intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Về chịu tang

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:3

40
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

- Người thanh niên trẻ măng cao lớn hiện ra ở đầu con đường nhỏ là em trai gã. Gã đang ngồi đợi trên bậc thềm của quán cơm đã đóng cửa liền đứng nhổm dậy gọi tên người em út của mình. Người em liền thôi dáo dác, quẹo đầu xe đạp băng vội sang đường quốc lộhăm hởđạp đến chỗngười anh. Hai anh em nhận nhau trong bóng tối giữanền sân bêtông trống trải của quán cơm chuyên bán cho cánh tài xếtrên quốc lộ10. Thếrồi người trước kẻsau giong bộđi ngang qua khối sắt lù lù của...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Về chịu tang

  1. Về chịu tang TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN THỊ HẢI - Người thanh niên trẻ măng cao lớn hiện ra ở đầu con đường nhỏ là em trai gã. Gã đang ngồi đợi trên bậc thềm của quán cơm đã đóng cửa liền đứng nhổm dậy gọi tên người em út của mình. Người em liền thôi dáo dác, quẹo đầu xe đạp băng vội sang đường quốc lộhăm hởđạp đến chỗngười anh. Hai anh em nhận nhau trong bóng tối giữanền sân bêtông trống trải của quán cơm chuyên bán cho cánh tài xếtrên quốc lộ10. Thếrồi người trước kẻsau giong bộđi ngang qua khối sắt lù lù của chiếc xetải, đến chỗđầu con đường nhỏmọc đầy cỏxuyến chi um tùm hoang dại mới bắt đầuchởnhau đi. Hành lý của gã chỉ có mỗi chiếc túi xách nhẹ xọp, đựng ít bộ quần áo mà trong lúc vội vã gã gấp xếp nháo nhào. Gã ôm chiếc túi vào giữa, đã lâu không ngồi xe đạp nên gã cứ loay hoay lúng túng, thỉnh thoảng lại làm rớt chân xuống đường. Người em nhận thấy điều đó, cả hai liền bật cười thành tiếng. Gã vịn chặt người em, nhìn vào tấm lưng vạm vỡ trong bóng tối lờ mờ, trong lòng trỗi lên muôn vàn những ý nghĩ mông lung, xáo trộn. Gã nửa mừng vui cảm động thả mình vào khung cảnh quê hương sau ba năm xa cách, nửa rối bời nghẹn ngào trước đám tang bà nội mà gã không về kịp nhìn bà lần cuối. Lễ khâm liệm lúc ba giờ chiều mà giờ này tám giờ tối gã mới về đến. Ấy thế mà gã lại là cháu đích tôn. Đứa em đang chở gã tuy cũng là cháu trai nhưng không thể thay thế vị trí của gã được. Gã mường tượng lúc còn sống bà nội gã thường hay nhắc nhở một cách âu yếm về tư cách cháu đích tôn của gã mà chỉ chực trào nước mắt. Gã hỏi người em có phải tiếng kèn đám ma bà đấy không? Em gã đáp vâng. Gã im lìm lắng nghe tiếng kèn vang lên giữa vùng không gian mênh mông thoáng đãng. Niềm ai oán từ tiếng kèn xa xa thấm chậm rãi vào lòng gã, buồn buồn chứ không phải là đau đớn. Cùng lúc ấy, gã ngửi thấy
  2. mùi lúa đang trổ bông trên cánh đồng trải rộng về hai phía của con đường nhỏ hẹp và không khí trong lành se lạnh của tiết trời mùa thu. Mưa lất phất khiến trời đêm có vẻ u tối hơn. Xem dự báo thời tiết gã biết quê nhà vừa qua một cơn bão nhỏ. Dự tính là tuần tới gã mới về, vé máy bay cũng đã đặt trước khá lâu, nhưng không ngờ bà lại mất đột ngột nên trưa nay ở sân bay Tân Sơn Nhất gã phải trả lại vé cũ và mua vé mới bay gấp với giá tiền cao hơn. Ngay lúc trả cái vé đã đặt trước với tâm thế bình tĩnh gã đã suýt khóc vì hối hận, bởi vì gã cứ yên trí là bà sẽ đợi gã về kịp và còn kịp chăm sóc cho bà ít ngày. Gã cứ yên trí như thế, trong khi đó thì bà gã trở bệnh nặng và hấp hối. Gã nhận điện thoại bà hấp hối lúc sáng, vậy mà vài tiếng đồng hồ sau bà đã nằm trong quan tài. Không đợi con về nhìn bà lần cuối được sao, gã cố vớt vát với mẹ của gã. Mẹ gã bảo rằng ngày giờ đã được xem xét quyết định cả rồi. Gã biết là quê gã có tục lệ ấy nên đành xuôi chịu. Người em trai bỗng sực nhớ ra điều gì, hơi ngoảnh ra sau nói với gã: Lúc phát tang, em nhận luôn tang hộ anh đây này. Gần về đến nhà em đưa cho anh đội vào nhé. Gã nghe giọng nói thân yêu của đứa em trai út cảm thấy dâng lên trong lòng mối tâm tình trìu mến, ấm áp. Gã lần lần hỏi em trai bà trở bệnh ra sao, trước đó có phải tiêm moocphin giảm đau nữa không và bà có uống sữa hay ăn được chút gì không. Người em trả lời nhiệt tình, ân cần, chứ không như mẹ hay bố gã khi gã hỏi qua điện thoại chỉ trả lời chóng vánh. Người em này hồi gã mới rời quê hãy còn học tiểu học, vậy mà bây giờ đã lớn hệt một chàng thanh niên chững chạc đàng hoàng, tuy nghe cách cu cậu nói chuyện gã vẫn nhận thấy vẻ trẻ con hồn hậu khiến gã bất giác mỉm cười thỏa nguyện trong bóng tối. Cái nỗi cơ cực khổ sở khi hay tin bà mất ở giữa thành phố đông đúc nhưng thiếu vắng tình thân bây giờ như được bù đắp, được chia sẻ với đứa em trai trên đoạn đường băng đồng về nhà. Đến khi nghe người em hỏi anh có đói bụng không, chắc giờ về anh phải vào chịu tang bà đã nên sẽ ăn muộn, anh không mệt quá đấy chứ, thì gã không cầm được nước mắt nữa, bèn sụt sịt một cách mềm yếu sau lưng em. Ấy nhưng, khi gã vừa đưa tay lau mắt thì chợt rộ lên khắp cả cánh đồng tiếng ếch nhái kêu vang và dòng sông thầm lặng trôi song song với con đường không biết phản chiếu từ
  3. nguồn sáng nào mà ánh lên một vệt dài kỳ lạ khiến gã ngây người trong một chốc. Nỗi tang thương theo kiếng kèn vang vọng ra khắp màn đêm, hòa vào sương lạnh trôi trong không khí tưởng chừng như quan sát được. Gã nuốt vào một hơi nhẹ nhõm cả người. Gã sửa soạn hỏi em trai, thế khăn tang của anh đâu, em đưa anh, sắp về đến đầu làng mình rồi. Ở chỗ đầu làng quen thuộc mà gã nóng lòng vươn cổ ra nhìn phất phơ một ngọn phướn lớn dẫn vào đám tang. Người em trai bỗng đạp dấn lên, chiếc xe lăn bánh rào rạo trên mặt đường bêtông có cảm tưởng nhanh vùn vụt. Đi qua cây cầu, qua trạm bơm nước từ thời hợp tác, qua chiếc vó bè của ông cụ người làng, và rồi ở phía bên phải là quán tạp hóa mà xưa kia chỉ là một cái quán nghèo nằm dưới gốc xà cừ to, hình ảnh làng quê trong ký ức của gã lần lượt hiện ra, hoàn toàn khác xa với thực tại, như thể gã đang ôn lại những ngày tháng xưa khi mà gã còn là một đứa trẻ trong làng và bà của gã còn khỏe mạnh tưởng như bà sẽ mãi sống trên đời.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2