Sống Hay Chết?
lượt xem 3
download
Đằng đông, những tia nắng đầu tiên đã bắt đầu xuất hiện, đánh thức sự vật bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Không khí buổi sớm thật dễ chịu nhưng vẫn còn vươn vấn chút giá lạnh của màn đêm.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Sống Hay Chết?
- Sống Hay Chết? Đằng đông, những tia nắng đầu tiên đã bắt đầu xuất hiện, đánh thức sự vật bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài. Không khí buổi sớm thật dễ chịu nhưng vẫn còn vươn vấn chút giá lạnh của màn đêm. Những giọt nước trong suốt vẫn còn đọng lại, trĩu nặng trên những phiến lá xanh rờn, ánh nắng chiếu xuyên qua làm nó trở nên sáng lấp lánh như một phiến đá pha lê. Đâu đó trên những tán cây cao, nghe ríu rít tiếng chim hót đón chào ngày mới. Khung cảnh thật thanh bình, trái ngược hẳn với những gì mà mảnh đất này đã từng phải chịu đựng. Thời khắc này là lúc binh lính hỏa quốc ca khúc khải hoàn trở về quê hương mình. Không biết Sakura đã thiếp đi bao lâu, chỉ biết khi nàng tỉnh dậy cũng chỉ nhìn thấy một màn đêm âm u. Trong khu rừng này, ánh nắng buổi bình minh khó mà xuyên qua được những tán cây dày đặc. Đôi mắt lục bảo dần hé mở, thân người chuyển động nhè nhẹ nhưng nàng lại cảm thấy như có cái gì đó đang kìm chặt. Bỗng nàng giật mình khi nghe thấy một giọng nói vang lên phía sau lưng:
- - Ngủ ngon chứ? - Giọng điệu phần lớn chế giễu hơn là quan tâm. Sakura quay quắt lại, đôi mắt chợt mở to hốt hoảng, dù với ánh sáng lờ mờ trong khu rừng nhưng nàng vẫn nhận ra được khuôn mặt đó. - Na...Naruto-sama! Nàng bất chợt thốt lên rồi quay người ra phía trước. Đáy mắt xanh đầy hoang man, tâm trí nàng dần nhớ lại mọi chuyện xảy ra tối hôm qua. Khẽ cắn chặt môi, Sakura hỏi bằng giọng nói trầm đục: - Tôi sẽ chết, phải không? - Đôi mắt lục bảo giờ vô hồn, nét mặt tuyệt vọng như thể chẳng có gì có thể cứu được nàng. Naruto nhíu mày, đôi mắt màu đại dương không mấy hài lòng với sự tuyệt vọng của nàng. Sakura mà chàng biết là một cô gái ương bướng và hung dữ, dám từ chối nụ hôn của chàng và còn dám gọi chàng là "đồ khốn". Không phải là trong bộ dạng một cô gái yếu đuối, cam chịu như thế này. Nàng ta thật chẳng thích hợp tí nào.
- - Ngươi sống hay chết là do Sasuke-sama quyết định, không phải ta! Chàng nghiêm giọng, đôi mắt vẫn nhìn thẳng về hướng doanh trại nơi có bọn binh lính đang hò reo khi thấy chàng trở về. "Vậy nghĩa là...tôi vẫn có thể hi vọng". Cười buồn, Sakura không nói gì nữa. Hi vọng sống của nàng bây giờ thật sự rất mong manh khi mà kế hoạch tối qua đã tan tành như bọt xà phòng. Huống hồ chi Sasuke là một người lạnh lùng, tàn bạo, chẳng có lí do gì để ngài ấy có thể tha chết cho nàng. Chưa chi đã thấy tương lai mịt mờ phía trước rồi, Sakura chẳng còn biết trông chờ vào điều gì nữa. Dường như sự khắc nghiệt nơi đây đã quật ngã ý chí kiên cường của nàng. Anh đào nở rộ trong sắc xuân Đem phép màu làm đẹp cho cuộc sống Đem niềm vui hạnh phúc đến cho mọi người
- Nhưng liệu đóa anh đào kiều diễm Có tìm được hạnh phúc cho chính nó không? ------------- - Bẩm bệ hạ, tướng quân Naruto đã trở về rồi ạ. - Tên lính phía ngoài lều cung kính bẩm báo để người bên trong nghe thấy. Sasuke khẽ nhìn về phía trước, đôi mắt đen ánh lên sự lạnh lùng vốn có. Chàng thầm nghĩ không biết phải xử lí cô gái đó ra sao. Nhưng đồng thời chàng cũng thắc mắc, bằng cách nào mà nàng ta có thể cắt đứt dây trói mà trốn thoát được. Môi chàng bỗng nhếch lên tạo thành cái nhếch mép thích thú. Sasuke thực sự thấy rất hứng thú với chuyện đó. Nàng ta quả thật không hề tầm thường và đơn giản, người đến từ thế giới khác đúng là có chút đặc biệt. Chàng rời khỏi chiếc tràng kỉ đang ngồi và tiến ra phía cửa lều, trong lòng đầy những toan tính thú vị.
- "Sắp có một trò chơi hay đấy". - Lại một cái nhếch mép hoàn hảo từ vị hoàng đế này. Binh lính cúi chào khi thấy Sasuke bước ra, trên môi vẫn còn giữ nụ cười ẩn ý mà bọn lính hiếm khi được nhìn thấy. Sakura đứng nhìn Sasuke từ trong lều bước ra mà lòng không khỏi hồi hộp, cảm giác như bị nghẹt thở. Đến khi nàng nhìn thấy nụ cười trên môi chàng thì sự hồi hộp lại tăng lên gấp bội. Sakura nắm chặt tay, đôi mắt lục bảo nhìn thẳng vào chàng không chút nao núng, có chút sợ hãi nhưng không nhiều. Nàng biết mình không còn đường lui nữa, cách duy nhất là phải đối mặt với chàng. Trong giây phút này, giây phút giữa sự sống và cái chết, lòng kiêu hãnh của một đóa hoa anh đào kiều diễm không cho phép nàng sợ hãi. Sakura liếc nhìn nữ nhân đứng cạnh. Chàng có thể cảm nhận thấy sự căng thẳng trong đôi mắt lục bảo đó, nhưng hầu như không có sự sợ hãi, có lẽ nàng ta đã lấy lại tinh thần rồi. Bất chợt, Naruto mỉm cười hài lòng khi thấy biểu hiện đó của Sakura. Rồi chàng cúi đầu khi thấy Sasuke tiến lại gần và ra hiệu cho nàng phải làm theo. - Bản lĩnh lắm, trốn khỏi doanh trại mà bọn lính không hề phát hiện... - Sasuke trầm giọng hẳn - ...Nói ta nghe, ngươi cắt dây trói bằng cách nào vậy?
- Sasuke đứng trước mặt Sakura, chàng cao hơn nàng cả một cái đầu. Khẽ nâng cằm nàng lên, đôi mắt đen nhìn thẳng vào đôi mắt lục bảo tuyệt đẹp đó. - Là vật này ạ... - Naruto đưa ra trước mặt Sasuke một miếng kim loại nhỏ - ...Nàng ta đã dùng nó để cứa đứt dây trói...Nhưng..vật này là...!? Đến bây giờ khi đứng dưới ánh sáng mặt trời chói lóa thì Naruto mới ngạc nhiên khi biết rõ vật chàng cầm trên tay là thứ gì. Bóng tối trong khu rừng đã làm chàng không nhận ra nó kể từ lúc chàng lấy được nó từ tay của Sakura. - ...Là mảnh kim loại bẻ được trên bộ áo giáp của tên lính lúc tôi giả vờ siết cổ hắn. - Sakura liếc nhìn chiến lợi phẩm của nàng trong khi giải thích cặn kẽ về nó. Cả Sasuke và Naruto đều bất ngờ trước câu nói của Sakura. Đối với họ, sắt thép là thứ kim loại bền chắc sẽ giúp hỏa quốc thống trị các nước. Huống hồ gì áo giáp lại được lúc liền nhau rất chắc chắn, không thể nào bẻ nó giống như bẻ một cành củi khô được. - Ngươi...bẻ kim loại bằng cách nào? - Nhíu mày, Sasuke cuối cùng cũng
- thốt ra câu hỏi đó để thỏa mãn nghi vấn của mình. Sakura tròn mắt, ngạc nhiên vì câu hỏi quái lạ của Sasuke, chuyện này thì ở thế giới của nàng ngay cả đứa con nít ranh cũng biết. - Dễ thôi, chỉ cần gập qua gập lại nó nhiều lần là được. Chưa kể ngài đúc nó rất mỏng nên càng dễ hơn. - Sakura thản nhiên đáp, không hề để ý đến thái độ của hai người nam nhân phía trước - ..Vả lại cũng là do tên lính đó ngốc nghếch nên mới bị trúng kế của tôi thôi. Sakura vừa nói vừa nhìn bằng ánh mắt chế giễu về phía tên lính nọ hiện giờ đang tím mặt, môi nở một nụ cười tinh ranh. Sasuke có đôi chút khó chịu khi nghe những lời của Sakura. Nàng ta biết những điều mà chàng không hề biết được. Ắc hẳn nàng ta còn có rất nhiều kiến thức khác trong đầu và những thứ đó sẽ trở thành một mối hiểm họa nếu như nó rơi vào tay của hoàng đế lôi quốc. Đó là chưa nói đến đầu óc tinh quái của Sakura đã lừa được bọn lính đó trót lọt, nói bọn chúng ngốc nghếch thật chẳng sai. "Mà khoan...nàng ta vừa nói...bọn lính ngốc nghếch?"
- Môi Sasuke nhếch lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Sakura thích thú. Chàng cảm thấy rất phấn khích khi nghĩ đến điều mình sắp làm, không biết nàng ta sẽ xử trí ra sau đây? Và nụ cười bí ẩn đó đã làm Naruto không khỏi thắc mắc. Lại một lần nữa Sakura nhìn thấy cái nhếch mép của Sasuke, nàng thật sự ghét nó và linh tính cho nàng biết đó chẳng phải điều gì tốt lành. - Nếu ngươi đã nghĩ tên lính đó ngốc nghếch thì hãy cho ta thấy thực lực của ngươi, đấu với hắn đi! - Sasuke ra lệnh trong khi môi vẫn giữa nụ cười lúc nãy. Sakura thật sự bất ngờ trước ý định của Sasuke, giờ thì nàng đã hiểu ý nghĩa của nụ cười mỉm đó rồi. Đôi mắt màu đại dương mở to, Naruto hết nhìn Sakura rồi lại nhìn về phía Sasuke với ánh mắt khó hiểu. "Sasuke-sama, ngài đang toan tính điều gì vậy?" - Chàng nghĩ thầm, trong lòng có chút nghi vấn.
- Ở Sakura cũng có cùng một suy nghĩ như vậy, nàng cảm thấy khó hiểu trước mệnh lệnh của vị hoàng đế kia. Nàng bỗng toát mồ hôi lạnh, Sakura hoàn toàn có thể dùng võ karate để đấu với hắn nhưng tình trạng lúc này không cho phép. Đầu gối bị thương cộng thêm sức lực cạn kiệt là những trở ngại lớn đối với nàng. - Ngài bảo..tôi đấu với hắn ư? Nhưng mà tôi... - Ngươi không có quyền lựa chọn! - Sasuke ngắt lời nàng -...Trận đấu này sẽ quyết định số phận của ngươi. Nếu thắng, ngươi sẽ được sống, còn nếu thua, ngươi...sẽ phải CHẾT! Khuôn mặt không chút cảm xúc, giọng nói lạnh lùng dứt khoát, tất cả đã tạo nên một Uchiha Sasuke mà bất cứ ai nghe thấy cũng phải khiếp sợ. Quân lính nhanh chóng dàn quân ra tạo thành một sân đấu, vũ khí được xếp trên các thanh thép và tên lính kia cũng đã bước ra, sẵn sàng giao đấu. Hẳn hắn ta đang rất hận nàng vì vụ bị siết cổ, cộng thêm những lời nói chế giễu mà Sakura dành cho hắn lúc nãy. Naruto cắt đứt dây trói cho Sakura kèm theo một ánh nhìn động viên. Chàng không muốn nàng phải chết trong tình huống này vì dù sao Sakura cũng là
- người rất thú vị. Sakura tiến đến trước mặt tên lính, nét mặt đầy vẻ quyết tâm. Nàng không thể chết lúc này, phải sống để trở về. Dù chỉ là một hi vọng mong manh nhưng Sakura không thể gục ngã, nàng phải chiến thắng. Sakura có thể nhận ra sự thù hận của hắn qua ánh mắt tóe lửa hắn nhìn nàng. Nhưng nàng cũng chẳng vừa liền trừng mắt nhìn lại hắn. Đôi mắt đen dõi theo bóng dáng mảnh mai của người thiếu nữ ấy. Sasuke lấy làm thích thú, ngồi ung dung trên chiếc ghế chỉ huy, hai bàn tay đan lại với nhau như thể đang chờ đợi một cuộc đấu rất thú vị. Chàng thắc mắc không biết nàng ta có thắng nổi không khi mà cơ hội chiến thắng dường như không có. "Mình nhất định...phải sống!" - Sự kiên cường trong lòng nàng đang trỗi dậy mạnh mẽ. Khẽ nắm chặt tay, Sakura nghiêng mình thủ thế. - Chết đi!!! Tên lính hét lên rồi lao về phía Sakura. Nhanh nhẹn, nàng tránh đòn rồi phi chân đá một cước lên mặt hắn. Bỗng Sakura nhíu mày đau đớn, cảm thấy nhói ở chân khi vết thương bắt đầu rỉ máu nên cú đá không được mạnh như
- nàng muốn. Nhờ vậy mà tên lính đỡ được và tiện thể đấm vào bụng Sakura một cái đau điếng khiến nàng ngã xuống đất. Naruto đứng xem trận đấu mà lòng không khỏi ngạc nhiên, không ngờ nàng ta cũng có chút bản lĩnh. Nhưng điều đó cũng chưa giúp ích được gì khi mà tên lính đó đang chiếm thế thượng phong. Rồi chàng lại liếc nhìn xuống vị minh chủ từ nãy đến giờ vẫn giữ nụ cười mỉm trên môi, quả thật vẫn chưa thể hiểu nổi dụng ý của ngài ấy khi để trận chiến kia diễn ra, rõ ràng đó là trận chiến không ngang tài ngang sức. Biết mình đang ở thế thuận lợi, vừa đánh ngã được Sakura, tên lính tiến đến định dùng chân dẫm chết nàng. Sakura vội lăn người qua tránh rồi gạt phắt chân hắn đi làm tên lính té xuống đất, bản thân nàng tận dụng cơ hội để đứng dậy và tránh ra xa. Nhân lúc tên lính còn đang mải gượng dậy, nhanh như cắt, Sakura phi chân thực hiện cú đá xoay vòng tuyệt kĩ. "Bốp" Tiếng động vang lên khi cú đá đánh thẳng vào mặt tên lính khiến hắn loạng choạng lùi về phía sau. Thở gấp, Sakura khẽ quệt mồ hôi trên trán, bộ dạng nàng lúc này lại càng tệ hại hơn: cả người đều lấm lem bùn đất, mái tóc màu hoa đào giờ trở nên rối bù và rất bẩn. Nhưng nàng chẳng cần quan tâm đến chuyện đó, điều nàng quan tâm bây giờ là đánh bại được tên kia. Bằng
- chứng là ánh mắt lục bảo vẫn rất kiên quyết. Bị chơi một cú rõ đau vào mặt, tên lính lại càng điên tiết hơn. Lần này hắn rút lấy một thanh kiếm và quyết lấy mạng nàng. Đôi mắt đen của Sasuke vẫn dõi theo diễn biến của trận đấu. Nữ nhân đó thật không hề tầm thường như vẻ ngoài của nàng ta, võ thuật phòng thân trên mức khá, nếu không bị thương thì có lẽ đã đánh bại được tên lính đó rồi. Nhưng trong tình huống này, không biết nàng ta sẽ đối phó ra sao khi hắn đã sử dụng đến kiếm? Sasuke thích thú chờ đợi hồi kết trận đấu. "Sống hay chết?...là do ngươi quyết định". Đôi mắt lục bảo chợt hốt hoảng khi nhìn thấy thứ mà tên lính cầm trên tay. Sakura có thể rất giỏi về karate nhưng về kiếm thuật thì mù tịt, nàng rủa thầm trong đầu tại sao trước đó không đi học một lớp kiếm để bây giờ phải hốt hoảng thế này. "Không xong!!!" Sakura chợt nghĩ thầm khi hắn lao về phía nàng và dùng kiếm chém tới tấp
- vào nàng. Sakura chỉ có thể tránh các đòn sát thương, không để thanh kiếm chém trúng mình nên không thể đánh trả. - Ối!!! Sakura hét lên khi thanh kiếm lia qua người nàng, chiếc áo đồng phục bị rách làm đôi để lộ ngực áo trong của Sakura, vài lọn tóc hồng cũng bị chém đứt rơi lã tả xuống đất. Trong một phút bất cẩn Sakura đã không tránh được đường kiếm hung hãn, may mắn là nàng không bị thương. Nhưng bây giờ chẳng còn thời gian để xấu hổ nữa khi mà tử thần đang ở trước mắt nàng. Tên lính lại hùng hổ tiến đến, Sakura vội nhảy tránh sang một bên và chụp lấy bao kiếm. Dùng nó đỡ lấy đường kiếm đang chém tới rồi đá thẳng một cú vào bụng hắn. Bằng một chút khéo léo, nàng đánh bật thanh kiếm khỏi tay tên lính. Chột lấy thời cơ, Sakura dùng hết sức phi thêm một cú đá xoay vòng đánh xuống đỉnh đầu hắn. Tên lính bị trúng cú đá ngay chỗ hiểm, lảo đảo rồi ngã ngửa ra, bất tỉnh. Binh lính im lặng hẳn, chúng trố mắt nhìn cảnh tượng diễn ra trước mặt: một cô gái lại có thể đánh thắng một tên lính đã từng ra chiến trường. Theo sau sự im lặng đó là một tràng hò reo tán thưởng cho chiến thắng đấy ngoạn mục của Sakura.
- Sakura đứng nhìn tên lính bất động nằm dưới đất, môi nàng nở một nụ cười chiến thắng. Nàng khẽ cúi mặt xuống, những giọt nước mắt hạnh phúc trào ra trong tiếng reo hò của binh sĩ. "Mình thắng rồi...chiến thắng rồi." Từ xa, Naruto nhìn theo bóng dáng người con gái đó, lòng chàng bỗng cảm thấy hứng khởi khi nàng ta chiến thắng. Môi chàng khẽ nở một nụ cười. "Bốp...bốp..bốp..." Nghe thấy tiếng vỗ tay tán thưởng vang lên phía sau, Sakura quay lại thì thấy Sasuke và Naruto tiến gần đến chỗ nàng. Nàng ngạc nhiên khi thấy hoàng đế vỗ tay chúc mừng mình. - Tốt lắm! Ngươi đã thắng! - Sasuke lên tiếng, giọng điệu có phần thích thú - ...Ngươi sẽ theo ta về hỏa quốc. Hãy chuẩn bị đi, ba canh giờ nữa chúng ta sẽ nhổ trại. Sakura ngước lên nhìn Sasuke bằng ánh mắt mệt mỏi, nhưng sâu thẫm trong
- đôi mắt lục bảo đó là một sự căm giận đang chực chờ trào dâng. Nàng cảm thấy tay chân bủn rủn, cơ thể dường như không có sức. Và Sasuke có thể nhận ra sự khác thường trong lời nói của nàng. - Đa tạ bệ hạ. - Nàng cúi đầu, giọng nói yếu ớt. Sasuke chau mày nhưng vẫn lờ đi những biểu hiện của Sakura, chàng dửng dưng quay đi. - Chúng ta sẽ nhổ trại trong ba canh giờ nữa, tất cả hãy đi chuẩn bị. - Tuân lệnh! Sasuke hạ lệnh, giọng nói vẫn trầm đục như vậy. Quân lính đồng loạt hét lớn rồi từng đội nhỏ tản ra làm nhiệm vụ. Xong, chàng tiếp tục tiến về phía lều của hoàng đế mà không một lần ngoái nhìn lại. Sakura đứng nhìn vị hoàng đế từ từ khuất bóng sau cửa lều, lòng có đôi chút khó chịu vì ngài ấy đã bắt nàng phải đấu một trận đấu không cân sức. Rồi Sakura bỗng giật mình khi thấy Naruto thảy cho nàng một tấm áo choàng màu lam nhạt, Sakura đưa tay đón lấy nó, nét mặt có phần ngỡ ngàng.
- - Mặc vào đi. Ở đây không có y phục cho nữ giới nên ngươi hãy dùng tạm cái đó. - Naruto hạ giọng, đôi mắt màu đại dương dịu lại khi nhìn nàng. Sakura hốt hoảng khi nhận ra áo mình bị rách, nàng vội đưa chiếc áo choàng lên ngang ngực để che đi phần cơ thể đang lộ ra. Mặt nàng bỗng đỏ lên khi nghĩ đến chuyện nàng đứng trước mặt Sasuke và Naruto trong tình trạng này. - Cảm ơn ngài. - Nàng khẽ đáp, không ngẩng mặt lên vì sợ Naruto nhìn thấy vẻ mặt nàng lúc này. Naruto phì cười khi thấy sự bối rối hiện rõ trên từng cử chỉ của Sakura. Naruto cố chọc nàng bằng câu nói mà chàng cho là lời-đính-chính. - Đừng lo! Ta chẳng-nhìn-thấy-gì-đâu. Giọng điệu châm chọc kèm theo nụ cười tinh quái của chàng làm Sakura giật thót, nàng đỏ mặt nhiều hơn. Cảm giác xấu hổ thật làm người ta khó chịu. Chợt nàng cảm thấy đầu óc choáng váng, hình ảnh trước mắt mờ dần đi, chân đứng không vững, cả thân người nàng ngã về phía trước.
- Naruto bất ngờ khi thấy Sakura ngã về phía chàng, vội đưa cánh tay mạnh mẽ ra đỡ lấy nàng. Nhìn thấy sắc mặt rất xấu của Sakura, Naruto vội lay người nàng nhè nhẹ, nét mặt đầy lo lắng: - Sakura! Sakura! Ngươi sao vậy? Nghe thấy giọng nói lo lắng của Naruto, Sakura cố gượng dậy nhưng không được, sức khỏe của nàng không cho phép. Hình ảnh cuối cùng nàng nhìn thấy trước khi ngất đi là khuôn mặt mờ đục của Naruto. Mi mắt từ từ khép lại, bóng tối dần bao phủ trước mắt nàng. Nhìn Sakura ngất đi trong vòng tay của chàng, Naruto dường như đã hiểu được lí do. Chàng vội vã bế nàng lên rồi tiến thẳng về phía lều của chàng trước con mắt kinh ngạc của binh lính. Từ trong căn lều của hoàng đế, một ánh mắt đen đã chứng kiến tất cả những chuyện xảy ra ngoài kia, kể cả hành động quan tâm trên mức bình thường của Naruto dành cho Sakura. Người đó chỉ khẽ thở dài rồi lặng lẽ quay bước đi vào trong.
- ------------ Đôi mắt lục bảo dần hé mở, Sakura cố nhìn rõ hình ảnh mờ ảo nàng đang thấy. Chợt nàng giật mình khi nhận ra đó là trần của căn lều, bật dậy khỏi chiếc giường đang nằm, Sakura bất ngờ khi thấy Naruto ngồi đối diện với nàng trên chiếc tràng kỉ. Nhìn nàng với một nụ cười thích thú. Dường như hiểu được hàm ý trong nụ cười đó, nàng vội lấy tay túm lấy chiếc áo bị rách của mình, màu hồng phớt nhẹ qua đôi má. Rồi Sakura tròn mắt khi thấy trước mặt nàng bày biện một bàn ăn lớn thịnh soạn, có đủ loại thức ăn và trong chúng thật hấp dẫn. Bao tử của nàng biểu tình ầm ĩ trong bụng và Sakura thực sự rất muốn nhào tới ăn tất cả chỗ đó để thoải mãn cho cái bụng đói meo. Nàng bỗng thấy tội nghiệp cho mình, từ tối qua đến giờ nàng chẳng có gì vào bụng cả. Nhưng lòng tự tôn của một cô gái đã kịp ngăn lại trước khi Sakura định làm điều đó bởi vì trước mắt nàng là một nam nhân. Naruto buồn cười khi thấy nỗ lực cố gắng chống lại ham muốn ăn sạch chỗ kia của Sakura. Nàng ta đang rất cố gắng nhưng xem ra sắp không chịu nổi rồi. - Không cần phải như thế đâu, cứ ăn thoải mái đi. - Giọng nói như ra lệnh nhưng thực chất đang châm chọc nàng, trên môi vẫn giữ nụ cười thú vị.
- - Sao chứ? Tôi không đói! - Sakura cố phản bác lại câu nói vừa rồi. Naruto bật cười thành tiếng khi nghe câu trả lời của Sakura. Nàng ta đang rất rất đói những vẫn cố làm ra vẻ trước mặt chàng. - Ha ha! Đừng có sĩ diện hảo nữa. Ta biết người đói lắm rồi, chẳng phải từ tối qua đến giờ ngươi vẫn chưa ăn gì sao? Sakura giật thót khi bị Naruto nói trúng tim đen. Nàng khẽ cúi mặt, xấu hổ vì bị Naruto nắm thóp. - À, nhưng nếu ta lầm thì xin lỗi vậy. Naruto nói trong khi vẻ mặt thì giả vờ lầm lẫn. Chàng rời khỏi tràng kỉ đoạn bước ra ngoài, đôi mắt màu đại dương liếc nhìn nàng, môi khẽ mỉm cười tinh quái. - Lính đâu! Mau...
- Chàng nói to câu nói đó cố ý cho Sakura nghe thấy và có lẽ nó đã thực sự tác động đến nàng khi Sakura bất ngờ thốt lên: - Khoan đã!!! Naruto mỉm cười đắc thắng khi thấy Sakura xấu hổ, cuối cùng nàng ta cũng phải thừa nhận chuyện mình đói bụng. Cách làm của chàng bao giờ cũng hữu dụng đối với những người cứng đầu như nàng. Và bây giờ Naruto đang mỉm cười hài lòng nhìn Sakura bắt đầu ngấu nghiến chỗ thức ăn trên bàn, nàng ta chẳng thể nào chịu nổi nữa rồi. ------------- Sakura ngồi nhâm nhi ly trà nóng sau khi cái bụng đã được giải quyết ổn thỏa. Nàng nhíu mày khi thấy ánh mắt thích thú của Naruto vẫn cứ nhìn nàng từ lúc nàng ăn cho đến bây giờ, Sakura lại càng bực tức hơn khi thấy nụ cười châm biếm của chàng. - Tốt rồi chứ! - Naruto lại gần nàng kèm theo nụ cười rộng trên môi.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Truyện ma Xác Chết Báo Hận
15 p | 178 | 24
-
Bị thiêu sống - Phần 14
6 p | 111 | 17
-
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 21
8 p | 66 | 11
-
Xác chết loạn giang hồ - Hồi 17
8 p | 73 | 10
-
Lá Thư Từ Bên Kia Thế Giới
14 p | 79 | 9
-
Xác Chết Loạn Giang Hồ - Hồi 7
8 p | 150 | 8
-
Đêm hấp hối
6 p | 50 | 5
-
Bóng anh hùng
11 p | 82 | 5
-
Tội Sống
4 p | 51 | 5
-
Ven Sông
13 p | 67 | 5
-
Nhớ Sông
4 p | 71 | 4
-
Cái chết của cây tuyết tùng
13 p | 90 | 4
-
Vịt Kêu Bờ Sông Vắng
2 p | 58 | 3
-
Nắng cuối dòng sông
6 p | 56 | 3
-
Sông Nước Đời Thường
8 p | 75 | 3
-
Trở Về Từ Cõi Chết
8 p | 80 | 3
-
CÁI CHẾT CỦA NGƯỜI QUÉT CHỢ
7 p | 87 | 2
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn