LỜI ĐỀ TỪ<br />
Nhưng rồi, dần dần, con chim có được can đảm, bay đến gần Chúa hơn, cái<br />
mỏ bé xíu nhổ một cái gai đã ghim sâu vào trán của Đấng chịu Đóng đinh<br />
trên Thập giá. Khi nó làm thế, một giọt máu từ trên mặt Chúa nhỏ xuống<br />
ngực nó - nhanh chóng loang ra, nhuộm thắm đám lông trên khuôn ngực nhỏ<br />
mịn màng.<br />
Thế rồi Chúa hé môi, thì thầm với con chim: “Nhờ lòng trắc ẩn của<br />
ngươi, ngươi đã có được tất cả những thứ mà giống loài của ngươi vẫn hằng<br />
đeo đuổi, từ khi thế giới này được tạo ra.”<br />
Seltna Lagerloy, Chim cổ đỏ,<br />
Những huyền thoại về Chúa Jesus,<br />
<br />
PHẦN 1<br />
ĐẤT ĐỐI ĐẤT<br />
<br />
1<br />
Trạm thu phí tại Alnabru.<br />
Ngày 1 tháng Mười một năm 1999.<br />
<br />
Một con chim lông xám chao lượn trong tầm nhìn của Harry. Mấy ngón tay<br />
anh gõ gõ trên vô lăng. Thời gian trôi chậm chạp. Hôm qua trên truyền hình<br />
ai đó đã nói về chuyện “thời gian trôi chậm chạp”. Đây là lúc thời gian trôi<br />
chậm lại. Như đêm Noel trước khi ông già Noel đến. Hay ngồi trên ghế điện<br />
trước khi dòng điện bật lên.<br />
Anh gõ nhịp mạnh hơn.<br />
Họ đỗ xe trong khu vực lộ thiên phía sau mấy buồng bán vé tại cổng thu<br />
phí. Ellen vặn to radio lên một chút. Giọng của xướng ngôn viên vang lên<br />
đầy trang trọng và cung kính.<br />
“Phi cơ đã hạ cánh cách đây năm mươi phút, và đúng 6 giờ 38 phút sáng<br />
ngài tổng thống đã đặt chân lên đất Na Uy. Ngài được thị trưởng Ullensaker<br />
nghênh tiếp. Hôm nay là một ngày thu tuyệt vời ở Oslo: một khung cảnh Na<br />
Uy tráng lệ làm nền cho cuộc họp thượng đỉnh này. Chúng ta hãy cùng nghe<br />
lại những gì ngài tổng thống phát biểu tại cuộc họp báo nửa giờ trước.”<br />
Lần thứ ba rồi. Một lần nữa Harry trông thấy các đoàn báo chí hò hét<br />
chen lấn bên hàng rào chắn. Mấy gã mặc com lê xám đứng phía bên kia hầu<br />
như chẳng buồn cố gắng sao cho khỏi giống Mật vụ, khom vai rồi lại thả<br />
lỏng khi theo dõi đám đông, kiểm tra tới lần thứ mười hai xem tai nghe đã<br />
ngay ngắn chưa, theo dõi đám ông, chú mục mấy giây vào tay chụp ảnh có<br />
ống kính tele hơi quá dài, tiếp tục theo dõi, kiểm tra tai nghe đến lần thứ<br />
<br />
mười ba. Ai đó chào đón tổng thống bằng tiếng Anh, mọi thứ im bặt. Rồi<br />
một tiếng lạo xạo trong micro.<br />
“Trước hết, cho phép tôi nói rằng tôi rất vui mừng khi đến đây…” Tổng<br />
thống nói đến lần thứ tư bằng thứ tiếng Anh Mỹ nặng và khàn.<br />
“Tôi đọc ở đâu đó có một nhà tâm lý học nổi tiếng người Mỹ cho rằng<br />
tổng thống mắc chứng MPD” Ellen nói.<br />
“MPD?”<br />
“Chứng rối loạn đa nhân cách. Theo kiểu bác sĩ Jekyll và ông Hyde ấy.<br />
Nhà tâm lý học đó nghĩ rằng nhân cách bình thường của ông ta không nhận<br />
thức được rằng nhân cách kia là con thú dâm dục, đang có quan hệ với tất cả<br />
những phụ nữ này. Và đó là lý do tại sao Tòa án không thể buộc tội ông ta<br />
dối trá khi tuyên thệ trước tòa.”<br />
“Lạy Chúa,” Harry nói, ngước nhìn lên chiếc trực thăng đang lượn cao<br />
trên đầu họ.<br />
Trên radio, ai đó nói tiếng Anh giọng Na Uy hỏi, “Thưa ngài tổng thống,<br />
đây là lần thứ tư một tổng thống Mỹ đương nhiệm đến thăm Na Uy. Cảm<br />
xúc của ngài thế nào?”<br />
Khoảng dừng.<br />
“Trở lại đây thật sự là tuyệt vời. Tôi thấy điều quan trọng hơn nữa là các<br />
vị lãnh đạo nhà nước Israel và nhân dân Palestin có thể gặp nhau tại đây. Đó<br />
là chìa khóa để…”<br />
“Ngài còn nhớ được gì từ chuyến thăm trước đây đến Na Uy không, thưa<br />
ngài tổng thống?”<br />
“Có chứ, dĩ nhiên rồi. Trong các cuộc hội đàm ngày hôm nay, tôi hy vọng<br />
rằng chúng tôi có thể…”<br />
“Oslo và Na Uy có ý nghĩa gì đối với hòa bình thế giới, thưa ngài tổng<br />
thống?”<br />
“Na Uy đóng một vai trò quan trọng.”<br />
Một giọng tiếng Anh không mang âm Na Uy. “Ngài tổng thống coi những<br />
<br />