intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Chuyện bây giờ mới kể

Chia sẻ: Phung Tuyet | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:5

119
lượt xem
7
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Mấy hôm nay nhà ông Thân ở xóm Đồng Nội đông vui, vì có hai đứa con gái ở Sài Gòn về thăm cha. Đó là cô Thương và Hạnh. Ông Thân mặt sáng ngời hạnh phúc. Bà Sa chạy về ôm cháu nội cười mà rưng rưng lệ hỏi sao mẹ con không về? Con Thương ôm bà nũng nịu: – Mẹ con muốn cùng về nhưng dịp này mẹ con phải đi công tác. *** Ngày ấy Nguyễn Tiến Thân và Lê Thị Ngọ ra tòa xử thuận tình ly hôn. Người đời có câu “vô phúc đáo...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Chuyện bây giờ mới kể

  1. Chuyện bây giờ mới kể TRUYỆN NGẮN CỦA NGUYỄN NGỌC MỘC Mấy hôm nay nhà ông Thân ở xóm Đồng Nội đông vui, vì có hai đứa con gái ở Sài Gòn về thăm cha. Đó là cô Thương và Hạnh. Ông Thân mặt sáng ngời hạnh phúc. Bà Sa chạy về ôm cháu nội cười mà rưng rưng lệ hỏi sao mẹ con không về? Con Thương ôm bà nũng nịu: – Mẹ con muốn cùng về nhưng dịp này mẹ con phải đi công tác. *** Ngày ấy Nguyễn Tiến Thân và Lê Thị Ngọ ra tòa xử thuận tình ly hôn. Người đời có câu “vô phúc đáo tụng đình”. Chị Ngọ buồn song vẫn ngời nét quý phái, sang trọng. Anh Thân khắc khổ, mệt mỏi. Im lặng ngăn cách hai người. Vị chủ tọa phiên tòa trình bày lý do cả hai đồng ý thuận tình ly hôn. Hội đồng xét xử vào nghị án. Anh Thân tháo cặp kiếng cận thở dài nhìn người phụ nữ sắp hết danh nghĩa là vợ, chị Ngọ cũng nhìn người đàn ông sắp hết tư cách là chồng nhưng cái nhìn ấm áp. Sau ba lần hòa giải không thành, tòa chấp nhận thuận tình ly hôn… Về trách nhiệm với hai con, ông Thân có nghĩa vụ trợ cấp hàng tháng nuôi khi chúng đủ mười tám tuổi… Thân lặng người rồi phản đối: – Thưa chủ tọa nhưng hai cháu không phải là con của tôi… Chủ tọa: – Pháp luật xử theo hồ sơ. Khai sanh ông là cha chúng! Sau khi nghe vị chủ tọa tuyên án, Ngọ cùng Thân đi ra cửa, Ngọ nói: – Anh vẫn chở em về chứ?
  2. Thân gật đầu, nói: – Lúc sáng anh chở em là chở vợ ra tòa, bây giờ anh chở em là người bạn về nhà. *** Thân ôm Ngọ vào lòng, chị mỉm cười má ửng hồng có núm đồng tiền… vàng. Ngọ nhìn vào đôi mắt của chồng nói nhỏ: – Sáu năm rồi mà… Giá như… – Bây giờ anh nói thiệt, em bình tĩnh, dũng cảm rồi mình bàn cách sao cho trong ấm ngoài êm… Nước mắt Ngọ ứa ra đọng trên mi lung linh. Chị nói: – Em biết hồi chiến tranh ở biên giới, vết thương làm anh không có con được. Anh giữ kín nhưng em nhận ra ngay từ những ngày đầu trong quan hệ vợ chồng. Với em anh là linh hồn của em. Vợ chồng không có con thì… Thân siết chặt Ngọ và nói: – Mình xin đứa con nuôi! Ngọ: – Thiên chức vĩ đại nhất tạo hóa ban cho người đàn bà là làm mẹ. Em dị ứng với con nuôi, người đời nhìn em là người đàn bà vô phúc không sanh nở được. Em chỉ yêu quý con do mình sanh ra… Thân cắt ngang: – Nhưng… Ngọ vít đầu anh xuống hôn, sau đó nói phương hướng của mình, mỗi lời vợ nói, người Thân như bị lửa táp. Thân thở như rút hết gan ruột: – Nhưng chỉ cần một đứa con mà phải là con trai. Ngọ: – Bây giờ đậu thai tính theo khoa học sanh con trai dễ thôi…
  3. Đêm ấy Thân trằn trọc gần sáng ngủ thiếp và trong cơn mơ anh gặp người vợ yêu quý đang yêu say đắm với một người đàn ông lạ. Thân thấy mình trong phòng phẫu thuật ở bệnh viện tiền phương của sư đoàn giữa cánh rừng vùng biên giới năm nào nghe bác sĩ nói với nhau, mảnh đạn cối tai hại… Thân tỉnh ngủ thấy vợ nằm bên nụ cười mãn nguyện… Biết Ngọ có bầu, mẹ Thân từ Bắc vào thành phố thăm con dâu, chăm sóc tỉ mỉ. Khi trở về Bắc, bà bảo vợ chồng Thân sắp sanh nhắn mẹ vào ngay. *** Ân là bác sĩ và là bạn cùng thời học phổ thông với Ngọ. Ngọ có tình cảm với Ân và anh ấy cũng quý Ngọ nhưng tình cảm của tuổi học trò mơ màng, viển vông không mặc định. Năm tháng qua đi, Ngọ tốt nghiệp đại học ra trường và yêu Thân như là thiên định. Bố Thân là liệt sĩ hy sinh ở Điện Biên Phủ. Bà Sa ở vậy nuôi con. Thân là sĩ quan quân đội, về phép gặp Ngọ và yêu nhau. Sau khi cưới, Thân trở về đơn vị thì cuộc chiến ở biên giới phía Bắc bùng nổ và trong một trận đánh, Thân bị thương. Sau thời gian nằm viện, Thân xin chuyển ngành thì mẹ anh cũng đi bước nữa. Thế rồi lần ấy Ngọ đi khám bệnh vô tình gặp bác sĩ Ân ở phòng khám đa khoa. Bạn học cũ gặp nhau, thăm hỏi và Ân biết vợ chồng Ngọ muộn con. Sau nhiều lần tâm sự, Ngọ rưng rưng nói với Ân ý định muốn có con nhưng phải do mình sanh nở và chồng Ngọ cũng muốn như vậy… Bây giờ Ngọ nằm trong vòng tay âu yếm của Ân cười và nói em linh cảm là con trai anh ạ. Ân nói, trai hay gái cũng là con mà. Ngọ bảo, chồng em muốn có một đứa con trai, thế là gia đình hạnh phúc và thỏa mãn nguyện vọng của ba mẹ chồng, nhất là anh ấy là con một và là trưởng họ nữa… Ngọ mang bầu. Thân nôn nóng hỏi đã siêu âm có đúng là con trai không? Ngọ nói: – Theo quy định của ngành y, bác sĩ không được tiết lộ giới tính nhưng em linh cảm là con trai. Ngày Ngọ vào bệnh viện phụ sản sanh, Thân và bà mẹ ngồi hành lang giữa một đêm mưa gió tầm tã. Lúc ba giờ sáng, Ngọ sanh em bé, người hộ lý gọi ai là thân nhân
  4. của sản phụ Ngọ, mẹ Thân đến. Người hộ lý thông báo, con gái ba ký. Bà mẹ ôm đứa cháu, nói Thân về nhà mang cháo gà nấu sẵn, còn sữa mẹ mang vào bệnh viện rồi… Ngày đưa mẹ con Ngọ từ bệnh viện về nhà, bà nội cười nói, may quá, con gái đầu lòng, con Ngọ phải sanh cho bà đứa con trai nữa. Ngọ cười nói, mẹ hỏi anh Thân có đồng ý sanh con nữa không? Từ trong vô thức, Thân bật lên: – Con trai! Thân đi làm khai sanh cho con tại ủy ban phường, Thân ghi tên mình vào cột cha. Từ ngày Ngọ sanh em bé được nghỉ thai sản, bồi dưỡng đầy đủ, càng rực rỡ, xinh đẹp. Thân đi làm về lo cơm nước, giặt giũ quần áo cho vợ và con. Bốn tháng sau Ngọ đi làm, gia đình thuê người coi con. Khi con bé được mười tám tháng tuổi thì Ngọ ôm lấy chồng thỏ thẻ: – Anh à, em… lại có bầu rồi. – Sao em không bàn với anh trước, mà có với thằng nào? – Thì cái bữa mẹ nói phải sanh con trai, anh cũng… Thân chết lặng rồi hỏi như gắt: – Nhưng với thằng nào? – Mình đã thỏa thuận không tiết lộ cha của đứa con mà… – Nhưng phải là con trai nếu không thì… Ngọ cười thơm vào má chồng… Thân đưa vợ vào bệnh viện phụ sản, Ngọ sanh nhưng lại là con gái… Thân đứng lặng, hai giọt nước mắt rụng xuống chân lạnh buốt. Vợ không sanh con trai, Thân chán nản lấy rượu giải sầu rồi về gây sự với Ngọ. Ngọ giải thích rằng Y và X là tự nhiên, con là trời cho. Thân nổi cáu có những lời xúc phạm đến
  5. Ngọ. Sau những năm tháng sống trong dằn vặt của người chồng, Ngọ quyết định ly hôn. Thân đồng ý. …Bao năm đã qua người ta thấy có một người đàn ông hàng tháng đến ngân hàng gửi số tiền vào tài khoản của Lê Thị Ngọ để nuôi con. …Bây giờ hai đứa con gái “của Thân” đã lớn, chúng đi làm về thăm “bố Thân”. Sau mấy ngày cha con quấn quýt bên nhau, ngày mai chúng trở về thành phố. Tối ấy trong căn buồng nhỏ ở miền quê thanh bình, Thân kể cho hai con về sự ra đời của chúng. Thương và Hạnh ôm lấy Thân nước mắt đầm đìa, chúng nói: “Cha mới chính là người sanh ra chúng con”. Cô Thương nói: – Con xin ở lại quê chăm sóc cho cha. Và bây giờ ở xóm Đồng Nội nhà ông Thân có một cô gái xinh đẹp mở tiệm bán tạp hóa. Cuối năm nay cô lấy chồng ở quê.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2