intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

NGÂN HÀNG.

Chia sẻ: Bui Van | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:4

58
lượt xem
6
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Cứ bước vào ngân hàng là tôi bị khớp. Các nhân viên nhìn tôi dọa dẫm, quầy giao dịch thì lạnh lùng, ánh tiền khiến tôi toát mồ hôi hột. Tóm lại, mọi thứ trong ngân hàng đều như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Vì vậy, mỗi lần có việc gì dính dáng đến ngân hàng là tôi lại trở nên ngốc nghếch thậm tệ.

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: NGÂN HÀNG.

  1. NGÂN HÀNG
  2. Cứ bước vào ngân hàng là tôi bị khớp. Các nhân viên nhìn tôi dọa dẫm, quầy giao dịch thì lạnh lùng, ánh tiền khiến tôi toát mồ hôi hột. Tóm lại, mọi thứ trong ngân hàng đều như muốn ăn tươi nuốt sống tôi. Vì vậy, mỗi lần có việc gì dính dáng đến ngân hàng là tôi lại trở nên ngốc nghếch thậm tệ. Khi lương tôi được tăng lên đến con số 50 đôla thì tôi quyết định ngân hàng là nơi duy nhất tôi có thể yên tâm gởi gắm tài sản của mình. Tôi rụt rè bước vào ngân hàng, len lén nhìn mấy cô nhân viên. Có lẽ mở một tài khoản phải cần đến sự tư vấn của ngài giám đốc. Nghĩ thế nên tôi bước đến quầy có ghi chữ "Thu ngân". Ngồi sau quầy là một cô nhân viên với ánh mắt vô cùng ấn tượng. - Làm ơn cho tôi gặp ngài giám đốc - rồi tôi vội thêm - gặp riêng (tôi thật sự không hiểu vì sao mình lại nói thế). - Tất nhiên - nói rồi cô nhân viên thu ngân đi kiếm ngài giám đốc. Giám đốc là một người trầm tính và nghiêm khắc. Tôi ôm khư khư 56 đôla của tôi trước ngực. - Ông cần gì ạ? - Tôi có thể nói chuyện riêng với ông? (lần này cũng vậy, tôi đâu có định nói "riêng", nhưng nó lại tự nhảy ra khỏi miệng tôi). Ngài giám đốc nhìn tôi nghi ngại. Có lẽ ông ta nghĩ rằng tôi chuẩn bị tiết lộ một bí mật vô cùng khủng khiếp. - Đi theo tôi. - Rồi ông ta dắt tôi đến một văn phòng có cửa khóa - Ở đây chúng ta sẽ không bị quấy rầy. Mời ông ngồi. Chúng tôi ngồi xuống và nhìn nhau một lúc lâu bởi vì tôi không thể thốt ra lời nào. - Có lẽ ông từ Pinkerton đến?- Ông ta thì thầm. Chắc dáng điệu khả nghi của tôi làm ông ta tưởng tôi là người của đối thủ cạnh tranh.
  3. - Không, không, tôi không phải người của Pinkerton. Thật ra, tôi đến đây để mở một tài khoản. Tôi có ý định gửi toàn bộ tiền mà tôi có vào ngân hàng của ngài. - Bao nhiêu ạ? - Cũng khá lớn đấy. Tôi định gửi ngay bây giờ 56 đôla và cứ hằng tháng lại gửi thêm 50 đôla. Ngài giám đốc đứng phắt dậy, gọi nhân viên với giọng khó chịu thấy rõ: - Ông Montgomery, quý ông đây muốn mở một tài khoản 56 đôla. Tạm biệt ông. Tôi đứng dậy. Một cái cửa sắt khổng lồ mở ra từ một vách tường và tôi bước vào một căn phòng toàn két sắt. Giọng giám đốc lạnh ngắt: "Mời ông ra ngay" rồi chỉ cho tôi đường đi đúng. Tôi đi một mạch đến quầy thu ngân, đẩy nhanh 56 đôla về phía người nhân viên. Sau khi tôi ghi số tiền gửi tiết kiệm vào một tờ giấy, anh ta yêu cầu tôi ký tên mẫu để lưu trữ. Lúc đó, tôi hoàn toàn không ý thức được là mình đang làm gì nữa. Ngân hàng chao đảo trước mắt tôi. - Thế là xong rồi đấy à? - Giọng tôi trống rỗng vô hồn. - Vâng, thưa ông. - Thế thì tôi muốn phát hành một tờ séc. Tôi định rút ra 6 đôla tiêu vặt. Một người chuyển cho tôi tập chi phiếu, và hướng dẫn tôi cách viết séc. Có lẽ, mọi người trong ngân hàng cho rằng tôi là một triệu phú lẩm cẩm. Tôi ghi gì đó lên tờ séc rồi đẩy về phía người nhân viên. Anh ta đọc nó một lúc rồi la lên kinh ngạc: - Cái gì? Ông rút ra hết ngay bây giờ? Thì ra tôi đã ghi 56 đô la thay vì 6 đô la. Nhưng sự đã rồi và tất cả nhân viên ngân
  4. hàng đều đã dừng công việc để quan sát tôi. Sự lo lắng khiến tôi đâm liều lĩnh. Thôi, đã lỡ phóng lao thì phải theo lao vậy. - Vâng, tất cả! - Ông rút hết tiền ra? - Cho đến đồng xu cuối cùng. - Ông không gửi tiền ở đây nữa à? - Người nhân viên chưa hết kinh ngạc. Gom chút can đảm còn sót lại, tôi làm ra vẻ cứng nhắc trước quyết định của mình. Người nhân viên miễn cưỡng làm các thủ tục trả lại tiền cho tôi. - Ông muốn thế nào?- Anh ta hỏi. - Sao cơ? - Ông muốn như thế nào? - À,... giấy bạc 50 - tôi hiểu ra và cố gắng trả lời ngay không suy nghĩ. - Thế còn 6 đô la? - Anh ta lạnh lùng. - Giấy bạc 1 đô la. Tôi cầm lấy tiền và lao ra khỏi ngân hàng. Kể từ đó, tôi không bao giờ giao dịch với ngân hàng nữa. Tôi cất tiền mặt trong túi quần và nhét tiền tiết kiệm dưới vớ.
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2