intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

lược khảo nhân vật lịch sử quân sự tiêu biểu trong sự nghiệp bảo vệ, giải phóng thăng long, hà nội: phần 2

Chia sẻ: Bautroibinhyen8 Bautroibinhyen8 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:183

91
lượt xem
17
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

nối tiếp nội dung phần 1, phần 2 cuốn sách giới thiệu tới người đọc các nhân vật lịch sử quân sự tiêu biểu trong các thời kỳ vua quang trung chống xâm lược mãn thanh; thời kỳ chống quân xâm lược dưới triều nguyễn, nhân vật lịch sử thời cách mạng tháng tám và kháng chiến chống thực dân pháp,... mời các bạn cùng tham khảo.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: lược khảo nhân vật lịch sử quân sự tiêu biểu trong sự nghiệp bảo vệ, giải phóng thăng long, hà nội: phần 2

Phần thứ tư<br /> <br /> NHÂN VẬT LỊCH s ử QUÂN s ự TIÊU BIỂU<br /> THỜI KỲ VUA QUANG TRUNG CHỐNG XAM Lược MÃN THANH<br /> 1. VÀI NÉT VỀ BỐI CẢNH KINH TẾ - XẢ HỘI VÀ CHÍNH TRỊ QUÂN S ự CỦA ĐẤT NƯỚC<br /> T rong lịch sử nước ta, sau thời Lê sơ, thời kỳ Nam - Bắc triểu<br /> với sự soán ngôi của Mạc Đảng Dung lại một lần nữa đưa chế độ<br /> phong kiến nước ta vào tình trạ n g cát cứ. Tuy đến thời Lê T rung<br /> hưng, tìn h trạ n g cát cứ đã được khắc phục phần nào, nhưng sau đó<br /> lại b ắ t đầu có sự phân liệt lớn giũa các tập đoàn phong kiến Việt<br /> Nam m à sử sách gọi là thời Lê m ạt. Thực chất, đây là sự phân chia<br /> quyển lực đặc biệt trong bộ máy cầm quyển của giai cấp phong<br /> kiến, và chính sự phân chia đó đẩy chê độ phong kiến đến chỗ suy<br /> tàn. Về phương diện xã hội, người dân không ngày nào được yên ổn<br /> vì bị lôi cuôVi vào vòng xoáy của sự tra n h giành quyển bính cho kẻ<br /> thống trị m ình. Các giá trị chính trị - xã hội cũng có sự đảo lộn lớn:<br /> “vua không ra vua, tôi không ra tôi”, người dân chịu cảnh “trên<br /> vua dưới c h ú a ”, kỷ cương phép nước trở nên “quân hồi vô phèng”.<br /> Từ giữa th ế kỷ XVII, qua bảy cuộc hỗn chiến lớn không phân<br /> th ắn g bại, hai tập đoàn phong kiến T rịnh - Nguyễn chấp nhận<br /> giảng hòa, lấy sông G ianh làm giói tuyến chia đôi đ ấ t nước, biến<br /> mỗi m iền th à n h một giang sơn riêng m à sử gọi là cục diện Đàng<br /> Trong và Đ àng Ngoài. Chúa Nguyễn ở phía Nam và chúa T rịnh<br /> cát cứ ở ph ía Bắc, vua Lê chỉ ngồi trê n ngai vàng làm vì. Các tập<br /> đoàn phong kiến đua nhau bóc lột nh ân dân. Xã hội rối loạn, m âu<br /> 221<br /> <br /> th u ẫn giai cấp p h át triến dẫn đến sự bùng nổ m ạnh mẽ của các cuộc<br /> khởi nghĩa nông dân. Tuy vậy, nên kinh tế, văn hóa của đất nước<br /> vẫn có những bưóc phát triển n h ấ t định, nhiều th à n h thị, thương<br /> cảng ra đời thúc đẩy quan hệ buôn bán trong và ngoài nước. Nhưng<br /> cảnh chia cắt và nội chiến triển miên đã kìm hãm th ế nước và gây<br /> hậu quả tai hại cho đời sông nhân dân. T hăng Long - Kẻ Chợ tuy<br /> vẫn p h át triển vê m ặt kinh tê - xã hội, vẫn là tru n g tâm kinh tế, văn<br /> hóa lổn của cả nước, nhưng lại bị sú t kém về vị thế.<br /> Nước Đại Việt hoàn toàn rơi vào tìn h trạ n g loạn lạc, rổì ren;<br /> chính sự thôi nát, kỷ cương đảo lộn. Người dân T h ăn g Long đã cảm<br /> n h ận điều này rõ rệ t hơn nơi nào hết. ơ Bắc H à, triề u Lê - triều<br /> đại của một thòi chói lọi võ công và văn trị, vua sán g tôi hiền đã<br /> qua - nay chỉ còn một ông vua “khoanh tay rủ áo” không lo việc<br /> nuỏc. T rên đ ẵ t T hăng Long tồn tại chính th ể “vua Lê - chúa<br /> T rịn h ”. Một triều đình mà có hai chủ, trong đó vua Lê chỉ là hư vị,<br /> thực chất chỉ còn là cái bung xung, bù nhìn. Mọi quyền h à n h tập<br /> tru n g ở Phủ chúa. Các chúa T rịnh lộng quyển, tù y tiện p h ế lập vua<br /> Lê. Binh lính trong kinh một thời có công được ưu đãi, nay trả<br /> th à n h kiêu binh vì vua chúa đều do họ dựng nên. Bọn hoạn quan ở<br /> T hăng Long thì “cùng đồng đảng lộng quyền, các qu an đình th ầ n<br /> k ế tiếp n h au người bị giết, người bị phạt, người nào cũng nơm nớp<br /> lo sợ không bảo toàn được th â n m ình”1. Người dân Bắc H à nói<br /> chung và người dân T hăng Long nói riêng khổ cực hơn bao giò hết,<br /> phải chịu SƯU cao th u ê nặng, lao dịch liên m iên, đ in h tán , điền<br /> hoang, xóm làng phiêu dạt. Hệ tư tưởng Nho giáo bị rạ n vỡ, th u y ết<br /> chính danh không còn linh nghiệm vì lúc này vua chẳng ra vua, tôi<br /> chang th àn h tôi, cương thường đảo lộn.<br /> Đ ất nước ta chồng châ't khó khăn. Trong nước nền thông n h ấ t<br /> bị phá vỡ, giai cấp phong kiến suy tàn, đôi lập với n h â n d ân và đi<br /> <br /> 1.<br /> Quốc sử quán triều Nguyễn: Khâm định Việt sử thông giám cương<br /> mục, Nxb. Giáo dục, Hà Nội, 1998, t.2, tr. 760.<br /> 222<br /> <br /> ngược lại lợi ích tối cao của dân tộc là độc lập và thống n h ấ t quôc<br /> gia. Các tậ p đoàn phong kiến trong Nam và ngoài Bắc đã m ất hết<br /> lòng tự tôn d ân tộc. Để bảo vệ lợi ích riêng của mình, họ sẵn sàng<br /> cấu kết<br /> <br /> VỚI<br /> <br /> b ất cứ th ế lực ngoại xâm nào, chống lại một cách điên<br /> <br /> cuồng phong trà o đấu tra n h của quần chúng đang ngày càng lên<br /> cao. Điển h ìn h như chính quyền nhà T rịnh bất lực đê m ất nhiều<br /> dải đất biên cương phía Bắc. Trong Nam, Nguyễn Ánh không chịu<br /> nổi sức tiế n công m ãnh liệt của Tây Sơn, đã trôn sang Xiêm, rước 5<br /> vạn quân giặc vào giày xéo Gia Định. Nguyễn Ánh còn gửi con tra i<br /> (hoàng tử Cảnh) cho giám mục Bá Đa Lộc làm con tin sang cầu<br /> cứu nước P háp, đã ký hiệp ước nhượng cho Pháp đảo Côn Lôn và<br /> cho ngưòi P háp tự do truyền đạo để đổi lây “viện trợ” của Pháp.<br /> Tình trạ n g T rịn h - Nguyễn phân tra n h đã phá vỡ truyền thông<br /> cố k ết cộng đồng của người Việt. Cùng với nền kinh tế tiểu nông<br /> ngày càng đi vào ngõ cụt, vận m ệnh chính trị của dân tộc cũng bị<br /> đe dọa từ n h iều phía, cả th ù trong và giặc ngoài. Các tập đoàn<br /> phong kiến không chỉ đã chia rẽ sự thông n h ấ t quốc gia mà còn<br /> đang tâm p h ả n bội dân tộc, rước voi vê giày m ả tổ. Trong bôi cảnh<br /> ấy, cuộc đâ'u tra n h giai cấp giữa phong kiến và nông dân bùng nổ<br /> khắp nơi. L àn sóng khởi nghĩa nông dân dâng cao khắp Đ àng<br /> Ngoài, rồi lan vào Đ àng Trong. Các cuộc khởi nghĩa nông dân liên<br /> tục nồ ra n h ư khởi nghĩa của Nguyễn D anh Phương, Nguyễn Hữu<br /> Cầu, P han Bá V ành,... đỉnh cao là phong trào nông dân Tây Sơn<br /> năm 1771.<br /> Khỏi nghĩa Tây Sơn từ k h ẩu hiệu đấu tra n h ban đầu “lấy của<br /> cải bọn q u an lại và nhà giàu, phân p h á t cho dân nghèo”, “tưới mưa<br /> dầm khi hạn, kéo cùng dân xa chôYi lầm th a n ”, với ngưòi chủ trì<br /> mới là N guyễn H uệ, phong trào Tây Sơn đã chủ trương kết hợp<br /> đánh th ù trong, giặc ngoài. Điều đó cũng là cơ sở góp phần khắng<br /> định phong trà o Tầy Sơn đã kết hợp chặt chẽ giữa cứu nước vối<br /> cứu dân, đồng thòi thực hiện hai nhiệm vụ trọng đại khác nhau:<br /> tiến công các tập đoàn phong kiến ở cả Đàng Trong lẫn Đàng Ngoài<br /> 223<br /> <br /> và dũng cảm đánh giặc ngoại xâm. Bởi vậy, phong trào Tây Sơn đã<br /> dần dần lôi cuôn được đông đảo dân chúng cả nước tham gia. Sau<br /> khi lật đổ chính quyền chúa Nguyễn, đánh tan 5 vạn quân Xiêm<br /> xâm lược ở phía Nam, m ùa hè năm 1786, quân Tây Sơn tiến công<br /> ra Bắc. Với danh nghĩa “Phù Lê diệt T rịnh”, với sức m ạnh vĩ đại<br /> của phong trào quần chúng, được dân chúng Bắc Hà và nhân dân<br /> Thăng Long ủng hộ, quân Tây Sơn đã nh an h chóng đập ta n được<br /> lực lượng quân sự của họ Trịnh. Nền thông trị của chúa T rịnh đã<br /> ngự trị ở Thăng Long gần 200 năm bị lật nhào.<br /> Tuy nhiên, đúng lúc này thì Nguyễn Nhạc buộc Nguyễn Huệ<br /> phải rú t quân về Nam. Lê Chiêu Thống hoàn toàn bất lực không<br /> điều hành nổi việc nưổc và không không chế được tình hình. T hăng<br /> Long và Bắc Hà lại lầm vào tình trạ n g cực kỳ rối ren, hỗn loạn.<br /> Lần lượt Nguyễn Hữu Chỉnh rồi Vũ Văn Nhậm tạo phản, lộng<br /> quyên. Năm 1787 và năm 1788, quân Tây Sơn phải liên tiếp ra<br /> Thảng Long lập lại trậ t tự, lần tiến quân ra Bắc năm 1788 do đích<br /> thân Nguyễn Huệ chỉ huy. Tuy T hăng Long trở lại trậ t t ạ dưới<br /> quyển kiểm soát của quân Tây Sơn, nhưng do ảnh hưởng còn nặng<br /> nể của ý thức hệ phong kiến, cho đến nửa cuối những năm 80 của<br /> th ế kỷ thứ XVIII, dân tình ỏ T hăng Long, n h ấ t là tầng lớp sĩ phu<br /> Bắc Hà vẫn hướng vê' nhà Lê, tôn phò Lê Chiêu Thông.<br /> Tình hình càng trở nên phức tạp khi tập đoàn Lê Chiêu Thông<br /> đi cầu cứu và rước 29 vạn quân xâm lược M ãn T hanh vào chiếm<br /> đóng Thăng Long, s ẵ n ý đồ xâm lược Đại Việt, lại được Lê Chiêu<br /> Thống cho người sang cầu cứu, vua T hanh bây giờ là Càn Long<br /> liền chớp lấy cơ hội, huy động 29 vạn quân dưới sự chỉ huy của<br /> Tổng đốc Lưỡng Q uảng Tôn Sĩ Nghị xâm lược nước Đại Việt núp<br /> dưới chiêu bài “Phù Lê, diệt Tây Sơn”. N hà T hanh còn dự định<br /> điều động lục lượng thủy binh để khi cần th iết thì vượt biển đánh<br /> thẳng vào T huận - Quảng, phốỉ hợp với bộ binh tiến từ phía Bác<br /> xuống. Đ ất nước ta đứng trước nguy cơ bị xâm lăng từ cả hai m ặt<br /> Nam và Bắc.<br /> 224<br /> <br /> T háng 11 năm 1788, quân T hanh chia làm 4 đạo tiến vào nước<br /> ta. Đạo chủ lực do Tôn Sĩ Nghị chỉ huy tiến qua Lạng Sơn; đạo thứ<br /> hai do Sầm Nghi Đông chỉ huy tiến qua Cao Bằng; đạo thứ ba do<br /> 0 Đại Kinh chỉ huy tiến qua Tuyên Q uang và đạo thứ tư từ phía<br /> đông qua Yên Q uáng (Quảng Ninh) tiến vào. Q uân Tây Sơn ỏ<br /> T hăng Long do tướng Ngô Văn sở chỉ huy chỉ có độ vài vạn quân.<br /> Trước sức tiến công ồ ạ t và quy mô của quân T hanh, các đồn ải của<br /> ta ỏ biên giỏi bị th ấ t thủ, Ngô Văn sỏ một m ặt gửi thư đến biên<br /> giói cho tưâng giặc xin hoãn binh, một m ặt đã th u ận theo chủ<br /> trương của Ngô Thì Nhậm , quyết định r ú t quân khỏi Thăng Long<br /> về Tam Điệp - Biện Sơn để bảo toàn lực lượng, tạo điều kiện và<br /> thời cơ để chò đại quân của Nguyễn Huệ từ phía Nam ra tiến hành<br /> phản công lại giặc.<br /> Tại Phú Xuân, Nguyễn Huệ lên ngôi, lấy hiệu Q uang T rung và<br /> xuất quân ra Bắc. Đ i đến đâu nghĩa quân cũng được nhân dân đón<br /> tiếp, nhiều tra i trán g xin gia nhập nghĩa binh. Ngày 25 th án g 1<br /> năm 1789, Q uang Trung tập kết ở Tam Điệp, úy lạo tưổng sĩ, mở<br /> tiệc khao quân và chia th àn h 5 đạo tiến đánh T hăng Long. Đêm<br /> ngày 25 tháng 1, đạo chủ lực diệt đồn tiền tiêu của địch. Đêm ngày 28,<br /> ta bí m ật vây đồn Hà Hồi, uy hiếp buộc địch đầu hàng. Mờ sáng<br /> ngày 30, ta tấn công và san bằng đồn Ngọc Hồi, tà n quân địch<br /> chạy về Đầm Mục bị đón đánh tiêu diệt sạch. Cùng lúc, ta đánh<br /> th ẳn g vào đồn Khương Thượng - Đông Đa, tướng giặc sầm Nghi<br /> Đống hoảng sợ th ắ t cổ tự tử. Tôn Sĩ Nghị và Lê Chiêu Thống hốt<br /> hoảng cùng quân hộ vệ bỏ chạy, ra lệnh cắt đứt cầu phao sông Nhị<br /> để toàn mạng, khiến hàng vạn quân T hanh hoảng loạn dồn xuống<br /> mà chết. Dọc đường chạy trốn, quân T hanh còn bị quân ta chặn<br /> đánh tơi bời. Trưa ngày mồng 5 Tết, Q uang T rung cùng đạo quân<br /> chú lực tiến vào kinh thành. Khởi nghĩa nông dân Tây Sơn đã<br /> hoàn th àn h sứ m ệnh lịch sử của mình, trong đó đã x u ất hiện nhiều<br /> nhân vật lịch sử quân sự vối những đóng góp h ết sức quan trọng<br /> vào sự nghiệp bảo vệ, giải phóng Thăng Long - Hà Nội.<br /> 225<br /> <br />
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2