TƯ LIỆU FOLKLORE
|
@
TƯ LIỆU
1lăn hoá
HỘI HỌ& VỚI 12 CON GiIáP
TRẤN MÃ)
_¬—_
-
Họa sĩ Lê Chí Dùng đang vẽ các con giáp. Ảnh do tác giả cung cấp
khuyết của mặt trăng, đến mùa xuân
hoa nở, mùa thu lá rụng, hết ngày đến
đêm, hết mưa lại nắng... Nhân loại đã quan
sát quy luật chu kì tuần hoàn của thiên thể
và phát minh ra lịch. Ở Trung Quốc, người
ta tính lịch bằng cách kết hợp thiên can và
địa chị.
TH 3000 năm trước, từ hiện tượng tròn,
Thiên can gồm: Giáp, At, Bính, Đinh,
Mậu. Kí, Canh, Tân, Nhâm, Quý.
Địa chỉ gồm: Tí, Sửu, Dân, Mão, Thìn,
TỊ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.
Thiên can và địa chi lần lượt ghép với
nhau đến 60 năm thì vừa hết một vòng. lại
bắt đầu từ Giáp Tí, vòng ây gọi là lục thập
hoa giáp. Cùng lúc, phát minh về âm
đương, ngũ hành, bát quái, cửu cung rồi
cung phi, cung mệnh, rồi chế, hoá, sinh,
khác... đã giúp con người lí giải cuộc sống
phức tạp quanh mình. Thế là Bốc phệ
rađời. Đáng kể nhất có bói Dịch (bằng xóc
thé, gieo đồng xu) xem lá số tử vị, số tử
bình, rồi lục nhâm đại độn... Mỗi môn có
một phong cách và hấp dân riêng biệt (và
cùng chính xác lắm). Bàn đến Bốc phệ rất
phức tạp và còn nhiều tranh cãi, trong
khuôn khổ bài này người viết chỉ đám đưa
vài ý nhỏ xoay quanh 12 con giáp và liên
quan giữa chúng với hội hoạ mà thôi.
Như trên đã nói: Tí, Sửu, Dần, Mão,
Thìn, TỊ, Ngọ, Mùi, Thân, Dậu, Tuất, Hợi.
Tức: Chuột, Trâu, Hổ, Mèo, Rồng, Rắn.
Ngựa, Dê, Khi, Gà, Chó, Lợn. Không hiểu
người xưa dựa vào tiêu chí gì để chọn con
vật, mà bỏ sót mấy con người viết rất thích
như: Con voi (to, khoẻ, hiển lành, thông
minh), con cá kình (tướng dưới nước) hay
con đại bàng (vua trên trơi)... Còn đã phân
tích hay đở ra, con gì cũng có hai mặt: thí
dụ: chuột vui vẻ, xởi lới, nhưng hay lo vặt.
Rắn khôn ngoan, có ý chí, thích phô trương
°*Hội viên Hội Mi thuật Viêt Nam.
74
TRẦN MÃ
nhưng ích kỉ và keo kiệt, đa nghị. Gà bận
rộn, lo toan, tham công tiếc việc nhưng dễ
b¡ quan... Có lẽ những đặc tính trên là do
người ta suy từ đặc điểm các con vật mà ra.
Nhưng không phủ nhận một thực tế là, trải
qua mấy ngàn năm lịch sử, 12 con giáp đã
trở thành dấu ấn không phai trong tâm lí,
tình cảm của nhân loại. Hiện tượng 12 con
giáp không chỉ ảnh hưởng tới một con
người mà còn ảnh hưởng tới tâm lí, khí
chất, nếp nghĩ, phong tục tập quán của cả
một cộng đồng và trở thành nét văn hoá rất
riêng của Á Đông.
Trong hội hoa, từ lâu, các con vật đã có
mặt. Tranh Đôn Hoàng của Tàu vẽ nhiều
con ngựa đẹp, đời sau có Từ Bi Hồng, hoạ
gia vẽ ngựa nổi tiếng thế giới, được nhân
dân Trung Quốc yêu mến gọi là: Từ Mã.
Trong DI Hoà Viên có một pho tượng trâu
nổi tiếng bằng đồng, xa hơn còn có bức thập
mục ngưu đồ. Còn con rồng, nó có mặt ở
khắp nơi, từ đình, chùa, lăng, miếu cho đến
nội thất nhà dân, nhưng nhiều nhất vẫn là
ở chốn cung đình. Ngay cả những con vật
tầm thường, nhỏ bé như con gà, con lợn...
cũng được các nghệ nhân Việt Nam đưa
vào tranh như em bé ôm gà, gà mẹ gà con,
lợn ăn cây dáy ở tranh Đông Hồ... mà hàng
trăm năm nay lưu hành rộng rãi trong dân
gian, nhất là những vùng thôn đã...
Ngày nay, các hoa sĩ hiện đại cũng ham
thích vẽ 19 con giáp. Tiêu biểu có Nguyễn
Tư Nghiêm, hoạ gia duy nhất còn sống của
bộ tứ. Mỗi độ xuân về, ông lại lui cui hàng
giờ với Tí, Sửu, Dần, Mão... các con vật của
ông như được hô thần. Với nét bút run rẩy,
con rồng ông vẽ như vừa bay từ trong chùa
ra. Trong 12 con giáp, tôi cho con chó là
khó vẽ nhất, bởi ngoại hình của nó không
đẹp. Ây thế mà Nguyễn tiên sinh đã vẽ con
chó cực đẹp, đó là một gia đình nhà chó
(ước mong sự xum vầy, đoàn tụ) với bố, mẹ,
hai con (sinh đẻ rất đúng kế hoạch) gam
mầu cực nhã, chỉ có đen, trắng và nâu, thế
thôi. Tôi nghĩ, với một người như ông, con
gì thì con, ông cũng vẽ thành đẹp được. Ở
các con giáp của ông, vừa có hồn Đông Hồ,
khí Hàng Trống, thần của tranh thờ, hơi
thỏ Pi-cat-sô, nét Nhật, mầu Tàu... lẳng
vảng đâu đó là tượng mồ Tây Nguyên...
Nguyễn Tư Nghiêm, mỗi độ xuân về, bằng
một cái nhìn, không nói, ông xuất lực ra
đầu bút với nỗi niềm mong cho cõi trầm
luân này yên bình. Nguyễn Sáng cũng là
một hoạ sĩ vẽ con giáp tài tình. Con ngựa
của ông đượm vẻ phù điêu mái đình, nhưng
tài nhất vẫn là con mèo, cổ nhân nói:
"Người sao, của vậy", con mèo Nguyễn
Sáng đầy uy lực, dữ dội, mắt vằn lên, gọi nó
là cọp thì đúng hơn, con vật của Nguyễn
Sáng bao giờ cũng đầy phong ba. Nhắc đến
con trâu, không thể không nhắc đến Thành
Chương, bởi chính ông là kẻ chăn trâu cơ
mà. Trâu của ông đơn giản, màu sắc
nguyên thuỷ, tương phản đập mạnh, hình
tượng vừa dân tộc vừa hiện đại rất đúng
đường lối văn hoá văn nghệ... Hoa sĩ Phạm
Viết Hồng Lam cũng thường vẽ các con
giáp, ông thường vẽ con vật trên giấy mầu
quét điệp, các con vật ông vẽ nhiều vẻ Đông
phương, gần giống chữ Phạn nhà phật,
thần kì nhất là năm Tị, ông vẽ con rắn.
Nom nó loằn ngoằn toát ra thần khí hào
phóng của người nghệ sĩ đang sống nơi u
tịch. Còn hoạ sĩ trẻ Phạm Minh Tuấn thì
khai triển cả 19 con giáp một lúc trong một
khung vuông to chứa cả 12 tranh con, vẽ
theo lối hiện đại, siêu thực, cả lập thể, màu
xanh đồ tươi rói, rất khí thế.
Hoa sĩ Lê Trí Dũng cũng là một người
ham thích vẽ 12 con giáp, mười mấy năm
thể nghiệm ông thấy hợp nhất với mình là
con ngựa. Ngựa của ông vặn vẹo đủ kiểu
như khối Ru-bich. Số ngựa đẻ lên đến hàng
nghìn con, gần đây, ông vẫn vẽ con giáp
nhưng trên những chất liệu khác. Những
con giáp thương ngự trong các hình tròn.
Đó chính là những cái thót lớn bé, to nhỏ và
những chiếc đĩa sơn mài đầy dân dã. Sau
phút giao thừa, khi các nghi thức với trời,
đất, thánh thần, tổ tiên xong, thành phố
chìm trong tĩnh lặng tuyệt vời thì ông bắt
đầu phóng bút vẽ con giáp năm ấy. Mùa
xuân Giáp Thân này, Lê Trí Dũng xin gửi
đến bạn đọc những con khỉ với lời chúc
thông minh, nhanh nhẹn, năng nổ, hoạt
bát và nhiều thu hoạch.
T.M