Thương hại
lượt xem 2
download
.- Ê! Lớp trưỡng trông tức cười quá! Cô ấy tên gì á? Nguyên quay xuống chớp chớp mắt nhìn hắn: - Hỏi chi hã? - Thôi đi! Mắt có mấy cọng lông mi mà chớp hoài! Rụng hết giờ! Nguyên ấm ức: - Kệ tôi! Cậu mà còn nói móc tô
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Thương hại
- Thươ Hại T ơng H Tác giả : Xµz Ù - Nó : V Ngọc Mai Anh, vẻ bề ngoài khá đáng y học giỏi, hơi đan đá nhưn Võ M ẻ yêu, nh ng có 1 tấm lòng nhâ hậu m ân - Hắn : Trần Nguy Linh V yễn Vương, côn tử nhà g ng giàu, học cũ được, rất ngạo m ũng mạn nhưng đ xử rất tốt với bạn bè đối t n - Trịnh Hoàng Ng Linh : h đua đò thích đư nổi tiến chạy th Vương vì gọc hay òi, ược ng, heo g gia tài c Vương của g - Nguyễ Thái Ho ễn oàng : 1 cậu bạn khá lạnh lùng, bạn thân c Vương yêu Linh và u của g, h khá mệt mỏi vì Li t inh - Phạm Hoàng Bìn Nguyên : bạn thân của Mai A nh n n Anh, luôn giúp đỡ cô bạn trong ô g mọi hoà cảnh, họ cũng kh Ok, xinh đẹp àn ọc há h CÂU CHUYỆN BẮT ĐẦU NHÉ B - Mai A ơi! Hôm nay lớp mình có h sinh mớ kìa!!! - N Anh m học ới Nguyên hớ hải chạy vào ớt y báo tin cho nó - Trai hay gái???? Nó cũng hồi hộp ?- - Con tr nghe nó cool lắm nhé! rai, ói m - Vậy hả? Tớ cũng muốn xem mặt thử Kaka g ử!!! - Thì đợ vào học đi! ợi " Reng reng " tiến chuông v học va lên liên hồi, cô gi chủ nh ng vào ang n iáo hiệm bước v vào, vẻ mặt n nghiêm ng ghị - Hôm n lớp ta sẽ có 1 bạn học sinh mới chuyễ đến! nay s n ễn Cã lớp n nháo nhào cả lên: - Trai hay gái vậy cô? Trai h gái ạ? hay Cô gõ g cây thướ lên bàn: gõ ớc : - Các em im lặng nào!- Cô n m nhìn ra ngo cữa - Em vào đi!!!!!!!! oài m Hằn từ b ngoài bước vào, 2 tay bỏ tr bên rong túi qu khuôn mặt rất ư là dễ ghét uần, - Chào m you, tôi là Linh Vương, rấ vui được học chung với mấy you! mấy t ất c g Bọn con gái ( trừ Nguyên vớ nó ) la lố um sùm n N ới ối - Trời ơ đẹp trai quá mày ơi ơi q i - Ảnh sẽ là bạn tra tao trong nay mai t ẽ ai g thôi .... Cô lại p gõ gõ cây thước thật mạnh tụi nó mớ im lặng phãi h ới - Em mu ngồi đâu hả Vươ uốn đ ơng? - Kia ......
- Vừa nói hắn vừa chỉ tay xuống chỗ đằng sau nó với Nguyên. Cô giáo gật đầu, hắn lửng thửng xách cặp đi xuống dưới. Hắn đi đến đâu bọn con gái ngất xỉu đến đó ( nổ quá ), mấy thằng con trai thì không ưa tí nào. Đến chổ hắn quăng cặp cái bịch rồi ngồi xuống nhai simgum 1 cách đáng ghét. Cô bắt đầu bài giảng như thường lệ, Nguyên thì thầm với nó: - Cái thằng này đáng ghét ghê! - Ừ! Làm như nó là siêu sao nổi tiếng vậy! - nó đồng tình - Vậy thì sao nào! Các cô muốn gì? - hắn ngồi đằng sau nghe thấy Nguyên trề môi: - Xì, nói nhỏ thế mà cũng nghe! Hay thật! Hắn gõ cây bút vào đầu Nguyên: - Tôi không có điếc! - Ui da! Đau biết không! Đồ làm phách! Hăn cười, rồi lại tiếp tục chép bài. Chà có vẻ hắn cũng chăm học đấy chứ, có điều hơi chãnh thì phải. Tiết Văn cũa cô chủ nhiệm kết thúc, nó thở phào rồi gục xuống bàn định ngủ 1 lúc thì ............ - Vương ơi Vương... cậu đẹp trai quá à - Làm bạn trai tớ đi! - vương ơi ..... Bọn con gái chạy ùa tới bàn của Vương mà tán tỉnh, làm quen. Có vẻ như hắn không hứng thú lắm và như đã quen với việc này rồi. Hắn cứ ngồi đó, im lặng không nói gì, miệng vẫn nhai simgum 1 cách ngon lành. Nó bực bội, muốn ngũ mà không yên. Nó thét lớn : - Im lặng hết coi! Đi về chổ ngồi đi! Bây giờ là chuyển tiết không được ra khỏi chổ! Bao nhiêu tiếng nói vụt tắt hết, mấy nhỏ lũi thũi về chổ ngồi. Lớp trưởng mà đã nói không thi hành là có ngày tan xương hết. ( nó có võ ) Hắn nhếc mép cười - Có vẻ như cô có uy quyền quá nhỉ? Nó quay xuống hắn cười hiền từ: - Đương nhiên! Lớp trưởng cơ mà! - rồi nó đanh mặt lại - Cậu không muốn tan xương thì liệu hồn! Nói xong, nó quay lên tận hưởng giấc ngủ của nó thì lại bị gọi - Lớp trưởng 9/12, em lên văn phòng họp Chỉ huy Liên đội gấp! Thầy Tổng phụ trách gọi lớn. Nó õng ẹo với Nguyên - Trời ơi! Chán quá! Đi họp liên miên thế! Cậu đi thế đi! Nguyên cốc đầu nó: - Chạm dây rồi hả? Bộ thầy không biết mặt cậu hay sao mà bảo tớ đi giúp! - Đau! Không đi thì thôi! Lớp phó học tập trông lớp giúp tớ nhá, đi đây! Nguyên gật đầu, nó chán nản lê lết xuống văn phòng. Hắn nhìn bộ dạng của nó mà phì cười:
- - Ê! Lớp trưỡng trông tức cười quá! Cô ấy tên gì á? Nguyên quay xuống chớp chớp mắt nhìn hắn: - Hỏi chi hã? - Thôi đi! Mắt có mấy cọng lông mi mà chớp hoài! Rụng hết giờ! Nguyên ấm ức: - Kệ tôi! Cậu mà còn nói móc tôi nữa thì đừng hòng tôi nói cho nghe! Hắn làm mặt đáng yêu: - Thôi mà thôi mà! Nói đi cho kẹo! Nhìn khuôn mặt này cũa hắn ai mà không siêu lòng được - Nó tên Mai Anh! Đừng có làm khuôn mặt đó nữa! Nhìn muốn đấm cho vài phát! - Kaka! Vậy thì đừng có nhìn! Nguyên chợt chìa tay ra: - Kẹo đâu? Hắn gãi đầu: - Ờ chưa mua! Lát nữa ra chơi đi mua cho 5 cây luôn! Nguyên lè lưỡi đáng yêu: - 10 cây đi! Tôi với Mai Anh luôn! - Cũng được! Từ lúc đó, Nguyên với hắn là bạn với nhau. Sau khi đi họp xong, nó thểu thão quay về lớp. Vừa ngồi vào chổ, Nguyên đã hỏi tới tấp: - Ê, sao vậy? Bộ có chuyện gì à? Thầy la cậu hả? Hay là bị cắt chức Liên đội trưởng? Nó thờ dài: - Haizzzzzzzzzz! Khổ quá Nguyên ơi! Nguyên lo lắng: - Sao nào? - Thầy bắt tớ làm báo cáo tình hình học sinh cả trường! Sao làm xuể đây? Nguyên hốt hoảng: - Trời ơi! Gì kì vậy! Chuyện đó là của ông thầy Hiệu trưởng mà! Nó gục xuống bàn: - Ổng đi nghĩ mát với bồ nhí rồi! Hắn ngồi đằng sau nghe thấy cười hi hí: - Trời ơi! Cô dám nói như vậy à? Không sợ ai nghe thấy sao? Nó nhún vai: - Ai nghe kệ họ! Không quan tâm! - Thế cô có cần giúp làm báo cáo không? Nó lại thở dài: - Anh thì giúp được gì! Đồ con trai vô tích sự! Đụng chạm tới lòng tự ái, hắn hét to: - Cô nói gì vậy hả?
- Cả lớp quay lại nhìn hắn không chớp mắt. Thầy Toán chau mày - Em đừng nghĩ là pama em đầu tư vào việc xây trường và quen biết với thầy hiệu trưởng là em muốn làm gì thì làm nhá Vương! Cả lớp bắt đầu xôn xao về thân thế cũa hắn. Ồ là 1 cậu công tử, IQ cao nên học ít mà hiểu nhiều, pama là Chủ tịch hội đồng quản trị 1 công ty nước ngoài. Không ai có thể hơn hắn được. Nó với Nguyên cười khì vì hắn bị chơi 1 vố. Hắn tức giận nói với thầy 1 cách hỗn láo - Tôi thích thế đấy! Rồi tự ý đi ra ngoài. Nguyên thoáng nghe được hắn lẫm nhẫm - Cô khá lắm Mai Anh ạ! Nguyên quay sang nó - Ê, cậu coi chừng thằng Vương đó! Hồi nãy nó rủa cậu kìa! - Nó rủa sao? - Nó vẫn bình thản - E hèm! - Nhỏ sửa giọng khàn khàn - Cô khá lắm Mai Anh ạ! Nó bật cười - Cậu nhái giống ghê! Kakaka 2 đứa ngồi cười khú khích.Bất chợt thầy giáo gọi nó - Mai Anh, em hãy trả lời câu hỏi trang 18 đi! Nó hốt hoảng đứng dậy cầm cuốn sách lên - Thưa thầy.... thầy..... Nãy giờ lo ngồi giỡn có chú ý cái gì đâu mà trả lời. Nó cứ đứng " thưa thầy " mãi như thế. Thầy giáo nghiêm mặt - Nãy giờ em có nghe giãng không hả? - D...ạ...ạ...ạ........em...em... - Nếu em có nghe giãng thì bài dễ như thế này mà không trả lời được à? Lớp trưởng mà vậy à? Em đứng đó đi! Lớp phó học tập đứng dậy trả lời đi nào!!! Nguyên giật mình lúng túng cầm cuốn sách lên - Thưa thầy....... Bỗng 1 tràn cười xuất hiện, thầy cũng nhịn cười không nổi - Em có thể trả lời khi cầm sách ngược sao? Nguyên gãi đầu - Em...em...em... Mặt cô nàng đỏ ửng lên ngượng nghịu.Thầy cố nhịn cười - Nãy giờ 2 em làm gì ở dưới đó? - Dạ..... - 2 em ra ngoài đứng cho thầy. Tiêu luôn, 2 cán bộ lớp mà để vi phạm như vậy thì chắc thế nào cũng no đòn với cô. Nó với Nguyên ra ngoài lớp đứng rồi gặp Vương - Hey! 2 cán bộ lớp mà ra đây đứng sao? Kakakaka
- Nó trợn mắt lên - Mặc tôi, đừng có nhiều lời! Vương cười mỉa - Tại 2 cô hại tôi nên hậu quả mới thế đó! Đáng lắm Nguyên thở dài - Trời ơi! Tiết sau cũng là tiết của ổng, lại phãi đứng đây à? Nó cũng than vãn - Thế thì mõi chân chết! hjx hjx. Đúng là gậy ông đập lưng ông! Hắn chống tay lên cằm suy nghĩ gì đó rồi đề nghị - 3 đứa mình cúp cua 2 tiết cuối đi! Tôi dẫn các cô đi chơi! - CÁI GÌ? - 2 đứa đồng thanh Hắn bịt tai lại - Làm gì la to thế thầy nghe bây giờ! Nó nhăn mặt - Cậu bị đ.i.ê.n à? 2 đứa tôi chưa bao giờ vi phạm cái gì giờ cậu lại rũ đi cúp cua là sao? Hắn phì cười - Thì bây giờ vi phạm rồi đó. Yên tâm đi, không sao đâu. Tôi chịu trách nhiệm cho. Họ mà làm gì 2 cô thì pama tôi rút vốn đầu tư thì trường này phãi đóng cửa đó. Nó nữa ngờ nữa tin - Có thật không đó? Hắn x0a đầu nó - Thật mà! Nó nhìn qua Nguyên thành khẫn. Hiểu ý, Nguyên gật đầu - Liều 1 bữa đi! Học quài chết sớm! - Ừ! Cả bọn rón rén băng qua cữa lớp rồi chạy ào xuống sau thư viện trường. Nơi đó có 1 cây phượng già hơi thấp nhưng nhánh của nó lại qua tường cũa trường. - Leo lên đó rồi ra ngoài đi! Nguyên hơi lo lắng - Có sao không đó? Hắn chắc lưỡi - Yên tâm đi mà! Tôi chịu hết - Còn xe cũa tôi thì sao? - Nó hơi thất vọng - Không sao. Cứ để đó, trường giữ tới ngày mai luôn mà. Với lại tôi quen với ông bảo vệ có gì bảo ông ấy giữ giúp cho. Nghe hắn nói vậy nó không ngần ngại leo qua. " Bịch" nhãy xuống bên kia trường, hắn đưa tay đón cho nó nhãy xuống. Tới lượt Nguyên, hắn hơi ngần
- ngại - Trời ơi! Không biết tui có đỡ được cái thân heo của cô không nữa! Nguyên nghiến răng - Nói ai heo hả? Tôi chĩ có 55kg thôi mà nói là heo hà? Cái đồ chết bằm kia! Hắn trề môi - Vậy tôi có 48kg sao đỡ nỗi cô! Đồ heo ù Nguyên giơ nắm đấm lên - Mún gì hã? Nguyên với hắn cứ cãi mãi, nó hét to - Có đỡ nó không thì bảo? Cãi nhau mãi, đau đầu quá! Hắn lè lưỡi nhại nó - Plè... làm gì thấy ghê vậy! Đỡ thì đỡ! Nhãy xuống đi Nguyên buông tay ra khõi tường trường nhảy xuống. Hắn đưa tay ra đỡ thì " Ầm" - Á á á á á á má ơi heo đè con Nguyên ngồi đè lên người hắn, bẹo má nắm tóc ngắt nhéo - Này thì là heo nè, heo nè, heo nè..... Nó ôm bụng cười sặc sụa - Kakakakakaka! Con heo đè con chuột! Kakakakaka Nguyên với hắn quay phắt qua nó - Cái gì? Ai là heo hả? - Nguyên đứng dậy chống nạnh - Ai là chuột hả? - Hắn cũng trợn mắt chu môi lên Nó bí thế - À... haha... tớ...tớ vửa là heo vừa là chuột...haha - Biết điều đó - Nguyên với hắn đồng thanh - Bây giờ đi đâu? - Nó đánh trống lãng - Đi theo tôi! - Hắn cười 2 tay hắn nắm lấy tay Nguyên với nó kéo đi. Nhìn hằn giống như có 2 đứa bạn gái vậy. Hắn đưa 2 đứa nó đến 1 cánh đồng cỏ xanh rì bay phất phới tỏng gió dưới ánh nắng chiều chói chang. - Thấy thế nào? Nguyên trầm trồ - Ồ đẹp thật nhá! Sao biết chỗ này hay vậy? Hắn tự đắc - Tôi mà! Cái gì mà hông biết! - Xời! Cái tính tự kiêu thấy mắc ghét! - Nó lãng qua chỗ khác Hắn nằm dài trên bãi cỏ - Lâu rồi không ra đây! Thoãi mái ghê. Mấy cô có đói không? Nhắc tới đói Nguyên nhớ ra 10 cây kẹo hồi nãy - Ê, tên kia! Kẹo cũa bọn tớ đâu?
- Hắn bật dậy - Ờ há. Quên. Ăn kẹo gì nà? - Chuppachup! - Nó với Nguyên cùng đồng thanh - 2 cô con nít quá! Ăn cái gì nữa không? Gà rán nhá? - Ok! Hắn dắt 2 đứa nó đến 1 cửa hàng KFC gần đấy - Chọn đi! Tôi trả tiền cho! Chọn món xong, nó chọn 1 chỗ ngồi cạnh cửa sổ rồi ngoắc Nguyên lại. Hắn đợi lấy gà rồi đem lại cho tụi nó. - Ừm, ngon thật đấy. Lần đầu tiên tớ được ăn - Nó tỏ ra thích thú Hắn bất ngờ - Lần đầu sao? - Nhà nó không khá giả như tụi mình nên làm gì mà ăn nhiều. - Nguyên chen ngang - Vậy à? Thế thì cô cứ ăn thoải mái đi! Khi nào muốn ăn nữa cứ điện thoại cho tôi! - Ưm! - Nó vừa nhai gà vừa trả lời 3 người ăn uống nói chuyện vui vẻ. Chợt 1 cậu bạn nào đó đi lại - Ủa? Không phãi Vương đây sao? Hắn ngẩng mặt lên - Hoàng! Thái Hoàng! Không phải cậu đang ở Pháp sao? - Tớ về rồi! Mới hôm qua, mai vào trường cậu học nè! Bảo đảm chung lớp luôn á! - Ừ, ngồi đi! Hoàng ngồi xuống cạnh hắn - Ủa đây là? Hắn vui vẻ giới thiệu - Đây là Mai Anh, lớp trưởng 9/12, còn đây là heo Bình Nguyên lớp phó học tập! Hôm nay tụi tớ cúp cua! Kakaka Hoàng hơi ngạc nhiên - Cúp cua á? Cán bộ lớp gì ngộ thế! Nó mĩm cười - Cúp thử cho biết =]]~ - Chà! Khí phách đấy! Rất vui được quen 2 cậu! Cả bọn nói đùa rất vui. 1 lúc sau nó nhìn đồng hồ - Ồ, 5h rồi! Về thôi! - Đi bộ à? - Hắn hỏi - Chứ xe ở trong trường rồi! - Tôi đưa cô về, Hoàng chở Nguyên nhá! Hoàng gật đầu rồi ra lấy xe. Cả bọn cùng đi bộ quay lại trường, xe cũa hắn
- được gửi ngoài trường nên lấy được. - Nhà cô ở đâu? - Gần nhà Bình Nguyên! - Nó trả lời lãng nhách - Trớt quớt! Nhà Bình Nguyên ở đâu? - hì hì! số 19/9 Thạch Lam, nhà Bình Nguyên 19/10 - 2 nhà kế bên nhau nhỉ? - Chớ sao? Kaka Tới nơi, nó leo xuống trả nón bảo hiễm cho hắn rồi quay vào nhà. Mới bước vào cỗng, thằng nhóc em của nó đã la to - A, 2 về rồi mẹ ơi! Có anh nào đó chở 2 về nữa đó Mẹ nó đang rửa rau ở dưới bếp nói vọng lên - Ai chở về vậy con? - Dạ bạn ạ! - Thế mẹ tưỡng bạn trai chứ! Hihi - Mẹ này - nó đỏ mặt - Đùa thôi, con tắm rửa rồi xuống ăn cơm! Hôm nay papa sẽ về trể nên mẹ con mình ăn trước. - Dạ Nó đi lên lầu tắm rữa rồi xuống ăn cơm với mama và đứa em trai. Ăn xong, nó lên phòng học bài, ngày mai toàn những môn khó nuốt. Sau 1h, nó học bài hoàn tất rồi định đi ngủ thì chợt ho sù sụ. - Gì thế nhỉ? Sao mà ho mãi thế? Chắc là cảm xoàng thôi mà, đi ngủ! Thã mình lên giường nó nhắm mắt và chìm vào giấc ngủ. " Ring ring " đồng hồ báo thức vang lên liên hồi. Nó mắt nhắm mắt mở với tay tắt chuông báo thức rồi lại trùm mền ngủ thêm chút nữa. Nguyên chạy sang nhà nó tìm - Bác ơi, Anh dậy chưa ạ? Mama nó cười - Chưa con ạ! Con gọi nó dậy đi! - Dạ Nguyên đi lên phòng nó đập cữa đùng đùng - Ê, con nhỏ kia dậy đi! Nó nằm vặn vẹo - Con ngủ chút đi mà mẹ! Nguyên mở cữa đi vào luôn - Mẹ cái gì mà mẹ! Nguyên nè, dậy đi! Nó tung mền ngồi dậy
- - Hã? Làm gì tìm tớ sớm vậy? - Hôm nay cậu nói là đi làm báo cáo mà! Nó vẫn còn ngơ ngơ - Báo cáo gì cơ? - Trời đất! Báo cáo tình hình học sinh của cả trường, hông nhớ hả? - Nguyên bó tay Lúc này nó mới nhớ ra - Úi trời, quên mất! Vào trường làm báo cáo buổi sáng, chết thật! Nguyên chống nạnh nhìn nó - Hôm này cậu làm sao thế? Hôm qua đi chơi với chàng Vương rồi mất trí luôn hã? Nó xô Nguyên ra - Bệnh à? Tránh ra đi vệ sinh cá nhân coi! Nói nhãm không Nói rồi nó chạy vô nhà vệ sinh. Nguyên ngồi xuống giường nó nghịch nghịch, phá phá gối mền. Chợt, nhỏ thấy trên cái gối nằm có 1 vết đỏ đỏ rất giống vết máu - Ê, Mai Anh. Nó đang thay đồ thét vọng ra - Chuyện gì? - Ra đây xem nè! Nó thay đồ xong mở cửa bước ra - Gì nào? Nguyên giơ chỗ vết máu lên - Sao giống máu quá vậy? Bộ hôm qua bị gì hả? Nó nhăn trán nhìn vết đó - Làm gì có! Hôm qua tớ có bị gì đâu. Chắc là hôm qua bơm mực đỏ rồi dính ra đó thôi! Nguyên có vẻ hoài nghi - Mực đỏ gì mà tươi quá vậy? - Thôi kệ nó đi! Lo làm gì, đi thôi để trể á! - Ừm! 2 đứa nó dắt tay nhau xuống nhà - Chết rồi! - Nó đập tay lên trán - Gì mà chết chóc ở đây? - Xe của tớ .... - Nó lo lắng - Ừ hen! Để tớ goi tên Vương - Nguyên lấy điện thoại ra - Ủa, có số hồi nào vậy? Nguyên cười
- - Hôm qua, nó đưa tớ cái điện thoại chơi game, sẵn lấy số luôn! Kakakaka - Chòi oi! Ma lanh thật! - Nó đẩy đầu Nguyên - Tớ mà! Kakaka - Vừa nói Nguyên vừa gọi cho Vương - Tên này ghê thật - Gì ghê? - Nó ngây ngô - Nhạc chờ là bài 8 vạn 6 ngàn 400 lần nhớ em - Trời, nhớ ẻm nào thế nhỉ? Kakaka - Nhớ cậu đấy! Kakaka - Quỹ hà! - Nó đánh khẽ lên tay Nguyên Chuông đổ mãi mà hắn chưa bắt máy. Phải gọi lại lần thứ 3 hắn mới chịu bắt máy, nói với 1 giọng ngái ngủ - A..l..ô..ô..ô... - A lô cái gì mà a lô! Nguyên nè, vụ xe của Anh tính sao? Hắn ngáp 1 cái thật dài - Bây giờ 2 cô đi đâu mà lấy xe? - Đi làm báo cáo chứ đi đâu! Bây giờ cậu chạy lên trường đi! Tôi chở Mai Anh lên trước. Lên giải quyết vụ xe cho nó đi! - Yes madam! - Giỏi! Dập máy, Nguyên quay sang bảo nó - Bây giờ tớ đèo cậu lên trường. Chút nữa hắn sẽ lên sau! Nó gật đầu leo lên yên sau xe Nguyên ngồi. Nguyên gò lưng đạp 1 mạch tới trường. Gửi xe xong, nó đi lên văn phòng lấy hồ sơ làm báo cáo - Bây giờ bắt đầu từ đâu? - Nó lật lật mấy tờ hồ sơ - Ai biết! Sao lại hỏi tớ! - Nguyên phụng phịu - Tôi giúp cho. - Hắn từ đâu xuất hiện như 1 bóng ma - Trời ơi! Làm hết hồn - Nguyên để tay lên ngực thở phào Nó nhìn hắn trề môi - Cậu có biết không mà làm! Hắn cười nửa miệng - Tôi đã xem qua biểu cáo của nhưng năm trước rồi. Cũng dễ thôi! - Làm thế nào? - Nguyên nghịch chiếc bút - Bây giờ cô ( chỉ Nguyên ) và tôi sẽ đi xem xét tình hình, rồi về báo cáo cho Mai Anh là xong thôi! - Sao cậu không đi với Mai Anh ấy! - Nguyên đùn đẩy cho nó - Mai Anh biết gì mà xem xét! Cô ta không lanh lẹ bằng cô!
- Nó nghe vậy liền săn tay áo lên - Ý cậu nói tôi khù khù khờ khờ ấy hả? Hắn gãi đầu - À... không... không... Tại.... - Tại cái gì? - Nó trợn mắt lên - Bình tĩnh đã! Cô ngồi viết báo cáo đi, Nguyên chữ không đẹp bằng cô với lại Nguyên biết nhận xét hơn cô! - Hắn nói gỡ - Ừ thì cũng đúng thật! Vậy 2 người đi đi! - Nó xua tay Hằn vui mừng lôi tay Nguyên đi. Vừa tay hắn vừa nhìn nhìn ngó ngó khắp các lớp trông vẻ như đang tìm ai đó - Làm gì vậy - Nguyên khều hắn - Đang tìm người! - Ai vậy? - Trịnh Hoàng Ngọc Linh! - Cái gì? - Nguyên hét - Suỵt! Người ta đang trong giờ học mà - Hắn đưa tay lên miệng Nguyên quát thỏ thẻ - Cậu đ.i.ê.n à? Tìm nhỏ đó làm gì? Cái đồ Lemon question đó mà tìm làm chi! - Có chuyện! - Là chuyện gì? Khai mau - Chán cô thật! Nhiều chuyện ghê! Tôi tìm nó để đề nghị nó tránh xa tôi ra! - Ủa bộ nó đeo theo cậu hả? - Ừ! Từ 2 năm trước! - Nó xinh đẹp mà! Thì cứ yêu nó thử đi! - Không bao giờ! Nhõ theo tôi vì gia tài của tôi thôi! - Vậy à? Rồi sao kêu nó tránh xa cậu ra! - Thì nói là có bạn gái rồi! - Nó hỏi là ai thì trả lời sao! Hắn nhăn mặt - Thì nói là cô! Hỏi nhiều quá! - Gì? - Nguyên ngớ người ra - Cậu ấm trán à? Sao lúc nãy không bảo Anh đi! Tôi đâu đẹp bằng nó! - Cô nhìn lại đi! Hoa khôi khối 9 là ai? - Là ai ai biết - Nguyên méo xệch miệng - Trời ạ, là cô đó! Tuy hơi ù 1 xíu nhưng cô xinh đẹp hơn những đứa khác!
- - À vậy ra cậu mới bảo tôi đi theo à? - Giờ Nguyên mới nhận ra. - 9 xác! - Hắn cười đểu - Cậu ở đó mà tìm 1 mình đi! Tự nhiên đi làm báo cáo mà rũ làm chuyện gì đâu không! Nói rồi Nguyên bỏ đi xem xét tình hình các lớp khác - Ê ê, giúp tôi đi mà, 1 lần thôi! - Không được. Tìm 1 người nào đó thương cậu mà làm ấy! - Nguyên vẫn lạnh lùng - Thôi mà! Giúp đi, xin cô đấy! - Hắn chắp tay năn nỉ - Không là không mà! - Nguyên nhăn nhó - Vậy thôi! Mình đi xem tình hình vậy! - Ừ! Rồi hắn với nhỏ đi xem xét tình hình nghiêm túc, lâu lâu có nói sock, chọc ghẹo nhau cho cãi nhau 1 hồi. Về phần nó thì .... - Khụ khụ .... sao ho mãi thế nhỉ? Nó đưa tay lên che miệng ho sằn sặc. Bỗng dưng nó thấy mệt mỏi quá chừng, bụng trên cứ đau âm ỉ. Chịu không nổi nó gục xuống bên đống hồ sơ Nguyên với hắn đã hoàn thành công việc cũa mình, 2 đứa đi xuống văn phòng báo cáo cho nó thì - Mai Anh! Cô sao vậy? - Vương hốt hoãng thét lên Nguyên vội vã chạy lại chỗ nó - Này, cậu sao thế? Tĩnh dậy đi! - Tránh ra nào! Để tôi Hắn bế xốc nó lên chạy vào phòng y tế. Cô Hoa làm việc ở đó không có đi làm, bí thế, hắn định đưa nó vào viện thì nó đã tỉnh và níu tay hắn lại - Này, đừng đưa tôi vào viện! Tôi không sao đâu! Hắn thở phào - Trời ơi! Cô làm tôi hết hồn - Cậu làm gì mà ra nông nổi này vậy? - Nguyên lo lắng - Không sao! Tớ cãm thấy say xẫm mặt mày nên ngất đi 1 lúc thôi! - Nó gượng cười - thôi mình làm báo cáo rồi về nhà đi! Cã bọn bắt tay vào việc. Hắn đọc nó viết, Nguyên đọc nó ghi làm nó viết viết mãi muốn rụng tay. - Xong rồi! - Nó thở phào vươn vai - Bây giờ đi ăn nhé! Tôi khao - Hắn nheo mắt tinh nghịch - Ờ ờ! - Mặt nó đỏ ửng lên khi thấy cử chỉ đáng yêu đó cũa hắn
- Đã 1 tháng trôi qua, tình bạn giữa nó, hắn và Nguyên càng ngày càng gắn chặt. Không biết tự lúc nào nó cãm thấy cần hắn bên cạnh, nó thích hắn. Phãi nó đã có cảm giác với hắn sau cái ngày noel định mệnh đó - Ê Mai Anh! - Hắn ngoắc nó lại chỗ cây thông lớn - Nguyên đâu rồi? - Nó nhìn dáo dác - Nguyên bệnh rồi! Không đi được! - Vậy sao? Thế hôm nay chỉ có tôi và cậu hả? - Ừ! Không sao! Đi thôi! Rồi nó và hắn vui vẻ đón noel mà không có Nguyên đi cùng. Lúc qua đường mua nón noel cho nó, sợ nó lạc, hắn khẽ nắm tay nó sau đó lại siết thật chặt. Giống như sợ thất lạc nó vậy. Không hiểu sao khi hắn nắm tay nó, tim nó lại đập loạn nhịp, người mềm nhũn như cọng bún. Chuyện là vậy và từ cái hôm đó, nó đã thích hắn. - Ê, Mai Anh! - Nguyên đập đập vào lưng nó - À hả? - Nó tỉnh mộng - Cậu làm gì mà mấy bữa nay cứ thẩn thờ quài vậy? - Thẩn thờ đâu mà thẩn thờ! - Nó đánh trống lãng - Cậu đừng có xạo! Dạo này tớ thấy cậu cứ nhìn tên Vương kia mãi! Bộ bị "sét đánh" rồi hả? Kakakakaka Mặt nó đỏ bừng bừng - Cậu này! Ờ thì .... Nguyên tỏ mặt hình sự - Ờ thì gì? - Thì ... - Nó nghịch nghịch tóc - thì ... tớ ... - Cậu làm sao? - Nguyên nôn nóng - Tớ thích Vương! - Nó nói mà mặt cứ đỏ như trái cà chua chín Nguyên đập tay bôm bốp - À há! Biết ngay mà! Cậu trúng sét rồi, đứa nào trong trường mình cũng bị cả! - Kể cả cậu hã? - Nó cười bí hiểm - Ê ê! Không có à nha! - Nguyên chối tội - Trời ơi, không có mà 2 má đỏ đỏ hồng hồng lên kìa! - Nó giả vờ Nguyên đưa tay sờ sờ mặt - Gì? Thật hả? Đỏ thật hả? - Không tin thì thôi! Cũng thích nó mà bày đặt ... má đỏ lên là thích rồi ... - Nó cười thầm trong bụng - Ừa thì .... tớ cũng có cãm giác với nó! Không gặp, không cãi nhau là nhớ không chịu được!
