intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Nhẹ như gió trên đồi

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:15

66
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Hưng bò lên sân thượng nhà hắn , cắm tai phone nghe những bài yêu thích của mình cũng là để hắn không còn nghe thấy tiếng ầm ầm của thành phố đông đúc này , hưng bắt đầu ngán nơi này tới tận cổ tiếng công trường , xe cộ thôi rồi đủ cả , ước j` im lặng quách cho yên bình .mệt mỏi. nó muốn về quê… “Hè là phải thế này chứ !”-hưng lẩm nhẩm nhìn trời, nhớ hôm qua cả nhà còn mở hội nghị bàn tròn quyết định hè này vi vu ở đâu...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Nhẹ như gió trên đồi

  1. Nhẹ như gió trên đồi
  2. hm hm..... Hưng bò lên sân thượng nhà hắn , cắm tai phone nghe những bài yêu thích của mình cũng là để hắn không còn nghe thấy tiếng ầm ầm của thành phố đông đúc này , hưng bắt đầu ngán nơi này tới tận cổ tiếng công trường , xe cộ thôi rồi đủ cả , ước j` im lặng quách cho yên bình .mệt mỏi. nó muốn về quê… “Hè là phải thế này chứ !”-hưng lẩm nhẩm nhìn trời, nhớ hôm qua cả nhà còn mở hội nghị bàn tròn quyết định hè này vi vu ở đâu , thì cả nhà sững sốt khi hưng nói muốn về quê nội , bao nhiêu con mắt nháy liên hồi bắn nghi ngờ vào hắn , hỏi tù tì cả mạch chỉ mỗi một câu “thật không con” . thế là tối đó trong khi hưng lụi cụi xếp đồ thì ông bà già đáng kính của hắn múa hát tưng bừng ,họ vui cũng đúng thôi có bao jờ hưng nhắc tới muốn về quê đâu , đợt đáp chân về đó của hắn hình như là khoảng 3 năm trước, có chuyện j` chỉ toàn ba mẹ đi thôi , còn bây jơ` thì nhà hắn đang hưởng thụ cuộc sống ở đâu đẩu , hắn thì về chốn quê mùa này … _ôi cháu cưng của bà , đích tôn của bà –bà bóp hai cách tay của hắn réo vào trong –bay ra đây ra đây xem thằng hưng này, vào đây vào đây cháu!-bà cười mãi ko thôi kéo hưng vào trong “không bik bố mẹ gởi tiền về cho ông bà làm j` mà đến jờ vẫn chưa xây dc cái nhà gạch nhỉ ?” hưng nhìn quanh căn nhà lá.
  3. _chào ông ! _thằng hưng đây có phải ko nhở? _dạ ! _thế bố mẹ cháu ko về hả? _dạ ko có mình cháu thôi chợt bọn trẻ ở đâu ra trố mắt nhìn hưng: _anh hưng hả ông? _dẹp trai phết nhỉ? _anh mặt dồ đẹp ghê , giống mấy anh trên ti vi _thế cũng nói dân thành phố mà _hồi cho em lên thành phố nữa nhá em mua đồ đẹp giống anh ……….. bọn trẻ làm một tràn khiến hưng chóng cả mặt bà xua tay : _tụi bay im hết xem anh hưng mới về mệt cho ảnh nghỉ chớ ! _tụi này con cô chú cả đấy , đi mần ruộng hết rồi, ra sau tắm đi rồi vào ăn cơm –ông vừa nói vừa chỉ tay ra sau _dạ cả buổi trưa mệt phờ , từ trong nhà tới hàng xóm ai cũng hỏi thăm , hưng chẵng ngủ dc miếng nào đặt lưng xuống phản thì đã 4h chiều , loanh quanh
  4. mãi chãng có j` chơi , hắn chợt nhớ lúc tắm ở sau nhà có một ngọn đồi toàn cỏ “hay là leo lên thử xem” nói là làm hắn phóc lên “ôi trời tuyệt quá , mát vô cùng , cỏ thỉ xanh rờn ,mình kết ầm ầm nơi đây rồi” hưng cho tay vào túi hít một hơi dài , cảm nhận dc sự sảng khoái trong người , nằm oạch xuống cỏ kê đầu lên tay nhắm mắt và cảm nhận sự thanh bình hiếm có này _này bạn kia! Hưng ngóc dầu dậy khi nghe tiếng gọi, nhìn quanh rồi đáp ngay trước một cô nàng: _bạn gọi tôi ? _vô duyên , chứ ai, nơi này có tôi và bạn tôi gọi ma hả-cô nàng đanh chua tiến lại gần hưng-bạn ở đâu ra vậy? Hưng ngồi chồm dây cười: _ở nhà ra chớ đâu ra! _xì-cô ngồi xuống cạnh hưng-nơi này ko ai lên hết , với lại cũng ko nhìn thấy nên chỉ có tôi bik thôi , tự nhiên hôm nay lòi ra bạn-cô quay sang nhìn hưng _tôi cũng như bạn thôi cũng thấy ngọn đồi này , cũng thik , cũng leo lên ! _vây mà tôi cứ tưởng chỉ có mình tôi !mà nhìn cậu lạ quá ko phải ở đây _uh tôi ở thành phố đây là quê nội tôi! _thành phố hả, thix nhỉ , mặc đồ dễ thương ghê !
  5. Hưng cuời : _cậu ngày nào cũng lên đây hả? _ùh lên để tâm sự với bạn! _bạn! cậu nói chỉ có mình cậu biết thôi mà, thế bạn cậu đâu? _dây nè! Cô nói vuốt nhẹ đám cỏ xanh rờn _tôi vẫn thường hay tâm sự với chúng như thế sẽ rất vui! Hưng nhìn cô cười, nụ cười dễ thương ko tả hắn nói: _có lãng mạn quá ko? Con gái thành phố sống thực tế lắm ! _nhưng tôi ko phải con gái thành phố ,còn lãng mạn thì ko đó là sở thích của tôi ! _quên chưa hỏi tên cậu , cậu tên j` _Đan còn cậu –cô vòng ôm đầu gối mở mắt tròn nhìn hưng _Hưng tôi đang học 11 _giống tôi đó tôi cũng 11, nhưng tôi đi học xa lắm _ùh _nhà nội cậu ở đâu? _kia kìa- hưng chỉ theo hướng nhà _àh thì ra tôi nghe người ta nói nhà bà 5 có cháu về thì ra là cậu hả? _ùh còn nhà cậu?
  6. _nhà tôi ở xóm trên dường ra quốc lộ ấy! 2 đứa im lặng trong một khoảng hưng ngắm nhìn đan vuốt những đám cỏ , mái tóc cột 2 bên , gió làm bay hàng tóc mái xéo của đan , nhìn kĩ hưng mới thấy đan xinh đẹp dến chừng nào , xinh lắm ! đan quay qua bắt gặp trúng ánh mắt có người đang lén nhìn mình: _làm j` nhìn tôi ghê thế ! Đôi mắt to tròn trong sáng ấy khiến hưng ko chịu nổi , quay ngắt đi chổ khác: _ không ! bỗng dưng đan ghé vào tai hưng nói nhỏ: _cậu có muốn bik một bí mật ko? _bí mật đó có thể kể cho tôi sao? Đan gật đầu _ùh vậy cậu kể đi Đan cười rồi thì thầm: _cậu có biết là…cậu đẹp trai lắm ko? _hả? j` chứ cái đó thì tôi biết lâu rồi !cả 2 cùng cười phá cả lên rồi cùng im lặng … Đan ngước nhìn trời : -trễ rồi tụi mình về thôi! _ùh
  7. Hưng đứng lên định đi về bỗng đan cầm lấy tay hưng. _ơ!-hưng trố mắt _cậu chờ chút ! Đan cuối xuống ngắt một cọng cỏ bỏ vào tay hưng _j` thế? _hôm nay là ngày đầu tiên cậu lên dây đúng ko? _uh Đan mỉm cười chỉ vào cọng cỏ : _đây là ngày đâu tiên , là kỉ niệm đầu tiên , từ giờ khi cậu lên dây hãy lấy thệm một cọng cỏ nữa để nhớ cậu đã có bao nhiêu ngày , bao nhiu kỉ niệm .còn nữa tặng cậu quà làm quen. Nói rồi đan đặt lên má hưng một nụ hôn nhẹ như gió trên đồi , để hưng phải bần thần ở đó… tối nay hưng không ngủ dc , hắn cứ ngắm đi ngắm lại cọng cỏ và hình dung lại khuôn mặt rất ư là đễ thương ấy cô gái vô tư , tự nhiên, hưng suy nghĩ có khi nào một người khá lạnh với con gái như hắn đã để ý đến cô nàng hồn nhiên ấy rồi không?... hôm nay hưng lên đồi sớm hơn một chút.3h30.thế mà chẵng có chút nắng nào , mấy cơn gió thoảng làm hưng lân lân người cảm giác thật nhẹ như muốn bay lên trời .hôm nay hưng mang theo ipod để nghe vài bài hit , thầm nghĩ “nằm
  8. trên đồi mát thế này mà ko nghe nhạc là uổng lắm!” rồi có ai lấy tai phone từ tai hưng ra _cậu đang làm j` đấy ?-nụ cười của đan làm hắn ngất trên cành quất quá , nhất là hưng đang nghĩ ngợi về đan _nghe nhac! _cho tớ nghe với dc ko? _dc chứ! _oa hay quá ! ở đây làm j` có nhạc mà nghe !hay câu nghe chung với tớ đi _làm sao cơ? _ở đây có 2 tai nghe lận mà , cậu một tai tớ một tai _dc ko?-hưng ngắt ngứ _sao ko dc! Phì cười hưng quên mất là mình đang ngồi với một cô nhóc quê ngây thơ ko bik cách làm ấy chỉ dành cho những đôi tình nhân hay là cạ cứng của nhau , mà hắn với đan đẵ thân thiết chưa nhi? _nghĩ j` thế cầm lấy-đan chìa một tai phone cho hưng cảm giác này đẹp , thanh bình nhẹ nhàng cứ như là… gió trên đồi này ấy… hưng: “hôm nay chúng tôi không nói gì , chỉ im lặng nghe nhạc , nghe tiếng gió thổi qua từng cơn tôi đã từng ước mong cho thời gian lúc này ngưng hẳn đi, nhưng
  9. rồi cũng tới lúc kết thúc!” _ta về thôi-đan nhìn hưng _ùh đan: “có phải những diều tôi làm cho cậu ấy có vẻ là ngu ngốc, và cậu ấy chẳng thèm nhớ , chẳng thèm quan tâm !” _hình như câu quên…-đan dừng ngắt lại khi thấy hưng ngắt một cọng cỏ _cọng cỏ thứ 2 , vậy đã là ngày thứ 2 kỉ niệm thứ 2 rồi đúng ko đan?-hưng quay sang nhìn đan và đã thấy cô ấy cười , đan cười tươi lắm , trong một khoảng không im lặng khó nói ấy đan đã ôm chầm lấy hưng , bất ngờ hắn ko kịp phản ứng j` cho đến khi đan buôn ra và chạy đi “cô nàng này quái thật”… cứ thế ngày qua ngày hưng vẫn lên đồi đều đều như đi học , vẫn nói cho đan nghe nhiều diều và vẫn lén nhìn đan…một tháng đã trôi qua gọn lẹ như thế , chỉ còn một tháng để ở bên đan , hưng thật sự ko muốn rời xa , ko muốn tí nào…bởi vì hưng nhận ra rằng :hưng-đã-đặt-trái-tim-mình-vào-đan … hôm nay hưng nhớ tới cái máy ảnh nằm gọn lỏn dưới đáy ba lô mà từ lúc về đây tới giờ hắn chưa đụng tới . “mai mình sẽ chụp ảnh ngọn đồi và cả đan”. _hù-đan đập vào vai hưng _ j` nữa đây!lạnh cả xương ! Đan ngồi xuống bên cạnh ngước nhìn trời , cái cách đầy tâm trang của đan lúc
  10. này ko làm bọn con trai lăn đùng ra mới lạ “tach” “tach” _j` đấy -đan quay qua khi nghe thấy tiếng máy ảnh _j` đâu , xin phép chị đan cho em chụp vài pô nha! _chụp ảnh áh, dc đó …mà chụp làm j`-đan nhìn thẳng vào mắt hưng như mong chờ một câu như ý nhưng diều đó bất giác làm hưng ngại _thì .. để giới thiệu cậu với cộng đồng bạn bè tớ , hì tụi nó tuy ko đẹp zai bằng tớ nhưng cũng ko đến nỗi hi`hi` Ko hiểu tại sao đan giận dữ: _đồ hâm đồ diên , lãng nhách ! _ơ đùa thôi mà! _tôi ko thix vậy đâu nhá! Đan đứng phắt dậy , chọn chỗ ngồi khác cách xa hưng, hắn lại cầm máy lên nháy thêm rất nhiều kiểu rồi cười dắt ý khi nhìn hình đan cứ như ảnh nghệ thuật , ánh chiều tà làm đan thêm “đẹp rạng ngời mà ko chói loá” khoảng cách ngồi của 2 người lúc này đủ để chen thêm 10 người cũng đủ , nhưng hưng cảm thấy đan chẵng xa hắn tí nào điều đó đã làm hưng phì cười , hắn công nhận lãng xẹt thiệt , ai lại đi nói với người mình thích như thế chứ. _tớ về đây cậu cứ ở đó đi !- đan quay di định xuống chân đồi _ĐAN!-hưng hét lớn và chạy theo đan _muốn j`
  11. hồi nãy tớ đùa thôi mà -hắn gãi đầu _... _thật ra tớ chụp để cho tớ mà ! _cho cậu làm j`? _thì cho tớ dán phòng , dán vào blog hay album chẵng hạn nhưng cái đó chỉ để tượng trưng thôi còn hình ảnh thật của cậu ,thì tớ để… _để đâu?- đan nói giật _umhh để đâu ý nhỉ, àh nhớ rồi là để trong tim , uh đúng thế, để trong tim ! dc ko? _cậu đang tỏ tình đó hả?- đan tủm tỉm cười _phải ko nhỉ? tớ dốt văn , ko bao jờ thốt ra dc 3 câu AYE hay TTC ,cái này quan trọng hơn là toàn để người ta tỏ tình ko thôi heheh _danh giá nhỉ-đan liếc xéo hưng _chứ sao nhưng giờ thì hết danh giá rồi , phải hạ người vì cậu , khổ! ……… _hưng hôm nay cậu buồn thế , trông kìa mặt cứ nghệch dẹt ra tức cươì ! _đan ah` ! cậu làm sao thế-đan bắt đầu lo lắng _đan này , một người không muốn như thế nhưng tình huống cứ bắt người ấy phải chấp nhận … thì phải lảm sao hả?-hưng nhìn đan , ánh mắt ko vui mà
  12. đượm buồn _là sao ? ko hỉu gì cả !!-mắt đan lại mở to tròn xoe Hưng quay đi nhìn trời , không muốn nói nhưng biết làm sao được … _tớ … tớ sắp về lại thành phố rồi !...! _!!..!! gì …gì cơ ??-dù biết là mình không nghe lầm nhưng đan vẫn cứ hỏi một cách vô thức _tớ không biết phải làm sao cả! tớ thật sự không biết ! _hì , có gì khó dâu, thì đương nhiên là về thành phố rồi –cô nhox cười e dè nụ cười ấy khiến hưng bất ngờ , hắn thật sự ko hiểu đan nghĩ gì _cậu có buồn không đan ? _buồn thì đã dc gì , giữ dc cậu chắc ! …đan bất thần , không suy nghĩ dc gì nữa , tất cả chỉ là cái đầu trống rỗng và sự ấm áp chạy quanh mình khi hưng ôm cô , một rồi hai giọt thấm ước lưng áo hưng , hắn biết đan khóc , nhưng cứ im lặng như thế có khi lại hay . _giả vờ thôi hưng nhé , bởi vì trong tình cảnh này ai củng phải khóc hết mà , vì vậy tớ đành để nước mắt chảy ra , chứ…tớ không muốn khóc đâu –đan quệt nước mắt. cả 2 ngồi lặng yên , ko nói cho nhau lờì nào , cứ lặng yên như thế , chỉ là dể lòng đơn giản lại … _về thôi !- đan nói mà vẫn nhìn thẳng về trước .
  13. Hưng biết , hưng hiểu đan khó lắm mới nói được câu này , vì hàm ý nó xa lắm , một câu vẻn vẹn 2 chữ kết thúc tất cả… _mai có tiễn tớ không ? _... _sao thế? _... Đan đứng dậy quay đi lạnh lùng để hưng ngơ ngác như một con nai >< _cậu về đi , tớ cũng phải về !- đan lặng lẽ đi cả 2 quay đi đối ngược nhau , lúc đó một cơn gió đồi thoảng qua nhẹ làm rung rinh những cọng cỏ non , cọng cỏ cuối trên tay hưng cũng vậy …. xuống duới ngọn đồi , hưng lặng người khi nghe tiếng hét lớn ẩn chứa đầy nỗi buồn , hắn vội quay lại … “chúa ơi làm ơn cho con biết … phải làm gì… con phải làm gì mới có thể ở bên cạnh cô gái này…làm sao để cô gái này không bao giờ hiểu dc chữ “buồn” khi xa con …làm sao để cô ấy không còn hét to giữa đồi khi tâm trạng chùn xuống nữa…và … làm sao … phải làm sao …để làm trọn vẹn một tình yêu …?” Hưng lén nhìn đan khóc , phải như thế chứ , hãy cứ hãy khóc to như thế , chính lúc một mình đan mới bộc lộ được mình , một cô nàng đầy cảm xúc mà hắn yêu …
  14. _mọi người không cần tiễn chau đâu , cháu đi dc mà _mạnh giỏi nha cháu , mọi người gởi lời thăm ba mẹ ! _dạ- nói rồi hưng quay qua lũ nhóc buồn thiêu như nồi niêu- mấy nhóc ngoan nha năm sau anh về lại mua kẹo tiếp cho nha! ……… thủ tục chia tay chia chân cũng kết thúc , hưng nhìn quanh quê mình rồi theo con dường quốc lộ mà đi. _ơ ! Hưng nhìn thấy đan lấp ló ngoài hiên rồi chạy vụt vào trong , mắt hắn thoáng buồn rồi quay đi …. Gió buổi sáng mát lạnh cứ ào ào vào mặt hưng , dứng ngoài quốc lộ chờ xe mà hưng cứ nghĩ đâu đâu . _hưng , hưng !! Hắn quay ngắt lại , đan là đan , cô đang càng lúc càng gần hưng , càng gần và một cái ôm chầm xiết chặt… _cứ tưởng cậu không tới… _tớ đã định thế , tớ sợ lúc đó tớ sẽ không cho cậu đi , tớ sợ xẽ xa cậu , đã cố kiểm nén rồi mà , cố lắm mà sao vẫn cứ chạy theo!! Xe tới phía xa , hưng buôn đan ra , giữ lấy vai cô : _yên tâm , sẽ không xa dâu , hứa đó ^^ , cứ ở dây mà chờ tớ năm sau xem cậu
  15. có khác đi lúc nào không !.... ………….. tuần xau là vào học rồi , hưng lại chán nản leo lên sân thượng , cắm phone nghe nhạc , hè này hắn không ì ạch trên giường , không bwoling với lũ bạn , không là những thứ quen thuộc thường ngày của hắn mà là sự khác biệt hoàn toàn , đám chí cốt gọi réo um xùm sao không di với tụi nó , hưng cười nhả một câu vẫn vơ: _có khi năm sau tao cũng không đi với tụi mày …! Làm lũ bạn ko hiểu mô tê gì cả , trố mắt nhìn nhau ……. Đúng rồi năm sau hưng còn phải về quê nữa mà , về để dc ăn món bà làm , để chơi với tụi nhỏ , để cảm nhận cái mát thoang thoảng của gió trên dồi và.....về để gặp một người … Hưng ngắm cái lọ chứa dầy cỏ khô trong đó mà mỉm cười……
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
3=>0