NHẬN DIỆN MỘT SỐ HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT ANH HÙNG<br />
VĂN HÓA TRONG TRUYỀN THUYẾT THỜI KÌ VĂN LANG – ÂU LẠC<br />
ĐẶNG THỊ LAN ANH<br />
Trường Đại học Hải Dương<br />
Tóm tắt: Một số nhân vật anh hùng văn hóa trong truyền thuyết thời kì Văn<br />
Lang – Âu Lạc hoặc có cốt cách thần thoại hoặc có gốc tích từ nhân vật thần<br />
trong thần thoại đã chuyển hóa thành nhân vật trong truyền thuyết, có lai<br />
lịch, nguồn gốc xuất thân cụ thể. Các nhân vật này thoát thai từ trong thần<br />
thoại nhưng đã được nhào nặn lại, móc nối với những sự kiện, nhân vật lịch<br />
sử của đời sau để trở thành những hình tượng mới, mang đặc trưng của thời<br />
đại dựng nước. Nghiên cứu và phân tích hình tượng các nhân vật này, chúng<br />
ta sẽ dần bóc tách những lớp văn hóa trùm lên nhau qua các thời kì lịch sử và<br />
bóc tách những lớp văn hóa cổ xưa nhất của hình tượng. Hình tượng nhân<br />
vật anh hùng văn hóa trong truyền thuyết thời kì Văn Lang – Âu Lạc là sự<br />
xếp chồng các tầng ý nghĩa, các lớp văn hóa, các yếu tố tôn giáo và yếu tố<br />
thần thoại hòa quyện và thấm đượm vào nhau tạo nên một mẫu hình anh<br />
hùng văn hóa tiêu biểu thời kì Văn Lang – Âu Lạc.<br />
Từ khóa: Anh hùng văn hóa, Truyền thuyết, Văn Lang – Âu Lạc<br />
<br />
1. ĐẶT VẤN ĐỀ<br />
Truyền thuyết là những truyện kể dân gian có cái lõi lịch sử mang màu sắc huyền ảo,<br />
nội dung kể về các nhân vật và sự kiện lịch sử. Truyền thuyết dân gian cho đến ngày<br />
nay vẫn chưa bao giờ mất đi sức sống mãnh liệt và vai trò độc đáo của mình đối với<br />
cộng đồng, luôn được cộng đồng nâng niu, bảo vệ như một tài sản linh thiêng, quý báu<br />
bậc nhất. Ngày nay, chúng ta đang chứng kiến sự quan tâm ngày càng tăng của các nhà<br />
khoa học đối với việc tìm hiểu truyền thuyết dân gian thời kỳ Văn Lang – Âu Lạc. Thời<br />
kỳ Văn Lang – Âu Lạc chính là “thời kỳ anh hùng” của lịch sử Việt Nam với đầy đủ<br />
những đặc trưng của “thời kỳ anh hùng” theo định nghĩa của Friedrich Engels. Điều này<br />
khích lệ chúng tôi áp dụng các lý thuyết mới vào việc nghiên cứu và soi sáng nhiều vấn<br />
đề còn bỏ ngỏ của truyền thuyết dân gian thời kỳ Văn Lang – Âu Lạc, trong đó đặc biệt<br />
chú ý hình tượng nhân vật anh hùng văn hóa trong chuỗi truyền thuyết thời kì Văn Lang<br />
– Âu Lạc.<br />
2. NGUỒN CỘI CỦA HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT TRONG TRUYỀN THUYẾT<br />
THỜI VĂN LANG- ÂU LẠC<br />
Theo các nhà nghiên cứu, nhiều truyền thuyết về anh hùng văn hóa thời kì Văn Lang –<br />
Âu Lạc vốn thoát thai từ thần thoại. Một số nhân vật vốn từ các nhân vật thần trong thần<br />
thoại đã chuyển hóa thành nhân vật trung tâm trong truyền thuyết. Do vậy, khi nhận<br />
diện hình tượng nhân vật, nếu chỉ xét trong khuôn khổ và đặc trưng của thể loại truyền<br />
thuyết thì hiển nhiên là thiếu hụt. Nghiên cứu và phân tích hình tượng các nhân vật anh<br />
Tạp chí Khoa học và Giáo dục, Trường Đại học Sư phạm Huế<br />
ISSN 1859-1612, Số 02(30)/2014: tr. 5-13<br />
<br />
6<br />
<br />
ĐẶNG THỊ LAN ANH<br />
<br />
hùng văn hóa trong truyền thuyết thời kì Văn Lang – Âu Lạc, chúng tôi sẽ dần bóc tách<br />
những lớp văn hóa trùm lên nhau qua các thời kì lịch sử và bóc tách những lớp văn hóa<br />
cổ xưa nhất của hình tượng.<br />
Thần thoại theo Marx nói đó là vẻ đẹp “một đi không trở lại” của loài người khi xã hội<br />
nguyên thuỷ kết thúc. E.M.Meletinsky đã định nghĩa thần thoại như sau: “Thần thoại có<br />
nguồn gốc từ tiếng Hy Lạp… Thường người ta hiểu đó là những truyện về các vị thần,<br />
các nhân vật được sùng bái hoặc có quan hệ nguồn gốc với các vị thần, về các thế hệ<br />
xuất hiện trong thời gian ban đầu tham gia trực tiếp hoặc gián tiếp vào việc tạo lập thế<br />
giới cũng như vào việc tạo lập nên những nhân tố của nó – thiên nhiên và văn hoá” [1].<br />
Sự thực thì trên thế giới, bất cứ dân tộc nào cũng có thần thoại. Nhưng ở nước ta do<br />
hoàn cảnh lịch sử mà các thần thoại đã không giữ được nguyên vẹn. Bù lại chúng ta lưu<br />
giữ được một kho tàng truyền thuyết khá dày dặn về thời kì đầu dựng nước. Các nhà<br />
nghiên cứu đã tìm thấy những nét gần gũi đặc biệt giữa thần thoại và truyền thuyết thời<br />
kì đầu, bởi chỗ dựa chủ yếu của truyền thuyết thời kì này chính là nguồn thần thoại.<br />
“Khi ý thức lịch sử của cộng đồng ngày càng phát triển, người ta mượn lại những hình<br />
tượng vang bóng một thời trong thần thoại vốn là niềm tự hào của cộng đồng, nhào nặn<br />
lại, móc nối nó với những sự kiện và nhân vật lịch sử có thật ở đời sau, làm thành một<br />
nguồn truyện kể vừa đậm yếu tố kì ảo vừa đậm màu sắc lịch sử, vừa li kì và hấp dẫn vô<br />
cùng” [3]. Nhân vật của truyền thuyết thời kì Văn Lang – Âu Lạc là những nhân vật có<br />
diện mạo khổng lồ về hình dáng, tầm vóc, sức mạnh, hành động và chiến công.<br />
Có thể coi những bản truyền thuyết về Lạc Long Quân và Âu Cơ thời kì Văn Lang - Âu<br />
Lạc là những mảnh vụn của hệ huyền thoại (mythology) và huyền tích (legend) Đông<br />
Sơn bị vỡ trong diễn trình lịch sử, được lưu giữ lại trong kí ức của dân gian và được bồi<br />
đắp không ngừng theo dòng chảy của thời gian. Chắc chắn rằng nhân vật Lạc Long<br />
Quân, Âu Cơ thoát thai từ ý niệm về vật tổ và những thần thoại về đấng sáng tạo. Tìm<br />
trong những bản sử thi - thần thoại Ẳm ẹt luông của dân tộc Thái, Bài ca trời đất của<br />
dân tộc Lô Lô, Đẻ đất đẻ nước của dân tộc Mường, thần thoại Khúa Kê của dân tộc<br />
H’mông... có thể kể đến các vị thần khai sáng, tạo dựng vũ trụ: ở người Thái là Xô<br />
Công Phạ, Xô Công Đin, ở người Lô Lô là ông bà Két Dơ, GaGia, ở người Mường là<br />
ông Thu Tha và bà Thu Thiên... Đó là những cặp đôi sáng tạo vạn vật.<br />
Tên gọi Lạc Long Quân và Âu Cơ cũng được các nhà nghiên cứu giải thích là có cội<br />
nguồn từ tín ngưỡng vật tổ. Lạc Long Quân là nòi rồng, Âu Cơ là giống chim. Hình<br />
tượng Lạc Long Quân và Âu Cơ trong truyền thuyết của người Việt, gắn liền với những<br />
sáng tạo khởi thủy trong huyền thoại cổ xưa.<br />
Tiếp đến là các kì tích diệt con cá lớn đã thành tinh (Ngư Tinh), giết con cáo chín đuôi<br />
đã thành tinh (Hồ Tinh), giết con tinh ở trên cây (Mộc Tinh) của Lạc Long Quân là<br />
những câu chuyện đậm dấu ấn thần thoại. Lạc Long Quân là hình tượng được huyền<br />
thoại hóa mang sức mạnh, tầm vóc của cả cộng đồng trong công cuộc bảo vệ địa bàn cư<br />
trú, khai phá đất đai thời bình minh của lịch sử. Hình ảnh Lạc Long Quân có nét gần gũi<br />
với hình ảnh người anh hùng chinh phục thiên nhiên trong thần thoại Mường là vị vua<br />
Dịt Dàng với chiến tích chặt cây Chu Đồng, săn con muông Tìn Vìn Tượng Vượng<br />
<br />
NHẬN DIỆN MỘT SỐ HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT ANH HÙNG VĂN HÓA<br />
<br />
7<br />
<br />
được kể trong sử thi thần thoại Đẻ đất đẻ nước hay chàng khổng lồ Ải Lậc Cậc với công<br />
việc khai phá các cánh đồng lớn ở Tây Bắc của người Thái…<br />
Nhắc tới các nhân vật anh hùng văn hóa trong truyền thuyết thời kì Văn Lang – Âu Lạc<br />
không thể không nhắc đến hình tượng Sơn Tinh. Sơn Tinh trước hết được tôn vinh là<br />
một vị thần Núi, là sự hình tượng hóa và thần thánh hóa một hiện tượng tự nhiên (núi)<br />
gắn với tục thờ núi (bái vật giáo). “Ấn Độ có sông Hằng đồng thời có nữ thần sông<br />
Hằng. Việt Nam có núi Tản đồng thời có thần núi Tản Viên” [4]. Từ trong truyện kể và<br />
trong tâm thức dân gian, ông Tản đồng nhất với Sơn Tinh, một thần tượng tổng hợp sức<br />
mạnh của đất và núi mà người nguyên thuỷ đã hằng tín ngưỡng. Sơn Tinh cũng đồng<br />
thời là hình ảnh người khổng lồ kiến tạo núi non mang đậm dấu ấn kì vĩ của nhân vật<br />
thần thoại. Thuở hồng hoang, con người choáng ngợp trước độ rộng rãi, vẻ hoành tráng<br />
của tự nhiên, bởi thế trí tưởng tượng đã được đẩy tới độ không cùng khi dân gian xây<br />
dựng tầm vóc, diện mạo, tư thế của những chủ nhân đào sông, đắp núi. Nhân vật Sơn<br />
Tinh mang bóng dáng và tầm vóc của Ông Khổng lồ, đứng sừng sững trên đất trung du<br />
và đồng bằng mênh mông, vượt lên trên những con nước lớn để quai đê chặn lũ, bước<br />
một bước từ đỉnh núi này sang đỉnh núi nọ. Sự tích Đồi Đùm đứt quai, Đồi Vai lọt sọt<br />
lưu truyền vùng Ba Vì đã tái hiện công tích quảy đất đắp núi chống lũ, kiến tạo hình<br />
dáng núi non của Sơn Tinh. Hình ảnh này có mẫu hình từ Nữ Oa – Tứ Tượng, chàng<br />
khổng lồ Prong pha đạp đất núi – hình tượng khổng lồ kiến tạo vũ trụ thuở hồng hoang.<br />
Với nhân vật Thánh Gióng, thoạt đầu Gióng là vị thần khổng lồ có nguồn gốc từ thần đá<br />
và thần tre trúc, được nhân dân nhắc nhớ, gìn giữ, lưu truyền qua các thế hệ rồi trở<br />
thành anh hùng dân tộc, gắn với sự hình thành liên minh Âu Lạc, ẩn chứa trong mình cả<br />
hai thành tố Âu, Lạc. Thánh Gióng còn có tên gọi là Phù Đổng Thiên Vương. Phù Đổng<br />
thực chất là thần khổng lồ của người Việt Mường cổ (chữ Đổng là biến âm Hán Việt<br />
của chữ Đùng trong ngôn ngữ Việt Mường cổ. Phù Đổng có thể giải thích là bỗng chốc<br />
trở nên khổng lồ). Như vậy, Thánh Gióng là hiện thân của một vị thần khổng lồ trong<br />
thế giới tâm linh Việt Mường cổ. Trong bối cảnh liên tục phải đấu tranh chống giặc<br />
ngoại xâm, Thánh Gióng được người đời sau gắn thêm với sự tích giúp vua Hùng chống<br />
giặc ngoại xâm. Vì là con thần (mẹ Gióng dẫm vào dấu chân thần mà sinh ra Gióng)<br />
nên sau khi đánh tan giặc, Thánh Gióng đã hiển linh về trời. Gióng trở thành vị thần phù<br />
trợ cuộc sống ấm no cho nhân dân, đặc biệt linh ứng khi nhân dân quanh vùng cầu mưa.<br />
Sau khi về trời, Gióng lại hóa thân thành thần tự nhiên, làm mưa tưới nhuần đồng<br />
ruộng. Bởi thế trong tâm thức dân gian Gióng vừa là anh hùng chống giặc vừa là anh<br />
hùng văn hóa.<br />
Vùng Cổ Loa còn đọng lại khá nhiều truyền thuyết và những mẫu thần thoại đã hóa<br />
thạch đan lồng, chồng xếp lên nhau về nhân vật An Dương Vương – vua Chủ. Truyền<br />
thuyết vùng Cổ Loa kể rằng, ngày còn trẻ, khi đi gánh nước, bạn bè chưa đến bờ sông<br />
đã gặp Thục Phán quẩy nước về. Té ra Phán không đi vòng chân núi, mà núi tự xẻ đôi<br />
cho Phán vượt qua. “Mô típ núi tự xẻ làm đôi để Thục Phán có lối đi là hồi quang đã<br />
phân giải của một mảnh thần thoại, đọng lại ở đây để chiếu nhân vật trung tâm trong<br />
truyền thuyết Cổ Loa lên màn ảnh của trí tưởng tượng dân gian, thành một con người có<br />
<br />
8<br />
<br />
ĐẶNG THỊ LAN ANH<br />
<br />
tầm thước siêu phàm” [6]. Có thể nói dấu vết thần thoại của hình tượng nhân vật còn<br />
đọng lại khá rõ ở chi tiết này. Trong truyền thuyết, nhân vật An Dương Vương không<br />
được tái hiện với diện mạo của người khổng lồ, vươn mình đứng dậy thành tráng sĩ cao<br />
lớn như Thánh Gióng, cũng không phải hình ảnh người khổng lồ hai chân đạp lên hai<br />
bờ sông Hồng, khoắng gươm xuống dòng nước, chém giải đứt làm ba đoạn như người<br />
anh hùng làng Chèm Lí Ông Trọng. An Dương Vương được vẽ bằng nét vẽ đơn giản<br />
của dân gian để tái dựng bản chất siêu thực của nhân vật. Núi vùng Cổ Loa đã phải tự<br />
xẻ thành đường cho Thục Phán đi. Thiên nhiên đã tự bị khuất phục, tự nhường bước<br />
trước Thục Phán. “Vua Chủ đã mang những nét của một Hanuman trong anh hùng ca<br />
Ấn Độ” [6].<br />
Khi quân Triệu Đà phá cửa thành, ùa vào, An Dương Vương lên ngựa chạy ra biển thì<br />
nước biển rẽ ra, thần Kim Qui đón người anh hùng thất thế xuống biển cả. Như vậy,<br />
trong tâm thức dân gian, vị vua Chủ luôn sẵn bản sắc thần linh, có năng lực giao tế với<br />
thần linh, có năng lực siêu phàm luôn được phù trợ. Tại khu vực đền Cuông, nhân dân<br />
quanh vùng Mộ Dạ còn lưu truyền mẩu chuyện kể về kết cục của An Dương Vương.<br />
Theo lời kể của cụ Trần Chu (nguyên là người coi giữ đền Cuông và nay đã mất): sau<br />
khi chém Mỵ Châu, An Dương Vương phi ngựa lên đỉnh núi Mộ Dạ. Từ trên đó, Ngài<br />
đã cởi mũ, cởi cờ, cởi áo khoác, tháo kiếm và yên ngựa rồi tung ra bốn phía. Kỳ lạ thay,<br />
tất cả các thứ đó biến thành 5 ngọn núi có hình giống như cái mũ, cái kiếm, chiếc vành<br />
khăn v.v… châu tuần quanh núi Mộ Dạ. Không những thế, Ngài còn dẫm mạnh chân<br />
xuống một tảng trên đỉnh núi và để lại một vết chân rồi mới gieo mình xuống biển tự tử.<br />
Nơi ấy một thời gian sau nổi lên phiến đá có hình bàn cờ tướng và dân đi biển thi<br />
thoảng vẫn thấy hình bóng An Dương Vương cùng thần Kim Quy ngồi đánh cờ trên đó.<br />
Đây là những hình ảnh thật kì vĩ mang bóng dáng một vị thần tạo lập diện mạo núi non,<br />
vũ trụ.<br />
Khi nghiên cứu về nhân vật truyền thuyết, chúng tôi nhận thấy các nhân vật truyền<br />
thuyết có cội nguồn thần thoại hiện lên với những mức độ kì vĩ khác nhau. Nếu như<br />
hình tượng Lạc Long Quân, Âu Cơ là hình ảnh toàn vẹn mang dáng dấp của tổ tiên khởi<br />
nguyên, nếu như Thánh Gióng, Sơn Tinh giữ được những mảnh hào quang chói sáng<br />
của hình tượng người anh hùng kì vĩ, thì hình tượng An Dương Vương hiện lên chỉ là<br />
phảng phất cốt cách nhân vật thần thoại. Chúng tôi đồng tình với quan điểm của Trần<br />
Quốc Vượng “Ở đây, thần thoại đã tan vỡ khi vấp phải bậc thềm lịch sử” [6]<br />
3. ĐẶC TRƯNG THỜI ĐẠI CỦA HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT TRONG TRUYỀN<br />
THUYẾT THỜI KỲ VĂN LANG- ÂU LẠC<br />
Thời kỳ Văn Lang – Âu Lạc chính là “thời kỳ anh hùng” của lịch sử Việt Nam với đầy<br />
đủ những đặc trưng của “thời kỳ anh hùng” theo định nghĩa của Friedrich Engels. Một<br />
số nhân vật anh hùng văn hóa trong truyền thuyết thời kì Văn Lang – Âu Lạc thoát thai<br />
từ trong thần thoại nhưng đã được nhào nặn lại, móc nối với những sự kiện, nhân vật<br />
lịch sử của đời sau trở thành những hình tượng mới, mang đặc trưng của thời đại dựng<br />
nước. Tất nhiên hình tượng nhân vật anh hùng văn hóa thời kì Văn Lang – Âu Lạc sẽ<br />
còn bao chứa nhiều lớp văn hóa trùm lên nhau qua các thời kì lịch sử nhưng hình tượng<br />
<br />
NHẬN DIỆN MỘT SỐ HÌNH TƯỢNG NHÂN VẬT ANH HÙNG VĂN HÓA<br />
<br />
9<br />
<br />
những nhân vật này khoác một tấm áo từ “thời kì anh hùng” của lịch sử dựng nước khá<br />
rõ nét, không bị mờ nhòe theo thời gian.<br />
Theo đánh giá tiền sử học thì phần lớn các huyền thoại cổ nhất của Việt Nam, bắt đầu<br />
với truyền thuyết Âu Cơ – Lạc Long Quân và các truyện kể liên quan đến thời Hùng<br />
Vương đều ra đời trong khoảng thế kỷ 4-3 tr.CN. Đây chính là thời điểm cực thịnh của<br />
văn hóa Đông Sơn, thời điểm hình thành ổn định một xã hội trồng lúa Việt cổ. Cuộc<br />
hôn phối Âu Cơ – Lạc Long Quân là sự hình tượng hóa cuộc giao hòa giữa hai khối cư<br />
dân Việt sinh sống ở vùng cao cạn (Âu) và thấp ngập (Lạc). Những truyền thuyết về<br />
Sơn Tinh – Thủy Tinh (sơn – thủy), Chử Đồng Tử - Tiên Dung (Chử - đầm lầy, Tiên rừng núi) đều nằm trong cùng một môtíp lớn Âu – Lạc đó.<br />
Thời kì này là thời kì của những chiến tích chinh phục thiên nhiên, khai phá rừng rú, núi<br />
sông, mở mang địa bàn sinh tụ. Truyền thuyết về vua Rồng xứ Lạc với những chiến<br />
công chinh phục Hồ Tinh, Mộc Tinh, Ngư Tinh của người Lạc Việt phản ánh công cuộc<br />
đấu tranh chinh phục thiên nhiên, khai phá các vùng đất của người Việt cổ, từ đồng<br />
bằng đến rừng núi, vùng biển làm địa bàn sinh tụ cho nhân dân song song với việc diệt<br />
trừ tai họa. Theo bước chân Long Quân, hàng loạt địa danh mới được hình thành. Trên<br />
mảnh đất này, con người trong quá trình khai phá thuở hồng hoang đã chống lại những<br />
mối đe dọa từ kẻ thù bốn chân và hai chân để gây dựng cơ nghiệp và tạo dựng bản sắc<br />
văn hóa cho riêng tộc người này. Đó là sự phản ánh dưới hình thức huyền thoại quá<br />
trình chinh phục thiên nhiên, mở mang đất nước của tổ tiên người Việt. Đáng lưu ý<br />
trong nguồn mạch truyền thuyết thời kì Văn Lang – Âu Lạc còn có truyện kể An Dương<br />
Vương với việc dời đô từ vùng rừng núi về giữa đồng bằng màu mỡ. An Dương Vương<br />
có công trước hết là vị vua đã chọn được địa thế đắc địa để tụ cư và đóng đô. Địa điểm<br />
Cổ Loa chính là Phong Khê, lúc đó là một vùng đồng bằng trù phú. Việc dời đô từ vùng<br />
núi Phong Châu về đây đã đánh dấu một giai đoạn phát triển của dân cư Việt cổ. Việc<br />
An Dương Vương xây thành Cổ Loa đã thể hiện ý chí và quyết sách sáng suốt của An<br />
Dương Vương, tầm thế của vị vua Chủ. Như vậy, công tích của An Dương Vương đặc<br />
biệt quan trọng, là tư thế của người đứng đầu, vị anh hùng văn hóa xây thành, tạo dựng<br />
nền móng vững chắc để gây dựng giang sơn xã tắc. Tên gọi Thục Phán của vua Chủ là<br />
tiếng Tày cổ, có thể phục nguyên là Túc Phắn nghĩa là Thủ lĩnh đi mở đất, mở mường<br />
(“Phanh/Phắn Mương).<br />
Trong diễn trình lịch sử, khi các cư dân Việt cổ di trú từ miền núi, trung du xuống đồng<br />
bằng, công cuộc khai sơn phá thạch ấy gặp nối tiếp những trở ngại. Chủ đề chống sức<br />
nước của truyện “Sơn Tinh Thủy Tinh” trong chuỗi truyền thuyết thời kì Văn Lang –<br />
Âu Lạc là sự phản ánh tinh thần chống lũ lụt của con người giành giữ những vùng đất,<br />
đồng thời cũng là sự phản ánh công cuộc khơi dòng, đắp đê hai bên sông để ngăn lũ.<br />
Sơn Tinh tượng trưng cho sức mạnh và khát vọng trị thuỷ của nhân dân, đã quảy núi<br />
ngăn dòng, chặn đứng mũi tiến công ác liệt của thần Nước. Sơn Tinh dạy dân gánh đất<br />
đắp đê, đan phên cạp bờ, bỏ đá làm kè để chống lại sức công phá của nước. Trong<br />
truyền thuyết “Tuấn Cương và Quế Hoa đánh giặc nước”, Tản Viên còn hiện diện với tư<br />
cách là vị thần khiến vua Thủy phải kiêng sợ, không dám ra mặt dâng nước. Tản Viên<br />
<br />