- Nghe xong, nó ôm bụng cười ra cả nước mắt - Ê cậu bị đ.i.ê.n à? Làm gì cười ghê thế? - Nguyên nhìn nó khó hiểu - Kakaka! Cậu bị tớ gạt rồi! Mặt cậu làm gì đỏ! Nói thế mà cũng tin là thật! Kakakaka - Cái gì? Cậu lừa tớ á? - Nguyên trợn mắt lên - Hehe! Nhờ vậy mà mới biết được 1 bí mật! Cậu và tớ cùng thích 1 người - Nó nheo mắt Nguyên ngán ngẫm thở dài - Điều này không tốt chút nào cả, Mai Anh ạ! - Tại sao? - Nó ngây thơ - Chúng mình là bạn thân! Cùng thích 1 người! Nhưng mà nếu người đó chọn 1 trong 2 đứa mình thì tình bạn không còn bền vững nữa! - Nguyên vẻ mặt thật buồn Nó mĩm cười vỗ vai cô bạn thân - Yên tâm! Dù người đó có chọn cậu, không phãi là tớ thì tớ cũng không giận đâu! Miễn là cô bạn thân và người tớ yêu được hạnh phúc là tớ vui rồi! - Ừ, tớ cũng vậy! Nghéo tay nào - Nguyên đưa ngón út ra - Ừm! Nó với Nguyên cùng nghéo tay hứa với nhau. Nguyên bật cười - Không ngờ, tụi mình có cùng sở thích ghê! Thích ăn gà rán, kẹo chuppachup, thích nghe nhạc, thích yên tĩnh ... và ... cùng thích 1 người nhỉ? - Ừ! Thích 1 người ... mà người đó cũng chã quan tâm đến chuyện tình cãm bao giờ cã? Cứ vô tư vô lo đến phát ghét! - Nó ngã mình xuống ghế Cùng lúc đó, hắn và Hoàng đi lại - Này, nói cái gì mà có thích thích trong đó nhiều vậy! - Hăn chìa ra 2 cây kẹo Nó với Nguyên cầm lấy kẹo - Kệ người ta đi, đồ nhiều chuyện! - Nguyên hậm hực bóc vỏ kẹo 1 cách thô bạo - Tớ thấy cậu với Vương hay gây lộn quá nhỉ? - Hoàng chống tay lên cằm ra vẻ suy tư - À, cậu ấy không cãi với tớ là không có kẹo để ăn đâu! - Hắn xoa đầu Nguyên - Bõ cái tay ra! Làm như mình lớn hơn ai vậy! - Nguyên hất tay hắn ra - Không có kẹo để ăn là sao? - Hoàng gãi đầu Hắn thở dài - Đồ chậm tiêu! Cậu không thấy lần nào cãi nhau với tớ cậu ấy đều thua sao! Hoàng vẫn chưa hiễu - Thua thì liên quan gì? - Trời! Thua thì cậu ấy lại khóc, mà khóc thì phãi dỗ bằng kẹo mới hết khóc! - Hắn cười - À, thì ra là vậy! - Hoàng gật gù Nguyên giận sôi gan - Cái gì mà khóc chứ! Tôi khóc hồi nào?
- - Chứ hông phãi bữa hôm nọ cãi không lại tôi cô nói " Á, đồ đáng ghét! Giận luôn! Về méc mama nè! " Nhớ không? - Hằn bụm miệng cười khúc khích - Ờ thì ... - Nguyên quê độ Hắn với Hoàng cười đau bụng,Nguyên thì mắng 2 người đó um sùm. Còn nó, nãy giờ ngồi im lặng, khẽ nhìn trộm hắn rồi tự nhủ " Có lẽ Nguyên là người mà Vương yêu! " - Khụ khụ ... - Nó lấy tay che miệng ho dữ dội - Nè, 1 tháng trỡ lại đây, cậu hay ho quá vậy Anh! - Nguyên đưa nó 1 chiếc khăn Nhận lấy chiếc khăn, nó mỉm cười - Tớ cũng không biết nữa! Không sao đâu! Khụ khụ ... Nó ho vào tờ khăn giấy rồi giở ra xem " Hả? Máu ư? " Nó hốt hoãng nói thầm. Chạy vội ra thùng rác, nó bỏ tờ khăn giấy vào đó. - Làm gì chạy ghê vậy? - Hoàng quan tâm - À không có gì! - Nó lãng đi - Nãy thấy trai đẹp, cậu ấy chạy ra xem thử ấy mà! - Hắn đùa Nó cãm thấy buồn trong lòng " Đồ ngốc à! Đối với tớ, cậu là người con trai đẹp nhất! " - Này lớp trưỡng, thông báo cũa trường nè! - Thầy giám thị giơ ra 1 tờ giấy Nó chạy ra cữa nhận lấy tờ thông báo rồi quay về chỗ ngồi - Thông báo gì vậy? - Nguyên ngó vào tờ giấy - Thi mr cold miss kute! - Nó hét lớn - Chà, trúng tủ 3 cậu rồi! - Hoàng xuýt xoa - Ồ, tiền thưởng là .... - Hắn nhăn mặt nhìn - 10 triệu! - Nó thét kinh hoàng Nguyên giật lấy tờ giấy, đọc lia lịa - 10 triệu + 1 chuyến du lịch 2 người cho mr và miss + 1 bữa ăn 4 người. Nó ngập ngừng - Tớ ... muốn thi .... - Hả? - Nguyên, Hoàng và hắn đồng thanh - Cậu thi làm gì? - Nguyên hoài nghi - Tớ ... muốn 10 triệu đó! - Nó cuối mặt - Đễ làm gì? - Hoàng hỏi - Để pama tớ trả nợ cho người ta! Pama tớ thiếu người ta đến 20 triệu được! Hên xui thắng hoặc thua. Nếu thắng thì pama tớ trả được 1 nữa số tiền cho người ta rồi! - Nó thật thà kễ lại sự tình cho mọi người nghe Thật vậy, pama nó bị gạt kí 1 hợp đồng gì đó khoãng 20 triệu. Tưởng là sẽ có ngày đổi đời nuôi nó với đứa em, pama nó không ngần ngại mà kí. Chạy vay đầu này đuôi nọ rồi bị gạt mất hết. Từ đó papa nó phãi lao ra làm lụng vất vã, mama nó xin vào làm osin cho 1 gia đình giàu có. Thương pama, nó tự trách mình sao không giúp được gì. Nhân cơ hội này, nó phãi cố gắng ............
- - Vậy tớ cũng thi. - Hắn phán 1 câu xanh rờn - Chi vậy? - Hoàng chen ngang - Thì nếu tớ cũng là mr cold thì Mai Anh sẽ có 10 triệu nữa trả nợ cho pama cậu ấy! Nguyên đập bàn - Hay qá! Tớ cũng muốn thi! Hoàng ngạc nhiên - Chi nữa? Nguyên cười - Thì nếu Anh không là miss thì có khã năng là tớ thì sao? Tớ sẽ giúp cậu ấy! Hoàng trề môi - Trời ơi! Heo mà đòi đi thi! Nguyên liếc xéo Hoàng - Kệ tui! Dù gì tui cũng là hoa khôi cũa trường này 4 năm rồi! 4 năm nay, bao nhiêu chàng bị Nguyên từ chối, nếu mà nàng là miss kute thì chàng nào mà là mr cold thì chắc là không toàn mạng - Ừ! Hay là Hoàng cũng thi đi! 4 đứa mình cùng thi! - Nó đề nghị Hoàng xua tay - Thôi! Tớ không có nhan sắc lắm, làm sao mà đậu được! - Kệ đi! Thi đại, hên xui mà! - Hắn năn nĩ - Đúng rồi, hên xui mà, nếu đậu, có phãi là cậu đã giúp Mai Anh không? - Nguyên ăn theo - Vậy cũng được! Thễ lệ thi? Như thế nào nhĩ? Nó dõng dạc - Có 5 vòng thi. Mỗi vòng thi sẽ được xếp hạng : Hạng nhất 20 điễm, hạng nhì 15 điễm và hạng 3 là 10 điễm. Gồm các vòng + Vòng 1 : Thi trang phục tự chọn. Các thí sinh sẽ tự chọn trang phục cho mình, trang phục đẹp, cách biễu diễn chuyên nghiệp thì sẽ được điễm tối đa. + Vòng 2 : Thi ứng xử : Ban tổ chức đưa ra 1 câu hỏi cho các thí sinh trả lời. Câu trả lời nào hay, ý nghĩ sẽ được điễm tối đa + Vòng 3 : Thi trang phục dạ hội : Trang phục nào lộng lẫy nhất sẽ được điểm tối đa + Vòng 4 : Thi hát : Mỗi thí sinh sẽ chọn 1 bài hát. Có thễ song ca với 1 bạn nữ nào đó không thi hoặc 1 bạn nam trong nhóm thi mr cold + Vòng 5 : Thi tài năng : Mỗi thí sinh sẽ tự biễu diẽn tài năng cũa mình. Thí sinh nào được điễm cao và được bình chọn nhiều thì là mr, miss cũa cuộc thi năm nay. Hắn cười - Nhiều vòng thy quá nhĩ? Sao xuể đây? - Vậy thì đừng thi! - Nguyên nghênh mặt
- Hoàng ngăn - Này! Lại cãi nữa! 2 cậu không cãi là chết hã? - Ừ - Nguyên với hắn cùng la to " Reng reng " chuông vào học reo lên giục giã. Hoàng thỡ phào vì Nguyên và hắn sẽ khõi cãi nhau nữa. Lại bắt đầu những tiết học nhàm chán, nó cảm thấy mệt quá chừng, ho mãi vẫn không nghĩ. Bao nhiêu tờ khăn giấy cũng không đủ ngăn lại máu. Nó không dám nói cho Nguyên, cũng không dám nói cho hắn và Hoàng nghe nữa vì nó sợ mọi người sẽ lo lắng cho nó. Giờ ra chơi, nó gục xuống bàn nghĩ 1 chút, hắn khoác vai Hoàng định xuống can-tin thì Linh chặn ngoài cữa - Này, anh định đi đâu? - Đi đâu kệ tôi. Cô đừng có mà nhiều lời! - Hắn lạnh nhạt - Anh đừng có nói vậy chứ! Em yêu anh thật lòng mà! - Linh giả vờ tội nghiệp - Cô biến đi! Tôi không muốn gặp cô! - Hắn xua đuổi - Đừng mà anh! - Cô tìm tôi chĩ đễ nói vậy thôi hả? - Đâu phải vậy? Em muốn anh song ca với em trong buổi thi mr and miss. Bảo đảm 10 triệu sẽ vào tay em! hihi - Cô mơ đi! Hắn đẩy Linh ra rồi kéo tay Hoàng đi. Nó và Nguyên chứng kiến và tự hỏi nhau là chuyện gì.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Thương Hải - Phần 1
558 p | 60 | 15
-
Thương Hải - Phần 2
487 p | 52 | 15
-
Hai Lần Chết
6 p | 77 | 13
-
Thương Hải - Phần 3
507 p | 44 | 13
-
Độc đáo ẩm thực Thượng Hải
5 p | 89 | 11
-
Đau thương đến chết - Phần 12
6 p | 68 | 10
-
Vườn Dự Viên ở Thượng Hải Dự Viên
6 p | 109 | 10
-
Thượng Hải, hiện đại và cổ kính
7 p | 89 | 9
-
Thượng Hải - Niềm tự hào - Niềm tự hào
3 p | 53 | 5
-
Nghỉ cuối tuần ở Thượng Hải
6 p | 64 | 5
-
Miếu Thành Hoàng linh thiêng nhất Thượng Hải
6 p | 70 | 5
-
Thượng Hải, bình dị và sang trọng
11 p | 70 | 4
-
Hai Người
4 p | 74 | 4
-
Có thứ tình yêu gọi là lòng thương hại
5 p | 89 | 3
-
Thượng Hải phồn hoa
5 p | 92 | 3
-
Hải Nữ
4 p | 54 | 2
-
Hai Đồng Bạc Lộc
4 p | 64 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn