Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân
lượt xem 14
download
Võ lâm có một thầy tướng số lừng danh một thời tên là Vương Bán Tiên, trong suốt năm mươi năm qua, ông ta chỉ xem tướng cho có ba nhân vật, tài năng xem tướng của ông độc nhất vô nhị. Thủy Tinh Cầu là một vật ra sao mà tại sao trong giang hồ không thấy ai nói về nó và cũng không hiểu nó là vật gì, có hình dạng ra sao ? Tay buôn nữ nô là một nhân vật thần bí, những nữ nô được tung ra bán cho khách giang hồ toàn là những nàng Kim...
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Thủy Tinh Cầu - Trần Thanh Vân
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Trần Thanh Vân Thủy Tinh Cầu Chào mừng các bạn đón đọc đầu sách từ dự án sách cho thiết bị di động Nguồn: http://vnthuquan.net/ Tạo ebook: Nguyễn Kim Vỹ. MỤC LỤC Hồi 1 Hồi 2 Hồi 3 Hồi 4 Hồi 5 Hồi 6 Hồi 7 Hồi 8 Hồi 9 Hồi 10 Hồi 11 Hồi 12 Hồi 13 Hồi 14 Hồi 15 Hồi 16 Hồi 17 Hồi 18 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Hồi 19 Hồi 20 Hồi 21 Hồi 22 Hồi 23 Hồi 24 Hồi 25 Hồi 26 Hồi 27 Hồi 28 Hồi 29 Hồi 30 Hồi 31 Hồi 32 Hồi 33 Hồi 34 Hồi 35 Hồi 36 Hồi 37 Hồi 38 Hồi 39 Hồi 40 Hồi 41 Hồi 42 Hồi 43 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Hồi 44 Hồi 45 Hồi 46 Hồi 47 Hồi 48 Hồi 49 Hồi 50 Hồi 51 Hồi 52 Hồi 53 Hồi 54 Hồi 55 Hồi 56 Hồi 57 Hồi 58 Hồi 59 Hồi 60 Hồi 61 Hồi 62 Hồi 63 Hồi 64 Hồi 65 Hồi 66 Hồi 67 Hồi 68 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Hồi 69 Hồi 70 Hồi 71 Hồi 72 Hồi 73 Hồi 74 Hồi 75 Hồi 76 Hồi 77 Hồi 78 Hồi 79 Hồi 80 Hồi 81 Hồi 82 Hồi 83 Hồi 84 Hồi 85 Hồi 86 Hồi 87 Hồi 88 Hồi 89 Hồi 90 Hồi 91 Hồi 92 Hồi 93 Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Hồi 94 Hồi 95 Hồi 96 Hồi 97 Hồi 98 Hồi 99 Hồi 100 Hồi 101 Hồi 102 Hồi 103 Hồi 104 Hồi 105 Hồi 106 Hồi 107 Hồi 108 Hồi 109 Hồi 110 Trần Thanh Vân Thủy Tinh Cầu Hồi 1 Bệnh thần tiên Lời Phi Lộ Thầy tướng số, trong khoảng thời gian mười năm trời y từng xuất hiện trong giang hồ ba lần một cách thần bí, và y chỉ xem tướng cho ba người trong khoảng thời gian ấy thôi. Tài năng xem tướng Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân của y cực kỳ chính xác, cho nên người giang hồ đã gọi y là Vương Bán Tiên. Thủy Tinh Cầu, chẳng biết nó là một vật ra sao, chưa có bất cứ một nhân vật giang hồ nào trông thấy nó bao giờ, nhưng không ai mà không biết sự thần kỳ của quả Thủy Tinh Cầu ấy. Tay buôn nữ nô, y là một nhân vật cực kỳ thần bí, chuyên nghề buôn bán nữ nô, mà số nữ nô được y tung ra bán buôn toàn là những thiếu nữ có dung nhan tuyệt sắc, đồng thời giá cả vô cùng đắt đỏ. Mọi người đều phát điên lên cả. Tại sao thế? Vì đàn bà con gái ư? Không, vì báu vật võ lâm ư? Cũng không! Thế thì rốt cuộc vì cái gì mà võ lâm yên tịnh lâu nay bỗng dưng trở nên náo động như thế? À! Thì ra họ vì Vương Bán Tiên. Đúng thế, chính mọi người vì một thầy tướng số thần bí kỳ lạ mà đã náo động lên, vì kẻ mà sau khi ẩn tích vài năm thình lình đã xuất hiện giang hồ lần thứ tư. Địa điểm và lộ tuyến xuất hiện của y từ Bắc xuống Nam đi dọc theo Thái Hành sơn, qua Lạc Dương Đồng Phách, Tây Hồ, Động Đình hồ... cứ tiếp tục đi vào phía Nam. Y định làm gì thế? Không bất cứ một ai biết y định làm gì hết, nhưng trên đường vào Nam có biết bao nhân vật võ lâm đã chặn đường Vương Bán Tiên để làm gì thế? Gây hấn với y chăng? Không, tìm y để xem tướng, nhưng mà họ đã được xem tướng chăng? Không, không có bất cứ một ai được xem tướng hết! Thế thì tại sao vậy? Vương Bán Tiên có một quy định đặc biệt, người đến tìm y thì y chẳng thèm bói toán, và những người dùng võ lực cưỡng bách y thì y cũng không bói toán luôn, mặc dù những người này đã tìm gặp Vương Bán Tiên, nhưng họ đã ấp ủ trong lòng nỗi niềm thất vọng mà rời khỏi y. Về sau có người đồn rằng y đã đi vào Thông Thiên quan trên núi Tuyết Phong sơn, và từ đó không còn gặp y trở ra nữa. Y đã chết rồi chăng? Không ai biết cả, vì không bất cứ một ai dám vào Thông Thiên quan để thám thính tung tích chết sống của y hết! Ngày tháng đã trôi theo thời gian, dần dần người giang hồ đã quên lửng nhân vật Vương Bán Tiên thần bí này luôn... Hồi 1 Bệnh thần tiên Có một đại viện lầu cao dựng lập trên một khoảng đất rộng lớn, xung quanh được rào bởi một bức tường rào là một Đại thiết môn sơn màu đen sậm. Có bốn người mặc áo xanh đứng canh gác ở phía ngoài Đại thiết môn. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Cách xa tường rào màu đỏ độ khoảng mười trượng có một con lộ nhỏ. Ngay chỗ cửa vào lộ nhỏ có dựng một tấm bản bằng gỗ, trên ấy có viết vài hàng chữ : “Kính cáo người võ lâm, Điều một: Người đã xâm nhập trong phạm vi mười trượng của bản quan mà không có lý do chánh đáng, giết chẳng tha. Điều hai: Người đã tầm thù động võ ở gần khu vực bản quan, giết chẳng tha. Điều ba: Người đi vào phạm vi bản quan có ý đồ bất chánh, giết chẳng tha. Thông Thiên quan Quan chủ viết.” Trên tấm bảng gỗ đã viết ba sát lệnh rõ ràng như thế. Phàm những nhân vật đương kim võ lâm, quả thật không bất cứ ai dám vượt vào trong phạm vi mười trượng của Thông Thiên quan, bằng trái lệnh sẽ bị giết chẳng sai. Thông Thiên quan có một uy thế kinh người như vậy thật sao? Không sai chút nào. Từ khi Thông Thiên quan dựng tấm bảng gỗ ấy cho đến nay đã tròn năm năm, nhưng chưa có ai dám vô cớ xâm nhập trong phạm vi mười trượng của Thông Thiên quan cả. Phàm những nhân vật võ lâm đề cập đến Thông Thiên quan thì không ai mà không biến sắc cả. Võ công của Thông Thiên Thần Quân là Quan chủ Thông Thiên quan đã được võ lâm công nhận là đệ nhất. Chẳng những võ công của Quan chủ Thông Thiên quan cao siêu kinh người mà ngay cả võ công của tất cả môn nhân của Thông Thiên quan cũng đã khiến người giang hồ phải kính phục chẳng ít. Tôn chỉ hiện giờ của Thông Thiên quan là ngạo nghễ, tàn bạo và hung ác. C Tất cả người võ lâm đều sợ hãi Thông Thiên quan! Danh vọng của Thông Thiên quan vượt xa tiếng tăm bốn đại môn phái đương kim là Thiếu Lâm, Võ Đang, Côn Lôn và Nga Mi. Đương nhiên chẳng có một ai dám đắc tội với môn nhân của Thông Thiên quan rồi. Thông Thiên quan đương kim võ lâm là bá đạo khủng bố như thế đấy. Thế thì Thông Thiên quan năm năm trước kia sao? Ồ, Thông Thiên quan năm năm trước đây là một bang phái chánh nghĩa ở chốn giang hồ, chuyên phò nguy giải nạn, biểu dương chánh nghĩa, đã tạo nên biết bao sự kiện oanh oanh liệt liệt. Nhưng Thông Thiên quan thời ấy chỉ như mây bay gió thoảnh, thoáng hiện rồi tan biến ngay. Thế rồi Thông Thiên quan đã thay đổi tác phong hẵn, trở nên một tà giáo mà người giang hồ nghe nói đến phải biến sắc ngay. Nhân vật lão bối đã cảm khái thở dài vì họ đã mắt thấy tai nghe sự biến hóa của Thông Thiên quan từ một giáo phái tốt lành trở nên tà ác. Nhưng họ không sao hiểu nổi vì lý do gì mà Thông Thiên quan đã biến thành một bang phái bá đạo và tàn ác như thế? Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Còn bọn niên thiếu hậu hối thì sống trong sự căm thù tức giận, nhưng họ cũng chỉ ngấm ngầm nổi giận mà chẳng dám nói năng và có hành động gì hết. Cuối cùng, một hôm tại Thông Thiên quan đã xảy ra một sự việc trong năm năm chưa từng phát sinh bao giờ... Một hôm nọ, có một thiếu niên trạc tuổi hai mươi ngoài, mình mặc chiếc áo vàng, trông gương mặt hắn có vẻ xanh xao bệnh hoạn nên hình thù, dáng mạo trông có vẻ già lão so với tuổi hiện giờ của hắn, đã xuất hiện chỗ cách phía ngoài tường rào Thông Thiên quan độ khoảng ba trượng. Hắn đến lúc nào mà không có một ai trông thấy hết. Lúc bọn người canh gác Đại thiết môn trông thấy thiếu niên ấy thì hắn đã bày ra một chiếc bàn vuông nhỏ và cắm một cây trúc dưới đất, phía trên cây trúc có treo một tấm vải dài. Sau đó hắn ngồi trên ghế phía sau bàn vuông, khép hờ hai mắt lại. Người canh gác Đại thiết môn đã lập tức vào trong quan nội thông báo ngay. Thế rồi, chẳng mấy chốc có một hán tử râu rậm bó quanh hàm, mặt mày đen như lọ, sắc mặt nổi giận đùng đùng bước thẳng tới chỗ thiếu niên đang ngồi. Hình như thiếu niên ấy chẳng hay biết gì hết. Khi hán tử mặt đen như lọ đến chỗ cách thiếu niên còn khoảng một trượng thì bất giác đứng sững tại chỗ, gương mặt đang nổi giận đùng đùng bỗng biến thành vẻ kinh ngạc luôn! Trên tấm vải dài phất phơ trước gió có viết hàng chữ : “Bệnh thần tiên hầu giáo tại đây”. Ánh mắt hán tử mặt lọ tiếp tục nhìn xuống tấm vải bày trên mặt bàn, trên tấm vải ấy cũng viết hai hàng chữ như sau : “Thiết khẩu đoạn sanh tử, Thần cơ giải nghi nan.” Chính hai câu này đã làm cho hán tử mặt lọ đã ngẩn người tại chỗ, y thoáng ngây người. Giây lát sau đó cười lạnh lùng một tiếng tiếp tục bước tới. Thiếu niên ấy vẫn ngồi trên ghế nhắm mắt dưỡng thần. Hình như hắn chẳng hề hay biết hán tử mặt lọ đã quang lâm vậy. Hán tử mặt lọ lộ vẻ giận dữ, giơ tay vỗ trên bàn một cái thật mạnh, gầm thét nói : - Tiểu tử bệnh hoạn kia! Tức thì thiếu niên bệnh hoạn ấy giật bắn người lên, mở to hai mắt lập tức, vội vàng nói : - Thành thật xin lỗi quý khách, tôi đã ngủ gật giây lát... đại gia muốn xem tướng chăng? Hán tử mặt lọ chửi rủa một hơi : - Xem cái mả má mầy... - Sao ngươi... lại chửi người ta như thế? Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân - Chửi ngươi thì có sao nào. Tiểu tử bệnh hoạn kia, ngươi có biết đây là nơi đâu chăng? Thiếu niên bệnh hoạn đảo mắt dòm ngó quanh một cái, ngạc nhiên nói : - Đây... là chỗ nào thế? - Thông Thiên quan! - Thông Thiên quan ư? Chẳng lẽ chỗ này không có người ta ở đây sao? - Mẹ mầy, cứ nói lời lôi thôi! Ta không phải là người chứ chẳng lẽ là ma quỷ ư? Thiếu niên bệnh hoạn nói : - Thưa đại gia, thế thì người vô lý rồi. Tôi là người ăn cơm giang hồ, tôi chỉ biết chỗ nào có người ta thì tôi đến xem tướng sinh sống qua ngày chứ tôi nào có biết... chỗ này cấm người ta đến chứ! Hán tử mặt lọ hét lớn tiếng : - Ngươi muốn lừa dối người thì đến nơi khác lừa dối, chứ Thông Thiên quan này không phải là chỗ ngươi có thể lừa dối được đâu... Thiếu niên bệnh hoạn căm phẫn nói : - Ai đã bảo rằng tôi lừa dối người chứ? Hán tử mặt lọ cười hắc hắc, nói : - Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi có thể phán đoán sanh tử thật chăng? - Đúng thế! - Thế thì ngươi hãy tự đoán cho ngươi một quẻ xem bao giờ ngươi tới số chết! Thiếu niên bệnh hoạn thoáng ngạc nhiên, sau đó lên tiếng nói ngay : - Thân tôi tuy mang trọng bệnh, nhưng trong vòng năm ba năm chắc chắn chưa đến nỗi phải chết đâu. - Hừ! Hôm nay chính là ngày tử vong của tiểu tử ngươi đó! Mặt mày thiếu niên bệnh hoạn bỗng biến sắc, nói : - Tại sao thế? - Tại vì nơi đây là Thông Thiên quan. - Thông Thiên quan thì có sao đâu? Hán tử mặt lọ lớn tiếng mắng chửi : - Mẹ mầy! Tiểu tử không biết rõ hơn, phàm những người khả nghi đi vào phạm vi mười trượng của bản quan sẽ bị giết không tha! Thiếu niên bệnh hoạn làm ra vẻ kinh ngạc hỏi : - Tại sao thế? - Đây là quy luật bản quan, chẳng lẽ ngươi không trông thấy tấm bảng dựng ở ngoài cửa ư? - Không. Nhưng mà ai đã định quy luật như thế? - Bản Quan chủ chứ còn ai nữa? Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Thiếu niên bệnh hoạn nói tiếp : - Chẳng lẽ người không sợ quan phủ ư? Hán tử mặt lọ cười như điên như khùng nói : - Quan phủ ư? Thằng tiểu tử bệnh hoạn này, mày chứ nói lôi thôi làm gì nữa! Chớ bảo rằng quan phủ, cho dù y là lão tử Hoàng đế nếu có đến đây thì hẳn bản quan cũng chém đầu luôn. Thiếu niên bệnh hoạn nghe nói thế cả kinh, giọng hớt hãi nói : - Thế thì tôi phải rời khỏi nơi đây ngay! - Rời khỏi đây ư? Làm gì có chuyện dễ dàng như thế được? - Thế thì... ngươi muốn sao bây giờ? Hán tử mặt lọ cười há há như điên như cuồng nói : - Tiểu tử! Ngươi bảo rằng ngươi biết xem tướng, tại sao ngươi không xem tướng cho ngươi đi? Mặt mày thảm biến, thiếu niên bệnh hoạn hoảng hốt nói : - Ngươi... Hán tử mặt lọ cười hắc hắc nói : - Tiểu tử, ngươi phải bỏ xác tại đây thôi! - Thưa đại gia, xin đại gia hãy tha thứ.. tiểu tử ngu dại chẳng biết... - Ngươi cứ việc đến gặp Diêm vương gia gia xin tội cũng được! Hán tử mặt lọ vừa nói vừa vung chưởng đánh vào cái bàn bói toán một cái thật mạnh đến “ầm” lên một tiếng, tức thì cái bàn tan nát, tung tóe thành nhiều mảnh ngay. Thiếu niên bệnh hoạn kêu ầm lên : - Ngươi hãy bồi thường cái bàn cho ta mau! Hắn đã căm phẫn nhảy vồ vào người hán tử mặt lọ. Hình như hắn coi trọng cái bàn bói toán hơn cả tính mạng bản thân hắn. Hán tử mặt lọ vung tay trái nhanh như điện xẹt, đã nhấc bỗng thiếu niên bệnh hoạn y như xách một con gà con lên, cười há há như điên như khùng nói : - Tiểu tử, cả sinh mạng cỏn con này của ngươi cũng bồi vào đó luôn! Y nói xong, khẽ hất chưởng bổ vào người thiếu niên ấy ngay. Hỏng rồi! Thiếu niên bệnh hoạn ấy làm gì chịu đựng được một chưởng này của gã hán tử mặt lọ hung ác ấy? Ngoại trừ có phép lạ xuất hiện, bằng không mạng sống của thiếu niên bệnh hoạn này ắt phải đến chầu Diêm vương không sai chút nào! Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Trần Thanh Vân Thủy Tinh Cầu Hồi 2 Người bịt mặt Thình lình... Quả nhiên đã có phép lạ xuất hiện. Ngay lúc hán tử mặt lọ vung đánh ra một chưởng, bỗng nhiên có một tiếng hét lạnh lùng, kế đó có bóng người thấp thoáng nhanh như điện xẹt nhảy vọt tới. Hán tử mặt lọ chưa kịp có khái niệm gì hết thì đã té ngã ra đất luôn. Chỉ thấy hán tử há miệng phun ra một bụm máu tươi, thiếu niên bệnh hoạn đang xách trong tay cũng rớt xuống đất ngay. Sự việc xảy ra một cách bất thình lình. Hán tử mặt lọ chẳng hề hay biết chuyện gì đã xảy ra. Thiếu niên bệnh hoạn ấy thì không cần phải nói nữa, vì hắn đã đánh bạch một tiếng thật mạnh, té nằm trên đất đến đỗi mặt mày tối sầm, mắt nảy đom đóm lửa luôn. Hán tử mặt lọ giật mình hãi hùng. Y đã vùng mình đứng dậy, gầm rống chửi ngay : - Mẹ nó, tay nào chó má thế... Bóng người bỗng lại chớp nhoáng và kêu bốp một tiếng. Hán tử mặt lọ đã bị tát một bợp tai vào má bên trái ngay, đồng thời y cũng tắt tiếng, không nói tiếp nữa. Trước mặt y đã xuất hiện một người bịt mặt bận áo đen. Hán tử lọ mặt giật mình biến sắc, thụt lùi ra sau hai bước liền. Người bịt mặt bận áo đen lạnh lùng nói : - Ngươi chính là Hắc Sát trong Hắc Bạch song sát chăng? - Đúng... thế! Giọng nói của y thay đổi hẳn. Người bịt mặt bận áo đen cười lạnh lùng nói : - Ngươi muốn giết hắn ư? - Không sai! - Hắc Sát! Ngươi cũng chẳng biết hổ thẹn chút nào hết! Chớ nói hắn không phải là một nhân vật võ lâm làm gì, cho dù hắn là nhân vật võ lâm mà trong khi người hắn mang trọng bệnh như thế, làm sao ngươi đành hạ sát thủ được ư? - Người đã xâm nhập phạm vi mười trượng của bản quan thì ta phải giết thôi! Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Người bịt mặt bận áo đen cười lạnh lùng nói : - Thế thì ngươi hạ thủ giết chết ta được rồi! - Ngươi... - Ngươi không giết ta thì ta phải giết ngươi vậy. - A! Người bịt mặt áo đen cười lạnh lùng nói tiếp : - Nếu ngươi muốn ta tha chết cho ngươi cũng dễ dàng thôi! Ngươi hãy giao lá thư này cho sư gia ngươi vậy. Dứt lời, y phóng tay ném một bao thư màu đỏ sang hướng Hắc Sát. Sau khi Hắc Sát tiếp lấy lá thư, y bèn ngớ ngẩn đứng sững tại chỗ. Người bịt mặt bận áo đen hét lớn tiếng : - Sao ngươi chưa chịu vào đưa thư ư? Giọng nói lạnh lùng chứa đầy những sát khí kinh người. Đây là lần đầu tiên cả đời người Hắc Sát biết sợ hãi. Y đã vội vàng phi thân chạy vào bên trong Đại thiết môn. Người bịt mặt bận áo đen cười lạnh lùng một tiếng. Lúc bấy giờ... Thiếu niên bệnh hoạn té nằm trên đất đã cố hết sức bò dậy, gương mặt bệnh hoạn trở nên sợ hãi hơn... Người bịt mặt bận áo đen cười lạnh lùng nói : - Các hạ, ngươi cũng lớn gan chẳng biết chết sống là gì hết. Nếu chẳng nhờ có ta kịp lúc xuất hiện thì ngươi đã toi mạng chớ không sai... Thiếu niên bệnh hoạn vội chắp tay nói : - Vâng! Vâng! Đa tạ đại ân cứu mạng của ông, ngày sau tại hạ ắt đền đáp chẳng sai! Người bịt mặt bận áo đen suýt nữa đã bật cười. Y đã nhủ thầm trong bụng : - “Báo ân ư? Miễn đi, trông cái tướng bệnh hoạn của ngươi chắc cũng sống chẳng được bao lâu nữa rồi...” Bụng y tuy nghĩ thế nhưng cuối cùng y vẫn cất tiếng nói : - Chớ khách sáo làm gì, ta chỉ ngẫu nhiên cứu ngươi mà thôi. Ngươi hãy mau mau thu dọn đồ đạc rời khỏi đây là thượng sách. - Vâng, vâng... còn ông thì sao? - Ta ư? Thế thì các hạ chớ quan tâm làm gì. Ta phải ở lại còn chút việc cần làm. Thiếu niên bệnh hoạn khẽ cười nói : - Vâng, vâng! À, năm nay làm ăn sao mà khó khăn thế này, à... Hắn than thở liên tục vài tiếng liền, sau đó hắn thu dọn màn vải các thứ đã hư hỏng phần nào, động Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân tác của hắn trông có vẻ chậm lụt, yếu ớt vô cùng. Thình lình... Một tràng những tiếng gió tà áo phất phơ xé hư không vang tới. Thiếu niên bệnh hoạn ấy ngửng đầu lên nhìn, hắn trông thấy từ bên trong Đại thiết môn phóng vọt ra bốn bóng người nhanh như cắt. Người dẫn đầu chính là Hắc Sát. Những người theo sau y gồm có một thư sinh mặt chiếc áo xanh, trạc tuổi bốn mươi và một lão nhân áo xanh cùng một thiếu nữ cũng mặc áo xanh luôn. Hắc Sát đảo mắt nhìn quan sát một vòng, ngẩn người tại chỗ luôn. Ngoại trừ thiếu niên bệnh loạn ấy ra chẳng còn trông thấy bóng người bịt mặt bận áo đen lúc nãy đâu cả. Bấy giờ thiếu niên bệnh hoạn đã từ từ đứng thẳng người lên. Ánh mắt thư sinh áo xanh liếc nhìn thiếu niên bệnh hoạn ấy một cái, bất giác ngây người tại chỗ luôn. Hắc Sát tiến nhanh tới gần chỗ thiếu niên bệnh hoạn lạnh lùng quát hỏi : - Tiểu tử bệnh hoạn kia, người ấy đâu rồi? - Người nào? Thiếu niên bệnh hoạn kinh ngạc lên tiếng hỏi lại. Hắc Sát tiến thêm một bước nữa, lạnh lùng nói : - Ta hỏi ngươi gã bịt mặt bận áo đen lúc nãy đâu rồi? Thiếu niên bệnh hoạn đảo mắt nhìn xung quanh nói : - Ta... chẳng biết nữa... đúng rồi! Lúc nãy rõ ràng y còn đứng tại đây mà, sao bỗng nhiên y đã biến đi đâu mất rồi? Hắc Sát căm phẫn nói : - Mẹ mầy, chớ giả đò làm ra vẻ hồ đồ nữa! Thiếu niên bệnh hoạn ngạc nhiên nói : - Quả thật tôi... chẳng biết gì hết! - Muốn chết ư? Hắc Sát vừa nói xong, kêu vù một tiếng, vung chưởng bổ vào thiếu niên bệnh hoạn ấy luôn. Thình lình... Một tiếng gầm hét như sấm nổ vang lên : - Dừng tay lại! Hắc Sát nghe tiếng bất giác thu hồi chưởng thế ngay, y quay đầu sang nhìn, thấy người kêu dừng tay chính là thư sinh áo xanh. Hắc Sát cung kính thưa rằng : - Thưa sư gia, vâng! Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Bấy giờ... Thư sinh áo xanh cất bước từ từ tiến sang hướng thiếu niên bệnh hoạn ấy, thần tình trong gương mặt của thiếu niên bệnh hoạn biến hóa dị thường. Thư sinh áo xanh thân phận chức sư gia của Thông Thiên quan đã oai trấn thiên hạ này túc kế đa mưu, hình như y đã trông thấy sự kiện này xảy ra rất lạ lùng, đáng nghi. Chẳng phải y cho rằng thiếu niên bệnh hoạn này có điều gì kinh người cả, mà y lấy làm lạ lùng tại sao thiếu niên bệnh hoạn lại đến gần khu vực Thông Thiên quan để coi bói xem tướng như thế? Chẳng lẽ thiếu niên bệnh hoạn này hoàn toàn chẳng hay biết gì về việc Thông Thiên quan đã nghiêm cấm tất cả nhân vật võ lâm đi vào trong phạm vi một trăm trượng của Thông Thiên quan ư? Đương nhiên cũng có thể thiếu niên bệnh hoạn này không phải là nhân vật võ lâm, đồng thời hắn cũng không trông thấy cấm lệnh đã ghi trên tấm bảng dựng ngoài con lộ nhỏ ấy, nếu không thể chắc chắn hắn không bao giờ dám bước chân vào khu vực ngăn cấm của Thông Thiên quan được. Nhưng theo thư sinh áo xanh suy đoán, cho rằng bất kể thiếu niên bệnh hoạn này là ai, hắn đã dám bén mảng gần Thông Thiên quan, thì sự việc ắt phải chẳng đơn giản rồi. Vả lại cũng có thể hắn đã có liên hệ gì đến người bịt mặt đã gởi lại bức thư. Thình lình... Thư sinh áo xanh lượn mình, nhảy vọt vào hướng thiếu niên bệnh hoạn, chỉ thấy bóng người thấp thoáng một cái, tức thì y đã nhấc bổng thiếu niên bệnh hoạn lên cao ngay. Thiếu niên bệnh hoạn cả kinh, nói giọng hớt hãi : - Ngươi lại muốn làm gì ta nữa đây? Bị hắn hỏi một câu bất thình lình như thế, thư sinh áo xanh đã ngẩn người giây lát, sau đó từ từ đặt thiếu niên ấy xuống. Trong khi xuất nhấc bổng thiếu niên ấy, y đã xét nghiệm hết huyệt mạch của thiếu niên rồi, chứng tỏ rằng hắn là một người hoàn toàn không biết một chút võ công nào hết. Vả lại kinh mạch hắn lưu hành yếu ớt vô cùng. Thư sinh áo xanh lạnh lùng đưa mắt nhìn thiếu niên bệnh hoạn một cái, nói : - Chẳng làm gì ngươi hết, ngươi cứ việc rời khỏi đây đi! Thiếu niên bệnh hoạn như vừa được ân xá, cả mừng nói : - Đa tạ, đa tạ ân tha mạng của lão gia! Thiếu niên bệnh hoạn nói xong, vội vàng cuốn lấy tấm vải có viết hàng chữ “bệnh thần tiên hầu giáo tại đây” lại, sau đó xoay người định bỏ đi... Thình lình, một tiếng cười the thé vang tới : - Các hạ hãy khoan đi vội! Thiếu niên bệnh hoạn giật mình kinh hãi quay đầu sang nhìn, thấy người phát ra tiếng nói chính là thiếu nữ áo xanh ấy, cặp mắt thiếu niên bệnh hoạn bỗng sáng lên, nhưng chỉ trong tíc tắc lại tan biến Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân ngay. Hắn hoảng hốt nói : - Chẳng lẽ cô nương... - Ta muốn lưu giữ ngươi lại! - A! Thiếu niên bệnh hoạn thất kinh, kêu lên lần nữa. Thư sinh áo xanh ngớ ngẩn mắt nhìn thiếu nữ áo xanh. Gương mặt thiếu nữ hiện ra một thần sắc kỳ lạ, hoang mang. Thư sinh áo xanh tiếp lời nói : - Đại tiểu thư, ngươi... - Điền sư gia, ta muốn lưu giữ hắn! - Để làm gì? - Ta có nghi nan định hỏi hắn! Điền sư gia thoáng ngạc nhiên, kế đó tiến sang phía trước mặt thiếu nữ áo xanh, hạ thấp giọng nói : - Ý của đại tiểu thư muốn... - Đúng thế! Điền sư gia cau mày nói : - Đại tiểu thư, ngươi chớ phí công làm gì. - Tại sao thế? - Hắn chỉ là một tiểu tử bệnh hoạn kiếm sống qua ngày mà thôi, có phải là thấy tướng số gì đâu? - Không thể xem tướng mạo bên ngoài mà đánh giá người ta được! Điền sư gia nghe nói thế thoáng ngạc nhiên giây lát, sau đó cung kính nói : - Vâng! Đại tiểu thư nói phải. Điền sư gia đã có thái độ cung kính như thế ở trước mặt thiếu nữ áo xanh, rõ ràng không cần phải nói cũng biết thiếu nữ này là thiên kim tiểu thư của Quan chủ Thông Thiên quan rồi. Thiếu nữ áo xanh bước tới trước mặt thiếu niên ấy, cặp mắt sáng như điện lướt qua toàn thân hắn, sau đó thiếu nữ khẽ cười nói : - Các hạ, tại sao ngươi lại đến đây như thế? Thiếu niên bệnh hoạn vội chắp tay hành lễ nói : - Thưa đại tỷ, lúc nãy tôi đã trình bày rõ ràng cho vị đại gia ấy nghe rồi, chỗ nào có người ta ở thì tôi đến... chứ thật tình tôi không biết ở nơi đây cấm người ta đến chút nào hết! - Ngươi không phải là người võ lâm ư? - Người võ lâm? Hắn ngớ ngẩn lập lại câu nói này hình như hắn chẳng hiểu người võ lâm có nghĩa là gì hết. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Thiếu nữ áo xanh khẽ cười nói tiếp : - Ngươi biết xem tướng ư? - Tại hạ biết xem chút ít mà thôi... - Thế thì tốt lắm, ta muốn giao dịch với ngươi... - Đại tiểu thư muốn xem tướng chăng? - Đúng thế, ta có vài việc muốn hỏi ngươi, nếu ngươi nói trúng sự thật ta sẽ hậu tạ vạn kim! Cha chả, khẩu khí sang trọng thế! Nếu thiếu niên bệnh hoạn bói trúng sự kiện thiếu nữ đã hỏi thì y sẽ sẵn sàng thưởng cho vạn kim, thế thì lời nói này chẳng khiến người giật mình sao được. Đồng thời người ta cũng tưởng tượng được sự việc thiếu nữ muốn hỏi ắt phải khá quan trọng rồi. Thiếu niên bệnh hoạn nghe nói bốn chữ “hậu tạ vạn kim” đã ngây người tại chỗ, một hồi thật lâu, hắn mới kinh ngạc hỏi : - Cô nương... nói hậu tạ vạn kim ư? - Đúng thế! - Thật chứ? - Đương nhiên, nếu ngươi không giải đáp được câu hỏi của ta, thế thì ngươi vĩnh viễn không thể rời khỏi Thông Thiên quan này được. - Tại sao thế? - Đó là quy luật vậy. Thiếu niên bệnh hoạn ớn lạnh xương sống nói tiếp : - Chẳng lẽ cô nương phải giết chết tôi ư? - Thế thì chẳng đến đỗi như vậy, ngươi có bằng lòng quy luật này chăng? Thiếu niên bệnh hoạn trầm tư giây lát, lẩm bẩm nói một mình : - Một vạn lạng hoàng kim... nếu ta được vạn lạng hoàng kim thì ta sẽ có tiền trị khỏi bệnh đau này ngay... Hắn dừng lại giây lát, nói tiếp : - Được, ta bằng lòng như thế. Thiếu nữ áo xanh lạnh lùng nói : - Thế thì khá lắm! Y vừa nói vừa đảo mắt quan sát thiếu niên ấy từ trên xuống dưới một hồi thật lâu, hình như y muốn bắt gặp điều gì ở nơi hắn, nhưng cuối cùng y đã thất vọng. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Trần Thanh Vân Thủy Tinh Cầu Hồi 3 Thảm sự bí mật Thiếu nữ áo xanh nhủ thầm trong bụng : - “Hình như có chút giống y... nhưng trông kỹ thì chẳng giống chút nào...” Một hồi thật lâu, y cất tiếng nói : - Thế thì ngươi hãy đi theo ta! - Thưa đại tỷ, vâng! Hắn theo sau thiếu nữ áo xanh đi vào bên trong Đại thiết môn luôn. Sư gia họ Điền ngơ ngẩn mắt nhìn hai người biến mất trong bức tường màu đỏ, y nhủ thầm : - “Tiểu tử này được bao nhiêu tuổi? Hắn có khả năng phán đoán sanh tử và giải nghi nan ư? Chẳng qua là dối gạt người ta mà thôi...” Điền sư gia ngẩn người suy nghĩ giây lát, sau đó cũng theo sau đi vào trong Thông Thiên quan luôn. Bên trong tường rào màu đỏ có nhiều dãy nhà nối liền nhau, cách kiến trúc khí thế hùng vĩ vô cùng. Trên đường vào trong không có chỗ nào mà chẳng có người canh gác cẩn mật cả. Đi hết con đường thông lộ trải đá sỏi thì đến phía trước sân viện của một tòa lầu to lớn, xây theo cách cổ xưa. Phía trước bực thềm đá có mười võ sĩ mặc áo xanh đứng canh gác tại đó. Khi đến gần phía trước tòa lầu to lớn ấy, thiếu niên bệnh hoạn đã bất giác dừng bước lại. Phía trên đại môn tòa lầu có treo một tấm bảng lớn đề ba chữ “Thông Thiên quan” sơn màu vàng kim lấp lánh chói lòa, khiến người ta trông thấy phải sanh lòng sợ hãi ngay. Thiếu nữ áo xanh lạnh lùng nói : - Mời các hạ vào! Thiếu niên bệnh hoạn thoáng ngạc nhiên, sau đó trả lời ngay : - Xin vâng! Dứt lời, hắn cất bước tiến vào bên trong. Đây là một tòa điện đường nguy nga tráng lệ, khí thế hùng vĩ. Có hai mươi võ sĩ áo xanh đứng nghiêm túc ở hai bên, phía trên điện đường có một ông lão mặt thanh mày tú, trạc tuổi năm mươi, hai mắt sáng quắc đang ngồi ở đấy. Thiếu niên bệnh hoạn thoáng ngạc nhiên. Thiếu nữ áo xanh bước tới, hướng về phía ông lão chắp tay xá dài nói : - Điệt nữ tham kiến thúc thúc! Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân Lão nhân gầy ốm cười lạnh lùng, nói : - Miễn lễ! Y dừng lại giây lát sau đó nói : - Điền sư gia! - Hạ tọa có mặt! - Chuyện xảy ra thế nào vậy? Điền sư gia nói : - Thượng bẩm Đại quan chủ, lúc nãy vị các hạ này đã đến gần khu vực bản quan. Hắn đã bày ra bàn ghế hành nghề xem tướng. Hắc Sát phát hiện ra mặt chất vấn, sau đó có một người bịt mặt cũng xuất hiện và gởi cho tại hạ một lá thư. - Trong lá thư ấy viết những gì thế? - Người viết thư bảo rằng canh ba nay y sẽ đích thân quang lãm bản quan giáo! Đại quan chủ (phó Quan chủ) cười lạnh lùng nói : - Hừ! Khẩu khí lớn thật... Y vừa nói vừa liếc mắt nhìn thiếu niên bệnh hoạn, giọng lạnh lùng : - Người biết xem tướng bói là chính các hạ này ư? - Đúng thế! - Dẫn hắn vào đây để làm gì? Thiếu nữ áo xanh lạnh lùng nói : - Điệt nữ muốn hỏi hắn vài việc! Lão nhân gầy ốm ngạc nhiên, mắt nhìn thiếu nữ áo xanh nói : - Chính cháu đã lưu giữ hắn lại sao? - Vâng! - Điền sư gia, ngươi đã rõ lai lịch của hắn chưa? - Thưa Đại quan chủ, chưa! - Hồ đồ thế! - Vì... Lão nhân gầy ốm đảo mắt nhìn thiếu niên ấy nói : - Tiểu tử bệnh hoạn kia, ngươi tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi, quê quán ở đâu? Thiếu niên bệnh hoạn lặng thinh không nói gì hết. Lão nhân gầy ốm mặt hơi biến sắc, gầm hét : - Tiểu tử bệnh hoạn kia, ngươi có nghe ta nói gì chăng? - Nghe rồi! - Thế tại sao ngươi không trả lời ư? Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân - Tại hạ không cần thiết trả lời vậy thôi! - Tại sao thế? - Tôi là một thấy tướng số, tôi chỉ biết hỏi người ta mà thôi, chứ chưa từng có ai hỏi tôi như thế. Vả lại chính vị cô nương này thỉnh tôi vào đây xem quẻ, chứ tôi không phải là một phạm nhân. Nếu như ông bắt buộc tôi phải trả lời thì tôi đành phải xin rời khỏi đây. Tôi cũng chẳng ham muốn một vạn lạng hoàng kim này làm gì nữa. Đại quan chủ nghe nói thế đã ngẩn người tại chỗ luôn. Một hồi thật lâu, vị Đại quan chủ mới cười lạnh lùng nói : - Điệt nữ nhi... cháu có biết lai lịch của hắn là thế nào chưa? - Thưa thúc thúc, không biết! - Thế thì cháu có thể tự tiện lưu giữ một người lạ mặt lại được ư? - Hắn không phải là người võ lâm mà? - Cháu nói thế sao? - Chính Hắc Sát đã nói như thế, đồng thời Điền sư gia cũng đã thử nghiệm hắn rồi. Điền sư gia vội tiếp lời nói : - Vâng, tại hạ đã xét nghiệm huyệt mạch toàn thân của hắn rồi. Chứng tỏ hắn là một người bệnh nặng và hoàn toàn chẳng biết chút võ công nào hết. Đại quan chủ kêu hừ một tiếng, sau đó nói giọng lạnh lùng : - Điệt nữ nhi, cháu muốn hỏi hắn về những việc gì? - Đó là việc tư của điệt nữ vậy. - Được... thế thì cháu dẫn hắn đi đi, nhưng sự việc có điều gì sơ sót thì cháu phải chịu trách nhiệm nha? - Cháu biết vậy! Y kêu hừ một tiếng, không nói gì nữa. Thiếu nữ áo xanh quay sang nhìn thiếu niên bệnh hoạn nói : - Xin các hạ hãy đi theo tôi! Dứt lời, thiếu nữ cất bước đi vào hậu điện. Thiếu niên bệnh hoạn lạnh lùng ngắm nhìn vị Đại quan chủ ấy một cái, sau đó đi theo thiếu nữ áo xanh luôn. Sau khi thiếu nữ áo xanh và thiếu niên bệnh hoạn đi khỏi Đại quan chủ lạnh lùng nói : - Điền sư gia, tại sao Chương Linh Linh phải lưu giữ tiểu tử bệnh hoạn lại vậy? - Quả thật có lẽ y có việc gì cần hỏi hắn chăng? - Điền sư gia, sự việc có gì uẩn khúc rồi. Tiểu tử này lại đi vào phạm vi bản quan để xem tướng bói quẻ, chắc sự việc chẳng đơn giản như thế đâu... - Hạ tọa cũng suy nghĩ như thế... nhưng mà chẳng tìm ra điểm nào khả nghi hết. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
- Thủy Tinh Cầu Trần Thanh Vân - Hình bộ trưởng lão đâu rồi? - Vẫn chưa trở về Quan! - Hừ! Hãy cẩn thận chú ý đến tiểu tử bệnh hoạn ấy. - Vâng! * * * Thiếu nữ áo xanh dẫn thiếu niên bệnh hoạn ấy đi vào trong một tiểu khách sảnh. Tiểu khách sảnh này rất ẩn mật kín đáo, hình như đã đi qua vài đạo âm môn mới đến khách sảnh này được. Trong tiểu khách sảnh có một cửa sổ nhỏ. Xuyên qua cửa sổ nhỏ này người ta có nhìn thấy cảnh vật bên ngoài. Sau đó thiếu niên bệnh hoạn đi theo thiếu nữ áo xanh có tên là Chương Linh Linh, vào đến tiểu khách sảnh, hắn đã đảo mắt nhanh như điện xẹt quan sát trong phòng một lượt, bỗng sắc mặt hắn lộ vẻ âm u thất vọng. Chương Linh Linh nói : - Mời các hạ ngồi. Thiếu niên bệnh hoạn mỉm cười nói : - Cảm ơn cô nương! Sau khi hai người phân chủ khách ngồi trên ghế, thiếu niên lên tiếng nói trước : - Thưa đại tỷ, người có điều gì cứ việc hỏi ngay? - Các hạ họ chi? - Tại hạ họ Nhạc! Chương Linh Linh kêu ồ một tiếng, đưa mắt chăm chăm nhìn thẳng vào mặt thiếu niên bệnh ấy, bổng nhiên y cất tiếng nói : - Giọng nói của ngươi rất giống một người mà ta đã quen biết. Lúc Chương Linh Linh nói câu này, ánh mắt sáng như điện quang của y chăm chăm nhìn vào mặt thiếu niên không hề chớp mắt cái nào hết. Y muốn xem cho thật kỹ thiếu niên bệnh hoạn này có gì biến sắc chăng? Nhưng, cuối cùng y đã thất vọng! Ngoại trừ thiếu niên bệnh này thoáng ra vẻ ngạc nhiên, sau đó thần sắc hắn trở nên hoang mang, ngớ ngẩn hỏi lại : - Giống ai ư? Câu hỏi này khiến Chương Linh Linh ngây người tại chỗ. Đương nhiên y đã hoài nghi hắn giống một người nào đó, cho nên mới lưu giữ hắn lại, vì giọng nói hắn giống y trang người mà y đã quen biết. Nhưng ngoại trừ giọng nói ra, không còn cử chỉ gì khác giống nữa. Tạo Ebook: Nguyễn Kim Vỹ Nguồn truyện: vnthuquan.net
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Harry Potter: Hòn đá phù thuỷ
242 p | 7549 | 7185
-
Giáo trình Nghiệp vụ hướng dẫn du lịch (Giáo trình dành cho sinh viên đại học và cao đẳng ngành Du lịch): Phần 1
174 p | 1122 | 208
-
Thủy Vân Giang ( Dấu Ấn Tình Yêu)
177 p | 91 | 10
-
Nàng Tiên Nhỏ Thành Ốc
39 p | 119 | 7
-
Đất Rồng Truyện - tập 1
109 p | 88 | 7
-
Viên Ngọc Tình Yêu - Tập 1
85 p | 59 | 5
-
Thành cổ Phụng Hoàng(Trung Quốc): Đẹp như một bức tranh
3 p | 62 | 4
-
Yêu em một ngày không có nắng - Kì 1
10 p | 66 | 3
-
Những Tết Tha Hương
11 p | 76 | 3
-
Chuông gió màu tím
6 p | 99 | 2
-
Yêu, cầu nguyện và hamburger-Lào
9 p | 51 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn