
2
tách rời môi trường văn hoá thì nhất định sẽ xảy ra những mất cân
đối nghiêm trọng về cả mặt kinh tế lẫn văn hoá, và tiềm năng sáng
tạo của các nước ấy sẽ bị suy yếu đi rất nhiều. Một sự phát triển chân
chính đòi hỏi phải sử dụng một cách tối ưu nhân lực và vật lực của
mỗi cộng đồng. Vì vậy, phân tích đến cùng, các trọng tâm, các động
lực và các mục đích của phát triển phải được tìm trong văn hoá.
Nhưng đó là điều cho đến nay vẫn thiếu. Từ nay trở đi văn hóa cần
coi mình là một nguồn cổ súy trực tiếp cho phát triển và ngược lại
phát triển cần thừa nhận văn hoá giữ một vị trí trung tâm, một vai trò
điều tiết xã hội”
1.3. Ở Việt Nam, mối quan hệ giữa văn hóa và phát triển được
Đảng Cộng sản Việt Nam xác định: văn hoá chính là cơ sở, là nền
tảng, là động lực cho sự phát triển xã hội, gắn các mục tiêu phát triển
với tiến bộ và công bằng xã hội, hướng tới xây dựng nền văn hóa
Việt Nam phát triển, tiên tiến đậm đà bẳn sắc dân tộc.
Là một trung tâm kinh tế - xã hội ở khu vực miền Trung – Tây
Nguyên, thành phố Đà Nẵng đang có những chuyển biến mạnh mẽ
về mọi mặt, hướng tới mục tiêu “xây dựng thành phố 5 không”,
“thành phố 3 có” và cơ bản trở thành một thành phố công nghiệp
trước năm 2020. Bên cạnh những mục tiêu phát triển kinh tế, thành
phố còn tích cực xây dựng những chiến lược phát triển văn hóa xã
hội. Hướng tới việc giữ gìn, phát huy các giá trị lịch sử, văn hóa
truyền thống của thành phố nhằm nâng cao lòng tự hào về truyền
thống quê hương. Gắn việc bảo tồn, tôn tạo các di tích lịch sử, văn
hóa với việc xây dựng các tuyến điểm du lịch. Đó chính là một sự
vận dụng biện chứng của mối quan hệ giữa văn hóa và phát triển
trong điều kiện thực tiễn của thành phố, tạo ra những động lực mạnh