Mưa rơi lặng thầm
lượt xem 4
download
“ Khi cơn mưa xác xơ đi qua. Con đường xa bỗng như nhạt nhoà. Trên hàng cây, lá bay chập chùng theo gió…” Pi vừa đi vừa ngân nga câu hát. Bài hát này con bé đã nghe đi nghe lại, hát đi hát lại không biết bao nhiêu lần mà không thấy chán.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Mưa rơi lặng thầm
- Mưa rơi lặng thầm “ Khi cơn mưa xác xơ đi qua. Con đường xa bỗng như nhạt nhoà. Trên hàng cây, lá bay chập chùng theo gió…” Pi vừa đi vừa ngân nga câu hát. Bài hát này con bé đã nghe đi nghe lại, hát đi hát lại không biết bao nhiêu lần mà không thấy chán. Đơn giản vì nó yêu mưa. Nó ngây thơ nghĩ về một ngày nào đõ sẽ có 1 chàng bạch mã Hoàng Tử đến với nó vào lúc trời mưa. Hôm nay tâm trạng nó vui sướng lạ. Nó vẫn chưa hết bất ngờ về sự việc vừa mới xảy ra với nó, cái việc mà nó ngỡ chỉ có trong mơ. Tối nay nó đi học thêm về trễ. Trời mưa tầm tã mà điện thoại lại bị hỏng không điến cho bố mẹ tới đón được. Pi đành đội mưa “ cuốc bộ” về nhà. Nói vừa thực hiện cái ý định “ bất đắc dĩ” đấy thì có một chàng trai chậc tuổi nó, mặc đồng phục CHY tới gần nó và hỏi - Nhóc con! Trời mưa to sao lại đi bộ một mình thế này? Mặc áo chuyên chắc là đi học thêm về hả? Trời mưa to mà nó lại cận nên chẳng nhận ra ai, Pi ấp úng trả lời: - Vâng! E vừa tan lớp. Điện thoại của em bị hỏng không điện cho bố mẹ tới đón được. Anh là … - Anh chỉ tiện đường đi học qua đây thôi! Thấy em mặc đồng phục trường mà lại đi bộ một mình thế này nên hỏi thăm. Anh là Gia Huy. Gọi anh là Gun nhé! Lấy máy anh mà điện cho bố mẹ nài! Con gái không nên đi tối một mình thế này đâu. Nguy hiểm lắm đấy. Pi ngỡ ngàng dụi dụi hai mắt, nó há hốc mồm rồi ấp úng : - Gia … Gia Huy học 12 Toán í ạ??? - Ờ chính anh! Sao nhóc biết anh? Mà cầm máy điện cho bố mẹ đi đã này!” Nó “vâng” nhẹ rồi thôi không thắng mắc nữa, nhận lấy cái điện thoại từ ngườiđứng trước mặt rồi điện cho bố. - Cảm ơn anh nhé! Hôm nay mà không có anh giúp chắc em đi bộ về nhà luôn rồi!
- Em là Kiều Chi 10 Anh. Mọi người vẫn gọi em là Pi. Rất vui khi được biết anh. Một người nổi tiếng! – Con bé liến thoắng một hồi. Gun hơi ngại: - Giờ anh mới biết anh nổi tiếng đấy! Hì. Đứng đây đợi bố mẹ nhé! Đừng có mà nhảy ra kia, không thì ướt hết đấy! Anh phải đi học thêm đây. Cuối cấp rồi mà. Anh cũng rất vui khi quen một cô bé trông rất cá tính. Hẹn gặp lại nhé! Nói rồi Gun phóng vụt đi để con bé lại. Pi không ngừng dụi dụi hai mắt, nó vẫn chưa tin những gì vừa xảy ra là sự thật. “ Á!” Nó tự véo và má rồi lẩm bẩm “ Không phải là mơ!!!” Gun – một chàng trai điển trai, học giỏi có tiếng ở trường nhưng cũng rất lạnh lùng và khó hiểu. Cậu sở hữu một vóc dáng và gương mặt lí tưởng khiến bao đứa con gái chết mê. Cao 1m 75. Da trắng “ không tì vết”, mắt cà phê sữa, mũi dọc dừa. Nhìn chung là không còn gì để chê về ngoại hình. Gun nổi tiếng từ khi cậu được giải ba trong kì thi HSG QG môn Toán từ lớp 11. Ở trường người ta hiếm thấy Gun cười. Cậu hay ơ lại lớp một mình sau mỗi giờ học để nghe nhạc hay làm bài tập… Hiếm khi thấy cậu đi chơi cùng với bạn bè. Pi – một cô gái sở hữu một ngoại hình “ bình thường hơn cả mức bình thường” được cái má lúm đồng tiền và nụ cười tươi kéo lại, học cũng thuộc dạng được của lớp. Pi khá là cá tính. Thích mặc đồ con trai, để tóc ngắn và nghịch những trò của con trai nhưng tâm hồn cô bé khá là mơ mộng. Pi khá là năng động với các hoạt động tập thể của trường, lớp. Cô bé hâm mộ Gun từ lâu lắm rồi nhưng chưa có dịp làm quen… 23h 30… Khuya rồi mà Pi cứ chập chờn, bứt rứt chưa ngủ. Nó lần mò rút điện thoại ra nhắn tin cho Gun : “ Anh ngủ chưa? Cảm ơn vì việc hôm nay nhé! – Pi -“ ( Con bé đã nhanh tay ;ấy được số của Gun từ máy bố). Một lúc sau, SMS trả lời: “ Nhóc chưa ngủ à? Hôm nay anh thức để xem bóng đá.” SMS1: “ Anh xem trận MU – MC à?” SMS 2: “ Ờ. Anh là fan ruột MU mà ! Anh chưa bỏ qua trận đấu nào của MU từ đầu mùa giải đến giời đâu !”. SMS1: “ Uây! Em cũng là Fan MU nè! Cơ mà hôm nay bị ốm nên bố không cho thức khuya để xem ! ” SMS2: “ Con gái mà xem bóng đá á? Lại là fan MU nữa chứ! Hừm. Cô bé này khá là đặc biệt đây !” SMS 1 : “ Đâu có gì là lạ đâu ạ. Con gái thời đại mới mà “ SMS2 : “ Um. Thôi ngủ đi cô bé! Đang bị ốm đấy ! Mà thức khuya cũng không tốt đâu !” SMS1 : “ Vầng! Anh ngủ sớm nhé!” SMS2 : “ Chúc bé ngủ ngon!!! ”
- Pi không ngờ Gun lại vui tính vậy với cái vẻ ngoài lạnh lùng, anh lại là fan MU nữa chứ ! Chu choa, con bé hí hửng chìm vào trong giấc ngủ một cách vô tư. Cứ thế rồi nhẹ nhàng, Gun đã bước vào trái tim Pi từ lúc nào không hay. Chỉ biết cái con bé ‘ miễn dịch’ với con trai đấy, thích được đứng lặng lẽ nhìn Gun học, thích được nhìn thấy nụ cười tỏa nắng hiếm hoi trên gương mặt Gun. Nó trở lên thân thiết với Gun hơn. Gun hay dẫn nó đi lang thang rồi kể cho nó nghe những câu truyện hài hước. Pi hạnh phúc lắm ! Từ nhỏ nó đã ước mơ nó có một người anh để ở bên nó. - Pi ! Cầu vồng kìa ! – Gun gọi lớn. Pi đang mải nghịch nước mưa, nghe Gun gọi con bé ngẩng lên : - WOW ! Cầu vồng đẹp quá ! Em nghe người ta kể đó là cầu nối giữa sự sống và cái chết. Em thì chẳng nghĩ như thế ! Ở trên đó có Hoàng Tử và Công Chúa đấy ! Hehe Gun cốc vào đầu Pi : - Bớt mơ mộng đi cô bé ! ... Pi có biết rằng... - Zu ! Tớ... tớ thích cậu ! Thích từ cái ánh mặt đầu tiên lúc tớ gặp cậu. Cậu có thể làm bạn gái tớ không ? - Cậu thích tớ ? Thì sao chứ ? Tớ có bạn trai rồi. Xin lỗi vì không nói cho cậu biết trước. – Zu cười khẩy. - Tại sao lại để tớ hiểu nhầm như thế chứ ? – Chàng trai nghẹn lời - Một vụ cá cược thôi mà ! Cậu là hotboy của trường cơ mà. Thiếu gì những cô gái đẹp theo. Tớ xin lỗi nhưng lần sau hãy chín chắn hơn nhé ! Cô gái quay đi, để chàng trai một mình nơi góc phố. Cậu gượng cười : “ Zu à? Cậu biết lòng tự trọng của tớ lớn lắm không ? Cậu là người đầu tiên đã để tim tớ đau như thế này đấy ! Sẽ có một ngày, tớ để cho em gái cậu chịu nỗi đau này...” ... “ Cô bé này cũng thích cầu vồng!’’ Gun nghĩ thầm. Pi giống Zu thật ! Nhưng có phải cậu đã sai khi trả thù Zu như thế ? Pi hồn nhiên quá ! Ngây thơ quá ! Sẽ thật bất công nếu Pi phải chịu nỗi đau này. Từ ngày Zu ra đi, Gun lao đầu vào học, bỏ quên hết mọi thứ xung quanh. Trái tim cậu như đã trai sạn, không còn cảm giác nữa. Vì thế mà cậu ít khi cười và thích đi một mình. Cho đến ngày mà Gun gặp Pi. Một cô bé bình thường, không xinh đẹp và sắc sảo như Zu nhưng ở Pi toát lên một sự hồn nhiên, vô tư, trong sáng. Thật tình cờ Gun biết Pi là em gái của Zu và cậu bắt đầu trả thù... Nhưng nụ cười của Pi ấm áp đến kì lạ, cô luôn biết cách làm cho Gun cười. Gun không muốn tiếp tục tìm kiếm hình ảnh của Zu trong Pi nữa, không muốn tiếp tục trả thù nữa. Trước khi mọi thứ trở lên quá muộn, không thể để Pi tổn
- thương được. Vì thế mà Gun quyết định ra đi... “Trong ưu tư những ngón tay đan. Tôi lặng im lắng nghe chiều tàn. Nghe thời gian, mãi trôi âm thầm năm tháng...” Dạo này Pi thấy Gun không hay nhắn tin cho cô nữa, cũng không thấy cậu í ới gọi cô lúc đi qua lớp nữa. Pi thấy lạ nên chạy xuống lớp Gun xem có chuyện gì xảy ra. Cô sững sờ khi nghe bạn Gun nói: “ Cậu ấy sắp đi du học rồi. Chiều nay cậu ấy mới đến chia tay lớp…” Lại một ngày mưa… Từng hạt mưa xối xả đua nhau hắn xuống mặt đất. Lộp độp… lộp độp …Sấp chớp rạch ngang rạch dọc trên bầu trời tạo thành những tiếng động nghê rợn. Bên lề đường có một cô bé thẫn thờ đi bộ trong mưa. Toàn thân cô run lên vì lạnh nhưng cô vẫn cứ bước tiếp, bước vô hướng trong mưa để đi tìm chàng hoàng tử ngày nào… - Em điên à? Mưa to thế sao lại không ở nhà mà đi bộ ngoài này? – chàng trai hét lớn. - Mặc kệ em. - Lên xe anh lai về! Mau – Gun kéo Pi lại thật mạnh. - Bỏ em ra!... Tại sao? Tại sao chứ? Tại sao anh sắp đi du học mà không nói với em? Anh có biết là em... - Suỵt! Đừng nói. Anh biết điều đó. Anh phải đi. Không thể ở nơi này để làm tổn thương em thêm nữa. - Em không hiểu! - Anh xin lỗi. Anh quen em là để trả thù Zu. Nhưng đâu có ngờ là lại thích em thật. Anh... anh không thể tiếp tục như vậy được nữa. Chỉ xin em một điều. Em hãy tha thứ cho anh được không? - ... - Em có tin vào cái được gọi là định mệnh và duyên số không? Nếu có duyên gặp lại. Chúng ta hãy quên hết những chuyện trong quá khứ và bắt đầu lại. Pi nhé! Pi lặng đi một hồi. Cô gượng cười : “ Chúc anh học tốt!” rồi chạy biến vào trong làn mưa bất tận. Gun không biết làm gì ngoài việc đúng yên dõi theo cái bóng nhỏ bé kia khuất dần vào cơn mưa. Anh không khóc nhưng trái tim đau như vỡ vụn. “ Xin lỗi em...” “ Chợt nghe mùa đông về trên phố dài. Lặng lẽ hàng cây ngóng chờ. Vẫn như đâu đây, Bước chân em về trên lối cũ.
- Để tôi tìm quên người trong gió chiều. Khi lòng tôi nỗi nhớ ùa về. Vẫn nghe trong tôi, Trái tim đơn côi còn mãi Mình tôi !” Gun ra đi. Nhẹ nhàng như cách anh đã đến. Pi cũng chững chạc hơn, bớt mơ mộng hơn. Cô cũng đã làm quen với cuộc sống không có Gun. Mùa đông năm ấy không có mưa rào… 2 năm sau… - Mẹ! Mẹ ơi! Con đỗ đại học rồi! 29 điểm này! - Con gái mẹ giỏi quá! Sắp thành sinh viên của ĐH KTQD rồi đấy! Thế là nhà này sắp bớt cái miệng háu ăn rồi… - Mẹ! – cô bé nũng nịu … - Bà nó ơi! Tôi nghe TV người ta nói điểm như con gái mình mà lại là thủ khoa nữa ý là đủ để nhận học bổng toàn phần đi du học đấy! Bố mẹ Pi rưng rưng không nói lên lời… - The University of Manchester- Cô bé Pi ngày nào giờ đã là sinh viên khoa kiểm toán của đại học Manchester. Pi cũng tìm được một việc làm parttime bên cạnh sân Old Tranfford. Cuối tuần, Pi đến thư viện gần trường rồi tới sân xem MU đá. Manchester một ngày mưa… Hôm nay mưa lớn quá! Ở Manchester hiếm khi xuất hiện những cơn mưa bất chợt như thế này nên Pi thích thú lắm. Dù trời rét cóng nhưng con bé cứ thế chạy về phía Old Tranfford. Những giọt mưa tinh nghịch nô đùa trên mái tóc của cô bé sắp tròn 20. “ Ngắm mưa ở “nhà hát của những giấc mơ” thì tuyệt biết bao!”- Pi sung sướng nghĩ thầm. Tại cái mắt cận mà mắt kính của con bé cứ bị nhòe đi trong mưa. “ Rầm!” Hình như là Pi vừa va vào cái “ vật thể lạ” gì đó ở đằng trước. Pi ngã sõng soài, quần áo ướt sũng. “ I`m sorry. Are you alright?” – Chàng trai đỡ Pi dậy. Pi lau lau kính: “ I don`t… Ơ”
- Gun mỉm cười: “ Đúng là trái đất hình cầu. Không ngờ chúng ta lại gặp nhau ở Manchester thế này! Em có còn tin vào cái được gọi là định mệnh và duyên số không?” Đây rồi! Chàng hoàng tử trong mưa với cái mũi dọc dừa và đôi mắt cà phê sữa. Pi ngạc nhiên, không nói lên lời. “ Chiều nay trên phố chợt có cơn mưa bay. Giọt mưa vội vã, nhẹ rơi mắt người mưa có vui như em và anh?” Trong mưa, người ta thấy hai con người nô đùa vui vẻ. Cuối cùng họ đã tìm lại được nhau. Định mệnh đưa đã đưa họ quay về với nhau… Trên thế gian này thực sự có hai thứ được gọi là duyên số và định mệnh. 2 con người dù hàng ngày có nhìn thấy nhau nhưng không có duyên thì cũng sẽ chẳng thể ở bên nhau mãi được. 2 con người dù có cách xa nhau, nếu có duyên thì nhất định một ngày định mệnh sẽ đưa họ về với nhau. Điều quan trọng là trái tim họ luôn bên cạnh nhau, mãi mãi… “ Em có tin vào cái mà được gọi là duyên số và định mệnh không?” - Amber Ocean-
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
XIN LỖI, EM NỢ ANH 1 TÌNH YÊU
12 p | 112 | 11
-
Truyện ngắn Xin lỗi, em nợ anh 1 tình yêu
14 p | 80 | 6
-
Mưa trên thảm lá
13 p | 67 | 5
-
Mùa Hoa Dã Quỳ
2 p | 119 | 5
-
Nhận ra
5 p | 38 | 4
-
Những ngôi làng “đẹp nhất nước Anh”
4 p | 77 | 4
-
Truyện ngắn HÈ XANH, MOJITO VÀ NHỮNG BẢN NHẠC MƯA
19 p | 60 | 4
-
Một thời khó quên
20 p | 53 | 4
-
Chờ Đợi ... Mưa
8 p | 52 | 4
-
Lời tỏ tình của mùa thu
6 p | 62 | 3
-
Mùa Thu nào... đưa người tình đi biền biệt..!!
8 p | 75 | 3
-
Con lớn rồi tự nhiên mẹ thừa ra
4 p | 59 | 3
-
Lời xin lỗi muộn màng
5 p | 89 | 3
-
Mùa hẹn nắng hồng
5 p | 65 | 3
-
Kí ức mùa hè
5 p | 80 | 3
-
Mưa Trong Mắt Nai
7 p | 95 | 3
-
Khung Cửa Sổ Lá Rơi
17 p | 48 | 3
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn