vào lĩnh vực công nghiệp dệt,
may địa phương. Đa số các nhà đầu tư đến từ Trung Quốc đại lục, đặc khu hành
chính Hồng Kông, Nhật Bản, Hàn Quốc và Singapore. Các số liệu đã thể hiện
một tương lai lạc quan cho sự phát triển kinh tế, đối ngoại của Myanmar kể từ
khi quốc tế bãi bỏ cấm vận đối với chính quyền dân sự Thein Sein.
Về tài chính, tiền tệ, đi cùng với đẩy mạnh đầu tư nước ngoài, chính
quyền dân sự Thein Sein đã lần lượt thực hiện các chính sách tài chính, tiền tệ
như thả nổi có kiểm soát cơ chế tiền tệ nhằm thu hút đầu tư nước ngoài. Theo
đó, Ngân hàng Trung ương Myanmar đã ấn định tỷ giá hối đoái của đồng
Kyat với đồng USD ở mức 818 Kyat/USD. Cơ chế tiền tệ này cho phép thị
37 Tổng hợp từ các bài báo: Vốn đầu tư nước ngoài vào Myanmar đạt 43 tỷ USD
(http://www.hoichoquocte.com.vn/ban-tin-thuong-mai/chitiet/256/von-dau-tu-nuoc-ngoai- vao-myanmar-dat-43-ty-usd); Myanmar thu hút 3,6 tỷ USD vốn FDI tài khóa 2013-14 (http://www.vietnamplus.vn/myanmar-thu-hut-36-ty-usd-von-fdi-tai-khoa- 201314/246549.vnp); các Tài liệu tham khảo đặc biệt của Thông tấn xã Việt Nam, Tin kinh tế tham khảo của Thông tấn xã Việt Nam năm 2013.
75
trường quyết định giá trị của đồng Kyat trong khi vẫn tạo khoảng trống để chi
phối giá trị của đơn vị tiền tệ này. Tiếp theo, Chính phủ Myanmar thực hiện
xóa bỏ cơ chế đồng tiền kép, chỉ giữ lại duy nhất đồng nội tệ của nước này là
đồng Kyat thay vì song song lưu hành đồng Kyat và đồng FEC để cải cách
kinh tế. Kế hoạch xóa bỏ đồng tiền kép được thực hiện phối hợp giữa Ngân
hàng Trung ương Myanmar, các ngân hàng thuộc Chính phủ, các ngân hàng
tư nhân và một số tổ chức tài chính liên quan. Đến tháng 7/2013, Tổng thống
Thein Sein đã ban hành luật mới về cải tổ ngân hàng trung ương và từ ngày
5/8 thì Myanmar bắt đầu cho phép giao dịch tiền tệ liên ngân hàng. Đây là
động thái cải cách tài chính mới nhất tại quốc gia này. Kết quả là các ngân
hàng tư nhân trong nước được giao dịch tiền tệ với nhau, cạnh tranh với nhau
bình đẳng và minh bạch. Ngân hàng Trung ương đã bắt đầu bán ngoại tệ cho
ngân hàng tư nhân thông qua các cuộc đấu giá.
Trong lĩnh vực nông nghiệp, kể từ khi chính quyền tổng thống Thein
Sein lên nắm quyền thì hoạt động sản xuất và xuất khẩu gạo của Myanmar đã
có nhiều khởi sắc. Chỉ riêng trong năm tài khóa 2012/2013, Myanmar đã xuất
khẩu gần 1,45 triệu tấn gạo, cao hơn rất nhiều so với mục tiêu đề ra là 1 triệu
tấn và cao gấp 2 lần con số 790.000 tấn của năm tài khóa 2011-2012. Với
thành tích đáng nể này, Myanmar được ví như “chú gấu đã tỉnh giấc sau hơn 5
thập kỷ ngủ đông”. Hiện tại, Châu Âu, Singapore, Australia, Trung Quốc và
Thái Lan là các khách hàng chủ chốt của Myanmar. Vào tháng 3/2013, công
ty kinh doanh nông sản MAPC của Myanmar đã thắng thầu xuất khẩu gạo
chất lượng cao sang Nhật Bản. Nhiều doanh nghiệp hoạt động trong lĩnh vực
nông nghiệp đến từ Nhật Bản, Hàn Quốc và Việt Nam đã lên kế hoạch và đầu
tư vào lĩnh vực nông nghiệp của Myanmar. Tính từ tháng 12/2012, đầu tư
nước ngoài vào lĩnh vực nông nghiệp của Myanmar đã đạt 182,75 triệu USD
với 9 dự án, chiếm 0,44% tổng số tính từ cuối năm 1988, khi nước này mở
cửa tiếp nhận đầu tư nước ngoài. Với những thành tựu bước đầu mà ngành
nông nghiệp Myanmar đã đạt được, dự kiến, trong năm tài khóa 2013-2014,
76
Chính phủ Myanmar đặt mục tiêu nâng kim ngạch xuất khẩu lúa, gạo lên 3
triệu tấn. Có thể nói, ngành nông nghiệp xuất khẩu lúa, gạo Myanmar đã trở lại thời kỳ hoàng kim của mình38.
Bên cạnh đó, Myanmar đã tích cực đẩy mạnh giao thương qua đường
biên giới với các nước có đường biên giới chung. Đến trung tuần tháng
9/2013, Myanmar đã thực hiện giao dịch thương mại qua biên giới với bốn
nước là Trung Quốc, Thái Lan, Bangladesh và Ấn Độ thông qua 15 khu cửa
khẩu dọc biên giới, trong đó có 2 khu cửa khẩu lớn nhất là Muse giáp với
Trung Quốc và Myawaddy giáp với Thái Lan. Tổng kim ngạch trao đổi
thương mại qua biên giới chung trong 5 tháng đầu năm tài chính 2013-2014
(bắt đầu từ tháng 4/2013) đạt trên 1,88 tỷ USD, tăng 391 triệu USD so với cùng kỳ tài khóa trước39.
Kết quả tích cực của chính sách đối ngoại mang lại còn thể hiện bằng
việc vốn đầu tư trực tiếp nước ngoài (FDI) theo các hợp đồng vào Myanmar
đã tăng lên tới 3,6 tỷ USD trong 11 tháng đầu tài khóa 2013-2014. Trong năm
tài khóa 2012-2013 thì tổng vốn FDI rót vào đất nước này là 1,4 tỷ USD.
Trong số vốn FDI thì 50% được rót vào lĩnh vực chế tạo, 20% vào lĩnh vực
viễn thông. IMF đã hoan nghênh những nỗ lực cải cách kinh tế của Myanmar,
đồng thời đưa ra nhận định lạc quan về triển vọng phát triển kinh tế. IMF
nhận định, trong năm 2013, Myanmar đã thành công khi đạt được hầu hết các
38 Tổng hợp từ các bài báo: Ngành nông nghiệp Myanmar tìm lại thời hoàng kim (http://www.vietnamplus.vn/nganh-nong-nghiep-myanmar-tim-lai-thoi-hoang-kim/236283.vnp); Myanmar lần đầu tiên xuất khẩu gạo sang Nhật Bản (http://www.vietnamplus.vn/myanmar-lan- dau-tien-xuat-khau-gao-sang-nhat-ban/192447.vnp); và Tin kinh tế tham khảo của Thông tấn xã Việt Nam các số năm 2013, 2014. 39 Myanmar
đẩy mạnh
thương
đường
giới,
biên
giao
qua
http://www.vietnamplus.vn/myanmar-day-manh-giao-thuong-qua-duong-bien- gioi/219901.vnp
40 Myanmar
thu hút 3,6
tỷ USD vốn FDI
tài khóa 2013-14,
http://www.vietnamplus.vn/myanmar-thu-hut-36-ty-usd-von-fdi-tai-khoa- 201314/246549.vnp
77
mục tiêu chính trong nỗ lực củng cố hệ thống ngân sách, tài chính và cải thiện năng lực quản lý40.
3.1.3. Về văn hóa, xã hội
Trước những thay đổi về chính sách đối ngoại, hàng loạt sự kiện liên quan
đến văn hóa, xã hội, đời sống nhân dân của Myanmar đã có những kết quả bước
đầu đáng tích cực. Myanmar đã nhanh chóng hội nhập văn hóa, thể thao, du lịch
sâu hơn, rộng hơn và đạt được những kết quả đáng khích lệ, thể hiện qua việc tổ
chức thành công SEA Games 27 (năm 2013), đầu tư quảng bá, phát triển ngành
du lịch, giành quyền đăng cai giải bóng đá AFF Cup 2016...
Cuối tháng 12/2013, Đại hội thể thao lớn nhất Đông Nam Á (SEA
Games 27) đã bế mạc tại Myanmar. Đây là lần đầu tiên Myanmar đăng cai và
tổ chức thành công Đại hội thể thao lớn nhất Đông Nam Á này. Đoàn thể thao
chủ nhà Myanmar đã phát huy thế mạnh của mình, giành vị trí thứ 2. Đây
được xem là thành tích tốt nhất và cũng là thành công của Myanmar trong
việc đăng cai và tham gia thi đấu. Ngay sau khi tổ chức thành công SEA
Games 27, Myanmar đã mạnh dạn tiếp tục đăng cai sự kiện thể thao lớn khác
của khu vực Đông Nam Á, đó là AFF Cup 2016. Trước những nỗ lực của
Myanmar cộng với cơ sở hạ tầng được đầu tư tốt, Liên đoàn bóng đá Đông
Nam Á (AFF) đã quyết định trao quyền đăng cai giải bóng đá quan trọng nhất
khu vực này cho 2 nước là Myanmar và Philippines diễn ra vào năm 2016. Chủ
tịch liên đoàn bóng đã Myanmar nhấn mạnh “Đây là niềm tự hào cho
Myanmar. Với hệ thống cơ sở vật chất mới được xây dựng, Myanmar tin rằng có thể tổ chức thành công giải đấu”41.
Trong lĩnh vực thông tin, truyền thông, Myanmar đã ban hành đạo luật
truyền thông đầu tiên sau gần năm thập kỷ lĩnh vực này bị kiểm duyệt và hạn
chế nghiêm ngặt dưới thời quản lý của chính quyền quân sự. Đồng thời, lập
41 Myanmar và Philippines đồng đăng cai AFF Cup 2016, nguồn:
http://www.vietnamplus.vn/myanmar-va-philippines-dong-dang-cai-aff-cup- 2016/236476.vnp
78
một hội đồng báo chí từ 15 đến 30 thành viên nhằm giải quyết những khó
khăn, thách thức đối với các thực thể truyền thông hay cá nhân nhà báo. Đạo
luật truyền thông là cơ sở pháp lý quan trọng cho phép các nhà báo tìm kiếm
đầy đủ thông tin công khai của chính phủ. Đây cũng là kết quả tích cực khi
mà quyền lực thứ tư được thực sự tôn trọng trong một nhà nước dân sự.
Trong lĩnh vực an sinh xã hội, một điểm đáng mừng là tại Hội nghị lần
thứ 102 của Tổ chức lao động quốc tế (ILO) tại Geneva, Thụy Sĩ, ILO đã
thông qua nghị quyết bãi bỏ hoàn toàn mọi lệnh trừng phạt đối với Myanmar
sau khi Nay Pyi Taw tiến hành thành công các biện pháp cải cách, ban hành
đạo luật hủy bỏ lao động cưỡng bức. Động thái này của ILO sẽ giúp Myanmar
tăng cường tốt hoạt động thương mại quốc tế, thúc đẩy đầu tư nước ngoài vào
Myanmar và tạo thêm nhiều cơ hội việc làm cho người dân bản xứ.
Đối với phát triển du lịch, Chính phủ Myanmar đã áp dụng nhiều biện
pháp, tích cực đầu tư cho ngành du lịch góp phần thực hiện chiến lược phát
triển và cải cách kinh tế. Ngành du lịch của Myanmar đang tận dụng cơ hội
sau khi các lệnh trừng phạt của Mỹ và Liên minh châu Âu được dỡ bỏ. Kể từ
khi bắt đầu tiến hành cải cách mạnh mẽ và toàn diện về kinh tế, chính trị,
lượng khách quốc tế tới du lịch Myanmar đã tăng đáng kể. Để phục vụ tốt cho
các du khách, Myanmar đã đẩy mạnh cung cấp các điều kiện tiện ích từ giao
thông thuận tiện, an toàn; dịch vụ khách sạn, nhà nghỉ, nhà hàng, hướng dẫn
viên du lịch đạt chất lượng cao cho đến việc miễn thị thực nhập cảnh cho du
khách của các quốc gia Đông Nam Á và một số quốc gia lân cận khác. Tính
đến giữa năm 2013, Myanmar đã có gần 826 khách sạn được cấp phép hoạt
động trong cả nước. Số lượng khách quốc tế đến Myanmar trong tám tháng
đầu năm 2013 đã đạt hơn 1 triệu lượt, tăng 58% so với cùng kỳ năm 2012 và
79
dự kiến Myanmar sẽ đạt 2 triệu khách du lịch quốc tế trong các năm tiếp
theo42. Những thành công bước đầu của cải cách đã đem lại cho ngành du lịch
Myanmar những sắc thái mới, sôi động và hấp dẫn hơn bao giờ hết. Du lịch
phát triển sẽ góp phần quảng bá văn hóa Myanmar ra cộng đồng thế giới, đồng
thời đẩy đất nước này xích dần lại với toàn cầu hơn. Một kết quả đáng mừng nữa,
đó là sự kiện các thành phố triều đại Pyu của Myanmar đã lọt vào danh sách 1000
địa điểm trên toàn cầu được công nhận là Di sản thế giới của UNESCO vào tháng
6/2014. Ba thành phố được công nhận danh hiệu này là Halin, Beikthano và Sri
Ksetra nằm bên bờ sông Irawaddy, dòng sông chính của Myanmar. Các thành phố
này là tàn tích của Vương triều Pyu từng hưng thịnh trong suốt 1000 năm từ năm
200 trước Công nguyên tới năm 900 sau Công nguyên.
3.1.4. Về hoạt động đối ngoại
Những thay đổi trong chính sách đối ngoại song phương và đa phương
của Myanmar đã mang lại những thành công có thể coi là rực rỡ trên phương
diện kinh tế-chính trị. Lần lượt các quốc gia lớn, các tổ chức quốc tế đã “chìa
bàn tay thân thiện”, miễn giảm thuế, cam kết cung cấp viện trợ và cuối cùng
là đề nghị tăng cường hợp tác với Myanmar.
Với Hoa Kỳ, Hoa Kỳ là quốc gia mạnh mẽ lên án chính quyền quân sự
Than Shwe, thẳng tay cắt các khoản viện trợ và nhanh chóng áp dụng các lệnh
trừng phạt lên Myanmar trong giai đoạn trước. Ngay cả khi chính quyền dân
sự Thein Sein đã để ngỏ cánh cửa rất lớn thì Hoa Kỳ đáp lại cũng tương đối
dè dặt. Tuy nhiên, với Myanmar thì đó đã là thắng lợi bước đầu của chính
quyền dân sự non trẻ vốn còn nhiều bất ổn nội bộ và chông gai phía trước.
Ngày 21/5/2013, Myanmar và Hoa Kỳ đã ký Thỏa thuận Khung về thương mại
và đầu tư nhằm thúc đẩy đối thoại và hợp tác song phương trong lĩnh vực này.
42 Myanmar tạo điều kiện thuận lợi để phát triển du lịch, http://sukienlon.net/du-lich/myanmar-tao- dieu-kien-thuan-loi-de-phat-trien-du-lich/ và Chính phủ Myanmar tăng đầu tư cho ngành du lịch, http://www.vietnamplus.vn/chinh-phu-myanmar-tang-dau-tu-cho-nganh-du-lich/215507.vnp
80
Tiếp đó, chỉ sau 2 tháng, ngày 27/6, Hoa Kỳ và Myanmar đã đạt thỏa thuận
song phương mới về hợp tác kinh tế, theo đó Hoa Kỳ sẽ hỗ trợ cho Myanmar
170 triệu USD trong vòng 2 năm tới. Thỏa thuận là cam kết của cả hai quốc gia
nhằm tiếp tục thúc đẩy tiến trình cải cách vốn đang đạt được những thành tích
vững chắc của Myanmar.
Với EU, có thể khẳng định, kể từ sau chuyến thăm EU của Tổng thống
Thein Sein, Myanmar đã lấy lại được thiện cảm của cộng đồng Liên minh
Châu Âu. Tiếp nối sự kiện đó là một loạt các thỏa thuận, cam kết mà EU dành
cho Myanmar, đánh dấu bằng việc EU dỡ bỏ tất cả các biện pháp cấm vận đối
với Myanmar vào tháng 4/2013, trừ lệnh cấm vận vũ khí. Việc xóa bỏ cấm
vận đã mở ra một chương mới trong quan hệ song phương của EU và xây
dựng quan hệ đối tác lâu dài với Myanmar. Ngày 19/6/2013, Myanmar và EU
đã tổ chức diễn đàn Myanmar-EU đầu tiên tại Nay Pyi Taw để thảo luận
những vấn đề hợp tác, ưu tiên cho tương lai, trong đó chú trọng thực thi tuyên
bố chung về “Xây dựng quan hệ đối tác Myanmar-EU bền vững”. Cũng trong
tháng 6 này, EU đã ký dự luật cho phép Myanmar tái gia nhập hệ thống ưu
đãi thương mại của EU, theo đó, gạo và các mặt hàng khác của Myanmar khi
nhập khẩu vào EU sẽ được miễn thuế. Tiếp đó, EU tiến xa hơn khi quyết định
hợp tác toàn diện rồi tăng cường hợp tác với Myanmar sau khi lệnh cấm vận
được bãi bỏ và các ưu đãi thương mại được khôi phục. Ngày 15/11/2013,
Myanmar đã tiếp tục gặt hái thành công khi EU cam kết quan hệ đối tác kinh
tế-chính trị với Myanmar và hợp tác nhiều mặt như thành lập các doanh
nghiệp vừa và nhỏ, xác lập tiêu chuẩn về nguyên liệu, phát triển tiêu chuẩn
thương mại và hoạch định chiến lược trong các lĩnh vực như du lịch. Sau đó,
EU tiếp tục viện trợ bổ sung gần 4 triệu USD cho Myanmar phục vụ mục đích
nhân đạo nhằm giúp đỡ người dân Myanmar bị ảnh hưởng bởi xung đột vũ
trang như hỗ trợ mua lương thực, thực phẩm, nhu yếu phẩm. EU cũng đã cử
81
các đoàn cứu trợ tới quốc gia này để đánh giá tình hình và phối hợp với chính
quyền địa phương đưa ra phương án cứu trợ, giúp đỡ các nạn nhân. Tổng số
tiền viện trợ mà EU dành cho Myanmar trong giai đoạn năm 2012-2013 đã
đạt con số 48,6 triệu euro43.
Ngay các nước trong khối EU cũng rất tích cực trong ủng hộ Myanmar.
Đầu năm 2013, trong chuyến thăm chính thức cấp nhà nước tới Myanmar,
Tổng thống Đức Joachim Gauck đã tuyên bố sẽ có những biện pháp hữu hiệu
nhằm hỗ trợ Myanmar phát triển và hướng tới nền dân chủ. Đức đã xóa nợ 500 triệu euro cho quốc gia Đông Nam Á này44. Ngày 31/7 cùng năm, Pháp
đã ký thỏa thuận xóa 550 triệu USD, tương đương với 50% trong tổng số 1,1
tỷ USD mà Myanmar nợ nước này. Khoản nợ còn lại của Myanmar sẽ được trả nợ trong 15 năm tiếp theo với lãi suất 2%45.
Với quốc gia láng giềng Trung Quốc, Myanmar cũng đạt được những kết
quả đáng ghi nhận. Đó là việc hai nước ký kết thỏa thuận về hợp tác kinh tế
và công nghệ song phương. Hai nước cam kết tăng cường quan hệ hợp tác
chiến lược toàn diện và xúc tiến hoạt động giao lưu văn hóa giữa nhân dân hai
nước. Trung Quốc mong muốn cùng Myanmar tiếp tục nỗ lực trao đổi và hợp
tác dưới nhiều hình thức, trong mọi lĩnh vực như giáo dục, y tế, văn hóa, thể
theo, thông tin, phim ảnh và truyền hình cũng như các vấn đề tôn giáo, giao
lưu văn hóa… Có thể nói, với Trung Quốc, Myanmar đã mạnh dạn “đi một
nước cờ” thông minh, buộc Trung Quốc không còn ở thế thượng phong như
trước với Myanmar nữa. Trong quan hệ với Trung Quốc hiện nay, Myanmar
dù vẫn là quốc gia bé hơn nhưng hợp tác với nhau là trên phương diện bình
đẳng, đôi bên cùng có lợi. Ngay như việc hai nước cam kết tăng cường hợp
43 EU viện trợ bổ sung gần 4 triệu USD cho Myanmar, http://www.vietnamplus.vn/eu-vien-tro-bo-
sung-gan-4-trieu-usd-cho-myanmar/231762.vnp
44 Đức xóa nợ 500 triệu euro cho Myanmar, http://vtv.vn/quoc-te/duc-xoa-no-500-trieu-euro-cho-
myanmar-122028.htm
45 Pháp thỏa thuận xóa nợ 550 triệu USD cho Myanmar, http://www.vietnamplus.vn/phap-thoa-
thuan-xoa-no-550-trieu-usd-cho-myanmar/213963.vnp
82
tác chiến lược thì cũng thể hiện rõ phía Trung Quốc “chìa bàn tay” ra với
Myanmar nhưng không phải là để kéo Myanmar vực dậy mà là để níu kéo đầy
tiếc nuối thị trường béo bở này không để xa tầm tay với. Vào ngày
20/10/2013, đường ống khí đốt Trung Quốc-Myanmar đã chính thức đi vào
hoạt động trọn vẹn. Đường ống có độ dài 2.520km, trong đó phần bên phía Myanmar dài 793km. Đường ống này sẽ chuyển 12 tỷ m3 khí đốt/năm từ Myanmar sang Tây Nam Trung Quốc46. Đây là dự án vốn gây nhiều tranh cãi,
nhưng việc vận hành đường ống khí đốt này cũng đã thể hiện thắng lợi của
Myanmar trong thay đổi chính sách đối ngoại của mình.
Đối với các tổ chức quốc tế, Myanmar cũng đã gặt hái những thành công
khi các tổ chức quốc tế nỗ lực ủng hộ và giúp đỡ Myanmar tái thiết đất nước.
Ngày 11/4/2013, Chương trình lương thực thế giới (WFP) đã cung cấp hơn
175.000 tấn gạo, trị giá 167,69 triệu USD để phân phối cho người dân nghèo
của Myanmar trong khu vực Kachin, Chin, Rakhine, Shan, Kayin, Yangon… trong giai đoạn từ 2013-201547. Myanmar cũng đã ký biên bản ghi nhớ với
WFP về phản ứng nhanh đối với thảm họa, khôi phục, tăng cường vị thế kinh
tế-xã hội của người dân ở những khu vực bị ảnh hưởng tới xung đột, giải
quyết vấn đề suy dinh dưỡng đối với người bị HIV và bệnh phổi; đồng thời
tạo điều kiện để trẻ em được đến trường và phát triển.
Ngân hàng phát triển châu Á (ADB) cũng ra thông cáo báo chí tuyên bố
sẽ cùng Na Uy hỗ trợ Myanmar phát triển ngành du lịch thông qua Kế hoạch
tổng thể du lịch trị giá 500 triệu USD. Kế hoạch này sẽ giúp Myanmar nâng
cao năng lực cạnh tranh trong ngành du lịch, bảo tồn môi trường tại những
khu vực quan trọng và bảo vệ các cộng đồng sắc tộc. Việc thực hiện kế hoạch
dự báo sẽ đem lại nguồn lợi lớn cho ngành du lịch Myanmar với 7,5 triệu du
46 Đường ống khí đốt TQ-Myanmar chính thức vận hành, http://www.vietnamplus.vn/duong-ong-
khi-dot-tqmyanmar-chinh-thuc-van-hanh/226273.vnp
47 WFP cung cấp hơn 175.000 tấn gạo cho dân Myanmar, http://www.vietnamplus.vn/wfp-cung-
cap-hon-175000-tan-gao-cho-dan-myanmar/196437.vnp
83
khách vào năm 2020, tăng gấp 7 lần so với hiện nay và với doanh thu là 10,1 tỷ
USD, tạo được việc làm cho 1,4 triệu người dân48. Tiếp đó, ADB cũng hỗ trợ
Myanmar 4 triệu USD để phát triển và cải thiện hệ thống xử lý nước thải, cung
cấp nước sạch tại hai thành phố đông dân của Myanmar. Khoản hỗ trợ được
trích từ Quỹ giảm nghèo của Nhật Bản, dùng để xây dựng 2000 nhà vệ sinh,
17km đường ống thoát nước trong thành phố và 4 hệ thống xử lý rác thải ở 4 khu vực ngoại ô Yangon và Mandalay vào trước năm 201849. Với nguồn hỗ trợ
đó, cộng đồng dân cư ở các thành phố này sẽ được cải thiện, cơ hội tiếp cận với
việc làm cao hơn…
Gần đây, vào đầu năm 2014, Ngân hàng thế giới (WB) đã công bố
chương trình phát triển trị giá 2 tỷ USD để cải thiện các khu vực năng lượng
và chăm sóc sức khỏe tại Myanmar. 50% số tiền sẽ được sử dụng để mở rộng
các nguồn cung năng lượng trong bối cảnh nhiều người dân Myanmar chưa có
nguồn điện sinh hoạt ổn định. Chương trình này cũng bao gồm khoản tài
chính 200 triệu USD giúp Myanmar hoàn tất chương trình chăm sóc sức khỏe toàn dân trước năm 203050.
Trong vai trò là quốc gia thành viên của ASEAN, Myanmar cũng đã gặt
hái nhiều thành công khi Tổng thư ký Hiệp hội các quốc gia Đông Nam Á Lê
Lương Minh khẳng định tại Hội nghị cấp cao ASEAN lần thứ 22 (tháng
4/2013) rằng ASEAN sẽ tăng cường hỗ trợ Myanmar thực thi tiến trình cải
cách: “Chúng tôi sẽ sát cánh và hỗ trợ Myanmar trong tiến trình hướng tới cải
cách và hòa giải dân tộc như mong muốn của người dân nước này”; đồng thời
sẽ tích cực hỗ trợ Myanmar đảm nhận cương vị Chủ tịch ASEAN 2014. Ngày
11/5/2014, lễ bế mạc Hội nghị cấp cao ASEAN lần thứ 24 và các hội nghị
48 Tổng
hợp
từ: Sự
phát
triển
vượt
bậc
của
ngành
du
lịch Myanmar, và
http://tourdulichmyanmar.vn/news/244/225/Su-phat-trien-vuot-bac-cua-nganh-du-lich-Myanmar Myanmar: Du lịch tăng tốc, http://tgvn.com.vn/printContent.aspx?ID=22817
49 ADB cùng Na Uy hỗ trợ Myanmar phát triển du lịch, http://www.vietnamplus.vn/adb-cung-na-uy-
ho-tro-myanmar-phat-trien-du-lich/208522.vnp
50 WB dành 2 tỷ USD cho chương trình phát triển ở Myanmar, http://www.vietnamplus.vn/wb-
danh-2-ty-usd-cho-chuong-trinh-phat-trien-o-myanmar/241728.vnp
84
liên quan đã diễn ra. Trên cương vị Chủ tịch ASEAN 24, Myanmar đã tổ chức
Hội nghị thành công tốt đẹp. Điểm đáng lưu ý là việc Hội nghị đã thông qua
được tuyên bố Nay Pyi Taw về xây dựng Cộng đồng ASEAN 2015, ra tuyên
bố Chủ tịch về các kết quả của Hội nghị. Điểm đáng lưu ý ở đây là, tại Hội
nghị cấp cao này, trước tình hình nghiêm trọng do Trung Quốc hạ đặt giàn
khoan Hải Dương 981 (Haiyang Shiyou 981) và điều nhiều tàu hộ tống xâm
phạm sâu vào vùng đặc quyền kinh tế, thêm lục địa của Việt Nam, các nhà
lãnh đạo ASEAN đã khẳng định ASEAN cần có tiếng nói chung và nhấn
mạnh tầm quan trọng phải triệt để tuân thủ luật pháp quốc tế, Công ước Liên
hợp quốc về Luật biển 1982 và Tuyên bố DOC. Tại Hội nghị, tuy còn nhiều
vướng mắc trong quan hệ ngoại giao với Trung Quốc, nhưng lần đầu tiên
ASEAN đã thống nhất được quan điểm, các Bộ trưởng Ngoại giao ASEAN đã
thông qua được Tuyên bố riêng về tình hình nghiêm trọng hiện nay ở Biển
Đông. Việc ra được Tuyên bố riêng này có sự đóng góp to lớn của Myanmar
trong cương vị Chủ tịch luân phiên ASEAN 24. Trong bài viết “Khởi đầu hứa
hẹn của Myanmar trên cương vị Chủ tịch ASEAN” đăng trên The Malaysian
insider ngày 29/1/2014, Phó Giáo sư Simon Tay thuộc Khoa Luật, Đại học
Quốc gia Singapore, đồng thời là Chủ tịch Viện các vấn đề quốc tế Singapore
(SIIA) đã nhận định “Mặc dù lần đầu tiên đảm nhận nhưng Myanmar hiện
đang làm rất tốt chức Chủ tịch ASEAN”.
