Table of Contents<br />
CHƯƠNG 62: BÍ ẨN LINH HỒN CHUYỂN THẾ<br />
Tẩy huyết<br />
Thiên táng<br />
Liên minh<br />
Thực lực của Merkin<br />
Lần đầu thân mật<br />
CHƯƠNG 63: ĐỐI ĐẦU THAO THÚ SƯ<br />
Mỗi người một ngả<br />
Chạy trên lằn ranh sinh tử<br />
Suy nghĩ của Quách Nhật Niệm Thanh<br />
Tốt cho đa số<br />
Hoạn nạn có nhau<br />
CHƯƠNG 64: ]M MƯU V[ TÌNH YÊU<br />
Thoát khỏi lao ngục<br />
Trương Lập gửi mẹ<br />
Số mệnh của pháp sư Tháp Tây<br />
Gặp lại nhé, Trương Lập<br />
Cái chết của Quách Nhật Niệm Thanh<br />
CHƯƠNG 65: CUỘC CHIẾN GIỮA NGƯỜI VÀ SÓI<br />
Sứ giả của sói<br />
Tầng bình đài thứ ba<br />
Những ký ức quan trọng<br />
Lần thứ hai tiếp xúc với Merkin<br />
Đại chiến giữa người và sói<br />
Cái chết của Ba Tang<br />
CHƯƠNG 66: BA TANG HY SINH<br />
Chia làm ba đường<br />
<br />
Phụ nữ và ma quỷ<br />
Kỹ thuật dùng súng cận chiến<br />
Lần theo dấu vết<br />
Sĩ quan huấn luyện bộ đội đặc chủng quyết đấu<br />
Cấp cứu<br />
CHƯƠNG 67: GẶP LẠI BA ANH EM SÓI XÁM<br />
Nụ hôn biệt ly<br />
Lính đánh thuê<br />
Tuyệt lộ<br />
Phùng sinh<br />
Sống chung với sói (1)<br />
Sống chung với sói (2)<br />
CHƯƠNG 68: NGHÌN SÓI CÙNG TRU<br />
Sống chung với sói (3)<br />
Săn hươu<br />
Sói tru<br />
Vũ khí<br />
Dấu sói<br />
Tiếng sói<br />
CHƯƠNG 69: LỐI RA<br />
Gọi sói<br />
\c đấu<br />
Vĩnh biệt, Nhạc Dương!<br />
Về nhà<br />
Cái chết của Sói Cả<br />
Chia sẻ ebook : http://downloadsach.com/<br />
Follow us on Facebook : https://www.facebook.com/caphebuoitoi<br />
<br />
CHƯƠNG 62: BÍ ẨN LINH HỒN CHUYỂN THẾ<br />
Khi Đại Địch ô Thứ Kiệt mở gói công cụ ấy ra, hai mắt pháp sư Tháp Tây sáng bừng lên.<br />
Ông cẩn thận đưa tay vuốt nhẹ lên từng món một, hạ giọng thì thầm: “Hơn một nghìn năm<br />
rồi, vậy mà vẫn còn giữ được hoàn hảo thế này. Đây là một bộ Đại diễn man khí, tổng cộng<br />
có ba trăm mười ba món, giờ đây trên thế gian chỉ sợ không còn bộ dụng cụ nào hoàn chỉnh<br />
được như vậy nữa đâu. Tốt quá, bệnh của công chúa có thể chữa khỏi rồi!”<br />
<br />
Tẩy huyết<br />
“Đội trưởng Hồ Dương!”<br />
“Choang” một tiếng, bình bảo quản máu dự trữ trên tay Trương Lập rơi xuống đất. “Đội<br />
trưởng Hồ Dương!” Vừa khóc, anh vừa bổ nhào đến. Trương Lập không dám tin, người đàn<br />
ông râu rậm thô lỗ mà hào sảng ấy, con người cứng rắn tưởng như được rèn từ sắt thép,<br />
con người đã bao lần kéo họ về từ lằn ranh của cái chết ấy, con người mà đến cả núi tuyết<br />
cũng không đè nổi, giờ đây lại lặng lẽ ra đi như thế.<br />
Lúc này, Tước Mẫu vương mới hớt hơ hớt hải chạy đến, vừa ngó nghiêng đánh giá bọn<br />
Trác Mộc Cường Ba, vừa cất tiếng hỏi: “Nghe nói đã mời được Qua Ba Đại Địch ô đến rồi? Vị<br />
nào là Qua Ba Đại Địch ô vậy?” \nh mắt ông ta đảo một vòng, lập tức khóa chặt trên người<br />
pháp sư Tháp Tây trong bộ y phục đen tuyền.<br />
Trác Mộc Cường Ba vươn tay nhấc Tước Mẫu vương lên trước ngực mình, chỉ vào di thể<br />
của đội trưởng Hồ Dương gằn giọng quát: “Đây là minh ước thần thánh của các người đó<br />
hả? Chuyện này là như thế nào? Rốt cuộc là như thế nào đây hả?”<br />
Tước Mẫu vương bấy giờ mới phát hiện trên mặt đất có một người đã nằm xuống, ông ta<br />
há hốc miệng hồi lâu, không thốt lên được tiếng nào. Đám hộ vệ xung quanh thấy đại vương<br />
bị bắt giữ, liền nhao nhao rút khí giới ra, nhưng gặp phải ánh mắt lạnh lùng của Ba Tang,<br />
đồng thời lại thấy bọn Lữ Cánh Nam, Nhạc Dương đều cầm vũ khí trên tay, bọn chúng cũng<br />
không dám vọng động, chỉ đứng tại chỗ quát tháo ầm ĩ:<br />
“Mau thả đại vương ra!”<br />
“To gan!”<br />
“Vô lễ!”<br />
“Mau thả người!”<br />
Trác Mộc Cường Ba cố gắng ghìm ngọn lửa giận đang hừng hực bốc cao trong lòng, nhưng<br />
bắp thịt trên hai cánh tay lại không chịu sự khống chế của gã, cứ run lên bần bật. Tước Mẫu<br />
vương bị gã nhấc bổng khỏi mặt đất, thân thể cũng bắt đầu run rẩy theo đôi cánh tay ấy, tới<br />
khi được Trác Mộc Cường Ba thả xuống đất, hai chân vẫn còn hơi run run. Chỉ nghe Tước<br />
Mẫu vương lập cập nói: “Yên tĩnh! Tất cả yên tĩnh cho ta! Bản vương không sao!”<br />
Ông ta nhìn thi thể của đội trưởng Hồ Dương, cũng không biết phải nói sao cho phải, một<br />
hồi lâu sau mới cất tiếng: “Ta không biết chuyện này, là do Quách Nhật Niệm Thanh làm, tất<br />
cả đều do Quách Nhật Niệm Thanh làm cả.” Kế đó, Tước Mẫu vương lại quát lớn: “Quách<br />
Nhật Niệm Thanh đâu rồi? Mau gọi hắn đến gặp ta!”<br />
“Khởi bẩm đại vương, Quách Nhật Niệm Thanh đại nhân vừa rời khỏi Tước Mẫu, không<br />
biết đã đi đâu.” Một tên hộ vệ lập tức hồi báo.<br />
<br />