MƯA! ANH SAI RỒI
lượt xem 6
download
- Hoàng mày tỉnh lại đi! - Anh Hoàng em biết anh sẽ không sao mà, anh hãy mở mắt ra nhìn em đi huhuhuhuhu ****** Như một định mệnh sắp đặt sẵn tôi và em vô tình quen biết nhau trong một hoàn cảnh có thể nói là không thể nào may mắn hơn. Hôm ấy, do tôi đã đi trễ đến lần thứ n nên sau giờ về tôi bị thầy giám thị bắt lại phạt quét sân vô thời hạn. Chán nản, buồn bả tôi vơ chổi quét cho có lệ thì bỗng tiếng của cô tổng phụ...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: MƯA! ANH SAI RỒI
- MƯA! ANH SAI RỒI - Hoàng mày tỉnh lại đi! - Anh Hoàng em biết anh sẽ không sao mà, anh hãy mở mắt ra nhìn em đi huhuhuhuhu ****** Như một định mệnh sắp đặt sẵn tôi và em vô tình quen biết nhau trong một hoàn cảnh có thể nói là không thể nào may mắn hơn. Hôm ấy, do tôi đã đi trễ đến lần thứ n nên sau giờ về tôi bị thầy giám thị bắt lại phạt quét sân vô thời hạn. Chán nản, buồn bả tôi vơ chổi quét cho có lệ thì bỗng tiếng của cô tổng phụ trách vang lên - Em kia, lại đây cô nhờ cái Nghe cô giám thị kêu tôi liền xách chổi đi lại để xem có chuyện gì - Cô kêu em hả?_ tôi hỏi lại cho chắc - Ừ đúng rồi, em đem mấy cái bàn lên phòng hội trường giúp cô nha Lia qua một lượt tôi mém xịt máu mũi, khi trước mặt có tới mười mấy cái bàn và mười mấy cái ghế mà cái nào cái nấy cũng bự chình ình và chẵng hiểu cô tổng phụ trách có căm thù, oán hận gì tôi không mà lại bắt một mình tôi đem hết đống bàn ghế này lên phòng hội trường nằm ở tầng 3 của trường, chắc đem xong có nước tôi phải nhập viện quá - Nhưng em đang bị thầy giám thị phạt mà cô_ tôi liền đánh nước lùi Quả thật ông trời muốn chơi tôi khi chỉ vừa mới dứt lời thì thầy giám thị đã xuất hiện - Tôi thấy được đó, hay em giúp cô đem bàn ghế lên phòng hội trường đi tôi sẽ không phạt em nữa_ thầy giám thị gật gù đồng ý - Hả, nhưng…_ tôi đớ họng - Nhưng nhị gì, vậy em muốn quét sân vô thời hạn đúng không_ thầy giám thị làm mặt nghiêm nghị - Dạ, không để em đem_ tôi đành chấp nhận Nhìn lại đống bàn ghế lần nữa tôi thở dài ngao ngán rồi cũng quyết định rinh một cái bàn lên, gồng hết sức bình sinh của mình tôi lôi cái bàn từ dưới đất lết lên tầng ba rồi đẩy từ
- từ vô phòng hội trường. Tí nữa là rớt mắt ra ngoài khi đứng trước mặt tôi là một con nhỏ à không là một cô bé tóc dài mặc áo màu trắng (thằng tác giả tả ma hả trời @@!) đang hướng dẫn cho một thằng khác chổ để bàn ghế - Hoa có chủ rồi đó mày mà đụng vô thì đừng trách tao Thấy tôi đứng như trời tròng, cái thằng được cô bé chỉ chổ sắp xếp bàn ghế lúc nãy quay lại buông lời hâm dọa. Tôi thì trong trường từ xưa đến giờ là chả ngán thằng nào và đặc biệt lại càng không ngán thằng này vì tôi đã nhận ra nó là ai. Nó chính là thằng Khôi học lớp 12A5, ở trường nó cũng có chút tiếng tâm vì có thằng anh thuộc dạng hổ báo, còn riêng nó thì phải cần đến 10 cái mạng mới ăn nổi tôi - Bạn kia, bạn bị gì thế sao không đem bàn vô_ tiếng cô bé gọi tôi - À à vô liền_ tôi thoáng rùng mình rồi cũng đem bàn vô Càng lại gần tôi càng thấy cô bé ấy đẹp lạ thường, khuôn mặt điềm đạm dễ thương cộng với thân hình cân đối và làn da trắng mịn càng tô sắc lên vẻ đẹp của cô bé ấy, có điều là cô bé xỏa tóc dài chỉ cột một chùm trên giữa đầu để tóc nằm xuống nhìn ngộ ngộ sao ấy - Bạn để bàn ngay kia đi_ vừa nói cô bé vứa chỉ vào một góc cuối hội trường Và kể từ đó không biết có uống nhầm thuốc hay không mà hăng lên thấy rõ, tôi rinh một lúc tới hai cái bàn với tốc độ nhanh nhất có thể và không còn gề rà làm qua loa giống nãy nữa. Thấy tôi hăng hái làm việc thằng Khôi cũng không vừa nó quyết tranh đua với tôi, vì cả hai thằng hăng hái làm việc nên chuyện hoành thành xong sớm công việc là chuyện thường tình - Xong_ tiếng cô bé ấy vui mừng kêu lên Nhưng mà cô bé ấy đâu biết rằng trong khi cô bé vui mừng là lúc tôi với thằng Khôi đang thay nhau thở hì hục vì cả hai thằng tự nãy giờ có thằng nào nghĩ mệt đâu - Cô cảm ơn các em nhiều lắm nếu không có các em chắc cô không biết phải làm sao_ cô tổng phụ trách vui mừng khi thấy mọi việc đã xong Sau những giờ lao động không công còn gì mừng hơn là được đi về, tôi vui vẻ chạy một mạch xuống đất lấy xe đi về nhưng oái oăm thay trời lại đỗ cơn mưa lúc này mới đau. Nén lại vài phút tôi mới chợt nhớ ra là có đem theo áo mưa nên chẵng ngại ngùng gì nữa tôi chạy vào bãi gữi lấy xe rồi mặc áo mưa, đạp ra cổng trường thì thấy thằng Khôi mới
- vừa được ông anh nó chở về, định chạy tiếp thì có tiếng ai đó gọi lại - Bạn ơi Theo quán tính tôi quay đầu lại, khá bất ngờ vì người kêu tôi chính là cô bé ở trên hội trường lúc nãy. Nhìn cô bé lúc nãy ướt nhem đang đứng nép vào phòng bảo vệ để tránh mưa, đôi vai rung lên vì lạnh, nhìn khá tội - Có chuyện gì vậy bạn_ tôi đạp xe lại cô bé ấy - Bạn bạn có thể cho mình đi nhờ được không_ giọng cô bé nhỏ dần nhìn thấy thương làm sao - Ừ bạn lên đi, mà nhà bạn ở đâu để mình chở bạn về_ tôi mỉm cười với cô bé - Cảm ơn bạn, bạn cứ chạy đi để mình chỉ đường cho_ cô bé bẻn lẽn leo lên xe Suốt dọc đường đi, tôi khá khó chịu vì không biết cách nào để bắt chuyện với cô bé ấy mặc dù cơ hội làm quen ở ngay trước mắt mà tôi không thể nắm bắt. Cũng may là cảm giác khó chịu đó không tồn tại lâu vì tôi phải cực lực tránh những giọt nước mưa cứ bay vào mắt khiến tôi không thể nào nhìn rõ đường đi và phải cố gắng dữ lắm mới có thể đạp xe về đến nhà *********************** - Tôi hết nói nổi em rồi mới hôm qua bị phạt mà hôm nay lại tiếp diễn nữa, bây giờ em muốn gì đây_ thầy giám thị giận dữ quát - Hay là thầy phạt em quét sân trường giống hôm qua đi_ tôi cuối đầu nói Sau một đêm trằn trọc không ngủ được vì cứ mỗi khi nhắm mắt hình ảnh của cô bé trên hội trường ấy cứ hiện lên trong đầu khiến tôi không tài nào chộp mắt và sau một đêm thức trắng tôi đã quyết định lập ra kế hoạch để chinh phục trái tim nàng - Vậy giờ ra về em ở lại làm vệ sinh sân trường đi, mà tôi cũng cảnh báo trước nếu mai em còn đi trễ thì tôi buộc phải mới phụ huynh em lên để viết cam kết_ thầy giám thị lắc đầu nói - Dạ em cảm ơn thầy nhiều, em hứa sẽ không có lần sao đâu_ tôi cười te tét - Hứa với chã hứa, thôi lên lớp đi_ nói rồi thầy giám thị quay lưng đi về phía văn phòng Thầm cười mỉm chi vì bước một trong kế hoạch chinh phục trái tim nàng đã thành công
- mĩ mãn Đến giờ ra về, trong khi những đứa khác tranh thủ đi về thì tôi lại vui vẻ xách chổi ra sân quét, vừa quét vừa hát trong có vẻ rất có tương lai với công việc này - Bạn bị sao vậy_ tiếng con gái vang lên Ngước đầu lên, tôi mừng khôn siết vì cô bé ngày hôm qua đang đứng trước mặt ân cần hỏi thăm tôi - Tại đi trễ nên bị thầy giám thị phạt_ tôi chép miệng rầu rỉ nói - Vậy bạn muốn về không để mình xin thầy dùm bạn cho Nói rồi cô bé định chạy đi nhưng đã được tay tôi níu lại - Bạn đừng kêu thầy giám thị với lại công việc của mình cũng sắp xong rồi. Ủa? mà sao giờ này bạn vẫn còn ở đây_ tôi biết tổng là cô bé ấy sẽ ở lại nhưng vẫn giả vờ như không biết - Mình được giao công việc kiểm sổ đầu bài trên phòng giám thị nên mình về hơi trễ_ nàng nhẹ nhàng đáp - Ừm mà bạn nè…………. Bạn đi bằng gì về vậy?_ tôi lắp ba lắp bắp hỏi nàng vì từ trước đến giờ có biết cua giá là gì đâu - Mình đi bộ_ nàng thoáng đỏ mặt - Hay để mình chở bạn về nha_ tôi vừa nói vừa rãi đầu liên tục - Vậy có phiền bạn không_ nhìn nàng có vẻ chấp nhận - Không đâu, bạn đợi mình chút để mình quét xong rồi mình đưa bạn về_ tôi hớn hỡ vì mọi chuyện đều diễn ra đúng như kế hoạch Thế là không chừng chừ gì, tôi quét bằng tất cả sức lực mình nên chỉ trong giây lát sân trường đã sạch sẽ không còn một miếng rác còn cô bé ấy thì ngồi trên ghế đá nhìn tôi cười tinh nghịch, quét xong tôi tranh thủ trình diện thầy giám thị rồi đưa cô bé ấy về Những bước đầu trong kế hoạch đều thực hiện khá hoàn chỉnh giờ tới phần qua trọng nhất trong kế hoạch là phải biết mọi thông tin chi tiết của cô bé ấy thì mới có thể tỏ tình được - Bạn nè_ tôi run lẫy bẫy hỏi cô bé ấy - Sao bạn?_ nàng ngơ ngác hỏi - Bạn tên gì vậy_ tôi quả thật quá ngốc khi lại bắt vô vấn đề chính sớm đến vậy, chắc