Bằng những dẫn chứng và phân tích trên cho thấy, những thay đổi trong
chính sách đối ngoại của Myanmar đã mang lại những hiệu ứng tích cực. Mọi
sự điều chỉnh về chỉnh sách đối ngoại đều nhằm mục đích hướng tới sự bảo
đảm ổn định về chính trị và sự phát triển về kinh tế. Myanmar cũng không
nằm ngoài quy luật này. Sự chậm chễ trong phát triển kinh tế, sự cứng nhắc
trong điều hành đất nước của chính quyền quân sự đã khiến một đất nước
Myanmar vốn đầy tiềm năng nhưng không thoát khỏi được vòng cương tỏa,
kìm kẹp của nội bộ trong nước và cộng đồng quốc tế. Tuy nhiên, khi chính
85
phủ dân sự Thein Sein linh hoạt điều chỉnh chính sách đối ngoại thì Myanmar
đã gặt hái những thành công bước đầu. Tình hình chính trị trong nước dần đi
vào ổn định; kinh tế bắt đầu đi lên; đời sống người dân được cải tiện từng
bước; và các quốc gia, các tổ chức quốc tế vốn trước đây “quay lưng” đã quay
trở lại bắt tay, giúp đỡ chính quyền non trẻ này. Đó chính là những thành quả
mà cải cách mang lại.
3.2. Triển vọng của chính sách đối ngoại đổi mới của Myanmar
3.2.1. Triển vọng về chính trị trong nước
Với xu thế hiện nay, nhiều nhà phân tích đã dự báo tiến trình cải cách
của Myanmar là không thể đảo ngược. Các nhà chính trị học cho rằng, cải
cách của Myanmar là tương đối mạo hiểu, đó là tiến hành cải cách chính trị
trước, cải cách kinh tế sau. Tuy nhiên, cải cách tại Myanmar đã diễn ra không
sử dụng biện pháp vũ trang, không xảy ra đổ máu và điều quan trọng là được
nhân dân Myanmar tích cực ủng hộ. Với tình hình diễn ra hiện nay, khi Chính
phủ dân sự đã đạt được thỏa thuận ngừng bắn hoàn toàn với các nhóm phiến
quân, các lực lượng chống đối, các đảng đối lập… thì hòa bình trên toàn đất
nước là điều trông thấy. Tuy nhiên, Myanmar còn gặp khó khăn khi phải giải
quyết xung đột, cân bằng, hài hòa lợi ích giữa các cộng đồng sắc tộc, tôn giáo
để mang lại hòa bình thực sự cho người dân.
Đối với tình hình chính trị nội bộ của Myanmar hiện nay, có nhiều dự
báo được đưa ra. Trước hết, nhìn lại lịch sử Myanmar, có thể thấy các cuộc
đảo chính quân sự đã tạo nên những “vết hằn” trên chiều dài lịch sử hiện đại
của đất nước này. Tuy nhiên, đến nay, khi Chính phủ dân sự Thein Sein khéo
léo đạt được sự ủng hộ tuy chưa phải là đại đa số của nhân dân trong nước và
cộng đồng quốc tế thì việc đảo chính hay biến động lớn là điều khó có thể xảy
ra. Hoặc, nếu có thể xảy ra thì cộng đồng quốc tế cũng sẽ có can thiệp mạnh
mẽ chứ không đơn giản “khoanh tay đứng nhìn” như trước nữa. Do đó, có thể
lạc quan loại bỏ những bất ổn, biến cố lớn và hướng tới cuộc bầu cử Quốc hội
86
dân chủ năm 2015 với những kịch bản khác nhau.
Kịch bản thứ nhất được đưa ra là Đảng USDP sẽ tiếp tục giành thắng lợi
áp đảo và tiếp tục cầm quyền. NLD và các đảng phái nhỏ khác trở thành đảng
phái đối lập như hiện nay. Đây là kịch bản khá tươi sáng với Đảng USDP.
Ngày 1/5/2013, Tổng thống đương nhiệm Thein Sein đã từ chức Chủ tịch
Đảng và nhường quyền lãnh đạo Đảng cho ông Shwe Mann, Chủ tịch Quốc
hội kiêm Chủ tịch Hạ viện đương nhiệm. Cùng với động thái đó là việc Tổng
thống Thein Sein đã tuyên bố sẽ không tranh cử Tổng thống nhiệm kỳ tiếp
theo để nhường chỗ cho Đảng NLD, nhưng Chủ tịch Quốc hội Shwe Mann,
Chủ tịch Đảng USDP cũng đã tuyên bố sẽ tranh cử thống thống vào năm
2015. Việc làm đưa ra 2 dự báo. Một là ông Thein Sein thực sự muốn “dành”
vị trí Tổng thống cho lãnh đạo Đảng NLD như ông tuyên bố và như hành
động của ông là đệ trình việc sửa Hiến pháp nhằm tạo điều kiện cho bà Aung
San Suu Kyi có thể tranh cử tổng thống. Hai là ông đang “ngầm dọn đường”
để ông Shwe Mann tạo dựng hình ảnh, hướng tới ghế Tổng thống. Tuy nhiên,
người có thể coi là “linh hồn” của Đảng này lại chính là ông Thein Sein, bên
cạnh đó, USDP đến nay vẫn chưa có nhiều bước đột phá để tạo niềm tin mạnh
mẽ hơn với cử tri. Từ nay đến khi tiến hành bầu cử không còn nhiều thời gian.
Nếu USDP không nhanh chóng tạo dựng niềm tin thì việc giành thắng lợi áp
đảo là còn nhiều “chênh vênh”.
Kịch bản thứ hai là Đảng USPD không giành được 25% số ghế. Đảng
NLD giành được số ghế nhiều hơn song chưa đủ điều kiện thành lập Chính
phủ. NLD và các đảng phái nhỏ khác buộc phải liên minh lập Chính phủ.
Kịch bản này là có khả năng xảy ra bởi uy tín chính trị của bà Aung San Suu
Kyi và Đảng NLD tương đối lớn. Tuy nhiên, thời gian qua, bà Aung San Suu
Kyi đã không còn được lòng người dân nhiều như trước nữa, bởi lẽ ở giai
đoạn trước, vai trò, vị thế đối lập của bà và Đảng NLD được thể hiện rõ ràng
quyết liệt hơn. Tuy nhiên, từ khi tham gia tranh cử Quốc hội và nhất là sau sự
87
kiện ủng hộ một văn bản của Chính phủ cho phép tiếp tục hoạt động khai thác
mỏ đồng tại Monywa, bà Aung San Suu Kyi đã bị một bộ phận dân chúng
cảm thấy thất vọng. Những người ủng hộ bà trước đây lên án bà đã nhượng
bộ chính quyền quá nhiều, thậm chí cho rằng bà đã đứng về phía chính quyền,
đã là người của họ và quay lưng với công chúng... Bên cạnh đó, vị trí Tổng
thống với bà cũng còn nhiều bấp bênh bởi lẽ, Aung San Suu Kyi tuổi cũng đã
cao (bà sinh năm 1945), sức khỏe để đảm nhiệm trọng trách lớn của đất nước
với một người phụ nữ ở độ tuổi như vậy chắc chắn cũng không thể dồi dào
như những năm trước đây. Bên cạnh đó, nhiệt huyết cho dân tộc của bà thì
nhiều, nhưng việc bà sống ở nước ngoài quá lâu, thời gian ở trong nước lại đa
phần bị giam lỏng nên việc am hiểu về tình hình thực tiễn trong nước chắc
chắn sẽ có nhiều gián đoạn cũng sẽ tác động không nhỏ tới điều hành nếu bà
lên làm Tổng thống. Cùng với đó là việc Hiến pháp hiện tại phải được sửa đổi
tạo điều kiện thuận lợi cho bà. Như vậy, chặng đường tới “ghế” Tổng thống
của Aung San Suu Kyi cũng không hề giản đơn.
Kịch bản thứ ba là Đảng USPD không giành được quá bán nhưng lại đạt
trên 25% số ghế. USDP được quân đội hậu thuẫn và đứng ra thành lập Chính
phủ. Nếu so sánh tương quan lực lượng giữa USPD và NLD như hiện nay thì
đây là kịch bản có thể xảy ra nhất. Và nếu đúng như kịch bản này thì khả
năng ông Shwe Mann nắm vị trí Tổng thống là điều dễ xảy ra nhất.
Tuy nhiên, dù bất cứ kịch bản nào xảy ra, chúng ta vẫn có thể mạnh dạn
khẳng định: “Chậm rãi nhưng chắc chắn, Myanmar sẽ quay trở lại thành một đất nước bình thường”51.
3.2.2. Triển vọng về kinh tế
Với sự hỗ trợ của cộng đồng quốc tế, sự nỗ lực của chính phủ trong điều
51 Lý Quang Diệu viết về Đông Nam Á và Việt Nam, Lee Kuan Yew (2013). Southeast Asia, in L.K Yew, One man’s view of the world (Singapore: Straits times press), pp 159-203. Biên dịch và hiệu đính: Trương Thị Thanh Hiền, Vũ Thị Hương Giang. Nghiên cứu quốc tế, số 109, ngày 15/01/2013.
88
hành đất nước và đặc biệt là tinh thần hợp tác, đồng lòng với lãnh đạo đất
nước của người dân, kinh tế Myanmar dự báo sẽ có nhiều khởi sắc. Phát
biểu ngày 15/2/2013 sau chuyến thị sát tình hình Myanmar trong bối cảnh
chính quyền nước này đang tiến hành những cải cách kinh tế sâu rộng, Phó
Chủ tịch Ngân hàng Thế giới (WB) phụ trách khu vực Đông Á và Thái
Bình Dương Axel van Trotsenburg đánh giá “Myanmar có tiềm năng phát triển kinh tế to lớn”52.
Tuy nhiên, nền kinh tế của Myanmar dù có nhiều thay đổi mạnh mẽ,
song “hóa rồng” là điều không thể. Bởi lẽ, Myanmar vốn sở hữu một nền kinh
tế ọp ẹp sau bao nhiêu năm dưới sự cai trị của chính quyền quân sự. Myanmar
chỉ quanh quẩn trong khai thác thế mạnh của mình là tài nguyên, nhưng hậu
quả ô nhiễm môi trường đem lại thì còn phải khắc phục rất nhiều. Bên cạnh
đó, người dân Myanmar vẫn áp dụng phương thức sản xuất giản đơn, khoa
học công nghệ hiện đại gần như không được tiếp cận. Trong các dự án mà
Trung Quốc đầu tư vào Myanmar thì người dân Myanmar không được hưởng
lợi gì, không tiếp cận được với khoa học, kỹ thuật, công nghệ mới. Ngay cả
những lao động giản đơn phục vụ trong các dự án mà Trung Quốc đầu tư thì
Trung Quốc cũng đưa công nhân của mình sang phục vụ. Người dân
Myanmar mất đất do để nhường chỗ cho các dự án mọc lên nên ngày càng đói
khổ… Với hạ tầng cơ sở thấp kém, cộng với nguồn nhân lực tuy dồi dào
nhưng không phải là chất lượng cao, kết hợp với những khoản nợ còn chưa
trả được (dù cộng đồng quốc tế đã tích cực xóa nợ, viện trợ và đầu tư nhiều
vào Myanmar) thì Myanmar cũng còn mất rất nhiều thời gian nữa mới vực
dậy được nền kinh tế của mình.
Tại Diễn đàn kinh tế-xã hội Việt Nam với chủ đề “Cải cách ở Myanmar,
nhìn từ câu chuyện về Việt Nam” diễn ra ở Boston, Hoa Kỳ do Hội thanh
niên-sinh viên Việt Nam vùng Boston tổ chức ngày 28/4/2013, Giáo sư David
tế Myanmar
52 WB
lớn”,
đánh
năng
kinh
tiềm
“có
to
http://www.vietnamplus.vn/wb-danh-gia-kinh-te-myanmar-co-tiem-nang-to- lon/187342.vnp
89
Dapice, Kinh tế trưởng Chương trình Việt Nam và Myanmar tại Đại học giá
Harvard, một học giả hàng đầu về kinh tế Đông Nam Á đã có những so sánh
thú vị “Nếu người Việt Nam muốn cảm thấy mình may mắn, đang ở một mức
độ phát triển kinh tế tốt thì hãy đến Myanmar… Căn cứ theo chỉ số tổng thu
nhập quốc nội thực tế (GNI) trên đầu người, Myanmar có chỉ số kém hơn Bắc Triều Tiên và thua xa Việt Nam hiện nay”53.
Trong cuộc trò chuyện với ông Nguyễn Xuân Thành, Giám đốc chương
trình giảng dạy kinh tế Fulbright, nhà nghiên cứu của Viện Rajawali về Châu
Á thuộc trường Harvard Kennedy, của Tuần Việt Nam, báo Điện tử
Vietnamnet ngày 26/12/2013, khi được hỏi “hiện Myanmar đang được xem là
“ngôi sao” cải cách được chú ý”, ông Nguyễn Xuân Thành đã có những nhận
định “Myanmar đang phải đối phó với thách thức còn nhiều hơn ở Việt Nam. Sự
trì trệ còn nhiều hơn. Myanmar đang như Việt Nam vào thời kỳ bắt đầu đổi mới
những năm cuối thập niên 80 và đầu 90… Những chính sách phát triển kinh tế
của họ có rất nhiều trục trặc… Myanmar đang xoay xở làm thế nào để có được
khu chế xuất như Tân Thuận của Việt Nam… Việt Nam đã có điện lưới quốc gia
còn Myanmar chưa, nông dân còn thắp đèn. Xay lúa còn chạy máy phát điện
chạy bằng dầu diesel. Trong sản xuất nông nghiệp, năng suất lúa của nông dân Myanmar chỉ bằng ½ năng suất lúa của nông dân Việt Nam”54.
Ngày 18/6/2014, Trưởng phái đoàn Quỹ tiền tệ quốc tế IMF, ông Matt
Davies sau khi khảo sát tình hình thực tế tại Myanmar đã đưa ra nhận định
“Myanmar đang ở thời điểm thuận lợi để thực thi các biện pháp cải cách kinh
tế nhằm kéo dài giai đoạn tăng trưởng nhanh của đất nước… Khu vực tài
Cải
cách
53
ở Myanmar,
chuyện
Việt
câu
về
từ
Nam, nhìn http://www.sinhvienboston.org/2013/05/05/tom-tat-vsfb2-cai-cach-o-myanmar-nhin-tu-cau-chuyen-viet-nam/ 54 Việt Nam có thực tâm muốn cải cách, http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/2014-01-02-viet-nam-co-
thuc-tam-muon-cai-cach-
55 IMF hối thúc Myanmar cải cách để duy trì được đà tăng
trưởng,
http://www.vietnamplus.vn/imf-hoi-thuc-myanmar-cai-cach-de-duy-tri-duoc-da-tang- truong/266063.vnp
90
chính Myanmar đang có cải thiện, tuy nhiên vẫn cần phải cải cách hệ thống hoạch định chính sách và giám sát”55.
