intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Những ngày nhảm nhí

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

68
lượt xem
2
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Làm ăn khó khăn, công ty giải tán, vậy là Thương thất nghiệp. Một ngày như mọi ngày, người nhà đi làm hết từ sáng tới chiều. Thương ở nhà chợ búa, nấu ăn, giặt giũ. Được vài ngày, bỗng dưng cô thấy mình như vừa bước vào một đời sống khác bên cạnh đời sống một cô Thương phiên dịch bận tối mắt tối mũi lâu nay. Đời sống với việc vừa nấu ăn vừa được nghe các bài hát mình thích, vừa được thử các món ăn với tài nội trợ chưa bao giờ được biết của chính...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Những ngày nhảm nhí

  1. Những ngày nhảm nhí TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THU TRÂN Làm ăn khó khăn, công ty giải tán, vậy là Thương thất nghiệp. Một ngày như mọi ngày, người nhà đi làm hết từ sáng tới chiều. Thương ở nhà chợ búa, nấu ăn, giặt giũ. Được vài ngày, bỗng dưng cô thấy mình như vừa bước vào một đời sống khác bên cạnh đời sống một cô Thương phiên dịch bận tối mắt tối mũi lâu nay. Đời sống với việc vừa nấu ăn vừa được nghe các bài hát mình thích, vừa được thử các món ăn với tài nội trợ chưa bao giờ được biết của chính mình. Đôi khi cho ớt quá liều cay xé miệng, vừa rớt nước mắt vừa nhấm nháp xuýt xoa. Đôi khi nêm nồi canh mặn như kho, lật bật đổ hết, lật bật phóng xe ra chợ mua rau thịt làm lại nồi khác bằng kinh nghiệm thu hoạch được từ nồi trước. Chỉ hai tuần nấu ăn cho cả nhà, đầu giường Thương đã bày la liệt mớ sách khéo tay hay làm mới cáu lôi từ các nhà sách về. Má hớn hở ra mặt, ừ, con gái phải vậy chứ. Ngày thất nghiệp, Thương còn giải quyết bao nhiêu là chuyện loanh quanh. Biết có người ở nhà thường trực, lâu lâu hàng xóm lại nhấn chuông. Một đôi mắt đen tròn xuất hiện sau song cửa sắt: “Cô Thương ơi, cô có điện thoại, gọi xe cấp cứu bà ngoại con giùm”. Tim bà ngoại con bé mồ côi thường xuyên bị lên cơn co thắt, nghe nói hở hai, ba van mà không có tiền mổ. Cô Thương ơi, cái thằng cha người Iraq này muốn “xù” tiền thuê nhà tui mấy tháng nay hay sao ấy mà tui yes, no cách nào chả cũng không chịu hiểu, cô làm ơn qua nói chuyện với chả, bắt chả làm giùm tui cái cam kết. Cô Thương ơi, mở cửa nhanh nhanh cho tui vô với, thằng chồng tui lấy tiền đóng học phí của con uống rượu, tui cằn nhằn nó rượt đánh tui kìa. Thương này, tổ bán báo xa mẹ ở phường mình có mấy thằng nhóc muốn học vài câu tiếng Anh để giao tiếp sơ sơ với mấy ông tây bà đầm ở đường Đồng Khởi, em giúp tụi nó nhé.
  2. Sâm Thương ơi, em có tin là anh sắp leo lên tầng mười ba nhảy xuống không, thư anh viết mấy lần bỏ trong giỏ xe mà sao không thấy em hồi âm. Ụa, chung cư này cũng có người để ý mình sao ta, giờ mới biết đó. Biết làm sao được khi nhờ em thất nghiệp ở nhà, anh mới có cơ hội thốt lời vàng ngọc cùng em. Thương hay không thương nói đại một tiếng để anh khỏi phải đợi chờ uổng công. Ông ơi là ông, tui lạy ông luôn, biết ông hàng xóm thiệt nhưng không biết tên gì thì làm sao tui có nghĩa vụ trả lời chuyện yêu đương. Thương giật mình nhớ lại, ừ, hèn gì lâu lâu lại thấy trong giỏ xe mình có mảnh giấy con con, tưởng rác ai đó vứt vương vãi. Tối cà phê cà pháo “tám” chuyện với bạn bè, nhỏ Lan nâng cao cặp kính cận e hèm quan trọng: “Bộ tính không đi làm, tính kéo dài mấy ngày nhảm nhí này hoài sao?”