
Vẽ bùa mà đeo
-
Nghệ thuật ngôn ngữ là gì? Bài thơ là gì? Một câu hỏi thường trở đi trở lại trong đầu M. Một hôm đầy ngẫu nhiên, M.viết được một dòng như sau: “Bài thơ là bao tử của những âm tiết”. Thật là khoái hoạt. Bao tử thường là trọng tâm và kết thúc của mọi vấn đề. M.thấy chữ như nhúc nhích và tuột sâu xuống trong một cái túi óng ánh sắc màu. Bài thơ trong túi hay trong bao tử thật quá là vừa vặn. Thường thì những gì vừa vặn là đẹp. Những âm tiết vang...
29p
goshop_123
23-04-2013
62
9
Download
-
Nguyên Hồng. Những ngày thơ ấu...TIẾT 61 – BÀI 15.. KIỂM TRA BÀI CŨ...Câu 2: Nêu một sộtthểbài thơ 7 họữ mà em biết. c thuộc một.Câu 1: Kể tên m ố số loại văn ch c em biết. Đọ.trong số bài thơ đó..- Th¬: Lôc b¸t, th¬tù do, th¬ §êng (thÊt ng«n b¸t có, thÊt ng«n tø tuyÖt ...).-VD: Qua Đèo truyÖn võa, tiÓuến chơitïy bót,Vào nhà ngục Quảng. TruyÖn ng¾n, Ngang, Bạn đ thuyÕt, nhà, .....-Đông cảm tác, Đập đá ở Côn Lôn, .... KÞch.. Tiết 61- Bài 15:..I. Từ quan sát đến mô tả,.thuyết minh đặc điểm một thể.loại văn học..
27p
binhminh_11
07-08-2014
444
30
Download
-
Mới sinh ra, tôi là đứa bé khóc đêm rất dữ. Khóc ằng ặc từ đêm này qua đêm khác, đôi khi lại ré lên như thể bị một bàn tay vô hình nào đó cấu véo. Tròn hai tuổi tôi vẫn còn mang chứng bịnh ấy. Cho đến một hôm, ba tôi lặn lội đi tìm một người bà con xa, có chồng là pháp sư nổi tiếng và được ông ấy cho một lá bùa. Lạ thay, khi ba tôi đem đạo bùa ấy về đeo vào cổ tôi thì chứng khóc đêm ngỡ là bất trị kia...
12p
muatrenbienvang_1511
30-05-2013
78
2
Download
-
“Đến ngay nhé!” Tám bảo tôi rồi cúp máy đánh rụp. Đã thành lệ, chủ nhật nào tôi cũng đến Tám, mà không đến cũng không xong vì hắn cứ réo suốt. “Đồ quỷ!” Tôi vừa đi vừa rủa bởi bữa nay mới là thứ năm. Tám te te chạy ra, sơ mi trắng bóc bỏ thùng, cổ đeo dây cà vạt. Thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, hắn chớp mắt cười tinh quái: “Tao vừa đi chào mọi người về!” Rồi lôi tuột tôi vào nhà. Tám, biệt danh Tám Tàng Hình, là bạn thân thiết nhất của tôi...
7p
phimtat
23-04-2013
66
4
Download
-
Nụ cười qua chén cơm Dân tộc ta thuộc nền văn minh lúa nước, lương thực chính là cơm gạo, nên có rất nhiều niềm vui nỗi buồn đọng lại quanh chén cơm “dẻo thơm một hạt, đắng cay muôn phần”. Đặc biệt , dân ta ăn cơm mà tủm tỉm cười rất nhiều, cười đủ thứ chuyện trên trời dưới đất, khiến cho bữa cơm giản dị thêm ngon miệng.
10p
vannguyen1811
07-07-2010
181
39
Download
CHỦ ĐỀ BẠN MUỐN TÌM
