Đề bài: Nghị luận xã hội về khoảng lặng trong cuộc sống<br />
<br />
Bài làm<br />
<br />
DÀN Ý: <br />
<br />
1. Mở bài: Giới thiệu vấn đề được nghị luận.<br />
<br />
2. Thân bài<br />
<br />
Giải thích khoảng lặng là gì?<br />
<br />
+ Khoảng lặng là giây phút con người tự cho phép mình rơi vào trạng thái không phải suy <br />
nghĩ, lo lắng bất cứ điều gì cả.<br />
<br />
+ Khoảng lặng là lúc tâm hồn ta muốn được nghỉ ngơi, muốn được ngồi lặng thinh lắng <br />
nghe nhịp tim của mình.<br />
<br />
+ Khoảng lặng là một khoảng thời gian không dài, không ngắn nhưng đủ để bản thân <br />
nhìn về những điều đã qua, những chuyện trong quá khứ hay bất chợt nghĩ đến ngày mai.<br />
<br />
+ Khoảng lặng đôi khi đơn giản chỉ là tự thưởng cho bản thân một ngày chẳng buồn lo <br />
những muộn phiền ngoài kia.<br />
<br />
Vì sao con người cần có khoảng lặng?<br />
<br />
+ Xã hội: Xã hội phát triển, thời đại công nghệ, con người dần bị cuốn vào công việc,...<br />
<br />
+ Gia đình: Những áp lực từ cuộc sống gia đình, con cái, cơm áo gạo tiền, ...<br />
<br />
+ Công việc: Số lượng công việc nhiều, không tìm được việc làm ưng ý, ...<br />
<br />
+ Tình yêu: Sự cô đơn trong tình cảm, những lần bất đồng quan điểm, cãi vả, ...<br />
<br />
+ Mối quan hệ giữa người với người...<br />
=> Bởi chạy đua theo nhu cầu cuộc sống, theo dòng chảy cuộc đời mà con người dần trở <br />
nên vội vã, quên đi chính bản thân mình. Họ dần rơi vào trạng thái mất cân bằng, mất <br />
kiểm soát. Nhưng lúc ấy cần lắm những khoảng lặng để bình tâm suy nghĩ, nhìn nhận lại <br />
mọi thứ...<br />
<br />
Bàn luận, mở rộng:<br />
<br />
+ Kể câu chuyện của chính mình hoặc ai đó về việc cần thiết của những khoảng lặng.<br />
<br />
+ Giữa dòng đời xô bồ, có ai không mong được một phút giây nào đó được thảnh thơi, <br />
được thu mình vào một thế giới riêng. Khi đó đừng ngại ngần, hãy tự cho mình một <br />
khoảng lặng.<br />
<br />
Liên hệ bản thân<br />
<br />
3. Kết bài: Đánh giá chung. Bài học nhận thức và hành động.<br />
<br />
BÀI MẪU<br />
<br />
Đã bao giờ bạn cảm thấy cuộc sống này bế tắc? Đã bao giờ bạn thấy thế giới này như <br />
quay lưng với bạn? Những khi đó bạn thường làm gì? Tự nhốt mình trong phòng, lựa <br />
chọn chạy trốn hay điên cuồng lao đầu vào công việc? Ai trong chúng ta cũng phải trải <br />
qua những ngày như thế. Và khi đó điều ta cần nhất chính là tự cho mình một khoảng <br />
lặng để bình tâm nhìn nhận lại mọi chuyện đã qua.<br />
<br />
Ngày còn bé khi nghe ba mẹ nói về khoảng lặng trong cuộc sống, tôi vẫn luôn mơ hồ <br />
chẳng biết đó là gì. Khi lớn lên, sự tò mò đã thôi thúc tôi tìm hiểu về nó. Vậy khoảng lặng <br />
là gì? Là giây phút con người tự cho phép mình rơi vào trạng thái không phải suy nghĩ, lo <br />
lắng bất cứ điều gì cả. Là lúc tâm hồn ta muốn được nghỉ ngơi, muốn được ngồi lặng <br />
thinh lắng nghe nhịp tim của mình. Là một khoảng thời gian không dài, không ngắn nhưng <br />
đủ để bản thân nhìn về những điều đã qua, những chuyện trong quá khứ hay bất chợt <br />
nghĩ đến ngày mai. Khoảng lặng đôi khi đơn giản chỉ là tự thưởng cho bản thân một ngày <br />
chẳng buồn lo những muộn phiền ngoài kia. Không phải điều gì lớn lao, suy cho cùng <br />
khoảng lặng chính là lúc chúng ta cho phép mình quên đi thế giới thực tại.<br />
<br />
Tôi đã bao lần tự hỏi tại sao xã hội càng phát triển, con người cần có khoảng lặng? Có <br />
lẽ, hành trình đi tìm câu trả lời sẽ rất gian nan với một cô học trò cấp ba như tôi. Xã hội <br />
tiến bộ, thời đại công nghệ phát triển, con người bị cuốn vào công việc, guồng quay cuộc <br />
sống. Chạy đua cùng thời gian, cùng dòng chảy của xã hội, con người dần biến mình <br />
thành một cỗ máy. Họ không ngừng làm việc, không ngừng kiếm tiền. Người lớn chịu áp <br />
lực từ công việc rồi khi trở về nhà sẽ có những gánh nặng cơm, áo, gạo tiền rồi gia đình <br />
bên nội, bên ngoại. Bao thứ bủa vây lấy họ. Những lúc đó họ nên làm gì? Cần thiết nhất <br />
chính là tự dừng lại mọi thứ, cho bản thân một khoảng lặng để bình tâm, nạp năng lượng <br />
rồi chiến đấu tiếp.<br />
<br />
Hay trong tình yêu, sau bao lần đổ vỡ người ta thường có xu hướng khép mình, ngại mở <br />
lòng với người sau. Thậm chí có người mất niềm tin vào tình yêu, họ căm ghét chuyện <br />
tình cảm, họ cho rằng ai cũng như người trong quá khứ. Khi ấy điều họ cần chính là một <br />
khoảng thời gian đủ để suy nghĩ, nhìn và chấp nhận những chuyện đã qua. Đồng thời tự <br />
cho mình và cho người một cơ hội.<br />
<br />
Và đặc biệt tuổi trẻ chúng ta, cần những khoảng lặng hơn bao giờ hết. Chắc hẳn bạn đã <br />
nghe đến cái chết thương tâm của một thành viên nhóm nhạc SHINee là Jonghyun. Anh <br />
ấy chết vì bệnh trầm cảm, hay chính vì không thể chịu đựng được nữa những áp lực của <br />
cuộc sống. Hằng ngày anh ấy vẫn gồng mình để hứng chịu mọi thứ, cho đến một ngày <br />
không thể chịu được nữa anh đã chọn cái chết để giải thoát tất cả. Giá như khi đó anh tự <br />
cho mình một khoảng thời gian ngắn thôi để suy nghĩ, để tìm bình yên trong tâm hồn, có <br />
lẽ đã không xảy ra chuyện đau lòng đó. Con người hiện đại thường vội vã, quên đi chính <br />
bản thân mình. Họ dần rơi vào trạng thái mất cân bằng, kiểm soát. Những lúc ấy cần lắm <br />
những khoảng lặng để nhìn nhận lại mọi thứ...<br />
<br />
Giữa dòng đời xô bồ ai chẳng mong muốn được một lần thu mình vào thế giới riêng. <br />
Nhiều khi đi làm về chỉ muốn ngả lưng lên chiếc giường thân yêu, tạm gác đi những mệt <br />
mỏi ngoài kia nhưng nhận ra mình còn gia đình, lại phải bật dậy và cố gắng. Phàm là con <br />
người ai cũng có một giới hạn chịu đựng nhất định, đến hạn mức sẽ không thể tiếp tục <br />
được nữa. Khi đó, đừng cố nữa, mà hãy dừng lại. Cuộc đời cần có những dấu phẩy trước <br />
khi đến được dấu chấm cuối cùng.<br />
<br />
Riêng bản thân tôi, ở những năm tháng cấp ba, áp lực nhất có lẽ là chuyện thi cử, học <br />
hành. Dưới sức ép từ ba mẹ, nhà trường đã có lúc tôi rơi vào bế tắc thật sự. Nhưng rồi tôi <br />
đã suy nghĩ tích cực hơn, tôi xin phép ba mẹ cho tôi được thư thả vài ngày để tâm trạng <br />
thoải mái hơn. Tôi dành ba ngày để suy nghĩ về ước mơ, về đam mê, về những thứ tôi sẽ <br />
có được và mất đi nếu tôi thành công hay thất bại. Tôi vạch ra cho bản thân một kế <br />
hoạch ổn định hơn, ít áp lực hơn, tự nhủ phải luôn giữ cho tâm thật thoải mái. Và mỗi <br />
lần như vậy tôi thấy bản thân tốt hơn rất nhiều, chẳng còn bi quan như trước đó. Thật ra <br />
con người chúng ta ai cũng luôn cần một khoảng lặng để được nghỉ dưỡng cho tâm hồn, <br />
cho thể xác.<br />
<br />
<br />