
Mưa Đi Rồi, Cầu Vồng Có Đến

Mưa đi rồi – Cầu vồng có đến ?
"Mưa đến rồi! Mưa mang đến cho tôi sự sang trong, mưa như gột rửa
những bụi trần tôi vướn phải.”
Tôi yêu mưa…..
Nhưng tôi lại yêu anh hơn.
Mưa của ngày xưa
Tôi yêu thích nó đến điên cuồng

Thế nhưng………………..
Giờ đây tôi lại ghét mưa đến tận xương tủy.
Bởi mưa đã "cướp” anh đi khỏi tôi.
Đã khiến cuộc sống tôi trở nên vô nghĩa.
Liệu còn con đường nào cho tôi và anh?
Mưa có đi và cầu vồng có đến?
Anh sẽ quay về ???

Part 1
Tí tách…tí tách…tí tách…
Từng giọt, từng giọt,… mưa nhẹ nhàng rơi xuống. Sở thích từ nhỏ của tôi chính là
ngắm mưa. Lặng nhìn những cơn mưa rơi, tôi như thấy được hình bóng của mình
hiện hữu trong mưa. Mọi người đều bảo, mưa đến mang theo những nỗi buồn thầm
lặng nên rất ít người thích mưa. Nhưng tôi lại khác, tôi thú vị khi thấy những giọt
mưa tinh nghịch, tung tóe trong vườn, trên những vòm lá rộng.
Từ nhỏ, tôi là một cô gái nghịch ngợm, vui vẻ và hòa đồng với mọi người. Tôi còn
nhớ mãi ngày xưa ông tôi bảo :
" Anh Thư, con sinh ra trên đời là để mang đến cho mọi người nụ cười ấm áp,
trong sáng như ánh nắng ngoài kia.”

Lúc ấy tôi đã chu cái miệng xinh xắn lên mà rằng:
" Ông ơi, cháu của ông mà. Thế nhưng sao lại giống nắng mà không phải mưa ạ?”
Ông tôi cười haha hai tiếng, rồi hiền từ xoa xoa đầu tôi:
" Mưa – nắng xuất hiện là lẽ luân thường của tự nhiên, thế nhưng những cơn nắng
ấm áp sẽ mang lại hạnh phúc cho ta, còn mưa mang đến sự ướt át, lạnh lẽo và
những nỗi buồn.”
" Thôi ạ, cháu vẫn cứ thích mưa hơn.”
Khi đó tôi vùng vằn không cho ý nghĩ của ông là đúng, nên cười hì hì chạy đi
chơi. Lâu rồi mới nhớ lại những kỉ niệm ngày bé, tôi vui vẻ nở ra một nụ cười tỏa
nắng.
Giờ đây, tôi – Anh Thư đã khôn lớn, không còn là một cô bé chỉ biết chạy nhảy,
quấn quít lấy ông . Tôi đã trở thành một cô sinh viên Đại học năng động, mang lại