Quên
lượt xem 3
download
Tên tác giả: its me Có những điều muốn quên nhưng sao tôi vẫn nhớ. Càng cố quên, tôi lại càng nhớ. Em cũng vậy. Tôi tưởng đã quên được em, tưởng em không còn trong trái tim tôi nhưng tôi đã lầm. Tôi nhớ em, nhớ da diết. Em luôn hiện hữu trong trái tim tôi…. …
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Quên
- Quên Tên tác giả: its me Có những điều muốn quên nhưng sao tôi vẫn nhớ. Càng cố quên, tôi lại càng nhớ. Em cũng vậy. Tôi tưởng đã quên được em, tưởng em không còn trong trái tim tôi nhưng tôi đã lầm. Tôi nhớ em, nhớ da diết. Em luôn hiện hữu trong trái tim tôi…. ….. Ba tháng trước - Chúng ta chia tay đi- Em lạnh lùng nói với tôi một chiều mưa buồn. Tôi lặng người không tin vào tai mình. Tôi nghe nhầm ư ? Không, đó là những gì em vừa nói. Tôi bàng hoàng, đau đớn - Em muốn như vậy thật ư ?- Tôi cố gắng bật từng tiếng ra khỏi cổ họng sau những phút im lặng. Tôi không muốn em biết tôi đang run lên. Tôi không làm chủ được chính bản thân mình. Và tôi sợ. Tôi sợ em rời xa tôi. Cảm giác sẽ mất em choán lấy tâm trí tôi. Trong con người tôi giờ chỉ còn lại nỗi đau và sự sợ hãi. Tôi sẽ mất em ? - Đúng vậy – Em nhìn thẳng vào mắt tôi rồi ngừng lại một chút- Tình yêu chúng ta bắt đầu bằng những ngọt ngào hạnh phúc. Nhưng tất cả chỉ là cảm giác ban đầu. Dần dần chúng biến thành những đắng cay, khổ đau – Em nói và đưa mắt nhìn ra xa - Nếu em muốn như vậy thì chúng ta chia tay – Tôi nói vẻ bình tĩnh. Nhưng trong lòng tôi tất cả đang tan ra. Trái tim tôi vỡ vụn. Tôi đưa ô cho em, quay đi và bước nhanh dưới trời mưa. Những bước chân đau đớn và nặng trịch. Tôi còn tưởng mình không nhấc nổi chân lên. Nhưng tôi bước nhanh một cách lạ kì như để kìm nén thứ gì đó. Mưa, mưa trút xuống người tôi. Rất nhiều. Tôi mặc kệ. Tất cả với tôi giờ không còn quan trọng nữa. - Anh…- Em gọi lớn. Tôi quay lại – Em xin lỗi- Tôi mỉm cười - Có những thứ không thể ép buộc được. Em không có lỗi gì cả. hãy sống tốt quãng đời còn lại dù không có anh – Tôi quay đi và rảo bước dưới trời mưa. Trái tim tôi đau đớn. Tôi thấy khó thở. Tôi không tin nổi chuyện vừa xảy ra. Em đã nói chia tay và tôi đồng ý. Tôi không hỏi lý do cũng không níu kéo em. Tôi không làm được. Vì đơn giản em đã nói kết thúc rồi. Tình yêu khi bắt đầu không có lý do cụ thể chỉ vì chúng ta đã yêu. Và khi chia tay, kết thúc cũng vậy: vì em đã hết yêu tôi. Tôi yêu em. Nhưng bây giờ em đã không cần tôi nữa, tôi sẽ buông em ra. Tôi sẽ trả lại em cuộc sống tự do giống như khi tôi chưa bước vào cuộc đời em. Tôi sẽ không níu kéo em, không xuất hiện trước mặt em nữa. Vì tất cả chỉ gây đau khổ cho chúng ta mà thôi.
