Tiên Mộ-Chương 1
lượt xem 2
download
Giữa trưa tháng tám, mặt trời như ngưng đọng ở trên bầu trời, giống như một quả cầu lửa mãnh liệt thiêu đốt, không ngừng phun ra lửa cháy mãnh liệt. Khí nóng rừng rực tràn khắp thiên địa, chui vào mọi ngõ ngách làm cho người ta hết sức khó chịu.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Tiên Mộ-Chương 1
- Tiên Mộ Tác giả: Phong Cuồng Khô Lâu Chương 1:Biến đổi trên biển lớn Giữa trưa tháng tám, mặt trời như ngưng đọng ở trên bầu trời, giống như một quả cầu lửa mãnh liệt thiêu đốt, không ngừng phun ra lửa cháy mãnh liệt. Khí nóng rừng rực tràn khắp thiên địa, chui vào mọi ngõ ngách làm cho người ta hết sức khó chịu. Chỉ có ngẫu nhiên có một cơn gió biển nhẹ nhàng thổi qua mới làm cho người ta cảm giác được sự mát mẻ. Triệu Thụy đứng tại tầng trên cùng của chiếc du thuyền hào hoa " Hải Lĩnh Hào ", dựa vào mạn thuyền ngắm nhìn những cô gái đang bơi lội đùa giỡn, tâm tình cảm thấy hoàn toàn thoải mái. May mà không có vách chắn che đi, nếu không cảnh đẹp thế này đã có thể không thấy được, hắn cười cười cảm thấy có chút may mắn. Triệu Thụy này là một sinh viên năm thứ hai của một trường Đại Học tại phía Tây thành Đông An, tướng mạo bình thường, khí chất bình thường, ngoại trừ ánh mắt cho với người thường có chút sắc bén hơn, còn lại trên mặt cơ bản là không có cái gì đặc biệt khiến người ta phải nhớ kĩ. Cha mẹ hắn chết sớm, lại không có người thân quen, từ nhỏ đến lớn, học phí cùng sinh hoạt hoàn toàn đều tự mình chi trả. Nếu không phải do tham gia một tiết mục trên tivi không ngờ tiết mục đó may mắn lại được đứng đầu, liền kiếm được một suất du lịch năm ngày trên con du thuyền hào hoa này, thì hắn tuyệt đối không thể thanh toán được cái gánh nặng chi phí này. Thực chất Triệu Thụy cho rằng, nếu có thể được đổi phần thưởng to lớn này thành tiền hoặc cái gì đó thực tế hơn một chút thì tốt nhất, nhưng cho đến trước khi hắn lên thuyền một khắc, cũng không thể mang phiếu đi thuyền chuyển ra bên ngoài bán được, không còn cách nào khác là phải mang theo Tiên Mộ
- tâm tình ảo não lên du thuyền, cho phép chính mình xa xỉ hưởng thụ năm ngày du lịch này. Không ngờ mới hưởng thụ trên " Hải Lĩnh Hào" được hai ngày, bao nhiêu tâm tư ảo não đã bị hắn thổi bay lên chín tầng mây. " Còn ba ngày nữa mới phải trở về, thời gian thật là quá sảng khoái." Triệu Thụy suy nghĩ rồi thở dài một hơi, bây giờ hắn ở trên thuyền ăn uống đều được miễn phí, ở ... trên cái thuyền này đồ ăn rất ngon, chẳng cần phải buồn phiền vì cái gì, sau này trở về làm sao có được cơ hội tốt như thế này nữa đây ? Đang trong lúc cảm giác đầy tiếc nuối kia, bỗng có một đôi vợ chồng trung niên từ phía cuối mạn thuyền đi gần tới bên người hắn. " Nghe nói phía dưới phiến hải vực này đã có không ít thuyển cổ đại bị đắm phải không nhỉ ?" Người chồng nói. " Thật sao, không phải là sẽ có rất nhiều bảo bối ở phía dưới này chứ? Nếu có thể tìm được thì chúng ta quả thật đã phát tài rồi !" Người vợ thân hình có chút mập mạp nói, hai mắt sáng lên, quét tới quét lui trên mặt biển, tựa như sự thật có vô số báu vật dưới đáy biển, dưới ánh mắt của nàng mà hiện ra. Triệu Thụy đứng ở gần đó, nghe xong câu này không khỏi cười cười, tự nói :" Nếu nghe như vậy mà thành sự thật được, còn ta xem tiểu thuyết có thể tu đạo thành tiên thì sao đây? Không phân biệt được cái gì là thật, cái gì là giả hay sao chứ ?" Người chồng nghe vợ nói vậy tiếp lời :" Nghe nói hai năm trước có một đội thám hiểm nổi tiếng cũng đến đây tìm kiếm, sau đột nhiên biến mất ở vùng phụ cận này, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì." " A? Thật sự có việc này à ?" Người vợ hét to lên một tiếng," Như vậy không phải là phiến hải vực kia cực kì nguy hiểm hay sao?" " "Hải Lĩnh Hào " chính là du thuyền cấp năm, đường đi cũng phải trải lựa chọn tỉ mỉ, như thế sao có thể lựa chọn đường đi gần hải vực đó được ?" Người chồng vội vàng an ủi," Về phần biến mất của đội thám hiểm kia, có thể là do gặp mưa gió bão lớn hoạc là một nguyên nhân nào đó. Loại ... này sẽ không xuất hiện trên thuyền của chúng ta đâu, em không nên tưởng tượng nhiều quá,..." Hai người rời xa, âm thanh nhỏ dần dần nhỏ đi. Triệu Thụy liếc nhìn bóng lưng hai người một cái, lắc đầu, Tiên Mộ
- người đàn bà kia quả thực quá mẫn cảm, người ta mới tùy tiện nói một hai câu, không ngờ lại có thể liên tưởng đến nhiều như vậy. Hải Lĩnh Hào lại tiếp tục di chuyển trên biển, chẳng biết từ lúc nào, sắc trời tự nhiên tối sầm xuống, mây đen cuồn cuộn như ngựa hoang cấp tốc từ chân trời phi đến, ánh mặt trời dần biến mất, gió biển cũng dần mãnh liệt mang theo âm thanh gió rít, gào thét mà tới. " Sắp có bão lớn, xin mời tất cả các quý khách trở lại phòng của chính mình ! Xin mời tất cả các quý khách trở lại phòng của chính mình!" Loa trên thuyền đột nhiên vang lên. " Không phải đã nói mấy ngày hôm nay thời tiết sẽ rất đẹp hay sao chứ ?" " Tại sao đột nhiên lại mưa to gió lớn thế này ?" " Sao khí trời trên biển lại thay đổi quá nhanh như vậy chứ ?" Các du khách vừa oán thán về cơn bão vừa rời đi lập tức, những nữ tử đang tắm rửa vui đùa ở bể bơi , cũng đều từ bể bơi đi lên, vừa dùng khăn bông lau chùi thân thể, vừa đi ngay về phòng mình. " Khí trời thật sự làm cho con người ta cảm thấy hưng phấn !" Triệu Thụy lẩm bẩm một câu, đi theo sau mọi người, cũng trở lại phòng của chính mình. Đột nhiên, một đạo tia chớp cực lớn xé rách mây đen, thẳng tắp đánh xuống ngoài khơi bên trái của " Hải Lĩnh Hào ", trong nháy mắt sóng gió ngập trời được hình thành, ngay sau đó, một tiếng sấm như nổ tung bên tai mọi người, đinh tai nhức óc. Du thuyền " Hải Lĩnh Hào" kịch liệt ngiêng ngả, thân thuyền thật lớn thiếu chút nữa thiếu chút nữa đã bị sóng đánh tung lên. Những du khách không kịp tiến vào phòng kinh hãi hét lên những tiếng chói tai, lăn lóc ngã ra sàn thuyền. Triệu thụy lúc này vừa rời khỏi mạn thuyền được hai bước, bất ngờ không kịp chuẩn bị, thuyền bị một con sóng đánh tới, hắn sao có thể đứng vững được nữa, trực tiếp bị văng ra khỏi mạn thuyền, kêu thảm một tiếng rồi rơi xuống mặt biển rộng mênh mông. Nước biển mãnh liệt trong nháy mắt đã dìm hắn xuống dưới sâu. Tiên Mộ
