
1
MỞ ĐẦU
1. Tính cấp thiết của đề tài
Tư tưởng chủ đạo của Nho giáo là tư tưởng về chính trị - đạo
đức, bởi “Nho giáo chủ trương Đức trị, nghĩa là lấy đạo đức để răn
dạy con người, từ đó ổn định xã hội, nâng cao đời sống tinh thần và
vật chất của nhân dân” [67, tr.56]. Tuy nhiên, “Đạo đức chỉ có sức
mạnh bền vững khi được củng cố bằng những nghi thức và bằng
những quy tắc trong đời sống. Tứ Thư, Ngũ Kinh và Khổng giáo đều
đầy rẫy những lời răn dạy và những quy tắc trong mọi ứng xử hàng
ngày. Cách thức ăn mặc, nói năng, chào hỏi đều được quy định rất tỉ
mỉ. Thái độ của bề tôi đối với vua, của con cái đối với cha mẹ, của
vợ đối với chồng đều được xác định rành rọt. Lễ trị là biện pháp chặt
chẽ nhất để thực hiện Đức trị” [30, tr.89].
Với sinh viên ngành y, mỗi sinh viên với đặc trưng nghề
nghiệp của mình, đòi hỏi giỏi y thuật thôi chưa đủ mà còn phải có
một y đức trong sáng. Song, y đức sáng không phải là một cái gì đó
có sẵn trong mỗi y - bác sỹ, điều dưỡng tương lai. Cũng không phải
chỉ đến khi trở thành một y - bác sỹ, điều dưỡng thực thụ thì sinh
viên ngành y mới biết thế nào là y đức. Thế thì đâu có thể kiến thức
không đầy đủ, đức hạnh không trọn vẹn, tâm hồn không rộng lớn,
hành vi không thận trọng mà dám liều lĩnh học đòi cái nghề cao quý
đó chăng” [59, tr.56]. Với những lý do trên nên tôi quyết định chọn
đề tài “Tư tưởng đạo đức của Nho giáo với vấn đề giáo dục y đức
cho sinh viên ngành y miền Trung - Tây Nguyên” làm đề tài luận văn
triết học của mình.
2. Mục đích và nhiệm vụ nghiên cứu
2.1. Mục đích
Trên cơ sở nghiên cứu những giá trị đạo đức của Nho giáo, từ