Thanh - Phong - Minh - Nguyệt - Kỳ 4
lượt xem 3
download
Là cô gái duy nhất trong nhóm, nhưng cô nàng chẳng hề nữ tính lẫn điệu đà đỏng đảnh. Xét theo một tổng thể, nàng là một cô gái có cá tính khác người và ghét những thứ giống người bình thường. Nguyệt – Bản cô nương vốn tính kiêu ngạo. Là cô gái duy nhất trong nhóm, nhưng cô nàng chẳng hề nữ tính lẫn điệu đà đỏng đảnh
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Thanh - Phong - Minh - Nguyệt - Kỳ 4
- Thanh - Phong - Minh - Nguyệt Kỳ 4 – Nguyệt
- Là cô gái duy nhất trong nhóm, nhưng cô nàng chẳng hề nữ tính lẫn điệu đà đỏng đảnh. Xét theo một tổng thể, nàng là một cô gái có cá tính khác người và ghét những thứ giống người bình thường. Nguyệt – Bản cô nương vốn tính kiêu ngạo. Là cô gái duy nhất trong nhóm, nhưng cô nàng chẳng hề nữ tính lẫn điệu đà đỏng đảnh. Xét theo một tổng thể, nàng là một cô gái có cá tính khác người và ghét những thứ giống người bình thường. Nàng thích sưu tập bàn chải đánh răng của trẻ con, thích ăn cơm trộn đường, thích ăn bánh quy chấm coke (?!?), thích mặc quần áo con trai và vô cùng ghét động vật.
- Nàng thích nhạc Jazz và biết kéo cello. Con gái trong lớp thích nghe nàng kể truyện, con trai trong lớp thích nhờ nàng tư vấn về những pha mùi mẫn. Nàng là một cô gái về lý thuyết biết nhiều thứ nhưng về thực hành thì chẳng biết cái gì. … - Tôi muốn mời cô một ly được không? – Một gã bụi bặm với lớp râu lún phún vài ngày chưa cạo tiến đến bục biểu diễn, mở lời mời lịch thiệp đến cô gái duy nhất trong ban nhạc của bar. Trông gã không có vẻ là đã say. Và … không thể phủ nhận vẻ đẹp trai nam tính đầy mình của gã khiến bao ánh mắt hướng theo. - Xin lỗi, tôi không uống bao giờ - Cô gái nhìn gã qua đôi kính mắt màu bordeaux, chẳng mỉm cười cũng chẳng cau có. - Mọi quy tắc được đề ra là để con người phá vỡ. Cô không phải ngoại lệ ?
- - Nhưng hôm nay tôi không có nhã ý muốn phá vỡ nguyên tắc đó – Cô tiếp tục lên dây cho báu vật của mình. - Chưa có cô gái nào từ chối lời mời của tôi. Đặc biệt là một cô gái không xinh đẹp … như cô – Gã cợt nhả từng chữ và hạ thấp giọng ở hai từ cuối, đút một tay vào túi, gã nhếch mép bước về bàn. Cô gái đeo kính nới lỏng chiếc carvat trên cổ. Cô ước mình có thể tay không vặt chụi đám râu đểu cáng của gã. … - Tôi đợi cô mãi. Hay cô biết tôi đợi nên mãi mới về ?- Chẳng biết gã đứng đợi nàng ở nhà xe từ bao giờ, với cái kiểu ăn mặc và bộ dạng dù đẹp trai nhưng bặm trợn của gã và trong khung cảnh tối mịt mò cũng khiến ối người yếu tim muốn ngất xỉu. Cô gái giật bắn người khi nghe thấy giọng nói cợt nhả mà nàng mới nghe ban tối. - Anh làm cái gì ở đây thế. Tôi kêu lên bây giờ.
- - Cô kêu đi, tôi có làm gì cô đâu, hay là cô muốn tôi làm cái điều cô đang nghĩ. Hahaha. Tôi không tin cô vừa không xinh đẹp lại vừa không thông minh như thế. - Anh đợi tôi có việc gì ? - Tôi muốn hỏi hôm nào cô lại đến chơi đàn để tôi đến nghe. - Việc đấy có quan trọng gì với anh. Một tuần 7 ngày, ngày nào anh cũng đến thì cũng có ngày gặp tôi thôi. - Nhưng tôi không muốn đến mà không thấy cô. Nếu cô lịch sự một chút thì tôi cũng sẽ lịch sự với cô, còn không … - Gã vụt đưa tay ra bóp chặt cổ tay cô. - Anh dám làm gì tôi. - Tôi sẽ không khách khí, còn cụ thể thế nào thì lúc đấy cô sẽ biết – Giọng gã chẳng có vẻ gì là đùa cợt, từng lời từng lời gã nói đều chắc chắn như chính bàn tay thép nguội đang siết chặt cổ tay Nguyệt. - Thôi được, tối thứ 5 và chủ nhật. Anh bỏ tay tôi ra.
- - Cứ ngoan ngoãn thế mới là một cô gái thông minh chứ. Tôi đưa em về nhé. - Không. Anh làm phiền tôi rồi đấy – Lần này thì nàng cáu kỉnh thực sự, cô hét toáng lên với gã. - Thôi được, để lần khác, đừng nóng nảy vậy chứ … - Gã bước đi lạnh lùng như một bóng ma lúc xuất hiện – Giá lúc nào em cũng xinh như lúc tức giận thì tốt hơn nhiều đấy. Nhưng không sao, dù thế nào tôi vẫn thấy thích em. … - Vậy là cô gái bé nhỏ của chúng ta, lần đầu tiên trong đời bị một gã đầu gấu khủng bố tinh thần. Chuyện đáng để quan tâm đấy – Phong, gã vẫn chẳng tỏ ra nghiêm túc chút nào, dù chuyện có là kinh thiên động địa đến đâu. - Thế buổi tiếp theo mày có đi đàn nữa không ? – Thanh hỏi thực tế hơn.
- - Không, tao cáo ốm, ghê lắm, nhìn gã như xã hội đen, à không giống gã Gin trong truyện Conan ấy. - Gin, tên gọi khác của whisky, xuất xứ từ Scotland, rượu mạnh, không tốt cho phụ nữ - Minh. - Thực tế hơn đi mày, tao không thể nghỉ mãi được – Nguyệt. - Tốt nhất là tuần sau mày nghỉ, còn hôm nào đi làm tiếp thì tao sẽ đưa đi đón về. Ok? – Thanh. - Bravo! Nhưng vệ sỹ thì nên để tao đảm nhiệm, vì bản công tử vừa biết vài món võ gà lại vừa đẹp trai, hé hé, dù gã có đẹp trai đến cỡ nào chắc cũng phải nhường bước vài phần còn không thì ta … chạy – Phong. - Nghe mày nói thật ngớ ngẩn Phong ạ, nhưng dù sao thì có còn hơn không – Nguyệt. … Nàng gọi gã là “đầu gấu”.
- Vẫn giữ thái độ vừa lạnh lùng lại vừa khiến người khác phải hoảng sợ, đầu gấu tiến đến gần chỗ nàng đang nghỉ giải lao. Trông gã chẳng có vẻ gì là tức giận nhưng giọng điệu của gã thì khiến nàng lại đứng tim. - Em làm tôi điên tiết. Tôi giống một thằng hề khi cứ ngồi đợi em cả tuần vừa qua. Em thích dỡn mặt với tôi sao ? – Gã nói mà như đang gầm ghè. - Anh … ai bảo anh đợi tôi làm gì. Tôi … tôi bị ốm thì tôi nghỉ - Cố giữ vẻ mặt bình tĩnh nhất nhưng giọng nàng vẫn cứ cà lắp không ngừng. Gã nhìn chằm chằm một lúc rồi mỉm cười – Em sợ tôi sao ? - Đúng thế, tôi sợ anh lắm, đừng làm phiền tôi nữa. - Vậy thì tôi càng phải chứng minh cho em thấy tôi không đáng sợ - Gã đột ngột đưa tay sượt qua mái tóc ngắn được tỉa mất trật tự của Nguyệt. Gã đúng là rất đầu gấu. Mà đầu gấu là gì ??? …
- Khu vườn bé nhỏ nhưng lại có vị trí phong thủy cực tốt, được bài trí theo lối kiến trúc nhà Phật, những bức tượng gỗ, đồng được xếp lẩn quất đâu đó sau những rặng địa lan, mã thầy xanh ngắt. Một dòng nước nhân tạo chảy uốn quanh nhà phát ra những âm thanh róc rách ngày đêm. Tiếng tiêu trầm đục văng vẳng qua khung cửa sổ khiến người ta ngỡ như đang lạc trong một thiền viện nào đấy. Không khí tràn ngập mùi hoa nhài lờ lững dập dờn … Tiếng những quân cờ chạm vào nhau kêu lạch cạch. Tiếng tiêu trầm hẳn xuống và ngưng bặt. - Hảo hảo, nghe cũng không tệ, cứ thế mà phát huy, để sau này còn mua vui cho chúng tao nhá, hahaha – Phong vừa đánh cờ với Minh vừa cười ngặt nghẽo. - Thiện tai thiện tai, tâm ma của thí chủ ngày càng tăng tiến đều đều như ngày xưa bần tăng cày level. Không tốt, không tốt – Thanh. - Ôi giang sơn đã đổi chủ. Mày thua rồi Phong – Minh.
- Chỉ có cô gái duy nhất là không màng đến những chuyện khả ố của đám “tiểu tử”. Cô pha trà vẫn đầy đủ những công đoạn cầu kỳ như Thanh đã dạy nhưng vừa lơ đãng lại vừa máy móc. - Nguyệt, mày pha xong rồi để đấy à, phí công hôm qua tao ướp cả ngày. Mang mang ra đây để bổn tăng thưởng trà. - Ờ nhỉ, quên, mà tao cũng đâu có định uống. Chẳng qua không có việc gì làm nên là pha … cho nó đỡ buồn. - Ôi trà xinh, trà quý, trà đẹp, trà thông minh của tôi cũng thành trò tiêu khiển cho thiên hạ từ bao giờ thế này. Toàn một lũ ô trọc đến quấy rối bản tự. - Thôi đê Thanh, mày điên chưa đủ à. Chúng tao vừa đi ăn miến lươn về, no quá không đi được nên vào nhà mày xin ngụm trà cho nó tiêu, thế mà mày cứ hằm hè đuổi chúng tao như đuổi ruồi. Được Phong đại công tử, Minh giáo thánh nhân và Nguyệt đại tiểu thư ghé thăm tệ xá là một vinh hạnh không phải ai cũng được hưởng đâu đấy – Phong, gã vừa nói vừa tống một vốc hạnh nhân đầy mồm.
- - Thế thỉnh giáo Phong đại công tử và Minh giáo thánh nhân thì Nguyệt đại tiểu thư hôm nay có tâm sự gì mà có đám mây cứ u ám cứ lờ lững trôi trên trán thế kia. - Theo ta nghĩ thì Nguyệt đại tiểu thư bị đầu gấu dọa cho ba hồn bảy vía bay tứ tán rồi. Phải không Minh giáo thánh nhân ? - Không biết, nhưng theo tại hạ suy đoán thì chắc là “gái già quá lứa lỡ thì” nên có nhiều tâm sự là chuyện thường tình … - Minh, gã chưa kịp nói hết câu thì bị Nguyệt ném cho quyển sách bay thẳng vào đầu, may ngụm trà gã đã kịp thưởng không phun ra ngoài theo quán tính. - Cái gì, gái già quá lứa lỡ thì, mày học được từ này từ đâu đấy. Mà tâm sự với ba hồn bảy vía cái gì. Bản cô nương hôm nay ngọc thể bất an không có hứng tiếp chuyện chúng nhân nên hơi im ắng tí có gì là lạ. - Ngọc thể bất an mà ăn hết những hai bát miến trộn. Thế thì hôm nào tao cũng mong ngọc thể bất an để có đứa nó mời đi ăn Minh nhỉ ? Cả ba thằng con trai cùng phá lên cười hô hố.
