intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Nụ hôn của thiên sứ

Chia sẻ: Camp_1 Camp_1 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:6

56
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Hôm nay Vy khỏe hơn nhiều sau một ngày được Huy chăm sóc, muốn đi làm ngay nhưng Huy nhất quyết không cho. Thời tiết rất đẹp, những tán hoa quế đung đưa rơi lã tả trong không gian, gió đưa nhẹ nhè thoảng vào không gian mùi hương ngan ngát.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Nụ hôn của thiên sứ

  1. Nụ hôn của thiên sứ Hôm nay Vy khỏe hơn nhiều sau một ngày được Huy chăm sóc, muốn đi làm ngay nhưng Huy nhất quyết không cho. Thời tiết rất đẹp, những tán hoa quế đung đưa rơi lã tả trong không gian, gió đưa nhẹ nhè thoảng vào không gian mùi hương ngan ngát. Những tiếng chim líu lo trên cao, tạo nên một không gian nên thơ. Huy đưa Vy ra ngoài sau căn nhà có dòng sông đang lặng lờ trôi, có lẽ đây là những ngày tháng đẹp đẽ nhất của hai người sau những ngày cách xa nhau. Vy tựa đầu vào vai Huy nghe những âm thanh của cuộc sống đang hòa quyện vào nhau, nghe tiếng tim mình nhộn nhạo. - Huy này! Vy gọi khi cảm thấy Huy có vẻ buồn. - Sao thế em? - Anh chàng tóc đỏ hôm trước là ai vậy? Bạn em bảo anh ta như con
  2. manocanh. Huy cười nhỏ, tựa cầm vào đầu Vy: - Là bạn anh, chuyên viên trang điểm. Anh ta có suy nghĩ của một người nghệ sĩ. Vy đưa mắt nhìn ra sông, làn gió thổi tung mái tóc của cô. Cảm giác bình yên đến tuyệt vời, nhưng Vy biết cảm giác này có lẽ chỉ trong nhất thời. Huy hứa sẽ đi chữa bệnh nhưng là bao giờ anh không nói. Vy quay đầu nói với Huy: - Hay là anh nói với bác sĩ ngày đi chữa bệnh đi, em nghĩ đi càng sớm càng tốt. Huy có vẻ buồn rầu, hỏi như trách cứ: - Em không muốn ở bên anh thêm sao, chúng ta mới gặp nhau mà Vy? Vy cười buồn, nếu Huy hiểu tâm trạng bồn chồn lo lắng của cô bây giờ thì hay biết mấy. Chẳng lẽ Huy còn chờ đợi gì sao, con người có thể chờ thời gian chứ thời gian có bao giờ dừng lại đâu. - Anh nên biết cơ hội không phải bao giờ cũng hiện diện, anh phải quý trọng bản thân mình. Anh không nghĩ cho anh, cũng phải nghĩ cho em và gia đình chứ. Nghe lời em đi anh, được không? Vy thuyết phục, cô biết Huy là người khó nắm bắt, từng cách anh suy nghĩ đến hành động. Quen nhau lâu rồi nhưng Vy vẫn cảm thấy ở Huy có gì đó bí ẩn, không dễ dàng nói cảm nhận của mình với ai. Có lẽ Vy là một ngoại lệ, nhưng cũng chỉ dừng ở một khoảng nào đó. Huy đứng dậy mắt xa xăm như một ảo ảnh, có lẽ anh đang do dự và cũng đang hỏi bản thân mình. Vy đứng cạnh Huy, chăm chú nhìn gương mặt góc cạnh của anh, thầm mong anh hiểu gì đó hé mở nhưng cô chỉ thấy Huy lặng lẽ đến vô hồn.
  3. - Chúng ta vào nhà thôi, nắng lên rồi, lát anh sẽ câu cá làm món lẫu em thích nhất, được không? - Huy, anh… - Thôi nào, anh sẽ suy nghĩ sau, bây giờ đừng nói gì cả. Vào thôi nàng thiên sứ! Vy cười gượng bước theo Huy vào nhà, có lẽ Huy cần thời gian và niềm tin vào sự sống. Chẳng lẽ có em còn chưa đủ cho anh sống sao Huy? Những ngày sau đó, cuộc sống của Huy và Vy vẫn tiếp diễn thường ngày, riêng có một tình yêu hàn gắn ngày một xinh đẹp hơn. Huy vẫn đi làm công việc của mình, anh đam mê hội họa, anh là nhà thiết kế theo phong cách châu Âu tuy chưa có nhiều thành tựu nhưng cũng làm anh hài lòng. Riêng Vy lại tiếp tục với những đống hồ sơ hỗn độn của ông Hoàng Đông và hơn thế nữa cô còn theo dõi bệnh trạng của Huy trong lúc làm việc với ông Đông. Huy chỉ bệnh ở giai đoạn đầu nhưng đã có những chuyển biến xấu, ông Hoàng Đông từng khuyên anh nên tiến hành điều trị ngay nhưng Huy chỉ ậm ừ cho qua. Hôm nói chuyện với Huy, Vy cảm thấy anh còn có gì đó không tốt lắm. Có lẽ cô nên nói rõ với Huy thì hơn. Ánh nắng ấm áp kẻ lướt qua khuôn mặt Huy, anh đang vươn vai hít thở không khí trong lành của miền đất hoang dã xinh đẹp. Với Huy những ngày được ở bên cạnh Vy, bên khung nhà trúc đơn sơ, rợp bóng cây thật êm ả. Không có những âm thanh vượt lên sức chịu đựng của con người đè ép, tâm trạng củng thoải mái hơn. Huy nhìn ra sau nhà, nơi Vy đang ngồi soạn lại hồ sơ bệnh, nắng phả vào gương mặt cô, hàng mi dài cong vút rủ xuống, chiếc váy hoa theo gió nhè nhẹ phơ phất. Trông Vy như một thiên sứ thanh khiết đến lạ
  4. lùng. Huy lại nghĩ đến bản thân, trong anh không khỏi dâng lên nỗi xốn xang. Anh biết Vy đang lo lắng, trong tình yêu và cuộc sống nhưng anh không biết phải làm gì, Huy không bao giờ muốn rời xa Vy một phút giây nào cả, càng nhìn Vy anh càng không nỡ. - Huy ơi, anh lấy hộ em cây bút đi! Tiếng Vy vang to sau nhà, Huy mỉm cười đi vào nhà mang cây bút màu xanh ngọc bích ra. Vy nhìn anh nghiêng đầu: - Hôm nay anh thấy thế nào? - Rất tốt. Huy trả lời nhanh rồi ngồi xuống với Vy, anh vuốt mái tóc cô nhẹ nhàng, Vy tựa vào ngực Huy hỏi nhỏ: - Huy, có phải anh có tâm sự gì không? - Sao em hỏi vậy? – Huy có vẻ ngạc nhiên. - Em không hiểu tại sao anh không chịu đi điều trị ngay, anh cứ chần chừ. Không lẽ anh có gì không thể nói được sao? Huy im lặng, anh không biết nói sao nữa. - Chẳng lẽ giữa em và anh cũng có chuyện không thể nói được sao Huy? Em thật không hiểu anh cứ im lặng như vậy làm gì – Vy gắt lến khi nhìn vẻ thản nhiên của Huy. - Em thấy anh đã dối em chuyện gì sao? Vy im lặng, cô cảm thấy khó chịu lắm, không thể nhìn thấu Huy, không hiểu được anh đang suy nghĩ gì nữa. Cô đã xa anh lâu, có lẽ anh đã thay đổi nhiều, che giấu cảm xúc cũng là một trong những cách thay đổi rõ nhất. Vy bỏ vào trong nhà, lòng nghẹn ngào khỏ thở. Một lúc sau Huy cũng vào nhà, nhẹ nhàng ôm choàng lấy Vy dỗ dành: - Đừng giận, anh không cố ý! - Huy, em không hiểu anh nữa, anh thay đổi rồi, anh làm em thấy anh
  5. thật xa lạ, có phải là anh gặp chuyện gì không? - ……….. - Được rồi, em thấy mệt anh ra ngoài một chút đi. - Ukm, em nghĩ một lát đi, anh ra ngoài rồi khi nào em thức gọi anh Vy úp mặt vào gối, mặc cho tiếng bước chân Huy đi xa. Cô ngồi dậy cầm cây bút nghuệch ngoạc những dòng nhật ký lặng lẽ. “Có phải thời gian dễ dàng làm thay đổi nhiều vậy không? Anh thay đổi rồi, không còn là anh của ngày xưa nữa. Em không biết anh đang nghĩ gì cả, tình cảm của anh với em nó vẫn ấm áp cơ mà, sao em thấy anh như đang che giấu em vậy. Em buồn lắm Huy ơi, có lẽ tình cảm trong em chưa đủ lớn để anh nói hết tâm sự mình. Em nghĩ rằng anh thay đổi, nhưng sao anh còn tìm em. Nếu bây giờ em rời xa anh nữa thì sao? Thật không dám nghĩ nếu xa anh em có đủ can đảm như ngày xưa hay không nữa. Thế thì tình cảm của em phải làm sao đây anh?!” Ánh nắng trưa bị chắn bởi những là trúc chất chồng lên nhau, ngoài vườn Huy đang nằm ngủ, điện thoại bật lên lại bản nhạc quen thuộc ngày nào “Say I love you”. Trong giấc ngủ Huy thật hiền lành và đáng yêu, vẻ lạnh lùng biến mất, gương mặt như trẻ con lấp lánh giọt nắng hồng. Vy nhẹ hôn phớt lên mắt Huy một nụ hôn nhẹ, đưa tay nhẹ vuốt gương mặt Huy thì thầm. - Nếu anh buồn có thể nói em nghe, anh không vui có thể nói em biết, đừng làm mình trở nên vô tình nữa Huy. Anh của ngày xưa đâu rồi, một chàng Huy chỉ biết vô tư hát ca đâu rồi…? *** “ Hạnh phúc là một con đường không khó để gặp nhưng không dễ đi như mình tưởng. Nếu bản thân không trân trọng sẽ mất đi nhanh
  6. lắm. Có những lúc cần dùng trái tim để hiểu, cần đôi mắt để nhìn và cần tình yêu để sống. Hãy đừng làm những điều ngược lại với trái tim để cuối cùng nhận cho mình hối hận cùng luyến tiếc. Hạnh phúc như một làn gió, rất mát mà cũng rất dễ mất đi”
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2