intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Anh trai

Chia sẻ: Quach Vui Ve | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:11

53
lượt xem
5
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Tác giả : Blue.y ( Song Phong ) Biên tập : Chocolatebietyeu9x (Yellow.b -Dạ Thần ) Thể loại : truyện ngắn Tình trạng : đã hoàn thành Rating : không có Chap 1 '' Xạch....tạch... '' Huy dụi mắt , lắng nghe tiếng động vang lên từ tầng một ,

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Anh trai

  1. Anh trai Tác giả : Blue.y ( Song Phong ) Biên tập : Chocolatebietyeu9x (Yellow.b -Dạ Thần ) Thể loại : truyện ngắn Tình trạng : đã hoàn thành Rating : không có Chap 1 '' Xạch....tạch... '' Huy dụi mắt , lắng nghe tiếng động vang lên từ tầng một , tặc lưỡi cho qua rồi ôm gối ngủ tiếp. Cậu bình thản nghĩ :'' Chắc mẹ , kệ !''. Nhưng ngay cả cái đầu đang còn ''lang thang trong rừng mơ'' của cậu cũng lập tức nhận thấy điều bất thường với cái ý nghĩ của chính mình vì... Thứ nhất , cậu vừa liếc thấy bây giờ là 5 giờ 30 phút sáng. Thứ hai - lí do quan trọng nhất , mẹ cậu không - bao - giờ - có - thể thức giấc vào giờ này. '' Nhưng nhỡ mẹ có việc gì ? Thứ gì rồi chả có ngoại lệ !'' Huy cố bào chữa cho tiếng động lạ , cũng là để tạo thêm cơ hội giúp giấc ngủ của mình rơi vào '' thì tiếp diễn ''. Thế nhưng , dường như ông trời lúc bấy giờ lại thích '' thì hiện tại hoàn thành '' và muốn chia giấc ngủ của Huy thành thì ấy hay sao mà ông lại tiếp tục đẩy vào đầu Huy luồng ý nghĩ thứ ba : '' Có trộm !!'' Còi báo động nguy hiểm lập tức kêu inh ỏi trong đầu Huy ngay sau khi hai từ ''bé bé xinh xinh kia'' xuất hiện. Và bộ não toán học của Huy hoạt động ngay tắp lự :
  2. Xét phương trình '' có trộm '' , ta có : Trộm = Đột nhập + Vơ vét Vế trái = Đột nhập = '' Xạch...tạch...'' => Cửa mở. Vơ vét = vơ cái lọ , vét cái chai. (1) Vơ vét thỏa mãn mọi x với x khác 0 và x = của cải giá trị (2) Mà x = a , trong khi đó , a = bộ sưu tập mô hình thu nhỏ mô tô , ô tô thuộc dòng Lamborgini mà Huy hết mực yêu quý. Từ (1) và (2) => Trộm sẽ Đột nhập và Vơ vét đống mô hình 1 - 0 -2 Lamborgini các loại của Huy. => Huy lập tức bật dậy và lao xuống nhà với tốc độ của...Lamborgini. =.='' Và rồi , Huy đờ người ra khi thấy tên trộm (trong tưởng tượng của cậu ) lại chính là người mà cậu đã nghĩ rằng không thể nhưng bây giờ lại thành ra có thể : Mẹ. - Ô , chuyện lạ trong nhà ! Hôm nay con ngáp phải con gì hay sao mà dậy sớm thế ? Mẹ Huy kinh ngạc. Huy mím môi nghĩ câu này phải để cậu nói mới đúng chứ ! Tuy nhiên , nghĩ là một chuyện, còn Huy có dám nói ra hay không thì lại là chuyện khác. Nếu Huy là một anh khùng , à không , anh hùng dũng cảm , dám hi sinh đôi tai cho mẹ véo đứt thì cậu sẽ...không nói câu đó mà thay vào là một câu khác kinh khủng hơn , ví dụ : - Thế còn mẹ ạ ? Chẳng lẽ hôm qua , mẹ phát hiện trên mặt mình đã có đủ 99 vết
  3. nhăn nên hôm nay đi làm thêm vết thứ 100 cho tròn ạ ? Nhưng dĩ nhiên , dù là anh hùng hay anh khùng thì ai cũng biết sau khi nói xong câu trên , không chỉ tai mà cả răng cũng '' không dám '' ở lại trên mặt người phát ngôn thêm giây phút nào nữa. Có vẻ như ,chúng ta đã đi sang đâu xa xôi quá ,bởi Huy không phải anh hùng ,càng không phải anh khùng.Cậu chỉ mới tròn 16 thôi ,đầu óc còn ngây thơ và non nớt lắm nên chẳng bao giờ ( dám )nghĩ ra những câu gây chấn động tâm lí người phụ nữ về chuyện nhan sắc của họ như trên đâu.Trêu vào mấy vụ này có hậu quả kinh khủng như thế nào thì Huy thừa biết. Cậu chả có lần có lần suýt chết dưới tay một ''nữ ma đầu'' ở lớp vì đã : '' Không nghiêm túc khi bình phẩm nhan sắc của một người con gái '' - trích nguyên văn lời buộc tội của '' ma nữ ''. Chuyện là thế này , hôm ấy , bầu trời trong xanh , trống trường kêu...'' lanh canh ''.Không hiểu có phải do vừa làm vài ly trà chanh thơm mát hay không mà Huy ''phởn''. Cậu đã chen ngay vào nơi '' hang hùm miệng cọp '' , nơi '' ma nữ '' cùng đồng bọn đang tụ tập để bình luận về vấn đề nhan sắc. Chọn đúng khi ai đó vừa khen '' ma nữ '' mắt vừa to vừa tròn , yêu không chịu được , thì Huy ''chen'' mồm vào góp ý : - Ừ , mắt ấy to thật , to như mắt bồ câu trâu ! Rồi thì là mà , Huy bị '' ma nữ '' đuổi chạy kiểu ''không có khói mà cũng toé ''. Cuối cùng , Huy cũng không thoát khỏi bàn tay '' ma nữ '' và phải chịu một trận thừa sống thiếu chết , vô cùng đau khổ ! Huy không muốn lặp lại thảm cảnh đó một lần nữa nên cậu chỉ nhỏ nhẹ đáp lại mẹ : - Không đâu ạ , tại hôm qua con ăn phải cá ôi mẹ nấu nên hôm nay bị đau bụng , phải dậy sớm ! Chính vì cậu ăn nói một cách quá nhỏ nhẹ nên mẹ cậu phải hỏi lại : - Hả ? Con nói gì thế ? - À , con chỉ bảo là tự dưng con dậy sớm thôi ...Ha ha ..
  4. Huy gãi đầu cười , vẻ ngây thơ . May cho Huy là mẹ cậu dường như có việc gấp phải đi ngay nên không có thời gian mà để ý đến bản mặt vô số tội của con trai . Bà nhanh chóng xỏ chân vào đôi giày cao gót , bước ra cửa , vừa mở khóa vừa dặn Huy : - Mẹ có việc phải đi gấp , đến tối muộn mẹ mới về . Con ở nhà trông em , nhớ cho em ăn uống đàng hoàng đấy nhé ! - Ơ...ơ ...Thế còn bố ạ ? - Bố đi với mẹ . Giọng bố Huy vọng xuống từ cầu thang , giải đáp cho cậu . Huy ngơ ngác hết ngó bố rồi lại quay sang nhìn mẹ , mồm vẫn : - Ơ ...ơ ... Nhưng chưa kịp ''ơ'' đến tiếng thứ ba thì bố mẹ cậu đã khuất dạng sau cánh cửa . Chap 2 : Một tiếng trước , Huy đã chết đứng tại cửa ra vào. Còn bây giờ , tức là một tiếng sau , cậu đang ngồi ngất ( ngưởng ) trên sofa để : một mình gặm nhấm nỗi đau. Đau bởi... Thế là đã '' die '' mất buổi đá bóng giao hữu với bọn 10c ! Thôi , đá bóng thì cho qua cũng được. Nhưng không được ra sân bóng thì không thể cho qua.Đó chuyện đại sự cả đời của Huy , cho qua thế nào ? Sao bố mẹ cậu không thương cậu gì cả? Sao bố mẹ không để tâm mà tìm hiểu rằng...nhà cái bạn gì xinh xinh ở gần sân bóng ấy...?? Để ngày hôm nay đưa tay tự cắt đi mối lương duyên tốt đẹp của con trai , rồi mấy chục năm sau lại thắc mắc : Tại sao con ế?
  5. Trời ơi !!!!!!!! Thần Lamborgini ơi !!! Sao con thờ thần như thế mà thần nỡ '' nòng '' nào...??! - Oa...oa... Tiếng trẻ con khóc kéo Huy ra khỏi màn oàn trách thảm thương của cậu. Huy nhếch miệng cười đau đớn : - Bắt đầu rồi đây ! Huy quay ra vái vái bộ sưu tập Lamborgini của mình mấy cái , mồm lẩm nhẩm : Xin người phù hộ con ! Rồi , cậu chỉnh lại quần áo , nét mặt căng thẳng , bước từng bậc thang dẫn lên tầng hai - nơi phòng em gái cậu toạ lạc , với sự quyết tâm, anh hùng , bi tráng kiểu một đi không trở lại. *** Huy méo mặt khi thấy bản mặt cũng đang méo không kém gì mình của em gái. Vừa huy động hết sức sử dụng '' bịt tai thần chưởng '' , Huy vừa căng hết các nơ ron thần kinh não ra để nghĩ cách dỗ em. Chợt , cậu nghĩ đến chương trình Chúc bé ngủ ngon và bài hát cùng tên luôn được êm dịu cất lên mỗi tối. - Hay là...mình hát cho nó nghe ? Nghĩ là làm , lẩm bẩm một mình xong , Huy lấy giọng , '' e hèm '' một tiếng rồi bắt đầu... hét. Khi nghĩ ra phương án này , Huy đã không suy xét đến tính bất khả thi của nó. Đó
  6. chính là chất giọng ma khóc quỷ sầu của cậu. Chất giọng chuyên bắn rap mà giờ Huy đem ra hét Chúc bé ngủ ngon thì...nát bét ! Và sự việc , mà đương nhiên sẽ phải xảy ra , là sau hai giây ngưng khóc , tròn mắt nhìn anh trai , em gái Huy lập tức khóc to hơn cả ban nãy. Điều không có gì kì lạ này lại ''vinh dự '' được Huy cho là kì lạ. May mắn cho Song - em gái Huy. là nhờ thế mà cậu đã dừng hát , lấy thời gian suy nghĩ. - Mình hát hay thế sao nó lại khóc to hơn ? Huy tự vấn . Cau mày hồi lâu , cuối cùng , Huy vỡ ra một điều : - Chắc em mình không thích âm nhạc ! Nhưng sự thực thì kể cả em cậu có thích âm nhạc đến đâu đi chăng nữa thì sau buổi biểu diễn '' ca nhạc điếc phòng '' hôm nay của anh trai , chắc cũng phải xin từ giã thế giới âm nhạc của nhân loại. Trong tiếng khóc ầm ĩ của em gái , Huy nhẫn nại dùng lời ngon ngọt dỗ dành : - Em gái ngoan , mai anh dắt đi đá bóng nhé ! - Oa...hu hu hu hu...oa oa...!!! - Không thích à? Hay mua ô tô cho vậy ? Sao khó tính thế ? Huy lắc đầu , than thở. Nhưng nói nhưng lời dụ khị như vậy với một đứa bé hơn hai tháng tuổi , Huy...nghĩ nó sẽ hiểu sao ?
  7. Với lại, lấy ô tô ra dụ bé gái , người này...người này...thật kém thông minh ! Hết cách mình , Huy đành cầu cách người , giải quyết vấn đề bằng phương án : gọi điện thoại cho bạn thân. Dưới đây là đoạn hội thoại giữa hai chàng trai ngốc xít 16 tuổi. Một người đang cuống lên vì không dỗ được em nên đâm ra ngớ ngẩn còn một người đang ngủ thì bị dựng dậy nên đâm ra cáu bẩn. Huy : - Mày ơi , sao em tao lại khóc? Bạn Huy : - Nó tếc thương cho số phận phải làm em mày ! Huy tím mặt : - Tao không đùa đâu , hỏi thật đấy ! Sáng sớm ngày ra nó khóc mà tao dỗ mãi không được! Đầu dây bên kia lấy tay che miệng , ngáp dài một cái rồi trả lời : - Đấm cho nó hai phát rồi nó ngủ lại ngay ấy mà ! - Tao đấm mày ấy ! - Khỏi , tao ngủ đây , chào mày ! - Ơ...ơ... - Tít...tít...tít...
  8. Chap 3 : Huy nhíu mày nhìn điện thoại , cậu đang nghĩ nhất định phải cho thằng này vào sổ đen.Nhưng ghi sổ để sau , bây giờ dỗ em mới là chuyện trọng đại trước mắt cần làm. Thế là Huy tiếp tục ấn , ấn , ấn và ấn. - Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang ngoài vùng phủ sóng , trong vùng phủ chăn. Xin quý khách vui lòng giật chăn để thuê bao tỉnh giấc nghe máy. Huy xám mặt , ấn ấn tập ba. - Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang đi chơi với người yêu của quý khách. Xin quý khách vui lòng đừng dập máy , đừng đập máy ,đừng đánh thuê bao một cách phũ phàng và gọi lại sau. Huy thở dài , do dự và lưỡng lự khi nhìn biểu tượng nữ duy nhất trong danh bạ ( trừ mẹ ,cô , bác , chị , em họ ) hết một phút rồi nhấn nút gọi. - A lô? Một giọng nữ trong trẻo nhẹ nhàng cất lên. - Ui , bà già đấy à? Cứu với , dỗ mãi mà em gái nó không nín ! - Bạn vừa gọi ai là bà già hả '' Huy yêu quý ''? Huy toát mồ hôi hột , cậu lôi biệt danh ( do cậu tự chế) của người ta ra gọi thế này thì còn cơ nào mà nhờ với chả vả nữa?! Trong lúc Huy đang tìm cách để đỡ lời cho chính mình thì đầu dây bên kia tiếp tục , nhưng lần này không phải bằng chất giọng trong trẻo nhẹ nhàng nữa mà bằng chất giọng hiệu '' Nguy hiểm '' của hãng '' Đe doạ '' : - '' Bà già '' này chẳng biết gì đâu , '' cháu '' trai à ! Em gái '' cháu '' khóc , dỗ mãi không nín ấy hả? Thế thì khóc cùng nó luôn đi , đơn giản ý mà , có gì đâu ! Hoặc nếu '' cháu '' không thích cách ấy thì tự tử đi , để đỡ phải nghe nó khóc.Nếu không chết được thì sang đây '' bà '' giúp cho. Thế nhé , chào cháu !
  9. Huy hốt hoảng : - Ấy ấy , đừng !! Bà... à, nhầm , Phương cho tôi xin lỗi mà ! Chỉ tại tôi lỡ dại , tha lỗi cho tôi , nha? - Không tha ! - Thôi mà ,Phương dễ thương , bà nỡ lòng nào để một sinh linh bé bỏng gào thét cháy họng như thế mà được à? Tôi biết bà là người lương thiện , hiền lành mà ! Đầu dây tên Phương im lặng trong giây lát rồi dịu giọng : - Từ sáng đến giờ ông đã cho nó ăn chưa? Huy nghệt mặt : - Phải cho ăn à? Đầu dây bên kia thở dài nhẫn nhịn : - Cho nó ăn đi , nó đói nên mới khóc đấy ! Huy gật gù , nghe cũng có lí ! Cậu lại thắc mắc : - Thế nó ăn gì? Ăn mì được không? Chứ nếu cho ăn cái khác thì giờ này đã làm gì có hàng nào mở cửa? Người ở bên kia tay nắm chặt điện thoại như muốn '' bóp nát quả phone ''. Sau ba giây , người ấy gào lên : - Ngu vừa chứ ! Em ông đang còn trong cái tuổi khóc đòi ăn thì răng đâu mà nhai mì với những thứ gì gì của ông? Hả? Em ông bao nhiêu tháng rồi ? Chính xác là bao nhiêu rồi ? Huy đưa điện thoại ra xa ,nhăn mặt ròi trả lời : - Hình như là hai , hay là hai tháng rưỡi nhỉ ? - Trời ơi !!! Tôi hỏi ông mà sao ông còn hỏi lại tôi ?! Hai tháng hay hai tháng rưỡi
  10. gì thì cũng không có răng mà tham chiến mì một với người đâu , người ạ! Pha sữa cho nó , pha nước âm ấm thôi , pha gần đầy bình.Sau khi cho con bé ăn xong thì rửa sạch bình rồi ngâm trong nước sôi một để tiệt trùng.Rõ chưa? - Yes , sir! - Đi làm nhanh lên không nó đói quá rồi , đứng đấy mà yes yes nữa ! - Ừ, thôi bye you nhá ! - Ờ. *** Công cuộc pha sữa được Huy tiến hành nhanh gọn. Tưởng gì chứ pha sữa thì đơn giản ! Cậu chả nhẽ lại không pha nổi bình sữa? Đường đường là một đấng nam nhi cơ mà ! Nói thì nói thế thôi , chứ thực ra Huy cũng phải trải qua một cuộc '' bể dâu '' mới pha nổi bình sữa tử tế cho em gái. Cậu cười xoà sau thử thách của mình. Chẳng qua chỉ là mấy lần đổ nhầm nước sôi với sữa vào tay thôi , có gì đâu, nam nhi mà ! Đang hớn hở cầm bình sữa vào cho em gái ,Huy bỗng sầm mặt lại. Bởi ,đập vào mắt Huy bây giờ là cảnh : Song - em gái cậu , đang ngủ ngon lành. - Anh mày phồng rộp cả bàn tay để pha sữa cho mày mà mày dám ngủ thế sao? Không được , không được , thật bất công bằng !! Huy đặt bình sữa xuống , tiến đến bên nôi ,quyết tâm lay em gái dậy. Nhưng , khi đến được cạnh bên nôi , nhìn thấy khuôn mặt bé bỏng bầu bĩnh đang say ngủ của em gái , Huy lại mềm lòng.Cậu nhủ thầm : - Thôi , để cho nó ngủ vậy ! Có lẽ nó khóc nhiều ,mệt quá. Huy nghĩ em gái mệt , bỗng dưng cậu cũng thấy mệt theo. Mới chưa đầy nửa tiếng
  11. mà cậu đã tơi tả như vậy , cả ngày hôm nay phải trông nó , liệu Huy có sống nổi không đây ? Huy lại méo mặt , chợt nghĩ ra : '' Không biết lần dậy tiếp theo của nó thì mình phải làm gì đây ?''
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2