- - Có chuyện gì nói luôn đi, toàn nam nhi là hiệp khách ở đây ai lại để cho một cô gái “chưa quá lứa lỡ thì” phải ủ dột mày chau thế kia. … Việc hộ tống Nguyệt đại tiểu thư vốn vẫn được Phong đại công tử và Thanh đại cao tăng vui vẻ tình nguyện 2 lần một tuần thay phiên nhau đưa đón. Nhưng chẳng ai hiểu tại sao, từ 1 tháng nay, cô nàng đã không khiến 2 gã phải nhọc công và cũng chẳng kêu ca gì về tên đầu gấu mà mới 2 tháng trước nàng kêu sợ chết khiếp. Do bản tính cô nàng vốn kiêu căng ngạo mạn, có hỏi cũng chưa chắc đã nói nên chẳng ai đả động đến vấn đề đấy nữa. Nguyên do là… - Em có hai vệ sỹ trung thành đấy nhỉ, lại còn cao to đẹp trai nữa đấy chứ. Em sợ tôi đến mức thế kia à. Tôi có làm gì khiến em phải sợ thế đâu nhỉ. - Ai bảo tôi sợ anh. Bạn tôi đến đón tôi liên quan gì đến anh.
- Gã phá lên cười – Chẳng phải chính em mấy hôm trước còn bảo em sợ tôi hay sao? Đúng là em vừa không xinh đẹp cũng chẳng thông minh, đúng như tôi đoán. - Anh thôi dè bỉu tôi đi. Tôi thế đấy, liên quan gì đến anh mà anh quan tâm. - Không những thế lại còn trẻ con và bướng bỉnh nữa – Gã vẫn cười như nắc nẻ - Thôi tôi không trêu em nữa, bề ngoài tôi trông đầu gấu thế thôi chứ thực ra tôi hiền lắm đấy. - Hô, tôi phỉ nhổ vào cái hiền lành của anh. Chó mèo trong vòng 5 dặm trông thấy anh cũng cụp đuôi chạy mất hút. - Em quá đáng rồi đấy. Em mà phát ngôn thêm kiểu này một lần nữa tôi sẽ cho em biết tôi “hiền lành” thế nào ? Gã vừa nói vừa đưa tay ra túm chặt cổ tay Nguyệt, mặt gã cúi xuống nhìn chằm chằm vào đôi mắt mở to kinh hoàng, tưởng như hơi nước từ gã thở ra có thể làm mờ cả cặp kính.
- - Em đúng là chẳng hiểu gì hết – Rồi gã lại bỏ đi trước như mọi lần để lại câu nói khó hiểu vẫn cứ lờn vờn trong đầu Nguyệt “Em đúng là chẳng hiểu gì hết”. … Một cô gái ngồi đợi Nguyệt sau giờ nàng biểu diễn, cô ta đã gọi đến ly Martini thứ 3 và vẫn kiên nhẫn ngồi đợi. Nguyệt vốn ớn gặp những người mình không quen. - Cô là Nguyệt – Cô gái đó hơn Nguyệt khoảng 5 tuổi. Nhìn cô ấy quả thật rất xinh đẹp và có phần tiều tụy. - Chị gặp tôi có việc gì ? – Nàng hỏi thẳng luôn không màu mè. - Cô không xinh như tôi tưởng. Thế mà …Tôi đến để cảnh cáo cô không được lớ xớ quanh người yêu tôi. - Tôi chẳng biết chị là ai và người yêu chị thì càng không. Tôi cũng không thích cách nói chuyện xúc phạm của chị.
- - Không thích, cô tưởng nói thế mà tôi tin à. Ban đầu tôi cứ tưởng tôi sẽ đến gặp một cô bé thổi cái là bay, ai ngờ cô cũng cá tính và thẳng thắn đấy. Vậy thì càng dễ. Tôi nói cô biết, người yêu tôi tối nào cũng đến quán này để nghe cô đàn, cô biết ? - À, thì ra là gã đầu gấu đấy. - Đầu gấu ? – Cô ta phá lên cười – Thôi được, cô thích gọi thế thì cứ gọi. - Không phải sao. Nói thật, tôi cũng thấy chị đầu gấu chẳng kém gì gã. - Khá khen cho cô có con mắt tinh đời, đúng, tôi là đầu gấu chuyên đâm thuê chém mướn đấy, cô không sợ à – Cô nàng vừa nói vừa phá lên cười sằng sặc tưởng như việc có người gọi mình là đầu gấu là chuyện nực cười nhất quả đất. - Sợ tôi đã không nói thế. - Quay lại vấn đề chính, tôi không thích cô ve vãn người yêu tôi. Nếu cô còn tiếp tục tôi sẽ không khách khí với cô đâu.
- - Câu này tôi nghe không phải một lần. Người mà chị gọi là người yêu đấy cũng nói với tôi câu đấy và như chị thấy, tôi vẫn bình an vô sự, sống chết có số, lo lắng làm sao được. - Khẩu khí cũng không tồi. Nhưng tôi khác và Hải cũng khác. - Hải, hóa ra gã tên là Hải. Cô gái đó còn định nói tiếp thì - Ngọc, cô đến đây làm gì ? – Đầu gấu quát cô gái đang ngồi trước Nguyệt. - Thăm tình địch. Anh quản được việc em làm sao ? - Ai là người yêu cô mà cô gọi ai là tình địch. Cô điên vừa thôi. - Đúng đấy, em phát điên vì anh. - Cô về đi. Tôi nói chuyện với cô sau – Giọng gã bớt gay gắt. - Anh sợ cô ta biết quá khứ oanh liệt của anh à. Em thì em không sợ anh đâu. Anh thì dám làm gì em chứ.
- Mắt đầu gấu tối sầm, gã chẳng còn cái vẻ lạnh lùng và đáng sợ như mọi hôm mà trông gã vừa buồn vừa lo lắng - Cô về đi. Chuyện gì cần nói tôi sẽ tự nói. - Này cô em, đừng tin lời hắn ta. Hắn ta bỉ ổi lắm. - Thế sao chị vẫn yêu. - Không biết, ai mà biết được cơ chứ. Nhớ lời tôi nói đấy – Cô ta đứng dậy bước thẳng về phía cửa và không quên ngoái đầu lại cười một cái đầy vẻ hấp dẫn với Nguyệt – À, tôi không mang ví, Hải, anh trả tiền giúp em nhá, cám ơn. … - Xin lỗi em. Tôi không biết cô ấy sẽ đến đây làm phiền em – Gã vừa rót vừa uống từng ngụm lớn thứ nước màu vàng vàng hổ phách cay nồng. - Cô ấy là người yêu anh ? - Đã từng, thế nhưng ngày ấy xa rồi. Em muốn nghe chuyện của tôi ư ? - Không phải anh đang muốn kể hay sao ?
- - Em đúng là một cô gái kiêu ngạo. Vì thế tôi mới thích em. Ngày ấy tôi còn trẻ, hơn cả em bây giờ, à quên, tôi mới có 25 tuổi thôi, không già lắm đâu – Gã cười nháy mắt – Ngày ấy, cuộc sống dư thừa, tôi lao vào những cuộc chơi bời lấy ngày làm đêm và ngược lại. Sống đúng như những gì mà em thường thấy mấy tờ báo phê phán một số giới trẻ bây giờ đấy. Tôi cũng chẳng nhớ tôi đã sống thế từ bao giờ. Tôi cũng chẳng nhớ tại sao tôi lại yêu cô ta. Có lẽ vì cô ấy cũng giống tôi, cũng cô đơn và cũng chán ngán cảnh gia đình tan hoang. Tôi và cô ấy thành một cặp trong mọi cuộc vui. Từ đồng cảm chắc đi đến tình yêu cũng không xa. Vào một đêm, chúng tôi đang tổ chức đua xe, thì một thằng trong hội bị tai nạn gẫy cổ, nó chết. Tôi là người đưa nó đi bệnh viện nhưng không kịp, nó chết ngay trên tay tôi, tôi thấy sợ. Và … tôi bỏ mọi thứ lại để đi du học, à quên không quảng cáo tôi tuy ăn chơi nhưng tôi học không tồi đâu nên em đừng nghĩ xấu về tôi … tôi muốn tẩy trắng cuộc sống trước kia. Ngày ấy,cô ấy khóc lóc vật vã van xin tôi đừng ra đi, thế nhưng cứ nhìn thấy cô đấy tôi lại thấy hồi ức về những tháng ngày toàn mùi men và cồn đấy. Chúng tôi không liên lạc gì với nhau cho đến ngày tôi trở về. Cô ấy muốn quay lại. Nhưng tôi không thể.
- - Anh không yêu cô ấy à ? - Không, trước và sau đều không. - Tội nghiệp cô ấy. - Người đáng tội nghiệp phải là tôi chứ - Gã cười ha hả đầy sảng khoái, trông gã chẳng giống một người đáng thương chút nào – Mà lúc nãy nếu tôi đoán không nhầm thì cô ấy đến đe dọa em phải không ? - Phải, anh sẽ bảo vệ tôi chắc. - Tôi biết em không thích, nhưng tôi là một người có trách nhiệm và “hiền lành” mà, chính tôi mang lại rắc rối thì tôi cũng phải giúp em chứ. Thế là từ đấy, hai gã đẹp trai được nàng mời làm vệ sỹ đã được thay thế bằng một gã “đầu gấu” cũng đẹp trai nhưng tình nguyện làm vệ sỹ. … Một tối Hà Nội sắp nổi cơn dông bão sụt sùi, đường phố vắng tanh, chỉ có tiếng gió rít gầm gào. Vệ sỹ đưa người “không đẹp” về nhà.
- - Sao tự dưng dừng lại thế ? - Em bấm 113 đi. Đừng hỏi nữa – Nguyệt trố mắt ra nhìn đám người đang đứng chặn tước mũi xe mà cô không khỏi đứng tim. - Này cô em, biết điều thì đưa điện thoại đây không cô em không còn tay để bấm đâu đấy – Một gã tai đeo đầy khuyên giật phăng cái điện thoại Nguyệt đang cầm vứt xuống đất. Giọng nói nghe đầy ma mị mà nàng mới nghe không lâu phát ra từ đằng sau. - Chị cảnh cáo mà cô em không nghe lời, giờ thì biết làm sao bây giờ. Chị vốn là người giữ chữ tín, đã nói là không nuốt lời bao giờ. - Cô im đi, không phải tôi nói tôi không yêu cô, tôi và cô không thể nào quay lại với nhau sao. Để cô ấy đi. Không liên quan đến cô ấy. - Anh hùng cứu mỹ nhân. Chuyện xưa như diễm. Nhưng hôm nay tôi chẳng có hứng thú xem. Anh cũng có phần của anh đấy, lo cho cô ta không xuể đâu.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Phong vân - Tập 1
137 p | 155 | 37
-
Hải Phòng qua 55 mùa phượng đỏ
5 p | 107 | 11
-
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 47
32 p | 85 | 10
-
Phong Thần Diễn Nghĩa - Hồi 48
26 p | 91 | 10
-
NHỮNG NGUỒN LỰC NHÂN VĂN TRONG PHÁT TRIỂN DU LỊCH TẠI THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH
12 p | 104 | 9
-
Xây dựng mô hình cơ sở dữ liệu thông tin cho điểm đến du lịch thông minh: Trường hợp thành phố Huế
14 p | 86 | 9
-
Thực trạng thể lực của nam vận động viên phong trào môn Half - Marathon (21 km) tại Thành phố Hồ Chí Minh
6 p | 14 | 5
-
Thanh - Phong - Minh - Nguyệt - Kỳ 2
14 p | 60 | 5
-
Nghiên cứu lựa chọn bài tập phát triển khả năng ném rổ cho nam sinh viên đội tuyển bóng rổ trường Đại học Thể dục Thể thao Thành phố Hồ Chí Minh
7 p | 11 | 3
-
Các yếu tố ảnh hưởng đến ý định đặt phòng trực tuyến của người Việt Nam nghiên cứu tại địa bàn thành phố Hồ Chí Minh
12 p | 37 | 3
-
Thanh – Phong – Minh - Nguyệt - Kỳ 1
15 p | 37 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển Chương 30
5 p | 81 | 3
-
Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa Hồi Thứ Tám Mươi Sáu
7 p | 91 | 3
-
Thanh - Phong - Minh - Nguyệt - Kỳ 3
16 p | 59 | 2
-
Xây dựng hệ thống bài tập phát triển kỹ năng bơi an toàn nhằm xóa mù bơi và phòng chống tai nạn đuối nước cho học sinh tiểu học trên địa bàn quận Bình Thạnh, thành phố Hồ Chí Minh
8 p | 43 | 2
-
Phong Thần Diễn Nghĩa-Hồi 47
22 p | 60 | 2
-
Những nguyên nhân xảy ra chấn thương của người tập luyện tại một số câu lạc bộ cầu lông ở thành phố Hồ Chí Minh
7 p | 2 | 2
-
Thực trạng thể lực của nam học sinh tiểu học khối lớp 3 tham gia chương trình bóng đá học đường tại một số trường tiểu học nội thành và ngoại thành thành phố Hồ Chí Minh
7 p | 4 | 1
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn