intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Truyện ngắn - ~♥~MAY~♥~

Chia sẻ: Phượng Cửu | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

263
lượt xem
14
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Để đổi không khí, hôm nay Ad gửi tới các bạn một câu chuyện tình cảm, hi vọng mọi người cảm và thích nó ♥ Truyện ngắn: MAY - Em vẫn ở đây [ ] Ngay khi anh cất giọng trầm ấm xa mà gấn ấy, tôi đã thấy những con gió thổi nghiêng một góc sân chiếc lá đang rơi bỗng ngưng lại, …tạm dừng… Xin anh đôi giây. Tạm dừng để em lấy nhịp thở Tạm dừng để em trấn an nhịp con tim Tạm dừng để em ghi khắc. Ghi khắc phút yếu lòng Ghi khắc...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Truyện ngắn - ~♥~MAY~♥~

  1. Truyện ngắn - ~♥~MAY~♥~ Để đổi không khí, hôm nay Ad gửi tới các bạn một câu chuyện tình cảm, hi vọng mọi người cảm và thích nó ♥ Truyện ngắn: MAY - Em vẫn ở đây [ ] Ngay khi anh cất giọng trầm ấm xa mà gấn ấy, tôi đã thấy những con gió thổi nghiêng một góc sân chiếc lá đang rơi bỗng ngưng lại, …tạm dừng… Xin anh đôi giây. Tạm dừng để em lấy nhịp thở Tạm dừng để em trấn an nhịp con tim Tạm dừng để em ghi khắc. Ghi khắc phút yếu lòng Ghi khắc giọng anh, Ghi khắc cảm giác nghe bước chân anh thật gần. … [?] - Em vẫn ở đây? Anh muốn biết điều gì khi hỏi em câu này hay chỉ là một câu hỏi tu từ không cần lời đáp? Một câu hỏi thốt ra ngẫu nhiên, nhẹ nhàng như một lời hỏi thăm mà nặng trịch,cứa đau tim em hơn lời chia tay ngày đã qua. - Mây à, chúng ta là bạn. Anh điềm tĩnh - Dạ? Em ngơ ngác. - Ưm, anh nghĩ là em hiểu anh hơn ai hết. Và anh nghĩ anh không cần nhắc lại em nhỉ, mọi sự lặp lại chỉ gây nhàm chán. - Vâng. - Mai anh đi em đừng ra sân bay tiễn anh. - Vâng. “Chúng ta là bạn” một cái kết bớt đau thương anh viết cho cuộc tình 3 năm của anh và em. Và như thế anh bước đi điềm tĩnh, dứt khoát. Nắng tháng năm gắt gao chiếu xuống thân hình mảnh khảnh, đĩnh đạc của một người con trai và sau đó là bóng dáng run rẩy của người con gái. Trời tháng Năm nóng oi người mà bất giác em thấy buốt lòng, khẽ run người,thảng thốt bóng anh xa khuất, xa khuất tầm mắt em. Buổi chiều anh quay lưng bước đi-em nên dùng từ gì để gọi chính xác đây-chia tay? Không.Có buổi chia tay nào mà nam chính bình thản nói chuyện như thường nhật, nữ chính thì từ “đơ-ngơ”- cứng đơ và nhìn anh ngơ ngác-sang “đờ-ngớ”-đờ đẫn nhìn anh bước đi và ngớ người khi anh mới đây rất gần mà giờ khuất bóng trông coi. Nữ chính bị bỏ rơi không khóc lóc, không to tiếng, không níu kéo,nam chính không tỏ vẻ dằn vặt, áy náy. Tất cả nhanh quá, chóng vánh đến độ khó tin. Nhưng em vẫn phải tin là khi em lấy lại nhịp thở. Mùi hương quen thuộc thoảng
  2. đưa.Em biết anh khoảnh trước từng ở đây,khắc sau anh bỏ đi, chỉ còn vương lại mùi quá vãng.Mọi người xung quanh nhìn em, ánh nhìn tò mò cũng có, kì thị cũng có và thương cảm cũng có, chỉ thiếu anh nhìn của anh-ánh nhìn mang lại cho em sự bình yên. Chiều buông,một cô gái bé nhỏ đứng bất động giữa sân trường, ánh mắt dáo dác tìm kiếm đẫm lệ. Dòng từng dòng, dòng yêu thương, dòng hờn trách…kìm chặt rồi bung ra “vô tổ chức”. “Á á á…rầm - Mây!!! Anh chạy tới, mặt lo lắng- Em có sao không? - Híc, chân em…Chảy máu rồi anh? Đau quá huhu Anh nhìn vết thương máu tươi đang chảy ở chân tôi không nói không rằng bế tôi- kiểu bế công chúa- đi vào nhà và anh nhẹ nhàng sát trùng và băng bó vết thương và hỏi tôi luôn, anh ghét sự lặp lại, ấy vậy mà anh không ngừng thế này này “ Mây ơi đau không em? Anh xin lỗi” anh hệt như đứa trẻ làm vỡ bình hoa quý và đang ăn năn nhận tội ấy. Nhìn vẻ mặt lo lắng của anh, bất giác em thấy mình hạnh phúc quá, em mỉm cười, anh ngạc nhiên và vô tình chạm mạnh vết thương nơi chân em. “á” anh lại tiếp tục như một chú robot “Anh xin lỗi”. Lần đầu em cảm nhận thật rõ sức mạnh hạnh phúc chiến thắng nỗi đau thể xác. Đời người mấy ai đem lại cho ta cảm giác này, mấy ai được trải qua nó hơn một lần nhỉ. - Anh, em thấy anh có tố chất làm bác sĩ đó-rất thành thục, rất điệu nghệ. - Em đừng chọc anh, đau vậy mà còn giỡn được à! - Hì hì, em thì lại mong lần nào cũng bị té - Ăn nói linh tinh.Em lớn rồi mà như con nít ấy. Làm anh lo muốn chết. Nói đoạn, Anh đưa tay nhéo má tôi - Đưa tay xoa xoa má- nhưng được anh chăm sóc thế này bị trầy xíu xiu cũng thấy vui nữa, bình thường anh lạnh tanh à. - Thế à? Anh đưa tay-tôi ôm má tránh mặt- anh phì cười, xoa đầu tôi : - Ngốc, lần sau em bị thương ở đâu chỉ cần em gọi anh sẽ tới. Anh sẽ lại băng bó, chữa lành vết thương cho em. - và lần sau, lần sau nữa, lần sau nữa nữa nha anh. Tôi mang mặt cún con ra van nài - Không! - Sao vậy anh? em níu níu vạt áo, mặt xị xuống - Là lần sau nữa nữa nữa…nữa nữa mãi mãi. - Thiệt hả anh? Ngoắc tay giao kèo nào?
  3. Anh mỉm cười, thay cho ngoắc tay rất trẻ con anh thể hiện sự uy tín của bản thân bằng nụ hôn mũi-mặt anh sát mặt em, mũi anh chạm mũi em, em ngượng đỏ mặt còn anh cười vang. Anh! Giờ em đang chảy máu, em còn có cơ hội gọi anh không? Anh có còn nghe và chạy đến bên em như anh từng hứa? “Nữa nữa mãi mãi” là 3 năm hả anh? Không ai nói trước cho em biết điều này cả, em từng nghĩ “nữa nữa mãi mãi” là điểm nào đó xa lắc ngoài vô cùng, có đi hết cuộc đời này cũng không bao giờ chạm đến điểm ấy, Và cứ thế em an nhiên bên anh, Và cứ thế em mỉm cười, ngày qua ngày là ngày hạnh phúc Vô ưu và thoải mái chạy nhảy đôi chân trần trên bãi cát của tình yêu Chỉ đến khi chân trần chạm mảnh thủy tinh, máu rỏ mới thấy đau. Đau nỗi đau tình yêu bất thành, vụn vỡ
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2