Đề bài: Phân tích đoạn trích Mải mê chinh chiến và yêu đương<br />
Bài Mẫu Số 1:<br />
Đoạn trích Mải mê chinh chiến và yêu đương nằm trong chương thứ ba của tiểu thuyết <br />
Cuộc phiêu lưu của Tom Xoyơ. Đặt tên như thế bởi trong vài trang ngắn ngủi thì câu <br />
chuyện chỉ xoay chủ đề nghe có vẻ rất vĩ đại và lãng mạn ấy là "chinh chiến" và "yêu <br />
đương" của một cậu nhóc mới lớn tên Tom. Bằng giọng văn, trong sáng có chút tinh quái <br />
tọc mạch Mác Tuên đã đem đến một câu chuyện tưởng chừng chỉ là những chuyện vụn <br />
vặt trẻ con, chẳng có gì đáng bàn, nhưng nếu thực sự để ý ta mới thấm thía cái hay và cái <br />
logic trong suy nghĩ của nhân vật Tom.<br />
Đọc đoạn trích ta dễ dàng hình dung ra một khung bố cục đơn giản mà nói cho vĩ đại đó <br />
là hai "sự kiện" có vẻ tầm vóc là "chinh chiến" và "yêu đương" của cậu Tom. Nhân vật <br />
Tom có hai phần tính cách rất rõ ràng giao hòa với nhau đó là sự trẻ con ham chơi, ham <br />
tham gia vào những cuộc "chinh chiến" trong những cuộc đánh trận giả cùng những đứa <br />
bé khác. Nhưng ở khía cạnh tâm lý Tôm lại mang những nét rất người lớn, điều ấy thể <br />
hiện ở trong những rung động đầu đời của cậu với cô bé cùng lớp Becky, tình yêu của <br />
Tom trong sáng và chân thành tuy nhiên nó chỉ nằm lại ở trong tâm hồn cậu, còn những <br />
hành động của cậu thì vẫn rất ấu trĩ và trẻ con, chính vì thế mà nó đã nhanh chóng kết <br />
thúc. Như vậy không phải vô duyên vô cớ mà tác giả lại kết hợp hai sự kiện trên với <br />
nhau, thực tế đó là nghệ thuật xây dựng nhân vật của Mác Tuên, nhằm để lại ấn tượng <br />
sâu sắc và hóm hỉnh cho nhân vật chính của câu chuyện. Tom là một cậu trai đang đứng ở <br />
giữa ranh giới của trẻ con và người lớn, trong cậu chưa có một tính cách nhất quán và rõ <br />
ràng, nhưng thông qua lời kể của tác giả thì cậu đã có những bước phát triển nhân cách <br />
theo chiều hướng tốt đẹp. Tom cũng như những cậu con trai khác thích đọc những cuốn <br />
sách về các hiệp sĩ, người hùng, những nhân vật có tầm vóc và lý tưởng đẹp đẽ cứu giúp <br />
loài người,cứu giúp thế giới. Dần dà trong Tom hình thành những ý nghĩ noi theo, cậu <br />
thích học theo những nhân vật ấy, trong miêu tả của tác giả Tom có những nét tính cách <br />
rất hay ví như sự "hảo hán", tinh thần trượng nghĩa, thiện chiến, lòng dũng cảm mặc dù <br />
chúng ta chỉ mới nhận thấy thông qua các cuộc đánh trận giả của cậu với đám bạn bè. <br />
Thú vị hơn, Tôm cũng có một ước muốn đầy lãng mạn về việc có một tình yêu thật đẹp <br />
với nàng thơ của riêng mình, Tom sẽ cất cô gái ấy trong trái tim đầy nhiệt huyết để tôn <br />
thờ và đôi lúc cũng nếm trải một chút nỗi khổ của sự tương tư hay phiền muộn của một <br />
người anh hùng trong tình yêu.<br />
Tuy nói trong đoạn trích này có hai phần chính nhất ấy là câu chuyện "chinh chiến" và <br />
"tình yêu" của cậu Tom, thế nhưng dường như Mac Tuên dành nhiều tâm sức hơn vào sự <br />
kiện "tình yêu" của Tom. Phải chăng tác giả cảm thấy những cuộc đánh trận giả thì đã <br />
quá quen thuộc với đám trẻ con và chính ra thì nó cũng nhạt nhẽo và không có gì đáng để <br />
