ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI<br />
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN<br />
----------o0o----------<br />
<br />
ĐỖ THỊ HẠNH<br />
<br />
TƢ TƢỞNG NHÂN VĂN TRONG THƠ<br />
HỒ XUÂN HƢƠNG<br />
<br />
LUẬN VĂN THẠC SỸ TRIẾT HỌC<br />
<br />
Hà Nội - 2008<br />
1<br />
<br />
ĐẠI HỌC QUỐC GIA HÀ NỘI<br />
TRƯỜNG ĐẠI HỌC KHOA HỌC XÃ HỘI VÀ NHÂN VĂN<br />
----------o0o----------<br />
<br />
ĐỖ THỊ HẠNH<br />
<br />
TƢ TƢỞNG NHÂN VĂN TRONG THƠ<br />
HỒ XUÂN HƢƠNG<br />
CHUYÊN NGÀNH: TRIẾT HỌC<br />
MÃ SỐ: 60.22.80<br />
<br />
LUẬN VĂN THẠC SỸ TRIẾT HỌC<br />
<br />
NGƯỜI HƯỚNG DẪN KHOA HỌC:<br />
PGS. TS. ĐỖ THỊ HOÀ HỚI<br />
<br />
Hà Nội - 2008<br />
2<br />
<br />
LỜI CAM ĐOAN<br />
Tôi xin cam đoan đây là kết quả nghiên cứu của riêng tôi. Nội dung và<br />
các trích dẫn trong luận văn là hoàn toàn trung thực và có xuất xứ rõ ràng.<br />
Tác giả luận văn:<br />
<br />
ĐỖ THỊ HẠNH<br />
<br />
3<br />
<br />
MỤC LỤC<br />
Trang<br />
Mở đầu………………………………………………………………………..3<br />
Nội dung<br />
Chƣơng 1. Những tiền đề cho sự hình thành<br />
tƣ tƣởng nhân văn ở thơ Hồ Xuân Hƣơng……………………………….16<br />
1.1. Điều kiện kinh tế - chính trị - xã hội<br />
Việt Nam nửa cuối thế kỷ XVIII, nửa đầu thế kỷ XIX……………………...16<br />
1.2. Tiền đề văn hoá – tư tưởng…………………………………...23<br />
Chƣơng 2. Tƣ tƣởng nhân văn trong thơ Hồ Xuân Hƣơng<br />
và ý nghĩa của nó đối với hiện nay………………………………………...36<br />
2.1. Một số vấn đề về khái niệm “chủ nghĩa”,<br />
“chủ nghĩa nhân văn”, “tư tưởng nhân văn”…………………………………36<br />
2.2. Tư tưởng nhân văn trong thơ<br />
Hồ Xuân Hương và ý nghĩa của nó đối với hiện nay………………………..43<br />
2.2.1. Những nội dung độc đáo, đặc sắc của<br />
tư tưởng nhân văn trong thơ Hồ Xuân Hương……………………………....43<br />
2.2.2. Ý nghĩa của tư tưởng nhân văn trong thơ<br />
Hồ Xuân Hương đối với hiện nay…………………………………………....68<br />
Kết luận……………………………………………………………………..73<br />
Danh mục tài liệu tham khảo ……………………………………………..75<br />
<br />
4<br />
<br />
MỞ ĐẦU<br />
1. LÝ DO CHỌN ĐỀ TÀI<br />
Tinh thần nhân văn đã trở thành nét truyền thống quý báu của dân tộc<br />
Việt Nam. Ngay từ xưa, trong ca dao dân ca của người Việt đã có những câu<br />
thể hiện rõ nét tinh thần nhân văn ấy như: “Bầu ơi thương lấy bí cùng/ Tuy<br />
rằng khác giống nhưng chung một giàn”, hay “Thương người như thể thương<br />
thân”… Dòng chảy tinh thần nhân văn ấy tiềm tàng nhưng mãnh liệt xuyên<br />
suốt tiến trình phát triển của lịch sử tư tưởng Việt Nam, nhưng phải đến tận<br />
cuối thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX nó mới thực sự phát triển mạnh và trở<br />
thành một trào lưu tư tưởng mang tính bộc phát.<br />
Chúng ta đều biết, cuối thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX là thời kỳ đánh<br />
dấu sự mục ruỗng và suy tàn của chế độ phong kiến Việt Nam. Song trong<br />
chính bối cảnh xã hội rối ren, con người bị đè nén đến cùng cực như vậy thì<br />
những tiếng nói phản kháng chống lại sự hà khắc của chế độ phong kiến, đòi<br />
hỏi quyền sống, bảo vệ những giá trị của con người càng được đề cao. Những<br />
nguyên tắc, lễ nghi phong kiến xơ cứng không còn đủ sức để trói buộc con<br />
người, mà ngược lại người ta luôn mong ước được giải phóng ra khỏi những<br />
nghi lễ ràng buộc ấy, ước mơ được tự do, được hưởng những hạnh phúc trần<br />
tục đời thường mà vì những lý do khuôn mẫu giáo điều người ta vẫn khinh rẻ<br />
và chối bỏ chúng. Các nhà Nho tiêu biểu như Lê Hữu Trác, Nguyễn Du,<br />
Nguyễn Huy Tự, Nguyễn Gia Thiều, Nguyễn Công Trứ, Cao Bá Quát…<br />
chính là các nhà tư tưởng tiêu biểu của thời đại đã nói lên tiếng nói chung,<br />
khát vọng chung của quảng đại quần chúng. Đặc biệt, trong dòng chảy tư<br />
tưởng nhân văn chung của thời kỳ này, sẽ thực sự là một thiếu sót rất lớn nếu<br />
chúng ta không nhắc đến sự xuất hiện của “hiện tượng Hồ Xuân Hương” như<br />
là một nguồn năng lượng tiếp sức làm phong phú cho lịch sử tư tưởng Việt<br />
Nam.<br />
Sự xuất hiện của hiện tượng Hồ Xuân Hương đánh dấu một bước ngoặt<br />
trong sự thể hiện tư tưởng nhân văn Việt Nam là một sự đột phá trong quan<br />
5<br />
<br />