- chắn nàng sẽ rất khó chịu vì biết tôi muốn tán tỉnh nàng Trái ngược lại với suy nghĩ của tôi nàng chỉ mỉm cười đáp - Mình tên Hân lớp 12A1 rất vui được quen biết bạn, còn bạn?_ nàng nhau nhẩu hỏi tôi - Ừ mình tên Thanh Hoàng lớp 12A7_ tôi mừng khi biết tên nàng Theo tôi được biết thì trong lớp 12A1 có tới hai người tên Hân lận một là Gia Hân còn hai là Bảo Hân, nghe tụi trong trường đồn rằng là cả hai người tên Hân người nào cũng đẹp như người nào, riêng chỉ có Gia Hân là có má lún đồng tiền nên được tụi con trai trong trường tôn lên làm hot girl của trường và có một điều đặc biệt hơn nữa là tuy đã học ba năm trong ngôi trường nhưng tôi vẫn không biết hình dáng mặt mũi của cả hai người đó ra sau nên bấy giờ mới sinh ra một chuyện dỡ khóc dỡ cười Sau khi được cô bé ấy giới thiệu tên Hân tôi liền quay xuống tìm coi cô bé ấy có má lún đồng tiền không vì quả thật nếu như cô bé ấy là Bảo Hân thì tôi còn có hi vọng tỏ tình còn nếu như là Gia Hân thì tôi xin bó tay vì một thằng cù lần như tôi thì làm sao xứng đáng với một hot girl của trường được. Và rất may mắn là cô bé tên Hân ấy không có má lún đồng tiền nên tôi phán ngay cô bé ấy chính là Bảo Hân - Bạn học chung lớp với Gia Hân chắc bạn cũng có chơi chung với bạn ấy phải không?_ tôi thực hiện kế hoạch dương đông kích tây của mình - Sao bạn lại hỏi vậy?_ nàng thắc mắc hỏi tôi - Thì mình nghe nói bạn ấy là hot girl của trường nên chắc rất khó làm quen và kết bạn giống như bạn_ tôi hã hê vì nịnh được nàng - Bạn nghĩ bạn ấy như vậy thật à?_ nàng nheo mắt hỏi tôi khiến tôi cứng họng - Quả thật thì mình cũng không biết nữa, theo mình nghĩ thì những người được xưng là hot girl thì rất khó gần_ tôi chép miệng nói ra suy nghĩ lòng mình - Nhưng cũng tùy người để bạn ấy kết bạn chứ chẵng hạn như bạn nè_ nàng nheo mắt đầy tinh nghịch - Bạn cứ giỡn hoài, được kết bạn với bạn là mình mừng lắm rồi, mình hông dám mơ đến đó đâu_ vẫn là chiến thuật tập trung vào nàng - Mình là Gia Hân mà_ nói rồi nàng bước xuống xe để lại tôi ngơ ngác ở đó - Thật ra mình không khó gần như bạn nghĩ đâu, thôi chào bạn mình về đây_ nói rồi nàng
- quay lưng bước vô nhà khiến tôi ngại đỏ mặt ************************** Lại một ngày mưa lạnh lẽo nữa trôi qua, nhìn những hạt mưa tôi lại nhớ đến lần đầu tiên tôi gặp nàng và được chở nàng về trên những con đường đầy mưa. Chắc cũng đã gần ba năm rồi kể từ khi tôi và nàng chia tay, tôi vẫn nhớ như in cái ngày mà tôi đã lột xác thay da đổi thịt để tỏa tình với nàng Sau hôm biết được tên nàng khoảng chừng vài tuần tôi đã quyết định lên mạng search ra những cách tỏa tình lãng mạng nhất để áp dụng vào mối tình đầu tiên của mình. Trong mấy tuần nay, mối quan hệ giữa tôi và nàng đang diễn ra một cách rất tốt đẹp nên chuyện hai đứa đi chơi chung với nhau chỉ là bình thường - Alo Hân hả_ tôi chủ động gọi cho nàng - Hân đây, có chuyện gì vậy Hoàng_ nàng nhỏ nhẹ trả lời - Thứ bảy này mình ra cầu ánh sao chơi nha Hân, Hoàng nghe nói ở đó đẹp lắm - Được đó Hân cũng chưa ra đó chơi lần nào - Vậy thứ bảy này lúc 6h Hoàng qua nhà Hân chở Hân đi nha - Ok Và thế là nàng đã đồng ý đi chơi chung với tôi, tôi đập con lợn đất mập mạp của mình rồi lấy tiền mua những thứ cần thiết cho cuộc tò tình đầu tiên trong đời. Cuối cùng thứ bảy cũng đến, những thứ cần thiết cho cuộc tỏ tình đều được chuẩn bị kĩ lưỡng, đúng 6h tôi tắm rữa sạch sẽ, lựa bộ đồ đẹp nhất để mặc rồi đạp xe qua nhà nàng. Hôm nay đúng là ngày đẹp nhất trong đời tôi vì được chở một mĩ nữ bình thường đã đẹp rồi nay còn đẹp hơn khi nàng mặc lên mình một bộ váy màu thiên thanh và trang điểm nhẹ khiến tôi ngây ngất khi nàng vừa mở cửa bước ra - Chào_ nàng vẫy tay chào tôi - Chào_ tôi lững thững chào lại nàng - Hoàng bị gì vậy, hẹn người ta đi chơi sao giờ đơ rồi_ nàng lo lắng hỏi tôi - Đẹp quá_ tôi như người mất hồn trã lời - Cái gì đẹp_ nàng nhăn trán khó chịu nhìn tôi
- - Hân đẹp quá_ tôi cười lên vì thấy đôi gò má nàng đã đỏ ửng - Đồ quỷ à, làm người ta mắc cở gần chết_ nàng cười khúc khích với đôi gò má đỏ ửng của mình Cả hai cuối cùng cũng đã đến được cầu ánh sao, như hai con chim được sổ lồng tôi và nàng ríu rít bên nhau, hết chạy chổ này đến chổ khác để chụp hình hay ngấm cảnh rồi lại chạy thật nhanh để tìm chổ trú mưa. Giây phút quan trọng nhất đời tôi đã đến khi cơn vừa mới tạnh tôi kéo nàng ra một bãi cỏ nơi tôi đã chuẩn bị sẵn, tim tôi bắt đầu đập loạn xạ và người tôi rung hết cả lên chắc có lẽ do trời mưa - Gì vậy Hoàng_ nàng ngơ ngác khi bị tôi kéo ra bãi cỏ - Hân đứng đây nha Hoàng có món quà muốn tặng Hân Không chờ nàng kịp trả lời tôi vội chạy vụt đi và sau đó tôi giấu bó hoa ra sau lưng và từ từ tiến về nàng - Hân nhắm mắt lại đi chừng nào Hoàng kêu rồi Hân hãy mở mắt ra_ tôi cố làm ra vè bí ẩn - Hoàng khác khác sao ấy đang giấu Hân điều gì đúng không?_ nàng nheo mắt hỏi tôi - Thì Hân nhắm lại đi rồi Hân sẽ biết_ tôi lặt lại câu nói lần nữa - Ừm Nói rồi nàng nhắm lại theo lời tôi và tôi lại vụt chạy đi thêm một lần nữa - Được rồi Hân mở mắt ra đi - Ừ, Hở - Tặng Hân nè_ tôi chìa bó bông hồng đang cầm trên đưa cho nàng - Cảm ơn Hoàng nhiều nha_ nàng hơi đỏ mặt nhưng nàng vẫn đang chờ đợi ở tôi một điều gì đó - Sao Hân?_ tôi vội hỏi nàng khi thấy nàng nhìn mình đắm đuối - Hoàng không có gì muốn nói sao_ Nàng vẫn chờ đợi gì đó ở tôi - Không hết rồi_ tôi thản nhiên đáp - Vậy thôi mình về đi cũng trể lắm rồi_ thái độ thất vọng hiện rõ lên khuôn mặt nàng Thế nhưng khi nàng vừa quay mặt ra phía sau thì thái độ bực tức của nàng không còn nửa mà chuyển hẳn sang hạnh phúc. Nàng đi chậm chậm lại phía con gấu bông đang cầm một
- hộp quà và được nằm chính giữa những ngọn nến được xếp theo hình trái tim trong lãng mạn cực kì, nàng bước vô những ngọn nến ấy cầm con gấu bông lên rồi nhẹ nhàng mở hộp quà ra. Bên trong hộp quà chính là tờ giấy được chính tay tôi viết với nội dung như sau “ Chào Hân, khi Hân đọc được tờ giấy này chắc hẳn Hân rất bất ngờ và Hoàng lại càng rung nhiều hơn khi thấy Hân đọc tờ giấy này. Thật ra thì mình đã thích bạn ngay từ lần đầu gặp mặt và hôm nay mình quyết định viết tờ giấy này để tỏ tình với bạn. BẠN ĐỒNG Ý LÀM NGƯỜI YÊU MÌNH NHA. Nếu như bạn đồng ý thì nắm tay mình vô những ngọn nến này còn nếu không đồng ý thì bạn có thể lấy con gấu và hộp quà này về vì đây là quà mình tặng bạn, chúng ta sẽ đi về và xem như chuyện này chưa hề xảy ra” Nội dung tờ giấy chỉ vẻn vẹn có nhiêu đó nhưng đã khiến cho nàng cười rất nhiều và tôi càng cười nhiều hơn, vì sau khi đọc xong tờ giấy không chần chừ giây phút nào nàng liền đưa tay kéo tôi vô đứng chung. Ngay lúc này đây, tôi và nàng đã đứng chung với nhau trong trái tim được xếp bằng những ngọn nến đang cháy rực rỡ, cả hai cùng cười trong hạnh phúc và đây là lần đầu tiên tôi được thấy má lún đồng tiền trên khuôn mặt nàng khi nàng mỉm cười nhìn tôi rồi hai cái đầu của hai đứa từ từ xát lại và cuối cùng tôi đã biết mùi vị của nụ hôn đầu đời là như thế nào Vâng mối tình đầu của tôi là như thế đấy các bạn, nó đến thật nhanh và cũng trôi đi thật lẹ. Như một con gió Hân đã đến bên để rồi chính cơn gió đó đã đưa Hân xa khỏi tay tôi ************************ - Anh Hoàng chị Hân đang bị người ta chém trên đường TQB kìa, anh đến cứu chị ấy đi anh_ tiếng em gái Hân thất thanh trong điện thoại - Có chuyện gì, sao tự nhiên Hân lại bị chém_ tôi hốt hoảng khi nhận được hung tin - Chuện dài lắm anh đến đây mau lên đi_ tiếng thút thít bên kia điện thoại - Ok anh đến liền Cúp máy, tôi lấy chiếc wave phóng một cách bạc mạng ra đường TQB, vừa đi tôi vừa tự nhủ trong lòng mình là: “Hân em sẽ không sao”. Đến đường TQB, chạy được một đoạn thì thấy em gái Hân tay chân máu me đang được người dân quay quần chăm sóc
- - Mày là Hoàng lúc trước học 12A7 trường LVC đúng không_ tiếng một thằng cảnh sát kêu tôi - Dương là mày à_ tôi bất ngờ khi gặp bạn cũ - Lên xe đi, đứng đó cũng không ít gì đâu_ nói rồi nó leo lên chiếc future-neo - Nhưng mà tao đang đi tìm Gia Hân_ tôi quả quyết - Tao nhận nhiệm vụ giải quyết vụ này, mày cứ lên xe đi rồi trên đường đi tao sẽ giải thích_ thằng Dương quăn nón bảo hiểm cho tôi Tôi leo lên xe rồi nó rồ máy rồi phóng về hướng chung cư Bình Đăng một cách nhanh chóng - Theo lời khai của em gái Hân thì tao được biết là thằng Khôi đang thiếu tiền của một nhóm xã hội đen nào đó nhiều lắm, nên lúc chiều khi cả ba là Khôi, Hân và Thảo đang trên đường đi mua sắm về thì bị một nhóm giang hồ dí chém. Riêng Thảo là bị tụi nó đạp xe té nên chỉ bị thương tích ngoài da còn Khôi và Hân thì vẫn không biết tung tích ra sao vì họ đã chạy cùng với nhóm giang hồ đó. Và vào lúc 3h, tao nhận được tin từ cấp trên báo xuống là có một vụ chém nhau gần chung cư Bình Đăng, nghe nói người bị chém là một nam một nữ nên tao liên tưởng ngay đến Khôi và Hân. Rất may mắn là tao đã gặp mày Cả hai chúng tôi đã có mặt ngay hiện trường vụ chém lộn lúc nãy, hỏi người dân thì được biết là Khôi và Hân cùng bọn giang hồ đã chạy gược lên khu Bình Hưng và cả hai đều bị thương tích khá nặng. Ngay lập tức nó gọi kêu thêm chi viện rồi chở tôi lên đó, đến một quán lẫu thằng Dương dừng xe lại rồi cả hai bắt đầu chia nhau ra tìm, đi hỏi hết những khu quán gần đó, mọi người đều lắc đầu vì không thấy vụ rượt chém nào xảy ra. Vào lúc tuyệt vọng nhất thì bỗng tiếng thằng Dương vang lên - Hoàng_ tụi nó sau lưng mày kìa Theo lời thằng Dương tôi quay đầu lại thì lúc này một cãnh tượng kinh hoàng diễn ra ngay trước mắt khi thằng Khôi và Gia Hân toàn thân máu me đang cố chạy thoát tụi giang hồ khoảng chừng 10 tên đang dí chém quyết liệt sau lưng. Không thể chờ đợi lâu tôi tiện tay cầm một cái ghế trong quán lẩu lên rồi lao đến đập thẳng vào đầu một thằng đang cố gắng chém Gia hân. Cuộc ẩu đã giữa tôi và thằng Dũng với đám giang hồ bắt
- đẩu nổ ra, được mệnh danh là không ngán thằng nào trong trường nên tôi đánh chẵng tồi nhưng mà đây là những thằng giang hồ cầm mã tấu chã màng sống chết, chặt chém tới tấp nên không thể không bị thương. Chã biết thằng Dương lấy baton ra tự lúc nào mà lúc này nó đang cầm chiến với ba thằng giang hồ, riêng tôi vì đi vội quá nên mang theo hàng nhưng may thay tôi vơ lấy được một khúc gỗ nằm gần đó để chống chọi với những thằng giang hồ xả dao điên cuồng Tụi nó vẫn không dừng lại tại đó, thấy thằng Khôi và Gia Hân chạy tụi nó liền cho hai thằng đuổi theo số còn lại thì ở lại chiến với tôi và thằng Dương. Lúc này công an đã ập tới tụi giang hồ thay nhau chạy toán loạn, nhân cơ hội này tôi vụt chạy theo Gia Hân, chạy đến ngã ba ập vào mắt tôi là một sự thật quá phủ phàng khi lúc này thằng Khôi đã leo lên xe ông anh nó rồi cả rồ máy chạy đi bỏ lại Gia hân ở đó. Không thể suy nghĩ được gì thêm tôi liền bay lại một trong hai thằng giang hồ đang cố chém Gia Hân ra ngoài, một trận tranh đấu không cân đối diễn ra trong khi hai thằng giang hồ cầm mã tấu ào ượt xong lên chém tôi còn tôi thì tay không chống và cuối cùng chuyện gì đến cũng đã đến “Xoạt” tiếng cây mã tấu đâm thẳng vào bụng, tôi quì xuống nhìn trân trân vào bụng mình nơi cây mã tấu đã gần lún cán - Đứng lại Tiếng thằng Dương la lên khiến tụi nó hoảng loạn bỏ vũ khí xuống chạy loạn. Thời tiết lúc này ưu ám hơn và những cơn mưa đầu mùa hạ bắt đầu rơi xuống - Anh Hoàng, em xin lỗi, tại em mà anh mới ra nông nổi như thế này_ nàng ôm tôi vào lòng rồi khóc nức nở - Hoàng, mày phải cố gắng lên………..Alo cho một chiếc xe cứu thương đến ngã ba Bình Hưng ngay_ tiếng thằng Dương nói như quát Mưa, những giọt mưa vẫn cứ rơi chắc có lẽ ông trời đang khóc cho hai trái tim đã yêu và sắp sửa chia lìa nhau, tôi nhớ lắm, nhớ lắm chứ, nhớ cái cảm giác lần đầu được chở nàng về trên con đường đầy mưa và rồi sau những ngày tháng nhớ mong cuối cùng tôi cũng đã quyết định tỏ tình với nàng là cũng vào một ngày mưa. Để rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đến, dưới cơn mưa lạnh buốt tôi đã buông lời chia tay với nàng rồi quay lưng đi mặc cho nàng đứng đó khóc vì một thằng con trai như tôi. Chắc có lẽ ngay từ lúc đầu ông
- trời đã dàn xếp cho tôi gặp nàng và cũng chính ông đã tạo ra những thử thách này, nhưng tôi đã thua ông rồi ÔNG TRỜI ƠI, chính tôi là người đã quay lưng với Gia Hân và bây giờ đây tôi lại sắp sửa làm trái tim nhỏ bé của nàng đau nhói thêm một lần nữa - Ức… Em còn nhớ lần đầu mình gặp nhau không_ tiếng mỉm cười nhìn nàng - Em vẫn nhớ, em biết anh sẽ không sao đâu, cố gắng lên anh_ nước mắt của nàng và nước mưa hòa nguyện vào nhau - Mình quen nhau cũng dưới cơn mưa này lúc ấy em đã đi nhờ xe anh, sau đó vài tuần anh đã tỏ tình với em là cũng dưới cơn mưa này và ngày anh chia tay em cũng lại vào cơn mưa như thế này và rồi sắp tới đây anh sẽ ra đi mãi mãi_ tôi dừng lại vì máu đã chảy lên miệng - Anh định nói như vậy, anh đừng bỏ em mà_ nàng cắt ngang lời tôi - ANH…SAI…RỒI Người con trai tên Hoàng ấy vì muốn cứu người gái mình yêu nên đã bất chấp mọi thứ để rồi sau đấy anh ấy đã mãi mãi ra đi vĩnh viễn. Đó là một vết thương quá lớn trong lòng Gia Hân nhưng lại là một điều thanh thản nhất trong lòng Thanh Hoàng vì anh ta đã làm tất cả những gì mình có thể để chuộc lỗi và làm Gia Hân được vui. Nhiều khi trong một hoàng cảnh nào đó bạn sẽ bắt gặp những tình huống giống câu chuyện trên, nổi đau của người này sẽ là niềm thanh thản cho người kia vì họ đã cố gắng hết sức có thể. Cũng như chuyện tình giữa anh và em, nó cũng bắt đầu rất sớm rồi lại kết thúc rất nhanh, nếu như không có sự xuất hiện của người ấy thì chắc có lẽ những mâu thuẫn của đôi ta sẽ không bao giờ xảy ra. Và giờ đây tuy xa nhau nhưng anh vẫn sẽ yêu em, một tình yêu đơn phương dành từ một thằng nhóc con trai yêu một bé gái thật lòng - Mong em hãy hạnh phúc bên tình yêu mới, tạm biệt em người con gái anh yêu
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Truyện ngắn Biến mất trong màn mưa
17 p | 118 | 7
-
Bão Sài Gòn
6 p | 71 | 5
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 2 + 3 Chương 362
8 p | 63 | 5
-
Bản Tình Ca Mùa Hạ
16 p | 92 | 5
-
Tạnh Mưa
1 p | 97 | 4
-
Búp bê cầu mưa
9 p | 68 | 4
-
Mùa kiwi chín ở Te Puke
13 p | 63 | 4
-
Đoán Án Kỳ Quan - Chương 13 (B)
9 p | 56 | 4
-
Mùa Tựu Trường
4 p | 75 | 4
-
Nhóc Tì Và Chiếc Bong Bóng Bay
2 p | 83 | 3
-
Lá Rơi Về Cội
14 p | 84 | 3
-
Biến mất trong màn mưa
14 p | 93 | 3
-
Mưa Sài Gòn
4 p | 94 | 3
-
Lời tỏ tình của mùa thu
6 p | 59 | 3
-
Ngày Vắng Mưa Thưa
6 p | 57 | 2
-
Kỳ Mưa Mùa Rồi
3 p | 56 | 2
-
Bao Giờ Mưa Sẽ Ngừng Rơi
4 p | 56 | 2
-
Truyện ngắn BẢN TÌNH CA MÙA HẠ
8 p | 73 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn