
LỜI MỞ ĐẦU
Năm 2006, diễn ra với nhiều sự kiện tác động mạnh đến sự phát triển kinh tế
đất nước. Đại hội Đại biểu Đảng tòan quốc lần thứ X kết thúc thắng lợi tạo một
luồng sinh khí mới cho quá trình đổi mới đất nước. Tổ chức thành công hội nghị
APEC làm cho uy tín của Việt Nam được nâng cao. Những phiên đàm phán song
phương, đa phương với các nước thành viên của tổ chức thương mại thế giới
(WTO) và đến ngày 07/11/2006 Việt Nam đã trở thành thành viên thứ 150 của tổ
chức WTO. Đây là một sự nâng tầm về hội nhập kinh tế quốc tế và đặt cho nền
kinh tế nói chung và ngành tài chính – ngân hàng nói riêng nhiều thách thức và cơ
hội.
Ngành tài chính – ngân hàng về bản chất là một ngành nhạy cảm với tất cả
những biến động trong đời sống Kinh tế – Chính trị – Xã hội. Trước những biến
động của tình hình trong và ngoài nước, hệ thống ngân hàng thương mại đã có
những cải cách để đáp ứng yêu cầu của quá trình hội nhập.
Thực trạng của hệ thống ngân hàng thương mại trước thềm hội nhập với khu
vực và thế giới còn khá bất cập, các NHTMCP còn nhỏ bé xét trên quy mô vốn cổ
phần, tổng tài sản và thị phần, các NHTMNN là các ngân hàng thương mại dẫn đầu,
chiếm đến 70% thị phần huy động vốn và tín dụng nhưng còn nhiều tồn tại mà có
thể tóm tắt như sau :
Mô hình tổ chức hoạt động:
Về mô hình quản trị, hiện nay, về cơ bản các NHTMNN đều được tổ chức
thành 2 cấp : trụ sở chính và các chi nhánh. Tại hội sở chính gồm : HĐQT, Ban tổng
giám đốc và khối các phòng ban chức năng. Thực tế thì HĐQT chưa đựơc hoạt
động đúng với tính chất cơ quan quản lý cao nhất của một tổ chức, chưa tập trung
được thông tin…Chức năng, quyền hạn của HĐQT chưa được phân định rõ ràng và
thực thi đúng, dẫn đến sự phối, kết hợp giữa HĐQT và Ban điều hành không có sự
gắn kết thường xuyên, làm cho các hoạt động quản trị chủ yếu như : Quản trị rủi ro,
Quản lý tài sản nợ - tài sản có, Kiểm soát nội bộ … thiếu sự hợp tác và phân tán,
không được cập nhật thông tin.
Kế đến, về mô hình tổ chức, các NHTMNN đang tổ chức theo cấu trúc chức
năng, thay vì cấu trúc theo nhóm khách hàng ( phổ biến đối với các ngân hàng trên
thế giới) dẫn đến ngân hàng có thể mất tín hiệu của thị trường đối với việc điều
1