Thư quạ đen
lượt xem 3
download
Tác giả: quaden Năm sáng tác: 2005-2006 Tình trạng: đang đánh máy Chương 1 Lam sơn, mảnh đất hào hùng xưa kia Lê Lợi bắt đầu dựng cờ khởi nghĩa chống lại giặc Minh xâm lược. Giờ đây, cũng tại nơi này, 5 thằng chúng tôi đang ngồi dựng…kế hoạch để chơi khăm con nhóc ngồi đối diện.
Bình luận(0) Đăng nhập để gửi bình luận!
Nội dung Text: Thư quạ đen
- Thư quạ đen Tác giả: quaden Năm sáng tác: 2005-2006 Tình trạng: đang đánh máy Chương 1 Lam sơn, mảnh đất hào hùng xưa kia Lê Lợi bắt đầu dựng cờ khởi nghĩa chống lại giặc Minh xâm lược. Giờ đây, cũng tại nơi này, 5 thằng chúng tôi đang ngồi dựng…kế hoạch để chơi khăm con nhóc ngồi đối diện. Chuyện thì cũng chả có chi là rắc rối, nguyên nhân đơn giản là thế này: Hôm đó 4 đứa tụi tôi xuống nhà thằng Thanh “ngố” chơi, nó có dẫn tụi tôi lên nhà nhóc bạn gần đó. Vào nhà nhóc thật khó chịu, nhóc đã cho tụi tôi chờ dài cổ cả đến hơn chục phút. Sau đó đi ra nhìn hết một lượt rồi bũi môi phán một câu xanh rờn: - Không quen! Thế có tức không cơ chứ, rõ ràng là có thằng bạn nhóc – thằng Thanh “ngố” ngồi lù lù như con cu gáy ở đây mà. May là tụi tôi vẫn đủ bình tĩnh và bản lĩnh để kìm *** nỗi uất ức này. Quân tử trả thù 10 năm chưa muộn, tụi tôi vẫn khéo léo rủ nhóc xuống nhà Thanh “ngố” chơi và tìm cách trả thù đời sau. Cho bõ ghét! Đấy! Chỉ có thế thôi đấy mà giờ đây mấy thằng tụi tôi đăng phải vắt óc nghĩ ra những câu điên nhất, những động từ mạnh nhất, những tính từ hổ báo nhất để chơi khăm con nhóc đắng ghét kia. Nói xấu nhóc thế nào thì nói, nhưng cũng phải công nhận là con nhóc xinh thật, nhưng cái giọng điệu thì đáng ghét lắm. Nên tụi tôi lại càng muốn làm cho nhóc bẽ mặt hơn. Lời qua tiếng lại một hồi rồi lại còn dùng thơ, dùng vè, dùng nghệ thuật so sánh ví von này nọ, để nói kháy nhau, hạnh họe nhau… Rồi lại còn khoe khoang và tâng bốc mình lên nữa chứ. Chả hiểu tôi ba hoa chính chòe kiểu gì mà khoe với nhóc: Mấy thằng tụi tôi chơi thân với nhau lắm, con lập nhóm chuyên phá thám tử chuyên phá án hẳn hỏi nhé, như trong phim đội đặc nhiệm nhà C21 ấy. Và nhóm của chúng tôi tên “Quạ đen”. Có lẽ chúng tôi cũng quên hết tất cả những chuyện này, quên cả nhóc đáng ghét kia, à tên nhóc là Thủy, quên cả “Quạ đen” nếu như không có chuyện động trời này sảy ra. Tôi gọi đây là chuyện động trời vì quả thực nó rất động trời. Đó là vào một buối sáng rất sáng khoảng 1 tuần sau đó tôi-nhận-được-thư. Các bạn có biết nó động trời với tôi như thế nào không. Cả đời tôi, hơn 17 năm nay thư từ thì tôi chả
- làm lạ gì, nhưng đó toàn là tôi gửi cho các nàng. Chứ có bao giờ tôi nhận được thư như thế này đâu. Quay ngang quay dọc, không ai để ý đến mình. Tôi tự hỏi tại sao, dưới gầm bàn mình lại chình ình một bức thư như thế này. Không đề tên người gửi, địa chỉ người nhận chỉ có 2 chữ to rõ ràng và đẹp: QỤA ĐEN! Chương 2 Giấu vội lá thư vào túi áo, vừa đi ra sân vừa len lén nhìn lá thư như nhìn một vật thể lạ. Tôi mừng tủi và mộng mơ xem ai gửi thư cho mình. Tôi tưởng tượng ra khuân mặt của tất cả những em tôi đã gửi thư làm quen. Chao ôi! Các nàng mới đẹp, mới linh linh, mới dễ thương làm sao. Bỗng! Tôi giật mình nhìn lại 2 chữ “quạ đen” to đùng nằm ở vị trí người nhận. Đúng rồi.. “quạ đen”, thư này đâu phải gửi cho tôi. Mà là: - Gửi cho “quạ đen” … - Gửi cho “quạ đen”…đen…en… Tôi hét thầm lên trong đầu và bàng hoàng, ngỡ ngàng khi nhận ra điều đó. Tôi bất ngờ đến nỗi suýt nữa thì va phải ai đó đang đi về phía lớp. Ngẩng đầu lên tôi mừng như chết đuối vớ được củ chuối. Thì ra đó là thằng Đại “bẩn” một trong 5 thằng đi chơi Lam Sơn tuần trước, một trong những thành viên của “quạ đen” – bốc phét và không hề tồn tại này… Sau khi kéo thằng Đại “bẩn” vào góc kín. Tôi hồ hởi kể lại cho nó nghe rõ ràng sự việc. Và nó cũng “há hốc mồm như con chó xồm” ngạc nhiên không kém “thằng bán kem mặt mũi tèm nhem vì gặp con nhỏ ăn liền 7 cái cà rem” cùng lúc. Năm phút sau, tất cả các thành viên của “quạ đen” đã có mặt đầy đủ. À thiếu mất thằng “Thanh ngố” vì nó chăc nó đi muộn. Thằng này ở trọ gần trường nhưng chuyên đi muộn. Ngoài tôi, thằng Đại “bẩn còn có thằng Tuấn “phụt” và thằng Cường “kè” nhưng tôi hay gọi nó là “tắc kè”. Run rẩy như một con lẫy mắc bẫy (ai bít con lẫy là con gì k?) tôi từ từ xé và mở lá thư ra. Thằng Cường “kè” không chờ đợi được, giật bức thư đọc to: - “CHÀO QUẠ ĐEN! CHÚNG TÔI CŨNG MUỐN THAM GIA NHÓM NHÍ NHỐ CỦA CÁC BẠN ĐẤY.” Mấy thằng chúng tôi cười ầm cả một góc trường, làm mấy chú chim trên cây cũng vui lây hót ríu rít. Trời ơi…quạ đen! Cái chuyện vớ vẩn do tụi tôi bịa ra mà cũng có người muốn gia nhập hội. Nhưng sau một hời cười nhăn nhở, tụi tôi đã lấy lại được bình tình và hiểu ra vấn đề. Có đứa muốn chơi khăm tụi mình, đúng vậy – mấy thằng tôi hiểu ý nhau. “Nhóm nhí nhố” nghe mà chói tai quá - thằng Cường kè lên tiếng. Sau một hồi thì nhau bình luận, săm soi lá thư. Mấy cái miệng bỗng in re, dành đất cho mấy cái đầu cùng hoạt động. Cả đám cùng suy nghĩ sâu hơn vấn đề. Tại sao lại có người biết được Quạ đen và đặc biệt là lại có thể qua mặt tụi tôi mà bỏ “bom thư” vào gầm bàm??? Phải mất một lúc sau, phá tan bầu không khí yên lặng, thằng Tuấn “phụt” đăm chiêu: - “Chữ viết rất đẹp, giống chữ con gái lắm.”
- - “Nhưng quạ đen thì chỉ là trò đùa của mấy thằng mình, mà cũng có mỗi vài người biết. Ngoài mấy thằng ở đây, chỉ có thằng Thanh ngố với nhóc Thủy đáng ghét kia thôi”. - Thằng Đại bẩn phán một câu đúng giọng quân sư. Tôi hậm hực: - “Không thể là nhóc Thủy được, vì nhóc ở tận Lam Sơn cơ mà. Nhà thằng Thanh ngố cũng dưới đó, muốn được học trên này nó phải đi trọ học đấy thôi. Cái Thủy, nó học ở dưới xuôi, xa thế thì làm sao nó có thể lên đây bỏ lá thư vào gầm bàn tao như thế được.” Tiếng trống vào lớp vang lên, ngắt quãng cuộc trò chuyện của chúng tôi. Ngồi nghe cô giáo giảng văn mà chẳng chữ nào chui vào đầu tôi được, bình thường tôi cũng có vẻ hợp với cái món này lắm mà. Lấy bức thư nạc danh kia coi lại lần nữa. Tôi nghĩ chắc nét chữ này không giống của một học sinh cấp 3, nó tròn và đẹp như mấy nhóc cấp 1 hay luyện chữ ấy. Nghĩ lan man hết tiết học lúc nào tôi chẳng hay, chỉ đến khi thằng Đại bẩn gọi í ới tôi mới chới với đứng dậy theo nó ra ngoài. Bốn thằng tụi tôi lại tụ tập chỗ ban sáng và vẫn thiếu thằng Thanh ngố. Cái thằng dại gái đến thế là cùng, nó ở lại trong lớp dạy hóa cho con nhóc nào đó tò mò mấy bài thi HS giỏi. Thấy ghét… Vừa thấy thằng Tuấn và Cường vừa đi từ lớp tụi nó tới tôi đã lên tiếng: - “Cái vụ quạ đen này, tuy lúc đầu mình chỉ đùa thôi. Nhưng giờ tình thế đã nguy kịch thế này. Mình phải lập nhóm luôn không tụi nó khinh cho. Tao nghĩ đứa nào viết cái thư nay cho tụi mình. Mục đích chính là trêu tụi mình thôi. Thế thì mình phải tìm ra tụi nó, và cho tụi nó một bài học.” - “Hừm! chỉ tại cái miệng láu táu của mày mà giờ lắm chuyện thế đấy”. - Thằng Cường làu bàu. - “Tao lại thấy hay đó chứ, rất thú bị đấy”. - Thằng tuấn cười. - “Thôi được rồi, thế thì lập hội luôn đi. Nhưng tao vẫn thấy cái tên quạ đen nó ngu ngu kiểu gì ấy.Hì hì” - Thằng Đại bẩn nói như chốt lại vấn đề. Nó luôn là thế, ít nói nhất, ít ý kiến nhất. Nhưng luôn là quyết định và cần thiết. Thế là quyệt định thành lập quạ đen hội được thông qua mà không có thằng Thanh ngố, thằng ham gái, đáng lẽ phải gọi nó là Thanh “gái” mới đúng. (hết chương 2, còn tiếp) Chương 3 Lại nói về quạ đen hội, chắc cái việc mấy thằng tụi tôi chơi với nhau nó cũng là cái duyên đấy. Đúng như “ranh ngôn” Irac có câu: “Cái duyên cái số nó vồ lấy nhau”. Tôi với thằng Cường kè thì học chung trường cấp 2 với nhau. Khi lên lớp 8, 2 thằng bắt đầu chơi và thân nhau dần trong cái lớp ôn thi học sinh giỏi của trường mà chỉ có mỗi 2 thằng con trai. Còn thằng Đại bẩn với thằng Tuấn phụt thì còn hoành tránh hơn. Tụi nó đồng hành với nhau từ hồi còn học lớp mầm, cái hồi mà
- cả lũ trai gái tắm mưa mà lại chưa mặc gì ấy (hướng dẫn sử dụng: cấm nghĩ bậy…keke). Duyên số run rủi sao khi thi vào cấp 3. Tôi với thằng Đại lại học cùng lớp và chơi với nhau. Thằng cường với thằng tuấn học cũng lớp và cũng hợp nhau. Thế là tự dưng có 4 thằng hay đi thuê truyện, đá bóng, tắm suối, học thêm, chơi game và cả trong các vụ “tăm te con gà tre” hoặc “tác chiến kiểu con cá kiếm”. Với thêm thằng Thanh ngố là đủ thành viên của quạ đen hội. Tiết học cuối cùng mãi rồi cũng đã kết thúc, mấy thằng lại ngồi lại với nhau và thằng bẩn một lần nữa lại đưa ra được ý kiến mới. Nó nhìn tán phượng một hồi rồi tấm tắc: - “Có một chi tiết mà tụi mình không để ý, đó là cái gầm bàn của mày. Ai có thể bỏ thư vào đó.” - “Chỉ có thể là người trong lớp mình”. - Tôi hùa theo. - “Hoặc cũng có thể là ai khác đã lẻn vào chứ”. - Thằng Tuấn cố đưa ra lý lẽ. - “Thế thì tụi mình nên đi hỏi thằng Hoàng, nó ở nhà Cậu ngay trong trường. Mà lại cầm chìa khóa lớp mày, hay đi sớm, hỏi nó xem sáng lớp mày ai đến sớm nhất. Hay là có đứa nào lạ vào lớp ko.” - Thằng Cường nói một hồi, đứa nào cũng thấy rất có lý. Nó đúng là thằng kỹ tính có khác. Thế là chúng tôi phân chia nhiệm vụ theo các hướng điều tra khác nhau rồi ra về. Tôi thì đi tìm gặp thằng Hoàng và hỏi chuyện. Tuấn phụt thì thử lấy thông tin ở cái Thủy, nhóc là kẻ khả nghi nhất lúc này. Còn tắc kè với Bẩn quân sư thì rong ruổi theo một hướng hơi mơ hồ. Lần theo dấu vết của nét chữ, tìm hiểu ở mấy nhóc vừa thi vở sạch chữ đẹp về biết đâu lại chó ngáp phải ruồi mà tìm ra cái gì cũng nên. Như đã hẹn, chiều nay mấy thằng tập trung ở sân huyện. Trước làm đận đá bóng, sau thông báo các kết quả điều tra. Ba thằng tụi tôi đợi dài cổ mà vẫn chưa thấy thằng Đại bẩn ra. Vừa không được đá bóng, ngứa chân tay vừa không biết kết quả điều tra của nó thế nào. Chúng tôi hậm hực đành rủ nhau đi vào nhà nó. Vừa mới vào đến ngõ đã thấy bóng hắn cắm cúi dưới bếp. Tôi liền nói vọng vào: - “Thế con em mày đâu, mà không bảo nó nấu cho. Hix! Tụi tao đợi nãy giờ”.. - “Nó đi học thêm rồi, chả hiểu sao giờ này chưa về. Mọi khi 5h kém là nó đã vác cái mặt về đây rồi mà..tao với thằng Cường vừa phải lượn lờ qua nhà mấy đứa nhóc đi thi vở sạch chữ đẹp về. Giờ mới nổi lửa được này”. - Thằng Đại hậm hực. - “Nhà mày nấu bếp ga thì nổi lửa cái khỉ gì, đâu có khổ như nhà tao”. - Thằng Tuấn vặn lại. - “Thế thằng Hoàng nó nói sao mày”. - Thằng Cường chỉ tôi hỏi, làm cả bọn tập trung ngay vào vấn đề chính. Chứ để mấy thằng này nó ỉ ôi với nhau thì có mà đến
- tết công gô. - “Ờ! Tình hình có vẻ tốt” – Tôi lên giọng – “Sáng nay lớp mình có khoảng 7 đứa đến sớm trừ thằng Hoàng và mấy đứa đi ra ngoài ăn sáng luôn thì chỉ có thằng Thuận “cui” với Huyền “đen” là ở lại ôn bài. Và hai đứa này lại ngồi gần chỗ của tao nữa.” - “Đúng là rất khả quan, nhưng chưa bằng tao đâu” – thằng Tuấn vỗ ngực – “Tao vừa tung vài lời ngon ngọt, là nhóc Thủy đã khai ra hết”. - Tôi đụng bụng cãi lại, vì biết trình độ nhóc Thủy rồi, nhưng đang tò mò nghe tin. Nên thôi đành ngậm bồ hòn làm ngọt, dỏng tai nghe thằng phụt nói tiếp. Mặt giả vờ ngây ngô, khâm phục lắm. Hí hí..thằng tuấn cười rồi nói tiếp: - “Nhóc Thủy bảo có kể cho con em nó biết, về quạ đen hội tụi mình. Con em nó có vẻ khâm phục hội “ảo” của mình lắm. Mà con em kia lại học lớp 10A1 hình như cùng lớp với con em thằng Bẩn thì phải” - “Ừ! Nếu đúng là 10A1 thì cùng lớp con em tao”. - Thằng Bẩn từ dưới bếp đi lên nói chen vào. Chắc hẳn hắn đã làm xong nhiệm vụ “mẹ vắng nhà” rồi. Cả bọn đang định rủ nhau ra sân huyện thì đụng ngay nhỏ Dung – em gái thằng Đại bẩn vừa đi học vể. Thằng bẩn gào lên: - “Sao giờ này mày mới về, vào xem bếp đi, còn mỗi ấm nước thôi.” – Lạ chưa! Có mấy khi thằng Bẩn dám quát em nó thế đâu. Em nó nổi tiếng đáo để, tụi tôi vào chơi cũng phải nhường vài phần. Nhất là tranh truyện và tranh ăn, đừng hòng mà giành được với nó. Ớ! Thế mà thằng Bẩn nó vừa quát con em nó đấy, lần đầu tiên tôi nhìn thấy. Chắc hôm nay đang điều tra, nó có máu thám tử, nổi máu đàn ông chân chính. Với lại hùng hục nấu nướng từ chiều đến giờ, chắc nó uất dữ. Tụi tôi đang tưởng tượng đến cảnh con em bó bật lại. Thì lại càng bất ngờ hơn. Con em nó… thỏ thẻ: - “Dạ…! Tại hôm nay… cô giáo cho nhiều bài tập ạ…” – Trời ơi, đến là lạ. Nó nói rồi lại còn cười chào tụi tôi nữa. Mấy thằng nhìn nhau thắc mắc khó hiểu, chỉ có mỗi thằng Bẩn là cười lên mặt. Chắc hôm nay trở trời rồi. Thấy mũi thằng Bẩn nở quá chừng, thằng tắc kè nói về vấn đề chính: - “Nhiệm vụ của tụi bay coi như hoàn thành, còn tao với thằng Bẩn thì chả thu hoạch được gì. Tuy chữ tụi nhóc cũng đẹp nhưng nó rất con nít và không thanh thoát như bức thư kia”. Thông báo của tụi thằng tắc kè cho thấy hướng điều tra của 2 thằng đã bế tắc. Tụi tôi quyết định điều tra theo hướng Thuận cui, Huyền đen và nhỏ em họ của nhóc Thủy, hình như tên Vân thì phải. Nhà thằng Cường gần nhà Thuận “cui” nhất, nên
- nó chịu trách nhiệm mục tiêu này. Tương tự với thằng “Bẩn” sẽ là điều tra nhỏ Huyền “đen”, con nhỏ này nổi tiếng khó tính. Nhưng hình như là người tình hồi lớp mầm của thằng “Bẩn” thì phải. Hi vọng nó lợi dụng được tình cũ để dễ dàng khai thác thông tin. Còn tôi và thằng “Phụt” được sát cánh cùng nhau để tìm hiểu một đối tượng mới. Con nhỏ Vân chứ sao. Nó học lớp nào nhỉ, A1 cùng lớp em thằng “Bẩn” à,nói như thằng “Phụt” có-vẻ-thú-vị đây. Được đấy! Tôi khẽ cười và chia tay đồng bọn về nhà. Chương 4 Sáng hôm sau, thoát khỏi tiết kiểm tra nặng nề. Tôi đang định rủ thằng “Bẩn” đi- thăm-thằng-Nam (ở cái phòng mà có cái bảng ghi là “Nam” ấy, có lần thăm nhầm thằng “Nữ” hehe) thì thằng Thanh “ngố” gọi. Một nhân vật quan trọng quá phần quan trọng mà tụi tôi lại tự dưng quên khuấy. - “Tụi mày làm kiểm tra tốt chứ”? – Thằng Thanh hỏi. - “Hic, tốt như con chốt ấy. Mấy bữa nay có học hành được gì đâu.” – Tôi và thằng Bẩn kể hết cho thằng Thanh nghe về vụ thư nạc danh đòi tham gia “quạ đen”. Chưa kịp dặn nó đừng kể vụ quạ đen cho ai thì nó lại nhăn nhó: - “Tao kể vụ quạ đen “giả” cho thằng em tao biết rồi” – “Hả..” – Tụi tôi vừa ngạc nhiên lại bực mình. Đang định cho nó một trận đòn “lỗ mũi ăn trầu” luôn thì nó phân minh: - “ Tao thấy tụi mình lừa được cái Thủy, tao khoái quá kể cho thằng Dũng em tao. Chứ có phải ai xa lạ đâu, nó học lớp 10A1 khối buổi chiều ấy” - “Lại thêm một đứa 10A1 à..” - Tôi thì thầm, tự dưng có cảm giác như thân thuộc lắm Sau khi ký quyết định tạm thời tha cho thằng Thanh gái, cả lũ kéo nhau vào quán chè cây si. Nhâm nhi cốc chè mát lạnh, tôi thấy thật thư thái. Lúc này mọi mệt mỏi dường như tan biến hết. Ngay cả cái vụ thư từ rắc rồi kia cũng chả đáng bận tâm nữa. Tôi mờ hồ nhìn theo chị nắng đang nhảy nhót, vi vu theo chị gió luồn quanh vòm lá và tôi bừng tình khi thằng Thanh ngố hô to: - “ Ớ! Hình như thằng em tao… Mà nó đi cùng con bé nào ấy…” - “Con Dung nhà tao đấy” – Thằng Đại lên tiếng khẳng định, nhưng tụi tôi cũng đã phần nào nhận ra rồi. Chúng tôi ngay lập tức bắt thằng Thanh ra gọi em nó vào để hỏi cho rõ. Hình như nhỏ Dung cũng muốn vào theo (có chè mà) nhưng sau rồi lại thôi. Chắc nó ngại nên vẫy tay rồi phóng mất hút. Tốn mất 2 cốc chè thế mà tụi tôi cũng chả được biết tất những-gì-cần-biết. Tuy nó đúng là thằng em cùng cha không khác mẹ với thằng
- anh nó. Nhưng mà sao lại khôn thế chứ. Nó ấp úng chối, bảo không hề kể với ai. Nhưng qua cách cách trả lời của thằng Dũng, tụi tôi thấy khả nghi lắm. Nó như có một điều gì đó dấu tụi tôi thì phải. Có khi nó đã kể cho nhỏ Dung biết rồi cũng nên. Lằng nhằng một hồi, không khai thác được thêm gì nữa, tụi tôi đành phải cho nó về mà lòng đầy nghi hoặc. Vậy là bây giờ đã có thêm bao nhiêu đối tượng biết về “quạ đen” rồi, đâu tiên là bé Vân nào đấy, giờ lại thêm thằng Dũng và rất có thể cả con nhỏ Dung nữa. Tụi tôi như bị rồi tung lên. Có quá nhiều hướng điều tra, liệu ai có thể là chủ nhân đích thực của “Thư quạ đen” đây. Nản quá, tâm trạng mấy thằng buồn như con chuồn chuồn, chán như con gián bỏ hết mọi thứ sang một bên nằm đọc truyện. Trong lúc đó chỉ có thằng Đại bẩn cầm lá thư đăm chiêu. Nó buột miệng: - “Nhí nhố! Tụi nó dám dùng hai từ đó để nói về tụi mình. Nếu không tìm ra được tụi nó là ai thì nhục chết mất.” - “Tao nghĩ chỉ có thể là do nhóc Thủy, nó tức tụi mình vụ hôm trước quá còn gì. Thế nào nó chả tìm cách để trả đòn” – Thằng Cường vứt quyển truyện nói chen vào. - “Cũng không chắc, tuy nhóc Thủy nó có ghét tụi mình. Nhưng nó ở xa, muốn trà đũa thì cũng sẽ không thể dùng cách này, làm sao mà nó trực tiếp gửi lá thư này được. Trừ khi là nó nhờ ai đó bỏ dùm” – Thằng Tuấn phụt cũng quay lại góp ý. - “Nên rât có thể là một trong mấy đứa nhóc kia thì sao. Bé Vân với thằng Dũng là khả nghi nhất, nhỏ Dung cũng không thể bỏ qua. Tao nghĩ mình nên tập trung vào 3 đứa này.” – Tôi nói xong một hồi, cả hội thấy có lý nên phân chia nhiệm vụ. Thằng Thanh gái thì phải tìm cách dò lại thằng em nó. Thằng Bẩn thì tất nhiên là cũng điều tra con nhỏ Dung em gái nó rồi. Còn 3 thằng tôi, tập trung vào con bé Vân. Đối tượng ít biết thông tin nhất lúc này.
CÓ THỂ BẠN MUỐN DOWNLOAD
-
Phong Kiếm Xuân Thu HỒI 5
12 p | 117 | 10
-
Đền Voi Phục - Hà Nội
3 p | 131 | 8
-
Bay Qua Bầu Trời
110 p | 54 | 6
-
Quà Tặng Tình Yêu Của Anh Lính Thủy
4 p | 63 | 5
-
Tiếng Vỗ Cánh Của Bầy Quạ Đen
6 p | 107 | 5
-
Chung Vô Diệm - Hồi Thứ Nhất
9 p | 106 | 4
-
Xóa Hận Thù Riêng
11 p | 39 | 4
-
Trung thu đã đến nhưng ký ức thì vẫn không chết
8 p | 39 | 4
-
Chuyện Tình Qua Internet
4 p | 77 | 3
-
Chung Vô Diệm - Hồi Thứ Hai Mươi
4 p | 81 | 3
-
Chung Vô Diệm - Hồi Thứ Chín
10 p | 67 | 3
-
Mùa Thu Không Đến
3 p | 78 | 2
-
Lá Thư Định Mệnh
10 p | 69 | 2
-
So sánh hình ảnh thứ cấp và hình ảnh sơ cấp của điểm đến Huế đối với khách du lịch Thái Lan
15 p | 60 | 2
-
Những vấn đề cần nhìn nhận để phát triển kinh tế đêm tại thành phố Thủ Dầu Một, Bình Dương
9 p | 3 | 1
-
Thực trạng và giải pháp thu hút khách đến tháp Pô Sha Inư phường Phú Hài thành phố Phan Thiết
9 p | 1 | 1
-
Các yếu tố ảnh hưởng tới quyết định lựa chọn điểm đến của khách du lịch nội địa: Nghiên cứu trường hợp thị xã La Gi, tỉnh Bình Thuận
11 p | 11 | 0
Chịu trách nhiệm nội dung:
Nguyễn Công Hà - Giám đốc Công ty TNHH TÀI LIỆU TRỰC TUYẾN VI NA
LIÊN HỆ
Địa chỉ: P402, 54A Nơ Trang Long, Phường 14, Q.Bình Thạnh, TP.HCM
Hotline: 093 303 0098
Email: support@tailieu.vn