intTypePromotion=1
zunia.vn Tuyển sinh 2024 dành cho Gen-Z zunia.vn zunia.vn
ADSENSE

Pha lê ảo - Gemelia

Chia sẻ: Camp_1 Camp_1 | Ngày: | Loại File: PDF | Số trang:15

61
lượt xem
3
download
 
  Download Vui lòng tải xuống để xem tài liệu đầy đủ

Pha lê ảo - Gemelia Tác giả: moon Thể loại: siêu nhiên, viễn tưởng, hành động, tình cảm lãng man... Tình trạng: đang sáng tác

Chủ đề:
Lưu

Nội dung Text: Pha lê ảo - Gemelia

  1. Pha lê ảo - Gemelia Pha lê ảo - Gemelia Tác giả: moon Thể loại: siêu nhiên, viễn tưởng, hành động, tình cảm lãng man... Tình trạng: đang sáng tác ********************************* Một kết quả tạo ra bởi những con người được gọi là đấng sinh thành ... Một quá khứ đáng lẽ đã bị chôn vùi ... Là bi kịch? ... Hay hạnh phúc? ... ********************************* "Urla ... dell'errore mia anima .........................."
  2. Mãi mãi như thế, âm hưởng ám ảnh linh hồn hắn… từ rất lâu rồi… cái ngày mà hắn rời bỏ nơi đó… "Nhảm nhí!...” – Hắn lầm bầm rồi nhếch mép cười. Hắn ngước lên, bầu trời đêm, những cơn gió mơn man, ánh trăng dịu dàng, những hạt bụi sáng lấp lánh nhẹ nhàng chuyển mình trên từng sợi tóc màu bạch kim… …. Gió vẫn thổi… thật nhẹ nhàng… không gian yên tĩnh… ánh mắt màu tím biếc khẽ động… Bước chân chạm nhẹ vào từng cánh hoa đào bay trong gió, rồi chợt biến mất…. Ẩn sâu trong màn đêm, ánh trăng mơn man đổ nhẹ lên khuôn mặt hắn, khuất hẳn vào bóng đêm là vẻ đẹp quý tộc không nhiễm bụi trần, lẫn vào chút gì đó khiến người khác phải phục tùng, sợ hãi, chút gì đó căm hờn… chút gì đó thuộc về…kẻ thù của chúa - quỷ dữ… “RẦMMMMMMMMM!!!” – Cây cổ thụ to lớn bị chém ngang, đổ sầm xuống sau lưng hắn. "Hahaha………" – Tiếng cười đầy mỉa mai vang lên. "………" – con ngươi màu tím khẽ liếc về phía sau, không chút chú ý,
  3. hắn lơ đễnh bước đi. “Ngươi định trốn chạy sao?” – Từ trong màn đêm, một cô gái với làn da trắng muốt, mái tóc xoăn ngắn, ánh mắt vô cảm nhưng sắc bén từ từ tiến lại gần, ả nhoẻn miệng cười... một điệu cười khinh bỉ... Như đoán trước được cô ta sẽ làm gì, hắn vẫn không chú ý, tiếp tục bước xuyên qua những cánh hoa đào tả tơi, nằm la liệt trên đất. Nụ cười nhanh chóng tắt ngấm trên gương mặt cô gái, đôi mắt nhanh chóng hằn lên từng tơ máu đỏ, ả gằn giọng: “Đứng lại đó cho ta! Ta đang nói chuyện với ngươi….” Rồi cô ả lướt nhanh như bay đến bên cạnh hắn, kề vào tai hắn, giọng nói nhẹ nhàng lạnh lẽo truyền qua hơi thở nguy hiểm : “Ta sẽ thiêu sống trái tim đáng nguyền rủa của ngươi...” Hắn dừng lại, không chút phản ứng… như thể biết trước điều gì đó…. “Roẹt!!” – Đôi mắt hắn liếc xuống thấp hơn. Những văn lửa lập lòe, cuộn xoáy vào nhau, sáng rực lên, như một mũi dao, tiến thẳng vào lồng ngực hắn.
  4. Trong tích tắc, tay hắn vung lên, rồi trở về đúng nơi ban đầu, nhanh đến nổi cứ như hắn chưa hề cử động. PHẶT!!!!!!!!!! Con dao bị đánh bật ra xa, găm thẳng vào trong gốc cây sồi to, xuyên sâu vào từng lớp vỏ cây dày cộm, bỗng chốc dưới nền trời, ngọn lửa vụt lên, bùng cháy dữ dội. Đối với hắn… Con người đã tồn tại hơn 900… Thì đó cũng chỉ là một trò chơi…… “Nếu ngươi nghĩ có thể lấy được thứ đó dễ dàng như vậy...” Ánh mắt hắn… chứa đựng sự khinh bỉ… Hắn phất tay, tưởng chừng như vô hại, nhưng… chỉ có kẻ hứng chịu, mới biết được, nó đáng sợ đến cỡ nào. Cô ả bật nhanh ra xa, hay chính xác hơn là bị đánh bay ra xa.
  5. “AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!” Cơn đau nhanh chóng xuất hiện lan ra từng ngóc ngách trong cơ thể cô ả, những trận co rút tế bào thần kinh tấn công dồn dập. Nhưng nhanh chóng sau đó, tất cả đều biến mất. Cô ả ngừng gào thét, thay vào đó là cái nhếch miệng cười đầy thỏa mãn, miệng lẩm bẩm : “MY LORD...” Như nhận thấy sự xuất hiện của cái gì đó, hắn bắt đầu tập trung sự chú ý vào nguồn năng lượng lạ phát ra từ người trước mặt. “Kinh tởm!!!!” Hắn giơ tay phải lên, ngón giữa đeo một chiếc nhẫn làm từ thứ nguyên liệu đặc biệt, ánh lên là những hoa văn màu xanh như mắt loài linh miêu trong đêm. Khẽ nhắm mắt, chiếc nhẫn lóe sáng và trên tay hắn xuất hiện một cây gậy dài màu bạc trắng. “…Ta sẽ nguyền rủa NGƯƠI cho đến tận khi linh hồn ta tan vỡ…” hắn gằn giọng, đôi mắt màu tím tràn đầy căm hờn, và hận thù.
  6. Không hề báo trước, hắn vung tay giáng một đòn thật mạnh, mặt đất nứt toạc, kéo dài đến chân cô ả. Thoáng bất ngờ nhưng cô ả cũng kịp thời nhảy lên né tránh. Đất đá từ vết nứt bị nhấc bổng lên và bay về phía ả với tốc độ kinh người. “Ngài sẽ vui nếu ta đánh bại ngươi bây giờ!” – Tara chẳng hề tỏ ra nao núng mà còn có vẻ gì đó thích thú. Bởi bên trong cô ả, một luồng sức mạnh vô hình đang ào ạt cung cấp, cô ả cảm nhận được năng lượng hỏa tính của bản thân tăng lên gấp trăm... không phải! Là gấp vạn lần! Mặc dù vậy nhưng cũng phải đề cao cảnh giác… Ma lực của hắn vốn không thể xem thường được. ……………………………………………………………………………… ……………………………… Quang cảnh bây giờ như trong một bộ phim khoa học viễn tưởng. Trên không trung, vô số tảng đá lớn nhỏ đang lơ lửng, chính xác hơn là đang lao về phía một cô gái. Cơ thể tránh né một cách nhuần nhuyễn, không hề nao núng, nhưng vẫn không thể thoát khỏi trận địa hỗn độn ấy.
  7. Bỗng… các tảng đá khựng lại và rơi xuống. Tuy nói là “rơi xuống” nhưng hầu như không có gia tốc. Chầm chậm và nhẹ nhàng… có lẽ vì “ai đó” không thích ồn ào chăng? ……….……………………………………………………………………… …………………………… Khi mọi chấn động đã lắng xuống, cô ả giật mình nhận ra: Hắn đã biến mất từ khi nào! Vị trí hắn đứng lúc nãy chỉ còn một dấu ấn hình tròn với rất nhiều kí tự kì lạ tạo thành hình ngôi sao 7 cạnh bên trong. Bước tới gần và cúi người chạm vào dấu ấn đó, cô ả nắm chặt lấy mớ đất cát xung quanh, trong vài giây nắm đất khẽ rực sáng và chảy ra như nham thạch. “Tara........ theo hắn.......” một giọng nói trầm, không biết từ đâu vang lên giữa màn đêm… mang âm hưởng đáng sợ của địa ngục…….. hay chính xác hơn ….. - là một mệnh lệnh. Trước mặt cô ả, không khí co rút lại, xoáy mạnh, mở dần ra, tạo thành một lỗ đen không gian. Tara nhìn vào lỗ đen, hai mắt nhắm lại, miệng tiếp tục lẩm bẩm quái dị:
  8. “...yes, MY LORD...” Như một làn gió, cô ta tan biến trong chớp mắt. Tàn tích của cuộc gặp gỡ kì lạ này - một quang cảnh khủng khiếp - mọi thứ xung quanh đều bị tàn phá, không một thứ gì còn nguyên vẹn, tất cả giờ chỉ còn là một màu đen đáng sợ... ... màu của cái chết... ……………………………………………………………………………… …………………….. Màn đêm tĩnh lặng…… Con người chìm sâu vào trong giấc mơ của riêng họ. Nhưng sự tĩnh lặng đó không chỉ đơn thuần là sự tĩnh lặng… Không ai biết được rằng có một cuộc rượt đuổi đang diễn ra xung quanh họ. ... Không một ai thấy… không ai cảm nhận được… không một tiếng động… nhưng có lúc lại kề sát bên tai họ… có lúc lại diễn ra trước mặt họ… Những con người – thuộc nhiều chiều không gian khác nhau, vì những mục đích khác nhau… có xấu xa, có tốt lành… nhưng cuộc chiến của họ lại đi cùng một hướng:
  9. … “thứ” hắn đang nắm giữ!... ……………………………………………………………………………… ……………………………… Hắn lao vun vút qua các chiều không gian rồi bỗng chốc dừng trên một khu đất khá rộng, hàng cây hoa anh đào thẳng tắp bên cạnh một dãy nhiều phòng, bên trong bài trí bàn ghế, bảng đen… Có lẽ là sân sau một ngôi trường nào đó Bãi cỏ khẽ rung động, những giọt sương đọng lại trở nên long lanh dưới ánh trăng như những hạt pha lê Lặng im… Hắn như bị màn đêm nuốt chửng. Bỗng hắn nắm chặt tay, chiếc nhẫn lại lóe sáng. Lần này là một bộ cung tên, vô hình, không ai thấy được, ngoại trừ hắn, chủ nhân của nó – người duy nhất còn sót lại của tộc Weaklistia. Giương cao mũi tên lên nhắm vào một điểm trên không trung, hắn thả dây cung. “VỤT!!!” – mũi tên đó lao nhanh giữa màn đêm, đầy dứt khoát và
  10. mạnh mẽ, biến không khí thành những chấm nhỏ li ti sáng lấp lánh. “Là kẻ đáng nguyền rủa đó phái ngươi tới?....” “Ngươi đang lo sợ à? Haha, ngươi không đủ tư cách để đấu với ngài ấy, cả gia tộc của ngươi….. không phải cũng thế sao?” – Tara cất tiếng cười xảo quyệt cùng giọing điệu mỉa mai “CÂM MIỆNG!! không ai được nhắc đến những con người đó trước mặt ta” – Đôi mắt… gương mặt hắn hằn lên sự giận dữ đáng sợ, cứ như thể muốn giết chết ai đó cho hả giận. “Đưa cho ta “thứ đó”! Ta sẽ không đùa giỡn với ngươi nữa! Ngươi biết rõ thứ bọn ta theo đuổi hơn 900 năm qua là gì đúng không? Nếu ngươi còn ngoan cố, thì ta – sẽ thay Ngài ấy đưa ngươi đi đoàn tụ với gia tộc của ngươi!” – Tara nói giọng ngiêm túc. “Ngươi đủ tư cách để nói câu đó sao?” Nở một nụ cười nửa miệng, hắn tiếp : “Trò chơi của ngươi……… kết thúc tại đây đi!” “BÙM!!!” – quả cầu lửa từ tay Tara bay đến tạo thành một hố sâu bên cạnh hắn.
  11. Không chút run sợ, hắn tiến về phía trước, giương cung lên nhắm thẳng vào Tara, bắn. Mũi tên lại lao đi nhưng lần này không tan biến mà chia những mũi tên nhỏ khác tạo ra vô số đường hầm không gian sau lưng cô ả. Tara nhanh chóng bật người lên cao để không bị hút vào trong đó, “tiện” tay tạo ra vài quả cầu lửa giáng mạnh vào hắn. “BÙM! BÙM! BÙM!!!!!!!!!!...” – liên tiếp nhiều tiếng nổ lớn vang lên, khói bụi mịt mù. Ngay khi làn khói vừa tản bớt, cô ả nhảy xuống kiểm tra và phát hiện hắn không còn ở vị trí cũ nữa. “Tan xác rồi sao?... Hay là…" Một cái bóng tiến đến từ phía sau… nhẹ nhàng… như không hề tồn tại… Cô ả biết hắn không hề đơn giản, nhưng không ngờ, sau 200 năm, sức mạnh của hắn… Tara mím môi né tránh. Tara cho dù với sức mạnh đã tăng lên vạn lần, nhưng chưa chắn đã là đối thủ của hắn – "con quỷ" canh cửa của hoàng gia. “BỐP!”
  12. Hắn giáng một đòn chí mạng vào gáy khiến cô ả gục xuống. Hắn lấy từ trong người ra một món đồ - chính là thứ nhiều kẻ đang khao khát: SỢI DÂY THẦN THÁNH. Trong suốt đan xen vào nhau, những sợi tơ óng ánh như màu tóc hắn uốn lượn, như một loại hợp kim, cuộn mình quanh những hạt đá trong suốt tạo thành từng khối nhỏ liên kết như một sợi xích – mặt sau khắc những kí tự vô cùng kì lạ, không giống với bất cứ ngôn ngữ nào trên thế giới, ẩn hiện lên những đợt sáng tạo vào không trung hàng loạt những ngôi sao bảy cạnh lung linh. Hắn không hiểu tại sao nhiều kẻ lại thèm muốn nó đến như vậy. Từ khi sinh ra hắn đã được giao sứ mệnh làm người bảo vệ sợi dây. Dường như trong sợi dây tiềm ẩn một sức mạnh to lớn nào đó mà hắn vẫn chưa thể khám phá ra trong suốt 900 năm qua. Hắn chỉ dùng nó để tạo ra những đường hầm không gian lớn hơn – điều mà vũ khí của hắn không làm được. Hắn biết được công dụng này một cách tình cờ... Lần hắn bị dồn vào đường cùng - cũng là lần cuối cùng và duy nhất hắn gặp “kẻ đó” và chính sợi dây đã tự tạo ra một đường hầm không gian giúp hắn thoát khỏi cái chết trong gang tấc… Hắn kéo sợi dây thành hình tròn giữa không trung, những ngôi sao 7
  13. hiện lên rõ ràng hơn, đột ngột tỏa ra ánh sáng màu xanh tím, một đường hầm không gian lớn mở ra. "Ngươi… Ngươi định làm gì?" – Tara chưa mất đi ý thức. "Ngươi thử nghĩ xem?" – Hắn trả lời, mắt không đổi hướng. Hắn nắm lấy vai Tara đẩy vào trong đó, nhanh đến nỗi cô ta không kịp thoát ra. “Nói với hắn: nếu ta tìm thấy hắn, hắn sẽ phải xuống địa ngục!...” “Ngươi... Chết tiệt! Đừng tự đắc!” Tara thét lên Nhanh như cắt… Cô ả giật lấy thật mạnh sợi dây trong tay hắn. Không suy nghĩ, hắn vội lao vào đoạt lại. Dường như không ai có thể thắng được cái sức mạnh áp đảo của hắn Hắn dễ dàng giành lại được nhưng Tara vẫn ngoan cố bám lấy hắn, không giết được hắn, cản chân hắn là hoàn toàn có thể (t/g: eo ơi quấn quýt gớm *lập tức bỏ trốn*) Do sự cản trở chết tiệt đó, hắn không thể thoát ra, đột ngột một quả cầu lửa màu xanh xám hướng thẳng đến tay hắn - quả cầu lửa bị nguyền rủa…… nếu Sợi Dây bị đánh trúng hậu quả sẽ rất khó lường.
  14. “Mạnh mẽ nhưng dễ thay đổi………………….. ……………………… hấp thụ tất cả……. chính xác là bất kỳ loại sức mạnh nào………………………….. …………………….. chỉ có chủ nhân thật sự mới có thể khống chế nó………..” Từng lời nói của cha hắn tua lại trong tâm trí, giống như 900 năm trước,………. …………………………………………………………………… “CHỦ NHÂN THẬT SỰ” - một chút ký ức chợt tràn về - đau đớn… …………………………………………………………………... Trong một khắc, hắn không chút do dự ném thẳng Sợi Dây ra khỏi đường hầm trước khi nó đóng lại…
  15. “Ta sẽ quay lại...............................” ……………………………………………………………………………… …………………. Sợi dây rơi xuống bãi cỏ xanh mướt đã bị hư hại ít nhiều do “thành quả” của Tara. Và như một sự sắp đặt của số phận, nó mở đầu cho một định mệnh, cái định mệnh đáng lẽ ra… đã bị chôn vùi… Mọi thứ biến mất không một dấu vết, không một nhân chứng. Sẽ chẳng ai có thể biết được điều gì đã tàn phá sân trường như thế này... … Ánh sáng của sợi dây lụi dần… … Ở chân trời xa xăm, hừng đông cũng vừa ló dạng…
ADSENSE

CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD

 

Đồng bộ tài khoản
2=>2