. Thương lừng khừng không “phít bệt” (feedback - phản hồi) bạn. Cô thật sự cảm thấy rối với chuyện trong nhà ngoài phố. Những việc không thể chối từ và cũng rất cần giải quyết ấy đã lấy đi của cô không ít thời gian, cộng chuyện nấu ăn giặt giũ, thật sự suốt tám tháng trời qua, Thương chưa kịp làm một công việc tròn trịa nào cho riêng mình (dịch một cuốn sách chẳng hạn).
  3. Minh hoạ: Kim Duẩn Má và các anh chị trong nhà không ý kiến ý cò gì, cứ “lơ” chuyện Thương tìm việc làm, thiếu đồng lương của Thương thì kinh tế nhà này vẫn thế. Tuyệt nhất là từ ngày Thương thất nghiệp, buổi chiều cả nhà bao giờ cũng được bữa cơm canh nóng sốt và những câu chuyện hấp dẫn về hàng xóm - mà nếu Thương không ở nhà thì chắc chắn không có thành viên nào trong gia đình được biết, kể cả tên của anh chàng giữ xe đã rị mọ tỏ tình với Thương. Trẻ trung, năng động, biên - phiên dịch gì cũng tốt như Thương thì đâu khó tìm việc nếu cô thật sự muốn tiếp tục đi làm. Thương cũng không hiểu vì sao mình lại không hào hứng lắm trong chuyện tìm việc. Có thể do quá mệt mỏi khi phải cắp cặp theo sếp làm phiên dịch từ năm thứ hai đại học. Có thể do thấy là lạ hay hay trước “làn sóng” tình làng nghĩa xóm vừa mới mẻ vừa dồn dập.
  4. Chỉ có ba là nóng ruột muốn Thương có việc làm, làm gì cũng được, miễn có việc làm. Ông không muốn thằng ma cà bông giữ xe trong chung cư tán tỉnh con gái mình bằng cái kiểu cà tưng: “Chào cô em thất nghiệp xinh đẹp”. Cuối cùng, ba cũng tìm được cho Thương một công việc. Cô vào làm ở phòng online một tờ báo. Trang báo điện tử vừa vừa với lượt người truy cập khiêm tốn. Nhưng được gọi là “nhà báo” vừa sang trọng vừa thời thượng, thế là Thương đi làm. Phòng online có bảy người. Một phó chỉ đạo, một biên tập, một tư liệu, hai biên dịch, hai kỹ thuật. Ngày nhận việc đầu tiên, chiều về Thương đi cà phê với Nhơn - người bạn cùng làm trang web tuổi teen nổi đình nổi đám với cô. Nghe kể chuyện nhân sự phòng online, Nhơn cười ngất. Sời, chi nhiều người vậy, trang web mình hoành tráng hơn nhiều mà chỉ có tui với bà vừa làm hoàng hậu vừa làm tì nữ. Thương nói giọng e dè, ừ, tui cũng không hiểu lấy đâu ra, toàn người quen không hà, ba tui cũng là một người quen... Công việc thường xuyên của phòng online chỉ một hoặc hai người làm là đủ. Những người còn lại ngồi đọc báo, lang thang trên mạng, đan áo len, giũa móng tay, lặt rau muống (chuẩn bị sẵn chiều về nấu cho tiện)... Giũa móng tay nhiều hơn dịch bài cho báo, lương thấp, Thương không buồn. Chỉ buồn (như chấu cắn) khi mỗi lần sếp tổng ghé, ai nấy đều phải bật ngồi trước máy giả vờ bận rộn. Một chiều sắp tan tầm, Thương ngồi giũa móng tay như thường lệ thì nhận được cuộc gọi của anh chàng giữ xe. Nghe gì chưa, bà ngoại con bé mắt đen cạnh nhà em chết rồi, bà lên cơn đau tim, vậy mà nó đứng trước nhà nhấn chuông gọi em kêu giùm xe cấp cứu cả nửa tiếng đồng hồ, nó tưởng em vẫn còn thất nghiệp... TRUYỆN ĐĂNG TRÊN TUỔI TRẺ CHỦ NHẬT 09.12.2012
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2