- Mưa. Mưa lặng lẽ trút xuống người tôi một cách vô tình. Tôi bước lang thang trên phố dài. Bây giờ tôi không còn cảm thấy đau đớn nữa. tất cả những gì tôi có thể cảm nhận được là sự trống rỗng, vô nghĩa. Có cái gì đó vừa biến mất trong cuộc sống của tôi mà tôi không thể làm được gì ngoài việc nhìn nó ra đi. Có thứ gì đó trong tôi tan vỡ. Tôi không biết . tôi cảm thấy chán chường, mệt mỏi. Tôi thấy tất cả đều vô nghĩa. Mọi thứ…. Em đã xa tôi, tôi không gặp em. Ba tháng rồi. Tất cả như một giấc mơ. Tháng thứ nhất, tôi vùi đầu vào công việc. Tôi đi làm rồi tụ tập với bạn bè. Tôi vùi em vào dĩ vãng, chôn chặt tình cảm trong tim. Tôi quên em. Nhưng tôi biết đó chỉ là những gì tôi tự lừa dối bản thân mình. Vì tôi vẫn nhớ em, nhớ rất nhiều. tôi không thể quên em. Mỗi đêm tôi thức trắng, tôi đều nhớ đến em. Tôi không ngủ được. Trong bóng tối tất cả những gì tôi nhìn thấy là em. Tất cả những gì tôi có thể tưởng tượng ra là nụ cười của em. Không thứ gì khác ngoài em. Tại sao ? Tại sao em lại chiếm lấy toàn bộ tâm trí tôi ? tại sao tôi không thể quên em ? em lúc nào cũng xuất hiện trong trái tim tôi. Tôi không thể ngừng nhớ em, không thể ngừng nghĩ về em dù tôi biết em đã hết yêu tôi. Tôi phát điên lên vì em. Tôi tự giam mình trong phòng, đập phá tất cả. Tôi muốn quên em. Nhưng tôi lại nhớ em nhiều hơn. Xin em, xin hãy ra khỏi trái tim tôi… Đêm tối. Tôi chìm ngập trong sự cô đơn. Bóng tối bủa vây lấy tôi. Tôi sợ hãi. Tôi cần em. Xin em hãy đến bên tôi. Tôi gục ngã trong sự cô đơn, lạnh lẽo. Trái tim tôi quặn đau. Tôi lại nhớ đến em. Tôi nhớ nụ cười của em. Nụ cười ấy thật đẹp. Tôi thấy em đang cười với tôi. Không, không phải. Em đang cười với một người khác. Em đang tay trong tay với kẻ khác. Em cười với hắn. Em ôm hắn. Tôi cắn chặt răng khóc không thành tiếng. Đôi tay tôi nắm chặt. Đau đớn, phẫn uất. Tại sao em rời bỏ tôi để đi theo hắn ? tôi đấm thật mạnh vào tường. Máu ứa ra. Tôi quỵ xuống. Đôi mắt tôi nhòe đi. Nước mắt lăn vệt dài trên gương mặt tôi… Bóng tối. Xung quanh tôi là bóng tối. Tôi ngồi lặng lẽ và im lặng lắng nghe điều gì đó. Gương mặt tôi vô hồn : không đau đớn, không phẫn uất… Tôi chăm chăm nhìn về một phía. Tôi đang tìm trong bóng tối một hình dáng quen thuộc. Tôi nhìn về phía cánh cửa, hồi hộp. Tôi đang đợi, đang chờ. Tôi chờ cánh cửa kia mở ra và em sẽ bước vào với nụ cười tươi. Tôi nhớ em, nhớ những kỉ niệm của chúng ta trong quá khứ: ….. Em mở cửa, bước vào nhẹ nhàng như mọi khi. Tôi đang ngồi bên bàn làm việc quay ra mỉm cười với em: - Hôm nay em đến sớm vậy ?- Em nhìn tôi và cười. Đôi mắt em ánh lên niềm vui và sự hạnh phúc - Không thì em để anh nhịn đói nhé ?- Em đặt túi đồ xuống bàn và đến bên tôi. Em quàng tay qua cổ tôi như một đứa trẻ - Bữa nay em sao vậy ?
- - Bộ anh không thích sao ? - Không phải vậy. Chỉ có điều trước đây em khác- Tôi vừa dứt câu thì em buông tôi ra làm ra vẻ giận dỗi. Em cầm lấy tách cà phê của tôi, dựa lưng vào bàn rồi mỉm cười - Trước khác bây giờ khác- Em nâng tách cà phê lên và uống - Dù em thế nào anh cũng vẫn yêu em- Tôi nói và nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay em - Anh có sợ mất em không ?- Em đột nhiên hỏi tôi - Anh chỉ sợ em bỏ anh thôi – Tôi cười và đứng dậy. - Hứa với em đi. Đừng bao giờ bỏ rơi em – Em đặt tách cà phê xuống - Anh không hứa. Vì lời hứa thể không thực hiện được. Nhưng anh sẽ hành động. Anh sẽ không bao giờ buông tay em ra trừ khi em gạt tay anh ra. Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em trừ khi em không cần anh nữa- Tôi nói và đặt lên môi em một nụ hôn ngọt ngào ….Những hình ảnh lướt nhanh trong đầu tôi như một thước phim ngắn. Tất cả là sự thật những đã là quá khứ. Em đã gỡ tay tôi ra khi tôi đang nắm chặt tay em. Em đã rời khỏi cuộc sống của tôi và gạt tôi ra khỏi cuộc sống của em. Em giống như một bông hoa sữa của Hà Nội. Tôi tưởng tôi đã có được em. Tôi tưởng đã bắt lấy mùi hương của hoa. Nhưng gió đã đưa hương đi xa. Tôi không thể giữ được. Và em đã rời xa tôi. Em khiến tôi đau khổ. Cuối cùng tôi cũng có thể ra khỏi căn phòng của mình và đón nhận khí trời. Định mệnh đã cho tôi gặp em, chúng ta yêu nhau và khiến em rời xa tôi. Tôi biết tôi vẫn còn yêu em, rất nhiều. Tôi không thể quên em được. Nhưng tôi sẽ học cách để em vào quá khứ. Tôi sẽ học cách nghĩ đến em ít hơn, học cách chôn vùi tình cảm dành cho em. Một ngày mưa. Mưa nhiều và lạnh lẽo như ngày em rời xa tôi. Tôi đi lang thang trên phố dài với mong muốn tìm được chút gì đó bình yên. Điện thoại tôi reo lên: - Alo - Mày đang ở đâu đấy ?- Thằng bạn tôi hỏi - Trên đường mà có chuyện gì ? - Tao muốn đưa mày đến một nơi…. Mưa. Mưa vẫn chưa dứt. Cái cảm giác lạnh lẽo, cô đơn xâm chiếm lấy tâm trí tôi. Bầu không khí xung quanh tôi lạnh, buồn và ảm đạm. Có lẽ không chỉ bởi mưa. Chúng tôi dừng lại - Tao chỉ có trách nhiệm đưa mày đến đây thôi. Còn cái này là của mày- Thằng bạn vứt cho tôi một phong thư, quay đi và bước nhanh dưới trời mưa. Nó biến mất dưới màn mưa. Tôi nhìn quanh. Cảm giác ảm đạm của không khí xung quanh đây khiến tôi thấy lạnh và buồn. Đây là nghĩa trang. Tôi nhìn ngôi mộ chưa xanh cỏ trước mặt. Tôi nhìn lên tấm bia. Em, hình ảnh em đang ở trước mặt tôi. Tôi sững sờ, không hiểu chuyện gì. Đã xảy ra chuyện gì với em. Đã có chuyện gì . Tôi đứng đó nhìn ngôi
- mộ hồi lâu. Gương mặt tái nhợt. Tâm trí tôi rối tung lên. Tại sao lại có chuyện này ? tại sao ? - Cháu là bạn của Chi à ?- một tiếng nói trầm ấm vang lên. Tôi giật mình quay lại. Đó là một ông lão - Ông là ai ạ ? Đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy ?- tôi buột miệng. Ông lão tiến gần lại phía tôi nhẹ nhàng đặt bông hoa cúc lên ngôi mộ. - Ta chỉ là một người quen của cô bé. Cô bé này rất tốt bụng. Nhưng ông trời đã cướp đi sinh mạng của con bé trong một tai nạn- Nói rồi ông lão đứng lên vỗ nhẹ vào vai tôi- Người cũng đã mất rồi. Cháu nên cố gắng sống. Thôi ông về đây – nói rồi ông lão quay đi Tôi không nói gì. Tôi ngã quỵ xuống trước mộ em. Em đã thực sự rời xa tôi rồi ư ? Em đã không còn tồn tại ư ? Không thể thế được . Tôi không tin. Tôi bỏ chạy. Tôi chạy nhanh trên đường mặc cho mưa hất thẳng vào mặt tôi. Sao lại có chuyện này được ? Sao em lại bỏ tôi cơ chứ. Tôi không quan tâm em còn yêu tôi không . Tôi chỉ cần em còn sống. Chỉ vậy thôi. Sao ông trời lại cướp em đi khỏi vòng tay tôi. Tại sao ông trời nhẫn tâm với tôi vậy ? Tôi còn yêu em rất nhiều. Tôi không cần em quay trở lại bên tôi. Tôi chỉ cần em còn sống. Chỉ vậy thồi. Tôi cầu xin ông trời hãy trả lại em cho tôi. Tôi xin ông đấy. Ông bắt tôi làm gì cũng được. Ông lấy cả mạng sống của tôi cũng được chỉ cần em sống lại. Chỉ vậy thôi... Tôi lang thang trên phố. Giờ tôi đã thực sự mất em rồi. Tâm trí tôi trống rỗng, mệt mỏi. Giờ tôi không biết phải sống tiếp thế nào đây. Tôi ngồi xuống một ghế đá trong công viên. Trời đã tạnh mưa từ bao giờ. Tôi mở phong thư mà thằng bạn đã đưa cho tôi từ sáng. Dù chữ đã bị nhòe nhưng tôi vẫn có thể đọc được : ‘ Gửi anh, người em yêu. Em xin lỗi anh về tất cả những đau khổ mà em đã gây ra cho anh. Em vẫn nhớ anh từng bảo em rằng anh sẽ không bao giờ buông tay em ra trừ khi em gạt tay anh ra. Anh sẽ không bao giờ bỏ rơi em trừ khi em không cần anh nữa. Nhưng em đã gạt tay anh ra, em đã bỏ rơi anh dù em vẫn còn yêu anh. Em không biết việc mình làm như vậy có đúng không. Nhưng dù thế nào em vẫn yêu anh, rất nhiều. Đó là điều em không thể chối cãi. Nhưng chắc giờ này anh đang hận em lắm phải không ? Anh đang căm ghét em và không bao giờ muốn nhìn mặt em nữa ? Chắc anh đang rất đau khổ. Em xin lỗi, xin lỗi về tất cả mọi chuyện. Xin lỗi anh vì đã bỏ rơi anh khi chúng ta vẫn còn yêu nhau, xin lỗi anh vì không cho anh được một lý do chính đáng. Yêu là đôi khi phải biết buông tay. Và em đã làm vậy. Em buông tay để anh đi tìm người khác tốt hơn em. Vì em không đủ tự tin và dũng cảm để cùng anh đi đến hết cuộc đời. Em sợ em sẽ chỉ mang lại đau khổ cho anh thôi. Và khi ấy anh sẽ chán ghét em. Điều ấy em không muốn chút nào. Nhưng có lẽ em làm điều ấy chỉ vì bản thân mình thôi, anh ạ. Em sợ bản thân em sẽ đau khổ mệt mỏi. Em sợ bản thân mình sẽ bị tổn thương.
- Cuộc đời là rất nhiều màu sắc khác nhau. Và con người cần quên đi những gam màu tối trong đó. Anh cũng vậy. Anh nên quên em đi. Em viết lá thư này không mong anh tha thứ cho em. Em chỉ mong anh tìm được hanh phúc cho mình. Cảm ơn anh trong thời gain qua đã yêu em. Và cũng xin lỗi anh về tất cả. Chúc anh sớm tìm được nửa kia của mình’ Em ngốc lắm. người anh cần là em không ai khác ngoài em cả. Em sợ, em không đủ tự tin và dũng cảm đi hết con đường cùng anh thì hãy nói với anh. Anh sẽ cho em thời gian. Anh sẽ cho em đôi vai để em dựa vào khi em thấy mệt mỏi. anh sẽ nắm chặt tay em để em không còn sợ hãi. Anh sẽ làm tất cả chỉ để chúng ta đi hết con đường ấy. Nhưng sao em lại một mình chống chọi với những điều ấy ? Sao em không cho anh biết ? Sao ông trời lại cướp em đi khỏi anh. Tôi chạy thật nhanh đến ngôi mộ của em. Và khi đến nơi tôi đã ngã quỵ. Tôi nhìn em. Tôi thấy em đang cười với tôi. Tôi cười. Trời lại mưa. Mưa to. Tôi nhìn em. Em vẫn còn yêu tôi. Có lẽ thế là đủ. Dù định mệnh đã ngăn cách chúng ta nhưng em sẽ mãi mãi bên tôi, phải vậy không ? Dù em đã rời xa tôi nhưng trái tim của chúng ta sẽ mãi cùng chung một nhịp đập. Tình yêu của chúng ta sẽ mãi tồn tại. Dù không thể nắm tay em đi hết con đường này những tôi sẽ vẫn yêu em. Trong màn mưa, tôi thấy em cười và tôi cũng cười.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Câu Hỏi Lãng Quên
164 p | 92 | 15
-
Nét 'duyên ngầm' của những địa danh quen thuộc
18 p | 100 | 14
-
Có khi nào mẹ quên con?
8 p | 156 | 10
-
Đừng Quên Mua Dây Thun Cho Quần Đùi Nhé
4 p | 59 | 6
-
Tay phải, tay trái... và nhà văn quèn
4 p | 57 | 6
-
Bắt đầu từ những ngày mình quen nhau, anh nhé
6 p | 57 | 5
-
Làm sao để quên
2 p | 72 | 5
-
Nếu bạn yêu một cô gái hay quên
3 p | 84 | 4
-
Em Còn Nhớ Hay Quên?
13 p | 77 | 4
-
Như một thói quen
7 p | 61 | 4
-
Chuyện Khó Quên
4 p | 36 | 4
-
Hãy để ký ức ngủ quên
5 p | 57 | 4
-
Trăm người quen, mấy người thân?
10 p | 85 | 4
-
Em quên rồi . . .
5 p | 49 | 3
-
Em ngủ ngoan, quên anh đi nhé
22 p | 83 | 3
-
Thời gian khiến ta quên
3 p | 50 | 2
-
Truyện ngắn Chọn cách quên
8 p | 78 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn