TẠP CHÍ KHOA HỌC, Đại học Huế, Số 23, 2004<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
NGHỆ THUẬT ĐỐI THOẠI TRONG TIỂU THUYẾT<br />
ANNA KARENINA CỦA LÉP TÔNXTÔI<br />
Phạm Xuân Hoàng<br />
Trường Đại học Sư phạm, Đại học Huế<br />
<br />
Đối thoại là một phạm trù rất rộng của đời sống và nghệ thuật. Theo nghĩa <br />
thông thường, đối thoại là lời phát ngôn của con người trong khi giao tiếp với nhau. <br />
Trong tác phẩm văn học, đối thoại là hình thức ngôn từ xuất hiện từ lâu như một thủ <br />
pháp nghệ thuật hàng đầu để tái hiện con người và cuộc sống. Thành công của nghệ <br />
thuật đối thoại tùy thuộc vào tài năng và phong cách sáng tạo của mỗi nhà văn. <br />
Với Tônxtôi, "giao tiếp và đối thoại giữ vai trò quan trọng trong việc thể hiện <br />
tính cách nhân vật" [4,123]. Ngoài ra, Tônxtôi còn sử dụng đối thoại để miêu tả, phân <br />
tích đời sống nội tâm phong phú, phức tạp của con người. Nguyên tắc nghệ thuật <br />
này được triển khai mạnh mẽ trong tiểu thuyết Anna Karênina với đặc điểm nổi bật <br />
mà Bakhtin đã khái quát là "lời văn ở Tônxtôi mang tính đối thoại nội tại rất rõ <br />
nét"[1,99]. Tài năng nghệ thuật đối thoại của Tônxtôi góp phần tái hiện nhân vật một <br />
cách chân thực sống động trên từng trang cuốn tiểu thuyết.<br />
1. Tần số và hiệu quả của đối thoại<br />
Tiểu thuyết Anna Karênina mang đậm chất văn xuôi tâm lý nhưng các nhân vật <br />
tiêu biểu có tần số đối thoại rất cao phản chiếu rõ nét tâm trạng con người đầy xáo <br />
động bất an trong thời kỳ chuyển biến dữ dội của đời sống Nga những năm 70. <br />
Khảo sát tác phẩm, chúng ta thấy tần số đối thoại phụ thuộc vào mối quan hệ xã <br />
hội và tính cách của mỗi nhân vật. Những nhân vật cởi mở, lão luyện trong giới xã <br />
giao như Vrônxki (471 lần), Xtêpan (480 lần), có số lần đối thoại cao gấp đôi kiểu <br />
người ít nói, nặng tính quan chức như Karênin (202 lần). Hai nhân vật trung tâm là <br />
Anna (521 lần) và Lêvin (711 lần), chiếm số lượng đối thoại cao nhất tương ứng với <br />
vai trò nghệ thuật, số lần xuất hiện trong tác phẩm. Đối thoại ở Tônxtôi không chỉ là <br />
hành động phát ngôn, giao tiếp mà còn là phương tiện nối kết con người bên trong và <br />
bên ngoài nhân vật.<br />
Tônxtôi rất chú ý làm nổi bật sắc thái riêng trong cách lập ngôn của từng nhân <br />
vật để góp phần khắc họa tính cách tâm lý. Lời đối thoại của Anna thường duyên <br />
dáng, tinh tế . Vrônxki có thứ ngôn ngữ linh hoạt của một kẻ từng trải trong giới sĩ <br />
quan và chốn phòng khách nhưng thường giới hạn trong đề tài sinh hoạt hàng ngày, ít <br />
mang tầm trí tuệ. Với tính cách cởi mở mà hời hợt, Xtêpan có lối nói hồn nhiên, hóm <br />
hĩnh, hơi nhạt nhẽo. Lão quý tộc đậm bản tính Nga Serbatxki ưa dùng lối nói bộc <br />
trực, pha nhiều thành ngữ mang sắc thái hài hước. Nhân vật Lêvin có trường đối <br />
thoại rất lớn, đề cập tới nhiều lĩnh vực đời sống nhưng chàng chỉ nói năng hoạt bát <br />
23<br />
những vấn đề mà chàng am hiểu, đồng cảm và say mê nên thường vụng về ở chốn <br />
phòng khách thượng lưu. Lời của Lêvin sống động, gần với cuộc sống, khác hẳn thứ <br />
ngôn ngữ chuẩn mực, uyên bác nhưng rất sách vở của người anh trai là học giả <br />
Korznưsép. Lêvin làm người anh trai ngạc nhiên "về cái ý kiến đưa những cây bạch <br />
dương non xen vào cuộc tranh cải triết học". Kiểu nói năng hệt như bản báo cáo bộc <br />
lộ rõ con người hành chính quan liêu của Karênin với những từ đặc trưng là "tôi <br />
muốn, tôi nói, tôi yêu cầu...". Nữ chủ nhân phòng khách nổi tiếng như Bétxy thì luôn <br />
dùng thứ ngôn ngữ kiểu cách xã giao. <br />
Ngoài việc xây dựng cho mỗi nhân vật kiểu ngôn từ đối thoại mang cá tính <br />
riêng, Tônxtôi rất thành công khi diễn tả ngôn ngữ đám đông. Kiểu đối thoại đám <br />
đông ồn ào, hỗn tạp, không đầu không đuôi xuất hiện không nhiều trong tác phẩm <br />
nhưng cần thiết. Những lời xì xào, tếu táo của đám nông dân khi nhìn thấy cảnh các <br />
ông chủ, bà chủ cưỡi ngựa dạo chơi ở trại ấp Vrônxki chỉ ra cái hố sâu ngăn cách <br />
giữa cuộc sống nông dân với tầng lớp quý tộc. Vô số lời bàn tán, đùa cợt của đám sĩ <br />
quan ở nhà Vrônxki không theo chủ đề nào cả nhưng tái hiện rõ nét đời sống tinh <br />
thần trống rỗng của những người tham gia đối thoại cứ quẩn quanh chuyện cờ bạc, <br />
đưa ngựa, chuyện thăng tiến, chuyện phụ nữ... Cái thế giới âm thanh hỗn độn trên <br />
sân ga rộn lên tiếng cười nói ầm ĩ, lời bình phẩm, câu đùa kệch cỡm diễn tả sâu sắc <br />
cái thực tại ti tiện mà Anna sắp rời bỏ. Đặc biệt, có lúc Tônxtôi ghi âm lại tiếng la <br />
hét ồn ào, hỗn loạn diễn ra ở cuộc bầu cử: "Bỏ phiếu, bỏ phiếu! chúng ta đổ máu... <br />
lòng tin cậy của đức vua . Đừng nghe ông đại biểu. Đó không phải là vấn đề. Bỏ <br />
phiếu kín. Thật đê tiện!" [5,II,283]. Những lời thoại chen lấn nhau trong "trạng thái <br />
điên cuồng, phấn khích" của đám người đáng kính nói lên thực chất cuộc bầu cử là <br />
hoàn toàn vô nghĩa. Ngôn từ đối thoại trong tác phẩm là "lời sống động khác xa với <br />
lời sách vở"[2,227], phản chiếu nhận thức của nhân vật về thế giới xung quanh. <br />
Tônxtôi tạo dựng cho các nhân vật trường ngôn ngữ và nội dung đối thoại rộng <br />
lớn, bao quát nhiều mặt cuộc sống. Dõi theo môi trường hoạt động của nhân vật, nhà <br />
văn đưa vào nhiều hình thức đối thoại khác nhau, trò chuyện tâm tình, tranh luận các <br />
vấn đề xã hội, trao đổi chuyện gia đình, công việc... Thông qua đối thoại, các nhân <br />
vật bày tỏ trực tiếp thái độ, cảm xúc chính kiến, các mối quan tâm thường nhật của <br />
