
Sẽ Lại Thấy Yêu Thương

Gió vẫn ngâm bài ca muôn thuở đó
Tiếng ca là vui sướng hay xót thương
Phải chăng lòng đang gào lên từng đợt
Nghe gió hát sao ai oán thiết tha
Bao yêu thương dâng trào lên da diết
Nỗi niềm riêng ru gọi mỗi thu về!
Bóng đen đổ dài trên bờ biển, cái dáng người mảnh khảnh nhẩn nha bước đi chầm
chậm trên bãi cát dài triền miên. Đôi mắt mông lung nhìn vào khoảng không vô
định, sóng biển xì xào nói với nhau điều gì đó, cát mịn cựa mình nhúc nhích khiến
lòng bàn chân ai rân rân cảm giác lạo xạo. Cô gái trẻ đôi bàn tay ôm lấy cánh tay
xoay người nhìn ra mặt biển, đôi mắt nhắm lại, gió miên man kéo những giấc mơ
ùa về.
****
Cô gái mười tám tuổi xinh xắn hồn nhiên, đôi mắt to tròn long lanh như hai giọt
sương sớm. Tưởng chừng như qua đôi mắt ấy, tất thảy mọi thứ u tối xấu xa trên thế
gian này đều trở lên lung linh và tinh khôi hơn hẳn. Cô bé nhảy chân sáo tung tăng
trên bờ hồ, lâu lâu quay lại bước thụt lùi ánh mắt tinh nghịch nhìn chàng trai trước
mặt. Anh hơn cô bốn tuổi, thân người cao lớn, đôi mắt to, mày ngài đến mê hoặc.
Tình yêu tuổi mới lớn ngây ngô nhưng đẹp đến lạ, từng lời nói của anh đều như
mật rót bên tai cô gái, chứa chan, ngọt ngào và êm ái.

Mùa thu, lá khô rơi trải dài trên mặt đất, một bước chân ai qua nhẹ nhàng cũng
khiến những chiếc lá khô vỡ từng mảnh vụn. Cả cánh rừng Tây Nguyên một màu
vàng ươm pha sắc đỏ. Một cơn gió ghé qua, cả cánh rừng rùng mình rung chuyển,
lá khô nhúm nhó bay lả tả lơ lửng giữa không trung đu theo chiều gió đưa. Mưa
bụi bay bay đậu trên cánh lan rừng những hạt nhỏ li ti trắng xóa. Cô bé xoay xoay
cây dù trong tay, níu một cánh lan màu tím nhạt, nhón chân hít hà mùi hương dịu
nhẹ tỏa ra từ những cánh hoa nhỏ xinh. Cô thích thú ngắm nhìn tác phẩm nghệ
thuật đẹp mĩ mãn của tạo hóa, ngây thơ hỏi.
- Anh ơi em học đại học xong mình có cưới không?
- Dĩ nhiên rồi, chúng ta sẽ lấy nhau, sẽ sống bên nhau hạnh phúc, sẽ sinh hai đứa
con. – Bảo Lâm mỉm cười vòng tay ôm Hạ Du, hôn nhẹ lên tóc cô, hít hà mùi
hương hoa nhài thơm dịu. Hạ Du nghe vậy cười tít mắt, đôi môi anh đào nở ra
khoe hàm răng đều trắng như sứ. Tiếng cười đùa của đôi trai gái giòn giã tan đều
theo gió, len lỏi đậu trên từng tán lá dội ngược trở lại vang vọng mang theo những
nỗi niềm hạnh phúc.
****
Tuổi 18 trở về sau sẽ tròn và đẹp nếu như không có ngày hôm ấy.
Hạ Du đang chơi đùa bên Bảo Lâm thật vui vẻ, nụ cười trên môi hồn nhiên bỗng
tắt rụp, đôi mắt cụp xuống, đằng trước cô một người phụ nữ trung niên đang tiến
tới. Dáng vẻ hối hả cùng thái độ khó chịu của mẹ khiến Hạ Du bất chợt rùng mình.

Bảo Lâm không để ý vui vẻ ôm lấy cô bé hôn lên tóc cô. Bất chợt anh nhìn theo
hướng ánh nhìn của Hạ Du cũng hơi khựng lại, buông cô ra anh cúi đầu kính cẩn
chào người phụ nữ đang đi tới.
Chátttttt
Âm thanh nặng trịch xé tan bầu không khí vui vẻ, nhuốm một màu đỏ hửng của sự
phẫn nộ tột cùng. Mẹ vừa giáng cho Hạ Du một cái tát muốn xiêu vẹo. Hạ Du rung
người, cái tát mạnh khiến đầu cô nghiêng về một bên, trên đôi mắt một màn nước
trong suốt bao phủ, vài sợi tóc xõa buông lòa xòa trước mặt. Hạ Du ôm lấy gương
mặt bầu bĩnh, cảm giác nóng rát lan tỏa đến tận chân tơ kẽ tóc.
- Con khốn nạn, bất hiếu này. Tao đã nói mày không được qua lại với nó cơ mà. –
Nói rồi ngay lập tức bà Hạ An lao vào túm tóc Hạ Du đánh tới tấp. Bảo Lâm hoảng
hốt giật tay bà ra khỏi mái đầu Hạ Du ôm cô bé vào lòng.
- Con xin bác, đừng đánh nữa. – Tiếng nói của anh khiến lửa giận trong bà Hạ An
càng tuôn trào, bà lại lao vào đánh Hạ Du mạnh hơn, đau hơn. Cuối cùng vì không
thể làm gì Bảo Lâm đành hứa sẽ rời xa cô. Hạ Du theo mẹ trở về nhà, lệ rơi trải
ngập theo từng bước chân cô gái trẻ.
****
Thấm thoắt kỳ thi đại học đã đến, cô lơ là việc học hành, không mấy quan tâm từ
một học sinh khá giỏi rớt tuột xuống trung bình. Cầm đề thi đại học trên tay Hạ Du

buồn bã thở dài, cầm bút chì đánh đại cho xong. Ba tiếng sau là có đáp án trên
mạng, cô gái cười nhạt nhìn kết quả của mình. Cô bỏ luôn kỳ thi cao đẳng.
Kết quả rồi đã có, cầm phiếu báo điểm cô liếc sơ rồi mỉm cười bất cần ném vào
một chỗ, cho dù mẹ muốn la hét chửi mắng như thế nào cô cũng không thèm xét
nguyện vọng.
- Con khốn, tao nói không nghe học hành bao nhiêu năm bây giờ lại để thi rớt vì
cái thằng chó ấy.
Bụp……….
Nguyên thùng nước máy 20 lít còn khoảng 1/3 lao thẳng vào người Hạ Du. Cô giật
mình né sang một bên, cái thùng sượt qua vai cô đau đớn. Hạ Du trừng mắt nhìn
mẹ, ép dòng nước nóng hổi trong khóe mắt chảy ngược vào trong, ngay giây phút
ấy trái tim cô như bể thành từng mảnh vụn. Từ đó cô càng trở lên ương bướng và
ngang ngược.
- Con sẽ đi học trung cấp. Mẹ đừng nói nhiều. – Nói rồi cô bỏ lên phòng vơ đống
quần áo đồng thời cũng cầm đủ số tiền cần thiết để đóng học phí và ăn ở qua ngày.
****
Trời xế chiều, cô gái nhỏ đơn độc ngồi trên chiếc xe khách nhỏ - loại xe mà người
ta thường gọi là xe dù. Đôi mắt trong veo vô cảm nhìn xa xăm huyễn hoặc. Cô bỏ
nhà ra đi.