- " Trời, tại sao ta lại xui xẻo đến như vậy !" Hắn nhịn không được liền chửi to một câu, nước biển thừa cơ chui đầy vào miệng hắn. Hắn ho vài cái rồi thân thể bắt đầu chìm xuống, ý thức cũng dần trở nên mơ hồ. Ngay khi ý thức bắt đầu hoàn toàn biến mất, một dòng nước đột nhiên xuất hiện dưới chân hắn, kéo hắn xuống đáy biển sâu. Chẳng biết qua bao lâu, Triệu Thụy từ trong hôn mê chậm rãi tỉnh giấc, nửa tỉnh nửa mê, hắn có cảm giác như trong không khí có vật gì vậy, hô hấp cảm thấy cực kì khó khăn, trong bụng cảm thấy óc ách nặng nề, hình như vừa rồi đã uống khá nhiều nước biển, trong miệng vừa mặn lại vừa chát. Hắn ho mạnh vài cái, phun một ít nước biển ra, hô hấp lúc này mới cảm thấy nhẹ nhàng hơn nhiều, thần trí cũng dần trở nên rõ ràng. Hắn cảm giác được chính mình tựa hồ đang nằm thẳng cẳng trên một khối đá lạnh lẽo. Triệu Thụy khe khẽ lắc đầu, cảm thấy mê hoặc có hiểu, chẳng biết bản thân mình đang ở nơi nào, hắn nhớ kĩ trước khi hôn mê, chính mình tựa như bị một dòng nước cuốn xuống đáy biển mà. Bất quá, điểm nghi hoặc nhỏ nhoi ấy rất nhanh đã bị niềm vui sướng khi còn sống thay thế. " Ta còn sống! Trong tình huống mười phần nguy hiểm như vậy mà có thể sống sót, thật sự là quá may mắn!" Hắn nặng nhọc cười nhẹ một tiếng, lật người lên, dụng tứ chi cơ hồ cứng ngắc chống thân thể, từ trên mặt đất chậm rãi đứng lên. Cẩn thận quan sát cảnh vật xung quanh, sau đó quyết định bước từng bước một di chuyển. Song tình cảnh mà hắn nhìn thấy lại khiến hắn cả kinh há mồm trợn mắt. Nước biển u ám cách ngàn thước đang trôi nổi trên đầu hắn, phảng phất như có một bức tường vô hình đang che chắn nó ở bên ngoài. Trong nước biển, có vô số sinh vật biển chưa từng nghe nói qua tập trung thành đàn đang tuần tra qua lại. Vô số xác thuyền bè rơi xuống dưới đáy biển đã hóa thành tro bụi, vô số mảnh thuyền nằm rải rác khắp nơi, chất thành đống trước mặt, nước biển vẫn nhẹ nhàng chảy. " Rốt cuộc ... ta đang ở đâu ?" Triệu Thụy hít mạnh mấy hơi, trái tim đang kịch liệt nhảy lên Tiên Mộ
- cũng bình phục lại một chút, chậm rãi xoay người lại, một tòa kiến trúc cổ kính, khí thế ngạo nghễ, phảng phất như từ thời thượng cổ đã xuất hiện rồi. Trong mắt hắn chính là một tòa điện phủ cực lớn. Tòa điện phủ cực lớn này do kẻ nào đó dùng đá tảng mà tạo thành, cao tới vài trăm thước, chỉ có ngẩng đầu lên mới có thể nhìn thấy điểm trên cùng của điện phủ này. Quang mang màu vàng bao trùm khắp nơi này, tựa như kiến trúc của một tòa thần điện. Quang mang như nước nhẹ nhàng lưu động khiến con người ta có chút hoa mắt. Mây mù màu trắng bao phủ khắp bốn phía của điện phủ, khiến cho nó giống như một cung điện trên trời. Một cái thềm đá kéo dài từ đại môn đến tận chân hắn dài đến vài trăm thước, tỏa ra hào quang màu bạc lóng lánh. Hai bên thềm đá cách chừng mười thước là hai hàng tượng đá dị thú, khí thế sâm nghiêm, khiến cho người ta không dám nhìn lâu. Triệu Thụy đứng ở trên Tượng đá rộng thùng thình, ở trước điện phủ to lớn thần thánh oai nghiêm này hắn đột nhiên cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé, chỉ giống như một hạt bụi. Chẳng biết bao lâu trôi qua, hắn mới từ trong khiếp sợ cực độ hồi phục tinh thần lại, nhưng cảm giác nặng nề trong tim không thể cất lên được. Những xuất hiện trước mắt này, hết thảy đều làm cho hắn cảm thấy thần bí và nghi hoặc. Hắn không biết chính mình rốt cục đã tới địa phương nào, kiến trúc trước mắt rốt cục là do người phương nào chế tạo, điều duy nhất hắn có thể xác định là hắn đang ở rất sâu rất sâu dưới đáy biển, sâu đến mức cho dù tàu ngầm hiện đại nhất thế giới cũng không thể tới được! " Ta còn có thể sống mà tiến vào cái điện phủ dưới đáy biển này, hoàn toàn là một kỳ tích !" Triệu Thụy thì thào nói một câu, hình dung được mình đã may mắn đến mức nào, hắn cũng không còn gì hối hận nữa. Bất quá ngay lập tức hắn phát hiện ra một vấn đề mới : mình làm thế nào có thể rời đi khỏi đây ? Triệu Thụy không muốn nói thẳng ra là : xuyên qua bức tường vô hình, từ trong biển sâu đi ra ngoài. Đầu tiên... đừng vội nói đến những đàn hải quái hung mãnh ở bên ngoài này, mà chính là áp lực cực lớn dưới biển sâu, cũng đủ để ép hắn dẹp lép như một tấm bình phong. Tiên Mộ
- Hy vọng duy nhất của hắn bây giờ là bên trong tòa điện phủ thần kia có thông đạo thoát ra ngoài. Bất quá, cho dù trong điện phủ không có thông đạo ra ngoài thì hắn cũng muốn vào trong xem qua một cái. Khu vực này ngập sâu trong biển, cách mặt biển có khi đến cả triệu vạn thước, rốt cuộc bên trong có đặt vật gì, chẳng lẽ không phải là một bảo vật kinh người hay sao? Tim hắn đột nhiên nóng bừng lên. Không còn gì lo lắng nữa, Triệu Thụy theo bậc thềm đá hướng đến đại môn của điện phủ đi tới. Thềm đá vừa cao vừa dài, mặc dù thân thể Triệu Thụy vốn khỏe mạnh, nhưng vì mới từ trong hôn mê tỉnh dậy, khí lực chưa khôi phục được, đi hết đoạn đường này cũng phải cố gắng hết sức. Thật vất vả mới đến được trước đại môn của điện phủ, Triệu Thụy đột nhiên phát hiện, phiến đại môn cao lớn này cực kì nặng nề, nếu không phải có khí lực ngàn cân thì cơ hồ không thể đẩy ra được. Mang một tâm lý thử vận may trong lòng, hắn thử lấy tay đẩy đại môn, ngoài dự đoán của hắn, thanh âm oanh long như sấm vang lên, cự môn chậm rãi mở ra hai bên. Triệu Thụy trong lòng cảm thấy hưng phấn, đang muốn bước vào, đột nhiên một cỗ hàn khí từ bên trong cửa vọt ra, cơ hồ khiến hắn ngay lập tức bị đông cứng. " Đáng chết, nơi này chẳng lẽ thông ra Bắc cực hay sao chứ, tại sao lại lạnh thế này ?" Hắn vừa mắng vừa nhảy qua nhảy lại liên tục, qua một hồi lâu mới dừng lại, đợi khí lạnh bị tiêu trừ hết, thân thể nóng lên, hắn lúc này mới tiếp tục đi đến. Không gian bên trong điện phủ thần bí này rất lớn và trống rỗng, liếc mắt nhìn một cái không thấy tận cùng, bên trong đại điện âm thanh không ngừng vang lên liên tục, tuyệt vời, trầm thấp, tràn ngập đau thương, khiến cho tâm tình của người nghe cũng có vài phần bị trầm xuống. Quang mang màu vàng từ trên trời chiếu xuống, khiến cho bốn phía toàn một màu đồng. Một con đường lớn bằng bạch ngọc đời Hán hiện ra, hướng vào sâu bên trong đại điện, trong đó sắp xếp thành một tòa vật thể hình nửa vòng tròn. Triệu Thụy mở to mắt, cẩn thận nhìn tình huống trước mắt một Tiên Mộ
- cách rõ ràng, đáng tiếc do đứng quá xa nên hắn không cách nào nhìn kĩ được. Đi trên con đường lớn bằng Hán bạch ngọc hướng về chỗ ở sâu bên trong đại điện, hàn khí từ bốn phía từ từ dâng lên, quần áo trên người bị thấm ướt nước biển nên giống như bị đông cứng lại, tựa như mặc y phục bằng băng trên người. Cứ đi thẳng như vậy gần một giờ, Triệu Thụy rốt cuộc đã tới được chỗ sâu bên trong đại điện, tìm được ngọn nguồn của hàn khí. Xuất hiện trước mắt hắn là một quần mộ táng (nhiều mộ gần nhau) khổng lồ, nhìn không thấy đường biên đâu cả. Phần mộ này do khối băng hình nửa vòng tròn cực lớn kiến tạo nên, có băng mộ cao tới vài chục thước, cái băng mộ nhỏ nhất bán kính cũng cao hơn một thước. Kỳ lạ nhất chính là một đám tiên mộ rất lớn, trong suốt có thể nhìn xuyên qua, từng đạo lưu quang thải sắc tại trên bề mặt băng lưu động, cực kì đẹp mắt, không chỉ có thế tiên mộ này cũng cực kì cứng rắn, vô luận dùng phương pháp gì cũng không thể để lại trên mặt băng một dấu vết nào cả. Trong những băng mộ ở đây, có một số sinh vật tiên phong đạo cốt được đóng băng bên trong, y phục huyền ảo, giống như tiên nhân. Có nhân vật trên mặt có một chút nét dữ tợn, yêu khí tận trời giống như yêu ma. Trong đó còn có cả đóng băng một số nhân vật dung mạo tuấn mĩ, khuôn mặt thần thánh uy nghiêm, trên lưng có một đôi cánh dài trắng muốt như cánh chim, giống như thiên sứ Tây phương. Bên trên mỗi cái tiên mộ đều có một khối băng điêu dựng thẳng đứng làm bia mộ, trên bia mộ có khắc những văn tự cực kì cổ xưa. " Trên các bia mộ này đều có khắc các văn tự cổ, rốt cục có ý nghĩa gì ?" Triệu Thụy cau mày, cước bộ dừng lại trước một ngôi mộ. Chủ nhân bị đóng băng trong mộ bia này là một lão giả, mặc đạo bào, râu tóc bạc trắng, mặt mũi hiền từ, tay trái cầm quạt, tay phải giữ một cái kim cương trác ( vũ khí hình liềm ), bộ dáng tiên phong đạo cốt cùng hơi thở hiền lành lộ ra khiến người ta cảm giác được sự bình an và thân thiện. Triệu Thụy đang chuẩn bị xem bí văn trên bia mộ một cách cẩn thận, đột nhiên những văn tự lấp lánh trên bia mộ xuất ra một Tiên Mộ
- mảng quang hoa màu bạc, trực tiếp bắn vào mi tâm của hắn. Triệu Thụy chỉ cảm thấy trong đầu những tiếng ầm vang lên, làm cho hắn thiếu chút nữa thì hôn mê, song cũng chính là ở trong nháy mắt này, hắn tựa như hoàn toàn hiểu rõ những văn tự cổ này biểu đạt những ý nghĩa gì. Bí văn trên bộ bia đúng là do chủ mộ khi còn sống ghi chép lại, ghi lại sự tích của chủ nhân ngôi tiên mộ này. Mặc dù Triệu Thụy từ lúc bị kéo xuống biển sâu, đến thấy những ngôi tiên mộ như bây giờ đã khiếp sợ không ngừng, cơ hồ đã chết lặng, vậy mà cái tên này vẫn khiến cho hắn có cảm giác như sấm nổ giữa ban ngày. Hắn chính là chí cao thần linh của một đạo giáo, thống lĩnh hàng ngàn hàng vạn thần linh, hành động theo thiên đạo, giảng giải thiên đức, tam giới, mười phương, tứ sanh, sáu đạo đều nắm quyền quản lí trong tay, chính là Thái Thượng Lão Quân. Triệu Thụy vội vàng quay đầu nhìn về một tòa bia mộ lấp lánh. Chủ nhân của ngôi mộ này, chính là một vị trong truyền thuyết của Tây phương vào ngày tận thế, đã khiến cho Lưu tinh rơi xuống mặt đất, mở ra cánh cửa địa ngục, chính là Hủy Diệt Quân Vương Á Ba Đốn . " Tiên Ma tại sao có thể tử vong được, sao lại đóng băng ở trong mộ này ?" Triệu Thụy mê man kinh hô đứng lên, mặc dù hắn từng trải qua không ít sóng gió, khả năng trấn định cao nhưng lúc này cũng chỉ là một mảng suy nghĩ hỗn độn. Hắn cho tới bấy giờ cũng không tin vào quỷ thần, không muốn tin những văn tự ghi trên mộ địa này là sự thật, nhưng tại nơi mộ địa dưới biển sâu này, có thể đem triệu vạn nước biển chỉ bao quanh bên ngoài điện phủ hùng vĩ này thì hắn không cách nào dùng khoa học thông thường mà giải thích được. Triệu Thụy mê mang đi lại trong cái quần mộ khổng lồ này, một khu vực bia mộ nhoáng lên qua mắt hắn, những cái tên chỉ được nghe trong thần thoại xưa, giờ không ngừng xuất hiện trước mắt hắn. " Đông phương Đại ma thần Hình Thiên chi mộ!" " Tây phương Thiên giới Đại thiên sứ Trường Mễ Già Lặc chi mộ !" " Đông phương Đệ nhất Thiên sư Trương Đạo Lăng chi mộ !" Tiên Mộ
- " Tây phương đứng đầu bảy mươi hai Ma vương của Sở La Môn : Bỉ Lợi Đại ma vương chi mộ !" Triệu Thụy càng xem càng thấy kinh hãi, nếu những gì trên bia mộ kia giới thiệu là thật, vậy rốt cuộc đã xảy ra biến đổi lớn gì mà khiến cho những tiên thần yêu ma tồn tại trong viễn cổ truyền thuyết phải ngủ say mãi mãi trong Tiên mộ này ? Tiên Mộ
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Những vấn đề về lý luận và thực tiễn phát triển ở Việt Nam - Du lịch sinh thái: Phần 1
180 p | 737 | 199
-
Những vấn đề về lý luận và thực tiễn phát triển ở Việt Nam - Du lịch sinh thái: Phần 2
85 p | 353 | 129
-
72 kế của quỷ cốc tiên sinh: phần 1
96 p | 177 | 20
-
Tiên Cô Bảo Kiếm
376 p | 68 | 9
-
CAO THỦ ĐỊA CẦU TẠI TIÊN GIỚI Phần 1 - 2
12 p | 125 | 9
-
Bí Mật Lăng Mộ Sở Bá Vương - Hồi 1
8 p | 116 | 6
-
Băng Hỏa Ma Trù-chương 1
14 p | 94 | 6
-
Tình Oan Nghiệp Báo
11 p | 55 | 5
-
Quang Chi Tử-chương 1&2
8 p | 78 | 4
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 42
5 p | 84 | 3
-
Hải vương tế-chương 1
12 p | 70 | 3
-
Danh Kiếm Hoa Hương-Chương 1& 2
8 p | 51 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 4
4 p | 92 | 3
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 9
4 p | 74 | 2
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 37
4 p | 77 | 2
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 64
0 p | 54 | 2
-
Bách Luyện Thành Tiên Quyển 1 Chương 58
5 p | 74 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn