intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

It's hard to say .... I ♥ u - phần 1

Chia sẻ: Conmuachieunhoem Conmuachieunhoem | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:10

51
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Nó ngồi trong phòng , một mình . Căn phòng rộng thiết kế theo kiểu Pháp rất sang trọng nhưng lại rất dễ thương với biết bao nhiêu thứ mà một cô bé hằng mơ ước …. Một đống gấu bông rất dễ thương (ui ui ) , một cái nệm thệt êm màu hồng phấn ( dễ xương hết mức có thể , hix ) tường được vẽ nổi hình hoạt màu sắc sặc sỡ rất phong cách and so many things ( hix ngồi thưởng tựơng ra thấy mà mê ...

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: It's hard to say .... I ♥ u - phần 1

  1. It's hard to say .... I ♥ u - phần 1
  2. Nó ngồi trong phòng , một mình . Căn phòng rộng thiết kế theo kiểu Pháp rất sang trọng nhưng lại rất dễ thương với biết bao nhiêu thứ mà một cô bé hằng mơ ước …. Một đống gấu bông rất dễ thương (ui ui ) , một cái nệm thệt êm màu hồng phấn ( dễ xương hết mức có thể , hix ) tường được vẽ nổi hình hoạt màu sắc sặc sỡ rất phong cách and so many things ( hix ngồi thưởng tựơng ra thấy mà mê >< ). Thế mà …. Mặt nó buồn xo nhìn ra cửa sổ , trời đang mưa …. Căn phòng rộng , nhưng chỉ có một mình nó , … một mình nó …. Từ bé nó đã yếu ớt , càng ngày lại càng yếu ớt hơn . Nó không được ra khỏi nhà , đi học thì được bảo vệ đặc biệt , thuốc luôn luôn mang theo bên mình …. Cái thế giới bên ngoài mà nó mong muốn được biết xa lạ quá , … nó chỉ có thể hướng về cái thế giới mơ ước ấy qua cửa sổ Cánh cửa sổ nó chẳng bao giờ được mở (mà lí do theo ba nó nói là sợ gió >< ) Cánh cửa sổ khóa chặt nó với bên ngoài …. Mưa ….mưa …. Nó thèm như hạt mưa kia , nhảy nhót khắp nơi , bay bay nhẹ nhàng , không mảy may vướng bận , lo lắng ,…. -Mời cô chủ xuống ăn cơm – tiếng chị giúp việc thúc giục Nó cười buồn . Bàn ăn bao giờ cũng chỉ có một mình nó . Mẹ nó mất sớm ( năm nó lên 10 tuổi ) Để cố quên , ba nó lao đầu vào việc kinh doanh , … Năm năm rồi , ông vẫn vậy . Nỗi đau trong lòng không hề vơi đi , nó dâng lên cuồn
  3. cuồn cuộn trong lòng ông như ngàn đợt sóng nối tiếp nhau , lớp sau lớn hơn lớp trước ….. Lại một mình . Nó quen rồi . Cái gì cũng một mình ! Một mình ăn , một mình học , một mình chơi , … Nó không có bạn bè chỉ vì một lí do lãng xẹt , nó yếu ớt quá : nó học giỏi , xinh đẹp , thông minh nhưng nó không thể theo đám bạn xuống căn tin ( nó có chế độ ăn đặc biệt ^^ ) , không thể bà tám ( sợ lây bệnh , ặc ) , không thê chạy giỡn ( yếu wá xá ) …. Bạn bè tưởng nó kiêu nên xa lánh nó . Và lại một mình ! Mấy ý nghĩ cứ luẩn quẩn quanh đầu nó khiến nó không ăn được và nó cũng muốn chờ bố về cùng ăn . Nó đứng dậy . Căn nhà rộng lớn & lạnh lẽo như nuốt chửng lấy hình dáng bé nhỏ của nó . Cô đơn quá ! Nó lại trở về phòng mà ngắm mưa một mình ….…mưa … -Reeeeeeeeeeeennnnnnnnnnnggggggggggg ! Là điện thoại , ba nó gọi , nó mừng quýnh chạy ra ! Nhưng cô giúp việc đã dập máy ! Ba nó chỉ nhắn hôm nay không về , ba nó không thèm nói chuỵên với nó sao ?? Nó ngồi sụp xuống , tấm tức khóc ! Đã một tuần rồi nó chưa được gặp bố , một tuần rồi ông chưa hề về nhà ……… Nó không thể chịu nổi nũa ! Nỗi cô đơn đè nén nó muốn ngộp thở ! Và nó lại nhìn ra cửa sổ ! Đã bao nhiêu lần nó ao ước được ra ngoài kia , bên ngoài …. Cái thế giới nó mang muốn được biết đang ở trước mặt nó …
  4. Nó xếp một vài bộ quần áo vào một cái túi nhỏ , mấy tấm sec phòng thân ( Nhỏ này giàu ác đấy ạh ) , …. Nó cầm hộp thuốc lên và rồi ….bỏ xuống ! Nó không cần thuốc nữa ….. Bật tung cánh cửa sổ , trời vẫn mưa ,…….và nó cứ lầm lũi bước đi dù không biết là đi đâu …… Mưa lạnh thấm ướt trên vai nó , chảy dài trên tóc , và chảy trong tim nó ! Mưa có vị mặn chát phải không nhỉ …. ? Không phải mưa … mà là nước mắt ( hix sao mà ướt át >< ) .Đường vắng người , ai nấy đều vội vã trở vể nhà , còn nó thì …. Căn nhà đó sao đáng sợ quá … lạnh lẽo hơn cả những giọt mưa đang quấn quýt quanh nó . Bến xe buýt kia rồi … nó sẽ đi đâu nhỉ ? Nó đâu có nơi nào để đi ! Nó ngồi phịch xuống ghế , mắt lơ đãng mà không để ý rằng có một đám người đang nhìn nó … Một đám thanh niên ! Bọn chúng khoảng 5 , 6 tên ! Thấy nó đi một mình , xinh đẹp lại có một vẻ rất chi là … giống con nhà giàu ( hè hè , nhà nhỏ này giàu … không thể tả hix ) Bọn chúng cười với nhau … man rợ … tiến lại … từ từ … từ từ ….Con mồi trong tầm tay ! Chúng sẽ làm gì nhỉ ?? Một cô bé … đi một mình … yếu ớt …(oái oái , không dám tưởng tượng típ nũa ) - Này cô bé đi đâu mà ngồi đây , hay là ………….. chờ bọn anh ! - Trông cũng xinh đấy nhỉ , đi chơi không cưng , …. - Áo em ướt hết gòy này … Đi theo anh thay nhé … - Hay là bỏ nhà đi bụi , bọn anh có nhà , về ở với bọn anh không ? …
  5. - Haaaaaaaa…………..haahahaaaaaaaaaaaaaaaa…† ?.. Nó giật mình , không hiểu ,… Trước đến giờ chuyện này chưa từng xảy ra với nó ( toàn đi xe hơi ^^ ) . Nó ngu ngơ … tưởng bọn này tốt thật (hix) , mà nó cũng chưa biết là sẽ đi đâu nên … thử đi theo mấy “anh” này xem sao >< . - Uhm … Cảm ơn các anh cho em đi chung àh ?? - Haaa.aaa……..aaaahaha .. ! Uhm , đi không cô bé ( cá cắn câu gòy kazkaz )! Nó … đi theo thật . Bon chúng mừng rơn ( sao con pé nài ngu vẹy ta ! ặc ặc ) dẫn nó đến một con hẻm nhỏ cạnh bến xe buýt , đi sâu vào trong … hun hút … Nó bắt đầu thấy sợ …. Con đường vắng không một bóng người , mấy căn nhà lụp xụp im ỉm … chắc là không có người ở đã lâu lắm rồi . Bọn chúng áp sát quanh nó không cho nó dừng lại và cũng không cho nó nhìn xung quanh . Lâu lâu nó hỏi , chỉ một lời đáp gọn lỏn - Sắp tới gòy nhóc , im đi ! Nó càng ngày càng sợ . Nó bắt đầu tìm cánh tách ra nhưng vô vọng , con hẻm quá nhỏ và chật chội . Nó kêu nhưng không thành tiếng … được một lúc sau , một tên ( chắc là tên cầm đầu ) lên tiếng : - Hà hà ! Đến nơi rồi nhóc ! Một cái gara cũ bỏ hoang hiện ra trước mắt nó , bên trong chứa đầy phế liệu . Bọn chúng đẩy nó xuống một cái ghế , vay quanh nó …. - Rồi ! Nhóc ! Có bao nhiêu tiền moi ra hết cho bọn anh đi ! Ngoan rồi bọn
  6. anh thương … Khà khà khà … - Em … em ….không có … các anh tha cho em …. - Nói láo là không tốt đâu nhóc … co bao nhiêu đưa hết ra đây ! - Em … em … - Nhóc muốn tự xử hay muốn bọn anh xử hả ? - Em … không … em … các anh ta cho em … - Cái bông tai này cũng đáng giá chứ nhỉ ? – Nói rồi một tên thò tay lên giật phăng đôi bông ra khỏi tai nó ! Đau quá ! Máu nó chảy đỏ hai bên tai nhìn thật tội nghiệp ! Tưởng rằng nó vẫn sẽ ngồi im chịu trận , nhưng bọn chúng đâu ngờ , nó hét lên : - Dừng lại , tôi sẽ ……….. cho các anh tất cả tiền bạc tôi có ….chỉ xin các anh hãy trả tôi đôi bông tai này …. Nó là kỉ vật của mẹ tôi … - Ô hô … thế lại càng hay ,….. nhóc mày cứ đưa hết tiền đây rồi bọn anh sẽ tính sau ! Nó bán tín bán nghi . Tháo ba lô xuống , móc tiền ra . Cũng may là lần này nó “khôn” hơn một chút . Nó lấy hết tiền “lẻ” ( tiền lẻ của nó hơi bị …..) đưa cho bọn chúng chứ không đưa thẻ tín dụng ! Đám thanh niên xuýt xoa .. chưa bao giờ bọn chúng thấy nhiều tiền như vậy . Bọn chúng họp nhau lai tính bàn xem nên làm gì tiếp theo : - Con này nó giàu quá , chắc chắn là nó còn nhiều tiền lắm , mình giất lấy cái
  7. ba lô của nó tìm xem còn tiền không … - Hay là xử nó trước rồi tính sau - Sao mà mày mê gái quá vậy – vừa nói tên cầm đầu vừa tống cho tên đó một thụi vào bụng- Tiền là trên hết hỉu chưa ? - Dạ ….ạ …. - …………….. Trong lúc bọn chúng đang quây quần tìm cách xử lí nó , nó mon men tiến lại gần cái tên giựt bông tai của nó hồi nẫy , từ từ rút nhẹ đôi bông ra khỏi túi của tên đó ( tên này ngu gớm ) rồi chạy thục mạng . Nó không biết đường ra ! Từng con hẻm ngoát ngoéo chạy dài , giống nhau y đúc , tối tăm đáng sợ …. Những con hẻm làm nó nhớ đến căn nhà lạnh lẽo …. Cái cảm giác đáng sợ chợt ập đến khiến nó cảm thấy mình như nghẹt thở , nó cứ chạy mãi …. Bọn thanh niên vẫn đang tranh cãi … và chợt một tên nêu ra ý kiến - Không nên … con này chắc là con nhà giàu , bắt nó làm con tin còn được nhiều gấp vạn Bọn chúng tán thưởng ý kiến này nhất và quay ra định tìm nó , nhưng ôi thôi …. Nó đã chạy mất rồi ! Bọn chúng đổ ra tìm khắp các ngóc ngách …. - Nó không thuộc đường nên không chạy xa được đâu ! Tìm mau ! Núi tiền đang chờ chúng ta ! Đúgn như vậy ! Nó đã thấm mệt sau khi chạy lòng vòng mà không ra khỏi
  8. được ! Những con hẻm như cả một mê cung nuốt trọn hình dáng bé bỏng của nó ! .. Nhưng kìa , phía đằng kia có tiếng người … Nó mừng rỡ chạy lại phía có ánh sáng le lói cuối con hẻm mà nó nghĩ là lối ra bằng tất cả sức lực còn lại ! Đằng sau có tiếng la ó chắc là của bọn thanh niên đó ! Nó hoảng loạn chạy thục mạng ! Chỉ còn trăm mét nữa thôi … Nó chạy cuống cuồng , chân này đá chân kia ! Nó vấp ngã ! Ôi … chảy máu … đau nhưng nó vẫn đứng dậy và chạy ….. Và nó lại vấp ngã một lần nữa … Lần này rất đau … Nó cố gắng gượng dậy ! Bọn chúng sắp đuổi đến nơi rồi …. Thật là tồi tệ , cái chân không nghe theo ý muốn của nó ! Nó đứng lên rồi lại khụy xuống mấy lần ! Bọn chúng đã đến nơi mất rồi , vây quanh nó với khôn mặt hả hê , nụ cười đắc chí đến kinh tởm ! - Giỏi chạy nữa đi ! – tên cầm đầu đắc thắng - Tôi mà không ngã (máu me bê bết , thấy xương wó >< ) thế này thì các người đừng có hòng … - Hehe ! Thế bây giờ về “nhà” với anh mày nhé ! Nói mau ! Mày là con nhà ai ? mày không phải là con nhà thường … - Các người đừng có hòng – Vừa nói nó vừa quay mặt đi , cố gắng gượng dậy để chạy - Ah ! Con này láo ! – một tên tát vào mặt nó , máu chảy đỏ lòm ( Hix thương wá tên này không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả !) – Dám trả lời như thế với
  9. đại ca àh ! Nó không nói gì , cố gáng đứng dậy như thách thức bọn chúng ! Trông nó bây giờ thật thảm ! Quần áo rách tươm ! Máu chảy đầy miệng và ướt hai đầu gối . Mặt nó tái mét vì mất máu . Có lẽ nó không còn đủ sức để chịu đựng nữa . Mắt nó bắt đầu mờ đi , chân tay bủn rủn , đầu nó ong ong … Như nhận ra con mồi của mình sắp ngã quỵ , tên cầm đầu nói với bọn đàn em : - Tụi bay nhẹ tay thôi , không là hỏng hết chuyện ! Mang nó về rồi tính sau ! Ở đây gần đường chính lắm … ! ….. Nhẹ nhẹ thôi kẻo nó … là công toi ! Bọn chúng nhấc nó lên , kéo nó đi nhưng nhẹ nhàng hơn một chút và có phần lỏng lèo . Chỉ chờ có thế , nó dồn hết sức lực cuối cùng vùng ra khỏi tay tên đàn em và chay về phía đường chính , vừa chạy vừa hét lên : - Cứu tôi với ! Tên cầm đầu điên tiết lên , hét bọn đàn em : - Con này cứng đầu quá , không thể nhẹ tay với nó được , tụi bay , lên ! Bọn đàn em dạ ran rồi đuổi theo nó ! Với sức lục của nó hiện giờ thật khó để chạy thoát khỏi bọn chúng nhưng nó vẫn cố chạy , tiếng kêu cứu yếu ớt dần !......... Bọn chúng tới nơi , giơ cánh tay bẩn thỉu định túm lấy nó thì …. Thật là may mắn , có một cánh tay giơ ra chặn lại , đỡ thân hình nhỏ bé của
  10. nó vào lòng . Trong lúc mơ hồ nó cảm nhận được một mùi hương lan tỏa từ người ấy , thật nhẹ nhàng và dễ chịu . Tự dưng nó cảm thấy an tâm và ấm áp lạ ! Nó chỉ kịp nghe thấy tiếng bọn thanh niên kia la hét ( vì bị đánh ! hehe đáng đời) và hốt hoảng bò chạy rồi …. Nó bất tỉnh !
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2