bàn thêm nữa. Ông chỉ lướt sơ qua nhằm mục đích nhấn mạnh cái tính trẻ con và phương <br />
hướng phát triển nhân cách của Tom, đồng thời cũng chỉ rõ Tom vẫn còn là một cậu trai <br />
ham chơi. Nhưng dù là lý do gì đi chăng nữa ta cũng không thể phủ nhận việc tác giả lựa <br />
chọn đặt trọng tâm vào câu chuyện "tình yêu" của Tom là đúng đắn. Bởi suy cho cùng tình <br />
yêu từ thuở xa xưa đến nay luôn là một đề tài hấp dẫn và có nhiều khía cạnh để khai thác <br />
từ diễn biến tâm lý đến hành động của các nhân vật, rõ ràng nó hấp dẫn hơn nhiều so với <br />
cái trò đánh trận thiếu lãng mạn kia, mặc dù đánh trận thì cũng phiêu lưu đấy. Mac Tuên <br />
muốn tìm một thứ có tính "phiêu lưu" mới hơn, sự phiêu lưu trong tình cảm của cậu trai <br />
mới lớn Tom, để từ đó dễ dàng khai thác được những khía cạnh khác trong tâm hồn của <br />
nhân vật này.<br />
Tom có phần giống với người trưởng thành ở chỗ cậu đã biết yêu, đó là những rung động <br />
quý giá đầu đời, chân thành và có chút vụng về của một cậu trai trẻ. Tuy nhiên sự giống <br />
ấy chỉ nằm trong khía cạnh tâm lý mà thôi, còn ngoài ra tất cả những hành động của Tom <br />
vẫn còn rất trẻ con, thậm chí rất tồ tệch, hài hước. Tom cố gắng tìm mọi cách để gây sự <br />
chú ý với nàng thơ của lòng mình, nào thì đưa cho cô ấy một quả đào, trổ tài vẽ vời cốt <br />
chỉ để cô bé ấy hỏi đến bày tỏ lòng ngưỡng mộ và cậu tỏ ra cái vẻ hào hiệp, tài hoa của <br />
mình một cách thật ngây thơ. Nhưng chính ra Tom cũng khá thông minh đấy chứ, tuy <br />
những trò cậu ta bày ra thật trẻ con nhưng cuối cùng cô nàng Becky cũng phải chú ý và <br />
cho cậu cơ hội, thế là thành công một nửa rồi. Tom đã nhanh chóng tỏ tình với Becky <br />
ngay từ lần đầu gặp, một tình yêu sét đánh của cậu trai mới lớn, một câu tỏ tình kinh điển <br />
đã có lịch sử từ ngàn năm "Tôi yêu em" gần như đã cưa đổ trái tim cô bé Becky, mặc dù cô <br />
còn tỏ ra vẻ hờn dỗi, ngoa ngắt. Câu chuyện của đôi trẻ nhanh chóng đi đến cả bước đính <br />
hôn, nhưng chỉ vì câu nói hớ tai hại mà Tom đã tự tay phá vỡ đi cái mối tình mới chớm <br />
của mình như bong bóng xà phòng, Becky giận dỗi ném chiếc vòng cậu tặng và cậu cũng <br />
tức giận vì lòng tự trọng bị tổn thương, cậu bỏ đi để lại Becky cô đơn. Cậu tìm về nơi <br />
hay diễn ra những trận chiến giả, cậu bắt đầu suy nghĩ về nỗi "bất hạnh" và "sầu khổ" <br />
trong tình yêu của cuộc đời mình trông thì có vẻ nghiêm trọng lắm, nhưng điều ấy lại <br />
chính là minh chứng cho cái sự nông cạn và trẻ con của Tom. Điều ấy càng rõ ràng hơn <br />
khi ngay sau phút sầu khổ cậu lại lập tức lao ngay vào trò đánh trận giả và hoàn toàn quên <br />
béng đi có Becky vừa đem đến sự "khổ hạnh" cho cậu. Như vậy có thể nhận thấy rằng <br />
Tom là một nhân vật vừa đơn giản lại phức tạp ở cậu vừa có sự trẻ con ham chơi của <br />
một đứa trẻ lại cũng có nhưng tâm tư tình cảm của người lớn, nhưng chung quy lại sự <br />
nửa vời ấy vẫn đem Tom đến một loạt các tình huống hài hước, cùng các hành động nực <br />
cười đôi khi là lố lăng.<br />
Câu chuyện phiêu lưu của Tom Xoyơ được Mac Tuên kể bằng một giọng văn trong sáng, <br />
giản dị vừa hài hước cũng đậm chất nhân hậu. Quả thực với cái tính cách giao lưu nửa <br />
vời giữa trẻ con và người lớn của cậu Tom đã đem đến cho độc giả nhiều tình huống hài <br />
hước, cậu tinh nghịch, thích chơi đánh trận giả, muốn làm anh hùng và cũng muốn có một <br />
tình yêu đẹp mà đôi khi nhìn vào ta cảm thấy đấy mà một mơ ước của đứa trẻ chưa hiểu <br />
chuyện.<br />
Bài Mẫu Số 2:<br />
Mark Twain, một tâm hồn mang đậm chất đồng quê, một cuộc đời bảng lảng cùng những <br />
triền đồi bát ngát, những cuộc phiêu lưu mạo hiểm bất tận. Trong tiềm thức mỗi đứa trẻ, <br />
Mark Twain giống như một tráng sĩ oai hùng, đi khám phá tận chân trời góc bể, chứng <br />
kiến hết những cảnh tượng thiên nhiên hùng vĩ của miền Tây Mĩ. “Những cuộc phiêu lưu <br />
của Tom Sawyer” là quyển sách gối đầu giường của những bạn nhỏ đam mê tìm hiểu <br />
những vùng đất mới lạ chỉ được nhìn thấy qua vô tuyến, được nghe qua những câu <br />
chuyện. “Mải mê chinh chiến và yêu đương” được trích từ chương 3 của truyện, kể về <br />
cuộc phiêu lưu với người đẹp thị trấn Xên Pitoxbo với giọng điệu hài hước pha chút giễu <br />
cợt, đưa người đọc về với những năm tháng tuổi trẻ oai hùng, đầy ước vọng của hầu hết <br />
những thiếu niên nước Mĩ giữa thế kỉ 19. <br />
Giống như hầu hết các tác phẩm khác và tinh thần chủ đạo của bộ tiểu thuyết, Mark <br />
Twain sử dụng giọng điệu giản dị, dễ đọc, khả năng khắc họa nhân vật thực tế, gần gũi. <br />
Câu chuyện kể về Tom Sawyer và những chuyến phiêu lưu trận giả như thật của cậu và <br />
các bạn. Trong đoạn trích, tác giả tập trung vào hai sự kiện chính: Chuyện chinh chiến và <br />
chuyện yêu đương để làm nổi bật tính cách của cậu bé Tom, không chỉ là một đứa trẻ <br />
tinh nghịch, hiếu động mà còn là một đứa trẻ mang suy nghĩ người lớn, biết cảm, biết <br />
thương, biết khao khát và mưu cầu hạnh phúc. <br />
Không khí của trận “chinh chiến” được miêu tả bằng những từ ngữ như “chiến binh”, <br />
“đại tướng”, “sĩ quan tùy tùng” đầy tính hiệp sĩ, rồi cả “ác chiến”, “đại thắng”, “tử trận”. <br />
Dáng vẻ Tom hiện lên oai phong, bệ vệ, “ngồi trên mỏ đất cao chỉ huy”, truyền lệnh cho <br />
sĩ quan tùy tùng để điều khiển trận mạc. Khi trận đánh tới hồi kết, người chiến thắng, <br />
Tom, lừng lẫy bước về nhà với khí phách anh hùng. Trò chơi đánh trận giả xưa nay luôn <br />
được các bạn nhỏ yêu thích, đặc biệt là các bạn nam. Tác giả đã tái hiện trận chiến ấy <br />
sống động như thật, đưa Tom lên hàm tướng quân để làm nổi bật cái hiếu động, khao <br />
khát phiêu lưu đó đây của cậu. Một điều đặc biệt ở cậu bé Tom mà người đọc cảm thấy <br />
rất đáng yêu, là tuy không thích đến nơi trường học gò bó ở thị trấn của mình, nhưng mọi <br />
hành động, suy nghĩ của cậu đều chịu ảnh hưởng từ những cuốn truyện, cuốn tiểu thuyết <br />
viết về hiệp sĩ mà cậu yêu thích. Cái hay rất trẻ thơ, rất chân thực, không thích những <br />
dòng chữ khô khan nhưng nếu là truyện kể về những chuyến phiêu lưu tới miền viễn du, <br />
Tom chẳng ngại tốn hàng giờ ngấu nghiến. Và cũng chính từ sách vở, cậu bé Tom đang <br />
tuổi lớn học được rằng, vị đại tướng nào cũng phải có một chuyến phiêu lưu tình yêu, <br />
một người đẹp để tôn trọng và chia sẻ. <br />
“Mối tình của mình như một cái gì thiêng liêng ghê gớm” của cậu Tom là cô bé Amy <br />
Lorence cùng trang lứa. Cậu bé tỏ ra rất người lớn khi mất một thời gian dài để đổi lại <br />
hạnh phúc “vẻn vẹn bảy ngày ngắn ngủi”. Tác giả rất phóng khoáng khi không ngại ngần <br />
nhắc đến yếu tố tình yêu trong một câu chuyện hướng tới đối tượng thiếu nhi. Đương <br />
nhiên, nội dung chính vẫn là cuộc phiêu lưu trận giả, nhưng cuộc phiêu lưu tình yêu trong <br />
tâm hồn Tom Sawyer không chỉ là của riêng cậu bé. Ở lứa tuổi ẩm ương, sự rung động <br />
đầu đời và khát khao được yêu mến là câu hỏi của hầu hết những đứa trẻ, Mark Twain <br />
không thêm tình yêu vào để câu khách lố bịch. Giống như một bài giáo dục vừa nhẹ nhàng <br />
vừa sâu sắc, tình cảm của Tom cho thấy một cậu bé rụt rè, nhút nhát đang trải nghiệm <br />
những cảm xúc đầu đời. “Tình yêu” với cô bé Becky thoáng gặp sau trận chiến đã không <br />
chỉ làm Tom chao đảo mà còn khiến độc giả toàn thế giới xiêu lòng.<br />
Chú bé bắt đầu biết yêu, biết si mê nhan sắc của bạn khác giới, “lấm lét nhìn nàng tiên <br />
mới giáng trần kia”, “đôi mắt xanh biếc” và “bộ tóc vàng tết thành đôi bím dài” khiến <br />
đầu óc như tê liệt, biết làm người lớn. Sự ngượng ngùng, “vờ như không biết” giống như <br />
bao chàng trai trưởng thành, hay sự rạng rỡ khi Becky vứt qua hàng rào một bông hoa păng <br />
xê như một lời tỏ tình ý nhị. Đầu óc chú bé “tràn đầy ảo ảnh”, “đầu óc đáng thương”, chú <br />
bé muốn Becky “phải khâm phục”, một suy nghĩ rất trẻ con nhưng lại lớn lao, muốn cao <br />
cả hơn, vĩ đại hơn trước mắt người mình thầm thương trộm nhớ. Trong khi những người <br />
trưởng thành khi sa vào lưới tình đều trở nên trẻ thơ, ngây ngốc, thì suy nghĩ của cậu bé <br />
lại người lớn, chín chắn. Nghĩ là vậy, nhưng những hành động và biểu cảm của cậu lại <br />
vô cùng trẻ con và đáng yêu. “Vị anh hùng vừa đại thắng chưa bắn một phát súng nào đã <br />
ngã gục" ấy chỉ biết làm những trò “nực cười”, “lố lăng”, “bàn chân đi đất”, “nhảy lò cò” <br />
trước mặt cô bạn gái. Những hành động cố gắng lấy được sự chú ý của Becky như “lấy <br />
tay che phía trên mắt và bắt đầu nhìn xuống cuối phố như vừa phát hiện điều gì thú vị <br />
diễn ra ở phía đó”, “chú nhặt một cọng rơm, và bắt đầu cổ ngửa mặt lên trời, giữ cho <br />
cọng rơm được thăng bằng, rồi lắc người mỗi lúc một nhích lại gần bông hoa păng xê”... <br />
Tiếng cười sảng khoái của độc giả không chỉ dành cho những trò lém lỉnh của Tom mà <br />
còn là sự hoài niệm, nghĩ về những kỉ niệm tuổi thơ năm nào.<br />
Đoạn trích “Mải mê chinh chiến và yêu đương” của Mark Twain đã mang lại tiếng cười, <br />
tiếng cười ấm áp, nhân hậu dành cho nhân vật cậu bé Tom đáng yêu. Chinh chiến và yêu <br />
đương, tưởng đối lập mà như hòa làm một. Bằng ngòi bút sáng tạo và khai thác tâm lý <br />
nhân vật triệt để, nhà văn không chỉ đơn thuần kể về những trò chơi trẻ con hay những <br />
rung động xốc nổi đầu đời mà qua đó còn gửi gắm khát khao được hạnh phúc, được cống <br />
hiến hết mình, ăn sâu vào tư tưởng của những cô cậu thiếu niên lúc bấy giờ<br />
<br />