3.2.3. Triển vọng về chính sách đối ngoại
Theo các nhà phân tích cho thấy, chính sách đối ngoại của Myanmar
hiện nay đã dần đi vào ổn định. Trong thời gian tới, nếu có những điều chỉnh thì
cũng sẽ khó có những biến động lớn xảy ra, bởi lẽ những sự kiện lớn mang tính
bước ngoặt thì đã diễn ra rồi. Kể từ khi hoàn tất bước thứ 6 của Lộ trình dân chủ
7 bước và đang thực hiện bước thứ 7, có thể thấy Chính phủ Myanmar khéo léo
không thể hiện thái độ rõ ràng hướng tới một quốc gia hay khu vực nào trong
chính sách đối ngoại của mình. Khi xác định so sánh để tìm hiểu trọng tâm chính
sách đối ngoại của Myanmar trong giai đoạn hiện nay và tương lai, cần xác định
tiêu chí so sánh giữa quá khứ và hiện tại, nhưng không thể bỏ qua sự tương tác
quan hệ đối ngoại với các nước xung quanh.
Với ASEAN thì trong tư cách một quốc gia thuộc khối, đương nhiên,
Myanmar sẽ có những chính sách đối ngoại ưu tiên riêng hướng tới Hiệp hội
và các quốc gia khác là thành viên của Hiệp hội. Còn đối với Hoa Kỳ, EU,
Nhật Bản, có thể thấy Myanmar xích lại gần hơn, xét trên phương diện lịch sử
thì sự điều chỉnh chính sách đối ngoại của Myanmar với các quốc gia và khu
vực này là rất nhanh chóng. Tương tự với Trung Quốc, việc Myanmar hủy bỏ
một số dự án trọng điểm mà Trung Quốc kỳ vọng, rót rất nhiều vốn vào đầu
tư đã tác động theo chiều hướng không thuận vào quan hệ hai nước, bởi lẽ từ
trước đến nay điều này chưa từng xảy ra với Trung Quốc ở đất nước chùa
Vàng này. Tuy nhiên, xét trên phương diện tương tác về đối ngoại giữa các
nước khác thì mối quan hệ đối ngoại giữa Myanmar với Hoa Kỳ, EU, Nhật
Bản… không “nồng ấm” hơn quan hệ đối ngoại giữa Myanmar và Trung
Quốc hiện tại. Sau đây là phân tích kỹ hơn về từng mối quan hệ giữa
Myanmar và một số quốc gia, tổ chức:
Với Hoa Kỳ, quan hệ Myanmar-Hoa Kỳ đã trở nên thân thiết hơn rất
nhiều so với trước đây, nhất là kể từ khi Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton
công du đến Myanmar, tiếp đó là các chuyến thăm viếng qua lại của Tổng
91
thống Obama đến Nay Pyi Taw và Tổng thống U Thein Sein tới Hoa Kỳ. Hai
nước đã bình thường hóa quan hệ và đẩy quan hệ lên hợp tác toàn diện. Song,
việc điều chỉnh quan hệ đối ngoại của Hoa Kỳ với Myanmar cũng chỉ đơn
thuần là một phần của Chiến lược xoay trục Châu Á-Thái Bình Dương mà
Hoa Kỳ hướng đến là với toàn khối ASEAN - là một cộng đồng các quốc gia
đang nổi lên, năng động trong phát triển kinh tế, uy tín chính trị trong khu vực
ngày càng cao - trong đó có Myanmar. Bên cạnh đó, trong bối cảnh Trung
Quốc với sức ảnh hưởng kinh tế, chính trị và quân sự đang lan rộng sang các
quốc gia Đông Nam Á, kết hợp đúng giai đoạn Myanmar tiến hành cải cách,
Hoa Kỳ có hướng ưu tiên hơn về chính sách đối ngoại của mình với
Myanmar. Bởi lẽ, việc lôi kéo Myanmar trở thành đồng minh, Hoa Kỳ có
nhiều thuận lợi hơn trong việc ngăn chặn sức ảnh hưởng của Trung Quốc
đang lan tỏa nhanh chóng xuống phía Nam. Trong mối quan hệ giữa Hoa Kỳ-
Myanmar, Hoa Kỳ được nhiều hơn mất, và ngược lại Myanmar được rất
nhiều so với hiện tại.
Tuy nhiên, trong bối cảnh quốc tế có nhiều phức tạp cũng như tình hình
nội bộ Hoa Kỳ hiện nay, Washington còn quá nhiều việc phải giải quyết hơn
là chỉ tập trung vào một quốc gia nhỏ bé ở khu vực Đông Nam Á như
Myanmar. Do đó, quan hệ đối ngoại giữa hai nước trong tương lai cũng khó
có nhiều kỳ vọng. Trả lời cho phỏng vấn của phóng viên “Liệu người Mỹ có
thể tạo chỗ đứng ở nước ngày trong nỗ lực nhằm cạnh tranh ảnh hưởng ở khu
vực không”, Lý Quang Diệu, Bộ trưởng cố vấn của Singapore hiện tại, Thủ
tướng đầu tiên của Singapore từ năm 1959-1988 đã trả lời: “Họ ở quá xa.
Việc triển khai quyền lực của Mỹ nằm ở quá xa. Myanmar có chung biên giới trên bộ với Trung Quốc, với tỉnh Vân Nam của nước này”56. Nhận định trên
của nguyên Thủ tướng Singapore đã ngầm dự báo phần nào về chính sách đối
56 Lý Quang Diệu viết về Đông Nam Á và Việt Nam, Lee Kuan Yew (2013). Southeast Asia, in L.K Yew, One man’s view of the world (Singapore: Straits times press), pp 159-203. Biên dịch và hiệu đính: Trương Thị Thanh Hiền, Vũ Thị Hương Giang. Nghiên cứu quốc tế, số 109, ngày 15/01/2013.
92
ngoại của Myanmar với Hoa Kỳ.
Với EU, tương tự như mối quan hệ đối ngoại giữa Myanmar và Hoa Kỳ.
Quan hệ giữa Myanmar với toàn khối EU và với các quốc gia thành viên dự
báo trong tương lai cũng sẽ không còn đột phá nữa mà chỉ dao động như hiện
nay. Trong trường hợp Đảng đối lập NLD do bà Aung San Suu Kyi lãnh đạo -
một người vốn theo chủ nghĩa thân Phương Tây - có thắng và cá nhân bà lên
lãnh đạo đất nước thì việc điều chỉnh chính sách đối ngoại hướng tới Phương
Tây sẽ là điều đương nhiên. Tuy nhiên, giống Hoa Kỳ, EU vốn đang phải đối
đầu với rất nhiều vấn đề cần giải quyết, từ khủng hoảng tài chính tiền tệ, làn
sóng di cư từ các nước châu Phi, việc cân bằng lợi ích giữa các quốc gia thuộc
Liên minh, và nhất là sự giằng co trong cuộc khủng hoảng tại Ucraina đang
diễn ra cùng với việc phải đối phó với việc nhà nước Hồi giáo tự xưng IS
đang “làm mưa làm gió” hiện nay thì EU cũng khó có thể giang rộng đôi tay
vươn tới Myanmar hơn được nữa. Quan hệ giữa Myanmar - EU cũng chỉ tiến
triển trên phương diện đôi bên cùng có lợi mà trong đó, Myanmar tận dụng
triệt để lợi thế về các chính sách ưu đãi phát triển kinh tế EU dành cho
Myanmar. Bù lại, EU sẽ được hưởng những tối ưu về ưu đãi đầu tư, về khai
thác tài nguyên thiên nhiên, trong đó không loại trừ nguồn dầu khí dồi dào
của Myanmar mà EU đang loay hoay trong bế tắc…
Với Nhật Bản, trong mối quan hệ với các quốc gia ngoài ASEAN, không
thể không nhắc đến Nhật Bản. Có thể khẳng định sau ASEAN, Myanmar đặt
niềm tin cao vào Nhật Bản hơn so với Trung Quốc. Bởi lẽ, trong suốt thời kỳ
bị bao vây, cấm vận, Nhật Bản tuy không quan hệ đối ngoại với Myanmar
một cách trực diện, nhưng vẫn ngầm đầu tư và cấp ODA cho Myanmar thông
qua các công ty của mình. Ngay khi chính quyền dân sự Thein Sein lên lãnh
đạo, Nhật Bản đã rộng rãi xóa nợ, viện trợ và tích cực đầu tư vào Myanmar.
Việc Nhật Bản hướng tới Myanmar cũng không nằm ngoài việc kìm hãm sức
ảnh hưởng của Trung Quốc cả về chính trị, quân sự và kinh tế. Đồng thời,
93
việc bắt tay quan hệ và xúc tiến đầu tư vào Myanmar cũng góp phần tạo điều
kiện để các công ty của Nhật vốn trì trệ trong một thời gian dài có hướng đi
mới tích cực hơn. Một minh chứng cho thấy Myanmar đặt niềm tin vào Nhật
Bản thể hiện ở việc, khác với Trung Quốc, Nhật Bản khi đầu tư vào Myanmar
đều hướng tới đào tạo nguồn nhân lực tại chỗ, tạo công ăn, việc làm cho
người dân bản xứ. Lao động Myanmar có cơ hội tiếp cận với công nghệ tiên
tiến nhất thế giới và đặc biệt là các dự án Nhật Bản đầu tư vào Myanmar đều
thân thiện với môi trường. Có thể mạnh dạn khẳng định, ngoài ASEAN, chính
sách đối ngoại của Myanmar hướng tới tuy chưa đạt đến mức “trọng tâm”,
nhưng Nhật Bản nằm trong danh sách “ưu tiên”.
Với Trung Quốc, như trên đã phân tích, nếu so sánh chính sách đối ngoại
của Myanmar với Trung Quốc trong giai đoạn ngắn thì có thể kết luận nhanh
chóng là Myanmar muốn “thoát Trung”. Dẫn chứng là một loạt sự kiện các dự
án do Trung Quốc kỳ vọng, đầu tư tại Myanmar đã bị chính quyền dân sự
Thein Sein dừng lại. “Thoát Trung” cũng là mong muốn của đa phần người
dân Myanmar, bởi lẽ, nhìn vào quá khứ, các dự án Trung Quốc đầu tư vào, từ
việc sử dụng nhân công giá rẻ, Trung Quốc cũng đưa người của mình sang.
Người nông dân Myanmar mất đất sản xuất để nhường chỗ cho các dự án.
Lao động Myanmar không có cơ hội tiếp cận với công nghệ, và đặc biệt các
dự án do Trung Quốc đầu tư để lại hậu quả lớn về môi trường. Bên cạnh đó,
các chủ đầu tư người Hoa lâu nay đã được ưu ái trên đất nước chùa Vàng với
người dân vốn quen nhẫn nhịn, nên họ ngày càng trở nên “hống hách”. Trung
Quốc hiện diện ở đất nước này cả về con người, kinh tế, chính trị lẫn quân sự.
Sau bao nhiêu năm phụ thuộc vào Trung Quốc, Myanmar không cải thiện
được cả về kinh tế, chính trị lẫn đời sống người dân.
Tuy nhiên, trên chính trường, Myanmar đã rất khéo léo, linh hoạt trong
chính sách đối ngoại với ông bạn láng giềng khổng lồ này. Việc các dự án bị
dừng, Tổng thống Thein Sein viện lý do là gặp phải sự phản ứng của người
94
dân. Nhưng một mặt, trong các cuộc tiếp xúc cấp cao giữa hai nước,
Myanmar và Trung Quốc vẫn ký kết nhiều thỏa thuận tăng cường hợp tác.
Minh chứng điển hình là vào tháng 12/2013, Myanmar và Trung Quốc đã cam
kết tăng cường quan hệ hợp tác chiến lược toàn diện và xúc tiến nhiều hoạt
động giao lưu văn hóa giữa nhân dân hai nước. Có thể khẳng định, dù không
ưa gì anh bạn láng giềng vốn “chơi không đẹp” này, nhưng dù sao đúng như
những gì Lý Quang Diệu nhận định khi phóng viên hỏi “Nếu cải cách tiếp tục
và Myanmar mở cửa, liệu chúng ta có tiếp tục nhìn thấy sự thống trị và ảnh hưởng của Trung Quốc ở Myanmar không?”57, Lý Quang Diệu đã khẳng định
“Có, bởi vì họ đã xây một con đường cao tốc. Và họ đã giúp người Miến Điện
trong suốt nhiều năm bị cô lập. Vì thế, họ đã thành bạn bè và họ biết rằng,
đây là những người bạn lâu bền. Người Ấn Độ đang tìm cách tham gia vào
bức tranh này bằng một số viện trợ, nhưng tôi không nghĩ họ có thể cạnh tranh với người Trung Quốc”58.
Nhà báo Dubus khi nhận định về chính sách đối ngoại của Myanmar
dành cho Trung Quốc đã cho rằng “Giờ đây, Myanmar không còn là cánh cửa
mở toang cho Trung Quốc như trong những năm 1988-2010, song cũng chưa
thể kết luận một cách vội vã là đã có một phong trào chống Trung Quốc trong
nội bộ quân đội Myanmar. Đúng hơn là quân đội có một quyết tâm muốn
Myanmar trở nên hài hòa trong các mối quan hệ đối ngoại, mà cụ thể là dành thị phần rộng rãi hơn cho Phương Tây”59.
3.2.4. Triển vọng quan hệ đối ngoại Myanmar – Việt Nam
Trong quan hệ đối ngoại với Việt Nam với các quốc gia khác trong cộng
57 Lý Quang Diệu viết về Đông Nam Á và Việt Nam, Lee Kuan Yew (2013). Southeast Asia, in L.K Yew, One man’s view of the world (Singapore: Straits times press), pp 159-203. Biên dịch và hiệu đính: Trương Thị Thanh Hiền, Vũ Thị Hương Giang. Nghiên cứu quốc tế, số 109, ngày 15/01/2013.
58 Lý Quang Diệu viết về Đông Nam Á và Việt Nam, Lee Kuan Yew (2013). Southeast Asia, in L.K Yew, One man’s view of the world (Singapore: Straits times press), pp 159-203. Biên dịch và hiệu đính: Trương Thị Thanh Hiền, Vũ Thị Hương Giang. Nghiên cứu quốc tế, số 109, ngày 15/01/2013.
59 Minh Tâm, Myanmar muốn thoát khỏi “gọng kìm” Trung Quốc, Báo điện tử Pháp luật và Xã hội,
http://phapluatxahoi.vn/giai-tri/su-kien/myanmar-muon-thoat-khoi-gong-kim-trung-quoc-37045
95
đồng ASEAN, Myanmar có mối quan hệ tương đối thân thiết. Ngay khi Việt
Nam giành được độc lập, Myanmar là một trong số nước sớm công nhận nền
độc lập của nước Việt Nam non trẻ. Thời kỳ chiến tranh, Myanmar cũng là một
trong các nước tích cực ủng hộ, viện trợ lương thực giúp Việt Nam. Trong quá
khứ, lãnh đạo hai nước cũng từng có nhiều chuyến thăm cấp nhà nước qua lại.
Sau khi Myanmar thành lập chính phủ dân sự, lãnh đạo cấp cao Myanmar và
Việt Nam đã tiếp nối quan hệ hữu nghị truyền thống và hợp tác nhiều mặt, tích
cực đẩy mạnh quan hệ song phương như đã đề cập ở Chương II. Việt Nam cũng
nhiều lần lên tiếng ủng hộ Myanmar tại các diễn đàn quốc tế và ngược lại, trên
cương vị chủ tọa, Myanmar cũng đã có nhiều động thái mạnh mẽ ủng hộ quan
điểm của Việt Nam, đặc biệt là vấn đề Biển Đông… Gần đây nhất là chuyến
thăm cấp nhà nước của Chủ tịch Quốc hội Thura U Shwe Mann đến Việt Nam.
Chuyến thăm có ý nghĩa quan trọng thúc đẩy quan hệ hữu nghị hợp tác nhiều
mặt giữa hai nước. Với nền tảng vững chắc của cả quá khứ và hiện tại, kết hợp
với nhiều nét tương đồng về lịch sử, văn hóa, địa lý, có thể kỳ vọng vào một
tương lai tươi sáng trong quan hệ Việt Nam-Myanmar.
Về hợp tác chính trị, Myanmar và Việt Nam đã thống nhất tăng cường
hơn nữa các hoạt động trao đổi Đoàn các cấp, đặc biệt là chia sẻ kinh nghiệm
trong hoạt động lập pháp giữa Quốc hội hai nước. Việt Nam và Myanmar
cũng đã thành lập Nhóm nghị sỹ hữu nghị Việt Nam-Myanmar nhằm xúc tiến
hơn nữa hợp tác nghị viện giữa hai quốc gia. Thông qua chuyến thăm Việt
Nam của Chủ tịch Quốc hội Shwe Mann và chuyến thăm Myanmar của Chủ
tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng, có thể thấy triển vọng trong hợp tác nghị
viện giữa hai nước là rất lớn.
Về hợp tác kinh tế, thương mại, đầu tư, Myanmar và Việt Nam đã thống
nhất sẽ đẩy mạnh hợp tác tương xứng với tiềm năng của hai nước. Trong
tương lai, quan hệ hợp tác giữa Myanmar-Việt Nam mở rộng hơn trên nhiều
lĩnh vực, đặc biệt là hợp tác nông nghiệp, năng lượng, viễn thông, tài chính và
96
ngân hàng… Trong chuyến thăm Việt Nam, Chủ tịch Quốc hội Myanmar
Shwe Man đã gặp gỡ Hiệp hội các nhà đầu tư Việt Nam sang Myanmar
(AVIM) để tìm hiểu nguyện vọng của doanh nghiệp, nhà đầu tư Việt Nam đối
với Quốc hội, Chính phủ Myanmar. Việc làm này của Chủ tịch Quốc hội
Shwe Mann nhằm thúc đẩy, tạo điều kiện hỗ trợ các doanh nghiệp hai nước
đầu tư và kinh doanh tại Myanmar. Việt Nam và Myanmar đang phấn đấu đến
năm 2015, kim ngạch hai chiều đạt 500 triệu USD. Có thể mạnh dạn khẳng
định, với tiềm năng và sự “hậu thuẫn” của nước bạn, các doanh nghiệp Việt
Nam có đủ thế mạnh để tham gia đầu tư, kinh doanh vào thị trường còn bỏ
ngỏ này. Với lợi thế đó, Việt Nam có thể đầu tư vào những ngành mà Việt
Nam có thế mạnh như phát triển trồng lúa, trồng rừng ở Myanmar. Trong lĩnh
vực nông nghiệp, Việt Nam có cơ hội đầu tư vào khu vực nông thôn, sản xuất
nông nghiệp, chăn nuôi, ngư nghiệp, thủy-hải sản. Tốc độ tăng trưởng và đô
thị hóa của Myanmar là tương đối nhanh chóng. Bằng lợi thế của quốc gia mở
cửa thị trường trước, với kinh nghiệm tốc độ đô thị hóa cao, Myanmar chắc
chắn sẽ phải xây dựng nhiều khu đô thị, khu dân cư, các trung tâm thương
mại… Việt Nam có thể tận dụng thế mạnh này của mình để đầu tư làm
đường, làm cầu sang Myanmar…
Về hợp tác đối ngoại với bên thứ ba, Việt Nam nhất trí phối hợp cùng
các nước ASEAN khác thúc đẩy đoàn kết, xây dựng cộng đồng ASEAN vào
năm 2015; cùng có tiếng nói chung của ASEAN trong các vấn đề quốc tế và
97
khu vực, trong đó có vấn đề Biển Đông…
TIỂU KẾT CHƢƠNG III
Căn cứ vào tình hình chính trị nội bộ, tiềm lực vốn có và khả năng phát
triển kinh tế cũng như những thay đổi trong điều chỉnh chính sách đối ngoại
của Myanmar hiện nay, có thể lạc quan nhìn vào một đất nước Myanmar đổi
mới từng ngày. Tuy nhiên, như đã phân tích ở trên, ngoại trừ ASEAN, chính
sách đối ngoại của Myanmar khó có thể hướng trọng tâm vào một quốc gia
nào cụ thể, một khu vực nào cụ thể. Myanmar là thành viên thuộc Hiệp hội
các quốc gia Đông Nam Á và đã hưởng nhiều “ưu ái” mà ASEAN dành cho
nên việc “ăn cây nào, rào cây ấy” là điều đương nhiên. Còn với các quốc gia,
tổ chức khác, quan hệ đối ngoại giữa Myanmar với Hoa Kỳ, EU và các quốc
gia thuộc Liên minh, Trung Quốc, Nhật Bản… dự báo sẽ đều là mối quan hệ
“đôi bên cùng có lợi”. Với xu thế chính trị quốc tế hiện nay thì trong tương
lai, Myanmar sẽ linh hoạt hài hòa quyền lợi của các quốc gia liên quan và hạn
chế tối đa việc làm “mếch lòng” các nước lớn. Việc chỉ hướng tới Hoa Kỳ,
hay EU hoặc Nhật Bản mà bỏ qua quan hệ đối ngoại với Trung Quốc là điều
“không tưởng” với Myanmar, ngay cả khi đảng thân Phương Tây NLD của bà
Aung San Suu Kyi có thắng lợi trong cuộc tổng tuyển cử sẽ diễn vào năm
2015. Hoặc ngược lại, việc “đảo ngược”, quay trở lại thân Trung Quốc như
98
trước đây cũng sẽ là điều khó có thể xảy ra.
KẾT LUẬN
Sau hơn 3 năm của tiến trình cải cách chính trị, kể từ khi Tổng thống dân
sự Thein Sein lên điều hành đất nước, những kết quả bước đầu trong chính
sách đối ngoại đã dần cho thấy bước đi đúng đắn của Myanmar. Đó cũng là
xu thế tất yếu mà nhân loại hướng tới: xu thế dân chủ hóa, mở cửa và hội
nhập. Bằng các sự kiện đã diễn ra, có thể thấy, công cuộc cải cách nói chung,
chính sách đối ngoại nói riêng của Myanmar được tiến hành thận trọng, từ
tốn, có bài bản, hài hòa, linh hoạt nhưng cũng không kém phần quyết liệt.
Đây cũng là nguyên nhân trực tiếp góp phần thúc đẩy cải cách “bước nhanh,
bước mạnh” hơn trong giai đoạn sau. Sự chân thành với quyết tâm cải cách
cao, cùng với sự đồng lòng của các đảng phái đối lập, tinh thần hòa hợp dân
tộc và bỏ qua những toan tính riêng của các nhóm phiến quân, sắc tộc, tôn
giáo đã tạo nên một làn sóng cuốn đi những thù hận, bất đồng sâu sắc tại quốc
gia này. Myanmar đã quyết tâm cao hướng tới một quốc gia hùng mạnh như
đã từng trong lịch sử, một Myanmar có tiếng nói với uy tín cao trên chính
trường quốc tế, một Myanmar hội nhập và vươn lên… Từ quá trình nghiên
cứu và hoàn thiện Luận văn “Những thay đổi trong chính sách đối ngoại của
Myanmar từ năm 2011 đến nay”, xin rút ra một số kết luận sau:
Một là, triết lý trong chính sách đối ngoại của Myanmar từ năm 2011
đến nay là sự chuyển đổi từ quân sự sang dân sự hóa quan hệ quốc tế, từ đơn
phương sang đa phương, đa dạng hóa quan hệ quốc tế; chủ động hội nhập
kinh tế quốc tế và nỗ lực tạo hình ảnh tích cực trong mắt bạn bè trên thế giới
nhằm từng bước dỡ bỏ bao vây cấm vận của Hoa Kỳ, EU và các tổ chức quốc
tế khác. Về vấn đề này, hiện còn tồn tại nhiều quan điểm khác nhau. Có quan
điểm cho rằng, trong giai đoạn trước đây, thời kỳ chính quyền quân sự điều
hành đất nước thì chính sách đối ngoại của Myanmar bị quân sự hóa quan hệ
99
quốc tế bởi có sự can thiệp mạnh mẽ và sâu rộng của quân đội trong mọi quan
hệ đối ngoại với các nước và tổ chức quốc tế. Đến thời kỳ chính quyền dân sự
Thein Sein điều hành đất nước thì chính sách đối ngoại được chuyển hóa từ
quân sự sang dân sự hóa quan hệ quốc tế. Tuy nhiên, cũng có quan điểm lại
cho rằng ở mọi thời điểm quan hệ đối ngoại giữa Myanmar với các nước tự
thân đã là quan hệ dân sự, tại thời điểm chính quyền quân sự điều hành, nó đã
bị quân đội làm lệch hướng đi vốn có của bản chất mà thôi và đến nay nó trở
về với đúng nguyên nghĩa của hoạt động đối ngoại.
Hai là, nội dung cốt lõi trong chính sách đối ngoại của Myanmar từ năm
2011 đến nay đó là cải cách chính trị trước, đổi mới, hội nhập kinh tế sau.
Điều này được định hướng bởi Lộ trình dân chủ 7 bước. Trong công cuộc cải
cách và thực thi Lộ trình thì cả 6 bước đầu đều tập trung vào cải cách chính
trị. Chỉ đến bước cuối cùng thì mới đề cập đến phát triển kinh tế, đó là “Xây
dựng một quốc gia hiện đại, phát triển và dân chủ với các lãnh đạo nhà nước
do Quốc hội bầu ra và các cơ quan Chính phủ do Quốc hội lập nên”. Sau khi
Chính phủ dân sự Thein Sein điều hành đất nước, Myanmar đã tích cực thiết
lập hoạt động ngoại giao với các nước lớn. Tuy nhiên, quan hệ đối ngoại với
nước lớn là những quan hệ ràng buộc, mà với Myanmar thì đa phần các ràng
buộc đó là những yêu sách về chính trị, dân chủ, nhân quyền, kinh tế, cơ hội
đầu tư… Myanmar đã khéo léo chủ động lần lượt đáp ứng được các yêu sách
đó và nhanh chóng được các nước lớn “bật đèn xanh”. Về điểm này Myanmar
đã thành công chứ không lặp lại lịch sử thất bại như Liên Xô, và đặc biệt khác
với Việt Nam giai đoạn Đổi mới năm 1986. Hệ thống các quốc gia thuộc Liên
bang cộng hòa XHCN Xô Viết đã hoàn toàn sụp đổ sau khi tiến hành cải tổ
chính trị trước khi cải cách về kinh tế. Việt Nam đã nhanh chóng rút ra bài
học kinh nghiệm này nhưng thận trọng từng bước đổi mới kinh tế chứ không
cải cách thể chế chính trị và đến nay công cuộc Đổi mới của Việt Nam đã
được thế giới ghi nhận. Nhưng với Myanmar thì có thể thấy, không bài học
100
nào giống bài học nào. Myanmar ưu tiên cải cách thể chế chính trị, sau đó
mới tập trung vào hội nhập kinh tế quốc tế. Như vậy, kinh tế lại không phải là
yếu tố đầu tiên mà là cái đích cuối cùng của hội nhập, là điểm cuối cùng mà
chính sách đối ngoại của Myanmar hướng tới. Hội nhập để thúc đẩy kinh tế
phát triển, cải thiện đời sống nhân dân, để tìm lại một vị thế mà quốc gia này
từng nắm giữ trên trường quốc tế.
Ba là, kết quả chính sách đối ngoại của Myanmar cho thấy Myanmar đã
thành công trong việc phá vỡ thế bao vây, cấm vận mà Hoa Kỳ và các nước
phương Tây cô lập trong suốt nửa thế kỷ. Đồng thời, Myanmar đã thành công
khi cho cả thế giới thấy, quốc gia này muốn “là bạn” với thế giới chứ không
chỉ đơn giản muốn “làm bạn” như trước nữa. Tác động của chính sách đối
ngoại của Myanmar cần được nhìn nhận trong mối quan hệ đa chiều, đó cũng
chính là thể hiện của kết quả chính sách đối ngoại mà Myanmar đang áp
dụng. Đối với quốc tế, việc “tự điều chỉnh mình”, cải cách tương đối thành
công về chính trị, kinh tế, đối ngoại đã mang lại cho Myanmar nhiều thuận
lợi. Thế giới nhìn nhận Myanmar bằng thái độ thân thiện, chia sẻ và cởi mở
hơn, khác với thế cô lập, xa lánh thậm chí là răn đe, trừng phạt như trước đây.
Myanmar thu hút được thiện cảm cộng đồng quốc tế và điều này đã tác động
tích cực ngược lại đối với chính trị, kinh tế trong nước. Việc Hoa Kỳ và
Phương Tây dần “tháo các then cửa” bao vây cấm vận đã khiến nội bộ trong
nước dần có cái nhìn tích cực hơn trước những quyết sách của Chính phủ cầm
quyền. Đảng đối lập NLD tuy vẫn đứng trên trường phái “đối lập” nhưng
cũng đã không chống đối Chính phủ đương nhiệm quyết liệt như trước nữa.
Các phe, nhóm phiến quân nổi dậy đã dần thấy được quyền lợi, hoặc cũng
nhận thấy việc tồn tại đơn lẻ và duy trì chống chính phủ sẽ tác động không
nhỏ đến không chỉ vận mệnh của đất nước mà còn ảnh hưởng lớn đến sự tồn
vong của chính phe, nhóm mình. Các nước, các tổ chức quốc tế vốn hậu thuẫn
cho các phe, nhóm phiến quân dần thấy việc tiếp tục duy trì chống chính phủ
101
Myanmar sẽ tổn hại đến quan hệ đối ngoại nên cũng dừng các hoạt động này.
Điều này cho thấy, sự thay đổi trong chính sách đối ngoại của Myanmar đã
mang lại hiệu quả tích cực cả với trong nước và quốc tế, góp phần ổn định
tình hình chính trị trong nước, mang lại cho Myanmar nguồn lợi lớn khi các
khoản viện trợ, đầu tư, xúc tiến thương mại… lần lượt đổ về.
Một nét đặc sắc trong chính sách đối ngoại của Myanmar đó là tổng hòa
các yếu tố: vai trò cá nhân, vai trò tập thể kết hợp với thời cơ chính trị thuận
lợi. Khi nhắc đến vai trò cá nhân, không thể không đề cập đến Aung San Suu
Kyi, người phụ nữ tưởng yếu đuối nhưng lại là biểu tượng cho sức mạnh dân
chủ. Bà là hiện thân cho sự thay đổi toàn diện tại Myanmar bởi lẽ, nếu không
có một Aung San Suu Kyi, thế giới có thể đã nhìn thấy đất nước này với một
cục diện khác. Một kết cục rất có thể như một Ai Cập ở châu Á hay thậm chí
như một Libya… Bằng đấu tranh không ngừng nghỉ cho độc lập dân tộc, dân
chủ, nhân quyền, bà đã giành chiến thắng khi Myanmar có được như ngày
hôm nay. Bên cạnh Aung San Suu Kyi thì cũng không thể bỏ qua vai trò của
Tổng thống đương nhiệm Thein Sein. Ông cũng được thế giới nhìn nhận và
đánh giá thuộc hàng “lãnh đạo tinh hoa” bằng việc “chèo lái con thuyền đất
nước” đi từ thế độc tài quân chủ sang thế dân chủ đa đảng mà không xảy ra đổ
máu. Ông cũng thành công khi đưa Myanmar xích gần với thế giới, mạnh dạn
gạt bỏ những quyền lợi cá nhân, đặt lợi ích quốc gia, lợi ích dân tộc lên trên.
Ông đã chủ động kêu gọi hòa hợp dân tộc bằng việc sửa đổi các quy định để
các đảng phái đối lập được tham gia quản lý đất nước; chủ động đàm phán, ký
kết với các phe, nhóm nổi dậy nhằm đem lại hòa bình, ổn định cho đất nước,
đời sống nhân dân được cải thiện… Bên cạnh đó, không thể không nhìn nhận
vai trò của thống tướng Than Shwe, bởi lẽ sẽ không có một Aung San Suu
Kyi, một Thein Sein như hôm nay nếu như vị thống tướng này trì hoãn, không
chịu thực hiện đúng Lộ trình dân chủ 7 bước. Khi đó, “ngày dân chủ” của
Myanmar rồi tất yếu sẽ đến, nhưng sẽ phải trả giá bằng đảo chính, máu và
102
nước mắt… Và cuối cùng, đó là thời cơ chính trị. Thực tế cho thấy, Myanmar
đã đến thời cơ vàng để cải cách. Với nền kinh tế quá ọp ẹp, nội bộ bất đồng
sâu sắc không chỉ giữa các đảng, phái, phe, nhóm mà thậm chí ngay trong
chính nội bộ các đảng, đời sống nhân dân lầm than, nếu Myanmar không uyển
chuyển, linh hoạt cải cách thì sẽ tuột mất cơ hội này và không thể hội nhập
thế giới được. Thành công của Myanmar ngày hôm nay là sự hội tụ của tổng
thể thiên thời, địa lợi và nhân hòa.
Bốn là, chính sách đối ngoại của Myanmar đã tác động mạnh mẽ đến
khu vực Châu Á nói chung và ASEAN nói riêng. Anh bạn láng giềng Trung
Quốc đã trở nên thận trọng trong quan hệ đối ngoại với Myanmar, không còn
“kiêu hãnh” như trước nữa. Nhật Bản, Hàn Quốc, Ấn Độ, cộng đồng ASEAN
và xa hơn là Hoa Kỳ, EU “hồ hởi” chào đón “mảnh đất vàng cuối cùng của
châu Á” bằng các hoạt động song phương, đa phương và xúc tiến đầu tư
Trong một bài phát biểu nhận xét về nhiệm kỳ Chủ tịch ASEAN của
Myanmar, Carl Thayer, một chuyên gia về Đông Nam Á và là giáo sư danh
dự tại Đại học New South Wales đã phải thừa nhận “Tôi rất ấn tượng với các
nhà ngoại giao của Myanmar. Họ coi việc phản ánh điều ASEAN muốn là
nằm trong lợi ích của họ, nhưng cũng nhận thức rõ những sức ép lớn của
Trung Quốc áp đặt lên họ”. Qua đó có thể hiểu thêm về chính sách đối ngoại
“mềm dẻo”, “linh hoạt” và tương đối hiệu quả của một quốc gia vốn “thấp cổ,
bé họng”. Có thế nói, sự tăng cường phối hợp giữa Myanmar với các nước
ASEAN sẽ đóng vai trò rất quan trọng cho sự ổn định và phát triển của tổ
chức này, khi mà cả Hiệp hội đang nỗ lực xây dựng Cộng đồng ASEAN vào
năm 2015. Từ nay đến năm 2015, thời gian không còn nhiều, chính sách đối
ngoại của Myanmar trong ngắn hạn sẽ gần như không có nhiều biến động.
Tuy nhiên, triển vọng về chính sách đối ngoại của Myanmar còn phụ thuộc rất
lớn vào cuộc bầu cử năm 2015 bằng việc Đảng nào sẽ thắng cử và quan trọng
hơn là ai sẽ là người giành được quyền điều hành đất nước. Nếu đảng USDP
103
vốn được quân đội hậu thuẫn thắng cử, có thể Myanmar sẽ lại đi theo hướng
thân Trung Quốc hơn, dù không thể đưa Trung Quốc quay trở lại thời kỳ
“hoàng kim” như trước nữa. Ngược lại, nếu đảng đối lập NLD giành được đa
số phiếu, bên cạnh duy trì quan hệ với Trung Quốc, Myanmar tất yếu sẽ xích
lại gần phương Tây và Hoa Kỳ, phát triển theo hướng năng động, dân chủ
hơn. Tuy nhiên, dù đảng nào giành thắng lợi thì chính sách của Myanmar với
ASEAN dự báo cũng sẽ không thay đổi. Qua đó có thể thấy, thực tế cải cách
nói chung, chính sách đối ngoại nói riêng của Myanmar cũng đem lại nhiều
104
kinh nghiệm quý báu cho Việt Nam mà cần được nghiên cứu sâu hơn.
NGUỒN TÀI LIỆU THAM KHẢO
I. Nguồn Tài liệu thành văn
1. Chu Công Phùng (2011), Myanmar lịch sử và hiện tại, NXB Chính trị
Quốc gia – Sự thật.
2. Đại sứ quán Việt Nam tại Myanmar (2011), Kinh doanh ở Myanmar -
Những điều cần biết (Doing business in Vietnam and Myanmar –
Information and Experiences), NXB Chính trị Quốc gia.
3. Nguyễn Duy Dũng chủ biên (2013), Myanmar cuộc cải cách vẫn đang
tiếp diễn, NXB từ điển Bách khoa.
4. Aung San Suu Kyi (2008), Aung San Suu Kyi đấu tranh cho tự do,
Huỳnh Văn Thanh dịch, NXB Văn hóa thông tin.
5. Lê Thị Vân (2013), Quá trình chuyển biến từ chính quyền quân sự Than
Shwe sang chính quyền dân sự Thein Sein ở Myanmar giai đoạn 2010-
2012, Luận văn thạc sỹ, Đại học sư phạm Hà Nội.
II. Nguồn tài liệu nƣớc ngoài
1. Jurgen Haacke (2006), Myanmar's Foreign Policy: Domestic Influences
and International Implications, London: Adelphi paper 381, 109p.
2. Kyaw Yn Hlaing, Robert H. Taylor, Tin Maung Maung Than (2005),
Myanmar: Beyond Politics to Societal Imperatives, Singapore: Institute
of Southeast Asian Studies, 192p.
3. Monique Skidmore và Trevor Wilson (2007), Myanmar – The state,
community and the environment, Australia: The Australian National
University, Asia Pacific Press, 301p.
4. Aung Zaw, David Arnott, Kavi Chongkittavorn, Zunetta Lidden, Kaiser
Morshed, Soe Myint, Thin Thin Aung (2001), Challenges to
Democratization in Burma, International Institute for Democracy and
105
Electoral Assistance (IDEA), 182p.
5. Maung Aung Myoe (2006), Regionalism in Myanmar‟s Foreign Policy:
Past, Present, and Future, Singapore: Asia Research Institute, National
University of Singapore, working paper series No.73, 30p.
6. Christopher B. Roberts (2011), Changing Myanmar: International
Diplomacy and the Futility of Isolation, Kokoda Foundation, Security
Challenges, Volume 7, Number 4 (Summer 2011), pp. 77-101.
III. Nguồn tài liệu báo chí và các nguồn tài liệu khác
1. Mẫn Huyền Sâm (2013), Cải cách dân chủ ở Myanmar: Nguyên nhân
và tác động, Nghiên cứu Đông Nam Á, số 1/2013, tr72-77.
2. Văn Trung Hiếu (2013), Cải cách mở cửa ở Myanmar, Nghiên cứu
Đông Nam Á, số 5/2013, tr 24-31.
3. Đào Tuấn Thành (2013), “Lộ trình dân chủ bảy bước” và quá trình dân
chủ hóa ở Mianma, Nghiên cứu Đông Nam Á, số 11/2013, tr3-16.
4. Đặng Văn Chương, Lê Thị Quý Đức (2013), Những chuyển biến trong
hệ thống giáo dục ở Miến Điện dưới thời cai trị của thực dân Anh,
Nghiên cứu Đông Nam Á, số 11/2013, tr17-28.
5. Shrikant Paranjpe (2013), Đông Nam Á triển vọng chiến lược của Ấn
Độ: Hạn chế và cơ hội, Nghiên cứu Đông Nam Á số 7/2013, tr3-14.
6. Hoàng Thị Minh Hoa, Nguyễn Tấn Bình (2014), Myanmar trong chính
sách tái cân bằng của Mỹ ở Châu Á-Thái Bình Dương, Nghiên cứu
Đông Nam Á, số 2/2014, tr35-41.
7. Trần Lê Minh Trang, Trần Khánh (2014), Đông Nam Á trong lợi ích
chiến lược của Mỹ và Trung Quốc, Nghiên cứu Đông Nam Á, số
3/2014, tr3-9.
8. Nguyễn Văn Hợi (2014), Vấn đề an ninh biên giới giữa Trung Quốc và
Myanmar từ sau chiến tranh lạnh, Nghiên cứu Đông Nam Á, số 4/2014,
tr 18-23.
106
9. Nguyễn Huy Hoàng (2012), Một số đánh giá tình hình Myanmar hiện
nay: Nguyên nhân và thực trạng, Tọa đàm “Tình hình Myanmar hiện tại
và triển vọng” do Học viện Ngoại giao và The Asia Foundation tổ chức,
Hà Nội, 2012.
10. Nguyễn Bích Ngọc (2012), Vai trò của Mỹ, Trung Quốc và ASEAN
trong quá trình cải cách tại Myanmar, Tọa đàm “Tình hình Myanmar
hiện tại và triển vọng” do Học viện Ngoại giao và The Asia Foundation
tổ chức, Hà Nội, 2012.
11. Trịnh Thị Tâm (2012), Dự báo triển vọng quá trình cải cách ở
Myanmar, Tọa đàm “Tình hình Myanmar hiện tại và triển vọng” do
Học viện Ngoại giao và The Asia Foundation tổ chức, Hà Nội, 2012.
12. Trần Việt Thái (2012), Quan hệ Việt Nam – Myanmar: thời cơ và thách
thức, Tọa đàm “Tình hình Myanmar hiện tại và triển vọng” do Học viện
Ngoại giao và The Asia Foundation tổ chức, Hà Nội, 2012.
13. Lê Kim Sa (2010), Nhìn lại kinh tế toàn cầu năm 2011: Khó khăn tích
lũy và tương lai ảm đạm, Bài nghiên cứu NC-26, Trung tâm nghiên cứu
kinh tế và chính sách, Trường Đại học kinh tế, Đại học Quốc gia Hà
Nội, 42 trang.
14. Lê Kim Sa (2013), Tổng quan kinh tế thế giới 2012, Bài nghiên cứu
NC-31, Trung tâm nghiên cứu kinh tế và chính sách, Trường Đại học
kinh tế, Đại học Quốc gia Hà Nội, 41 trang.
15. Lê Văn Được (2010), Tham luận Đánh giá tổng quan về tình hình kinh
tế thế giới, khu vực sau khủng hoảng và những tác động đến kinh tế Việt
Nam, Vụ trưởng Vụ kế hoạch, Bộ công thương, tài liệu Hội thảo Tình
hình kinh tế thế giới, khu vực và những tác động đến kinh tế Việt Nam;
Kế hoạch phát triển Kinh tế Xã hội năm 2011, 5 năm 2011-2015 tại Bà
Rịa-Vũng Tàu, 27-28/10/2010, Ủy ban kinh tế của Quốc hội tổ chức.
16. Đặng Đình Quý (2010), Tham luận Tình hình kinh tế thế giới và động
107
thái củng cố tài khóa tại một số nước phát triển, Viện Nghiên cứu
Chiến lược Ngoại giao tại Hội thảo Tình hình kinh tế thế giới, khu vực
và những tác động đến kinh tế Việt Nam; Kế hoạch phát triển Kinh tế
Xã hội năm 2011, 5 năm 2011-2015 tại Bà Rịa-Vũng Tàu, 27-
28/10/2010, Ủy ban kinh tế của Quốc hội tổ chức.
17. Thông tấn xã Việt Nam (2013), Trung Quốc điều chỉnh chiến lược tại
Myanmar, Tài liệu tham khảo đặc biệt, ngày 8/5/2013, 4 trang.
18. Thông tấn xã Việt Nam (2014), Nguyên nhân quan trọng khiến Trung
Quốc “Thua cuộc” ở Myanmar, Tin tham khảo thế giới hàng ngày, số
204-TTX, tr5-7.
19. Thông Tấn xã Việt Nam (2014), Myanmar cố gắng cân bằng giữa Mỹ
và Trung Quốc, Tin kinh tế tham khảo hàng ngày, số 1986TTX, tr2-3.
20. Aparna Bharadwaj, Douglas Jackson, Vaishali Rastogi, và Tuomas
Rinne (2013), Việt Nam và Myanmar thị trường tăng trưởng mới tại
Đông Nam Á, The Boston Consulting Group (BCG), 13 trang.
21. Lý Quang Diệu (2013), Lý Quang Diệu viết về Đông Nam Á và Việt
Nam, Lee Kuan Yew (2013). “Southeast Asia”, in L.K, One Man’s
View of the World (Singapore: Strais Times Press), pp.159-203.
22. Bế Nhật Minh (biên dich), Chiến lược can dự kinh tế đang đổ vỡ của
Trung Quốc, Jeffrey Reeves (2013), “China’s Unraveling Engagement
Strategy”, The Washington Quarterly, Vol.36, No, pp.139-149.
23. Phạm Thị Trang (biên dịch), Miến điện mở cửa: cơ hội cho cac nhà dân
chủ, Min Zin & Brain Joseph (2012). “The Opening in Burma: The
Democrats’ Opportunity”, Journal of Democracy, Volume 23, Number 4
(October), pp.104-119.
24. Trần Huỳnh Thúy Phượng (2013), Đầu tư nước ngoài tại Mynamar cơ
hội và thách thức, Tạp chí Phát triển và Hội nhập, số 8 (18) – tháng 01-
108
02/2013, tr58-62.
25. Phan Thanh Mai tổng hợp (Tóm tắt, 2013), VSFB2: Cải cách ở
Myanmar nhìn từ câu chuyện Việt Nam,
http://www.sinhvienboston.org/2013/05/05/tom-tat-vsfb2-cai-cach-o-
myanmar-nhin-tu-cau-chuyen-viet-nam/
26. Phạm Vũ Lửa Hạ (dịch, 2013), Vì sao giới cai trị quân sự Myanmar sắp
trao quyền lực cho nhân dân, Democracy on prescription-Why
Myanmar‟s military rulers are giving power to the people, The
Economist, 25/5/2013, Bản dịch tiếng Việt, đăng trên Thời Mới
Cananda, ngày 5/6/2013.
27. Hoàng Hường, Ai đánh thức “người đẹp” đang ngủ?
http://tuanvietnam.vietnamnet.vn/2013-08-30-ai-danh-thuc-nguoi-dep-
dang-ngu-
28. Minh Tâm, Myanmar muốn thoát khỏi gọng kìm Trung Quốc,
http://phapluatxahoi.vn/su-kien/myanmar-muon-thoat-khoi-gong-kim-trung-quoc
29. Vũ Kiều, Trung Quốc thuê đảo Myanmar xây căn cứ quân sự gần Ấn
Độ, http://motthegioi.vn/quoc-te/trung-quoc-thue-dao-myanmar-xay-
can-cu-quan-su-gan-an-do-45548.html
30. Trung Quốc bế tắc toàn diện ở Myanmar,
http://www.reds.vn/index.php/thoi-su/quoc-te/7143-trung-quoc-be-tac-
toan-dien-o-myanmar
31. Timothy R. Heath, Anh Thư dịch, Trung Quốc và tham vọng trật tự an ninh
mới ở Châu Á, http://nghiencuubiendong.vn/quan-h-quc-t/4144-4144
32. Lương Nguyên Hiền, Aung San Suu Kyi - the lady: Người đàn bà không
biết sợ, http://vanhoanghean.com.vn/goc-nhin-van-hoa3/nhin-ra-the-
gioi41/aung-san-suu-kyi-the-lady-nguoi-dan-ba-khong-biet-so
33. Hoàng Hường, Aung San Suu Kyi có thể 'thay đổi toàn diện'
Myanmar?, vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/138038/aung-san-suu-kyi-
109
co-the--thay-doi-toan-dien--myanmar-.html
34. Vũ Nam, Bà Aung San Suu Kyi: Phải xóa bỏ đặc quyền của quân đội,
http://motthegioi.vn/quoc-te/ba-aung-san-suu-kyi-phai-xoa-bo-dac-
quyen-cua-quan-doi-8298.html
35. Lam Giang, Trung Quốc hốt hoảng trước nguy cơ „mất‟ Myanmar,
http://infonet.vn/trung-quoc-hot-hoang-truoc-nguy-co-mat-myanmar-
post133363.info
36. Khiết Đam, Bình minh cải cách ở Myanmar - Bài 2: Cảm hóa thiên hạ,
http://plo.vn/plo/binh-minh-cai-cach-o-myanmar-bai-2-cam-hoa-thien-
ha-364362.html
37. Chu Khang, Bức tranh lịch sử của đất nước Myanmar,
http://reds.vn/index.php/lich-su/ho-so-tu-lieu/6313-buc-tranh-lich-su-
dat-nuoc-myanmar
38. Cải cách kinh tế và Hội nhập Kinh tế quốc tế tại Myanmar,
http://www.mofa.gov.vn/vi/cn_vakv/america/nr130325114730/nr13032
5115520/ns130607125556
39. Hoàng Hường, Cuộc chiến 'giá thành và nhân quyền' ở Châu Á,
http://m.vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/137982/cuoc-chien--gia-thanh-
va-nhan-quyen--o-chau-a.html
40. Văn hóa – Phong tục tập quán ở Myanmar,
http://www.myanmar.com.vn/vanhoaphongtuctapquanmyanmar/
41. TTXVN, EU cam kết quan hệ đối tác kinh tế-chính trị với Myanmar,
http://www.vietnamplus.vn/eu-cam-ket-quan-he-doi-tac-kinh-techinh-
tri-voi-myanmar/230301.vnp
42. Hoàng Hường, Mảnh đất màu mỡ cuối cùng của Châu Á,
http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/142631/manh-dat-mau-mo-cuoi-
cung-cua-chau-a.html
43. Hồng Ngọc, „Mùa xuân Ả rập‟ và Mùa xuân Myanmar,
http://vanhoanghean.com.vn/goc-nhin-van-hoa3/nhin-ra-the-
110
gioi41/mua-xuan-a-rap-va-mua-xuan-myanmar
44. Cựu đại sứ Chu Công Phùng: Mỹ an tâm hơn nếu “đồng minh hóa
Myanmar”, http://motthegioi.vn/binh-chon-nhieu/cuu-dai-su-chu-cong-
phung-my-an-tam-hon-neu-dong-minh-hoa-myanmar-3205.html
45. Chu Công Phùng, Myanmar:Ba lãnh đạo khiến người dân „thù ghét‟
„kính nể‟ „ngỡ ngàng‟, http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/159093/ba-
lanh-dao-khien-nguoi-dan--thu-ghet---kinh-ne---ngo-ngang-.html
46. TTXVN, Myanmar - Lộ trình bảy bước tiến tới nền dân chủ,
http://www.vietnamplus.vn/myanmar-lo-trinh-bay-buoc-tien-toi-nen-
dan-chu/68766.vnp
47. Trần Hiệp, Myanmar: Từ quốc gia biệt lập tới lãnh đạo ASEAN,
http://thegioi.baotintuc.vn/phan-tichnhan-dinh/myanmar-tu-quoc-gia-
biet-lap-toi-lanh-dao-asean-20131115175148490.htm
48. Ngọc Hiệp, Myanmar cải cách, kinh tế, đầu tư tăng trưởng ngoạn mục,
http://vov.vn/the-gioi/quan-sat/myanmar-cai-cach-kinh-te-dau-tu-tang-
truong-ngoan-muc-335971.vov
49. Hoàng Quốc Lân dịch, Myanmar: Cuộc cách mạng vẫn còn tiếp diễn,
http://hoangquachlan.wordpress.com/2013/05/24/myanmar-cuoc-cach-
mang-van-con-tiep-dien/ (nguồn:
http://amanpour.blogs.cnn.com/2013/05/20/myanmar-a-revolution-in-
progress/?iref=allsearch)
50. Trung Hiếu, Vụ Biển Đông: Myanmar không muốn làm công cụ cho
Trung Quốc, http://vov.vn/the-gioi/quan-sat/vu-bien-dong-myanmar-
khong-muon-lam-cong-cu-cho-trung-quoc-336199.vov
51. Thu Hương, ADB: Myanmar mất 30 năm để đuổi kịp Thái Lan,
http://cafef.vn/tai-chinh-quoc-te/adb-myanmar-mat-30-nam-de-duoi-
kip-thai-lan-20127218257324ca32.chn
52. Cựu đại sứ Chu Công Phùng: Myanmar quyết không thuộc về “giấc mơ
111
Trung Hoa”!, http://motthegioi.vn/quoc-te/cuu-dai-su-chu-cong-phung-
myanmar-quyet-khong-thuoc-ve-giac-mo-trung-hoa-2610.html
53. Văn Minh, Myanmar tăng vốn Nhật, dừng dự án Trung Quốc?
http://vietnamnet.vn/vn/kinh-te/180458/myanmar-tang-von-nhat--dung-
du-an-tq-.html
54. Thiện Đức Nguyễn Mạnh Hùng, Ngỡ ngàng nụ cười Myanmar (P.1),
http://phatgiao.org.vn/doi-song/201403/Ngo-ngang-nu-cuoi-Myanmar-
P-1-13766/
55. Những điều cần biết khi đến Myanmar,
http://vns.hnue.edu.vn/?page=service_detail&TID=354
56. Chu Khang, Nước Myanmar đổi mới,
http://www.tgvn.com.vn/Item/VN/BAICHU/2012/3/2C74B1AACFB56
2FD/
57. Quang Minh, Obama là Tổng thống Mỹ đầu tiên thăm Myanmar,
http://danviet.vn/the-gioi/obama-la-tong-thong-my-dau-tien-tham-
myanmar-41139.html
58. Hoàng Hường, Việt Nam học gì từ láng giềng Myanmar:Sự kiện 8888
và 'vết nhọ' quốc gia, http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/142617/su-
kien-8888-va--vet-nho--quoc-gia.html
59. Daniel Wynn, Thể chế dân chủ hình thành ở Miến Điện,
http://vietnam.ucanews.com/2013/08/13/th%E1%BB%83-
ch%E1%BA%BF-dan-ch%E1%BB%A7-hinh-thanh-%E1%BB%9F-
mi%E1%BA%BFn-di%E1%BB%87n/
60. Đặng Kiên Trung, “Thoát Trung”? – Hãy nhìn Myanmar!,
http://www.viet-
studies.info/kinhte/DKTrung_ThoatTrungMyanmar.htm
61. B.M. Tổng thống Myanmar không tái tranh cử, nhường cơ hội cho bà
Suu Kyi?, http://motthegioi.vn/quoc-te/tong-thong-myanmar-khong-tai-
112
tranh-cu-nhuong-co-hoi-cho-ba-suu-kyi-7743.html
62. Yun Sun, Mỹ Anh giới thiệu, Trung Quốc trước thực tế mới ở Myanmar,
http://nghiencuubiendong.vn/quan-h-quc-t/3901-trung-quoc-truoc-thuc-
te-moi-o-myanmar
63. Hoàng Duy Hùng, Từ Aung San Đến Suu Kyi: Niềm Hãnh Diện và Hy
Vọng Của Myanmar, http://www.vietlist.us/CD_Texas/baiviet4.shtml
64. Vũ Quang Việt, Vài nét về kinh tế & chính trị Myanmar,
http://www.diendan.org/the-gioi/vai-net-ve-kinh-te-chinh-tri-myanmar
65. Duy Chiến, Việt Nam có thực tâm muốn cải cách?,
http://m.vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/155225/viet-nam-co-thuc-tam-
muon-cai-cach-.html#
66. Trí Dũng lược dịch, Việt Nam: Bài học đắt giá cho Myanmar,
http://scp.vn/index.php/vi/news-activities-2/899-vi-t-nam-bai-h-c-d-t-
gia-cho-myanmar.html
67. Tin A, Bộ ngoại giao các năm 2011, 2012, 2013
68. TTXVN, Tin kinh tế tham khảo các năm 2011, 2012, 2013, 2014
113
69. TTXVN, Tin tham khảo thế giới các năm 2011, 2012, 2013, 2014.
CÁC PHỤ LỤC
Phụ lục 1: Một số hình ảnh về Myanmar và các cuộc gặp gỡ cấp cao
của lãnh đạo Myanmar với các nƣớc
Myanmar trong khu vực Đông Nam Á
(nguồn http://www.lonelyplanet.com/maps/asia/myanmar/)
114
Người dân Myanmar đi bỏ phiếu (nguồn AP)
Thống tướng Than Shwe (nguồn: http://m.vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/159093/ba-lanh-dao-
khien-nguoi-dan--thu-ghet---kinh-ne---ngo-ngang-.html)
Tổng thống đương nhiệm Myanmar - Thein Sein
(nguồn: http://noichinh.vn/tin-quoc-te/201402/myanmar-thanh-lap-uy-
115
ban-sua-doi-hien-phap-2008-293776/)
Bà Aung San Suu Kyi – lãnh đạo Đảng đối lập NLD (nguồn: http://vneconomy.vn/the-gioi/lanh-tu-doi-lap-myanmar-co-anh-
huong-nhat-thap-nien-qua-20130419040853766.htm)
Biểu tượng đau thương của sự kiện 8888
(nguồn: http://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/142617/su-kien-8888-va--
116
vet-nho--quoc-gia.html)
Lần đầu tiên bà Aung San Suu Kyi, lãnh tụ đối lập Miến Điện gặp Tổng
Thống Thein Sein tại Nay Pyi Taw
(Nguồn: http://www.cand.com.vn/vi-VN/quocte/2008/7/170732.cand)
Tổng thống Myanmar Thein Sein phát biểu khai mạc Hội nghị Cấp cao
ASEAN lần thứ 24, ngày 11/5/2014
(Nguồn: http://baodientu.chinhphu.vn/Tin-noi-bat/Khai-mac-Hoi-nghi-
117
Cap-cao-ASEAN-lan-thu-24/198983.vgp)
Thủ tướng Ấn Độ Manmohan Singh đón tiếp Tổng thống Myanmar Thein Sein tại New Delhi hồi tháng 10-2011 (nguồn http://tuyensinh.nld.com.vn/thoi-su-quoc-te/thu-tuong-an-do-tham- myanmar-20120527113637964.htm)
Sơ đồ đường ống dẫn dầu từ vịnh Bengal đến Côn Minh, Trung Quốc
Nguồn: http://biendong.vntime.vn/Tin-Bien-Dong/c9999640-39f5-44c6-
118
9d0f-63826b22c0e7/Mat-Myanmar-Trung-Quoc-mat-gi.html)
Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình hội kiến Tổng thống
Myanmar Thein Sein
(Nguồn:http://beta.anninhthudo.vn/binh-luan/trung-nhat-da-nhau-quyet-
liet-myanmar-huong-loi-500693.antd)
Thủ tướng Abe và Tổng thống Thein Sein trong cuộc hội đàm ngày 26/5/2013 (Nguồn http://dantri.com.vn/the-gioi/nhat-ban-cong-bo-xoa-khoan-no-
119
khong-lo-cho-myanmar-735277.htm)
Phái đoàn CHDCND Triều Tiên tại Myanmar
(Nguồn http://vietbao.vn/The-gioi/CHDCND-Trieu-Tien-va-Myanmar-
khoi-phuc-quan-he/45236026/159/)
Ngoại trưởng Nga Sergei Lavrov thăm Myanmar.
120
(Nguồn:http://vietnamese.ruvr.ru)
Thủ tướng Na Uy Stoltenberg và Tổng thống Myanmar Thein Sein tại Oslo
Nguồn: http://citinews.net/the-gioi/chan-troi-moi-cho-myanmar-hop-tac-
thuong-mai-voi-chau-au-7BMKWOA/)
Tổng thống Hoa Kỳ Barack Obama và Ngoại trưởng Hillary Clinton
đến thăm Myanmar
http://www.thanhnien.com.vn/pages/20121119/tong-thong-my-barack-
121
obama-tham-myanmar.aspx)
Tổng thống Hoa Kỳ Obama tiếp Tổng thống Myanmar Thein Sein tại Nhà Trắng (Nguồn: http://petrotimes.vn/news/vn/quoc-te/ho-so-su-kien/xung-quanh-
chuyen-tham-my-lich-su-cua-tong-thong-myanmar.html)
122
Tổng thống Myanmar Thein Sein nhận chiếc búa chủ tịch ASEAN
từ Quốc vương Brunei, Hassanal Bolkiah hôm 10/10/2013. Ảnh: Reuters
Người dân biểu tình đòi dừng xây dựng đập thủy điện Myitsone Nguồn http://www.warecod.org.vn/vn/thong-tin/tin-tuc-su-
kien/43/232/Myanmar-dinh-chi-xay-dung-dap-thuy-dien-Myitsone.aspx
Một ngôi đền thuộc triều đại Pyu được UNESCO công nhận
123
(Nguồn: AFP)
Du lịch tới Myanmar giờ đây dễ dàng hơn nhiều với du khách
(Nguồn http://dulich.vnexpress.net/tin-tuc/cong-dong/tu-van/viet-nam-
124
myanmar-mien-thi-thuc-cho-du-khach-2891960.html)
Phụ lục 2 Lộ trình dân chủ 7 bƣớc
Bước 1, Phục hồi triệu tập Đại hội quốc dân Đại hội (National
Conventrion);
Bước 2, Từng bước tiến hành những bước đi cần thiết cho việc xây dựng
một chế độ dân chủ và có kỷ cương;
Bước 3, Soạn thảo một Hiến pháp mới dựa trên những nguyên tắc căn
bản và chi tiết mà Đại hội quốc dân thông qua;
Bước 4, Tổ chức cuộc trưng cầu dân ý để thông qua Hiến pháp mới;
Bước 5, Tổ chức cuộc tổng tuyển cử tự do, dân chủ, công bằng để bầu ra
Quốc hội theo quy định của Hiến pháp mới;
Bước 6, Triệu tập họp Quốc hội theo quy định của Hiến pháp mới;
125
Bước 7, Xây dựng đất nước phát triển, hiện đại và dân chủ.
Phụ lục 3: Tổng hợp 10 sự kiện tiêu biểu đã xảy ra ở Myanmar
trong khoảng thời giàn từ 2010-2012
1. Tổng tuyển cử ngày 7/1/2010 bầu Quốc hội Myanmar.
Đầu năm 2010, sau khi đã hoàn thành 4 bước trong “Lộ trình dân chủ 7
bước” (công bố và thực hiện từ đầu năm 2003), chính phủ quân sự của Thống
tướng Than Shwe quyết định chuyển sang bước thứ 5: Tổ chức cuộc tổng
tuyển cử tự do, dân chủ, công bằng để bầu ra Quốc hội theo quy định của
Hiến pháp 2008. Đây là cuộc bầu cử được dư luận chờ đợi suốt 20 năm kể từ
cuộc bầu cử tháng 5/1990. Hơn 3.000 ứng viên từ 37 đảng chính trị khắp cả
nước đua nhau tranh cử 1.159 ghế Quốc hội. Đoàn ngoại giao tại Yangon
được mời đi chứng kiến các địa điểm bầu cử tại 14 Bang (State) và Vùng
(Division) của Myanmar. Cuộc bầu cử ngày 7/11/2010 diễn ra trong không
khí hòa bình, ổn định, dân chủ và tự do. Bà Aung Suu Kyi – lãnh tụ đảng Liên
minh Dân chủ quốc gia – NLD - đảng đối lập lớn nhất, được phép tham gia
bầu cử nhưng đã từ chối.
Ngày 17/11/2010, Ủy ban bầu cử Liên bang công bố kết quả bầu cử.
11/37 đảng trúng cử ở Thượng viện và Hạ viện, 25/37 đảng trúng cử ở Nghị
viện Bang, Vùng. Đảng Đoàn kết phát triển – USDP của chính phủ thắng cử
áp đảo tới 76%, còn lại 24% thuộc các đảng khác.
2. Ngày 31/1/2011, Quốc hội Myanmar (Thượng viện và Hạ viện) cùng
Nghị viện 14 Bang, Vùng trong cả nước họp phiên đầu tiên thống nhất quy
tắc, lề lối làm việc và bầu người đứng đầu Nghị viện các cấp.
Ông Thura Shwe Mann, (nguyên Đại tướng Tổng tham mưu trưởng các
lực lượng vũ trang Myanmar, nhân vật thứ 3 trong chính phủ quân sự) được
bầu làm Chủ tịch Hạ viện. Ông Khin Aung Myint (nguyên Bộ trưởng Văn hóa
chính phủ quân sự) được bầu làm Chủ tịch Thượng viên. Theo quy định của
Hiến pháp Myanmar, Chủ tịch Thượng viện sẽ làm Chủ tịch Quốc hội 2,5
năm đầu, Chủ tịch Hạ viện sẽ làm Chủ tịch Quốc hội, 2,5 năm tiếp theo trong
126
nhiệm kỳ Quốc hội 5 năm.
3. Ngày 4/2/2011, Quốc hội Myanmar bỏ phiếu bầu ông Thein Sein (do
Hạ viện giới thiệu) làm Tổng thống Cộng hòa Liên bang Myanmar. Ông Tin
Aung Myint Oo (do các nghị sĩ quân đội giới thiệu) làm Phó tổng thống; ông
Sai Mauk Kham (do Thượng viện giới thiệu) làm Phó tổng thống. Tiếp đó,
Quốc hội bỏ phiếu thông qua kiến nghị của Tổng thống Thein Sein về việc
thành lập Chính phủ dân sự mới gồm 34 Bộ (tăng 2 Bộ so với Chính phủ quân
sự cũ) và phê chuẩn danh sách 30 Bộ trưởng mới (2 Bộ trưởng kiêm nhiệm 2
Bộ), trong đó có 5 Bộ trường là dân sự. Cùng ngày, Nghị viện 14 Bang, Vùng
cũng bỏ phiếu thủ hiến và phê chuẩn bộ máy nhân sự các cấp địa phương.
4. Ngày 30/3/2011, Thống tướng Than Shwe chính thức tuyên bố giải tán
Hội đồng hòa bình và Phát triển quốc gia các cấp – SPDC (tức chính phủ
quân sự). Đồng thời, chính thức chuyển giao quyền quản lý đất nước cho
chính phủ dân sự mới. Ngày 31/3/2011, Tống thống Thein Sein cùng 30 Bộ
trưởng và 14 Thủ hiến các Bang, Vùng thực hiện Lễ tuyên thệ nhậm chức.
Tổng thống Thein Sein tuyên bố tư tưởng và phương châm của chính phủ mới
là “xây dựng Chính phủ hành chính làm việc hiểu quả và trong sách”. Đến
đây, “Lộ trình dân chủ 7 bước” của chính phủ Myanmar hoàn thành bước thứ
6 chuyển sang bước thứ 7 – bước cuối cùng: xây dựng đất nước phát triển,
hiện đại và dân chủ.
5. Ngày 16/5/2011, Tổng thống Thein Sein ký lệnh giảm án và đại ân xá
cho 14.758 tù nhân trong đó có hơn 200 tù chính trị. Tiếp đó, tháng 12/2011,
chính phủ Myanmar đã thả tự do cho hầu hết tù chính trị trong đó có cựu Thủ
tướng Khin Nyunt (bị bắt giam năm 2004) và các lãnh tụ sinh viên bị bắt
trong cuộc biểu tình lớn chống chính phủ ngày 8/8/1988 (sự kiện 8888).
Động thái này của chính phủ Myanmar không chỉ được nhân dân cả nước
hoanh nghênh mà còn được Liên hiệp quốc, Hoa Kỳ, EU hoan nghênh khích lệ.
6. Ngày 12/8/2011, Bộ trưởng Tuyên truyền và Văn hóa thay mặt chính
127
phủ Myanmar lần đầu tiên họp báo tại Thủ đô Nay Pyi Taw tuyên bố chính
sách mới của chính phủ mong muốn ngừng bắn, đàm phán hòa bình với các
nhóm sắc tộc vũ trang ly khai trong cả nước. Đến cuối năm 2011, chính phủ
Myanmar đã ký Thỏa thuận ngừng bắn với hầu hết các lực lượng vũ trang ly
khai đồn trú ở vùng biên giới Trung Quốc và Thái Lan.
7. Ngày 19/8/2011, Tổng thống Thein Sein hội đàm với bà Aung San Suu
Kyi - Lãnh tụ đảng NLD, hai bên đạt được thỏa thuận gác bỏ bất đồng, cùng
hợp tác vì lợi ích của quốc gia và nhân dân. Tiếp đó, ngày 4/11/2011, Tổng
thống Thein Sein ký sắc lệnh “Sửa đổi Luật đăng ký đảng phái”. Ngày
25/11/2011, đảng NLD đăng ký và được khôi phục vị trí hợp pháp.
Dư luận Myanmar và quốc tế đánh giá rất cao cuộc gặp gỡ lịch sử ngày
19/8/2011 giữa ông Thein Sein và bà Aung San Suu Kyi. Báo chí Myanmar
hy vọng 2 nhân vật này sẽ mang đến một thời kỳ hợp dân tộc cho Myanmar.
8. Ngày 30/9/2011, căn cứ theo đề nghị của Quốc hội và nguyện vọng
của cử tri cả nước, Tổng thống Thein Sein tuyên bố ngừng xây dựng dự án
thủy điện khổng lồ Myitsone trên sông Irrawaddy – bang Kachin trị giá 3,6 tỉ
USD do Trung Quốc đầu tư để bảo vệ môi trường sinh thái và thượng nguồn
dòng sông thiêng Irrawaddy – được người dân Myanmar ví như sông Hằng
của Ấn Độ.
Đây là lần đầu tiên trong hơn 20 năm qua Myanmar công khai nói
“không” với Trung Quốc, gây tiếng vang rất lớn trong và ngoài nước. Động
thái này của chính phủ Myanmar không chỉ đạt được các Tổ chức bảo vệ môi
trường quốc tế hoan nghênh mà còn được chính phủ Mỹ và nhiều nước
Phương Tây ghi nhận và khích lệ.
9. Ngày 17/11/2011, Tổng thống Thein Sein tham dự Hội nghị nguyên thủ
ASEAN lần thứ 19 tại Bali- Indonesia. Nguyên thủ 10 nước ASEAN nhất trí trao
nhiệm vụ vinh dự cho Myanmar làm Chủ tịch luân phiên ASEAN năm 2014.
Kể từ khi Myanmar gia nhập hội tổ chức ASEAN (tháng 7/1997), đây là
128
lần đầu tiên Myanmar được tín nhiệm nhận trọng trách vinh dự này. Liên hiệp
quốc, Hoa Kỳ, EU đều hoan nghênh quyết định của ASEAN.
10. Từ 30/11-2/12/2012, Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton thăm
chính thức Myanmar. Đây là “chuyến thăm lịch sử” sau 55 năm đánh dấu
quan hệ Myanmar – Hoa Kỳ đã chuyển từ giai đoạn đối đầu sang đối thoại,
cải thiện và tiến tới bình thường hóa.
Ngày 1/12/2012, cùng ngày Tổng thống Thein Sein tiếp Ngoại trưởng
Hilary Clinton, Quốc hội Myanmar thông qua “Luật tụ tập và biểu tình hòa
bình”, mở đầu cho thời kỳ dân chủ hóa ở Myanmar.
Tiếp theo chuyến thăm của Ngoại trưởng Mỹ, hàng loạt Ngoại trưởng
phương Tây như Anh, Pháp, Đức, Nauy, Australia, Nhật Bản, New Zealand…
đến thăm và viện trợ tài chính cho Myanmar. Kết quả cụ thể là: Hoa Kỳ quyết
định trong năm 2012 sẽ nâng quan hệ ngoại giao với Myanmar từ cấp đại diện
lên cấp Đại sứ; EU quyết định từ tháng 4/2012 chính thức mở Văn phòng đại
diện tại Myanmar. Cả Hoa Kỳ và EU đều bật đèn xanh cho IMF cử các
chuyên gia đến Myanmar khảo sát, hội thảo, hỗ trợ Myanmar cải cách, nâng
129
cao năng lực hoạt động của ngành tài chính, tiền tệ Myanmar.
Phụ lục 4: Thống kê đầu của các nƣớc/lãnh thổ vào Myanmar
(tính đến 31-1-2011)
STT Nƣớc/lãnh thổ Số dự án Tỷ lệ % Tổng vốn đầu tƣ (triệu USD)
Indonesia
32 61 36 45 51 74 36 2 15 12 5 22 5 2 2 14 2 9.603,168 9.568,093 5.907,918 2.904,106 2.659,954 1.778,543 898,347 469,000 243,565 241,497 238,835 204,762 189, 000 146,667 94,000 82,080 72,500 27,4 26,58 16,63 8,18 7,49 5,01 2,52 1,32 0,69 0,68 0,67 0,58 0,53 0,41 0,26 0,23 0,20
tiểu vương quốc 18 1 41,000 0,12 1 Trung Quốc 2 Thái Lan 3 Hồng Kông 4 Hàn Quốc 5 Anh 6 Singapore 7 Malaysia 8 Pháp 9 Hoa Kỳ 10 11 Hà Lan 12 Nhật Bản 13 Ấn Độ 14 Philippines 15 Nga 16 Australia 17 Áo Các Arập thống nhất
130
19 Canada 20 Môrixơ 21 Panama 22 Việt Nam 23 Đức 24 Đan Mạch 25 Síp 26 Ma Cao 27 Thụy Sĩ 28 Bangladesh 29 Ixaren 30 Brunei 31 Sri Lanca 14 2 1 2 2 1 1 2 1 2 1 1 1 448 39,781 30,575 29,101 23,649 17,500 13,370 5,250 4,400 3,382 2,957 2,400 2,040 1,000 35.518,440 0,11 0,09 0,08 0,07 0,05 0,04 0,01 0,01 0,01 0,01 0,001 0,01 0,00 100,00 Tổng cộng
Phụ lục 5: Các lĩnh vực đầu tƣ nƣớc ngoài đã đƣợc cấp phép
(tính đến 31-1-2011)
Doanh nghiệp đƣợc cấp phép
ST Số tiền đã Lĩnh vực Số dự Tỷ T duyệt án lệ% (triệu USD)
14.529,742 40,91 4 1 Điện
13.815,375 38,90 104 2 Dầu khí
62 2.395,386 6,74 3 Quặng mỏ
157 1.668,126 4,70 4 Chế tạo
45 1.064,811 3,00 5 Khách sạn, du lịch
19 1.056,453 2,97 6 Bất động sản
25 324,358 0,91 7 Chăn nuôi Thủy sản
16 313,272 0,88 8 Giao thông và Thông tin
3 193, 113 0,54 9 Hạ tầng cơ sở
5 96,351 0,27 10 Nông nghiệp
2 37,767 0,11 11 Xây dựng
6 23,686 0,07 12 Các dịch vụ khác
Tổng cộng 448 35.518,440 100,00
131
C Van. 0973 069 168