Con Gái Của Gió
lượt xem 4
download
CHƯƠNG 0: Mở đầu .Nửa đêm ở Phong Thành, một cô gái bước đi dọc theo hành lang. Bước đi nhẹ nhàng, nhanh chóng qua từng phòng, lướt đi như một cơn gió. Trong tay là một mảnh giấy nhỏ đã được một người nào đó gửi cho cô sau buổi ăn tối.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Con Gái Của Gió
- Con Gái Của Gió CHƯƠNG 0: Mở đầu .Nửa đêm ở Phong Thành, một cô gái bước đi dọc theo hành lang. Bước đi nhẹ nhàng, nhanh chóng qua từng phòng, lướt đi như một cơn gió. Trong tay là một mảnh giấy nhỏ đã được một người nào đó gửi cho cô sau buổi ăn tối. Cô dừng lại, mở cánh cửa mà không gây một tiếng động. Một giọng nói nhỏ vang lên: -Em đến hơi trễ đấy_ nơi phát ra tiếng nói đó là một chàng trai trẻ tầm 19 hay 20. Mang một khuôn mặt tuân tú và đôi mắt khiến người ta cảm thấy ấm áp. Một gương mặt không phải của một người sống trong hoàng cung, gương mặt lạnh lùng lúc nào cũng toan tính từng việc vì lợi ích của mình.càng không nên là gương mặt của người trị vì Phong Quốc đời kế tiếp_ thái tử Phong Nguyên_ con trai của Vương Phong. -Vậy việc quan trọng anh cần nói là? Thay vì đáp lại câu hỏi, Phong Nguyên ra hiệu cho cô tới gần. Lấy ra cái hộp đã chuẩn bị từ trước. Và bên trong là một viên ngọc Hồng Lựu. Đó sẽ chỉ là một vật bình thường nếu nó không tỏa ra một sức mạnh phi thường khiến người khác phải kính sợ. -Thứ này là gì vậy?_ cô hỏi mà vẫn chưa hết kinh ngạc. -Di ngọc!_ Phong Nguyên bình tĩnh trả lời -Di ngọc?_ cô hỏi lại
- -Là những viên ngọc được các vị thần truyền sức mạnh vào trước khi biền mất và -Hủy diệt toàn bộ sinh vật mang sức mạnh của các vị thần._cô cắt ngang lời của Phong Nguyên. Chuyện đó không phải nhắc lại. Bất cứ ai cũng biết về các vị thần, đó không phải là truyền thuyết. Các vị thần từng tồn tại cho tới khi tất cả bị hủy diệt. Những người bình thường sống sót và bắt đầu lại từ đầu. -Vậy anh muốn em tìm số còn lại phải không? -Phải! Dù sao em là người ta tin tưởng nhất. Có lẽ hơi vội nhưng em phải xuất phát ngay trong đêm nay. Sẽ có người đi cùng em nhưng họ đã đi trước. Tốt nhất không nên để họ đợi, hơn nữa trong đó cũng có một người là bạn cũ của em. Phong nguyên đứng dậy và tiễn cô ra cửa, lúc cô đang suy nghĩ về người bạn đó là ai thì mới nhận ra cô quên hỏi điều quan trọng nhất: -Nhưng em phỉ tìm ở đâu cơ? Phong Nguyên cười- Đừng lo! Bọn họ sẽ chỉ cho em. Người đánh xe ngựa sẽ chỉ chỗ ở của họ. Chúc may mắn Phong Nhi! .Nửa đêm, một chiếc xe ngựa rời kinh thành. Trong xe là một người con gái đang suy nghĩ về người bạn mà thái tử đã nhắc tới. -Bạn ư? Ta mà có bạn sao?_ Phong Nhi cười buồn. Đúng là cô có xem người khác là bạn nhưng người đó có xem cô là bạn hay không mới là vấn đề. Huống chi là sống trong hoàng cung, nơi mà tất cả đều là dối trá. Đặc biệt là với cô. 8 năm trước cô được kết nghĩa anh em với thái tử chỉ vì vô tình gây ấn tượng với anh bằng cách trộm đồ trong đoàn vi hành của nhà vua. Được đưa về để huấn luyện làm gián điệp. Bấy nhiêu đã đủ để khiến người ta ghét cô, huống chi là làm bạn với cô. Một đứa con gái mồ côi không rõ xuất xứ, lại còn đi ăn trộm sao có thể kết nghĩa anh em với một người sở hữu dòng máu cao quý, được mang tên Phong danh giá, làm sao có thể chịu nổi, nhất là với giới quý tộc. Sống trong nơi mà mình lúc nào cũng bị khinh bỉ, trái tim cô đã tự khép mình rồi. Và nó chỉ mở ra với một người là Phong Nguyên. Có lẽ đó là người duy nhất tin tưởng cô và chỉ một mình anh là đủ để làm trái tim kia không trở nên băng giá. Nhưng làm sao thường dân có thể làm bạn với thái tử? Nên điều cuối cùng Phong Nhi có thể làm là yêu thầm chàng trai ở chốn hậu cung đó. Nhắm mắt, cô phải ngủ mặc dù trên xe ngựa xốc lắm nhưng có lẽ đường đi sẽ còn dài. Nhưng những ý nghĩ vể người bạn đó khiến cô cứ chập chờn không yên. CHƯƠNG I: .Máu nhỏ giọt xuống nền rừng đã kích thích con quái vật con quái vật đang đuổi theo con nhỏ. Mặt nó đầy vết trầy do những cành cây để lại lúc nó chạy trong rừng. Chân nó mỏi dần và cũng trầy trụa không kém mặt nó, máu tiếp tục nhỏ giọt từ chân nó. Con quái vật không giảm tốc độ trong khi nó đã chậm dần. Thứ đuổi theo sau con nhỏ dần dần hiện ra. Nó sẽ chẳng khác gì một con chó bình thường nếu
- mõm nó không quá dài và kéo dài đến tận tai một cách kì quặc với đôi mắt đen tuyền không tròng trắng. Con nhỏ hét lên trước khi con quái vật kịp táp què chân nó: -Tịnh Lôi!!! .Một mũi tên xuyên thẳng qua mõm con quái vật. Nó tru một tiếng căm phẫn. Trước khi nó bình tĩnh lại và táp thẳng vào cổ con nhỏ thì đã có một mũi tên khác bay thẳng vào mắt nó. Con nhỏ kịp né người trước thứ chất lỏng màu đen bắn ra từ mắt con quái vật. Những trụ cây gần đó rung động, bước ra từ đó là một chàng thanh niên. Hắn bước tới gần con quái vật đang giãy giụa, bắn thẳng một mũi tên khác vào cổ nó. Hắn cau mày trước thứ máu màu đen rồi quay sang phía con nhỏ vẫn còn thở hồng hộc: -Ngươi nên xem lại cách xưng hô của mình đi! Con nhỏ giật mình, chợt nhớ những gì vừa sảy ra, nó tỏ ra hối lỗi: -À!...Chuyện đó…xin công tử thứ lỗi! -Sao hôm nay chạy chậm vậy? Không khỏe hả? .Con nhỏ không trả lời mà chỉ im lặng. Nó ngạc nhiên về câu hỏi thăm của Tịnh Lôi. Tên công tử cũng chẳng mong câu trả lời, hắn vác xác con quái vật đã chết lên vai. Nhìn cái tướng của hắn chắc sẽ chẳng ai tin kẻ bắn hai mũi tên vừa nãy chính là hắn. Lại vác một con quái vật to quá khổ so với người. -Về thôi! .Con nhỏ vẫn im lặng, nó gật đầu rồi đi theo Tịnh Lôi. Cả hai im lặng suốt quãng đường còn lại. Chẳng ai mong gì nhiều ở quan hệ giữa chủ nhân và đầy tớ. -Tuệ Nhi! Coi chừng! .Trước khi con nhỏ nhận thức được chuyện gì đang sảy ra thì Tịnh Lôi kéo nó một cách thô bạo lùi về phía sau. Đột ngột bị kéo lại, nó ngã ập xuống đất. -Bao giờ thì ngươi mới chịu nhìn dưới chân mình có gì hả? .Giọng Tịnh Lôi vẫn bình tĩnh, đó chỉ là một lời nhắc nhở. Con nhỏ nhận ra nơi mình ngã xuống, lớp lá dày hơn bình thường, _ một cái bẫy. Không phải là một cái bẫy tầm thường, bên dưới Tuệ Nhi bây giờ là một tấm lưới kim loại được phủ lên trên một lớp đất và lá. Chỗ mà Tịnh Lôi kéo nó ra là trung tâm của những tấm lưới, vùng trung tâm mà sụt thì khoảng đất lân cận cũng sụt theo. Trong cái rừng này có đến mấy trăm cái bẫy như vậy. Bọn thú không quá ngu để luẩn quẩn quanh mấy cái nơi đầy mùi người. Nhưng một đoàn quân thì khác, sẽ chẳng có ai nguyên vẹn ra khỏi đây. Hơn nữa còn nhiều loại bẫy khác giữ cho một nơi an toàn khỏi xâm lược. Nơi mà Tuệ Nhi và Tịnh Lôi đang trở về, một cái thôn nhỏ tên là Lôi thôn. .Bức tường ngăn cách giữa khu rừng và nơi này được làm bằng những thân cây lớn được gọt nhọn đầu, xếp khít nhau. Trừ phi có hỏa hoạn thì bọn quái ngoài kia còn lâu mới là nỗi lo. Một nơi không có xâm lược, quái vật và mức sống tốt. Ở thế giới này như vậy đủ gọi là thiên đường rồi. .Vừa đến nơi Tịnh Lôi đã biến đi đâu mất tiêu. Tuệ Nhi thì cuối cùng cũng đi theo
- mức dộ mà cái chân có thể chịu được. Nó sực nhớ đến vết cắn ở chân -Phải đến chỗ lang y rồi! haizz!
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Cánh cửa ma, chuyến xe ma và cuốn truyện ma
3 p | 105 | 10
-
Cánh cửa không bao giờ khóa
4 p | 144 | 6
-
Con gái - một mình với 12 ngày đi Lào
10 p | 56 | 4
-
Dại khờ yêu....
19 p | 66 | 4
-
Chuyện Tình Của Biển
3 p | 100 | 4
-
Bán chữ
4 p | 44 | 4
-
Chuyện tình cây, lá và gió
8 p | 79 | 3
-
Hãy nhắm mắt… chứ đừng buông tay, anh nhé!
5 p | 89 | 3
-
Ân nhân của tôi
7 p | 73 | 3
-
Chai sữa tắm hết date
9 p | 71 | 3
-
Em là cô gái ngoan nhưng dạ
10 p | 66 | 3
-
Bố của con gái
4 p | 66 | 3
-
Bán Con
4 p | 76 | 3
-
ĐỨA CON GÁI CỦA GIÓ
2 p | 97 | 3
-
Nước Mắt Có Bao Giờ Chảy Ngược
2 p | 77 | 2
-
Chuông gió màu tím
6 p | 99 | 2
-
Con gái đỏng đảnh
6 p | 49 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn