Mục lục<br />
<br />
Phần Mở Đầu<br />
<br />
CHƯƠNG I<br />
CHƯƠNG II<br />
PHẦN THỨ NHẤT - Chương I<br />
CHƯƠNG II<br />
CHƯƠNG III<br />
CHƯƠNG IV<br />
CHƯƠNG V<br />
CHƯƠNG VI<br />
CHƯƠNG VII<br />
CHƯƠNG VIII<br />
PHẦN THỨ HAI - Chương 1<br />
Chương 2<br />
Chương 3<br />
<br />
Chương 4<br />
Chương 5<br />
Chương 6<br />
<br />
Chương 7<br />
Chương 8<br />
Chương 9<br />
<br />
Chương 10<br />
<br />
<br />
Agatha Christie<br />
Nợ Tình<br />
Dịch giả: KHƯƠNG DUY<br />
Phần Mở Đầu<br />
TRÍ NHỚ CỦA LOÀI VOI<br />
<br />
Ebook miễn phí tại : www.Sachvui.Com<br />
<br />
<br />
15 năm trước, thi thể của tướng Alistair và vợ ông, bà Molly Ravenscroft được phát hiện<br />
gần Overcliffe. Cả hai đều chết vì những vết đạn, và một khẩu súng, trên đó chỉ toàn dấu<br />
tay của họ, được tìm thấy bên cạnh thi thể. Trong cuộc điều tra, đã không ai có thể chứng<br />
minh được đây là một vụ tự sát của cả hai hay là một vụ giết người rồi tự sát theo?<br />
Bà Ariane Oliver đã gặp và nói chuyện với một số người mà bà xem họ là “những con<br />
voi” do đặc tính nhớ lâu của giống vật này. Trong những mẩu chuyện chắp vá của mình,<br />
những người này đã đưa ra những tình huống khác nhau, nhưng một ông bạn của bà,<br />
Hercule Poirot, đã lưu ý nhất đến một chi tiết mà ông cho là có thể đặc biệt: Molly<br />
<br />
Ravenscroft có bốn bộ tóc giả và ông cho rằng cần phải đào thật sâu vào quá khứ hơn<br />
nữa hòng tìm ra sự thật…<br />
***<br />
Hercule Poirot đang đợi người bạn gái của mình là và Ariane Oliver, người viết tiểu thuyết<br />
trinh thám. Hình như bà ta có một việc gì đó cần hỏi ý kiến ông. Nhưng tại sao bà lại có vẻ<br />
ngập ngừng khi nêu vấn đề? Bà có mang tới cho ông một việc khó khăn cần giải quyết<br />
không? Có phải đây là một vụ giết người không? Ông cho rằng đối với bà thì đây có thể là<br />
bất cứ một vấn đề gì. Dưới con mắt của bà, những chuyện thường tình và những chuyện lạ<br />
lùng cũng giống nhau cả mà thôi.<br />
Suy nghĩ của ông đi về một vài năm trước đây và ông nhớ lại những việc mà bà ta đã đẩy<br />
ông vào. Một vụ giết người tưởng tượng trong một ngày hội từ thiện trở thành một vụ giết<br />
người thực sự. Một ngày nọ có một cô gái tới làm gián đoạn bữa ăn của ông vì cô cho rằng<br />
mình đã phạm vào một tội ác nhưng không mấy chắc chắn. Bà Oliver cũng giống cô gái<br />
ấy, nhưng bà xông thẳng vào sự việc không nghĩ tới bản thân khi hành động.<br />
Cuộc viếng thăm của bà ta chiều nay có đưa ông tới một vụ việc nguy hiểm hay chỉ là một<br />
vấn đề đơn giản? Ông chưa biết rằng đây là một vụ hai người cùng tự tử đã xảy ra cách<br />
đây mười lăm năm và cảnh sát lúc đó đã cho rằng kết luận như vậy là đúng.<br />
Ông cũng chưa biết rằng vụ này lại liên quan tới một đôi trai gái đang yêu nhau và dự tính<br />
sẽ kết hôn với nhau. Ông càng không ngờ rằng đôi trai gái ấy lại quan tâm đặc biệt tới vụ<br />
này đến như thế, họ đặt ra cho ông nhiều câu hỏi về nhận định và hành động của ông về<br />
vở bi kịch mà ông phải điều tra.<br />
Ông không biết tất cả những cái đó khi ông đặt cần máy điện thoại xuống. Ông chỉ nghĩ<br />
một điều: Bà Oliver sẽ tới gặp ông chiều nay để đặt ra cho ông một vấn đề và hỏi ý kiến<br />
ông về vấn đề đó. Một vấn đề chắc chắn là có nhiều khó khăn. Đúng là những người rất<br />
thông minh cũng không thể lường trước được những gì xảy đến với mình trong một tương<br />
lai gần nhất.<br />
<br />
<br />
Agatha Christie<br />
Nợ Tình<br />
Dịch giả: KHƯƠNG DUY<br />
CHƯƠNG I<br />
BỮA TIỆC CỦA CÁC NHÀ VĂN<br />
Bà Oliver vừa soi gương vừa nhìn đồng hồ trên lò sưởi và nhận ra mình đã chậm mất hai<br />
mươi phút. Sau đó bà lại ngắm mình trong gương. Bà thừa nhận rằng mình hay thay đổi<br />
kiểu đầu. Bà đã thử qua các kiểu. Có thời kỳ bà chải tóc theo lối cổ, sau đó theo kiểu hiện<br />
đại, chỉ cần một làn gió nhẹ là tóc hất ngược về phía sau để lộ ra cái trán trí thức của mình,<br />
ít nhất là bà cho rằng như vậy. Có những lọn tóc được sắp xếp cẩn thận, có những lọn tóc<br />
được chải cẩu thả một cách tài tử. Nhưng lúc này phải chải kiểu khác vì bà dự định phải<br />
đội mũ, điều ít khi xảy ra ở bà. <br />
Trên cái giá phía sau tủ có bốn chiếc mũ. Hai chiếc dùng để đi dự đám cưới. Trong những<br />
trường hợp như vậy, những chiếc mũ này là cần thiết. Chiếc thứ nhất có cắm lông chim,<br />
rất vừa đầu, không cần tránh mưa bất chợt từ nơi đỗ xe đến nhà thờ. Chiếc thứ hai, rất<br />
hiếm, chuyên dùng cho những đám cưới tổ chức vào mùa hè vì nó được làm bằng vải tuyn<br />
màu vàng, trang trí bằng những bông hoa mi-mô-da lụa.<br />
Hai chiếc mũ khác thì có thể dùng cho mọi chuyến đi. Chiếc thứ nhất Oliver gọi là mũ “đi<br />
nông thôn”. Làm bằng dạ La Havane, nó rất phù hợp với chiếc quần và hai chiếc áo thun<br />
cộc tay của bà, một may bằng vải ca-xơ-mia và một bằng vải mỏng hơn hợp với thời tiết<br />
nóng bức. Hiện thời bà thích mặc áo thun và để đầu trần. Vì sao lại phải đội mũ khi đi<br />
thăm bạn bè ở nông thôn kia chứ?<br />
Chiếc mũ thứ tư cũng thuộc loại đắt tiền mà bà rất ít dùng. Nhiều lúc bà tự nhủ ít dùng vì<br />
nó quá đắt. Đó là loại mũ gồm nhiều lớp nhung màu chì, phù hợp với mọi loại áo quần và<br />
trong mọi chuyến đi.<br />
Bà Oliver ngần ngừ một lúc lâu trước khi gọi người giúp việc.<br />
- Maria!<br />
Rồi bà gọi to hơn:<br />
- Maria! Tới đây một phút.<br />
Maria chạy tới. Cô ta đã quen với việc bà chủ gọi để hỏi ý kiến cô về cách ăn mặc trước<br />
<br />