mình. Cuộc trò chuyện tâm tình với Đôly hé mở mâu thuẫn giằng xé giữa tình yêu và <br />
tình mẫu tử trong Anna. Những cuộc tranh luận của Lêvin đề cập đến nhiều đề tài <br />
rộng lớn như vấn đề phụ nữ, quyền tư hữu, mối quan hệ giữa địa chủ và nông dân, <br />
sự xuất hiện của giai cấp tư sản, cuộc chiến tranh Xerbi. Các cuộc đối thoại sôi nổi <br />
giữa các nhân vật còn bàn tới triết học, khoa học nghệ thuật, giáo dục...<br />
<br />
Âm vang bước chuyển mình của thời đại làm xáo động tâm tư, chính kiến mọi <br />
tầng lớp xã hội dẫn đến nhu cầu giải bày, đối thoại ở mỗi người. Với dung lượng <br />
thông tin phong phú về mọi mặt của cuộc sống đang diễn ra, đối thoại ở các nhân <br />
vật góp phần làm cho tác phẩm "phảng phất không khí thời đại".<br />
2. Tính năng động của quá trình đối thoại<br />
Trong nghệ thuật đối thoại, Tônxtôi rất quan tâm miêu tả diễn biến cả quá trình <br />
đối thoại của các nhân vật tham gia. Ở mỗi quá trình đều có sự chuyển đổi linh hoạt <br />
24<br />
giữa các hình thức đối thoại. Tình huống văn cảnh, tâm thế của người tham gia đối <br />
thoại có vai trò chuyển mạch cách thức, nội dung lời nói nhằm thúc đẩy cốt truyện <br />
và chủ đề phát triển. Cuộc gặp gỡ giữa Lêvin và Xtêpan bắt đầu bằng những lời <br />
thăm hỏi khuôn sáo về công việc, về người quen. Theo lôgic tự nhiên, câu chuyện <br />
làm nẩy sinh nội dung đối thoại mới về lợi ích của các tổ chức nhà nước rồi chuyển <br />
hướng sang đề tài tình yêu và phụ nữ. Hoặc câu chuyện bên đống cỏ khô được mở <br />
rộng khéo léo từ chuyện đi săn của Xtêpan với ông chủ công ty hỏa xa đến việc <br />
Lêvin tranh luận về quyền tư hữu. Diễn biến các cuộc đối thoại thể hiện sự khác <br />
biệt về quan điểm, tính cách, lối sống và cả tâm lý ganh đua giữa hai người bạn thân.<br />
Đôi khi Tônxtôi đi chệch khỏi trọng tâm đề tài, đưa thêm vào quá trình đối <br />
thoại những lời phát ngôn lạc lõng với chủ đề chính. Những lời nói vô tình, bột phát <br />
này làm sống động đồng thời tạo ra một góc nhìn khác về nội dung cuộc đối thoại. <br />
Trong cuộc bầu cử hội đồng địa phương, điểm xuyết vào các cuộc tranh luận sôi nổi <br />
là những câu hỏi vẻ ngớ ngẩn của Lêvin: "Bỏ phiếu vào đâu", "Tại sao thủ tục bỏ <br />
phiếu lại rắc rối như vậy". Theo cách nhìn của Lêvin, cuộc bầu cử chỉ là chuyện vô <br />
bổ.<br />
Nội dung cuộc đối thoại chung ở nhà Đôly đang xoay quanh vấn đề giáo dục và <br />
phụ nữ. Các tình huống bất ngờ làm cho dòng đối thoại chung nẩy sinh hai cuộc đối <br />
thoại nhỏ nhưng rất quan trọng với sự phát triển của hai tuyến cốt truyện. Câu <br />
chuyện Lêvin săn gấu được gợi lên để chấm dứt một đề tài không tế nhị với Karênin <br />
đã cuốn hút Kitty. Mỗi lời đối đáp giữa Lêvin và Kitty bỗng trở nên riêng tư, báo hiệu <br />
tình yêu bắt đầu tái sinh. Một tình huống khác là vị khách trẻ tuổi kể cho Karênin <br />
nghe chuyện đấu súng mới xẩy ra giữa hai kẻ tình địch. Câu chuyện chạm vào nỗi <br />
đau của mình nhưng Karênin vẫn tỏ ra hờ hững. Đốivới Karênin, vấn đề số phận <br />
Anna đã được định đoạt không thể thay đổi. Hai cuộc đối thoại riêng tư được xây <br />
dựng nhằm mục đích thông báo hai đường dây cốt truyện đi theo chiều hướng khác <br />
nhau, Lêvin tìm thấy tình yêu, còn Anna đang trượt xuống vực thẳm bất hạnh. <br />
Như vậy, mỗi lời phát ngôn hay cả quá trình đối thoại đều được Tônxtôi sử <br />
dụng như một phương tiện nghệ thuật hữu hiệu để thúc đẩy cốt truyện phát triển, <br />
tái tạo sự vận động của tính cách tâm lý nhân vật. Qua nghệ thuật đốithoại, bức <br />
tranh đời sống xã hội Nga buổi giao thời hiện lên sống động sắc nét trong tác phẩm.<br />
<br />
3. Mạch ngầm đối thoại hai lớp<br />
Cấu trúc đối thoại của Tônxtôi rất phức tạp đan xen nhiều yếu tố tạo nên hai <br />
lớp ngoài và trong lời phát ngôn. Hướng đến việc khám phá tâm lý con người, <br />
Tônxtôi chỉ ra những trường hợp thường gặp trong đối thoại là lời nói hình thức bên <br />
ngoài tỏ ra không trùng hợp, thậm chí đối lập với ý nghĩ của nhân vật. Mạch ngầm <br />
đằng sau lời nói gợi lên trạng thái tâm lý đang ẩn dấu trong con người. Vì khoảng <br />
cách giữa lời và ý khá xa nhau nên Grômốp cho rằng: "không thể có đối thoại ở <br />
Tônxtôi nếu thiếu những giải thích tâm lý" [3,132]. Chẳng hạn, những xáo động tình <br />
cảm sau cuộc đua ngựa bắt buộc Anna nói lên những lời khác hẳn với tâm trạng của <br />
mình. Những lời Anna trao đổi với chồng có vẻ mơ hồ nhưng ẩn dấu một bi kịch <br />
thầm lặng căng thẳng sẽ bùng nổ ở đoạn kết. Nghe Karênin trách móc cách xử sự <br />
25<br />
không phải của mình, Anna thốt lên "không phải ở chỗ nào? nàng lớn tiếng cải <br />
không phải với thái độ vui vẻ trí trá mà với một vẻ quả quyết nhằm che dấu nỗi sợ <br />
trong lòng" [5,I,324]. Chuỗi ngày đau khổ đang thay thế dần hạnh phúc ngắn ngủi. <br />
Giờ đây, những lời nói của Vrônxki thể hiện tình yêu với Anna đang nguội lạnh dần. <br />
Khi nghe Anna kể về giấc mơ khủng khiếp và cái chết đang ám ảnh nàng, Vrônxki <br />
thốt lên những lời khác với ý nghĩ của mình: "Anh không hiểu gì cả, chàng nói, <br />
nhưng thực ra chàng hiểu rất rõ" [5,I,523]. Lời đáp của Vrônxki là dấu hiệu thiếu <br />
quan tâm thật sự đến hoàn cảnh của Anna. Gần cuối cuộc tình, hai người nói với <br />
nhau bằng những câu lấp lửng dấu kín ý nghĩ của mình: "Anh cần gì? Nàng hỏi. Anh <br />
tìm giấy chứng chỉ về gốc gác con Gămbétta vừa bán, chàng nói bằng một giọng còn <br />
rõ nghĩa hơn cả lời: Tôi không có thì giờ để phân trần và cái đó cũng không ích lợi gì" <br />
[5,II,414]. Anna cảm thấy những lời này gắn liền với ý nghĩ của Vrônxki "mặc kệ cô <br />
ta". Bởi vậy mạch ngầm đối thoại vẫn diễn ra: " Có chuyện gì vậy, Anna? Chàng <br />
hỏi. Không có gì hết, nàng bình thản trả lời" [5,II,415]. Lời Anna trái ngược với tâm <br />
trạng tuyệt vọng của nàng. Nội dung lời thoại bề ngoài không có gì đặc biệt, nhưng <br />
với ngữ cảnh là đoạn kết một cuộc tranh cãi gay gắt kèm theo lời dẫn của tác giả đã <br />
đưa người đọc thâm nhập vào cuộc đối thoại ngầm, thông báo trái tim môîi người <br />
đang chia lìa mỗi ngã. <br />
Kiểu đối thoại hai lớp còn được Tônxtôi sử dụng để mổ xẻ trạng thái tâm lý <br />
tinh vi. Trong quan hệ giao tiếp hàng ngày, đôi khi con người phải nói những câu từ <br />
chiếu lệ, máy móc, chỉ mang tính xã giao không mang nghĩa thực để thay thế cho thái <br />
độ tình cảm không thể diễn đạt trực tiếp bằng lời. Tônxtôi ghi nhận hiện tượng này <br />
qua những trường hợp đối thoại đặc biệt của nhân vật. Đến thăm người anh Nicôlai <br />
đang sống trong cảnh tồi tàn, bệnh tật, Lêvin cố gắng xử sự nhẹ nhàng đúng mực <br />
tránh làm ông anh tự ái. Nghe anh mình giới thiệu về vị khách từng bị đuổi khỏi <br />
trường đại học, Lêvin muốn nói một điều gì đó để xoá bớt sự yên lặng nặng nề đang <br />
bao trùm cả căn phòng. Câu hỏi với vị khách "Anh học ở đại học Kiép à?" là thứ <br />
ngôn từ vô nghĩa, lặp lại máy móc điều đã biết, nó chỉ nhằm nói lên trạng thái tâm lý <br />
khó xử của Lêvin.<br />
Tình huống đối thoại này lặp lại lúc Karênin đến thăm Anna trước cuộc đua <br />
ngựa. Nàng hỏi han chồng về sức khoẻ, công việc, khuyên nên nghỉ ngơi và đến ở <br />
với mình. "Nàng nói những điều đó một cách vui vẻ nhanh nhảu với ánh mắt kỳ lạ. <br />
Cuộc trò chuyện không có gì đặc biệt nhưng sau này Anna nhớ tới cuộc trao đổi <br />
ngắn ngủi đó mà không cảm thấy một nỗi hổ thẹn" [5,I,315]. Lời của Anna không <br />
xuất phát từ trái tim mà do mưu mẹo xui khiến nàng nói, hệt như mấy từ tiếng Pháp <br />
nhạt nhẽo "tôi yêu cô" mà Pie nói với Êlen trong tác phẩm Chiến tranh và hoà bình. <br />
Qua đối thoại giữa Anna và Karênin có thể thấy "bề ngoài vẫn như cũ nhưng bên <br />
trong quan hệ của họ đã hoàn toàn thay đổi" [5,I,237]. Ở hình thức đối thoại này, <br />
nghĩa ngầm sau lớp vỏ ngôn từ có giá trị thông tin chính xác về bản chất sự việc và <br />
nội tâm con người.<br />
4. Đối thoại không lời<br />
Trong tác phẩm Anna Karênina có nhiều lúc Tônxtôi "tắt dần đối thoại" khi mà <br />
lời nói không đủ sức diễn tả hết tâm tư, tình cảm con người. Cảm thấy ngôn từ trở <br />
26<br />
nên gò bó, hạn hẹp các nhân vật giao tiếp với nhau bằng ánh mắt, nụ cười, cử chỉ... <br />
thay thế cho lời nói.<br />
Lúc bí mật đến thăm con sau bao ngày xa cách, Anna chỉ biết " đắm đuối nhìn <br />
con, nghẹn ngào nước mắt... con thân yêu của mẹ, con... Nàng không nói nổi hết câu. <br />
Nàng đã nghĩ ra biết bao lời đáng lẽ có thể nói với nó! Nhưng lúc này nàng không thể <br />
thốt ra được tiếng nào"[5,I,136]. Sau tiếng gọi con lặp lại thảng thốt, xót xa, mọi lời <br />
nói đều trở nên cạn kiệt, vô nghĩa trước tình thương con sâu thẳm mênh mông với <br />
bao đớn đau, sầu tủi của tấm lòng người mẹ. Với Tônxtôi, thành phần "phi ngôn <br />
ngữ" vẫn có khả năng diễn tả mạch ngầm tâm trạng tạo nên hình thức đối thoại <br />
không lời. Khi cãi nhau với Vrônxki, Anna "không hiểu vì sao mình có thể nén được <br />
cơn bão táp đang dấy lên trong lòng để nói chuyện bình thản với vị khách mới đến. <br />
Vrônxki bắt chuyện và liếc nhìn Anna. Khi mắt họ gặp nhau, mặt Anna bỗng lạnh <br />
lùng kiêu kỳ như muốn nói: Tôi chưa quên đâu. Chưa có gì thay đổi cả" [5,I,414]. Ở <br />
đây, thứ ngôn ngữ không lời biểu đạt tài tình quan hệ căng thẳng bên trong của <br />
Vrônxki và Anna. <br />
Mối tình giữa Lêvin và Kitty được thể hiện không chỉ qua đối thoại trực tiếp <br />
mà bằng cả kiểu đối thoại không lời với những sắc thái yêu thương, giận hờn khác <br />
nhau. Đây là tình huống đối thoại sau khi Kitty từ chối lời cầu hôn của Lêvin: "Nếu <br />
có thể xin anh tha thứ cho em, cái nhìn của cô nói vậy... em đang sung sướng biết <br />
bao! Tôi căm thù mọi người, cả cô, cả bản thân tôi nữa! Cái nhìn của Lêvin trả lời <br />
như vậy" [5,I,115]. Sau này, tình yêu lại giúp họ đọc được thứ ngôn ngữ không lời <br />
của trái tim: "Ở chỗ anh có gấu thật à? Nàng hỏi thêm, nghiêng nghiêng cái đầu <br />
duyên dáng về phía chàng và mỉm cười. Trong những lời đó, giường như chẳng có gì <br />
khác thường nhưng mỗi âm sắc, mỗi cử động của đôi môi, cặp mắt, đôi bàn tay nàng <br />
đều chứa đựng biết bao ý nghĩa. Chàng đọc thấy trong đó một lời cầu khẩn, sự bày <br />
tỏ niềm tin cậy, một cái vuốt ve âu yếm và rụt rè, một niềm hy vọng, một tình yêu <br />
không thể nghi ngờ mảy may, khiến chàng sung sướng đến nghẹt thở" [5,I,554].<br />
Trong trường hợp nhiều người tham gia đối thoại, thứ ngôn ngữ không lời tạo <br />
ra kênh giao tiếp ngầm để liên kết những ai đồng điệu về tâm hồn và nhận thức. <br />
Lêvin và Anna chỉ gặp nhau một lần trong buổi tiếp khách có cả Xtêpan và Vorkinép <br />
tham gia. Ngoài những lời thăm hỏi xã giao, mọi người bàn đến nghệ thuật, giáo <br />
dục... nhưng âm sắc chính của cuộc đối thoại thuộc về Anna và Lêvin. Mạch ngầm <br />
đối thoại giữa hai người cho thấy họ tìm được sự tin cậy, đồng cảm lẫn nhau: "Nàng <br />
lại nhìn Lêvin. Cả con mắt lẫn nụ cười đều nói rằng những lời đó là dành riêng cho <br />
chàng, rằng nàng trân trọng ý kiến chàng và biết được hai người sẽ hiểu <br />
nhau"[5,II,348]. Cuộc trò chuyện giữa Lêvin với Anna không nhằm liên kết hai tuyến <br />
cốt truyện nhưng mang ý nghĩa khẳng định sự thống nhất chủ đề tư tưởng tác phẩm. <br />
Như những người không chấp nhận thế giới cũ, Lêvin và Anna đã khởi hành trên hai <br />
nẻo đường khác nhau để tìm kiếm cuộc sống mới có sự hòa hợp giữa con người với <br />
con người. Dưới ngòi bút Tônxtôi, hình thức đối thoại không lời trong nhiều trường <br />
hợp mang lại hiệu quả diễn tả sâu sắc, rõ nét các tâm lý tinh vi của con người hơn <br />
cả lời phát ngôn trực tiếp.<br />
<br />
27<br />
Tóm lại, Tônxtôi đã sử dụng nhiều hình thức đối thoại khác nhau để làm nổi <br />
bật nguyên tắc nghệ thuật hướng đến miêu tả "con người bên trong". Nhà văn nắm <br />
bắt tinh tế mọi biểu hiện sinh động trong quan hệ giao tiếp làm cho các đối thoại ở <br />
nhân vật mang đậm tính chất "nội tại" nhưng vô cùng linh hoạt phong phú, đa âm <br />
sắc. Tiểu thuyết Anna Karênina ghi nhận thành công mới của Tônxtôi trong nghệ <br />
thuật đối thoại rất đặc trưng của văn xuôi tâm lý, góp phần sáng tạo nên thế giới <br />
nhân vật và bức tranh hiện thực sống động, luôn khắc sâu trong tâm trí các thế hệ <br />
độc giả. <br />
<br />
TÀI LIỆU THAM KHẢO<br />
<br />
1. Bakhtin M. Lý luận và thi pháp tiểu thuyết. Trường viết văn Nguyễn Du, Hà Nội <br />
(1992).<br />
2. Ginzơbuôc L. Về văn xuôi tâm lí. Nxb Nhà văn xô viết, Lêningrat (1978) (bản <br />
tiếng Nga).<br />
3. Grômôp P. Về thi pháp Lép Tônxtôi. Nxb Văn học nghệ thuật, Lêningrat (1971) <br />
(bản tiếng Nga).<br />
4. Nguyễn Hải Hà. Thi pháp tiểu thuyết L..Tônxtôi. Nxb Giáo dục, Hà Nội (1993)<br />
5. Tônxtôi L. Anna Karênina (2 tập). Nxb Văn học, TP. Hồ Chí Minh (1978)<br />
<br />
TÓM TẮT<br />
Nghệ thuật đối thoại trong tiểu thuyết Anna Karênina thể hiện rõ nét tài năng của nhà <br />
văn Nga vĩ đại Lép Tônxtôi(18281910). Nhà văn sử dụng linh hoạt số lần đối thoại với <br />
nhiều hình thức khác nhau nhằm miêu tả sự vận động tính cách và khám phá tâm lý nhân vật. <br />
Thủ pháp đối thoại đã tạo nên thứ văn xuôi tâm lý đặc sắc, góp phần làm cho tiểu thuyết <br />
Anna Karênina trở thành một kiệt tác của văn chương thế giới.<br />
<br />
<br />
THE ART OF CONVERSATION IN THE NOVEL ANA KARENHINA <br />
BY LEO TOLSTOI<br />
Pham Xuan Hoang<br />
College of Pedagogy, Hue University<br />
<br />
SUMMARY<br />
The art of conversation expressed in the novel Ana Karenhina proves talent of great <br />
Russian writer Leo Tolstoi (18281910). The writer flexibly used the frequency of variety of <br />
conversations among the heroes in the novel in order to describe the developing process of <br />
their characteristics and psychology. The conversational method used by the writer created an <br />
excellent psychological prose which made Ana Karenhina become a world literary masterpiece .<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
28<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
<br />
29<br />